• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 9

3 Bình luận - Độ dài: 2,598 từ - Cập nhật:

Người ta nói rằng con người là giống loài thích nghi rất tốt. Mấy vụ ám sát cứ lặp đi lặp lại sắp thành hoạt động thường ngày rồi. Tôi đặt chân đến dinh thự của phu nhân. Nếu bạn hỏi tại sao tôi làm thế, tôi điên rồi à, thì tất cả những gì tôi nghe được chỉ là suy luận từ một phía. Nên tôi cần chứng kiến tận mắt.

"Th-Thiếu gia. Ngài đến đây có việc gì ạ?" Quản gia, người đang mở cổng, sợ hãi cúi đầu. Giọng của hắn cũng hiện rõ sự run rẩy.

"Giờ ăn mà, nên ta đến thôi. Sao, ăn cùng gia đình thì lạ lắm à?"

"Dạ?"

Hersel trước kia thường ăn một mình, ru rú trong phòng hắn. Khó có thể tưởng tượng cảnh tên nhóc đó vui vẻ ăn tối cùng gia đình. Hơn cả, dù hắn có ngu ngốc đến mức nào đi nữa, hắn chắc chắn biết là phu nhân và em kế đều ghét hắn. Một người như vậy lại xuất hiện chỉ để nói về bữa ăn gia đình, quản gia bất ngờ là khá dễ hiểu.

"Có vấn đề gì sao? Đủ thời gian làm thêm một phần cho ta chứ nhể."

"V-Vâng, tất nhiên rồi..."

Phản ứng của những người khác cũng không khác mấy. Tôi vừa đi qua thì họ che miệng thì thầm. Bọn  họ hiển nhiên đang rất lo lắng, theo hướng có lợi cho tôi. Sẽ rất khó để quyết định xem có nên thực hiện một vụ ám sát ngay bây giờ luôn không. Họ đã không thể dự liệu được hành động đột nhiên này.

Đương nhiên, luôn có ngoại lệ cho những kẻ đã chuẩn bị cho mọi tình huống. [note75838]

"Chào mừng, thiếu gia. Chỗ ngồi của ngài luôn được chuẩn bị sẵn." Đó là hầu gái trưởng.

"Tôi sẽ giúp ngài chuẩn bị bữa tối." Hầu gái trưởng liếc cô hầu khác gần đó. Cô hầu ấy tiếp cận với những bước đi duyên dáng và tiếp đón tôi. Hầu gái trưởng rời đi trong im lặng như thể cô chẳng quan tâm. [note75839]

"Lối này. Tôi sẽ đưa ngài đến bồn tắm."

Điều họ định làm rõ rành rành ra đấy rồi, nên tôi cứ chiều theo ý họ thôi.

"Không cần đâu. Ta đã tắm trước khi đi rồi."

"Đây là dinh thự của phu nhân. Ngài bắt buộc phải làm theo quy định. Không chỉ ngài đâu, thiếu gia Hersel, mà tất cả mọi người đều phải tuân thủ những quy định này."

Hầu gái không chút nhượng bộ. Từ khi phu nhân và con bà ấy yêu cầu làm vậy, chẳng còn gì để nói cả.

"...Ta sẽ tắm một mình. Đừng đưa bất kì ai vào."

Chả có gì xảy ra đến khi tôi ngâm mình trong bồn. Nhưng, tôi thực sự ngạc nhiên bởi cái dinh thự này đấy. Trong khi lang thang qua hành lang, tôi thấy rất nhiều cửa, phía bên kia là mùi xà phòng len lỏi ra ngoài, hiển nhiên toàn bộ là phòng tắm.

Không nghĩ nữa, tôi xong việc tắm rửa và đứng dậy. Mặc quần áo thì tôi chịu. Tôi vẫn chưa thể làm quen được với thứ tự mặc hay là vị trí của mấy chiếc khuy.

"Có chật quá không ạ?"

"Thế là được rồi."

Cô hầu thắt chặt thắt lưng rồi mang ra một cái hộp to. Mở nắp ra, nằm trong đó là mấy món mĩ phẩm cho nam giới. Tôi chắc chắn mọi thứ mới chỉ bắt đầu thôi.

"Lọ dung dịch này rất thích hợp dưỡng ẩm cho da."

"Không cần phải giải thích từng li từng tí như thế đâu."

Khi tôi vừa cảm nhận được mảnh bông ẩm chạm vào da, bảng hệ thống xuất hiện.

[Xác định chất động. Loại: Kịch độc của Ếch phi tiêu độc] [note75840]

[1 giây bất tử kích hoạt.]

Giống hệt những gì Selly bảo, cái lọ này tẩm độc. Vừa vào đã dùng độc rồi—Đây là lý do tôi do dự đấy.

"Hiệu nghiệm thật đấy. Da ta giờ như kiểu da em bé vậy."

"...Vậy à?"

Trông thấy sự bình tĩnh trên khuôn mặt tôi, đôi mắt người hầu gái hơi run rẩy. Thấy hơi thú vị, tôi dùng khăn tắm lau mặt và nói,

"Cô có muốn làm tí không? Cái này được phết đấy."

Tôi chẳng muốn nói nhiều với người đàn bà vừa muốn giết tôi.

"Cảm tạ ngài, nhưng đây là một món hàng cao cấp. Một người thấp hèn như em không xứng với nó đâu."

"Da cô được chăm sóc hơi kĩ với một người 'thấp hèn' đấy. Cô cứ dùng thử đi?"

Ngay khi tay tôi vừa cầm vào miếng bông, miệng thì nở một nụ cười thân thiện, cả khuôn mặt cô hầu tái nhợt hẳn ra, và cô bắt đầu khóc nức nở. Cô ngồi sụp xuống sàn cùng với đôi vai run cầm cập.

Tôi liếc nhìn qua gương. Phản chiếu trên đó là hình ảnh một gã bắt nạt đang hành hạ một người phụ nữ chân yếu tay mềm. Mặc dù cô ta mới là phản diện ở đây, sao tôi cứ có cảm giác kẻ đó chính là tôi nhể?

Dù sao đi nữa, tôi vẫn phải đưa cổ cái khăn tay.

"...Đừng khóc nữa. Tôi đùa thôi mà."

Tuy nhiên, cổ có vẻ nhìn nhầm màu trắng của cái khăn với miếng bông rồi, và trong cơn hoảng loạn, cô ấy hét lên và ngất đi sau đó. Cô có lẽ đã không thể phân biệt được các vật cùng màu do nước mắt dàn dụa.

Những giọng nói phát ra sau cánh cửa.

"Vừa rồi là tiếng hét à... Có chuyện gì vừa xảy ra vậy?"

"Tại sao Emil chưa ra nữa? Cô ấy vừa vào trong đó với hắn."

"Có lẽ nào...?"

Trông có vẻ như sắp có một cái hiểu nhầm siêu to khổng lồ sắp đến với tôi rồi. Việc cấp bách nhất bây giờ là giải thích mọi chuyện. Tôi mở cửa ra và, với một biểu cảm lo lắng, tôi nói nhẹ nhàng như thể không có gì nghiêm trọng xảy ra cả,

"Cô ấy đột nhiên ngất đi. Cổ có vẻ không khoẻ lắm. Ai đó đưa cô ấy đến phòng y tế nhé?"

Những ánh mắt thất thần ai làm tôi nhận ra sai lầm của mình. Nghĩ lại thì, cái tên nổi tiếng là vô lại này lại giở bản mặt lo lắng cho người khác ư?

"...Tôi còn chưa chạm một ngón tay vào cô ấy."

"V-Vâng... Đương nhiên rồi. Bọn em tin tưởng ngài mà, thiếu gia."

"Thực sự là vậy. Emil từ bấy đến giờ luôn là một đứa trẻ yếu đuối mà. Ừm, đúng vậy...."

Nhưng sao không nhìn thẳng vào mắt tôi mà nói này?

"Em h-hiểu rồi."

"Hiểu cái gì?"

"Không phải, chỉ là... Ý em là thiếu gia nói không sai, nhưng em quá sốc nên em nói nhầm tí."

Tôi càng giải thích, mọi thứ càng trở nên phức tạp [note75841]. Mà, mọi thứ sẽ sáng tỏ khi cô hầu gái ấy tỉnh thôi. Trong khi tự hỏi nên nhờ ai chỉ đường đến chỗ của cô ấy, phòng thay đồ cuối hành lang bật mở. Lọt vào mắt tôi là tấm lưng của một người đàn ông với mái tóc bạc. Một người hầu gái đang thì thầm cái gì đấy vào tai hắn. Vai hắn rung lên và hắn hét toáng lên.

"Hắn xâm nhập vào ư? Không chỉ vậy, hắn còn xâm hại ai đó nữa? Hắn đang tuyên chiến với mẹ ta đấy à?"

Tôi lặng lẽ tiếp cận hắn từ đằng sau. Cô hầu thấy vậy liền lùi lại một bước vì kinh ngạc, nhưng Erucel đang hăng máu cứ tiếp tục càm ràm.

"Trông có vẻ có một gã khốn nạn đang ở đây. Ai vậy? Tôi sẽ xử lý hắn."

"Được thôi, đấy là..."

Hắn quay lưng lại. Đôi mắt hắn mở to vì kinh ngạc [note75842] khi hắn thấy tôi. Tôi đặt tay lên vai hắn và cảm nhận được cơ thể hắn đang run như cầy sấy.

"Hoàn hảo. Ta đang cần ai đó dẫn đường. Ngươi sẽ hợp lắm đấy."

"N-Nhưng, Tôi cũng đang bận..."

Chạy đi đâu?

"Ta biết ngươi chuẩn bị đi ăn rồi. Ta nghĩ rằng bữa ăn xum họp gia đình sau một khoảng thời gian dài như vậy sẽ làm khăng khít tình anh em ta. Ngươi có muốn không?"

Hắn ta cố gắng lùi lại. Hắn lùi một bước, tôi tiến một bước. Erucel ướt đẫm mồ hôi, mắt hắn thì đảo như rang lạc.

"Ngươi đang cố nói chuyện mặt đối mặt với ta trong khi đi lùi à? Cảm động thật đấy, nhưng mà cẩn thận té đấy nhé. Trừ phi đằng sau ngươi mọc mắt, thế thì thôi."

Tôi sẽ không để hắn trốn thoát đâu. Ngay trước mặt tôi bây giờ là vé thông hành miễn phí sẽ dẫn đường cho tôi đến phòng ăn, bỏ qua mọi vụ ám sát tiếp theo.

***

Như dự đoán. Có đủ mọi loại hiểm nguy như kiểu phi tiêu độc hay là tượng đá đổ sụp, nhưng lũ người hầu đã do dự, lo sợ rằng Erucel sẽ bị liên luỵ vào. Nhờ nó mà tôi đến bàn ăn với không chút trở ngại nào.

"...Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"

Erucel, người ngồi đối diện tôi, hỏi.

"Ta đã nói bao nhiêu lần rồi. Đến để đớp chứ còn làm gì."

"Không, ý tôi là... phải có động cơ thầm kín nào làm cho ngươi đến đây chứ. Ngươi định làm gì đấy?"

Tôi muốn xem tận mắt họ là loại người gì. Nhưng đấy không phải là câu trả lời chính xác trong tình huống này.

"Cũng khá lâu rồi, phải không? Ta nghĩ ta nên ghé qua nơi này trước khi quên hết toàn bộ khuôn mặt của chính gia đình mình."

Tìm một lý do mập mờ, tôi nhìn chằm chằm vào Erucel như một hoạ sĩ đang vẽ tranh chân dung vậy. Hắn nghiến răng và tiếp tục lẩm bẩm, tỏ vẻ phản cảm với điệu bộ vô liêm sỉ của tôi.

"Ngươi nghĩ tôi sẽ tin à? Ngươi còn có lương tâm không?" [note75843]

"Ngươi nói gì cơ?"

"K-Không có gì."

Tôi bĩu môi khi nhìn vào cái bàn to tổ chảng. Đến giờ ăn rồi, nhưng hiện giờ chỉ có Erucel và tôi là có mặt.

"Bọn họ muộn rồi. Thô lỗ thật đấy."

"Đấy là do ngươi đến sớm đấy, chẳng khác gì đuổi họ ra ngoài cả."

"Ngươi nói gì cơ?"

"K-Không có gì."

Không còn gì để nói cả, tôi ngậm miệng lại, một khoảng lặng ngượng ngùng phủ xuống [note75844]. Người đầu tiên phá vỡ bầu không khí này là Erucel.

"Nếu ngươi đến để thả họ ra, ngươi đáng lẽ có thể xong ngay trong dinh thự của mình. Đến đây làm gì? Kể cả có là người hầu đi nữa, họ vẫn thuộc về mẹ của chúng ta. Ngươi đang tuyên chiến đấy à?"

Dù không công bằng cho tôi, giải thích chỉ làm hiểu lầm càng sâu thôi, giống như với lũ hầu vừa nãy vậy.

"Ngươi sẽ sớm biết thôi."

Nhận được câu trả lời đơn giản, Erucel càu mày. Nhưng tôi phải rời mắt khỏi hắn vì cánh cửa đang đóng giờ đã được mở ra.

"Lâu lắm không không gặp, anh cả."

Một người mang dáng vẻ thư sinh cùng khuôn mắt khá điển trai bước vào. Hắn cũng có mái tóc bạc, và dù vẻ ngoài giống Erucel, nhưng giọng hắn, không một chút áp lực, tỏ ra thượng đẳng hơn người.

Nhìn từ bức chân dung từ gia phả, không nghi ngờ gì, tên hắn là Deisel.

"Ngươi trễ giờ ăn rồi."

"Ta luôn đến đúng giờ mà. Nó sẽ được mang lên ngay thôi. Đợi tí."

"Vậy sao? Còn những anh chị em còn lại đâu rồi?"

"Họ đang có trận đánh bên ngoài rồi. Tiếc quá ta, ngươi đến ăn mà họ lại không tham gia được."

Cử chỉ chuyên nghiệp của hắn không để lộ bất kì cảm xúc nào. Giống như lọ nước hoa không toả ra mùi hương chỉ đến khi nó được mở ra, không thể dò xét được cảm xúc thật sự của hắn. Hắn đáng đề phòng hơn so với Erucel.

"Xung quanh nhàm chán quá. Vì thế, ta đã chuẩn bị một trò chơi nhân dịp ngươi đến, anh cả. Ngươi thấy sao?"

"Trò chơi à?"

"Ngươi có nhờ cái trò mà ta trước kia thường chơi với cha khi còn nhỏ không?"

Hắn búng tay. Một quản gia cẩn thận mang đến một tấm nệm có quả cầu trên đó. Tôi biết chính xác này là gì mà không cần hỏi.

Thâm uyên chi nhãn. [note75845] Nó là quả cầu đo chỉ số sức mạnh của bất kì ai chạm vào đó. Chỉ trong những bang hội lớn nhất, với những thợ săn quái vật lành nghề, mới sở hữu vật phẩm quý giá như vậy. Sử dụng như là đồ chơi à? Đúng là nhà giàu có khác.

"Để kí ức ùa về, sao ta không thử một lần nữa cho biết nhỉ? Còn Erucel thì sao?"

"K-Không... Hai người cứ chơi đi."

Tôi chuyển ảnh nhìn từ Erucel đang run rẩy đến Deisel. Ý định của hắn rất rõ ràng—tìm hiểu lý do tại sao tôi vẫn còn sống. Giống như tôi đến để tìm hiểu bọn họ vậy, mục đích của chúng tôi giống nhau nên không thể nào tránh khỏi cả.

Họ đang cực kỳ muốn biết tại sao con sâu bọ như tôi vẫn chưa chết. Deisel có lẽ đã đặt mối nghi lên phép cường hoá thể chất.

"Vậy ta sẽ thử trước."

Deisel đặt tay lên quả cầu. Năm màu cuộn vào nhau tạo sắc thái bí ẩn. Có năm mức độ tượng trưng cho năm màu, và Deisel đã đạt đến bậc mạnh thứ hai, màu vàng kim.

"Như ta đã nghĩ, ta vẫn còn cách cha rất xa."

Cấp độ cao nhất là màu đen vô biên. Đó là trạng thái mà chỉ có thể đạt đến khi đi đến giữa và cuối cốt truyện. Dù còn khá trẻ, Deisel đã đạt đến cấp độ chỉ dưới một bậc, chứng tỏ cho sức mạnh của mình.

"Đến lượt người, anh cả."

Với một cơ thể còn chưa trải qua mài dũa của Hersel, bậc thấp nhất, màu nâu là chắc chắn. Tôi chẳng thể nhịn cười được.

Tôi càng tỏ ra yếu đuối, họ càng mất cảnh giác. Những vụ ám sát sẽ chỉ là cấp độ thấp cho người bình thường. Mà dù họ có biết tôi yếu, họ cũng chẳng thể biết được khái niệm 'bất tử chỉ trong một giây' đâu.

Tôi chả mất gì cả.

"Được thôi."

Tôi đặt tay lên quả cầu. Nhưng, cái bảng hệ thống của nợ lại hiện lên.

Đo sức mạnh thôi mà cũng tính là 'mối nguy hiểm' á?

[Xác định ma pháp. (Loại: Tâm trí/Nhận thức)]

[1 giây bất tử kích hoạt.]

Kết quả hiện lên làm Erucel sốc đến mức suýt ngã khỏi ghế.

"M-Màu đen..."

Và đương nhiên, chế độ khó mở ra. Đúng là game rác.

Game cho chó chơi.

Ghi chú

[Lên trên]
?? Batman
?? Batman
[Lên trên]
Sao không gọi tên đi cứ lặp lại khổ v :<
Sao không gọi tên đi cứ lặp lại khổ v :<
[Lên trên]
Ếch phi tiêu độc (danh pháp khoa học: Dendrobatidae) là tên gọi chung của một nhóm các loài ếch trong họ Dendrobatidae có nguồn gốc ở Trung và Nam Mỹ. Không giống như hầu hết các loài ếch, các loài này hoạt động ban ngày và thường có thân màu rực rỡ. Mặc dù tất cả các loài trong họ Dendrobatidae hoang dã ít nhất phần nào có độc, mức độ độc tính thay đổi đáng kể từ loài này sang loài khác và từ nhóm này sang nhóm khác. Nhiều loài đang cực kỳ nguy cấp. Những động vật lưỡng cư này thường được gọi là "ếch phi tiêu" do dân bản xứ da đỏ sử dụng các chất tiết độc của da các loài ếch này để tẩm độc đầu mũi phi tiêu thổi https://vi.wikipedia.org/wiki/Tập_tin:Blue-poison.dart.frog.and.Yellow-banded.dart.frog.arp.jpg
Ếch phi tiêu độc (danh pháp khoa học: Dendrobatidae) là tên gọi chung của một nhóm các loài ếch trong họ Dendrobatidae có nguồn gốc ở Trung và Nam Mỹ. Không giống như hầu hết các loài ếch, các loài này hoạt động ban ngày và thường có thân màu rực rỡ. Mặc dù tất cả các loài trong họ Dendrobatidae hoang dã ít nhất phần nào có độc, mức độ độc tính thay đổi đáng kể từ loài này sang loài khác và từ nhóm này sang nhóm khác. Nhiều loài đang cực kỳ nguy cấp. Những động vật lưỡng cư này thường được gọi là "ếch phi tiêu" do dân bản xứ da đỏ sử dụng các chất tiết độc của da các loài ếch này để tẩm độc đầu mũi phi tiêu thổi https://vi.wikipedia.org/wiki/Tập_tin:Blue-poison.dart.frog.and.Yellow-banded.dart.frog.arp.jpg
[Lên trên]
Càng tô càng đen
Càng tô càng đen
[Lên trên]
붕어빵처럼 넓어졌다 - widened like a goldfish. Một thành ngữ mô tả đôi mắt của ai đó mở to vì ngạc nhiên hoặc sốc, tương tự như cách mắt của một con cá vàng có thể trông to ra khi nó giật mình. Đây là một cách diễn đạt phổ biến được sử dụng để truyền đạt cảm giác kinh ngạc hoặc không tin vào mắt mình
붕어빵처럼 넓어졌다 - widened like a goldfish. Một thành ngữ mô tả đôi mắt của ai đó mở to vì ngạc nhiên hoặc sốc, tương tự như cách mắt của một con cá vàng có thể trông to ra khi nó giật mình. Đây là một cách diễn đạt phổ biến được sử dụng để truyền đạt cảm giác kinh ngạc hoặc không tin vào mắt mình
[Lên trên]
Có chứ, nhưng không nhiều
Có chứ, nhưng không nhiều
[Lên trên]
The Eye of the Abyss
The Eye of the Abyss
Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

H4ck nữa đi sao Ko h4ck nữa
Xem thêm
Thôi thì, ai kêu bạn hack rồi giờ ở đây mà than 🤡
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
tem:)
Xem thêm