• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 8

1 Bình luận - Độ dài: 2,637 từ - Cập nhật:

"Cô biết gì chưa? Tên quản gia đang đứng kia cũng thất bại đó."

Ánh nến chập chờn.  Hàng tá người hầu bàn tán trong căn phòng nghỉ u tối. Bọn họ tập trung lại tự hỏi lý do dẫn đến đủ kiểu kế hoạch ám sát đều phá sản cả. Những người tham gia vào vụ đèn chùm lên tiếng thắc mắc đầu tiên.

"Lỡ đâu nó rơi xịt thì sao?"

"Chắc thế, chỉ còn mỗi lý do đó thôi."

"Phải, tên khốn ăn may đó..." [note75081]

Người huấn luyện ngựa cũng góp lời, khuôn mặt ông tỏ vẻ khó chịu.

"Thật là như vậy sao? Khó nói lắm, chưa chắc đã là may mắn đâu."

"Sao vậy? Ông có ý gì khác à?"

"Ta có lẽ đã bỏ qua chi tiết nào đó. Hắn ta ăn trọn cú đá hậu của con ngựa vào ngực mà không có một vết xước."

"Chà, ông nghĩ quá rồi, chả phải nó chỉ là một con lừa nhỏ thôi sao?"

Người hầu gái phì cười, lầm tưởng đó là một câu bông đùa, nhưng huấn luyện viên nhíu mày lo lắng.

"Ờ..., nó là ngựa chiến. Và cái thứ duy nhất gãy là chân con ngựa chứ không phải mạn sườn của Hersel. Nếu cô không tin, đi với tôi ra chuồng ngựa đi. Tôi cho cô ngắm thoải mái."

Đáp lại ông là ánh mắt tròn xoe của những người xung quanh đang lắng nghe. Nghe cực kỳ khó tin, nhưng khuôn mặt nghiêm túc của ông lại đang chứng minh đó rất đáng tín.

"Vậy nếu hắn bị cái đèn đè vào người... thì hắn tận dụng mánh khoé nào đó à?"

"Có lẽ hắn lót miếng sắt dày vào sau áo?"

"Cô nghĩ là mảnh sắt đó gánh được chắc? Dù là giáp đi nữa, cũng bị lõm vào đấy."

"Ừ nhỉ. Mảnh giáp đấy không thể chặn nổi cú đá của con ngựa đó. Thế thì phải có lý do nào khác chứ."

Bọn họ không thể nghĩ ra bất cứ gì biện minh cho cái 'lý do' đó. Ý nghĩ thích đáng nhất là Hersel có lẽ đã thành hiệp sĩ cấp cao đã vượt qua giới hạn con người. Giả định này là hợp lý nhất từ những thông tin họ thu thập được.

Rất chi là vô lý.

Quản gia lắc đầu. Chỉ vì Hersel mang trong mình dòng máu của chiến binh Aol đáng kính không có nghĩa hắn là một người mạnh mẽ. Hersel thà phí cả ngày uống rượu, ăn không ngồi rồi còn hơn là tập luyện. Thật ra, cơ thể hắn trông yếu đuối đến mức một người lính thường còn có thể hạ gục được.

"Nghĩ lại thì, điều kỳ lạ duy nhất không ở đó. Hắn gần đây cư xử không giống trước kia. Mọi người có để ý không?"

Toàn bộ đều gật đầu đồng tình trước những lời của quan gia.

"Ừm. Hắn đột nhiên lại tuyên bố bỏ rượu, dù trước đó hắn ta vẫn nốc rượu trong khi bị cấm uống."

"Hắn cũng không ném đồ ăn lung tung nữa."

"Và, khó tin hơn nữa, hắn còn thực sự nói lời cảm ơn người khác."

Tuy quý tộc thì thường rất lịch sự, uống rượu biết điểm dừng, không làm vỡ chén đĩa trừ phi điều gì thực sự tồi tệ ập đến, và tôn trọng bề tôi, nhưng đây là Hersel, hắn tôn theo những 'lễ nghi cơ bản' này thì quá đột nhiên, không để ý sao được.

"Có lẽ hắn dời bỏ bản tính rồi?"

Cô hầu gái nói ra suy nghĩ trong lòng, làm người nghe xung quanh phồng má nín cười.

"Không có khả năng nào cả, phải không?"

"Có lẽ hắn ăn phải cái gì đấy hay là cố lấy lòng các vị thần trước khi hắn chết."

"Tỉ lệ cao hơn rồi đấy, nhể?"

"Ngưng nói linh tinh đi. Tiếp theo, đến lượt ai đây?"

Sau vài lượt nói qua lại nữa, phòng nghỉ giải lao không còn bóng người. Khi sự im ắng bao trùm căn phòng, cái tù dưới ngăn tủ thận trọng mở ra. Co ro trong đó là...Selly.

"Auu, lưng tôi..."

Một bi kịch đằng sau lý do cô trốn trong này. Hersel đang đề phòng độc tố trong thức ăn. Theo lời hắn, đồ ăn ăn được là thứ bọn người hầu sẽ ăn. Khi đang thó đồ, Selly đã hấp tấp trốn trong đó khi lũ người hầu bất chợt ập vào.

"Hắn ta thực sự còn sống sau những vụ đó sao?"

Không thể giao du với người khác vì đang bị cho ra rìa, do bà chủ cả, Selly còn không thể nghe ngóng tin đồn lan truyền xung quanh nữa. Tâm trí cô hỗn loạn khi vô tình nghe lén được cuộc trò chuyện này. Chứng kiến Hersel lảng vảng quanh dinh thự mà không oẳng trong khi những vụ ám sát liên tục diễn ra làm cô tự hỏi liệu hắn có thực sự đúng như những gì hắn khẳng định từ trước không.

-'Ta chính là Kẻ bất tử ngạo nghễ chuyển thế.' [note75082]

Dù có thể chỉ là hiểu lầm từ phía những người khác, bản thân cô cũng tận mắt thấy rồi. Hersel rơi xuống vách đá dựng đứng rồi lại quay lại như chẳng có gì xảy ra. Càng nghĩ về nó, cô càng cảm thấy có vẻ hợp lý.

* * *

Tôi mệt lử người khi cứ đi vòng quanh dinh thự và sống qua mấy vụ ám sát rồi. Chắc là do mệt mỏi tích tụ qua nhiều hay gì đó, tôi ngả đầu xuống liền ngủ. Nhưng tôi lại phải dậy sớm.

[Xác định, đòn tấn công vật lý.]

[1 giây bất tử kích hoạt.]

[Thời gian hồi 1 giây bất tử: 59 giây]

Gì đấy? Tôi vội vàng thắp nến, nhảy vội ra khỏi giường, ném mềm ra chỗ khác. Bất ngờ chưa, tôi không thể tin vào mắt mình nữa. Hai con nhện, to bằng long bàn tay, bò lổm ngổm quanh đây. Màu tím của chúng cứ điềm điềm kiểu gì, chắc chắn là có độc.

"Điên mất..."

Một con thì mất một cái nanh, chắc là gãy từ phát cắn vừa nãy. Còn con kia, bản năng hung hăng của nó làm nó tiếp cận tôi. Mồ hồi lạnh chạy đầy lưng tôi. Trước kia, tôi sợ nhện đến nỗi gần như thành một hội chứng hơn là cảm thấy ghê tởm.

Tôi lại nhớ lại ký ức đen tối đó, trong một lần tăng ca, tôi phải cầu xin nữ đồng nghiệp của mình để đuổi con nhện đang bò trên vai tôi như con cún con.

Bình tĩnh nào. Cô Miran [note75083] cầm gián tay không không còn ở đây. Tôi tìm xung quanh thứ có thể làm vũ khí và lọt vào mắt tôi là một vật kim loại lấp lánh. Ngay lập tức, tôi với lấy chiếc chuông trên bàn rồi rung hết sức bình sinh. Sau đó... thì núp vào trong tủ.

Khổ người tôi khá lớn, nhưng cũng đủ để tôi chen vao cái tủ quần áo. Để chắc chắn, tôi còn dùng bộ đồ ngủ của mình để bịt mấy cái khe lại. Không lâu sau đó, tiếng bước chân dồn dập và tiếng rầm mở cửa vang lên.

"Sao ngài lại rung chuông ngay giữa đêm chứ?"

Giọng điệu thanh cao, sắc bén và thô lỗ đó không làm tôi khó chịu. Selly đã trở thành người ấy, 'Miran' của tôi [?], chấm dứt tình huống éo le này.

"Chuyện gì đang diễn ra vậy? Ngài đang ở đâu?"

"Đây này."

Tôi nhanh chóng hé cửa thông báo vị trí của mình. Trốn trong tủ như này, tôi sẽ bị đem ra làm trò cười mất. Có lẽ 'Tàn dư của dòng máu quý tộc' không muốn tôi thừa nhận dáng vẻ nhục nhã này, hay là tôi đang rất để ý đến ánh nhìn của người khác. Dù là cái nào đi chăng nữa, mặt tôi đỏ bừng vì xấu hổ.

"Có hai con bọ trong phòng. Người hầu như cô thì phải xử lí nó chứ."

Giọng tôi, vẫn tỏ vẻ quý tộc, nghe còn ngố hơn nữa. Đôi mắt sắc lạnh của Selly ánh lên vẻ đồng tình, nhìn tôi như thể nhìn thấy một tên điên.

"Một con trên sàn, con còn lại trên giường kìa."

Thở dài, Selly cầm lên hai cái bút trên bàn. Cây bút máy lại biến thành con dao, đâm xuyên qua cơ thể con nhện. Một đứa dính trên sàn, đứa kia thì trên chiếc giường trắng, chất lỏng sánh đặc tuôn ra từ bụng chúng nó.

"Cái ga mới được giặt mà..."

"Đấy là lỗi của cô. Mau dọn và mang cái ga mới đến đây."

Nắm tay Selly run rẩy. Đương nhiên rồi; nửa đêm tự nhiên phải làm việc, ai cũng tức thôi. Cô nhìn như chuẩn bị đấm ai đó, nhưng trong cái thế giới mà thứ bậc là sức mạnh này, tất cả những gì cô làm được chỉ là trừng mắt và phàn nàn trong khi thở hổn hển.

"Ngài còn chẳng thể bắt được con nhện, chả giống 'Kẻ bất tử ngạo nghễ' tí nào."

"Nhanh lên đi. Ta mệt rồi."

"Haizz."

Trong khi đợi Selly mang đến cái ga mới, tôi rơi vào trầm tư, nhìn chằm chằm vào cái xác kinh tởm của hai con nhện.

"Nhện độc à... Nếu tôi bị cắn thì sao...?"

Chà, nó có vẻ đáng để thảo luận. Răng nanh được tính là gây sát thương rồi.

Tính tò mò của tôi nổi lên, tôi đã nhịn để chỉ ăn đồ ăn không có độc. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu tôi bị ngộ độc thực phẩm? '1 giây bất tử' được cho là sẽ hoá giải mọi mối đe doa trong một giây đó. Rơi xuống vách núi và đòn tấn công đơn như là dùng kiếm chém đã được kiểm chứng là vô dụng rồi.

Nghĩ thử xem. Nếu như là sát thương kéo dài hay là trì hoãn một lúc thì sao?

Tôi lôi cuốn sổ tay tràn đầy những ghi chép về những vụ ám sát. Bỏ độc là cái cách thường xuyên được sử dụng. Tôi cố tình tránh đi nhiều nhất có thể, nhưng tôi tới giới hạn rồi. Tôi chẳng có nổi một bữa ăn tử tế trong nhiều ngày liền, mà sống qua ngày chỉ với vụn bánh mì. Cái áp lực đè nặng lên người như thể sắp giết chết tôi.

"Tôi có nên làm tí độc không nhỉ?"

Quyết định rồi, tôi xé một tờ từ quyển sổ và bắt đầu nhặt nhạnh những món đồ hữu dụng trong ký ức của mình để ghi vào đó. Thời gian dần trôi, càng nhiều nét nguệch ngoạc trên giấy. Giờ thì, tôi chỉ cần người đi lấy đồ thôi. Nhưng người thường xuất hiện để nhận lệnh đã muộn rồi. Tôi rung chân dần mất kiên nhẫn, liếc về phía đồng hồ.

"Cô ta tự làm cái ga trải giường mới à?"

* * *

Một người phụ nữ đang bận rộn trong bếp. Đột nhiên nhận được yêu cầu làm bữa ăn đặc biệt từ thiếu gia, người đã bỏ bữa mấy ngày nay, cô ngửi thấy mùi khả nghi [note75084] trong này. Danh sách [note75085] toàn những món ăn phức tạp và tốn thời gian: dầu bít tết và nhiều món cô khá giỏi, trừ rượu ra.

Tuy đây là công việc khó khăn, nhưng Mirei lại khá phấn khích. Dù sao, thìa bột cô vừa bỏ vào sẽ hiệu nghiệm. Loại bột không màu, không mùi, không vị ấy sẽ kích thích lên cơn đau tim ngay khi đi vào đường tiêu hoá, được rắc loạn lên miếng bít tết.

Không ít quý tộc chết vì nhồi máu cơ tim. Nên nó sẽ được chấp nhận thôi. Phu nhân có vẻ chỉ để ý đến cách thức giết người quá lộ liễu, nên sẽ không có vấn đề gì cả.

Sau khi cẩn thận kiểm tra cái đĩa và đậy nó lại, Mirei đẩy xe đến phòng Hersel.

"Bữa tôi đã sẵn sàng thưa thiếu gia."

"Vào đi."

Sau khi chào hỏi ngắn gọn, Mirei đặt đĩa thức ăn lên bàn không chút do dự. Hersel không tỏ ra chút đói bụng nào, nhưng ánh mắt hắn dán chặt vào miếng thịt đó, chắc chắn hắn đang thèm lắm.

Nếu hắn biết trong đó có gì, hắn sẽ đổi ý ngay.

"Bụng ta hơi trống... Ta nghĩ nên ăn nhẹ trước vậy."

Hersel với lấy cái nĩa và ăn salad đầu tiên. Tiếp đó là đến đồ chiên và hải sản. Hắn không thèm đụng vào món chính, là cái bít tết, như kiểu cố tình bỏ qua nó.

Mirei nhìn lướt qua hắn, khuôn mặt cô lại phản bội cô, lộ rõ vẻ bối rối. Cô nhìn vào đôi mắt xanh biển ấy.

'Hắn biết gì rồi sao?'

Nhưng như thể để chế nhạo cô, Hersel cầm dao lên và cắt miếng thịt như cắt bánh. Mirei ầm thầm lau mồ hôi. Ngay khi miếng thịt vào trong miệng hắn, ánh mắt cô chằm chằm vào cổ hắn.

"Hừmm."

Hắn nhai...và rồi, có vẻ như đã khát, nhập một ngụm từ ly rượu của hắn. Mirei cẩn thận quan sát biểu cảm của Hersel, nhưng hắn trông có vẻ hoàn toàn ổn. Thời gian lại trôi, và vẫn chẳng có gì xảy ra.

'Không thể nào...Đến bây giờ, hắn phải quằn quại vì đau dạ dày chứ...'

Cái thứ kỳ lạ duy nhất ấy, là hắn cứ cách một phút lại cắn một miếng. Đến cuối chỉ còn một miếng nhỏ còn sót lại.

"Nó mềm như tan trong miệng. Phải mất bao lâu để hoàn thành món này?'

Lờ đi ánh nhìn đầy ẩn ý của hắn, Mirei vẫn giữ được bình tĩnh.

"Quá trình ủ thịt phải mất 14 ngày. Nhưng ta còn rất nhiều đã được chuẩn bị sẵn, nên ngài có thể ăn bất cứ khi nào."

"Ngon đấy. Đặc biệt là cái vị chua rất tuyệt vời. Cô dùng gia vị bí mật nào à?"

Lời nói của hắn làm Mirei hơi giật mình. Hersel, liếc xéo cô, cuối cùng vẫn đưa miếng thịt cuối cùng vào miệng.

[Xác định chất độc. (Loại: Độc Yutulip)]

[1 giây bất tử phát động.]

'1 giây bất tử' hoá giải mọi nguy hiểm trong một giây. Hersel đã tìm nhiều loài thảo dược có độc tính thấp dựa vào những gì mình biết trong game để tìm kiếm giới hạn của cái kĩ năng này. Sau vài lần thí nghiệm với các chất độc kéo dài và trì hoãn một lúc, Hersel nhận ra chỉ cần hiệu ứng kéo dài một giây, kĩ năng này cân tất.

'Dù sao thì, trong game, bất tử hiếm khi không đi kèm miễn hiệu ứng đúng không.'

Tuy vậy, khả năng bất tử này chỉ áp dụng cho bên trong cơ thể, không phải là sát thương kéo dài từ bên ngoài như là đứng trong một vùng gây sát thương liên tục, nó chỉ kháng được một giây thôi. Điều này được chứng tỏ khi dí tay vào nến đang cháy.

'Nó chỉ kháng nhiệt được một giây.'

Kể cả như vậy, tình hình đã cải thiện đáng kể. Các thí nghiệm tiếp theo về khả năng của mình đã được vạch ra, nhưng để sau đi. Giờ đây, Hersel chỉ muốn thưởng thức cái vẻ mặt ngạc nhiên của Mirei càng lâu, càng tốt.

Ghi chú

[Lên trên]
Lucky bastard
Lucky bastard
[Lên trên]
Arrogant immortal, dịch ra tiếng Việt phèn ác, ai biết cho sóc xin chứ thua rồi.
Arrogant immortal, dịch ra tiếng Việt phèn ác, ai biết cho sóc xin chứ thua rồi.
[Lên trên]
Người nổi tiếng bên Hàn à? Thua
Người nổi tiếng bên Hàn à? Thua
[Lên trên]
thum thủm
thum thủm
[Lên trên]
The menu
The menu
Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

TRANS
AI MASTER
Để là kẻ bất tử ngạo nghễ đk nhỉ;)?
Xem thêm