Toàn Văn
Chương 1: Giờ Tan Học Chiều Mưa, Có Hai Người Ở Đó (1)
13 Bình luận - Độ dài: 1,011 từ - Cập nhật:
Hình như tên cô ấy là Amemori Junna.
Cái tên chứa đựng cả「Mưa」và「Ẩm ướt」[note73320] mà cô ấy tiết lộ sau khi biết tôi là『Người Đồng Đạo』, trùng hợp thế nào lại khớp đến hoàn hảo với cái tiết trời hôm nay.
Tiếng mưa rơi tí tách không ngớt và bầu không khí ẩm ướt nặng nề này thế mà lại khiến người ta cảm thấy dễ chịu đến lạ thường. [note73322]
Sau khi thao thao bất tuyệt về thể loại nhạc cùng yêu thích, tôi liếc nhìn đồng hồ treo tường thì giật mình nhận ra đã ba chục phút trôi qua
"Amemori này..."
"Gọi Junna là được rồi đó? Shigure."
Khoảnh khắc tôi vừa quay đầu nhìn lại, khuôn mặt cô ấy đã ở ngay sát bên.
"Uwoah!?" Tôi ngả người ra sau tạo khoảng cách, nhưng cô ấy thậm chí còn chẳng thèm nhúc nhích lông mày:
"Tôi đã gọi tên cậu rồi đấy... Tôi thích cái tên Shigure này."
Bị cô ấy bày tỏ thẳng thừng mà không chút ngại ngùng như này, tôi lại càng lúng túng hơn. Gương mặt tôi dần đỏ bừng lên, tôi vội quay đi chỗ khác, gãi gãi má nói:
"À, được..."
"Đừng có『À』."
"...Cảm ơn?"
"Cũng không phải."
Ánh mắt Junna chẳng thèm nhúc nhích đi chút nào, vẫn nhìn chằm chằm vào gương mặt đang ngoảnh đi của tôi. Dưới cái ánh nhìn cháy bỏng ấy, cuối cùng tôi cũng phải thốt ra câu trả lời cô ấy hằng mong đợi.
"...Junna."
"Ừm."
Amemori - Junna khẽ gật đầu, xem chừng đây mới là đáp án chính xác. Rồi cô ấy chậm rãi...
"Shigure thì sao?"
"Hửm?"
"Tên của tôi ấy, cậu có thích không?"
Vừa hỏi cô ấy vừa nghiêng người tới gần, như thể muốn nhìn thấu tâm can nỗi lòng tôi thông qua đôi mắt. Hơi thở tôi dần nghẹn lại, biết mình đã không còn chỗ trốn.
"À, ừm... Thích. Cả chữ viết lẫn âm điệu đều rất đẹp."
"Ừm..."
Nghe tôi trả lời, hàng lông mi Junna khẽ rung, ánh mắt đảo qua loa rồi cúi xuống. Cô ấy ngả người ra ghế lẩm bẩm:
"...Đừng có mặt lạnh như tiền rồi nói『thích』với『đẹp』như thế chứ."
"Câu đó phải để tôi nói mới phải, cô nàng vô tình ạ."
Tôi châm chọc cô nàng không biết ngượng ngùng này xong bỗng giật mình.
Ném ra những câu đùa xong mà mặt vẫn lạnh như tiền thế này, xem chừng đây quả thực là phong cách của nhỏ, giống như quả bóng xoáy khó đỡ vậy.
"... Thế quay lại chủ đề ban nãy đi?"
"Hả? À, cái đó..."
Thước phim ký ức bắt đầu tua ngược về trước cuộc tranh luận xưng hô
Là câu『Amemori này』
"Junna này, sao cậu lại thích Utsu Rock thế?"
Tôi hờ hững hỏi một câu.
"Utsu Rock giờ đã là chuyện xưa năm cũ lắm rồi."
Từ giai đoạn cuối của thế kỷ trước, cụ thể là những năm 90 đến những năm đầu thế kỷ 21, cái tên「Utsu Rock」này được ra đời và dần bước đến đỉnh cảo. Hiện tại dù vẫn có những ban nhạc đáp ứng đủ tiêu chí, nhưng hầu như đã chẳng còn ai dùng nó để phân loại nhạc nữa.
"Vậy tại sao?"
"............."
Junna im lặng, chỉ lảng tránh ánh mắt.
"Tôi biết đến nó từ Yohila."
Thế là tôi đành tiếp tục chủ đề, nhìn vào chiếc hộp đàn guitar bên cạnh mà giải thích:
"Mùa đông lớp 9 năm đó, khi đang lục lọi video trên mạng thì tôi tình cờ phát hiện ra... Nghe phát là yêu luôn. Cảm giác chấn động và phấn khích ấy đến giờ vẫn in đậm trong tâm trí." [note73323]
Ban nhạc Yohila ấy đã tự mình xướng lên cái tên:「Utsu Rock Thế Hệ Mới」.
Lời ca u ám được dệt nên bằng cảm quan độc đáo, tiếng guitar nặng trịch méo mó hòa cùng chất giọng thì thào đầy u uất, thi thoảng điểm xuyến bằng tiếng hát như dồn nén mọi cảm xúc, được giới trẻ trên mạng tôn sùng. Một tân binh đầy triển vọng trong làng indie rock.
"Ca từ, giai điệu, giọng hát... đều phải gọi là hoàn hảo... Có lẽ nguyên nhân là vì thế giới quan quá u tối, nên nó càng đánh sâu vào trái tim đã lở loét đầy sẹo của những kẻ lập dị ngoài kia."
Nói xong, tôi chợt nhớ lại cuộc trò chuyện với thành viên đội điền kinh trước khi bước vào phòng nghe nhìn.
Không cách nào từ chối những việc trái lương tâm, khó khăn cực khổ mà chiều theo sở thích của mọi người xung quanh. Dù rằng có thể đọc hiểu bầu không khí, nhưng một lòng một dạ không muốn như nước chảy bèo trôi mà hùa theo số đông - Cái tính cách bướng bỉnh ấy dần tích tụ theo năm tháng, lắng đọng thành cảm giác bất lực, u uất, phẫn nộ, nôn nóng...
Chính vì Yohila dám đem những cảm xúc u ám tiêu cực nhất, nguyên bản nhất cất lên thành lời ca nên tôi mới say đắm họ đến thế. Tựa như âm âm hóa dương [note73324], có thể đem tâm trạng chán chường biến thành động lực để tiến lên phía trước.
"...Thích Yohila à?"
Junna vốn đang cúi đầu bỗng ngửa mặt lên. Ánh mắt thăm dò lọt qua kẽ tóc mái, giọng nói mong manh tựa sợi tơ.
"Là thật sao?"
"Tất nhiên! Thích nhất đấy!"
Tôi siết chặt nắm đấm, dõng dạc trả lời.
"...Vậy thì thử xem."
Junna đột ngột đứng dậy khỏi chỗ ngồi, quay lưng bước về phía hộp guitar, tay nắm chặt chiếc móc khóa hình chú ếch xanh tím trên khóa kéo, nghiêng đầu nhìn tôi. Đôi mắt nheo lại kia như đang mang theo chiến ý lao tới:
"Đố vui nghe intro đoán nhạc Yohila nào. Phải đoán trúng hết thì tôi mới tin cậu là fan hàng thật giá thật."
☂


13 Bình luận