Tập 01: Thiếu nữ và Mục tiêu nho nhỏ
Chương 18: Chơi game hay bị game chơi?
3 Bình luận - Độ dài: 1,685 từ - Cập nhật:
Hứa Hiểu Phong kiểm tra thời gian, hiện tại đang 11 giờ 02 phút trưa, nếu sau 6 tiếng nữa sẽ là 5 giờ chiều, khi đó trời sẽ dần ngả tối.
Dù chưa rõ sức mạnh của boss nhưng vì là boss thế giới nên chắc chắn độ khó sẽ cao. Cô tạm ước tính sẽ cần khoảng nửa tiếng để đánh boss.
Người ta thường hay bảo hành sự lúc trời tối sẽ dễ hơn. Nếu thế thì mình cũng nên góp vui một chút nhỉ!
Cô vạch ra một kế hoạch sơ bộ xong rồi tiếp tục bắt tay vào làm việc.
Thông báo về Boss Thế giới đã làm khuấy động người chơi, ai ai cũng nhanh chóng nâng cấp độ bản thân. Vì muốn tiết kiệm thời gian, những người trước đây còn e dè với dịch vụ dịch chuyển hiện giờ đã trở thành khách hàng của Hứa Hiểu Phong.
Và thế là thêm một đống tiền lại về tay cô.
Trong thời gian này, cô nhận được tin nhắn từ em gái hỏi về chuyện Boss Thế giới.
Nhưng đến cả bản thân Hứa Hiểu Phong còn không rành về vấn đề này, cô không có gì đáng để nói cả. Cô chỉ dặn dò em ấy gia nhập một đội nào đó để đánh boss và nhận phần thưởng tham gia.
Sau 5 tiếng đồng hồ cày cuốc ròng rã, các người chơi dừng việc nâng cấp độ và bắt tay vào chuẩn bị trong khoảng thời gian cuối cùng còn lại.
Trong khi đó, các NPC thì lại không được thư thái như họ.
Từ lâu các NPC đã thiết lập thiết quân luật và đưa ra vô số nhiệm vụ yêu cầu hỗ trợ, thế nhưng lượng phản hồi nhận lại từ người chơi là vô cùng ít ỏi.
Bọn họ không tài nào hiểu được sự hăng hái của cái đám người ngoài kia, cứ như ai ai cũng mới làm vài liều thuốc kích thích vô người.
Nghĩ mà xem, tai họa ập đến trước mắt mà đám người này lại lũ lượt kéo nhau ra ngoài thị trấn săn quái, thậm chí hủy bỏ những nhiệm vụ đã nhận trước đó. Những nhiệm vụ vừa mới đưa lên cũng bị ngó lơ toàn tập.
Nếu là của khi trước, họ sẽ tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán chỉ vì một nhiệm vụ bậc đồng. Bây giờ, nhiệm vụ bậc bạc chất thành đống mà chẳng ai thèm ngó một cái.
Các NPC không biết phải làm sao trước chuyện này.
Dưới sự can thiệp từ hệ thống, dù cảm thấy khó hiểu nhưng họ cũng không đào sâu về hành vi của đám người ngoài. Họ đã quá quen với những chuyện như có người thường xuyên biến mất cái ‘vút’ trong làn sáng trắng để rồi xuất hiện trở lại một lúc sau, họ quen đến nỗi không còn thấy lạ thường gì cho cam.
Đừng có hỏi tôi, hỏi tôi rồi tôi biết hỏi ai bây giờ?
Ít nhất thì đám người ngoài cuối cùng cũng đã hạ nhiệt, họ dường như tụ họp lại để bàn bạc về chuyện gì đó.
Không lâu sau đó, một tia sét tím từ lốc xoáy cuồn cuộn trên bầu trời đánh xuống như muốn xé toạc trời đất. Luồng khí tức mục rữa cũng theo đó mà tràn xuống.
Đồng thời, một âm thanh vang lên trong đầu tất cả người chơi.
Ting!
Boss Thế giới: Lang Thần: Fenrir Ảo ảnh đã xuất hiện. Người chơi vui lòng tiêu diệt nhanh chóng.
……………
Tại trang viên lãnh chúa thị trấn, Edward và Van Rieve đang bàn kế sách giữa chừng cũng phải lập tức đứng dậy. Cả hai nhìn nhau một cái rồi đi ra ngoài sân, đầu ngẩng lên, mắt nhìn bầu trời.
Gương mặt Van Rieve trở nên tái nhợt.
“Chuyện gì đang diễn ra vậy? Tại sao nó giáng lâm sớm thế?”
“Có chuyện gì đó không ổn.” Edward nhắm nghiền mắt, cảm thụ dòng năng lượng.
“Rất không ổn. Một hiện tượng thiên địa với quy mô lớn thế này mà thú tai họa chỉ bậc Đồng trung đẳng thôi ư?”
“Sao cơ? Chỉ bậc Đồng trung đẳng? Ông có chắc không?”
“Nếu tôi không nhầm thì là thế.” Edward nhíu mày, gương mặt lộ vẻ khó hiểu.
“Để tôi đi điều tra rõ tình hình. Trước khi đó, đừng vội gọi cứu viện từ Hoàng đô.”
“À còn nữa, giúp tôi trông chừng cô bé đó nha. Đừng để con bé đi lung tung.”
“Ừm…”
Nét mặt Van Rieve bỗng thay đổi ngay sau khi đáp lời.
“Ấy khoan đã! Cảnh vệ gác cổng thị trấn mới đây còn báo cáo cho tôi, con bé đi theo đám người ngoài đó ra khỏi thị trấn rồi!”
“Hả?! Cái con bé hồ đồ này!”
……………
Trong thời điểm đó, người chơi lũ lượt kéo nhau ào ra khỏi cổng thị trấn, cảnh vệ hoàn toàn bất lực, không thể cản nổi đám người này. Luồn lách trong đám đông đang tràn ra đó là mọt bóng hình nhỏ khoác lên sắc đỏ.
Hình như cô vừa nghe ai đó hét tên cô, mà kệ đi.
Người chơi săn boss là chuyện hiển nhiên, có là đấng chúa trời cũng không cản được.
Cả mười vạn người lao ra ngoài, mấy ai rảnh hơi mà để ý một bóng dáng lẻn vào trong đám đông.
Dựa trên chỉ dẫn từ bản đồ, bọn họ chạy về phía đông suốt nửa tiếng và đã đến được vùng đồng bằng mênh mông, nơi thường xuất hiện nhiều quái vật sói nhất.
Tại đây, một con sói cao 3 mét với chiều dài cơ thể 6 mét đang bước đi trên dải đồng bằng. Cơ thể nó tỏa ra làn sương đen, đôi mắt nó lóe ánh đỏ rực. Không thanh trạng thái hiển thị, duy chỉ có biểu tượng quỷ dị to tướng cùng cái tên màu tím ở phía trên nó.
Lang Thần: Fenrir Ảo ảnh.
“Nhìn kìa! Boss ở kia kìa!”
“Xông lên!”
“Đừng có đẩy! Tôi trước!”
Lẩn mình trong đám đông, Hứa Hiểu Phong len lỏi đến rìa ngoài và tranh thủ thời cơ này đi ra khỏi đám đông.
Cô không việc gì phải hấp tấp như đám người chơi này.
Mình là NPC, cần phải giữ thể diện, phải trông sao cho nó tao nhã.
Tìm một gốc cây ở phía ngoài, cô ngồi xuống tựa mình vào thân cây. Toàn bộ cơ thể cô lẩn khuất sau bụi cây, duy chỉ có đôi mắt vàng kim ló ra khi cô quan sát.
Đợt người chơi xông lên đầu tiên đã lao vào giao tranh với boss.
“Mẹ kiếp! Đừng có đẩy! Có thấy tuyến trước bị một đòn tiễn đi hết không?!”
“Mọi người cẩn thận! Con boss sát thương to lắm đó. Đến cả tanker cũng đi sau một đòn!”
“Cái đậu mợ?! Kỹ năng của tôi gây có 1 sát thương! Rồi sao chơi bây giờ?!”
“Cái của tôi thì bị chặn hết đây này!”
Sau những phút ban đầu phấn khởi nhưng cũng đầy hỗn loạn, người chơi cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại để quan sát con boss.
Vốn ban đầu, ngoài cái tên của boss cùng số đếm quái vật đã giết thì hệ thống chả thông báo cái gì khác. Đến bây giờ họ mới thấy được bảng trạng thái của nó lần đầu tiên.
[Tên: Lang Thần: Fenrir Ảo ảnh (Boss Thế giới)
Cấp độ: 15 (Bậc Đồng, trung đẳng)
HP: 129,985/130,000]
Trời ụ cấp mười lăm?!
Hàng loạt tiếng rủa vang lên trong thâm tâm những người vừa nhìn thấy chỉ số.
Dị giới sở hữu cơ chế hạn chế theo cấp độ cực kỳ gắt. Khi chênh lệch 10 cấp độ, điểm sát thương gây ra giảm về 1. Trong khoảng chênh từ 5 đến 10 cấp, điểm sát thương sẽ bị suy giảm theo tỷ lệ. Chỉ khi nào chênh nhau không quá 5 cấp thì sát thương mới trở về bình thường.
Dù đã bỏ ra 5 tiếng cày cấp, các người chơi hầu hết không lên được dạt nhiêu cấp độ.
Hơn 60% là dưới Cấp 5, 30% là Cấp 5, lượng ít ỏi còn lại thuộc về Cấp 6.
Hiện chỉ có duy nhất 4 người đạt Cấp 7 và cả 4 đều đến từ Làng Tân thủ số 66.
Thế nên có thể nói là 90% người chơi kéo đến đây chỉ để cù lét, 10% đảm nhận xoa bóp chân và 4 người còn lại phụ trách sấy lông cho con boss. Quả là trọn gói dịch vụ spa toàn thân. [note74323]
Game thế này thì chơi cái đếch gì?!
“Không sao! Chúng ta có số lượng! Có gãi ngứa thì cũng phải gãi nó đến chết!”
“Đúng đúng! Mười vạn thằng, mỗi thằng góp một cái ‘-1’!”
Có thể nói, lợi thế lớn nhất của người chơi chính là đông như kiến, điếc không sợ súng. Cũng là tình huống như thế này nhưng nếu là NPC thì có khi hầu hết họ đã xách dép chạy trước khi đánh.
Thế nhưng đến khi chiến trận xảy ra, ai ai cũng đều nhận ra không phải ai cũng có đặc quyền được ‘gãi ngứa’ nó.
Con boss tuy trông to nhưng so với biển người lại nhỏ như kiến. Chỉ có những kẻ đứng gần mới ra đòn được.
Mà kể cả khi đã ra đòn được, 10 đòn tung ra đã hết 8 đòn bị chặn, 1 đòn trượt và 1 đòn ‘-1’ thảm thương.
Tấn công tầm xa lại còn thê thảm hơn. Phải chi bắn lệch thì không ai nói gì, họ bắn cũng trúng đó… trúng đồng đội.
Còn đám Tư tế? Họ chỉ biết cầm trượng và đứng hình tại chỗ.
Đứa nào cũng ăn một đòn là ngủm củ tỏi. Tôi biết phải trị liệu cho ai bây giờ?


3 Bình luận