Cô bé bán bom
码字G - Mã Tự G N/A
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Thiếu nữ và Mục tiêu nho nhỏ

Chương 13: Nụ cười dần mất nhân tính

0 Bình luận - Độ dài: 1,693 từ - Cập nhật:

Thời gian cứ thế thoi đưa, Hứa Hiểu Phong cứ tiếp tục cần cù với công việc xử lý đơn hàng, đôi lúc lại tiếp thị về thẻ thành viên. Cô không mảy may biết gì về chuyện dịch vụ chuyển phát của cô đang gây xôn xao dư luận trên mạng.

Đấy là mãi cho đến khi Hứa Hiểu Nguyệt nhắn tin cho cô.

“Anh hai, anh đang ở làng Tân thủ số 66 phải không?”

Hứa Hiểu Phong liếc nhìn khung cửa sổ hội thoại riêng tư mà người khác không thể thấy, cô trả lời bằng suy nghĩ.

“Phải, có gì à?”

“Cái dịch vụ chuyển phát nhanh gì đó chỗ anh, anh xài thấy sao? Đã không?”

Hả?

Hứa Hiểu Phong đá mắt xuống nhìn mớ đồ dưới chân cô và trả lời.

“Đã chứ. Đã cái nư luôn ấy! Nào có dịp em ghé qua đây dùng thử cho biết.”

“Chậc, được mỗi cái đáng yêu… giả ngây giả ngô với ai hả?” Hứa Hiểu Nguyệt liền chuyển tiếp một bài viết hướng dẫn hót hòn họt trên diễn đàn với tựa đề “cảnh báo đào lửa”.

Hứa Hiểu Phong mở bài viết lên.

U chu choa. Đây rõ ràng là có kẻ muốn quấy phá chuyện làm ăn của cô!

Làm gì làm, phá chén cơm người ta không khác gì xuống tay với cha mẹ của họ đâu!

Để coi… ID của người đăng: Làm tý Bánh rán đê.

Rặt cái bọn ganh ghét này! Cơ mà ít ra gã này không thèm che ID của gã. Đến lúc phải dạy cho gã bài học rằng Internet không phải chốn vô pháp vô thiên.

Hứa Hiểu Phong đang dự định sẽ đến thăm đội trưởng đội cảnh vệ sau khi làm xong công việc, khao người đàn ông kia một suất ăn ‘cá ướp phơi khô’ đặc biệt.

“Đọc xong chưa anh hai?”

“Đọc rồi.”

“Vậy, anh thấy sao với tư cách là ‘cao thủ’ con game này?”

“Chỉ có thể là nhảm nhí hết sức. Đây là dự án dịch vụ công tốt nước lợi dân, anh còn tự hỏi không biết vị thiên sứ phương nào đã phát triển dự án này. Tóm cái váy lại, không nạp nổi thì đừng chơi.”

Dịch vụ tốt không chỗ nào chê thế này, không có tiền? Thế thì đừng có làm lãng phí thời gian của tôi.

“Ờm… không phải chuyện đó, anh hai.”

“Hửm? Nếu vậy thì chuyện gì?”

“Haiz… Nay anh cư xử hơi lạ đó nha.”

Sau một khoảng ngưng, Hứa Hiểu Nguyệt gửi một đống ảnh chụp màn hình từ bài đăng, Hứa Hiểu Phong nhìn qua.

“Mấy ảnh chụp này thì có gì?”

“Chưa hiểu hả? Nay em trai bị sao vậy?”

Chậc.

Cả hai sinh cùng ngày cùng tháng nhưng chỉ vì Hứa Hiểu Phong được sinh trước vài phút, em ấy chỉ gọi cô là ‘anh hai’ khi muốn cái gì đó, nếu không thì chỉ có ‘em’ với chả ‘trai’.

“Nói úp mở kiểu đấy lần nữa anh cúp đó.”

“Chậc. Em biết tỏng anh rồi. Nhìn NPC trong mấy tấm chụp màn hình coi, anh nghĩ sao?”

Hử? NPC gì?

Cô nhìn đi nhìn lại mấy tấm ảnh, nhưng dù nhìn thế nào thì NPC này cũng… là cô mà.

Ê, khoan đã!

Hứa Hiểu Phong phản ứng ngược trở lại.

“Em mới là đứa có vấn đề đó, em gái!”

“Em cái gì, anh đó! Sao anh không nhận ra một cô bé NPC dễ thương thế này hả? Có mắt mà không xài thì đem đi hiến tặng là vừa!”

Nghe cô em nói khiến Hứa Hiểu Phong hoàn toàn cạn lời.

Ai mới là đứa có vấn đề?

Theo lẽ thường thì đàn ông con trai có máu mê gái chắc chắn sẽ dành trọn sự chú ý đến cô gái trong mấy bức ảnh này ngay tức thì.

Nhưng tôi chính là cái đứa con gái đó!

Ừ thì trông dễ thương thiệt nhưng cô không thể nào nhìn bản thân bằng con mắt đó được.

Cơ mà… nếu coi cô bé loli tóc vàng kim chỉ là một nhân vật ảo, há chẳng phải cũng có một số VTuber đặt vẽ fanart phiên bản khiêu dâm về chính nhân vật của họ sao?

Không được, không hề được chút nào! Lối suy nghĩ suy đồi gì thế này!

Cô bé loli dùng tay che lấy đôi má đượm hồng, cô mất một lúc định thần mới nhớ phải trả lời em gái.

“Thế… em muốn nhờ anh làm cái chi?”

“Anh có 3 phút để xin WeChat của cô bé đó cho em.”

Không phải em có rồi còn gì, chỉ là em chưa biết thôi.

Hứa Hiểu Phong thầm than thở.

“Em bị ngố à? Nó là NPC đấy, bộ em tính dạy NPC xài WeChat à?”

“Haiz, chỉ là muốn xả cơn bực trong người tý thôi mà. Sao anh may mắn dữ vậy? Cứ như con game này đang mớm tận miệng cho anh ấy.”

“Công nhận, đúng nhức cái nách thật. Thế… em đã làm xong hết mớ Nhiệm vụ Thiện cảm chưa? Rảnh rang đến độ có thì giờ để lướt diễn đàn luôn à?”

“Ai da, kiếm NPC nhọc muốn chết! Em chỉ đang nghỉ giải lao tý thôi mà!”

“Đến giờ này em còn chưa tìm được hết sao? Có tiền mà không biết tiêu. Khéo ném em vào kho thóc em còn chết đói ở trỏng.”

“Biết rồi, biết rồi, anh cứ cằn nhằn mãi! Thôi, em quay trở lại làm nhiệm vụ đây!”

Hứa Hiểu Phong đóng cuộc hội thoại nhưng không vội quay trở lại với công việc. Thay vào đó, cô tiếp tục đọc bài đăng.

Phần lớn nội dung bài đăng phản ánh đúng sự thật nhưng cũng có vài phần mang tính suy đoán, còn phần chỉ trích thì hoàn toàn mang tính chủ quan.

Quả thực là giá thành Hứa Hiểu Phong thiết lập có đắt cắt cổ, thế nhưng dịch vụ của cô không thể chê vào đâu được.

Nhược điểm: đắt

Ưu điểm: duy chỉ mỗi đắt là nhược điểm.

Thử hỏi mấy gã người chơi giàu sụ kia xài như nào coi? Lại chả khoái vãi ra. Chính bảng xếp hạng cấp độ đã nói lên tất cả. Đa số những người chơi thuộc hàng top bảng đều đến từ làng số 66.

Bọn họ sử dụng dịch chuyển để tiếp tế vật tư, thay thế trang bị chuyên dụng cũng như vận chuyển vật phẩm nhiệm vụ. Thường sẽ có những người nhất định được giao cho công việc đã nêu, thế nhưng nó không mấy hiệu quả, lại còn tốn thời gian. Bằng cách bỏ ra một khoản tiền, họ có thể dùng lượng tài nguyên về nhân sự và thời gian đã tiết kiệm được vào công cuộc khám phá sâu rộng hơn.

Tóm cái váy lại, bạn tận dụng đòn bẫy lợi thế này càng sớm, bạn sẽ càng bỏ xa những người chơi khác.

Thế nên Hứa Hiểu Phong không lo lắng mấy về nội dung chỉ trích của chủ thớt, thứ cô quan tâm hơn cả là phần bình luận bên dưới.

Thứ nhất, dịch vụ này chỉ độc quyền có ở làng 66, bởi lẽ ở mấy làng khác không có Hứa Hiểu Phong.

Thứ hai, những bình luận tỏ ý ghen tỵ đều đến từ những con whale, còn mấy người phê phán thì đa phần là bần nông. Cô thầm ghi nhớ ID của các con whale, những chú lợn vàng tiềm năng.

Và còn có…

“Dễ thương ghê! Tôi muốn làm con chó của ẻm!”

“Dẫm lên anh đi bé!”

“Màn hình dơ rồi, để tôi liếm cho sạch cái!”

Má ơi! Tém lại giùm cái, chỗ diễn đàn công cộng mà thế à!

Internet không thiếu những kẻ đầu óc chập mạch như thế này. Luồn dây dẫn qua đám người này khéo đủ điện để cấp cho toàn khung giờ cao điểm luôn ấy chứ.

Đọc mấy bình luận này khiến Hứa Hiểu Phong sởn da gà.

Sau một hồi lướt, cô rút ra 4 kiểu người trong phần bình luận: 1 là ủng hộ ̣(nhóm giàu), 2 là phản đối (nhóm nghèo), 3 là trung lập (nhóm lý trí, nói như không nói), 4 là đầu óc chập mạch (xứng đáng ra pháp trường xử bắn hết cả bọn).

Nhưng không phe nào thực sự ảnh hưởng tới cô, duy chỉ có phản hồi của ‘triều đình’ mới quan trọng.

Thế là cô trở về với công việc trong khi lâu lâu lại kiểm tra bài đăng.

Sau hai tiếng, cuối cùng phía nhà phát triển cũng đã đăng thông báo.

[Liên quan đến vấn đề tố cáo của người chơi về hệ thống dịch chuyển: Chúng tôi xác thực rằng hệ thống này có tồn tại. Tuy nhiên, ngoài các tính năng cơ bản, mọi tính năng khác trong trò chơi đều do NPC vận hành. Người chơi có nhu cầu xin vui lòng tìm NPC có liên quan.

Trò chơi Dị giới với vô vàn khả năng đang chờ các nhà thám hiểm khám phá. Sự tiến triển của tựa game, thịnh suy của các quốc gia do đôi tay của người chơi và NPC cùng nhau nhào nặn nên.

Lời cuối, chúng tôi chúc các bạn có trải nghiệm game đầy thú vị.]

Hứa Hiểu Phong thở phào nhẹ nhõm khi vừa đọc xong.

Có thể tóm tắt thông báo của nhà phát triển bằng một câu sau: NPC tự quyết, tao không can thiệp.

Còn cái đoạn ‘cùng nhau’ rồi ‘nhào nặn’ gì ư? Hoàn toàn vớ vẩn. NPC nhìn người chơi bằng con mắt gì, cô đã quá rõ rồi.

Chỉ có đám mới chơi không biết gì mới nghĩ bọn chúng đặc biệt.

Vậy là… cô có thể muốn làm gì làm sao?

Chợt nghĩ, cô quyết định ngày mai sẽ tăng giá!

Nụ cười của Hứa Hiểu Phong trở nên đáng sợ thấy rõ.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận