Tập 01: Thiếu nữ và Mục tiêu nho nhỏ
Chương 10: Ai mới là người thực sự hiểu chuyện?
3 Bình luận - Độ dài: 1,783 từ - Cập nhật:
Khi đơn hàng đầu tiên đến nơi, Hứa Hiểu Phong bật chế độ làm việc nghiêm túc.
Cô nâng niu từng món đồ như nâng trứng.
Hai người nhân viên mà lão Bond cử qua có trách nhiệm tiếp nhận và sắp xếp vật phẩm khách hàng giao cũng như ghi sổ chúng lại.
Công việc của Hứa Hiểu Phong bao gồm thu phí vận chuyển và dịch chuyển hàng hóa thông qua pháp trận được khắc trên tấm vải.
Nhìn bề ngoài có lẽ sẽ thấy cô chỉ đang đếm từng đồng từng cắc.
Thế nhưng, thực tế cô là nhân tố chính yếu của cả quá trình vận hành. Những họa tiết trên tấm vải chỉ để trang trí, miễn phát sáng mỗi khi thực hiện dịch chuyển là đã đủ phục vụ cho mục đích che mắt công chúng khỏi sự thật.
Cơ chế vận hành thật sự lại dựa vào Thiên phú về Ma pháp Không gian của cô. Dựa trên khả năng can thiệp vào dòng năng lượng của pháp trận dịch chuyển có sẵn, cô có thể điều chỉnh tọa độ của điểm đến. Bằng cách đó, cô có thể giao những kiện hàng đến thẳng địa điểm của người nhận.
Thế nhưng không phải ai cũng có thể thực hiện được như trên. Nói gì thì nói, Thiên phú về Ma pháp Không gian thuộc vào diện hiếm có khó tìm, không phải cứ muốn là sẽ can thiệp vào pháp trận dịch chuyển được.
Việc cô giữ một vai trò mấu chốt như thế trong cả công đoạn cũng có nghĩa là ngay cả khi người khác quan sát cô, họ cũng chẳng thể mô phỏng lại cách cô thực hiện.
Sống thế mới là sống chứ! Ngồi chơi rung đùi đếm tiền, đôi lúc lại ngâm nga giai điệu.
Khi càng nhiều người chơi đăng nhập vào trò chơi, lại càng có nhiều ‘cây tiền’ đang đâm chồi nảy lộc trước mặt cô chờ cô hái.
Đến cả một số người ban đầu còn tẩy chay cũng đành phải chịu thua, họ âm thầm gửi vào một số vật phẩm.
Họ còn sự lựa chọn nào khác nữa à? Khi nhà nhà đều sử dụng dịch vụ này nhưng bạn thì không, bạn sẽ bị tụt lại phía sau và không ai muốn điều đó xảy ra.
Xuyên suốt khoảng thời gian này, nhiều người chơi hô hào đòi nào là giảm giá, nào là lời ít nhưng bán nhiều bù vào hay là mở rộng thị trường. Tuy nhiên, Hứa Hiểu Phong hoàn toàn giả ngơ giả điếc.
Tệp khách hàng ban đầu cô hướng tới đã luôn là giới nhà giàu chịu chi, bởi thế nên giá thành đắt đỏ. Hệ thống phân loại khách hàng thành viên vốn không được thiết kế dành cho những người chơi tằn tiện trong chuyện nạp game nạp gủng.
Họ sống đã đủ khổ rồi, tốt hơn không nên làm họ khổ thêm nữa. Ngoài ra, nếu cô giảm giá thành để thu hút thêm khách hàng, cơ thể nhỏ nhắn này sẽ không thể chịu nổi lượng công việc mà xỉu luôn ấy chứ.
Cô lạc trôi trong dòng suy nghĩ trong khi đơn hàng vẫn được thực hiện đều như vắt tranh.
Đột dưng đám đông trước mặt cô dạt sang hai bên cho một nhóm nhỏ người chơi đi vào.
Hứa Hiểu Phong ngẩng đầu lên nhìn.
Chu choa, cứ tưởng ai, hóa ra là ‘lợn vàng’.
Không ai khác ngoài Khói lửa Bốn phương đi giữa hai vị phó chủ bang hội.
Một tia sáng vàng lóe lên trong đôi mắt cô, giúp cô nhìn thấu số tiền trong ví của họ.
Úi chà, số 0 nhiều thế này! Số 0 tràn ngập cả ba người bọn họ!
“Anh trai cũng đến đây để gửi hàng đi ạ?”
Khói lửa Bốn phương vào game âu cũng vì phó chủ bang hội đã réo anh. Sau khi được phổ cập tình hình, anh đã tức tốc phóng đến đây với thuộc hạ của anh.
Tất nhiên anh không đến đây để gửi kiện hàng vì đấy là công việc của đám tay chân. Thế mục đích thật sự của anh? Tăng độ thiện cảm chứ gì.
Chuẩn rồi đấy! Anh dự định dùng mọi cách cần thiết để tăng độ thiệm cảm của Hứa Hiểu Phong đến tối đa!
Trước hết phải làm rõ một chuyện, Dị giới là trò chơi dành cho mọi lứa tuổi. Thanh thiện cảm đầy không có nghĩa sẽ có cảnh nóng, thệ ước hay đám cưới gì đâu, chỉ có nhiệm vụ và phần thưởng thôi.
Khói lửa Bốn phương không đến đây vì những thứ phàm phu đó. Cái anh thèm khát là phần thưởng nhiệm vụ.
Hừm! Đàn bà là gì? Có giúp anh trở thành số một được không?
“Chào em gái, đã lâu không gặp. Anh nghe bảo em đang ở đây nên đến coi thử. Không ngờ đến nơi lại thấy cảnh tượng náo nhiệt thế này.”
Hứa Hiểu Phong không có kiên nhẫn tám chuyện, cô đi vào thẳng vấn đề.
“Anh trai có muốn mua thẻ thành viên không? Thẻ thành viên oách xà lách lắm đó ạ.”
Khói lửa Bốn phương đã xem qua hệ thống hạng thành viên. Đến cả người bộn tiền cỡ anh cũng thấy rõ đây chẳng phải kinh doanh, mà là đang chặt chém người mua.
Nhưng nếu hỏi anh có mua không? Mua chứ.
“Hạng thành viên cao nhất em có là gì?” Anh cố tình nói to lên để những người xung quanh ai cũng nghe được.
Đây mới là cách người giàu chơi game.
Đúng như dự đoán, xung quanh trở nên ồn ào với những lời đàm tiếu.
“Má, *** whale này!”
“Đại ca Khói lửa nay chơi lớn thế!”
“Ê tụi bây, mắt con bé loli vừa sáng lên kìa!”
“Khụ khụ! 5,000 Xu Vàng đó cha nội, tương đương 50 vạn tệ chứ ít gì. Gặp ai cũng sáng con mắt lên thôi, huống chi cô bé này!”
Đây chính xác là phản ứng mà Khói lửa Bốn phương mong đợi từ đám đông. Vốn nức tiếng trong giới game thủ cùng với đó là độ chịu chơi cũng như cảnh được đám đông tung hô, thông thường anh đã có thể khiến thanh thiện cảm tăng chóng mặt.
Nhưng Hứa Hiểu Phong nào phải dạng vừa. Cô chỉ quan tâm đến tiền.
Rướn người tới, cô thì thầm vừa đủ để mỗi anh nghe được.
“Ông em có dặn em không được tiết lộ điều này… Nhưng nếu là anh trai đây thì em sẽ coi như ngoại lệ.”
“Ồ?” Anh mừng trông thấy.
Độ thiện cảm đã có tiến triển! 10 triệu tệ hôm qua đã không thành công cốc!
…Cơ mà khoan đã, sao mình không nhận được thông báo thiện cảm tăng nhỉ?
Hứa Hiểu Phong đột dưng rút người lại, cô nói vừa đủ to để đám đông cũng nghe thấy.
“Thực ra có tồn tại một hạng thành viên ẩn thứ tư, hạng Thành viên Thượng hạng đó anh chị! Chỉ cần bỏ ra 9,999 Xu Vàng, anh chị sẽ nhận được quyền lợi ưu tiên mức độ cao nhất cũng như không giới hạn số lần gửi hàng. Xứng đáng đến từng đồng bỏ ra!”
“Hả?!”
“Con lợn gợi tình?! Nghe mà váng cả đầu! Đào lửa tầm cao mới à?”
Cả đám trở nên sửng sờ sau khi lắng nghe những gì cô bé nói.
Mấy thứ hạng thành viên ban đầu đã muốn cắt cổ người mua rồi, này là muốn phanh thây bọn họ luôn hay gì?
Nhiều người sớm nhận ra: Không phải con bé này tức thì nghĩ ra một mức giá mới cao hơn đấy chứ?
Không thế thì là gì nữa, ‘lợn vàng’ bụ bẫm thế này không bào cho tới thì hơi phí.
Cô chỉ hối hận vì đã không đớp cạn hầu bao của người đàn ông này ngày hôm qua.
Với cả, nếu có ai đó muốn cáo buộc cô đã đẩy láo về giá thì họ phải trình bằng chứng ra, không phải cứ muốn là vu khống người khác vô căn cứ.
Còn về vấn đề thẻ Thành viên Thượng hạng, cô chưa có chuẩn bị gì từ trước nhưng vẫn có thể làm một cái ngay tại chỗ và ngay lập tức!
Trắng = Sử dụng một lần.
Xanh lá = Thành viên Bạc
Xanh dương = Thành viên Vàng
Tím = Thành viên Kim cương
Vậy còn Thành viên Thượng hạng? Màu vàng kim chứ gì nữa!
Nhét một chiếc thẻ trắng vào giỏ tre xong rồi lấy ra một chiếc thẻ vàng óng ánh.
Không ai mạ vàng giỏi bằng mình!
Giờ Khói lửa Bốn phương đang phải đối mặt với nan đề.
Rõ ràng hạng Thành viên mới này là một cái bẫy, thế nhưng nghĩ đi nghĩ lại… anh vẫn phải mua. Tất cả là vì thanh thiện cảm! Vì thanh thiện cảm xứng đáng!
“Thượng với chả hạng, làm một thẻ cho anh.”
Tuy nhiên, phó chủ bang hội của anh thì không thấy thế.
“Không được đâu anh Thiên ơi. Theo tính toán của tụi em thì có là sử dụng dịch vụ dịch chuyển với lưu lượng nhiều trong 10 ngày, ta cũng không xài quá 3,000 Xu Vàng. Sở dĩ dù không tận dụng hết hạng Kim cương nhưng chúng ta vẫn mua là để có thể dự trù cho trường hợp cấp thiết. Tuy nhiên, nâng lên ‘Thượng hạng’ thì lại vô cùng lãng phí. Em nghĩ dù chúng ta tiền không thiếu cũng không nên…”
“Gì cơ?!” Khói lửa Bốn phương thét lên, cắt ngang lời anh ta.
“Bây định bắt cô bé này mỗi ngày dịch chuyển cho chúng ta làm nhiệm vụ ư? Tụi bây cụt chân hết hay gì?! Định vắt kiệt sức con nhà người ta à?!”
“Ựa…” Phó chủ bang hội cứng đờ tại chỗ.
“Không phải anh ơi, chúng ta chỉ đang nói về việc phân bổ tài nguyên và sử dụng sao cho hợp lý thôi mà, rằng chúng ta không đến mức phải nâng lên Thượng hạng…”
“Cậu không hiểu đâu. Tin ta, số tiền này sẽ được sử dụng vào đúng chỗ.” Dứt lời, anh hoàn tất giao dịch và nhận lấy chiếc thẻ Thành viên Thượng hạng.
“Ngoài ra, nhớ phổ biến lại cho thành viên bang hội. Hạn chế sử dụng dịch vụ của bé nó nếu không phải nhu cầu vận chuyển nhu yếu phẩm.”


3 Bình luận