Tập 01: Thiếu nữ và Mục tiêu nho nhỏ
Chương 11: Em yêu anh (chị) nhất!
4 Bình luận - Độ dài: 1,662 từ - Cập nhật:
Hứa Hiểu Phong phải thừa nhận một điều là lời nói của Khói lửa Bốn phương quả thực đã chạm đến lòng cô.
Cô thích nhất những người không chỉ ném tiền vào mặt cô mà còn không thúc ép cô phải làm việc. Chưa kể, lý do anh ta ‘quăng’ tiền nghe cũng khó mà từ chối được.
Nếu như anh ta trực tiếp dúi tiền mặt vào tay cô, chắc chắn cô đã từ chối nhận. Là một NPC có chuẩn mực, cô nói không với hối lộ hay đút lót.
Nhưng nếu nhiều quá thì chắc sẽ suy nghĩ lại…
Hành động vừa nãy của Khói lửa Bốn phương chỉ có thể diễn tả ngắn gọn là: “Biết điều đấy!”
Nếu Hứa Hiểu Phong cũng có thể thấy được thông báo về độ thiện cảm, dám chắc giờ đây nó đang ‘ting ting’ không ngừng. Chỉ tiếc rằng cô là NPC, thành ra cô không thể thấy.
Trong khi đó, Khói lửa Bốn phương có nghe được âm thanh thông báo của hệ thống.
Ting!
Đây rồi! Anh thầm mừng rỡ đến mức muốn nhảy cẫng lên.
Độ thiện cảm của NPC Thiếu nữ +10. Thái độ hiện tại: Lạnh nhạt.
…Hở? Cộng 10 thôi sao?!
Anh nhìn mức trần 1000 điểm mà không thể không rơi vào trầm tư.
Nếu là NPC khác thì chỉ với 100 Xu Vàng độ thiện cảm họ đã tăng chót vót cả nghìn điểm, thậm chí là cả chục nghìn điểm ở vài NPC. Còn NPC này điểm tăng lí nhí thế?
Để làm mọi chuyện tồi tệ hơn, đây chỉ mới là Giai đoạn đầu tiên, theo sau đó là còn nhiều Giai đoạn nữa!
Sau một hồi suy nghĩ, anh bỗng chốc nhận ra một khả năng.
Có khi là vì cô bé này còn quá nhỏ để thấu hiểu được những giao dịch không mấy sạch sẽ trên thế gian này, âu điều đó cũng không có gì quá khó hiểu. Đến cả 10 triệu của hôm qua còn chả khiến thông báo ‘ting ting’! Hôm nay gặt hái được thế này là cả một bước tiến lớn rồi!
Nhận ra điều này lại càng khiến anh càng tin cô bé NPC đây không hề tầm thường chút nào.
Heh. Anh mày hứng thú với cô em rồi đó.
Hứa Hiểu Phong trông không có vẻ biết gì về những gì anh ta đang suy diễn trong đầu, có biết thì cô cũng chả thèm đoái hoài.
Thòng lọng đã luồn chặt lấy cổ gã ‘lợn vàng’ này rồi!
Người ta hay truyền miệng nhau một câu: “Khi một người đàn ông cảm thấy hứng thú với một người phụ nữ, đó cũng là lúc hắn… đã phải lòng cô ấy.”
Khụ khụ, hơi lạc đề rồi. Dù sao đây cũng đường đường là con game lành mạnh cho mọi lứa tuổi.
Những người chứng kiến xung quanh không khỏi choáng ngợp trước cảnh tượng hai con người đang dường như đang trong tâm thế kẻ cương người nhu.
“Bộ con bé này là đứa con ruột thất lạc từ lâu của Khói lửa à? Cưng chiều cỡ đó luôn mà.”
“Có gì đó ẩn khuất ở đây à nha! Bảo sao anh ta không hứng thú với phụ nữ, hóa ra là lolicon!”
“Ôi đồng răm đây rồi! Tôi cũng thế!”
Hứa Hiểu Phong nghe vậy chỉ biết trợn mắt. Dưới chỉ thị của Khói lửa, hai người chơi nhanh chóng ‘hộ tống’ người chơi la to nhất ra chỗ khác để ‘chuyện trò thân mật’ một tý.
“Em gái, anh tên là Khói lửa Bốn phương.” Cuối cùng anh cũng tự giới thiệu bản thân trong khi không biết cô gái đối diện có thể thấy ID của anh.
“Hầu hết mọi người gọi anh là đại ca Khói lửa hoặc anh Thiên, em thích gọi sao cũng được.”
“Vâng, thế thì gọi là anh trai không sao nhỉ, anh trai?”
Hứa Hiểu Phong là người đối đãi với ai cũng đều như nhau. Cô sẽ không vì đối phương trả nhiều tiền hơn mà trở nên thiên vị. Nếu làm vậy thì cô sẽ không thể bào tiền những người khác được.
Tiền trao cháo múc xong rồi thì ai về nhà nấy! Đừng làm phiền bà.
Cô vẫn giữ nguyên thái độ lạnh nhạt, thờ ơ.
Khói lửa Bốn phương cũng không vì thế mà nhụt chí. Anh biết cày độ thiện cảm là cả một quá trình chạy đường dài. Sau khi dặn dò thuộc hạ bên cạnh xong, anh rời đi để tiếp tục công cuộc cày cấp.
Không lâu sau đó, những con whale khác cũng tham gia đăng ký.
Là con whale kiêm blogger, có thể nói anh vừa giàu vừa nổi nhất làng tân Thủ số 66. Cũng vì những người có thể cạnh tranh với anh đều phân tán khắp các làng khác nhau, anh là người đi đầu cũng là người tạo xu hướng cho cả cái làng. Những người giàu nhưng không bằng anh cũng không khỏi suy đoán ý định của anh.
Đời nào anh ta mù quáng quăng tiền qua cửa sổ như thế, mọi chuyện ắt có nguyên do của nó.
Thế nhưng, dẫu bọn họ có vắt óc đến mấy cũng không tài nào nghĩ ra được ‘nguyên do’ đó. Ấy thế, ai cũng đú theo một phen coi sao. Bởi lẽ họ đều có bang hội của riêng họ nên mở thẻ thành viên cũng không thiệt mấy.
Chỉ là cả đám cân đo đong đếm cẩn trọng giữa hạng Vàng hoặc Kim cương, dừng ở một mức độ chừng mực.
Mãi đến buổi trưa, Hứa Hiểu Phong mỏi cả tay chỉ từ việc đếm tiền.
Hơn 30 thẻ thành viên đã được bán ra.
Tổng hơn 70,000 Xu Vàng, nếu tính luôn cả lượng kiếm được từ những khách không phải thành viên thì con số này nhảy lên cỡ 80,000.
Quá đã bà con ơi!
Cô quyết định ngừng phục vụ một tiếng giữa trưa, phần là để nhân viên của cô nghỉ ngơi. Làm chủ thế này xứng đáng nhận được câu thơ:
“Gian thương chẳng ngại lừa bịp
Lính gặp sếp tồi là kiếp oan nghiệp.”
Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi, Hứa Hiểu Phong đoán có lẽ cô em gái lười biếng đã đăng nhập vào trò chơi.
Cô lướt tìm ID của em gái cô và nhấn gửi lời mời kết bạn kèm lời nhắn: “Xin chào! Bạn có muốn nhận gói phúc lợi cộng đồng không?”
Không ngoài dự đoán, cô bị từ chối ngay tắp lự.
Cô thử lại lần nữa với nội dung tin nhắn khác: “Khụ khụ, anh hai của em đây. Chuyện gói phúc lợi cộng đồng là thiệt.”
Lần này thì đã thành công.
Không chào không hỏi thăm, Hứa Hiểu Phong gửi thư với nội dung chi tiết về những NPC có nhiệm vụ thiện cảm với phần thưởng ngon nghẻ, đính kèm ở trỏng là 2,000 Xu Vàng như một khoản tiền tiêu vặt cho em ấy.
Nếu có thể đính kèm cả vật phẩm, chắc cô đã gửi thêm cả mấy món đồ thừa. Chúng có lẽ vô dụng đối với cô nhưng lại vô cùng giá trị đối với người chơi phổ thông.
Tin nhắn phản hồi đến không lâu sau đó: “MÃI YÊU ANH HAI! Cơ mà 20 vạn dữ vậy?! Anh trúng độc đắc đài nào?!”
“Heh, không tiết lộ đâu. Em chỉ cần biết là theo anh đi rồi em muốn gì được nấy. Anh hai em cao thủ cái trò này mà!”
Một khoảng lặng kéo theo sau đó, nhưng không lâu…
“Vãi ò… em không ngờ anh cao cỡ đó luôn đấy!”
Tin nhắn trông lạc quẻ này khiến Hứa Hiểu Phong chợt giật mình, cô rụt cổ lại và đảo mắt nhìn xung quanh.
Con em nó không ở quanh đây. Mắc mớ gì tự dưng nó đá xéo chiều cao của mình?
Nhưng rồi cô nhận ra. Cả hai thậm chí còn chẳng xuất phát chung một làng Tân thủ. Kể cả chung làng thì em ấy sao mà nhận ra ngoại hình hiện tại của cô.
Ba giây sau, một hình ảnh được đăng tải lên đoạn tin nhắn.
Nhấn vào, cô thấy một ảnh chụp màn hình Bảng xếp hạng Cấp độ với khung được làm nổi bật với nét đỏ.
#7: ID Người chơi: Phong / Chi tiết: Ẩn / Bang hội: Không.
À à, là bảng xếp hạng. Cứ tưởng bị lộ rồi chứ.
Cô vỗ ngực (hơi phẳng) và thở phào một cái.
Nhưng rồi cô nghĩ lại mới thấy cái bảng xếp hạng này phiền phức thiệt.
Cô phải giữ bí mật về danh tính kép của mình. Vừa phải là NPC nức tiếng để làm ăn kiếm lời vừa phải là người chơi kín tiếng.
Éo le một cái là cô không thể vì thế mà trì hoãn cấp độ để kéo hạng mình xuống.
Không thể né khỏi bảng xếp hạng.
Haiz, tôi không tìm đến thứ hạng, thứ hạng nó tìm đến tôi.
Cũng may mắn một điều là ngoài ID ra thì những thông tin khác về cô được ẩn đi. Ngoài ra, bảng xếp hạng không ảnh hưởng gì mấy đến cô khi đây chỉ mới là giai đoạn đầu game.
Cô nhắn đáp lại: “Ê, giữ bí mật danh tính của anh nhé em. Đừng bép xép lung tung, điều này rất quan trọng đối với anh đó!”
“Ồ? Không khoe mẽ nữa à anh hai?”
“Anh một đời khiêm tốn và nói không với khoe khoang!”
“Vâng vâng. À anh hai, sáng mai em muốn ăn bánh hamburger, uống Moonbucks.” [note73065]
“Không thành vấn đề.”
“Rồi ngày mốt, ngày kia luôn!”
“Anh khao nguyên tuần!”
“Em yêu anh hai của em nhất trần đời!”


4 Bình luận