Cái chết bi thảm của siêu năng lực gia chú rể khiến những siêu năng lực gia khác có mặt tại hiện trường vô cùng phẫn nộ.
Dù lực lượng không đông, chỉ vỏn vẹn có bảy tám người, họ vẫn không chần chừ mà lao thẳng vào đội cướp, dốc toàn lực tấn công.
“Giữ chân bọn chúng lại!”
Đám cướp cũng bao gồm những kẻ có siêu năng lực. Chúng chẳng mảy may sợ hãi trước cơn thịnh nộ của con người. Dưới sự chỉ huy của một gã đầu trọc da đen, chúng tiếp tục ra sức cướp bóc dân thường, đặc biệt nhắm vào những cô gái trẻ trung xinh đẹp.
Cuộc giao chiến bùng nổ ngay giữa khu thương mại sầm uất nhất Thượng Hải, một trong những thành phố lớn nhất của Liên bang Địa Cầu. Lúc này đang là buổi chiều, phố xá đông đúc, dòng người chen chúc chưa kịp sơ tán, bị kẹt cứng ở hai bên đường.
Vút!
Vút!
Một kẻ giết người hung tàn như quỷ dữ lạnh lùng ra tay, sát hại hai thanh niên trẻ chỉ trong chớp mắt. Hắn bật cười, vác hai cô gái đi bên cạnh họ lên vai rồi ném thẳng vào khoang tàu chiến. Cảnh tượng tàn khốc ấy cứ lặp đi lặp lại, khiến những siêu năng lực gia có mặt phải nghiến răng giận dữ, không thể đứng nhìn.
Đáng tiếc, đám cướp quá mạnh. Chúng có đủ loại siêu năng lực: hệ lửa, hệ nước, hệ băng, hệ cường hóa thể chất… Không những thế, bọn chúng còn phối hợp vô cùng ăn ý, rõ ràng đã chiến đấu cùng nhau nhiều năm.
Trong khi đó, nhóm siêu năng lực gia Trái Đất lại ít người, sức chiến đấu yếu, thiếu phối hợp và kinh nghiệm thực chiến. Họ bị đẩy lùi hai lần liền, không thể tiến lên nổi. Đã có hai, ba người bị thương, trong đó có cả Hòa thượng, vai anh ta bị trúng một quả cầu lửa, vết thương cháy sém, mùi thịt cháy và máu trộn lẫn vào nhau.
“Đừng lo cho tôi! Bằng mọi giá phải cầm chân bọn chúng! Chờ viện binh từ Cục Siêu Năng Lực đến!” Hòa thượng gào lên với Hàn Lãng và Trần Trọng.
“Để tôi!” Hàn Lãng hét lên, ánh mắt rực lửa, não nóng bừng vì quá phẫn nộ trước cảnh tượng đẫm máu trước mắt.
“Cậu á!?” Trần Trọng và Hòa thượng đều nhìn Hàn Lãng đầy nghi hoặc. Dù họ biết cậu sở hữu năng lực mạnh, nhưng chưa từng trải qua thực chiến, thì không thể xem như một chiến binh thực thụ.
Hàn Lãng trầm giọng phân tích.
“Nguy hiểm nhất là hai kẻ đánh tầm xa bên cánh trái. Chúng ta cần phải hạ chúng trước. Trần Trọng huynh có tốc độ, hãy dùng tôi làm lá chắn tiếp cận chúng. Sau đó thả sư huynh Hòa thượng xuống đối phó tên hệ Hỏa đang ở gần. Còn huynh thì tiếp tục xông lên cùng tôi tiêu diệt tên phóng băng ở xa hơn.”
“Nhưng cậu thì…” Trần Trọng ngập ngừng, còn lưỡng lự với kế hoạch của Hàn Lãng.
“Đừng lo lắng thừa thải nữa! Tôi miễn nhiễm với siêu năng lực, không phải sợ! Phải liều đánh với chúng một trận!”
Trần Trọng và Hòa thượng liếc nhìn nhau, thấy quyết tâm cháy rực trong mắt Hàn Lãng, cuối cùng cũng gật đầu.
“Được! Nghe theo cậu!”
Cùng lúc đó, dường như đám cướp đã hoàn thành mục tiêu. Tên đầu trọc da đen huýt sáo một tiếng, ra hiệu tập hợp. Tất cả bọn cướp bắt đầu rút lui về phía phi thuyền của mình.
Bọn chúng hành động như một lũ thảo khấu. Mỗi nơi chỉ đánh nhanh rút gọn. Nếu trước khi đội đặc nhiệm của Cục Siêu Năng Lực đến mà chúng kịp rút lui thì sẽ không ai đuổi kịp con tàu chiến tốc độ cao đó.
“Đừng chần chừ nữa, xông lên!” Hàn Lãng sốt ruột hét lớn, thúc giục Trần Trọng.
Anh ta nghiến răng, túm lấy Hàn Lãng. Hai tay kéo cậu lên phía trước, còn Hòa thượng thì bám lên vai Trần Trọng, sẵn sàng nhảy xuống bất cứ lúc nào.
Trần Trọng dồn sức vào đôi chân, bứt phá khỏi nơi ẩn nấp như một mũi tên lao thẳng về phía kẻ địch.
“Có người xông lên! Yểm trợ! Yểm trợ!”
Dù không ai trong số các siêu năng lực gia ở đây quen biết Hàn Lãng, nhưng trong khoảnh khắc sinh tử này, tất cả đều là đồng đội. Một người hệ sức mạnh lập tức nhặt đá vụn ném về phía địch. Một siêu năng lực gia hệ Thủy cũng ra tay, triệu hồi một con thuỷ long chắn đường cho Hàn Lãng và đồng đội.
Vù~
Vù~
Hai xạ thủ tầm xa của đối phương phát hiện ba người đang lao tới, lập tức chuyển hướng công kích. Chúng bắn liên tiếp cầu lửa và tên băng về phía họ.
Trần Trọng nghiến răng, dùng chính thân thể Hàn Lãng làm lá chắn, xông thẳng vào mưa đạn siêu năng lực.
Một quả cầu lửa bay thẳng vào ngực Hàn Lãng nhưng lập tức tan biến. Một mũi tên băng găm vào bụng cậu cũng liền vỡ vụn.
Hàn Lãng có thể miễn nhiễm siêu năng lực, nhưng cơn đau thì vẫn còn đó. Anh nghiến chặt răng chịu đựng, tất cả chỉ để giành lấy một cơ hội phản công cho đồng đội.
“Không thể nào! Siêu năng lực của ta… vô hiệu!?” Tên hệ Hỏa ở gần đó trợn mắt. Hắn không thể tin được. Thế gian này lại có kẻ không sợ lửa!?
Ngay trong lúc hắn còn ngơ ngác, Trần Trọng đã lao tới. Hàn Lãng tung cú đá cực mạnh vào bụng tên địch, còn Hòa thượng phía sau nhảy lên, đè hắn ngã vật xuống đất. Không có vũ khí, anh ta liền nhặt một tảng đá to tướng lên và đập thẳng vào đầu kẻ thù.
“Chết cụ mày đi!!!”
Đúng là Phật cũng có thể hóa điên. Nhà sư gào lên phẫn nộ như mất trí.
Ngay giây tiếp theo.
Với tốc độ cực nhanh, Trần Trọng và Hàn Lãng – người hoàn toàn không sợ siêu năng lực, lao thẳng vào tên cướp hệ Băng đang còn ngỡ ngàng. Thân hình to lớn như núi thịt của Trần Trọng tông thẳng vào hắn, hất văng cả người. Còn Hàn Lãng thì rút ra một thanh thép từ đống bê tông đổ nát dưới đất, vung tay đâm thẳng vào mắt kẻ địch không chút do dự.
Chiến thuật của Hàn Lãng đã phát huy hiệu quả.
Bộ ba tạm thời kết hợp với nhau như một chiếc “xe tăng đột kích” giữa chiến trường.
Chỉ trong vòng ba, bốn giây ngắn ngủi, họ đã hạ gục hai tên xạ thủ nguy hiểm nhất bên cánh trái, mở ra một khe hở quan trọng trên trận tuyến.
“Có kẻ phản công lại bọn cướp!”
“Dân thường đang bị đe dọa! Lập tức chi viện!”
Dù sao thì Thượng Hải cũng là một trong những siêu đô thị lớn nhất Đông Á, dân số lên tới hàng chục triệu người. Số siêu năng lực gia cư trú tại đây rơi vào khoảng dưới ba, bốn ngàn người. Sau khi nhận được tin báo, họ ùn ùn kéo đến chiến trường từ mọi ngả đường.
Chỉ riêng tại hiện trường đã có hơn 70 siêu năng lực gia có mặt, và vẫn còn nhiều người khác đang lao tới. Cả thành phố như phát điên, tất cả cùng hướng về chiến trường.
Trong số những người đến đầu tiên, hung hãn nhất không ai khác ngoài Hàn Lãng và hai đồng đội. Họ đã phối hợp nhịp nhàng như thể từng trải qua hàng chục trận thực chiến.
Hàn Lãng, với năng lực “Tuyệt Diệt Hắc Ám”, chẳng khác nào lớp giáp sắt di động, có thể chịu được mọi đòn tấn công tầm xa. Bên cạnh cậu là Trần Trọng, người mang hệ tăng tốc, chính là động cơ của “xe tăng”, sẵn sàng lao thẳng về phía kẻ địch. Ngoài ra, còn có siêu năng lực gia Hòa thượng hệ cường hóa, võ công của anh ta cao cường, chẳng khác nào một con chó điên hễ thấy địch là cắn, mà đã cắn là giết chết không buông tha.
“Lũ điên này! Rút lui ngay!”
Tên đầu trọc da đen chỉ huy băng cướp cuối cùng cũng nhận ra điều bất ổn. Hắn không ngờ Siêu năng lực gia Địa Cầu lại liều chết, đoàn kết và hung hăng đến thế. Hắn liền hét lên, ra lệnh rút quân.
Đám cướp không thèm để ý đến xác đồng đội, lập tức bật nhảy bay về phía bãi đáp nơi chiếc tàu khu trục đang đợi.
“Chặn bọn chúng lại!”
“Viện binh sắp đến rồi!”
Các siêu năng lực gia của Địa Cầu không ngừng kéo đến, cục diện chiến trường dần xoay chuyển. Dĩ nhiên, không ai trong số họ muốn buông tha cho lũ cướp khốn kiếp kia, nhất là khi biết bao người vô tội đã phải ngã xuống.
Tuy nhiên, đám cướp lại cực kỳ tinh ranh và phối hợp ăn ý. Chúng vừa đánh vừa rút, hàng ngũ chỉnh tề, khiến những đòn tấn công của phe nhân loại không sao xuyên phá nổi. Trong lúc mọi người còn đang tức giận bất lực, thì bọn chúng đã nhanh chóng lên tàu.
Vù~
Tàu khu trục liên hành tinh gầm lên, phun ra luồng lửa xanh rực, bắt đầu cất cánh.
Các siêu năng lực gia Địa Cầu giận dữ đến cực độ. Họ đã hy sinh quá nhiều. Lẽ nào… bây giờ chỉ có thể trơ mắt nhìn lũ sát nhân ấy bay đi!?
Không thể nào! Tuyệt đối không thể chấp nhận!
Bỗng nhiên, từ đỉnh một tòa nhà gần đó, một bóng người lao xuống như sấm giáng, trên vai vác theo một con trâu bằng đồng to lớn.
Có thể nhấc bổng con trâu nặng hàng tấn như thế, chắc chắn là một siêu năng lực gia hệ Cường lực. Mà hệ Cường lực thì đâu có khả năng bay, từ độ cao đó nhảy xuống chẳng khác nào đi vào chỗ chết.
Thế nhưng người đàn ông dũng cảm ấy không hề chần chừ. Anh ta gào lên khi đang rơi tự do:
“Địa Cầu tuy yếu đuối nhưng đó là nhà của tao! Tụi phá hoại bọn mày, chuẩn bị chết với tao!!!”
Siêu năng lực gia ấy giáng xuống từ không trung, mang theo toàn bộ sức mạnh của một cơn cuồng nộ, ném con trâu đồng xuống như thiên thạch.
ẦM!!!
Con trâu đồng rơi trúng ngay động cơ cất-hạ cánh thẳng đứng bên phải của tàu khu trục, gây ra một chuỗi vụ nổ dữ dội.
Chiếc tàu vừa nhấc mình khỏi mặt đất lập tức bị hất ngược trở lại, thân tàu rung lắc dữ dội, tóe lửa.
Còn người đàn ông dũng cảm kia, sau khi dốc cạn toàn bộ năng lượng, thân thể anh như con diều đứt dây rơi mạnh xuống boong tàu. Xương gãy nát, máu phun ra từng ngụm lớn từ miệng.
Chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, anh ta đã anh dũng hy sinh tại chỗ.


0 Bình luận