• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 41 Cha Brown (3)

2 Bình luận - Độ dài: 2,422 từ - Cập nhật:

Các linh mục của của Nhà thờ mới đến gặp tôi có vẻ bồn chồn, ai nấy đều đứng ngồi không yên.

Họ trông như thể đang sợ hãi điều gì đó, chẳng khác nào một người đứng trước nòng súng vẫn còn ám mùi thuốc súng cả.

Xét đến việc họ là những người dù đối diện với nòng súng vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh của mình, thì điều này khá khó hiểu.

“Ờm, tôi không hiểu tình cảnh hiện tại cho lắm. Các anh muốn bị khiển trách vì chuyện gì thế?”

“Chúng tôi đã phạm sai lầm.”

“Sao cơ?”

“Chúng tôi sẽ giải thích dần, về những sai lầm chúng tôi đã phạm phải…”

* * *

Đây là một linh mục thuộc Dòng Hiệp Sĩ của Tân nhà thờ.

Ignatius xuất thân là một nhà quý tộc với tiền đồ rộng mở. Với tư cách là trưởng tử của một gia tộc quý tộc trung ương, một dòng họ danh tiếng trong toàn cõi đế quốc, ông đã chọn con đường tu sĩ chỉ đơn thuần vì ông đã được Chúa chọn.

Đó là một trải nghiệm thiêng liêng.

Một ngày nọ, sau khi được một thiên sứ gọi trong mộng, ông thức giấc và nhận ra rằng ‘phước lành’ đã ban xuống cho mình.

Bất chấp sự phản đối của gia đình, anh quyết tâm vào tu viện học hỏi thần học và nhận bí tích để trở thành một linh mục.

Do xuất thân của mình, tính cách của anh không giống với những linh mục đã trưởng thành trong môi trường tôn giáo từ thuở bé.

Vì điều này mà anh không hòa hợp với các linh mục khác. Không hẳn là các linh mục khác xa lánh Ignatius, mà đúng hơn là chính Ignatius giữ khoảng cách với họ.

Tương tự như mọi linh mục khác, anh mang một niềm kiêu hãnh đặc biệt vì đã trực tiếp nhận thiên chức từ Chúa.

"Thật ra, toàn bộ các linh mục của Dòng Hiệp Sĩ từ Tân nhà thờ chúng tôi đều là những người không không hòa hợp được với các linh mục của nhà thờ hiện tại. Cơ mà chúng tôi có phần tự hào về sự khác biệt đó. Bổn phận của một linh mục là tận tâm phụng sự Chúa, do đó, mọi mối quan hệ cá nhân không hướng đến Chúa đều vô nghĩa. Với suy nghĩ đó, chúng tôi càng chuyên tâm hơn vào các hoạt động thần học. Khi trở thành thành viên của Dòng Hiệp Sĩ của Tân nhà thờ, chúng tôi rất vui mừng vì có thể truyền bá phúc âm và thoát khỏi những tập tục cũ của nhà thờ.”

"Tôi hiểu phần nào. Đối với những người tin rằng thử thách là đặc ân của anh hùng, chẳng phải họ sẽ kiêu hãnh về chính mình ngay cả khi phải đương đầu với những thử thách nghiệt ngã sao?"

"Đúng là Đấng Đáng Kính Homer, ngài quả là thông thái! Vâng, nhưng giờ đây chúng tôi đã nhận ra sự kiêu ngạo của mình. Không, ngay cả lời này có lẽ cũng mang vẻ tự phụ. Nên là… à… chúng tôi nhận ra thực tế bản thân chẳng biết gì cả.”

"Đã xảy ra chuyện gì?"

"Thì là vầy, một tay sai của một nhà quý tộc... à không, một gia đình quý tộc có tầm ảnh hưởng lớn, đã tìm đến chúng tôi. Dù không rõ họ biết đến chúng tôi từ đâu nhưng họ đã mời một linh mục từ 'Tân nhà thờ' đến dinh thự của mình và muốn rửa tội cho đứa con riêng của họ. Chúng tôi đã chấp nhận yêu cầu đó. À, không phải là chúng tôi được tiền hay hứa hẹn gì từ nhà đó đâu. Đó hoàn toàn là vì niềm tin rằng ngay cả một đứa con ngoài giá thú cũng sẽ được Chúa ban phước thôi.”

Đứa con ngoài giá thú và một lễ rửa tội à.

Nghi lễ rửa tội cho một đứa trẻ có mẹ là người chưa kết hôn là một vấn đề tranh cãi vô cùng trong thế giới này. Thông thường, những đứa trẻ như thế không được làm lễ rửa tội vì chúng không chào đời trong sự thiêng liêng của hôn nhân.

Và ở một thế giới nơi Chúa có tồn tại thì điều này gần như đồng nghĩa với việc chúng không được xem như 'người'."

Giống như thú nhân. Các linh mục của thế giới này thường đối xử với những đứa trẻ như thế như thú nhân, họ từ chối rửa tội cho chúng.

“Sau đó, càng ngày càng nhiều người tìm đến các linh mục của chúng tôi để đưa ra nhiều yêu cầu khác nhau. Họ là những người bị kỳ thị bởi những điều mà chúng ta nhận định là 'hủ tục' của 'Nhà thờ’. Một người vợ góa chồng trong chiến tranh đã xin một lễ kết hôn mới với người chồng mới của mình, chúng tôi đã chấp nhận với yêu cầu đó. Tôi cũng tin rằng một mối qua hệ mới đã đến với một người phụ nữ đã ở trong vực sâu của nỗi đau, bà ấy xứng đáng được ban phước. Vậy nên, bà ấy đã cử hành hôn lễ lần thứ hai."

Ignatius, người nãy giờ vẫn đang nói, không thể nói thêm được nữa mà chỉ mấp máy môi.

Sau đó, ông dùng cả hai tay ôm lấy mặt, tựa hồ đang rơi vào tuyệt vọng, hít sâu vài hơi để lấy lại bình tĩnh rồi mới thốt ra lời.

"Tiếp theo, một nữ quý tộc đã ly hôn chồng tìm đến để xin cử hành hôn lễ với người chồng mới. Đây chính là khởi điểm cho sự bất đồng quan điểm giữa 'chúng tôi."

Ignatius và các linh mục của 'Tân nhà thờ' đứng sau ông nhìn nhau.

Họ là những người khoan dung và độ lượng nhất trong nhà thờ. Tuy nhiên tiêu chuẩn về sự ‘khoan dung’ của họ khác nhau.

"Kết quả là, nữ quý tộc ấy đã được cử hành hôn lễ lần thứ hai. Một số linh mục phản đối, cho rằng đó là điều sai trái, nhưng một lễ cưới không cần nhiều linh mục. Những linh mục chấp thuận hôn lễ này đã chứng dám cho 'người góa phụ', nói rằng ân phước của Chúa nên dành cho tất cả mọi người một cách công bằng, trong khi những linh mục khác lại quả quyết đây là phản nghịch lại hồng ân của Chúa."

Ignatius tiếp tục nói về những 'yêu cầu' khác nhau mà họ đã nhận được sau đó.

Ông ấy đã trình bày về vô số người phải chịu sự phân biệt đối xử do những truyền thống của nhà thờ, đồng thời nhấn mạnh sự đa dạng trong quan điểm của các linh mục 'Tân nhà thờ’ về vấn đề này.

Có nhiều vụ tới nỗi phải mất gần một giờ để kể lại tất cả.

Nào là tránh thai, con riêng, đồng tính, các tập tục cũ, mẹ đơn thân, phụ nữ góa chồng, mại dâm…

Một số vụ thì quá nhỏ nhặt và riêng tư, còn những ví dụ khác thì đủ chung để trở thành đề tài gây tranh cãi liên tục và nảy sinh những bất đồng quan điểm trong nhà thờ.

Và họ không có một tiêu chuẩn nào để phân biệt điều gì là 'đúng' và điều gì là 'sai'.

Đó là bởi vì họ là Tân nhà thờ. Họ đã quên đi những lời dạy của Giáo Hoàng, những luật lệ cũ và các tín điều của Hội nghị nhà thờ, họ truyền bá phúc âm chỉ bằng ánh sáng từ lời Chúa. 

“Chỉ đến lúc đó chúng tôi mới hiểu tại sao sự cứng đầu ngu ngốc mà chúng tôi từng coi là ‘hủ tục’ lại tồn tại. Chúng tôi nhận ra rằng chỉ riêng đức tin và lời Chúa là không đủ để soi sáng một thế giới với quá nhiều bóng tối. Mãi về sau chúng tôi mới nhận thức được sự muôn hình vạn trạng của những bóng đen ấy và vực sâu thăm thẳm của chúng. Đến khi chúng tôi tỉnh ngộ, chúng tôi thấy mình đang lặp lại những tập tục lỗi thời của ‘Nhà thờ’. Rồi thay vì cầu xin sự khôn ngoan từ Chúa, chúng tôi lại mù quáng đi theo những truyền thống mà trước đây chúng tôi từng khinh miệt.”

“Tôi hiểu rồi.”

“Không, không, ngài không hiểu được đâu. Nhà văn Homer, ngài thậm chí không thể hình dung được chúng tôi đã thay đổi một cách tồi tệ đến mức nào.”

Nhắm chặt mắt, Ignatius xưng tội như một kẻ tội đồ trước vị linh mục.

“Chúng tôi đã từ chối nghi lễ cuối cùng cho một người phụ nữ. Bà ấy đã chết mà thậm chí không có hy vọng tìm thấy sự an ủi trong vòng tay của Chúa… Chúng tôi đã trở nên còn cố chấp và bảo thủ hơn cả ‘Nhà thờ’. Chúng tôi chẳng khác nào những nhà luật học trong Kinh Thánh cả.”

“…”

“Nếu điều này tiếp tục, ‘Tân nhà thờ’ sẽ chẳng khác ngoài một vết nhơ trong lịch sử. Do đó, tôi khẩn cầu ngài, Đấng Đáng Kính Homer người đã tạo ra ‘Cha Brown’.”

Rồi, ông cúi đầu như một tội nhân đang cầu xin được sám hối.

“Xin ngài hãy trách phạt chúng tôi và ban cho chúng tôi những lời dạy của ngài.”

Ánh mắt của họ trông chẳng khác gì những tông đồ nhìn vào vị Đấng Cứu Thế của mình.

Trong ánh mắt ấy là sự hòa quyện giữa lòng sùng kính và nỗi lo sợ, cứ như thể họ tin rằng một tia sét từ trời cao sẽ giáng xuống và phán xét họ ngay lập tức vậy.

“… Tôi chỉ là một nhà văn thôi. Tôi khônng nghĩ mình có thể giúp được gì nhiều đâu.”

“Không đâu, Đấng Đáng Kính Homer, không phải ngài nhận được phép màu từ Chúa đấy sao?”

“Đối với tôi, đó chỉ là công việc của tôi mà thôi.”

“Ngài đã viết nên Don Quixote, Nỗi đau của chàng Werther, Dr. Jekyll và Mr. Hyde, Hoàng tử bé, Alice ở xứ sở thần tiên, cả Kiêu hãnh và Định kiến cùng với Cha Brown.”

“…”

“Chẳng phải ngài cũng đọc Kinh Thánh cho những người hâm mộ ngài đấy sao?”

“Đúng là tôi đã đọc…”

“Ngài đã khiến những tên trùm tài phiệt keo kiệt phải chu cấp cho trẻ em mồ côi, khiến những nhà quý tộc mê giàu sang phú quý phải phải giúp đỡ những đứa trẻ bất hạnh và đảm bảo rằng tất cả trẻ em đều có thể được giáo dục đấy sao.” 

“Đúng thế.”

“Chỉ với trí tuệ của một người, làm sao những chuyện như thế có thể thành hiện thực?”

Đúng vậy, chỉ riêng trí tuệ một người thì không thể làm được điều đó.

Những tác phẩm tôi viết đều là đạo văn từ những kiệt tác đã được yêu thích trên Trái Đất từ rất lâu rồi, cả những bài phát biểu của tôi cũng đều lấy từ trong những g bài diễn thuyết cảm động nhất và những kế hoạch của tôi đều là sự mô phỏng từ những chiến lược tiếp thị thành công nhất.

Đây là trí tuệ tích lũy của biết bao người qua nhiều năm, chứ không phải sự khôn ngoan của một cá nhân nào cả.

“Chúng tôi tin chắc rằng ngài, Đấng Đáng Kính Homer đã được Chúa ban cho sự thông thái. Thế nên chúng tôi muốn mượn trí tuệ của ngài.”

“…Tôi không biết nhiều về giáo lý. Dù đã đọc Kinh Thánh, nhưng tôi chưa bao giờ nghiên cứu thần học cả.”

“Không vấn đề gì. Xin ngài, chúng tôi cầu xin ngài cho chúng tôi mượn trí tuệ của ngài.”

“…”

Tôi không chắc chuyện này đó đúng không nữa.

Tôi không phải là vị cứu tinh mà họ nghĩ, cũng chẳng phải là một nhà tiên tri với nguồn cảm hứng vĩ đại.

Tôi chỉ là một kẻ đạo văn đã ăn cắp ‘lịch sử’ từ kiếp trước của mình.

Vậy nên…

“Được thôi. Vì mọi người đã cố vấn cho tôi khi tôi viết ‘Cha Brown’… thì cũng phải lẽ nếu tôi đảm nhận vai trò cố vấn.”

“…Cảm ơn ngài!”

* * *

“Nếu họ hướng đến những lời răn và ý nghĩa đích thực của Chúa, thì ta là ai mà phán xét họ? Ta phải luôn cố gắng hướng dẫn họ đi đúng đường, nhưng nếu họ vẫn giữ lòng thành kính và trung thực trong đức tin mà không hề thay đổi, thì đó là việc họ phải làm.”

Tôi đã lấy những lời của Giáo hoàng Francis.[note72323]

“Mọi người đã nghe về kết hợp dân sự chưa?”[note72322]

Tôi đã sao chép các hệ thống từ kiếp trước của mình.

“Nếu một đứa trẻ gây phiền toái cho cha mẹ, đó không phải tại chúng bị quỷ ám mà là vì chúng đang bị tổn thương. Tôi nghĩ sẽ tốt nếu tạo ra những quy tắc về ‘giáo dục nuôi dạy con cái’ cho các bậc cha mẹ.”

Tôi lấy luôn cả lời của cô Oh Eun-young.[note72321]

Thế là tôi đã bàn luận về nhiều luận thuyết đạo đức khác nhau từ ‘kiếp trước’ của mình ở thế giới này.

Trong quá trình đó, Tân nhà thờ cũng gặp gỡ một người thú sùng đạo và chân thành tên là Grey.

Đó là câu chuyện về việc Grey đã đã được rửa tội như thế nào.

* * *

[“Thưa cha, nếu con có tội lỗi nào, thì đó chính là tội lỗi ấy. Liệu cha có định bắt con phải chịu hình phạt để đền tội đó không?” Bulnoi ngập ngừng hỏi.]

[“Ta sẽ không bắt con chịu hình phạt nào cả.” Cha Brown với vẻ mặt có phần tinh nghịch, cầm lấy chiếc mũ và cây dù của mình. “Ta đến đây để xá tội cho con khỏi hình phạt mà con có lẽ phải gánh chịu.”]

[“Vậy con đã may mắn thoát khỏi hình phạt nào vậy?” Bulnoi hỏi với một nụ cười tươi.]

[“Đó là treo cổ.”]

Ghi chú

[Lên trên]
Oh Eun-young là một bác sĩ tâm thần trẻ em người Hàn Quốc và người dẫn chương trình truyền hình . Cô là người dẫn chương trình My Golden Kids , một chương trình hàng tuần tư vấn cho trẻ em mắc chứng rối loạn cảm xúc và hành vi . Oh cũng điều hành một bệnh viện và bốn trung tâm tư vấn.
Oh Eun-young là một bác sĩ tâm thần trẻ em người Hàn Quốc và người dẫn chương trình truyền hình . Cô là người dẫn chương trình My Golden Kids , một chương trình hàng tuần tư vấn cho trẻ em mắc chứng rối loạn cảm xúc và hành vi . Oh cũng điều hành một bệnh viện và bốn trung tâm tư vấn.
[Lên trên]
Kết hợp dân sự, chung sống dân sự là chung sống có đăng ký cho các cặp đôi cùng giới, một hình thức gần tương tự như hôn nhân. Bắt đầu ở Đan Mạch năm 1989, luật pháp cho phép kết hợp dân sự. Nhiều nước khác, như Na Uy vào năm 1993 lúc chưa chấp nhận hôn nhân đồng giới cũng thực hiện tương tự để những cặp đôi đồng giới hợp pháp hóa việc chung sống với nhau và hưởng các quyền, nghĩa vụ tương tự như hôn nhân của các cặp khác giới.
Kết hợp dân sự, chung sống dân sự là chung sống có đăng ký cho các cặp đôi cùng giới, một hình thức gần tương tự như hôn nhân. Bắt đầu ở Đan Mạch năm 1989, luật pháp cho phép kết hợp dân sự. Nhiều nước khác, như Na Uy vào năm 1993 lúc chưa chấp nhận hôn nhân đồng giới cũng thực hiện tương tự để những cặp đôi đồng giới hợp pháp hóa việc chung sống với nhau và hưởng các quyền, nghĩa vụ tương tự như hôn nhân của các cặp khác giới.
[Lên trên]
Giáo hoàng Phanxicô (17 tháng 12 năm 1936 – 21 tháng 4 năm 2025); tên thật là Jorge Mario Bergoglio) là vị giáo hoàng thứ 266 của Giáo hội Công giáo Rôma. Ông là vị Giáo hoàng người Argentina đầu tiên trong lịch sử.
Giáo hoàng Phanxicô (17 tháng 12 năm 1936 – 21 tháng 4 năm 2025); tên thật là Jorge Mario Bergoglio) là vị giáo hoàng thứ 266 của Giáo hội Công giáo Rôma. Ông là vị Giáo hoàng người Argentina đầu tiên trong lịch sử.
Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Truyện ngày càng cuốn
Xem thêm