Hồi 2 - Hỡi Du Lang, Hãy ôm lấy những hoài bão vĩ đại (80 - 131)
Chương 85 – Chim With Thỏ’s vs Ca Tà Cốt Ma - Humming Lich
0 Bình luận - Độ dài: 2,462 từ - Cập nhật:
NPCN: Bilac
LV: 98
JOB: Danh Tượng
SJOB: Nhà Khảo Cổ
Vorpal Bunny - Thợ Rèn Bậc Thầy)
HP (Sinh lực): 175
MP (Ma lực): 530
STM (Thể lực): 120
STR (Sức mạnh): 130
DEX (Khéo léo): 120
AGI (Nhanh nhẹn): 30
TEC (Kỹ năng): 130
VIT (Phòng Thủ): 169
LUC (May mắn): 130
Kỹ năng
・Best Step
・Quake Stamp
・Gigaton Swing
・Titan Blast
・Fortress Breaker
・Material Destroy
・Critical Focus
・Analyze: Legacy Lv.4
Ma pháp
・【Sửa Chữa Tổn Hại: Damage repair Lv.MAX】
・【Sửa Chữa Tổn Hại: Break Repair Lv.8】
・【Rèn Khẩn Cấp: Quick Forge Lv.4】
・【Mài Tích Lũy: Stack Grind Lv.7 】
・【Luyện Lưỡi Kiếm Hấp Thụ: Drain Enhance Lv.7】
・【Phá Hủy Vũ Trang: Breakarize Lv.1】
・【Rèn Vũ Khí: Forgerize Lv.MAX】
・【Cường Hóa Vũ Khí: Strengthenize Lv.MAX】
・【Tiến Hóa Vũ Khí: Evolize Lv.8】
・【Dung Hợp Vũ Khí: Fusionize Lv.6】
・【Chân Hóa Vũ Khí: Truerize Lv.4】
・【Random Encounter Lv.3】
・【Enchant: High Robust】
・【Miracle Mining】
・【Legacy Sense Lv.3】
Trang bị
Vũ khí: Chiến Chùy của Quỷ Vương – Sledge Ogre
Đầu: Khăn Quấn Đầu Hỏa Kiến
Thân: Giáp rèn kiểu Thỏ
Thắt lưng: Giáp rèn kiểu Thỏ
Chân: Giáp rèn kiểu Thỏ
Trang sức: Găng tay của Hỏa Linh
______________________________________________________________________
「Mạnh vãi!」
Sau khi hội đồng con ngựa không đầu còn xót lại và kết thúc trận chiến, tôi kiểm tra lại chỉ số của Bilac… nhưng mà… cái cảm giác mạnh liệt này… déjà vu? Cố gắng nhớ lại cụ thể thì có cảm giác như thứ gì đó sắp nhảy xổ ra từ dưới chân... ugh... đau đầu quá.
「Dù nói thế thì sức mạnh ta có là nhờ kinh nghiệm rèn sắt, chứ kinh nghiệm chiến đấu thì thua xa nhà ngươi đó」
「Giờ mới nhận ra, cả tôi với Emul mà bị bà vung tay đập đầu một cái là gãy cổ như chơi đấy!」
「Hai đứa bây nghĩ ta là cái gì vậy hả!?!?」
Tôi và Emul nhìn nhau, dù không cần nói lời nào cũng hiểu ý nhau. Rồi cả hai cùng im lặng quay đầu nhìn về phía Bilac.
「Không nói ra thì đẹp hơn đấy mà…」[note74708]
「Đẹp hơn đấy ạ desuwa…」
「Emul, em… càng lúc càng giống cái tên này rồi đó.」
「Hee!?」
Emul trố mắt sốc không nói nên lời, nhưng mà cả Emul lẫn Bilac đều không rõ câu đó là có ý nghĩa gì. Thôi kệ, kiểu chủ đề như này mà quan tâm thì chỉ tổ phí thời gian chơi.
「Tạm thời thu thập nguyên liệu từ Dullahan đã… rồi nhanh nhanh tiến thẳng tới boss luôn nhỉ」
Cứ dây dưa nữa thì lại càng mất thời gian… ý là vì tôi rất dễ bị dụ đi lạc sang mấy đường rẽ phụ ấy mà.
.
.
・Kiếm Chém Đầu của Đại Tướng Không Đầu – General Dullahan
Thanh trường kiếm từng mang sức mạnh lớn, thuộc về General Dullahan.. Giờ đây đã mục nát, chỉ còn có thể chém thịt bằng sức mạnh thô bạo.
Khi tấn công vào cổ của mục tiêu, đòn đánh sẽ được tăng sát thương.
Kẻ đã quên cả ký ức, niềm kiêu hãnh, thậm chí là tình yêu—thân xác ấy còn đánh mất cả chính chiếc đầu của mình.
Vì lẽ đó, phần thân thể còn sót lại không chỉ săn đuổi đầu của người sống, kể cả kẻ đã chết cũng không buông tha..
.
「Đúng là trút giận vô tội vạ」
Tóm lại là vì mất đầu nên muốn tụi này cũng mất đầu theo đúng không? Trút giận vô cớ rồi còn gì nữa. Nhưng mà nếu nó cũng chém cả mấy con undead khác thì nói chừng lại góp phần tăng kill score cho người chơi ấy chứ. Dù sao lưỡi kiếm trông cũng cùn, chắc rồi cũng sẽ bán thôi.
Ngay lúc tôi định cất thứ mà đáng gọi là mảnh sắt vụn hình dạng giống kiếm dính đầy rỉ sét và máu khô…thì Bilac gọi tôi lại.
「Nè nhà ngươi, cho ta mượn nó một chút coi?」
「Hửm? Nè」
Tôi đưa thanh kiếm chém đầu của Tướng xác thất lạc cho Bilac. Bà ta ngắm nghía kỹ lưỡng, vung thử vài lần, rồi như hiểu ra điều gì đó, bà khẽ gật đầu, giơ thanh kiếm rỉ sét lên.
「Đúng như ta nghĩ, thanh kiếm này vẫn chưa chết đâu. Lát nữa cho ta mượn tí, ta sẽ trả lại hình dạng thật cho nó.」
「Vậy à」
Tuy không định dùng, nhưng mà nghe có hình dạng thật thì gamer nào mà không tò mò chứ. Nhanh chóng dọn sạch khu vực rồi xem thử cái hình dạng thật đó nào.
.
.
.
「Nhưng mà, so với các khu vực trước thì… phải nói sao nhỉ, bản đồ này cực kỳ đơn giản luôn ấy」
「Nói gì thì nói, cứ đi thẳng là tới thôi rồi đấy ạ desuwa.」
Bản đồ lần này không phải là kiểu vượt qua hẻm núi nối giữa hai vách đá, mà là băng thẳng qua hẻm núi xuyên suốt giữa hai vách đá. Nói cách khác, tuyến đường ngắn nhất chỉ đơn giản là… cứ thế tiến thẳng về phía trước.
Bình thường thì chắc sẽ tà khí với lũ undead sẽ cản đường, khiến người chơi phải vật lộn với đống trạng thái bất lợi và debuff, nhưng… tôi đây là cái máy lọc không khí hình người kiêm không tiếp kẻ yếu, giờ thì thấy giống đang đi dạo hơn là chơi game nữa ấy chứ.
「Mà này, tụi bây có thể tự đi một chút được không đấy……」
「Đi bộ phiền phức lắm ạ desuwa」
「Bám dính lấy nhà ngươi đỡ tốn Nước Thánh, chịu khó tí đi」
Cũng đúng, chẳng biết boss khu vực sẽ ngốn bao nhiêu Nước Thánh nữa. Lý do nghe hợp lý đấy… nhưng mà, nhìn cái cảnh một thằng đầu chim cởi trần, đầu đội thỏ trắng, cõng thỏ đen, tiến bước qua rhung lũng tràn ngập xác chết với tà khí… trông có ổn không nhỉ?
Có vẻ như đang lệch pha với hình tượng về thế giới fantasy của tôi, nhưng mà nhìn ở khía cạnh điều này không bao giờ xảy ra ngoài đời được… thì đúng là đạt tiêu chuẩn fantasy thật.
「Hừm… game thánh quả nhiên sâu như rừng rậm núi non…」
Game thánh là gì, game rác là gì, hay game là gì…? Trong lúc đang suy tư mấy vấn đề triết học vớ vẩn như vậy, tôi đã đi đến một khu đất trống, bị bao bọc bởi làn sương đen có hình mái vòm.
「Chắc là boss khu vực rồi nhỉ」
Thử chạm nhẹ vào, cũng không thấy có người chơi khác chiếm trước, có vẻ đây là mặc định ban đầu của nó.
「Phải chui qua cái này… sao?」
「Liệu hồn đó nha, người chim」
「Cái biệt danh này thành mặc định luôn rồi hả… thôi được, vô thôi」
Tôi đổi vũ khí sang Thố Nguyệt, rồi tiến vào bên trong làn sương. Cảm giác khó chịu như bị khói quấn quanh trong vài giây, nhưng khi vượt qua được lớp tà khí đen liếm qua da, thứ đang đứng giữa trung tâm khu vực…kẻ canh giữ cuối cùng chặn bước người chơi tại Thung Lũng Linh Hồn Viễn Cổ…Boss khu vực lộ diện.
Một hộp sọ đen kịt, không phải do than hóa cũng chẳng phải do sơn phủ, mà như thể một thứ gì đó rỉ ra từ bên trong đã nhuộm đen hoàn toàn cái đầu lâu. Từ đó lộ ra xương sống đen nhánh, vài cái xương sườn, và một cánh tay phải dị thường to lớn.
Phần cơ thể bị mất thì được che phủ bằng tà khí đen đặc, tựa như đang khoác một chiếc áo choàng tà khí.
Trên tay phải, nó nắm một cây trượng dị dạng vô cùng xấu xí…là xương sống không phải của con người, trên đó gắn một chiếc hàm dưới của người như thể đang đính hoa.
「Cái thể loại đầu lâu này, chắc chắn sẽ khiến những ai mê thể loại đó phát cuồng cho xem.」
「Cẩn thận đấy, đó là Ca Tà Cốt Ma – Humming Lich… kẻ ăn oán niệm và cái chết ở khu vực này, chính hắn là nguồn phát tán làn sương độc lan khắp thung lũng!」
「Híii, em không muốn lại gần chút nào desuwa…!」
Haha, ít nhất thì game này vẫn chưa bị dán nhãn R-18G. Coi như đây chỉ là đầu lâu xấu xí đi, không đáng sợ không đáng sợ.
So với mấy game Game gore (máu me) bị cấm bán 30% ấy hả? Con quái đầu lâu này chỉ là chuyện nhỏ thôi.
「Nếu định đánh thì nhớ cường hóa thêm thuộc tính Thánh vào nhé, sát thương vật lý không xi nhê gì đâu」
「………Ơ, vật lý không có tác dụng á?」
Tôi nhận ra ý nghĩa của câu mình vừa thốt ra, và cũng hiểu ra một sự thật: tôi không có kỹ năng cường hóa Thánh tính. Cả Emul và Bilac cũng đồng loạt cứng người, mặt đơ ra sốc toàn tập.
Và đương nhiên, Humming Lich không bỏ qua cơ hội này, ngay lập tức phóng thẳng một cơn mưa tà khí vào cái lưng trần không phòng bị của tôi.
「Uaaa, cái gì đấy hả!?」
Cảm giác như bị một cái chổi khô quét qua sống lưng, tôi mắng bản thân vì sơ hở rồi quay phắt lại. Cái đầu lâu đen thui không có biểu cảm kia há miệng dưới ra đến mức như sắp rơi rụng.
Lúc đó, một giả thuyết vụt lên trong đầu, tôi mở bảng trạng thái ra kiểm tra.
Ừ, bị mất chút HP thật, nhưng chẳng thấy có hiệu ứng bất lợi nào cả.
「aー…… tức là……」
Tôi không có cách nào gây sát thương cho Ca Tà Cốt Ma - Humming Lich, và ngược lại, hắn là pháp sư thuần túy sử dụng tà khí và nguyền rủa, cũng không thể làm tôi, kẻ đang mang Nguyền Ấn.
Một thế giằng co kỳ lạ, hay còn gọi là Thiên Nhật Thủ..… nhưng mà, đó chỉ đúng nếu tôi đang solo.[note74709]
「Fufufu…… Emul, đến lượt Rabbit Gun【Turret Palm】ra sân rồi」
「Lại nữa sao desuwaaa!?!」
.
.
.
Tuy nói vậy, 「Nguyền Ấn」 chỉ vô hiệu hóa buff và debuff nhắm vào tôi, còn các loại pháp thuật hay chú thuật tấn công thì tôi vẫn ăn sát thương như thường. Và với VIT của tôi đã từ thùng carton trở lại giấy vệ sinh, nếu ăn trọn một đòn dù có giữ được chút HP đi nữa thì cũng chỉ như xối nước vào đá nóng…khó mà thoát chết được. [note74710]
Như thể một nhân vật đang trong cutscene, tôi lướt qua làn đạn và biển lửa mà chẳng hiểu sao không trầy xước, liên tục né các đòn tấn công từ Humming Lich rồi canh thời điểm phù hợp, dí thẳng khẩu Rabbit Gun hay đúng hơn là Emul vào cái đầu lâu đầy bệnh hoạn kia.
「Giờ em là súng lục một viên đạn đấy! Hahaha, BANG!」
「Pyaaaa em không hiểu gì hết đó ạ desuwa!? 【Magic Edge】!」
Tiếp cận tên Humming Lich bằng cánh luồn lách qua từng khe hở giữa màn sương tà khí, lưỡi kiếm ma lực phóng ra từ Emul được dí sát thẳng vào hắn. Dù không gây sát thương cực lớn, nhưng đủ khiến Humming Lich thể hiện rõ thái độ khó chịu và né đòn đánh từ Emul.
Tôi tranh thủ chém thêm vài nhát, nhưng như dự đoán, phần xương của hắn miễn nhiễm với vật lý. Tôi cất Thố Nguyệt【Thượng Huyền】có hiệu ứng xuyên thấu vào kho đồ và quyết định tập trung toàn lực vào đòn tấn công của Emul.
「Bilaccc! Có tiến triển gì không đấyyyy!?」
「Aaaa cái đồ…dễ gì mà làm được ngay hả trời!」
Ở phía tôi gọi tới, Bilac vừa tu một ngụm nước thánh bổ sung hét lên gần như phát cáu. Tay cô ấy đang cầm cây Kiếm Trảm Đầu của Đại Tướng Không Đầu, vốn là món vũ khí tưởng chẳng bao giờ được dùng đến, và đang niệm phép lên nó.
Lý do là bởi, có vẻ AI trong game thấy tình huống không có đòn đánh nào hiệu quảquá bất công nên đã ban cho chút lòng từ bi….Bilac đã chủ động đề xuất:
「Tạm bợ thôi, nhưng ta sẽ rèn ra ngay tại đây một món vũ khí có thể đánh trúng được Humming Lich」
Tin vào lời Bilac bảo, tôi đưa thanh kiếm, rồi lại tiếp tục đóng vai mồi nhử để gom hate (thù hận)… không rõ lần thứ bao nhiêu….
「Tà khí có ba dạng: dạng lưu động, dạng cầu, và bao vây. Sẽ có bàn tay đen trồi lên từ mặt đất, triệu hồi quái nhỏ, rồi còn vung gậy đánh nữa… di chuyển thì có dịch chuyển ngắn, hoán đổi vị trí với bản sao tà khí……」
「Pyaaaa em bị bao vây rồi desuwaa!!」
「So với Khôi Xuy Tuyết thì cái này là Very Easy đấy……!」
Tôi kích hoạt Moon Jumper, nhảy bật qua lớp tà khí đang bao vây tôi và Emul trong nháy mắt, lùi lại vài bước rồi tóm tắt lại thông tin về các động tác vừa thu thập được.
「Tổng thể thì là bản downgraded của Wezaemon, dịch chuyển tức thời là thứ khó chịu nhất… ngẫu nhiên? Hay có quy luật dựa theo vị trí?」
Khác với Wezaemon, kẻ mà nếu không phản ứng kịp là sẽ chết, các đòn đánh của Humming Lich nhìn chung khá chậm, nên không quá khó để đối phó. Nhưng đây không phải trận đấu sức bỉ mà là trận chiến tiêu diệt, nếu cứ chạy trốn mãi thì cũng sẽ thua thôi.
Hơn nữa, kỹ năng dịch chuyển tức thời và hoán đổi vị trí với phân thân mà hắn thỉnh thoảng dùng cũng cực kỳ phiền phức. Cần kiểm tra xem tọa độ dịch chuyển có phải ngẫu nhiên hay có logic nào không. Vừa để Emul bào máu, vừa phải dụ hắn dùng dịch chuyển để phân tích.
「Xong rồiii!」
Gần như cùng lúc với tiếng Bilac hét to đã hoàn thành, Humming Lich cũng bắt đầu thực hiện một động tác bất thường.
________________________________________________________
Đây mới đúng là 'để đầu ngươi lại đây'... đùa thôi~
Ma pháp rèn thực sự rất tiện lợi, nên cũng có khá nhiều người chơi học kỹ năng này. Tuy nhiên, giữa người chơi lấy nghề thợ rèn làm nghề chính và những người chỉ học làm nghề phụ thì hiệu quả đem lại có sự chênh lệch rõ rệt.


0 Bình luận