• TN: Bạn nào muốn donate ủng hộ nhóm, tiếp lửa cho trans có thể check qua số tài khoản:
1971 0919 79 techcombank.
•
Ba tên nam nhân trong bộ đồng phục tương đồng nhau đã đột nhập vào khu ký túc xá của Đệ nhất học viện. Cả ba gặp nhau tại một sảnh hành lang giao thoa, thì thầm to nhỏ một lúc thì cùng nhau hướng đến nơi chỉ định.
「Bên này chẳng có gì bất thường.」
「Đằng này cũng tương tự.」
「Làm cho xong, rồi phắn khỏi đây thôi.」
Toà ký túc xá là nơi lưu trú của rất nhiều quý tử, xuất thân từ nhiều gia tộc khác nhau, nên để đảm bảo an ninh, đội tuần tra sẽ gồm những Kị sĩ dầy dặn kinh nghiệm. Xét cho cùng, tại đây có rất nhiều học viên với thân thế chẳng hề tầm thường một chút nào. Nên như một giải pháp, tầm này mà có vài Kị sĩ lướt qua thì cũng chẳng phải chuyện gì đó quá lạ.
Từ cái bóng của ba tên Kị sĩ nọ, một nam nhân đeo mặt nạ đen tự nhiên xuất hiện mà chẳng đọng lại bất kỳ thanh âm nào. Người nam nhân bí ẩn ấy khoác trên mình một tấm áo choàng nâu đỏ, càng xuống dưới chân, sắc đỏ càng trở nên rõ nét. Thân hình to lớn, xét đến kích thước khuôn mặt, trông đôi bàn tay lại to lớn bất thường. Đôi đồng tử xích sắc lấp ló đằng sau tấm mặt nạ.
Nam nhân này trông rất đáng ngờ, nên khi nhóm Kị sĩ chạm mặt thì liền tuốt vũ khí ra cảnh cáo.
「Ngươi là ai!? Vào đây bằng cách nào?!」
Nhóm vệ binh ngay lập tức vào tư thế sẵn sàng giao tranh, song tên nam nhân với chiếc áo choàng đỏ chỉ đơn giản là giơ tay quá đầu, rồi mở lời chào với chất giọng vô tư.
「Các vị, buổi tối tốt lành!! Đêm hôm nay đẹp thật nhỉ.」
Ngay lúc đó, một người đàn ông khác, trong bộ y phục tương tự tên khả nghi này, xuất hiện từ đằng sau nhóm Kị sĩ. Chúng trông cứ như xuất hiện từ trong bóng tối ấy, và chẳng mấy chốc, bộ ba Kị sĩ đã bị bao vây.
「C-các ngươi là Ám sát giả đấy à?」Một Kị sĩ buông lời chất vấn, rồi đoạn tiến một bước.
Khoảnh khắc nhóm Kị sĩ hành động, một tên bận áo choàng lập tức phóng phi đao vào giữa trán tên Kị sĩ, gã lăn ra, chết ngay tại chỗ.
「Vậy ra các ngươi biết mình đang làm gì à!!」
「Chết tiệt, ta sẽ giết hết lũ các ngươi!!」Một tên Kị sĩ khác gầm lên.
「Không!! Đợi đã, đừng lao đầu vào đấy!!」Đồng bọn của gã vội hét lên, cố ngăn đồng đội lại.
Tên Kị sĩ đấy điên cuồng xông tới, bị sự sợ hãi lấn át ý chí, song kết quả vẫn chỉ một đao giữa trán. Gã gục xuống sàn, cơ thể cứ vậy bị cái bóng của kẻ đó nuốt chửng.
「Xui xẻo thật,」chưa kịp dứt lời, tên Kị sĩ cuối cùng đã bị nhóm quái nhân ra sức áp chế và ghì thẳng xuống sàn.
Tên nam nhân cao lớn với chiếc áo choàng nâu đỏ kia chỉ khẽ cười.「Xen ngang lúc người khác làm việc như vậy, quả là thất lễ quá, nhưng đằng đây cũng có việc phải giải quyết, nên nhờ đằng đó thứ lỗi giúp nhé!!」
Phân ký túc xá mà đám quái nhân xuất hiện toạ lạc tại khu nam sinh, trong số đó có cả Liam. Tên nam nhân cao lớn kia biến mất khỏi chỗ đấy cứ như thể lặn xuống sàn và xuất hiện bên trong phòng của Liam.
Liam vẫn an nhiên trên gường, hơi thở đều đều. Tên nam nhân trực với tay đến chỗ cậu... và kéo mép chăn lên tận bả vai cậu.
Liam tỉnh giấc, trông cứ như cậu đã tỉnh ngay từ lúc bắt đầu.「Gì mà ồn ào vậy, Kukuri.」
Tên nam nhân tên Kukuri kia ngay lập tức hành lễ, khấu đầu thật sâu.「Xin Liam-sama hãy thứ lỗi cho sự tắc trách này. Chuyện là, có vài con cún kéo tới và gây náo loạn xung quanh, nên chúng thần đã ra tay xử lý chúng.」
「Cún hử? Nếu đã là vật nuôi của ai đó thì cứ trả về cho khổ chủ đi.」
「Nguyện theo ý Liam-sama.」Kukuri là một nhân vật khả nghi, song anh ta lại đang phụng sự cho Liam.
Kukuri ngay lập tức chìm xuống sàn, và xuất hiện tại nơi tên Kị sĩ nọ bị bắt giữ. Anh nhìn xuống tên đã may mắn giữ mạng, và lên tiếng với thái độ hằn hộc khác xa lúc ở với Liam.
「Ta đâu thể để một kẻ ăn bận như vệ binh lẻn vào bên trong ký túc xá được đâu, đúng không? Tệ hơn nữa, nhà ngươi lại còn đang cố nhắm đến Liam-sama!!」
Tên bị bắt giữ không khỏi run sợ, song gã cũng chẳng có ý định đáp lời. Gã đúng là ám sát giả được cử tới để hành thích Liam, và để làm điều đấy, gã đã cải trang làm vệ binh tuần tra khu vực.
「Ta biết, kẻ cử người tới đây là ai, nhưng để cho chắc, nhìn vào mắt ta.」
Đôi đồng tử xích sắc của Kukuri bỗng chốc rực sáng, tên thích khách liền sửng người, khuôn mặt trở nên đẫn đờ. Với một chất giọng ôn tồn, gã bắt đầu thuật lại những gì mình biết, trong đó bao gồm cả chủ thuê.「Bọn tôi được Deriku-sama thuê. Ngài ấy yêu cầu bắt giữ và tra tấn tên nhãi Liam.」
Vừa nghe xong, một đống chí của Kukuri đột nhiên rút đao ra, ánh mắt hằn tia đỏ chói. Những cái bóng phía dưới sàn run lên dữ dội, một thanh âm kỳ quái bất chợt phát ra từ nhóm người này.
「Đợi đã.」Kukuri buông lời cảnh báo, giữ cánh tay trực hạ thủ lại, và người kia liền hạ vũ khí xuống.「Theo lệnh của Liam-sama, chúng ta phải gửi trả con cún này về với khổ chủ. Nhân cơ hội này, hoá trang cho nó luôn đi, thấy sao?」
Kukuri cười đầy ẩn ý, rồi thuộc cấp cũng mau chóng hiểu ra.
Tên thích khách choàng tỉnh, lập tức đổ mồ hôi hột với đám người kỳ quái trước mặt.「C-các ngươi là ai!? Ta làm việc trong giới này đã lâu, song chưa từng một lần thấy qua những kẻ như các ngươi bao giờ!!」
Kukuri nghiêng đầu, rồi tự giới thiệu bản thân.「Bọn ta là ai ấy hử? Hừ.... Chỉ là một dòng tộc đã bị xoá xổ khỏi dòng chảy lịch sử mà thôi, hoặc cũng có thể xem là những Ảnh nhân đến từ quá khứ, chăng? Thế đã đủ chưa. Giờ thì, để bọn ta hộ tống các ngươi về với chủ nhé. Trước mắt, cứ phải ăn bận cho thật đẹp cái đã!!」
Cánh tay quá khổ của Kukuri lập tức vươn về hướng tên thích khách.
「Y-yahhhhhhh!!!」Tên thích khách sợ hãi mà hét lớn.
「Rồi rồi, tên nào cũng có phần.」Kukuri cố trấn an gã.「Ngươi đã cố ám sát Liam-sama. Theo lẽ đó, ngươi và tên chủ thuê đã cầm chắc cái chết.」
☆
Sáng hôm sau....
「Kyaaaaaaaa!!!」
Derrick tỉnh giấc vì tiếng hét thất thanh của một gia nhân tại ký túc xá. Gã gượng dậy, tay vẫn ôm đầu.
「Im mồm... bố vẫn chưa tỉnh rượu đây!! A, đau đầu quá!! Thằng chó nào đang la hét om xòm đấy hả? Tao sẽ giết mày, khôn hồn thì mーể?!」
Gã chợt lướt qua một vật thể lạ, thứ trước đây chưa từng xuất hiện trong phòng, và khi nhận ra thứ đấy là gì, gã lập tức hét to, hệt như tên gia nhân kia. Đấy là một trong ba tên thích khách được gửi đi để hành thích Liam, nhưng giờ thì chúng đã trở thành một "tác phẩm" nghệ thuật hết sức ghê rợn.
「KyaaaaーAi đó, thằng nào cũng được, mau chóng dọn dẹp thứ ấy điiii!!!!」
Cái thứ ghê rợn kia đã doạ Deriku chết khiếp, gã không muốn tin rằng thứ đấy lại có thể xuất hiện bên trong phòng mình. Ấn tượng đấy mạnh đến mức khiến gã choàng tỉnh, quả tim trong lồng ngực như muốn nhảy ra ngoài.
『T-từ khi nào...!? Chúng lẻn vào đây từ khi nào!!』
Hệ thống an ninh bên trong ký túc xá được thiết lập rất chặt chẽ. Xét đến việc Deriku muốn bắt cóc và tra tấn Liam, gã đã cho xiết chặt an ninh hơn nữa. Để làm vậy, gã đã chi tiền thuê một vài Kị sĩ với kỹ năng thượng thừa để làm người hộ tống. Ấy vậy, cảnh tượng kinh hoàng kia vẫn xảy ra, và chẳng một ai để ý đến chuyện đó cho tới tận sáng nay. Làm thế quái nào mà chuyện này lại có thể xảy ra chứ?
Khi nghe thấy tiếng thét thất thanh của Deriku, một nhóm Kị sĩ lập tức ập vào phòng. Bọn họ câm bật bởi cảnh tượng trước mặt. Tên gia nhân vào phòng trước đó, lúc này đã bắt đầu nôn mửa.
「Deriku-sama, ngài có bị thương chỗ nào không?」
「B-bộ trông ta ổn lắm à? Ta đái ra quần luôn rồi!! M-mau, mau dọn cái đống đấy đi!!」
「Xin hãy đợi đã... Chúng ta phải báo cáo vụ này lên sở điều hành Học viện.」Một viên Kị sĩ nọ góp ý, song bị Deriku gạt phăng.
「N-nhà ngươi bị ngu hả!? Chúng là bọn mà ta đã gửi đi ám sát Liam!! Đáng lý ra chúng không nên ở đây!! Nếu chuyện này mà lộ ra, ta sẽ gặp rắc rối to!!」
Deriku hiểu rõ hơn ai hết, rằng nếu chuyện này bị lộ ra ngoài, gã sẽ là kẻ lãnh đủ. Thêm nữa, những kẻ đã làm ra chuyện này hiển nhiên là người của thằng Liam kia. "Tác phẩm" này nhằm ngầm ngụ ý rằng『Bọn ta có thể xử lý ngươi bất cứ lúc nào』
Deriku chỉ còn biết ôm đầu.『Mẹ kiếp!! Nguyên một phi hạm đội mình gửi đi đã bị quét sạch, anh em trong dòng tộc đã khó chịu ra mặt, thậm chí còn mất luôn thứ đó!! Phải gầy dựng lại khiểu gì đây?』
Với việc phi hạm đội thuộc quyền bị quét sạch, vị thế của Deriku bên trong dòng tộc đã dần lung lay. Anh em trong dòng tộc bắt đầu đưa ra những yêu sách, chuyện đã vượt quá tầm tay. Tệ hơn cả, Deriku còn làm mất thứ đấy. Theo lẽ đó, Dòng tộc lúc này có khi đã ra lệnh loại bỏ gã rồi.
「Aah?! Mẹ nó!! Tại sao thằng khốn đấy lại sở hữu Pháo đài mẫu hạm chứ hả?!」
Gã chưa từng nghĩ rằng hành tinh tiên phong kia lại được Pháo đài mẫu hạm trấn giữ. Thật không ngờ trên đời này lại có kẻ thiết lập Pháo đài mẫu hạm trấn giữ một hành tinh tiên phong tầm thường. Chỉ có quân đội chính quy trực thuộc Đế chế và một số ít quý tộc đỉnh của đỉnh mới đủ trình sở hữu thứ vũ khí khủng bố đấy. Nếu biết trước phải đối đầu với con quái vật kia thì Deriku đã chẳng dại gửi quân đến tấn công hành tinh chết tiệt đấy..
「Chuyện này sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng của mình. Phải tìm cách tự mình loại bỏ thằng ranh đấy thôi, nhưng bằng cách nào mới được...」
Hiện tại, Deriku đã là học viên năm tư, còn Liam là năm hai. Trước khi tốt nghiệp, nếu gã không mau xử lý vụ này, đám anh em trong dòng tộc sẽ nhảy vào kiếm chác. Nếu chuyện đó xảy ra, Deriku sẽ bị xem là một kẻ bất tài vô dụng, địa vị trong dòng tộc chắc chắn sẽ mất.
「Đ-đúng rồi!! Giải đấu đối kháng, nếu mình có thể xử lý nó tại đó thì mọi chuyện sẽ đâu vào đấy thôi. Thằng đấy chắc chắn sẽ tham dự. Giải đấu là một sự kiện nguy hiểm. Tại đấy, có bị thương hay bỏ mạng âu cũng là điều bình thường...」
Trận đánh giữa hai Kị sĩ cơ giới, ắt phải có thương vong ít nhiều, đấy cũng chính là một luật bất thành văn. Trừ phi nắm rõ điều lệ này, không thì học viên còn lâu mới được ghi danh. Deriku mau chóng bắt tay vào lập kế sách hạ sát Liam tại giải đấu.
◎
Dạo gần đây, xung quanh tôi ngày một ồn ào. Có vẻ như có vài con cún đã lẻn vào ký túc xá trong đêm. 『Cún hể?』Kiếp trước tôi cũng có nuôi một con, mong sao nó về được với khổ chủ.
Nhớ lại cái gã Kukuri, người mà tôi đã bố trí vào đội cận vệ riêng. Xét đến vẻ ngoài hầm hố kia của gã, phải nói cái tên đó quả là dễ thương. Ừ, so với cái gã có thân hình bặm trợn lúc nào cũng toả ra uy áp thì cái tên Kukuri quả là đáng yêu. Phải cho gã thêm điểm vì đã báo cáo sự việc của mấy con cún mới được, bởi lẽ chắc gã biết tôi thích cún. Tương tự Marii, Kukuri cũng là một trong những thạch nhân mà tôi đã phóng thích, và gã đã rất lấy làm biết ơn, hệt như cô ả kia.
Dù sao thì lúc này tôi đã là học viên năm hai, song so với năm nhất, giáo trình hiện tại vẫn chẳng mấy thay đổi. Tầm này rồi, tôi chẳng buồn để tâm nữa. Đấy cũng chính là lý do dạo gần đây tôi đang nghĩ cách khiến Rosetta quy phục mình.
Nữ quý tộc nọ chỉ có mỗi danh nghĩa. Gia tộc Claudia là một dòng tộc nghèo, song vẫn là một gia tộc hợp pháp. Đúng như những gì tên Wallace kia đã kể, chỉ bởi một thằng hoàng đế óc heo mà gia tộc cô ta đã phải chịu khổ suốt hai ngàn năm qua. Óc heo nó vừa thôi chứ.... Song cũng bởi gia tộc Claudia vẫn ngẩn cao đầu trong tình trạng đấy, nên chắc hẳn bọn người này phải là những quý tộc chân chính!! Và nếu có thể giẫm nát cái thái độ ấy thì hẳn phải thú vị lắm đây.
「Nhưng ngặt cái, vụ này cũng chẳng hề đơn giản...」
Tôi muốn ả ta phải vào thế dogeza trước mình, và rồi tôi sẽ giẫm lên đầu ả. Tất nhiên, việc đấy chỉ vui khi ả chưa khuất phục, nhưng nếu vậy, tôi lại phải nghĩ ra một kế sách khác. Tôi có thể là Bá tước tại vị, song bất luận giàu nghèo, đối phương vẫn là Công tước kế nhiệm. Bởi bên kia là Công tước, nên dùng địa vị tác động là chuyện không thể. Nói đi cũng phải nói lại, gia tộc của con ả Rosetta chẳng có thực quyền. Bất luận tôi có làm gì với Rosetta thì cũng chẳng có ai ngó ngàng. Về cơ bản, việc Rosetta vẫn ngẩn cao đầu, mặc cho thực trạng khắc nghiệt là điều tốt nhất mà cô ả có thể làm.
Trong lúc ngồi tại lớp và lẩm bẩm một mình thì Wallace lọt vào tầm mắt, miệng thì cười toe toét.「Xem ai đang hí hửng kìa.」
「Mà, lúc này ta đang có tâm trạng tốt」Dạo gần đây, mỗi khi nghĩ đến chuyện khuất phục con ả kia là tôi lại thấy khá hứng trí.
「Thật, tôi chẳng hiểu nổi cậu luôn đấy, Liam. Ngày nào tôi cũng trăn trở về chuyện này.」
『Tên này hèn thật, gã lúc nào cũng cự nự này nọ, song khi có tiền là lập tức đốt sạch, cháy túi lại mò đến chỗ mình xin thêm. Nói đâu xa, việc này mới xảy ra hồi hôm qua thôi!! Tư duy tài chính của tên này còn tệ đến mức nào nữa đây, còn chưa quá nửa tháng mà gã đã tiêu sạch tiền rồi. Gã có ý thức được rằng giờ đây bản thân đang là đầy tớ của mình rồi không nhỉ? Gã xem mình là cây ATM di động hay gì? Mình muốn gã trở nên hữu dụng, ít nhất một lần, nhưng liệu tên này có làm được việc gì đó ra hồn hay không đây? Mình bắt đầu thấy hối hận khi đã đứng ra bảo trợ cho gã rồi đây.. hửm, chờ đã.....』
「Ê, Wallace.」
「Hây? Cậu định tăng lương cho tôi đấy à?」
Không nghĩ nhiều, tôi lập tức ký đầu gã.「Ta muốn biết cách nâng cao tước vị, càng nhanh càng tốt. Ngươi là Hoàng tử mà, phải không.... Hẳn phải biết gì đó rồi nhỉ?」
「Nâng cao tước vị? Nếu đã không muốn tốn thời gian thì...」Wallace khoanh tay lại, ra vẻ suy tư, song cũng nhanh chóng trả lời.「Đã vậy, mua "nó" là cách nhanh nhất.」
「Hả, Đế chế bán tước vị á? Mau đưa ta xem bảng giá.」
「Un, cũng không hẳn là vậy. Cậu phải mua tước vị từ một gia tộc khác.」
Theo như Wallace nói thì có rất nhiều gia tộc trên danh nghĩa. Nói cách khác, đấy là những quý tộc tựa như gia tộc Banfield dưới thời hai tên tiền nhiệm trước đó. Mặc dù có danh không phận, song chúng vẫn giữ được tước vị. Xét theo lẽ đó, ta có những gia tộc với thực quyền nhưng phẩm vị lại kém cỏi. Cách nhanh nhất để những gia tộc như vậy thăng tiến là đoạt lấy tước vị của những kẻ khác. Nếu bên kia chịu bán tước vị, điều đầu tiên cần làm là truyền lại tước vị cho con cháu, sau đó sẽ cho đính ước với bên mua. Tiếp đó, người mang tước vị sẽ chuyển giao cho đối phương, như vậy, bên mua sẽ đạt được tước vị cao.
Có thật sự ổn không đây? Nhưng ngặt cái, phương pháp này có một lỗ hổng cực kỳ lớn. Đấy là 『Mấy gia tộc vô năng thường ngập đầu trong đống nợ của Đế chế.』
「Nếu bên mua chịu trả hết đống nợ kia thì bên Đế chế sẽ chấp thuận việc chuyển giao "quyền lực".」
Nghe xong, tôi liền nảy ra một ý tưởng. 『Nếu có tiền, ta có thể mua tước vị hử...』
Từ lâu, tôi vốn đã bất mãn với vị thế hiện tại của mình. Bá tước chả có gì đặc sắc khi ngoài kia đám nắm giữ tước hiệu này nhiều như sao trên trời. Công tước thì lại khác. Tiện thể, ở đây đang có một đứa như vậy. Kế sách như sau: nếu có thể đoạt lấy thứ mà Rosetta đang cố bám víu (tước vị), tôi có thể bẻ gãy ý chí quật cường của cô ả, đồng thời trở thành Công tước luôn.
「Vậy, nói một cách đơn giản, nếu thanh toán đống nợ thay cái nhà đấy và đính ước với con gái chúng, ta có thể nâng cao địa vị phải không?」
Wallace gật đầu cái rụp.「Đúng vậy. Nhưng trong tình trạng hiện tại, vẫn có một số giới hạn nhất định. Với một Bá tước như cậu thì chuyện có hơi khác, nhưng.... Cậu thật sự định trả nợ cho một gia tộc khác á? Nếu cậu đã định làm vậy, thì sao không tăng lương cho tôi luôn đi?」
Tôi khiến Wallace im lặng bằng một búng giữa trán, xong xuôi thì bắt đầu ủ mưu tính kế. Nếu tôi mà tiếp cận Rosetta rồi bảo.『Mau giao tước vị ra đây』thì chỉ tổ bị lườm cho lủng người. Đúng là tôi muốn cô ả ủ mưu phản kháng, nhưng thứ tôi muốn nhất vẫn là bản mặt tuyệt vọng của cô ả. Tôi thực sự rất muốn xem khuôn mặt tuyệt vọng của ả khi bị tôi tước đoạt đi thứ quý giá nhất.
Nhớ lại đám người đã từng cười vào bản mặt đần thối vì tuyệt vọng của mình ở kiếp trước, tôi chốt luôn【Giờ thì đến lượt bố.】
Tôi bật dậy khỏi ghế, tên Wallace cũng trực đi theo.
「Định đi tắm à? Tôi đi với.」
『ĐỢI ĐÃ, tại sao ngươi lại muốn đi tắm cùng ta, hả? Tên Kurt kia, đứng lên làm gì đấy? Sao mấy tên này muốn đi tắm chung đến vậy chứ?』 Eila thì đang dõi theo tôi và Kurt, chẳng hiểu sao cô nàng lại trông vui sướng thế nữa. 『Tại sao cô lại đỏ mặt rồi? Còn nữa, tại sao lại lườm tên Wallace thế kia, hả?』
Tôi đáp lại Wallace rằng.「Ta có việc cần phải giải quyết, nên sẽ liên hệ về với gia tộc. Không có đi tắm đâu, nên đừng có theo ta.」
Bên trong phòng học, Rosetta vẫn đang lủi thủi một mình. Phải công nhận, cô ả luôn lạnh lùng và xa cách như vậy. Điểm số yếu kém đến mức hoàn hảo, thể chất thì cũng thuộc dạng kém. Song ngoại trừ những điểm đó ra thì xem chừng cô ả cũng đã phải cố gắng rất nhiều.
Oi, Rosetta lạnh lùngーquý tộc nghèo hèn chỉ có mỗi cái mãーcô được lắm.
◎
Cung điện toạ lạc tại Hành tinh Thủ đô, lúc nhận được cuộc gọi từ Serenaーgián điệp được cài vào gia tộc Banfieldーviên Tể tướng vẫn đầu tắp mặt tối như mọi khi. Cứ tưởng đã có chuyện gì đó xảy ra, ông ngay lập tức bắt máy.
「Là gì? Đằng đó có chuyện gì không ổn à?」
《Thiết nghĩ, tôi nên báo cáo chuyện này cho ông càng sớm càng tốt. Bá tước Liam đang tính đến chuyện đính ước với gia tộc Claudia.》
Nghe xong, viên Tể tướng không khỏi kinh ngạc, song ông mau chóng lắc đầu. Trong từng đó gia tộc, ông chưa từng mảy may suy tính đến việc Liam sẽ đính ước với dòng dõi Claudia lấy một giây. Làm vậy chẳng đem đến lợi ích gì. Nhưng đồng thời, ông cũng có cảm giác rằng Liam là quý tộc duy nhất mà dòng dõi Claudia có thể tin tưởng giao phó.
「Mọi người sẽ nghĩ rằng ngài ta đã mắc phải một sai lầm nghiêm trọng, nhưng ta lại thấy nhẹ gánh đi phần nào.」
Cách đối đãi khắc nghiệt của Đế chế dành cho dòng dõi Claudia là một chính sách đã được một vị Hoàng đế từ nhiều đời về trước ban bố, có rất nhiều người cảm thấy bất mãn vì chính sách bất công đấy. Viên Tể tướng cũng là một trong số đó, nhưng chính sách đó đã khắc sâu đến độ khó lòng bãi bỏ. Do dòng dõi Claudia chỉ là công tước trên danh nghĩa, chẳng hề giàu có gì cho cam, nên bọn họ đã phải gánh một khoản nợ khủng lồ và chẳng tài nào xoá được vết nhơ chống đối Hoàng tộc. Để giúp họ, ta cần một nguồn lực khủng lồ, song họ lại chẳng có gì để đền đáp.
Serena xem chừng rất sốc với ý định của Liam, bà đã phải gấp rút báo cáo lại cho viên Tể tướng. 《Theo mệnh lệnh của ngài Bá tước, Brian đã sớm liên hệ với đương chủ dòng dõi Claudia. Bọn họ lúc này vẫn còn đang nghi kị, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ suôi theo khi nhận ra Liam-sama nghiêm túc đến chừng nào.》
「Dòng dõi Claudia chẳng có lý gì để khước từ đề nghị này.」
Thông thường, dòng dõi Claudia sẽ nảy sinh nghi ngờ, bởi lịch sử đoạ đày trong suốt hai nghìn năm, song bọn họ cũng chẳng có đề xuất nào hấp dẫn hơn thế này. Với họ, đây là cơ hội duy nhất trong đời. Viên Tể tướng nhận định rằng, một khi nhận ra rằng đây chẳng phải trò đùa hiểm độc, họ sẽ mau chóng chấp nhận lời đề nghị đính ước này.
Ông đáp.「Cá nhân ta muốn xúc tiến chuyện này.」
《Ông không định can thiệp à?!》Quyết định của Liam bất thường đến mức khiến một người minh mẩn như Serena muốn viên Tể tướng can dự, song lại bị gội cho một gáo nước lạnh.
「Dám chắc bà đang e dè vấn đề dòng dõi Claudia thất học.」
《Hẳn phải có nhiều dòng tộc xứng với ngài ấy hơn. Ông không định mai mối một gia tộc nào đấy thân cận với mình à?》
「Tất nhiên là ta muốn rồi, nhưng vụ này sẽ khiến giới quý tộc có cái nhìn khác về nhà Banfield. Chẳng hay, đây là điều mà ngài ta nhắm đến?」
Serena không khỏi bối rồi khi thấy viên Tể tướng bật cười.「Lão già kia, lại gì nữa đây?」
Viên Tể tướng nghĩ rằng bản thân đã nắm bắt được thứ mà Liam đang nhắm tới.「Chà, lúc nghe được sự vụ ngài ta kiếm chuyện với dòng dõi Berkelay, ta đã nghĩ não ngài ta hẳn phải có vấn đề, nhưng chắc hẳn viên Bá tước đã tính trước chúng ta mấy bước rồi. Đầu tiên, viên Bá tước giao hảo với Wallace-denka, và giờ là dòng dõi Claudia à? Nếu muốn có cớ để đối đầu với dòng dõi Berkelay thì phải kết hợp với dòng tộc có thù với chúng.」
《Đối đầu.... Ngài ta định làm vậy thật ư?》
Serena dần nhận ra mối nghi ngờ của viên Tể tướng, và giờ thì cả hai đã mặc định luôn rằng những quyết định khó hiểu của Liam là để bày ra một bàn cờ toàn diện, đối thủ sẽ là dòng dõi Berkelay. =)))))))
Dòng dõi Claudia khó lòng theo kịp, và cũng chẳng có gì để hồi đáp lại mối ân tình này. Một khoản vay không yêu cầu hồi đáp.... Nhưng sự thật lại không như thế. Với những ai có ý định giúp đỡ gia tộc Claudia, nếu Liam dang tay giúp đỡ, danh tiếng của cậu sẽ trở nên nổi trội vượt bậc. Thực vậy, với những gia tộc đấy, danh tiếng của cậu sẽ lên như diều gặp gió.
Và nếu cậu thực sự định đối phó với dòng dõi Berkelay, viên Tể tướng vui lại càng thêm vui.「Tất cả những vấn đề kể trên đều đã bị bỏ ngõ từ rất lâu.., nay đã được giải quyết từng cái một. Cứ để viên Bá tước làm những gì mình muốn đi.」
《Vậy là bên Cung điện sẽ thừa nhận cuộc hôn ước này à?》
「Tất nhiên. Đế chế sẵn đây cũng muốn "rửa tay" cho thật sạch. Và nếu một viên Bá tước uy quyền như vậy trở thành Công tước và tiếp tục phụng sự cho Đế chế thì còn gì bằng, đằng này luôn giang tay rộng mở với những chuyện như vậy. Đế chế đã hơi chệch hướng rồi. Ta hi vọng rằng mọi thứ sẽ diễn ra xuông sẻ, và chính Bá tước Liam sẽ là luồng gió mới để thực hiện hoá điều đó」
Serena lại chẳng bị thuyết phục dễ dàng như vậy, nhưng bà cũng chỉ còn cách chấp nhận sự thật này. 《Vậy thì tôi sẽ truyền đạt lại quan điểm của đằng ấy.》
「Phiền bà rồi.」
Cuộc hội thoại kết thúc, rồi viên Tể tướng lẩm bẩm rằng.「Bá tước Liam.... Ta trông cậy vào ngài đấy.」


0 Bình luận