Bạo chúa tại đế chế liên...
Mishima Yomu Takemine Yomu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[LN] Quyển 3ーTỏ tình kiểu ác nhân

Chương III: Marii 【Cuồng Cẩu】

2 Bình luận - Độ dài: 10,759 từ - Cập nhật:

• TN: Bạn nào muốn donate ủng hộ nhóm, tiếp lửa cho trans có thể check qua số tài khoản: 

1971 0919 79 techcombank.

  Kể từ lúc tôi nhập học tại Học viện chính quy, nửa năm đã thấm thoát trôi qua. Thông thường, tầm thời điểm này, bọn tôi sẽ có một kỳ nghỉ dài hạn để quay về lãnh địa. Ấy vậy, học viên trong ba năm đầu tiên sẽ không được phép trở về nhà khi chưa được Học viện cấp phép thông qua. Nguyên do cho việc này là vì bọn học viên mà về, lại chẳng muốn đi học nữa. Hừ, quả là một lũ ngu xuẩn. 

  Mà, kể cả có không được hồi hương, nhưng nếu được bên trên cấp phép thì ít nhất bọn tôi vẫn được rời khuôn viên Học viện. Luật lệ nơi đây cực kỳ nực cười. Những học viên có tiềm lực tài chính đủ mạnh có thể tăng khoản ủng hộ và thưởng ngoạn trên phi không hạm riêng. 

  Mới đầu, tôi cứ ngỡ mình sẽ chán chết, song chí ít thì ở lại đây xem bọn năm ba đấm nhau bằng Kị sĩ cơ giới cũng có cái hay. 

「Trông như mấy loại hình giải trí mà giới quý tộc có thể nghĩ ra ấy nhỉ. Ít nhất thì vụ này cũng có cái hay.」

  Từ khán đài bên trong đấu trường, tôi đưa mắt nhìn xuống bên dưới sàn đấu, tại đó là một màn ảnh ba chiều chiếu cảnh những Kị sĩ cơ giới, trên tay thủ sẵn binh khí, và đang lăm le hạ gục đối phương. Đây là chương trình trực tiếp những trận đối chiến đang diễn ra ở một nơi nào đó, và hiện tại tôi đang khá tận hưởng. 

  Đám Kị sĩ cơ giới đấy được thao khiển bởi những học viên thuộc Học viện chính quy, và hiện đang đối chiến với đủ loại binh khí. Mỗi năm một lần, một giải đấu đối kháng sẽ được tổ chức giữa khối năm ba trở lên, đây là sự kiện thao khiển Kị sĩ cơ giới, một đối một, nhằm chứng toả thực lực của bản thân. Dù vậy, những bên tham gia luôn phải nắm rõ một luật bất thành văn rằng〈mấy trận đấu kiểu này luôn tiềm ẩn những rủi ro bất khả dự toán〉. Một bộ phận xem đây là chuyện bất khả kháng, song phần khác thì lại coi đây là "vung tay quá trán". Lý do ngu xuẩn giúp giải đấu này vẫn được tiếp tục tổ chức thường xuyên như vậy, mặc cho những bất cập kể trên, là vì cái lý do củ chuối rằng『Để phát triển thế hệ Kị sĩ tiếp nối, hi sinh như vậy âu cũng là điều khó lòng tránh khỏi.』 

TN: nói thẳng là nhiều quá thì chết bớt vài đứa cũng chả sao. 

  Trận mà tôi đang theo dõi, lợi thế đã nghiêng hẳn về một phía, bên thua sớm ra hiệu xin hàng. Đám tân sinh xung quanh rộ lên đầy phấn khích, song cái tên ngồi cạnh tôi thì lại ôm đầu gục xuống, tỏ rõ sự thất vọng. 

「Oi, đùa nhau hả!! Làm thế mà coi được à!!」Tên Wallace này giờ đã là đầy tớ của tôi, và gã thì hiện vẫn đang ôm đầu gục xuống do thua độ.「Yahh!! Mình cháy túi rồi.」

  Giải đấu này cũng giống như đua ngựa, và tên Wallace đây đã đốt hết sạch những gì mình có. 『Hừm, quả là ngu xuẩn.』Tháng nào tôi cũng chu cấp cho gã đầy đủ.., đây vốn dĩ là lẽ hiển nhiên vì gã giờ đã là "hầu cận" của tôi, song chuyện vẫn thật khó hiểu. 

  Eilaーngười cũng đang ngồi gần đóーhiện đang trừng mắt nhìn tên Wallace.「Ồn ào quá đấy, tên kia!? Biến đi chỗ khác dùm cái.」

  Cô nàng này vẫn hung hổ như mọi khi, song tên Wallace chỉ cười trừ.「Cô vẫn khó chịu như mọi khi nhỉ. Này, hỏi thật, bộ cô thích tôi hay gì? Đây là kiểu mà cô thầm thương trộm nhớ một ai đó à?」

  Tên này rõ là đang đùa, song về phần Eila, máu nóng đã dồn lên não, cô nàng bỗng chốc hoá quỷ Hannya. Oi, nữ nhi liễu yếu đào tơ, chưng ra nét mặt như vậy, liệu có ổn không đấy?「Hả? Nhà ngươi nói thế là có ý gì hả???」

  Eila bình thường vốn là một cô nàng vui tính, nhưng chẳng hiểu sao mà cổ đối với Wallace lại hoàn toàn trái lập. 

「Đùa thôi mà.」Wallace được phen hú vía, mặt xanh như đít nhái, vội vã xin lỗi. 

  Bên cạnh gã, Kurt chỉ còn biết thở dài một hơi.「Cậu vẫn chưa ngộ ra à, Wallace? Bản thân cậu hẳn phải rõ hơn ai hết rằng Eila vốn không ưa gì mình, nên là đừng có đùa kiểu đó nữa. À, nhân tiện, đừng có cược hết mọi thứ vào mấy trò đua ngựa trá hình kiểu đó nữa.」

「Hở, đời mà không có máu đỏ đen thì còn gì là thú vị nữa?」Wallace hỏi ngược, bỏ ngoài tai quan điểm nghe cực kỳ thuyết phục của Kurt.「Ý tôi là, nếu có thắng thì tương lai phía trước thênh thang rộng mở đấy. Chỉ là.., hôm nay tôi có hơi xu thôi.」

「Xu đến mức cháy túi à?」

「Ờ, đấy!! Tôi biết chứ, toàn bộ tiền túi bay hết sạch rồi.... Hai tuần sắp tới không biết phải sống ra sao nữa.」

  Tên đầy tớ này đang lén lút nhìn qua hướng này, song tôi mặc. Tiền chứ có phải lá mít đâu. 

  Lúc trận tiếp theo bắt đầu, Kurt đánh tiếng với tôi.「Kị sĩ cơ giới tham dự có rất nhiều mẫu thuộc loại tuỳ-tác nhỉ.」

「Ừm, song vẫn chỉ là loại sản xuất hàng loạt được độ chế thêm chức năng. Cái lũ đấy chỉ quan trọng hoá mỗi vẻ bề ngoài thôi」

  Người tham gia giải đấu có hai lựa chọn: ① thuê một mẫu Kị sĩ dùng cho tập luyện. ❷ mang đồ cá nhân xung trận. Phần lớn sẽ dùng đồ mượn, song cái đám giàu sụ sẽ mang đồ riêng ra trận. So với loại thuê mượn thì đồ cá nhân sẽ luôn chiếm ưu thế tuyệt đối. Theo lẽ đó mà ta buộc phải đặt dấu ? to đùng rằng, liệu những trận đấu kiểu vậy có còn công bằng hay không. 

  Wallace luôn đố kị với cái đám giàu sụ sở hữu tạo tác riêng.「Dùng tạo tác cá nhân có công năng áp đảo nhằm giành phần thắng rõ là bất công. Thân là Hoàng tử Đế chế, ấy vậy mà tôi đây lại chẳng có lấy một con.」

  Dĩ nhiên, Hoàng tộc thì cũng đâu có nghĩa là được cấp hàng free đâu. 

「Nếu được thì ta cũng muốn xung trận với tạo tác của riêng mình.」Tôi lẩm bẩm. 

  Wallace liền nhìn qua đây với vẻ bối rối.「Liam, cậu sở hữu tạo tác riêng á?」

「Đúng vậy.」

「Tạo tác đấy được gọi là Avid phải không, Liam?」Eila hỏi thêm.「Trông nó ngầu thì thôi luôn!!!」

  Lúc chủ đề về Avid được xướng lên thì Kurt liền cao hứng.「Sở hữu tạo tác riêng như vậy quả là đáng ghen tị. Tôi cũng muốn sở hữu một cỗ máy như vậy trong tương lai. Hỏi thật nhé, Đại Avid đã được tuỳ chỉnh nhiều chỗ lắm phải không?.., Thao khiển có khó lắm không vậy, Liam?」

「Un... Hử, coi bộ trận đấu kết thúc rồi.」

  Giải đấu đã đi đến hồi kết, chiến thắng cuối cùng trở vào tay một gia tộc Nam tước mới nổi có danh xưng Berkeley. Mặc cho bên tham dự vẫn còn đó mấy tên quý tử thuộc gia tộc Bá tước, song chỉ một mình tên Nam tước nhỏ nhoi kia dành được phần thắng. Thế chẳng phải giải đấu này chuyên tôn vinh những cá nhân có thực lực hay sao? Nếu đã vậy thì trò này rất hợp với tôi. Mới nghĩ tới cảnh đấm gục đám người có kỹ năng vượt trội bằng sức mạnh tuyệt đối của Avid thôi, tôi đã thấy sướng ran người rồi. 

  Cái tên Berkelay kia mạnh đến thế à? Theo đánh giá của tôi thì gã đấy không ghê gớm tới vậy... Mà, chắc đây là trình độ của đám học viên ở đây. 

  Tôi định sẽ tham dự giải đấu này. 

  Hồi còn ở phòng, tôi có dùng thiết bị đầu cuối để liên lạc với Niasーkỹ sư trưởng trực thuộc Công xưởng thứ VII. 

  Nias là kiểu "Người đẹp tri thức" với mái tóc đen tuyền cắt ngang vai, vào lúc cô ả nghe xong yêu cầu của tôi, đôi đồng tử đằng sau gọng kính kia liền đảo láo liên như thể sắp phát điên. 

《Bá tước Liam, ngài có bị ngốc không đấy?》

「Hiển nhiên là không rồi. Ngươi vẫn đang bảo dưỡng Avid đấy chứ?」

《Thú thực với ngài, chuyện bảo dưỡng đã đâu vào đấy hết rồi, và hiện giờ nó đang được lưu trú bên trong khoang chứa. Song về phần kỹ thuật, Avid không tài nào nâng cấp thêm được nữa. Bất kỳ cải biến nào cũng sẽ ảnh hưởng đến tính ổn định tổng thể của cỗ máy. Thà rằng tạo ra một cỗ máy khác từ phế liệu có khi còn khả thi hơn.》

「Ta không quan tâm, cứ làm đi, ta sẽ lo hết chi phí cần thiết.」

  Mỗi lần liên lạc, Nias đều xúi tôi mua thêm Phi không chiến hạm, ấy thế mà hiện tại ả lại đang ra sức khước từ yêu cầu đơn giản này. Trước khi tham dự giải đấu, tôi đơn giản chỉ muốn ả tu sửa những thiếu sót của Avid và nâng cấp lên, để nó thêm phần mạnh mẽ.

  Trước khi đến học viện, Avid đã sớm gặp trục trặc, và tôi có đánh tiếng nhờ bên Công xưởng thứ VII chỉnh sửa những sai sót đấy, song đám thợ máy bên đó đã đáp lại thế này;『Cỗ máy không thể theo kịp Thao khiển viên.』Thế chẳng phải đây là thời điểm thích hợp để nâng cấp cỗ máy hay sao?

《Tiền có phải là vấn đề ở đây đâu ạ. Dù ngài có bỏ ra bao nhiêu thì cỗ mấy vẫn bất khả cải biến. À, nếu có nguyên liệu quý thì vẫn có thể cải biến đấy ạ.., nhưng chuyện như vậy...》

  Thật không ngờ lại là vấn đề đấy.「"Kim loại quý"? Ý ngươi là Orichalcum à?」

  Orichalcum là thứ vật liệu chỉ xuất hiện ở dị giới, và thế giới này đích thị là dị giới. Nó là thứ kim loại cực kỳ rắn chắc, và vô cùng quý hiếm, nên thành ra giá bán trên thị trường được đội lên tới tận mây xanh, ấy thế mà để mua được một khối như vậy vẫn rất khó khăn. Nhưng mà, trên đời này không có thứ gì là ta không thể mua bằng tiềnーsong đôi lúc có tiền cũng không mua được chúng. Hơn nữa, Nias cần rất nhiều chủng loại nguyên liệu quý tầm cỡ đó. 

《Orichalcum, Adamantile, Mithril... Chúng thần cần những thứ đấy, ngoài những yêu cầu trên thì còn có những thứ linh tinh khác nữa. Thêm đó, bên thần cũng cần một Thao khiển viên dầy dặn kinh nghiệm. Tính toán hết tất cả những yêu cầu cấp thiết kể trên thì chi phí ước tính sẽ vượt mức một đại hạm đội ạ.》

  Cần một khoản tiền lớn để thu gom nguyên liệu cấp thiết. Như Nias đã chỉ ra, sở hữu một hạm đội mới cáu còn hơn là all in vào vụ này. Theo quan điểm của kiểm toán viên thì thứ tôi đang yêu cầu đã vượt mức pick cờ ball. Dù vậy, tôi vẫn muốn một thứ gì đó lý tưởng hơn là mấy cái lý thuyết khô khan kia. 

「Ra vậy. Thế nếu có kim loại quý thì ngươi có thể cải biến Avid, đúng không.」

《À vâng, song để chuẩn bị được từng ấy, theo thần thấy thì chuyện đó sẽ rất khó, kể cả có là ngài Bá tước đi nữa thì... Thần đề xuất từ bỏ việc cải biên Avid và hướng đến việc chế tác ra một đơn vị mới hoàn toàn ạ.》

  Gạt Avid sang một bên và chế tạo một cỗ máy mới á? Ngươi đang đùa với ta đấy à!!

「Không, ta thích Avid. Ta không ưa nổi mấy cái loại mới.」

  Thứ tôi vừa trả lờiーdựa theo kiến thức của kiếp trướcーcơ bản sẽ là độ một con xe cổ, rồi thêm hệ thống kiểm soát điện tử.「Tích hợp thêm hệ thống điều hướng, chuyển đổi toàn bộ sang điện năng và tích hợp thêm tất cả những tính năng có thể tích hợp cho ta!!」Mặt khác, Nias lại đang hỏi ngược lại kiểu『Để bắt đầu, sao ngài cứ phải bận tâm đến mấy con xe cỗ thế ạ?』. Cô ả muốn tôi dùng mẫu mới, nhưng vấn đề này liên quan đến gu thẩm mỹ của riêng mỗi người. Tôi đây nhất quyết không thoã hiệp. 

  Nias đành bó tay trước sự cứng đầu của tôi.《Được rồi, thần sẽ tổng hợp một danh sách những thứ cấp thiết, khi đã chuẩn bị đủ đầy thì ngài hãy liên lạc với thần. Bên thần cũng cần một Thao khiển viên dầy dặn kinh nghiệm để thử máy ạ.》

「Thao khiển viên thử nghiệm à?」

《Vâng. Ngài hãy chuẩn bị cho bên thần một Thao khiển viên có trình độ tươngーà không, đủ để vận hành Avid là được rồi ạ. Nếu ngài có thể chuẩn bị được tất cả những thứ cấp thiết, bên thần sẽ chấp thuận yêu cầu cải biên Avid này của ngài.》

  Mặc dù mồm nói là vậy, song con ả này lại đang có ý kiểu『Thần dám chắc ngài sẽ không chuẩn bị được đâu, nên là hãy chấp nhận sự thật và từ bỏ đi, rồi sẵn móc hầu bao ra mà mua mẫu mới luôn đi.』

『Ái chà, mình cứ ngỡ Nias chỉ là một con ngốc không thôi. Hừm, ngươi quên mất việc ta đây vốn đường đường là một Bá tước tại quyền à? Nếu là kẻ khác thì ta đã cho phạt nặng vì tội bất kính rồi!! Hừ, được lắm, nếu ngươi đã muốn chơi thì ta sẽ chơi tới nốc!! Nếu ngươi đã set kèo thì ta sẽ nghiêm túc nhận kèo.』

「Nhà ngươi không nói hai lời đâu nhỉ, Nias?」

《Tất nhiên rồi ạ. Nếu ngài Bá tước đây có thể chuẩn bị từng đấy nguyên vật liệu thì hẵng liên hệ với thần. Mà, thần cũng không bận tâm nếu ngài từ bỏ giữa chừng mà mua mẫu Kị sĩ cơ giới mới nhất, hay là mẫu hạmー》

  Không đợi cho con ả kịp nói dứt câu, tôi ngắt máy cái rụp, tiếp đó gọi về cho lãnh địa. 

  Ngay sau đó, Amagi xuất hiện trên màn ảnh chính. Em ấy vẫn ổn là nhẹ nhõm rồi. 

「Đằng đó vẫn ổn chứ, Amagi?」

《Hôm trước, Danna-sama cũng hỏi điều tương tự ạ. Vậy ngài cần gì ạ?》

  Được trò chuyện với Amagi xém chút nữa đã khiến tôi quên béng mất vụ của con ả Nias khó chịu kia. 

「Ta sẽ gửi em danh sách những thứ cần phải chuẩn bị. Trong kho vẫn còn nguyên vật liệu được tạo ra từ thứ đó phải không? Gửi chúng đến chỗ phân xưởng số 7 càng sớm càng tốt.」

  Amagi xác nhận danh sách vật cung. Em ấy vẫn vô cảm như mọi khi, song khi đọc xong danh sách, ẻm đã được một phen kinh ngạc. Cứ như thể em ấy đang cố truyền đạt lại rằng.『Ngài nghiêm túc đấy ạ?』

《Ngài có chắc không ạ?》

「Tất nhiên, tất cả là vì Avid. Ta không thể keo kiệt được.」

《Đây nào phải nguồn tài nguyên dùng cho việc cải biến một tạo tác đơn lẻ đâu ạ?》

「Con ả Nias kia dám thách đố ta. Ả dám lấp ló ý nghĩ ta không thể chuẩn bị được từng đấy nguyên vật liệu, nên lần này ta phải tất tay một phen. Ta muốn thử xem phản ứng của con ả đấy sẽ ra sao khi mình chuẩn bị được từng đấy nguyên vật liệu.」

《Như ý ngài.》

「Còn nữa, nhớ gửi cô ta đến đó trên cương vị Thao khiển viên thử máy của ta đấy nhé.」

  Chỉ cần nhắc đến "cô ta" là đã đủ để Amagi hiểu được tôi đang nhắc đến ai. Đây chính là định nghĩa của một trợ lý đắc lực. 

《Ngài muốn chỉ định Marii Sera Marian làm thao khiển viên thử nghiệm của Avid ạ?》

「Umu. Mau triển khai cô ta.」

  Tôi chỉ định Marii Sera Marianーmột nữ Kị sĩ đã tuyên thệ tận trung với Gia tộc sau khi được tôi cứu khỏi tình trạng thạch hoá. 

  Vài tháng sau, tại Phân xưởng số 7, Nias không khỏi run sợ trước cảnh tượng trước mắt, đằng đó là một núi kim loại quý, thứ được gửi thẳng đến Công xưởng thứ VIーtất cả đều là thứ nguyên vật liệu cấp thiết mà Nias đã yêu cầu phía Banfield chuẩn bị. 

「Cô thực sự vận chuyển đến đây tất cả mọi thứ ư? Ý là, đằng đó làm sao mà chuẩn bị được từng đó thứ thế?」

  Đứng trước đống tài nguyên quý giá kia là một nữ Kị sĩ trực thuộc gia tộc Banfield với vẻ ngoài nghiêm chỉnh, phía sau là mái tóc dài đến tận thắt lưng tự đoá tử đinh hương đang toả sắc. Bộ y phục chuyên dụng trong quân ngũ, tạo cảm giá cơ động, song có kèm theo nẹp kim loại định hình tứ chi. Làn da tái nhợt kèm đôi đồng tử sắc lẹm, đồng sắc với mái tóc, cô này sử dụng màu son tím đậm, càng tôn thêm vẻ quý phái xen chút bí ẩn. Thân hình thanh mảnh, chiều cao vượt trội, cho ấn tượng của một nữ nhân cao lêu kêu. Tại thắt lưng là một bao súng chứa một khẩu lục. 

  Ứng cử viên Kị sĩ mới nhận của Liam【Marii Sera Marian】【マリー・セラ・マリアン】chào Nias theo kiểu quân ngũ.「Marii Marian, Thao khiển viên thử nghiệm Avid, xin được phép trình diện. Rất vinh hạnh được làm việc cùng ngài thưa Kĩ sư trưởng.」

  Tập tài liệu mà Nias vừa nhận được ghi rõ tên tuổi của nữ nhân tên Marii, nhưng vì cổ vẫn chưa được Đế chế cấp chứng chỉ Kị sĩ, nên thành ra cổ chỉ giới thiệu họ tên và bỏ qua tên đệm. 

「Hơ? Ể, tôi...」Nias hiện đang cố hết sức để tiếp thu sự việc, song Marii đã đưa tay lên gò má ửng hồng, ánh mắt lộ rõ sự đê mê. 

「Đây là sứ mệnh đặc biệt được đích thân Liam-sama chỉ định. Tôi sẽ hết lòng thực thi nhiệm vụ nhằm mục tiêu hoàn thành trọng trách được ngài ấy đã giao phó, nên rất mong vị đây phối hợp để nhiệm vụ này được thành công mỹ mãn.」

  Cái cô nàng xinh đẹp, cao lêu kêu đây chẳng ngại chưng ra nét mặt của một thiếu nữ đang yêu.. 

『Nghiêm túc đấy... cái cô này là ai vậy?』

  Trong quá khứ, Nias đã lưu lại dinh thự của Liam-sama vô số lần, song cô lại chưa từng nghe qua có Kị sĩ nào tên là Marii cả. Nếu Liam-sama đã chỉ định thì hẳn cổ phải có kỹ năng, nhưng nếu là vậy, đáng lý ra Nias phải biết cái cô này từ lâu rồi mới phải. 

  Một viên trợ lý của Nias đã dò xét Marii rất kỹ càng. Người thợ máy đứng tuổi trông như thể đã ngờ ngợ ra gì đó.「Marii? Marii Marian? Nghe cái tên này quen quen, hình như đã nghe qua ở đâu rồi thì phải...」Ông ta suy nghĩ một hồi lâu, song đến cuối cùng, ổng vẫn chẳng thể nhớ ra lý do tại sao ổng lại thấy ngờ ngợ. 

  Nias nhìn Marii với vẻ ái ngại. Đối với một Kị sĩ mà nói thì nữ nhân này trông quá ư là xinh đẹp, còn cơ thể thì lại quá gầy guộc như cây sào.「Ê tô, có thật là cô đây có thể thao khiển mẫu Kị sĩ lâu đời nay mà chẳng cần đến hệ thống hỗ trợ hiện đại hay không vậy? Thời đại này rất hiếm người làm được những việc như vậy đấy?」

『Cái người này có thật là thao khiển được Avid hay không vậy?』

  Marii mỉm cười trấn an Nias.「Thời của tôi, nếu dùng hệ thống phụ trợ thì sẽ bị xem là Thao khiển viên hạng hai đấy. Tôi đây ý thức được việc Avid của Liam-sama là một cỗ máy khó nhằn, nhưng tôi xin khẳng định rằng chuyện này vốn chẳng phải vấn đề gì quá to tát. Không biết những trận chiến sắp tới sẽ ra sao đây, thật đáng mong chờ.」Nói xong thì gò má cô nàng liền ửng đỏ, hơi thở gấp gáp, lộ rõ sự phần khích.「Liam-sama đã tin tưởng phó thác Avid cho tôi!! Và chẳng điều gì có thế khiến tôi hạnh phúc hơn thế!!」

『Ể? Cái cô này bị gì vậy?』Ấn tượng đầu tiên của Nias về Marii là một con ngốc đáng ngờ, người có phong thái rất ư là quý tộc vì một lý do bí ẩn nào đó. 

  Song nội dung bên trong tập tài liệu trước mắt Nias quả thật vẫn quá hấp dẫn, nó khiến ngọn lửa nhiệt huyết của một viên thợ máy đang dần bùng cháy.『Chắc sẽ không bao giờ có thêm cơ hội thứ hai để tất tay với đống tài nguyên quý giá này nữa đâu. Phải làm tất cả những gì mình từng mơ ước với cỗ máy này mới được. Dám chắc từ quá trình cải biên này, mình sẽ rút ra được rất nhiều thứ hữu ích!!』

  Khi nghĩ đến những thực nghiệm mà cô có thể khởi chạy, Nias chằng tài nào kìm được nước bọt, Nias sẽ được thử nghiệm những thứ mà trước đây cô chẳng dám mơ nghĩ tới. Cô vội chùi mép và quyết định khởi chạy chương trình cải biên Avid ngay lập tức. 

「Được rồi, vậy thì bắt đầu thôi.」

  Sống thật với đam mê của mình, Nias ngay lập tức khởi chạy chương trình cải biên Avid. 

  Marii, Thao khiển viên thử nghiệm của Avid, nhớ lại cái ngày mà cơn ác mộng xảy đến giữa ban ngày. 

『Tất cả đều đã bị đẩy xuống đáy địa ngục.』

  Cô vẫn còn nhớ rất rõ khuôn mặt của tên Hoàng đế đã đăng quang vào hai ngàn năm trước. Gã đàn ông đã chiến thắng trò chơi Vương quyền và chiếm lấy vị thế độc tôn vũ trụーrồi khi gã thắng, gã bắt đầu ra tay trừng phạt lũ phản trắc, song đồng thời cũng ra tay với những công thần. Gã khi ấy chắc hẳn đã phải kinh hãi trước khả năng có thể bị báo thù, hoặc cũng có thể là để bịt miệng những ai trót biết được sự thật. Vào thời điểm đó, Marii chẳng bận tâm gì nhiều, cô chỉ biết mỗi một chuyện. 

『Mình sẽ không bao giờ tha thứ cho tên khốn đó, sao hắn dám hoá đá mọi thứ. Hắn thậm chí còn nhẫn tâm đến mức cho người lưu giữ tâm thức của nạn nhân, để chúng mục rỗng trong suốt hai ngàn năm. Mình sẽ không bao giờ quy thuận trước đám Hoàng tộc có cùng huyết thống với hắn.』

  Vào thời điểm đó, Marii luôn đứng trung lập. Cô vốn là một Kị sĩ lừng danh, một trong Tam bách Kị sĩ trấn quốc. Xét đến tài năng và chiến tích thì cô đã gặp qua vô số thành viên trong Hoàng tộc, song với cô, họ chỉ là những người xa lạ. Marii chỉ tận trung với Đế chế. Dù ai có trở thành Hoàng đế thì cô vẫn sẽ phụng sự hết lòng. 

  Thời đấy, Marii từng có một người bạn tri kỷ, một cô nàng quý tộc tomboy. Người bạn ấy đã bị kéo vào vòng xoáy Chính biến.

『Mình đã cầu xin hắn tha mạng cho cậu ấy. Mình đã làm theo tất cả những gì mà hắn đã yêu cầu, tuân theo mọi mệnh lệnh mà hắn đề ra. Ấy vậy mà hắn...』

  Tới giờ, mỗi khi nhớ lại, cô đều sôi hết cả máu. Bị vòng xoáy của cuộc Chính biến nuốt chửng, gia tộc của cô bạn ấy lụi bại âu cũng là điều tất yếu. Marii không thể thấy chết mà không cứu, nên cô đã bất chấp tất cả mà giang tay ra giúp đỡ. Đế chế yêu cầu cá nhân phải có thành tích quân sự, và Marii đã chứng minh với bản quốc, giành lấy chiến thắng vì lợi ích của Đế chế, luôn hi vọng rằng gia tộc của cô bạn kia vì thế mà được tha bỗng. Song đến tận phút cuối, tất cả đều hoá hư không, sau tất cả những cống hiến, cô đã bị phản bội. 

  Lúc Marii mang vinh quang trở về, tên Hoàng đế điên đã cho khống chế và áp dụng một nghi thức phức tạp nhằm hoá cô cùng đồng đội thành thạch nhân, bên cạnh còn có đám người đã thề tận trung và đã phụng sự cho hắn từ lâu. Như để khiến mọi thứ thêm phần tàn nhẫn, gã buộc bọn họ phải giữ lại tâm thức, rồi cứ vậy để cho cả bọn phải sống trong lớp thạch hoá suốt hai ngàn năm qua. Bọn họ sau đấy được đem ra chưng bày, như một lời cảnh báo tới những kẻ manh nha ý định phản trắc, nhưng sau một thời gian thì chẳng còn ai nhớ đến bọn họ nữa, và cuối cùng thì một ngàn năm cứ vậy trôi qua mà chẳng còn một ai ghé qua. Ít nhất là cho đến khi Liam-sama xuất hiện. 

『Mình vẫn còn nhớ rõ thời khắc, lúc ngài ấy xuất hiện.』

  Liam-sama đã ra lệnh sử dụng Tinh dược nhằm phóng thích họ khỏi ngục từ vĩnh cửu. Cô vẫn nhớ rõ ánh mắt khi ngài ta nhìn xuống bọn họ, cô đã với tay về hướng ngài ấy, dòng lệ cứ vậy mà tuôn rơi. Ánh sáng rọi xuống từ phía trên mái vòm, thân ảnh Liam-sama lúc đó trông mới thật thần thánh làm sao. 

『Ai mà ngờ được rằng mình đã băng qua hai thiên niên kỷ chỉ để phụng sự cho Liam-sama chứ? Đời người thật vi diệu. Nhưng....』

  Marii vẫn còn hối hận vì chưa thể kết thúc chuỗi ngày dày xéo của người bạn cũ.

  Tại Hành tinh Thủ đô, Tia hiện đang thực tập tại Chính quyền Trung ương như một phần của khoá huấn luyện Kị sĩ Đế chế. Thân là Ứng cử viên Kị sĩ đầu tiên của Liam, nên Tia hiện đang phụng sự cho viên Tể tướng. Cô nhận được những đãi ngộ hiếm ai có được, song phần lớn là do tài năng cá nhân nổi trội của cô. Tài năng vượt trội của cô đã lọt vào mắt xanh của viên Tể tướng, và đã sớm đạt được một vị thế đáng ghen tị. Với mọi người, thành công của cô đến quá sớm, vì điều đó mà bọn họ không khỏi ganh ghét.

  Hiện tại, Tia đang có mặt tại phòng tham vấn, nghiền ngẫm thông tin về Marii Sera Marian. Phần thông tin này là tuyệt mật, cô đã phải đi cửa sau để chạm tay vào nó. 

「Marii Sera Marian. Một Kị sĩ trực thuộc quân lực Đế chế cách đây hai ngàn năm...」

  Phần lớn ghi chú mập mờ về Marii đã bị xoá bỏ, song bên trong tập tài liệu cũ vẫn còn một ghi chú liên quan đến cô ta. Marii đã từng dẫn dắt lực lượng Kị sĩ trực thuộc Đế chế, nhưng kết quả là cô ả đã bị hoá đá do bị Hoàng đế lúc bấy giờ nghi tội phản trắc. 

  Bản ghi có nhắc đến danh hiệu đã được ban tặng cho Marii do thói xung chiến hung bạo... Một danh xưng cực kỳ hợp với hình tượng của cô ta:【Cuồng Cẩu】

  Dù rằng chỉ một phần nhỏ thông tin, Tia vẫn xác nhận rõ rằng ả Marii kia từng là một trong Tam đại Kị sĩ, một huyền thoại từ thời xa xưa. Tia không khỏi nhíu mày khi phát hiện ra rằng bản thân đang... đố kị với ả ta. 

「Cái con ả hoá thạch sống kia hẳn phải vui lắm, ả được chính Liam-sama tin tưởng phó thác Avid cho cơ mà. Khó chịu thật. Cuồng cẩu Marii cái thá gì chứ? Chó hoang thì có!!」

  Đồng ý, ả ta là một Kị sĩ đại tài, và Liam-sama cũng công nhận khả năng của ả. Nhiệm vụ đầu tiên ngài ta giao phó cho ả là trở thành Thao khiển viên thử nghiệm của Avid. Phó thác một nhiệm vụ quan trong như vậy, chứng tỏ sự tin tưởng và công nhận của Liam-sama dành cho con ả ma mới kia, với Tia mà nói thì điều đó là khó lòng mà chấp nhận được. 

「Nhà ngươi không có cái quyền phụng sự cho Liam-sama!!」

  Khó chịu chồng chất khó chịu, trong mắt Tia lúc này, ả Marii kia chẳng khác nào tử thù. Theo cô thấy thì đối phương cũng có suy nghĩ tương tự. 

  Cả hai đều công nhận đối phương, cũng chính vì thế mà cả hai mới phải canh tranh chức vị Kị sĩ trưởng. Nói đúng hơn, nếu như thế thì còn đỡ, đằng này cả hai lại xem nhau như tử thù và cần phải loại bỏ đối phương. 

「Mình sẽ khiến con ả đấy ngộ ra rằng ai mới là người có quyền phụng sự Liam-sama.」Nói xong Tia gập tập tài liệu lại. 

  Trở lại với học viện, Rosetta giờ đã chìm trong tuyệt vọng. Đã một năm trôi qua kể từ lúc Rosetta nhập học, song trình độ học vấn của cô vẫn giẫm chân tại chỗ. Kết quả học lực xếp toàn khối thì cô hiện đang từ dưới đếm lên. Song xét theo tiêu chuẩn của Đệ nhất học viện thì Rosetta đã xét bét bảng. 

「Đã cố vậy rồi. Mình nên làm gì tiếp đây?」

  Mặc cho đã học quên cả ngủ nghỉ, song cô vẫn chẳng thể theo kịp phần còn lại của lớp. Bất kể có xem đi xem lại bảng xếp hạng học lực trên thiết bị đầu cuối bao nhiêu lần thì kết quả vẫn chẳng có gì thay đổi. 

  Trong lúc đi dọc sảnh hành lang với nét mặt tái nhợt thì có một vài học viên đến từ Học viện khác đang tiến về hướng ngược lại. Tại trung tâm nhóm người đó là Nam tước Derrick Sera Berkelay, một trong những nam sinh năm ba. Ở gã, Rosetta chỉ nghe toàn tiếng xấu, nên cô muốn né xa. Cô tránh mặt và cố lướt qua nhóm đó nhanh nhất có thể, song trước khi kịp trốn thoát thì cô đã bị Derrick quay sang và tóm lấy cánh tay. 

「Oi? Con điếm kia, mày định đi đâu thế?」

  Rosetta cố phủi bàn tay kia ra, song đối phương lại quá khoẻ. Rosetta luyện tập thể chất mỗi ngày nhằm cải thiện bản thân, song Derrickーkẻ vốn lười nhácー với thể chất đã được cường hoá thông qua Kén giáo dục, đủ để vượt xa cô. 

  Đây là hiện thực, so với tài lực thì nỗ lực chả là cái thá gì cả. 

「T-thả tôi ra!!」Rosetta cố chống cự, song khi thấy cô giãy dụa Derrick lại càng thêm hứng trí.

「Ôi, đừng lạnh lùng thế chứ, RosettaーCông tước mạc hạ kế nhiệm.」

  Tiếng cười khả ố của Derrick khiến Rosetta nhớ lại đám quý tộc đã từng xúc phạm cô tại bữa tiệc khi đó. Khi nhớ lại, cô chỉ muốn nép mình vào một góc. 

  Ánh mắt của tên Derrick kia bắt đầu lướt qua cơ thể cô một lượt từ đầu đến chân.「Với thứ khố rách áo ôm như mày mà thân hình cũng ngon nghẻ phết nhể. Quả không hổ là một gia tộc vô liêm sỉ.」

TN: khúc trên thằng trời đánh này bảo: với một gia tộc chuyên bán thân thì vậy là bình thường nhỉ?, nhưng để tránh kiểm duyệt thì ta có dòng note này. 

  Derrick dồn lực đẩy cô ngã xuống sàn, thiết bị đầu cuối đặt ở thắt lưng văng ra. Nó va đập với sàn nhà và màn hình sáng lên, chiếu lại đoạn thông tin khi nãy cô vừa xem qua. Derrick tiến tới nhặt nó lên, và khi bọn chúng đọc được đoạn thông tin ấy thì cả bọn liền bật cười rôm rả. 

「T-trả đây!!」

  Rosetta với tay ra trực giật lại thiết bị đầu cuối của mình, song tên Derrick kia vốn cao hơn nên đã dơ nó lên quá đầu. 

「Học hành gì mà ngu quá vậy? Thứ như mày vốn chẳng xứng mang danh quý tộc, so với đám thường dân thì mày còn tệ hơn nhiều đấy.」

  Lúc Rosetta áp sát Derrick, cố giật lại thiết bị đầu cuối của mình từ tay gã, thì tên Derrick đã cười khẩy một cái, rồi đưa tay ra chộp lấy cánh tay cô. 

「Aah!! T-thả tôi ra!!」

「Oi, qua đằng này với tao.」

  Tuy nhiên, lần này, Derrick đã kéo cô đến một căn phòng vắng vẻ. Gã ném cô vào bên trong, và rồi đám đàn em của gã bắt đầu vây cô lại. 

「Gia tộc mày sống sót đến tận ngày nay là nhờ huyết thống của những quý tộc khác phải không, Rosetta? Đây, để tao cho mày một ít.」Derrick cởi bỏ thắt lưng, rồi nhìn xuống Rosetta với đôi đồng tử đỏ ngầu. 

  Rosetta đổ mồ hôi lạnh.「A-anh đang nói cái quái gì vậy hả?」

  Mới đầu, cô chỉ nghĩ gã đang đùa, nhưng rồi cô nhận ra bấy nay gã vẫn đang nghiêm túc. 

「Mày phải biết ơn tao đi đấyーsuy cho cùng, sắp tới đây, mày sẽ nhận được huyết thống của dòng dõi Berkelay cao quý. Nhưng cũng đừng có mà tự nhận mình là một thành viên thuộc dòng dõi Berkelay đấy. Bọn tao sẽ không bao giờ công nhận thứ rác rưởi như chúng mày đâu, rõ chưa?」

  Rosetta muốn đứng bật dậy và trốn khỏi tên Derrick đang ngày một tiến gần, nhưng đám đàn em của gã đã sớm bao vây, cô chẳng còn đường nào để tháo lui nữa. Cô giận mình vì bản thân quá bất lực, thậm chí còn chẳng thể kháng cự. 『Tại sao mình lại yếu đuối thế này cơ chứ?』

「Hahaahaa, đừng bận tâm, để tao giúp mày ra dáng một công tước chính hiệu.」Derrick đưa tay tới, mặc cho Rosetta ra sức chống cự, gã vẫn dễ dàng ghì cô xuống. 

「K-không!! Ai đó, làm ơn cứu với!!」

  Mặc dù cánh cửa đang mở toang, Rosetta thấy rõ những học viên khác qua lại, song tất cả đều nhắm mắt làm ngơ. 『Tại sao bọn họ lại không cố ngăn Derrick lại chứ? Gã chỉ là một tên Nam tước thôi mà.』Sự thật là chẳng ai dám chọc tức gia tộc được mệnh danh là Quý tộc Không tặc, vùng tối của Đế chế. Bọn họ sợ hãi đến mức chả muốn dây vào, nên thành ra chẳng ai dám đứng ra để cứu một kẻ hèn kém như Rosetta. 

『Tại sao chỉ mỗi mình là bị đối xử như vậy chứ? Tại sao vậy? Là lỗi của mình ư? Hay là lỗi của nhà Claudia? Tại sao cả nhà vẫn còn phải chịu khổ vì thứ tội lỗi vốn dĩ đã chẳng còn mấy ai nhớ tới từ hai ngàn năm về trước chứ?』

  Derrick đưa tay bịt miệng cô lại, nhằm không cho hét lớn. Lúc đó, Rosetta chỉ còn biết nguyền rủa sự yếu kém của bản thân.

  Chính ngay lúc đó, Derrick đột nhiên quay sang chỗ khác. 

「Hở?」

  Ngay khoảnh khắc đó, Derrick cùng đám đàn em bỗng đần thối mặt, song chúng mau chóng hướng mắt đến chỗ cửa ra vào. Đứng ở đằng đó là Kurt cùng Wallace, Liam thì đã ra mặt. 

「Ê, bọn bay đang làm cái mẹ gì mà ồn ào thế. Oi, lũ chúng mày từ đâu đến đấy? Ta đây chưa gặp qua bao giờ.」

  Lúc Liam đang nhìn nhóm người Derrick với vẻ dò xét thì Wallace đã nắm được tình hình, sắc mặt gã lập tức cắt không còn một giọt máu.「Liam, kia là nam tước Berkelay đấy!! Derrick Berkelay, là học viên năm ba!!」

  Kurt coi bộ vẫn chưa nhận ra hậu quả, cậu này chẳng mấy thân thuộc với gia tộc Berkelay, nên chỉ bảo.「Anh là cái người dành giải quán quân của giải đấu à. Đến từ Đệ nhị học viện phải không? Nếu là vậy thì đang làm cái quái gì ở đây thế?」

  Liam coi bộ cũng chả biết gì về Derrick. Cậu ta đánh mắt nhìn qua đám nam sinh năm ba hợm hĩnh「Lũ bọn bay tới đây làm gì? Mà thôi, sao cũng được. Lũ bọn mày chướng mắt quá đấy. Tâm trạng ta đây hiện đang không được tốt, nên khôn hồn thì cút mau.」

  Đây rõ ràng là cách hành xử thiếu tôn trọng với bậc tiền bối, song thứ khiến Derrick khó chịu lại chính là cái tên "Liam". 

「Vậy ra mày là thằng Liam gì đó hử? Hừm, tao là Nam tước Berkelay, nếu mày nghĩ mọi chuyện sẽ êm xuôi sau khi nói chuyện ngỗ ngáo với taーAah!!」Chưa kịp dứt lời thì Derrick đã bay dính tường. 

  Chưa đến một khắc, Liam đã thu hẹp khoảng cách và đấm Derrick bay xa, mọi chuyện diễn ra quá nhanh, phải mấy giây sau Rosetta mới ý thức được chuyện gì đã xảy ra. 

  Liam gằn giọng.「Nếu ngươi nghĩ mình có thể thoát tội sau khi ăn nói với ta như vậy thì nên suy nghĩ lại đi!! Ta đây thân là Bá tước một vùng!! Biết thân biết phận đi, thằng Nam tước quèn!!」

  Cậu ta tiến tới chỗ tên Derrick đang nằm bất động ở kia và ra sức đá gã. Đám đàn em của Derrick trong một thoáng chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng chúng mau chóng ngộ ra và lao vào Liam. 

  Một tên gầm lên.「Mày nghĩ mày là ai hả, tên nhà quê kia? Banfield, mày xong rー」

  Lần này, Liam đấm bay gã đàn em kia.「Xưng hô với ta thì phải thêm kính ngữ vào!! Rặt một thằng nam tước ngu xuẩn!! Biết thân biết phận đi thằng ngu!!」

  Thấy vậy, Kurt vội hét lên ngăn lại.「Liam, sử dụng vũ lực là hạ sách đấy!!」

  Wallace cũng hét lớn.「Aahh!! Liam, nếu đã định đánh nhau thì cậu phải chọn đối thủ cho cẩn thận vào chứ!?」

  Mấy tên đàn em mau chóng dựng Derrick dậy và rời khỏi phòng, song Liam chẳng thể truy kích vì hai cậu bạn đã ngăn lại.「Oi, hai đứa bay thả ra coi!! Thằng khốn nạn Derrick kia!! Mày nhớ mặt tao đấy!! Thử mò qua đây lần nữa xem!!!」

TN: Oi, thằng khốn nạn, dám bắt nạt vợ bố, ngon, mò qua đây thêm lần nữa, tao xem!!! =))))

  Rosetta bất động dưới sàn vì sốc. Tất cả những gì cô có thể làm là chỉnh đốn lại y phục và dán mắt vào sự kiện trước mặt. 

  Liam trông vẫn còn bất mãn, nhưng chí ít thì cậu vẫn đủ tỉnh táo để chú tâm đến Rosetta. Đoạn cậu chìa tay ra.「Cô không sao chứ?」

  Rosetta gạt phăng cánh tay ấy cùng một tiếng *bốp* khô khóc. Khoảnh khắc đó, âm vang đấy vang vọng khắp căn phòng, trong một thoáng, Liam nghệch mặt ra. 

  Lúc đã hoàn hồn thì đôi chân mày của cậu ta khẽ nhíu lại.「Thế là có ý gì?」

  Rosetta trừng mắt đáp trả Liam, dòng lệ trực tuôn.「Đừng có mà tự ý chạm vào tôi. Gia tộc có thể đã lụi bại, nhưng tôi đây vẫn là nữ Công tước kế nhiệm. Tôi không muốn mắc nợ một kẻ như cậu!!」

  Nếu là thông thường thì Rosetta đã cảm ơn cậu ấy, song cô đã chạm đến đỉnh điểm của sự thảm bại, cảm xúc dành cho vị cứu tinh nọ giờ chỉ còn nỗi thất vọng. Chuyện này, cộng thêm việc được Liamーngười mà cô căm ghétーra tay ứng cứu, đã khiến cô chẳng tài nào nói nên lời cảm tạ.  

  Rosetta lảo đảo đứng dậy và rời khỏi căn phòng như thể đang trốn chạy, song cô vẫn không khỏi dằn vặt vì sự bất lực của bản thân. 『Tại sao mình lại ngốc vậy chứ? Thậm chí mình còn chẳng thể cảm ơn cậu ấy một cách đoàng hoàng nữa!!』

  Cô căm hận bản thân vì sự bất tài vô dụng. Cô căm ghét mọi người xung quanh, những kẻ lúc nào cũng xem thường mình và đã chọn nhắm mắt làm ngơ mà không đến ứng cứu. Và rồi Liam, người luôn làm những thứ mình thích với sức mạnh vượt trội kèm địa vị ngút trời, người đã khiến sự ghen tị nhỏ nhen trong cô bỗng chốc hoá thành căm hận. Căm hận là vậy, song cô cũng rất biết ơn vì cậu ta đã đối tốt với mình, nhưng được cậu ta thương hại như vậy lại càng khiến cô thêm phần nhục nhã. 

『Mình muốn được như cậu ấy. Mình muốn được như Liam』

  Từ lúc nhập học đến nay, Rosetta nghĩ mình đã sắp đến giới hạn rồi. 

  Trong lúc theo dõi bóng lưng Rosetta khuất bóng thì tôi có nghĩ.『Ah, cô được đấy, giỏi lắm!!』

  Tôi là một Bá tước còn cô ả là một Công tước kế nhiệm, nên việc nợ tôi một món nợ ân tình là chuyện chẳng tài nào có thể chấp nhận được. Cô ả không nói thành lời, nhưng thái độ kia nó đã rõ rành rành rồi. 

「Liam, cậu có biết người kia là ai không thế?」Wallace đánh tiếng hỏi, ánh mắt lộ rõ vẻ bồn chồn. 

  Thấy tên này có vẻ nao núng nên tôi bật cười trấn an.「Tất nhiên là ta biết, và ta đây cũng khá thích cô ả.」

  Kurt nhìn qua đây với vẻ khó chịu.「Tật xấu của cậu lại bộc phát nữa rồi kìa, Liam.」

  Chủ đề này khiến Wallace phải tò mò.「Tật xấu? Này, bộ Liam là đứa có vấn đề hay gì thế? Mà, hẳn là vậy rồiーnhỉ?」

  Song Kurt lại đáp có phần mơ hồ.「Cậu ta không phải là một đứa có vấn đề... chỉ là có hơi chút...」

「Aaah, ý cậu là sao!!」

  Vì cả hai đã từng tập học chung, nên Kurt hiểu tôi rất rõ, song coi bộ cậu ta lại chẳng muốn giải thích cặn khẽ cho Wallace hiểu. Xét cho cùng, Wallace cũng chỉ rặt một tên đại ngốc, song về mặt bản chất thì gã lại là một tên tốt tínhーchẳng như tôi với Kurt. 

  Nhưng chắc là tôi phải đảm bảo rằng Kurt không tiết lộ quá nhiều rồi.「Đừng độc mồm độc miệng vậy chứ. Ai mà chẳng có sở thích này sở thích nọ. Chỉ là cậu không hiểu được ý ta mà thôi, đúng không?」

「Cậu nói thế là có ý gì?」

「Đấy, thấy không. Cứ ngồi đó mà chờ xem kết quả đi.」

  Tôi muốn con ả Rosetta kia phải quy thuận mình hoàn toàn. Thứ khiến cô ả vẫn tiếp tục tiến bước là dòng tộc ở quê nhà. Còn gì thú vị hơn là bắt ép một nữ quý tộc ngã mạn quy phục dưới chân mình chứ? Tôi thích những kẻ dễ bảo và luôn tận trung, nhưng đôi lúc cũng thích một con ả bất tuân chính kiến với mình. 

  Nhớ lại một trong những người đồng nghiệp cũ ở kiếp trước, Nitta-kun, một lần nọ, cậu ta có kể cho tôi nghe vài chuyện. Theo lời cậu ta thì trong một bộ film nọ, có một nữ nhân với ý chí quật cường, đã chọn cái chết thay vì phục tùng một tên ác nhân nọ. Tình huống này có hơi khác một chút, song Nitta-kun cũng có kể lại rằng, trong một bộ film khác mà cậu ta từng xem, có một tên ác nhân đã thành công nghiền nát ý chí kiên định của người nữ nhân nọ và ép ả phải phục tùng mình. 

  Cảm tưởng cứ như thể hiện giờ tôi đang là một tên đại ác nhân độc bá ấy. Cảm giác thoả mãn vô cùng, vì suy cho cùng, đám thuộc hạ sẽ luôn tuân theo bất cứ mệnh lệnh nào tôi ban xuống... Đặc biệt là đám Ứng cử viên Kị sĩ cúc cung tận tuỵ kiaーý chỉ Marii cùng Tia. Cá nhân tôi không thích điều đấy, song nhân loại vốn dĩ là thứ sinh vật tham lam. Thi thoảng cũng phải khuất phục vài đứa ngoan cường chứ. 

  Với huyết tương của một tên đại ác nhân đang sôi sục trong huyết quản. Dù Kurt có thể chỉ trích này nọ, có coi đấy là tật xấu, vì tôi vốn là một tên thích kiếm chuyện, song chỉ riêng chuyện này tôi tuyệt đối không cho phép cậu ta ngáng đường mình. 

『Rosetta... Từ lúc lọt vào tầm mắt ta thì vận may của cô đã cạn rồi. Ta đây sẽ giẫm nát cái tôi kiêu ngạo đấy của cô!!』

  Liam rời đi và trở về phòng trước, Kurt dõi theo bóng hình kia rời đi, rồi thở dài một hơi khi đã ở một mình với Wallace. Song chẳng hiểu sao cậu ta lại trông có hơi phấn khởi. 

「Trời ạ, Liam chẳng bao giờ thay đổi.」

  Ấy vậy, không như Kurt, Wallace lại có phần bất an.「Liệu Liam có ổn không vậy? Tôi chẳng muốn người bảo trợ mình, do quá cao hứng mà đâm đầu vào chỗ chết đâu. Ý là, vừa mới nãy thôi, cậu ta đã kiếm chuyện với dòng dõi Berkelay đấy.」

「Dòng dõi? Tên kia chỉ là Nam tước thôi mà?」

  Wallace sốc ngang khi nhận ra Kurt chẳng biết cái vẹo gì về dòng dõi Berkelay cả.「C-cậu không biết gì về bọn đó á? Bọn chúng được gọi là Không tặc quý tộc, là một băng đảng cực kỳ nguy hiểm đấy. Chỉ tính mỗi số lượng thôi, chúng đã vượt xa quy mô của một dòng tộc Công tước rồi.」

  So với giới quý tộc trực thuộc Đế chế mà nói thì dòng tộc Berkelay cai quản lãnh địa theo một quy chuẩn hoàn toàn khác. So với một Nam tước thông thường thì chúng giàu có gấp bội, khi một đứa trẻ trong tộc tới tuổi thì chúng sẽ được ban tước vị Nam tước, bằng cách tách bỏ một phần lãnh địa và ép chúng phải tự sinh tự diệt. Ấy vậy, Phụ thân của Derrick cũng chỉ là một Nam tước, song lại chính là người thao túng cả lãnh địaーSếp lớn của cả Dòng dõi. 

  Chúng tách từng phần lãnh địa ra để tránh mức thuế quan mà Đế chế áp lên những Dòng dõi lớn, bọn này coi trọng tài lực hơn cả địa vị xã hội. Vì lẽ đó mà bọn này đã trở thành một nhóm bất thường. 

  Trên tất cả, cách thức chúng kiếm tiền lại trái với cái mác quý tộc,『chúng cướp phá khắp nơi』. Thông thường, một gia tộc gian ác như vậy sẽ bị xoá xổ ngay tắp lự, song những đóng góp của chúng cho Đế chế là thứ chẳng tài nào có thể thay thế. Mỗi năm, chúng đều dâng cống cho Đế chế những lọ Tinh dược khó lòng kiếm được theo cách thông thường, và điều đó khiến Chính quyền Trung ương khó lòng thanh trừ thẳng tay. 

  Nghe hết chuyện, bấy giờ Kurt mới hiểu mối nghi ngại của cậu bạn mới.「Không tặc à... Ra là vậy. Thế thì mọi chuyện hợp lý hơn rồi.」

「Nếu dám chống đối thì bọn chúng sẽ không khoan nhượng đâu. Liam nên kính cẩn cáo lỗi ngay thì vẫn hơn.」

  Kurt lắc đầu phủ quyết đề xuất của Wallace, cậu hiểu rõ Liam sẽ chẳng bao giờ làm vậy.「Chuyện đấy sẽ không bao giờ xảy ra đâu. Xét cho cùng, đối với bọn không tặc, Liam chưa từng một lần nương tay.」

「Nhưng bọn này thì khácーchúng là quý tộc đấy!! Chúng có thể là phường cướp phá, song đây vẫn là quý tộc, và còn là một băng đảng cực kỳ két tiếng nữa!!」

「Bất kể có là ai, miễn là bọn đầu trôm đuôi cướp, Liam vẫn sẽ xem đấy là kẻ địch. Nói đâu xa, cậu ta đã từng quét sạch một phi hạm đội thuộc về một tay quý tộc khác có liên quan đến bọn không tặc.」

  Wallace há hóc mồm.「Cậu ta mạnh tay tới vậy ư? N-nhưng địch thủ lần này là dòng dõi Berkelay đấy. Liam không có cửa thắng đâu!! Dưới trướng bọn đấy còn có cả không tặc nữa!! Nói không ngoa thì chúng là băng đảng không tặc lớn mạnh nhất Đế chế đấy!!」

  Kurt rõ hơn ai hết, bất kể Liam có nghe hết đống thông tin này, cậu ta vẫn sẽ để ngoài tai tất cả, và một mực tiến bước về phía trước.「Thế thì lại càng chẳng có lý do gì để Liam cáo lỗi. Cậu ta sẽ không bao giờ dung thứ cho bọn không tặc. Nói thật, tôi còn nghi rằng cậu ta thậm chí còn đang cố lật đổ bọn chúng nữa là.」

  Nghe xong, Wallace lập tức đổ gục, hai tay đập mạnh xuống sàn.「Thế là xong!! Hết thật rồi!!」

  Liệu trước được rằng gia tộc Berkelay sẽ đáp trả, Wallace chỉ còn biết run sợ. 

  Tại phòng ký túc xá trực thuộc Đệ nhị học viện, Deriku giờ đã hồi phục, song vẫn còn đau do những vết bầm chằn chịt khắp khuôn mặt. 

「Thằng Liam khốn nạn, mày xong gòi.」

  Tức giận vì bị Liam công khai dần cho một trận, gã ngay lập tức đi đến quyết định hạ sát địch thủ. Chẳng một ai có mặt tại đây dám phản đối quyết định ấy. Trên thực tế, Derrick còn định bụng rằng giết thôi là chưa đủ. 

「Tao sẽ huỷ diệt lãnh địa của nó. Tao sẽ tước đoạt mọi thứ của nó, rồi từ tốn tra tấn nó cho tới chết.」

  Nếu người Dẫn Lối mà nghe được chuyện này thì chắc hẳn gã đã nhảy cẩng lên vì sung sướng. Nhưng đáng tiếc thay, gã ta hiện giờ lại đang ở một nơi rất xa.

「Đã truy được thông tin gì của nó chưa?」Gã đánh tiếng hỏi một tên đàn em. 

「D-dạ vâng!! Ê tô, đây là tất cả những gì mà chúng em thu thập được ạ.」

  Từ thiết bị đầu cuối của một tên đàn em, những thông tin liên quan đến gia tộc Banfield được trình chiếu lên màn ảnh lập thể. Tài liệu chỉ ra rằng Thủ phủ của gia tộc Banfield đã được vũ trang tận răng. Từ đây, Derrick kết luận rằng, để công kích nơi đó chẳng phải chuyện dễ. 

「Ra vậy, bọn nó sở hữu hành tinh tiên phong à.」Hiện tại, có một hành tinh đang trong quá trình khai phá thuộc lãnh phận của Liam, và nó đã lọt vào tầm mắt của Derrick.

  Một tên đàn em đáp.「Hành tinh đấy chỉ được một lực lượng nhỏ bảo trợ, ước lượng tầm một trăm đơn vị.」

  Khuôn mặt bầm tím của Derrick bỗng nở một nụ cười, để lộ ra hàm răng cửa bị mất vài con.「Liên lạc về gia tộc và chuẩn bị quân lực sẵn sàng, tiện thể tập chung bọn không tặc luôn đi. Còn nữa, hãy triển khai thứ đấy luôn đi. Ta sẽ gửi toàn bộ đến lãnh phận của nó và quét sạch tất cả trong một lần.」

  Về cơ bản, Derrick chỉ là một quý tộc trên danh nghĩa, song gã vẫn có địa phận cùng quân đội thường trú riêng biệt. Chiếc lực thì vẫn có điểm hạn chế, song dựa vào cái uy của Dòng dõi, gã có thể kêu gọi thêm quân lực của đám chư hầu cùng lũ không tặc, để rồi tập hợp được một phi hạm đội với quy mô lên đến tầm một vạn đơn vị. 

「Mày nghĩ làm Thợ săn Không tặc là ngon à? Tao sẽ cho mày thấy không tặc thực thụ nó đáng sợ đến nhường nào. Mày sẽ phải hối hận khi dám chọc tức tao, Bá tước Banfield.」

  Tên ác nhân Derrick đã để mắt tới lãnh địa của gia tộc Banfield. 

  Tại bộ chỉ huy trực thuộc lực lượng phòng vệ chịu trách nhiệm bảo vệ hành tinh tiên phong bên trong địa phận của Gia tộc Banfield, một tình huống đã phát sinh. 

「Tư lệnh!! Một phi hạm đội với sáu ngàn đơn vị đang trên đường tiếp cận!!」

「Sáu ngàn?!」Vị Tư lệnh chịu trách nhiệm đơn vị phòng vệ đã bị sốc trước khung cảnh được chiếu trên màn hình chính tại sở tham mưu. Phi hạm đội được nhắc đến được cấu thành từ nhiều thành phần; từ không tặc cho đến lực lượng cá nhân của một vài quý tộc chưa xác định. 

  Bộ chỉ huy đã chìm vào bối rối xen chút hỗn loạn, để đáp lại cuộc xâm lược trước mắt, các cán viên thông tin đang điên cuồng đánh điện tín.

「Có thật là sáu ngàn đơn vị không vậy?」viên Tư lệnh hỏi lại thuộc cấp. 

「V-vâng, thưa Tư lệnh. Không còn nhầm lẫn gì nữa.」

  Đội phòng vệ hành tinh khai phá đã được bổ xung thêm quân lực, song đơn vị vẫn chỉ vọn vẹn một trăm đơn vị. Họ có thể huy động thêm quân lực từ khu vực xung quanh, song vẫn chẳng đủ để chạm mốc hai ngàn đơn vị, và cũng chẳng kịp lúc giao tranh diễn ra. Quân lực trên lệch gấp bội, song cho đến thời điểm hiện tại, thay vì cảm thấy bất lực, viên Tư lệnh lại chỉ thấy khó hiểu. Ông đơn thuần là chẳng tài nào hiểu nổi tại sao tình huống này lại xảy đến.

「Cái đám ngu đấy đến từ đâu thế? Nếu đã mò đến tận đây để kiếm chuyện với gia tộc Banfiled thì hẳn chúng phải đến từ một lãnh địa rất xa. Tìm hiểu xem, chúng đến từ đâu.」

  Các cán viên bắt đầu tiến hành công cuộc thu thập thông tin, nhưng bên Đế chế chỉ nhận định rằng đấy là mấy băng đảng không tặc vô danh. 

  Một cán viên nọ đánh tiếng.「Đối phương coi bộ chẳng có lấy một tên không tặc nào nổi danh. Chỉ rặt một đám ô hợp thôi. Song, điều khiến tôi tò mò là những phi chiến hạm kia thuộc về một quý tộc nào đó... Ấy vậy lại chẳng thể khẳng định đám đấy thuộc gia tộc nào. Ta nên xử trí ra sao đây?」

  Đôi lúc quý tộc sẽ tham gia vào những trận chiến tranh đoạt, vì nhiều lý do khác nhau, chẳng hạn như đánh phá, cướp phá lãnh phận của quý tộc đối lập. Đế chế có xu hướng xử lý những vấn đề như vậy rất thận trọng. Nếu phe này xử lý phe kia một cách quá triệt để thì có thể dẫn đến một cuộc xung đột toàn diện vì vốn quý tộc là những kẻ có cái tôi cao ngút trời.

  Tuy nhiên, gia tộc Banfield có cách xử lý riêng biệt của mình. Vì vốn Liam không hề nhân nhượng với đám không tặc, nên thành ra quân đội riêng của cậu sẽ luôn thẳng tay trừng phạt những kẻ có liên quan đến không tặc, bất chấp hậu hoạ về sau. 

「Nhìn đám đấy giống quân lực của quý tộc lắm à? Thế là không được đâu đấy. Quá ư bất kính, tự kiểm điểm lại bản thân đi. Trên đời này, chẳng có quý tộc nào mà lại bắt tay với phường trộm cướp đâu.」

「Xin ngài Tư lệnh thứ lỗi cho sự hồ đồ của tôi.」

  Cuộc hội thoại vừa rồi trông thật giả trân, song họ định sẽ quy kết toàn bộ phi hạm đội kia là không tặc, bất luận có là quý tộc hay không thì cũng mặc. Đấy chính là chính sách đối ngoại của gia tộc Banfield, mặc dù Liam đang vắng mặt hay thậm chí là còn chẳng hề hay biết về sự kiện lần này, song quyết định đấy vẫn mãi chẳng thay đổi. 

  Viên Tư lệnh bắt đầu truyền lệnh đến toàn quân.「Toàn quân nghe rõ, bè lũ không tặc đang ủ mưu xâm lược hành tinh mà chúng ta đã gầy công phát triển. Lập tức triển khai đánh chặn.」

  Những lời đấy lập tức quét bay sự do dự trước đó, tất cả ngay lập tức triển khai đánh chặn như đã được tập luyện từ trước. Đội phòng vệ chẳng những không hoảng loạn, mà chỉ đơn thuần là triển khai đánh chặn quân địch theo đúng với chức trách được giao phó, bất luận bọn chúng có quân lực gấp bội cũng mặc. Xét cho cùng, quân số lớn mạnh là thứ lợi thế duy nhất mà bọn không tặc sở hữu. 

  Viên Tư lệnh truyền lệnh xuống cho các cán viên trực thuộc bộ tham mưu.「Mau chóng di tản dân thường ra khỏi chiến hạm, trên cương vị Pháo đài phòng ngự, chúng ta sẽ ứng chiến. Đừng quên truyền tin về cho Thủ đô.」

  Sau khi địa được mẫu Bra thể thao của Nias, thông qua bên Công xưởng chế tác vũ khí thứ VII, Liam đã tậu về một con Pháo đài mẫu hạm với thông số khủng đến lố bịch. Pháo hạm khủng bố này đã được thiết lập tại hành tinh khai phá như một căn cứ thực địa, nhưng giờ viên Tư lệnh đang muốn "nhổ neo" tham chiến cùng phần còn lại của hạm đội. 

TN: Bra là gì thì cứ gg nhé, nói thật tôi cũng chả biết nó là gì đâu. 

  Thông số của mẫu hạm này luôn ở mức đỉnh nóc kịch trần, về cơ bản, đây là một pháo đài di động. Mẫu hạm đã được cố định tại đây như một pháo đài phòng thủ, khác với hành tinh tài nguyên bị bọn không tặc chiếm đóng. Mẫu hạm này là một khối cầu khủng lồ, có thể tấn công từ mọi phía. Thêm nữa, toàn bộ mẫu hạm cùng Kị sĩ cơ giới thuộc biên chế của lực lượng phòng vệ có hiệu xuất ngang bằng quân lực chính quy của quân đội Đế chế. Chất lượng quân đội đã vượt xa bọn không tặc ất ơ. 

TN: Death star its that u?

  Trong lúc theo dõi đám không tặc trên màn hình chính, viên Tư lệnh đã không khỏi thắc mắc rằng.「Vẫn còn có kẻ muốn gây sự với gia tộc chúng ta ư, và bọn chúng định tấn công Pháo đài mẫu hạm với chỉ sáu ngàn đơn vị? Bộ.., não của bọn này có vấn đề hết rồi hay sao vậy?」

  Để hạ một pháo hạm khủng bố thế này, sáu ngàn đơn vị là chẳng bõn.

  Chỉ huy liên quân gồm sáu ngàn đơn vị này là một sĩ quan quân đội thuộc biên chế của gia tộc Berkelay, kẻ này vốn từng là một tên không tặc. 

「Thế đéo nào mà một con quái vật cỡ đấy lại được thiết lập tại một hành tinh tiên phong chứ? Bộ... não bọn đấy có vấn đề à?」

  Pháo đài mẫu hạm đã tham gia cuộc vui, trên màn hình chính tại đài chỉ huy xuất hiện một khối cầu khủng lồ, và nó đang pháo kích phe đồng minh. Báo cáo gửi về càng lúc càng kinh dị. 

  Một tên cán viên nọ hét lớn.「Tư lệnh, không một đòn pháo kích nào có thể xuyên qua lớp phòng ngự của phe địch!! Bọn chúng đang dùng mẫu Pháo đài kia như một lớp khiên chắn sóng!!」

「Hả?! Thế thì chơi gì lại!!」

TN: cứ thử tưởng tượng cảnh Death Star nẹt bô dí sát đít đi. Nghĩ thôi đã thấy sợ...

  Theo lẽ thường, Pháo đài mẫu hạm sẽ được cố định một chỗ, ít khi di chuyển, song cái lũ điên kia lại đang đưa nó ra tiền tuyến. Trong trường hợp này, phe tấn công buộc phải tháo lui. Tuy nhiên, bất kể có quay đầu tháo chạy thì quân lực Banfield vẫn sẽ pháo kích. Kết quả, liên quân đã chịu thiệt hại quá nửa.

  Tất cả cán viên trên đài chỉ huy đồng loạt báo cáo. 

「K-không xong rồi. Đồng minh đã vỡ trận, và đang quay đầu bỏ chạy.」

「Kị sĩ cơ giới phe ta không thể tiếp cận Pháo đài địch!!」

「Tư lệnh, tăng viện của quân địch đang tiếp cận!! Tổng số rơi vào tầm một vạn năm ngàn đơn vị!!」

  Viên Tư lệnh được Derrick tin tưởng giao phó chiến dịch lập tức chộp lấy chiếc mũ vành trên đỉnh đầu và ném thẳng xuống sàn với vẻ tức giận.「Chúng ta sẽ đầu hàng!! Mau mở kênh liên lạc với chúng!!」

  Cán viên nọ mau chóng thực thi quân lệnh, nhưng mau chóng quay mặt lại với vẻ tuyệt vọng.「T-thưa ngài, bọn chúng đáp rằng『Ta không thương thảo với bè lũ không tặc.』ạ.」

「Hả? Bọn chúng không biết chúng ta thuộc Dòng dõi Berkelay ư? Mẹ kiếp, rặt cái lũ quý tộc vùng biên ải!!」

  Viên Tư lệnh chẳng ngờ rằng gia tộc Banfield lại không chấp thuận hàng binh, nếu là những quý tộc khác thì tầm này bọn chúng đã được thả đi rồi, song gia tộc Banfield coi bộ định quét sạch tất cả trong một lần. 

「Derrick-sama đã tin tưởng gia phó thứ đó cho chúng ta. Bất luận có ra sao, chúng ta cũng phải trốn thoát ra khỏi đây, rõ chưa? Bất kể chỉ mình soái hạm thôi thì cũng phải giữ cho bằng được thứ này!!」

「Tư lệnh, quân địch..!!!」

  Ngay khoảnh khắc viên Tư lệnh quyết định bỏ mặc phi hạm đội để tháo chạy thì soái hạm đã lãnh phải một đòn pháo kích lượng tử. Tất cả lập tức bị quét sạch. 

  Pháo đài mẫu hạm cùng lực lượng phòng vệ đã "may mắn cầm cự" được cho đến lúc quân tiếp viện có mặt. Với việc bị bao vây từ hai phía, quân địch lập tức bị quét sạch. Đám không tặc đã cố cầu xin tha mạng, song tất cả đều bị gạt phăng. Kết quả, chẳng còn kẻ nào gào thét qua kênh liên lạc chung nữa. 

  Nói đi cũng phải nói lại, lực lượng phòng vệ đã sớm dồn kẻ địch đến thế chân tường, nên khi quân tiếp viện có mặt, quân địch đã bắt đầu vỡ trận. Cái đám bỏ lỡ cơ hội tháo chạy đã bị quân đội thường trực của gia tộc Banfield bao vây và diệt gọn. 

  Vẫn còn khó hiểu, viên Tư lệnh của lực lượng phòng vệ nghiêng đầu cảm thán.「Ngay từ đầu, bọn ngu đấy đang cố làm cái quái gì vậy?」

  Liên quân của Derrick đã bị xoá sổ hoàn toàn, bất lực trong việc tiêu diệt hành tinh tiên phong của Liam.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

hình như vật phẩm lấy được có khả năng phục hồi hành tinh chết thì phải
Xem thêm
nó có khả năng biến toàn bộ sự sống của 1 hành tinh thành tiên dược hoặc đảo ngược 1 hành tinh chết hồi phục thành 1 hành tinh trù phú
Xem thêm