Chương 55: Vũ hội của những kẻ phản diện 1 ~ Góc nhìn của Ediardo ~
"Thần xin kính chào quốc vương bệ hạ, biểu tượng vinh quang của Vương quốc Hardin. Xin được gửi lời cảm ơn chân thành vì đã tổ chức một vũ hội trọng đại như thế này vì thần."
Dù là cha con ruột, trong tình huống này tôi cũng phải gọi là "quốc vương bệ hạ".
Arnold đặt tay lên ngực, cúi người chào sâu.
Phong thái đó quả thật rất thanh nhã.
Không biết cái thời tôi chưa lấy lại ký ức thì có chào được như vậy không nhỉ? …Chịu, không nhớ nổi.
"Thưa quốc vương, thưa vương phi, cảm ơn hai người đã mời chúng thần đến tham dự buổi tiệc tuyệt vời này."
Với Mimilia thì thế là cố gắng lắm rồi đấy. Cô ấy còn làm được cả cái cúi chào kiểu tiểu thư quý tộc… So với những hành động trước giờ của cô ấy, tiêu chuẩn chấm điểm tất nhiên cũng phải hạ thấp.
Arnold và Mimilia đứng cạnh nhau như một cặp vợ chồng, cúi chào quốc vương bệ hạ và Teles.
Thấy lạ nên tôi liếc sang phía Teles… ồ chao… đang lườm Mimilia bằng ánh mắt khiếp đảm.
Kiểu đó mà không giết người bằng ánh nhìn được thì lạ.
"Tại sao ngươi lại tới đây!? Ta có mời ngươi đâu chứ!?"
Cứ như thể tôi có thể nghe thấy tiếng hét trong lòng bà ta.
Định lôi kéo Claris về phe mình mà lại bị tôi phá hỏng, đã thế Arnold còn tự tiện dẫn Mimilia đến.
Không cái gì theo đúng ý mình khiến bà ta bực bội thấy rõ. Cây quạt cầm tay đã bị bẻ cong, chắc do tức quá mà bẻ gãy luôn.
Nhưng Mimilia thì hoàn toàn không nhận ra ánh mắt đó. Dĩ nhiên, Arnold, chuyên gia không biết đọc không khí cũng chẳng hay biết gì về cơn giận của mẹ mình.
Có khi cái sức mạnh vô tâm này cũng là một phần của năng lực dũng giả và thánh nữ chăng.
Với tôi thì Mimilia như người ngoài hành tinh, nhưng với đám quý tộc không biết nhiều về cô ấy thì lại thấy là một mỹ nhân đầy quyến rũ.
"Thiếu nữ xinh đẹp và đáng yêu kia là ai vậy?"
"Là tiểu thư nhà Bordol, Mimilia Bordol."
"Nhà Bordol? Nhà đó có tiểu thư sao?"
Mimilia vốn là dân thường, sau này mới được nhận làm con nuôi nhà Bordol. Việc cô ấy không được giới thượng lưu biết đến cũng là điều dễ hiểu.
Đúng chất nữ chính, khuôn mặt xinh đẹp và nụ cười thì không ai cưỡng lại được.
Arnold với ngoại hình hoàn hảo và khí chất nổi bật, cùng với Mimilia, lập tức trở thành tâm điểm chú ý.
Curtis thở dài thán phục rồi tán dương Arnold.
"Quả là Arnold-sama… Ngài ấy luôn ở một đẳng cấp khác (khác hẳn so với Ediardo-sama)"
"Này Hiệp sĩ Haley, nếu là cận vệ của Ediardo điện hạ thì một mình tôi là đủ rồi. Sao ngài không chuyển sang làm cận vệ cho Arnold điện hạ nhỉ? Hình như hiện giờ ngài ấy không có người hộ tống đấy."
Ngay lập tức, Wist buông lời đầy mỉa mai. Curtis liền vội vàng xua tay, đáp bằng giọng luống cuống.
"Cái gì vậy. Tôi là cận thần của Ediardo điện hạ mà."
"Xin cứ để Ediardo điện hạ cho tôi chăm sóc. Không như ngài, tôi thực sự muốn tận tâm tận lực phụng sự bên cạnh ngài ấy."
"Kh-Không lẽ ngươi định chiếm lấy vị trí cận thần!?"
"Không như ngài, tôi thật lòng muốn phụng sự cho Ediardo-sama từ tận đáy lòng."
Wist thật sự không có tham vọng gì. Cậu ta chỉ đơn giản kính trọng tôi, người đầu tiên công nhận sức mạnh của cậu và luôn hết lòng trung thành.
Cũng vì vậy mà cậu chẳng mấy ưa Curtis, người luôn miệng khen ngợi Arnold.
"Nhưng lời của Wist cũng có lý. Arnold mà không có cận vệ thì cũng hơi lo. Dù đang ở trong cung, nhưng chẳng ai dám chắc không có chuyện gì bất trắc. Có lẽ vì vậy mà Arnold không dẫn theo Tứ Hộ Vệ. Nhưng để yên tâm, ngươi có thể ở cạnh bảo vệ nó giúp ta không?"
"Ediardo điện hạ, nhưng mà…"
"Làm ơn. Hãy bảo vệ em trai ta nhé."
Tôi nhìn hắn bằng ánh mắt nghiêm túc. Curtis liền sáng mắt lên, gật đầu cái rụp. Chắc hắn nghĩ như vậy là có thể đường đường chính chính ở cạnh Arnold rồi.
Dù chắc Mimilia sẽ xem hắn như kẻ phiền phức thôi.
Curtis chạy ngay về phía Arnold, báo là do tôi ra lệnh nên mới tới làm cận vệ.
Arnold nhìn về phía tôi, nhẹ gật đầu. Có lẽ là để cảm ơn vì đã cử Curtis đến.
Ngược lại, Mimilia thì lườm tôi nhẹ một cái. Như thể muốn nói "Đừng có gửi kẻ dư thừa tới."
Arnold búng tay ra hiệu cho người chỉ huy dàn nhạc hoàng gia.
Người chỉ huy cúi chào, rồi giơ hai tay lên.
Tiếng nhạc du dương vang lên khắp đại sảnh, mọi người liền bắt đầu nhảy cùng bạn nhảy của mình. Arnold cũng bắt đầu nhảy cùng Mimilia.
Ồ, thánh nữ nhảy giỏi đấy chứ. Đúng là cặp đôi chính. Cảnh nhảy dưới ánh pha lê đẹp như tranh vẽ.
Nhìn vậy thì đúng là nam chính và nữ chính thật.
Tôi ngây người nhìn hai người họ một lúc thì có một người đưa tin tiến lại gần.
"Xe ngựa của gia tộc Kronom đã tới."
"Ừm…"
Tôi đứng dậy, vì đã được báo là xe ngựa của Claris đã tới.
Nhưng hành động đó lại khiến một số quý tộc cười khẩy, hiểu nhầm đủ kiểu.
"Cuối cùng thì cũng không chịu nổi mà bỏ đi à."
"So với Arnold điện hạ thì đúng là khác xa một trời một vực."
"Không giống cô tiểu thư kiêu ngạo Claris, cô gái kia vừa thân thiện lại vừa xinh đẹp, hẳn là khiến hắn ghen tị lắm."
Ôi chao, bọn họ tha hồ diễn giải theo ý mình nhỉ.
Ngay cả Teles, người lúc nãy còn nổi giận với Mimilia, giờ cũng cười khinh tôi.
Thôi thì, cứ để các ngươi vui mừng trong phút chốc đi.
Tôi sẽ sớm trở lại cùng với vị hôn thê đáng yêu của mình.
Tôi và Wist cùng đến cổng chính hoàng cung để đón Claris.
Đúng lúc đó, Daisy đang được một thanh niên đẹp trai đưa tay đỡ xuống từ cỗ xe ngựa. Với mái tóc bạch kim và đôi mắt màu cam giống y hệt Daisy, anh ấy chắc chắn là anh trai của cô ấy, Adonis Kronom.
Tức là... một người anh họ khác của tôi.
Khi Daisy nhận ra sự hiện diện của tôi, khuôn mặt cô ấy lập tức trở nên rạng rỡ và nói.
"Xin hãy hộ tống Claris-sama."
Tôi gật đầu, rồi tiến lại gần cỗ xe ngựa.
"Ediardo-sama…"
Claris từ trong xe bước ra và gọi tên tôi.
Tôi bất giác nín thở.
Tôi đã biết ngay từ đầu rằng cô ấy là một người phụ nữ xinh đẹp.
Nhưng hôm nay, Claris đẹp đến mức khiến người ta khó tin đây là nhan sắc của thế giới này.
"Claris…"
Tôi nắm lấy tay Claris và hộ tống cô ấy tiến vào phòng khiêu vũ.
Hai anh em nhà Daisy đi phía sau, theo sau là hai người hộ vệ, Wist và Sonia, sánh bước bên nhau.
Khụ… Phải cẩn thận kẻo nhìn cô ấy quá đà mà vấp ngã mất.
N-nhưng tôi không thể rời mắt hỏi cô ấy được.
Tôi muốn ngắm cô ấy mãi mãi. Khốn thật… Tại sao thế giới này lại không có máy ảnh cơ chứ. Tôi muốn lưu giữ hình ảnh cô ấy vĩnh viễn.
Khi chúng tôi bước vào hội trường, đám quý tộc xung quanh bắt đầu xôn xao.
"Ôôô, Ediardo điện hạ đã quay lại cùng với Claris-sama rồi kìa!"
"Cái… cái gì!? Người đó là tiểu thư Claris ư!?"
"Đúng là một đại mỹ nhân! Ai mà lại lan truyền tin đồn vô căn cứ nói cô ấy xấu xí thế không biết!"
Hàng loạt ánh mắt như những mũi tên nhắm thẳng về phía chúng tôi.
Tất nhiên không chỉ mình tôi và Claris, mà cả hai anh em nhà Kronom phía sau, cũng như Wist và Sonia cũng đang trở thành tiêu điểm.
"Tiểu thư đeo kính kia chính là Daisy Kronom, con gái công tước Kronom đúng không?"
"Con gái công tước Kronom!?… V-vậy người hộ tống tiểu thư đó là công tử Adonis sao?"
Anh em nhà Kronom trong trang phục lộng lẫy cũng đẹp tựa tranh vẽ.
Wist và Sonia đi phía sau cũng đều sở hữu ngoại hình nổi bật.
"Chàng thanh niên đi cùng Ediardo điện hạ từ nãy đến giờ là ai vậy?"
"Đó là Wist, đội phó đội 1, người đã bắt sống một con Griffon lần trước. Nghe nói cậu ta được chọn làm đội phó vì sức mạnh và tài chỉ huy xuất sắc của mình."
Kể từ khi gia nhập lực lượng tác chiến, Wist đã lập được nhiều chiến công rực rỡ.
Người từng giữ chức đội phó đội 1 đã nghỉ hưu vì tuổi cao, và chính người đó đã chỉ định Wist, dù là lính mới, đã được bổ nhiệm làm người kế nhiệm.
Điều đó từng gây chấn động trong nội bộ kỵ sĩ đoàn.
Tất nhiên cũng có ý kiến phản đối, nhưng khi đại tướng Robert đích thân bảo chứng thực lực cho Wist, những lời phản đối đó nhanh chóng biến mất.
"Còn người phụ nữ cao ráo xinh đẹp kia là ai vậy?"
"Cô ấy là Sonia Kelly, đội phó đội 7. Nghe nói đến giờ cô ấy là nữ kỵ sĩ duy nhất từng đảm nhiệm chức vụ đội phó đó."
Sonia cũng đã tạo được tiếng vang lớn khi trở thành đội phó lực lượng tác chiến – điều chưa từng có tiền lệ đối với nữ kỵ sĩ.
Dù đội 7 có số lượng khá nhiều nữ kỵ sĩ, việc một người phụ nữ được chọn vào vị trí cao như vậy trong môi trường có rất nhiều nam kỵ sĩ tài giỏi vẫn là điều hiếm thấy.
Cô ấy hiện đang là hình mẫu lý tưởng cho nhiều nữ kỵ sĩ khác noi theo.
"Claris Charlet à… Quả thật, tôi có thể hiểu vì sao Ediardo điện hạ lại say mê cô ấy như vậy."
"Với vẻ đẹp đó, chắc chắn không dễ để buông tay đâu."
Nhiều quý tộc nhìn về phía tôi bằng ánh mắt cay cú, nhưng cũng không ít người thật lòng ngưỡng mộ.
Thậm chí, dù biết rõ rằng tôi là người đã chiếm được trái tim cô ấy, vẫn có vô số công tử quý tộc gửi những ánh mắt si mê về phía Claris.
Trên đời luôn có những người khi đã yêu thì chẳng màng mọi thứ xung quanh. Người yêu của tôi thật quá mức tội lỗi.
Chúng tôi tiến về phía ngai vàng để chào Quốc vương và Teles cùng các phi tần.
Ánh mắt của vị thứ phi thứ hai Teles thật sắc bén. Tôi có thể cảm nhận rõ cảm giác như bị đâm xuyên qua người. Vì đang cúi chào nên tôi không thể thấy được biểu cảm của bà ta lúc này. Nhưng khi tôi ngẩng mặt lên sau cái cúi đầu, Teles đã nở một nụ cười dịu dàng, nhã nhặn.
…… Tôi tự hỏi, nếu là ở kiếp trước, hẳn bà ta có thể trở thành một nữ diễn viên đại tài không.


0 Bình luận