Trevion Ác Ma, tên ác quỷ đầu tiên mà tôi đả bại.
Hắn đã trở lại.
“Kyaaa!”
“Q-Quỷ tộc?!”
“Mau chuẩn bị nghênh chiến!”
Đến lúc này, một nữ học viên mới hét toáng lên.
Các học viên bắt đầu toát mồ hôi lạnh, người thì khai triển pháp trận, người thì rút kiếm từ đang đeo ở thắt lưng.
Đáp trả lại là một bầy Trevion Ác Ma giống hệt nhau bước ra từ sau sân khấu, xếp thành hàng ngay ngắn trên đó. Từng tên một đều nở một nụ cười quái gở.
Dẫu sợ hãi, các học viên không hề chùn bước hay có ý định bỏ chạy. Không hổ danh là các học viên ưu tú, họ đều đã sẵn sàng giao chiến.
Học viên khoa Ma Thuật là những người động thủ trước bằng ma thuật nguyên tố công kích tầm xa.
「Tường Nước (Hệ Thủy, ★4)」 + 「Hắc Thủy (Hệ Thủy, ★5)」 = 「Thâm Hải Bích (Hệ Thủy)」
Vùùùùùùù───!!!
Dòng nước đen do đám Trevion tạo ra cuộn xoáy dữ dội và vô hiệu hóa toàn bộ đòn tấn công của bọn họ.
≪≪≪≪≪≪≪≪≪Xin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chàoXin chào?≫≫≫≫≫≫≫≫≫
Lũ Trevion không ngừng lắc lư, liên tục lặp đi lặp lại những cái cúi chào kỳ quặc với tốc độ chóng mặt.
Những tiếng chào “inh tai nhức óc” không hồi kết của chúng vang vọng bên tai khiến ai nấy cũng đều như sắp phát điên.
“Thêm một tên nữa kìa!!”
“Mau cản hắn lại!!”
「Thương Băng (Hệ Băng, ★4)」 + 「Hắc Băng (Hệ Băng, ★5)」 = 「Hắc Thương Băng (Hệ Băng)」
Vút─!
Vút─!
Vút─!
Trong thoáng chốc, “Pernicus Trầm Mặc”, tên ác quỷ khoác trên mình áo choàng lam đậm lao ra từ sau bức rèm sân khấu và liên tiếp phóng ra những mũi thương băng đen về phía các học viên.
≪Hừm─, hừm─, hừm─, hừm─, hừm─, hừm─≫
Tiếng thở dài nhịp nhàng của Pernicus xen lẫn với tiếng khịt mũi. Một thứ âm thanh không ai muốn nghe thấy vào lúc này.
Các học viên cùng phối hợp triển khai lá chắn nguyên tố để đỡ lấy những mũi thương băng liên tiếp ập đến.
Nhưng vì lớp phòng ngự dễ dàng bị phá hủy nên họ buộc phải triển khai lớp này đến lớp khác mà không ngừng nghỉ.
≪Shaaaa──!≫
≪Ssseuuu──!≫
「Sóng Thủy Triều (Hệ Thủy, ★6)」 + 「Hắc Thủy (Hệ Thủy, ★5)」 = 「Hắc Triều (Hệ Thủy)」
Phụuuuuttt─────!!
Như thể từ hư vô, tên ác quỷ dạng cá mập “Orpheus Vực Thẳm” nhảy xuống từ trần nhà và nhấn chìm các học viên bằng Thủy thuật.
Ầm─!
Rầm rầm─!!
≪Kkiueueueu───!!≫
“Garzia Ẩn Sĩ”, tên quỷ tộc trong hình hài một con kiến chúa khổng lồ phá hủy bức tường từ bên ngoài và phô diễn thân hình đồ sộ của mình.
Sắc mặt các học viên trở nên tái nhợt trước cảnh tượng đó. Dù sợ đến tay chân run lẩy bẩy, nhưng ai nấy cũng đều cố gượng để duy trì ma thuật phòng thủ.
≪Buoong, buoong, buoong───♬≫
≪Buuu, Ooog──♪ Buoong──♪≫
Những bụi gai nhọn hiện ra từ bên ngoài bức tưởng đổ nát dưới bầu trời đỏ rực.
Và có thứ gì đó đang bắt đầu tiến vào từ đó—
Một đàn voi hồng đậm đi bằng hai chân, nhún nhảy tiến vào bên trong khi nối đuôi nhau như tàu lửa.
Chúng ngân nga thứ ngôn ngữ kỳ quặc, vừa hát vừa khiêu vũ. Từng động tác của chúng hoàn toàn đồng đều và không sai một ly.
ẦM ẦM ẦM───!
≪BUOOOOOOONG───♬≫
Theo sau đoàn voi hồng với vũ điệu gớm ghiếc kia là một con voi đỏ khổng lồ cao gần mười mét.
Vì kích thước khổng lồ ấy, bức tường ngoài vốn bị Garzia phá hủy giờ đây đã bị nghiền nát chỉ còn lại một mớ hỗn độn. Nhìn ra ngoài, đập vào mắt người nhìn là quang cảnh địa ngục với bụi gai chằng chịt và biển lửa cuộn trào.
Phần đầu của con voi khổng lồ đang vui vẻ lắc lư theo nhịp điệu samba kia có dạng não người đỏ rực. Hắn là “Elphelt Vô Thường”.
Toàn bộ những điều quái dị này đều xảy ra cùng lúc chỉ trong thoáng chốc.
Không biết từ lúc nào, Ian cũng đã ngất xỉu như điều hiển nhiên. Máu đang chảy từ đầu cậu ta, nhưng tôi không rảnh để bận tâm vào lúc này.
“Bữa tiệc này đúng là điên rồ thật...”
Những tên ác quỷ mà tôi từng hạ gục nay đang tụ họp lại một chỗ. Đúng là điên hết chỗ nói mà.
[Yến Tiệc Cuồng Loạn], ma thuật hệ Ám của tên “Malrog Đố Kỵ”.
Đây là ma thuật ảo ảnh khiến các tên ác quỷ từng ở trong phạm vi nhất định xuất hiện trở lại và ăn mòn tinh thần của đối phương. Nếu có nhiều người dính phải nó đồng thời thì tất cả sẽ cùng chia sẻ chung một ảo cảnh.
Vì thế, những ác quỷ xuất hiện ngoài phạm vi của ma thuật như Vera Triệu Hồi Sư, Leafa Hão Huyền hay Heinkel Độc Bá sẽ không xuất hiện trong ảo cảnh này.
Có vẻ như Elphelt là tên cuối cùng xuất hiện.
Trong ảo cảnh này, người nào ra sao thì bản chất của họ vẫn sẽ y vậy. Việc các học viên đang sử dụng ma thuật nguyên tố là minh chứng cho điều đó. Thêm vào đó, hiệu ứng buff [Sức Chiến Đấu Với Quỷ Tộc] vẫn được giữ nguyên.
Tức là ngay cả trong ảo cảnh này, tôi vẫn là...
‘Khắc Tinh Của Quỷ.’
[Ác Quỷ đã được nhận diện là kẻ thù.]
[Đặc tính độc nhất “Thợ Săn” đã được kích hoạt!]
[Cấp độ và chỉ số đã được gia tăng tạm thời!]
[Cây Kỹ Năng đã tạm thời được +10!]
Tôi nhẹ nhàng vung tay thi triển Nham thuật. Mục tiêu chính là các học viên đang bị bọn quỷ chèn ép.
「Lá Chắn Đá (Hệ Nham, ★6)」
Các học viên tỏ ra bối rối khi một lớp khiên nâu nhạt bao phủ xung quanh họ. Tương tự như [Lá Chắn Băng], Nham thuật của tôi hoàn toàn vô hại với người được bảo vệ bởi lá chắn này.
Như thể cảm nhận được ma thuật của tôi, tất cả học viên lẫn bọn quỷ đều đồng loạt im bặt và quay đầu nhìn về phía tôi.
“Cái quái gì vậy? Ma thuật đó làm thế nào mà...?”
“Isaac, ngươi...?”
Tristan Humphrey, tên quý tộc tóc vàng kiêu ngạo. Đến cả hắn cũng mắt trợn tròn, miệng há hốc. Dường như hắn đang rất sốc và choáng váng trước sức mạnh thực sự của tôi.
Không chỉ hắn, cả Amy Halloway cùng tất cả các học viên có mặt tại đây đều không giấu nổi vẻ kinh ngạc của họ.
“...Ngài Isaac?”
Trông Kaya có vẻ sửng sốt khi thấy tôi để lộ thân phận như vậy.
Thôi kệ vậy.
Một khi Malrog Đố Kỵ bị tiêu diệt, những ký ức trong lúc bị trúng ảo thuật sẽ được viết lại.
Ký ức ấy sẽ được chỉnh sửa ngẫu nhiên tùy thuộc vào tâm trí mỗi người. Khi vụ này kết thúc thì không biết sẽ hỗn loạn thế nào đây, nhưng ít ra sẽ không có ai phải bỏ mạng.
‘Miễn là mình rời khỏi ảo cảnh này trước thì chẳng sao cả.’
Tôi nhất định sẽ thoát được.
Và nếu thành công tiêu diệt được Malrog thì những chuyện xảy ra tại đây sẽ không ai ngoài tôi nhớ cả.
Dẫu vậy...
‘Mình không nỡ bỏ mặc tụi kia ở chốn địa ngục này.’
Mấy tên ác quỷ khủng đến vậy, kể cả Hắc Kaya cũng không tài nào đối phó hết được. Kiểu gì nơi này cũng biến thành địa ngục khi các học viên bị tàn sát không thương tiếc.
Dẫu ký ức bị viết lại, nhưng vết tích vẫn sẽ đọng lại trong tim họ. Do vậy, tôi không muốn để mấy đứa nhóc đó phải trải qua tấm bi kịch này.
Toàn bộ lũ quỷ đều đồng loạt cảnh giác trước tôi như thể đây không phải lúc để bận tâm đến những học viên kia.
Một phản ứng hiển nhiên, bởi lẽ tôi chính là kẻ nguy hiểm nhất lúc này.
‘Phải nhanh chóng giải quyết chúng mới được.’
Tôi giơ cánh tay phải về trước rồi truyền Nham mana vào.
Trong Sảnh Atla rộng lớn đầy rẫy ác quỷ, một pháp trận nâu nhạt khổng lồ hiện ra trên trần nhà rộng ngút.
Với vẻ mặt thận trọng, đám ác quỷ ngước nhìn pháp trận tôi vừa thi triển.
Ngay lập tức, ma thuật của tôi ồ ạt giáng xuống chúng.
「Mưa Thiên Thạch (Hệ Nham, ★6)」
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG────!!!!
Oanh tạc không ngừng nghỉ.
Ma thuật tôi thi triển xả ra vô số khối thiên thạch nâu nhạt với tốc độ “bàn thờ”.
Những đường sáng vàng óng khắc kín cả không trung. Lượng mana khủng khiếp tạo ra cơn mưa thiên thạch mạnh đến mức càn quét không chừa thứ gì. Pháp trận như thể tạo ra một khẩu súng máy bắn đạn thiên thạch vậy.
Bọn quỷ đã hết đường chạy lẫn có chỗ để né đòn.
Những khối thiên thạch tưởng chừng sắp va vào các học viên đều bị vô hiệu hóa và hấp thụ bởi [Lá Chắn Đá].
Đám ác quỷ giờ đây đã bị thiên thạch nghiền nát thành đống bầy nhầy, đến nỗi không thể nhận ra hình dạng ban đầu.
Thấy vậy, tôi liền cho dừng cơn mưa thiên thạch.
≪Khư ư ư...≫
≪Shaaa...≫
≪Sseeu...≫
≪Kkkieeuuu...≫
≪Kyaak...≫
Sảnh tiệc nhuộm trong biển máu của bọn quỷ.
Sau đó, bọn chúng tan thành tro xám rồi rải rác trong không khí, trả lại cho hội trường màu sắc sạch sẽ như ban đầu. Tuy nhiên, những thứ bị phá hủy như bức tường ngoài thì vẫn còn đó.
“Gì thế kia...?”
“Trong số chúng ta lại có một tên bá đạo thế sao...?”
Các học viên thốt lên đầy kinh ngạc bằng giọng run rẩy.
Ai nấy đều nhìn tôi chằm chằm, không khép miệng lại nổi. Sao mà áp lực ngang luôn ấy.
“Chắc là đến lúc rồi.”
Ban nãy, tôi đã xác định mục tiêu của Malrog Đố Kỵ là đoạt lấy “Dây Chuyền Cherubim” và hạ sát mọi học viên có mặt nhờ vào [Thấu Hiểu Tâm Trí].
Không rõ sau khi đạt được mục đích thì hắn sẽ bỏ trốn hay thẳng tay đồ sát, nhưng điều đó không còn quan trọng nữa.
‘Bằng mọi giá phải xử gọn hắn ta.’
Dây Chuyền Cherubim là vật phẩm duy nhất có thể hiện thực hóa khát vọng của Malrog. Chắc chắn hắn sẽ liều mạng để có được nó.
Vì vậy, khả năng cao là hắn đang tiến lên sân khấu để lấy sợi dây chuyền trong lúc mọi người bị kẹt trong ảo cảnh.
Trước khi có được sợi dây chuyền, Malrog sẽ không ra tay. Lý do là vì mỗi một người bị ảnh hưởng bởi ảo thuật đều đang liên kết với hệ thần kinh của hắn.
Nếu Malrog giết ai đó, hắn sẽ phải chịu đau đớn không cần thiết. Tức là trước khi bắt đầu đồ sát, hắn cần phải giải trừ ảo thuật trước đã. Ở trong game, hắn cũng làm điều tương tự vậy.
Nói cách khác, kế hoạch của tôi là canh đúng thời điểm để thoát khỏi ảo cảnh.
Nếu thoát quá sớm và khoảng cách với Malrog quá gần, tôi có thể bị hắn xử đẹp ngay lập tức.
Nếu thoát ra quá trễ mà hắn còn đoạt được Dây Chuyền Cherubim thì số của chúng tôi coi như đã tận rồi.
Vì khi đạt được mục đích, hắn sẽ tiến hành cuộc thảm sát.
≪Xi..? Chà...?≫
Tôi đã cố tình chừa lại tên Trevion. Dù vậy, một nửa cơ thể hắn đã bị [Mưa Thiên Thạch] nghiền tan tành như giẻ rách.
Giờ chỉ còn mỗi hắn là ác quỷ. Để duy trì [Thợ Săn], tôi buộc phải giữ quyết tâm tiêu diệt hắn trong đòn kế tiếp. Tất nhiên, tôi đã định làm thế sẵn rồi.
Đồng thời, tôi cũng định dùng ma thuật để rời ảo cảnh này.
Tôi đưa tay phải sang bên cạnh, rồi rút món vũ khí ma thuật nằm sâu trong cơ thể mình ra.
‘Lưỡi Hái Băng.’
Luồng mana lam nhạt hội tụ lại và hóa thành một chiếc lưỡi hái nằm gọn trong tay tôi.
Tôi phó mặc cơ thể mình cho làn khí lạnh buốt toát ra từ Lưỡi Hái Băng.
「Tạo Băng (Hệ Băng, ★1)」
Tôi tạo ra một khối băng lớn ngay trên đầu tên Trevion tuyệt vọng đang bò lổm ngổm dưới đất.
Đồng thời, tôi nhấc Lưỡi Hái Băng lên cao rồi đập mạnh xuống sàn.
Kỹ năng phát động của Lưỡi Hái Băng được kích hoạt.
「Uy Quyền Băng Đế (Hệ Băng, ★7)」
Phực──!!
[Uy Quyền Băng Đế], một loại ma thuật có thể đánh bật bất kỳ ma pháp nhắm vào người thi triển.
Một quầng sáng lam nhạt bừng lên từ cơ thể tôi, rồi lan rộng ra xung quanh.
Vùuuu─!
Ầmmmm──!!
Khối băng tạo ra từ [Tạo Băng] rơi xuống chỗ Trevion và kết liễu hắn.
Và trong luồng sáng chói lòa bao phủ tầm nhìn.
Tôi từ từ khép mắt lại.
━─━─━━─━「₪」━━─━─━─━
Một pháp trận đen đủ lớn để nuốt chửng cả Sảnh Atla đang được thi triển. Đó chính là vòng tròn ma thuật của [Yến Tiệc Cuồng Loạn].
Một mê cung đen tối đang bao trùm cả hội trường, từ những chiếc đèn trùm tuyệt đẹp treo trên trần nhà đến những bức tường rộng lớn.
[Yến Tiệc Cuồng Loạn] là loại ma thuật tạo ra một “Thế Giới Ảo Ảnh” mới.
Nó y hệt như [Địa Ngục Hư Vô] của Leafa vậy.
Người ở bên ngoài ảo cảnh không thể cảm nhận được mana ở trong. Chính vì vậy, dù có chuyện gì xảy ra bên trong thì người bên ngoài cũng không hề hay biết.
Các học viên đang đứng bất động như ma-nơ-canh với đôi mắt vô hồn.
Malrog Đố Kỵ, tên đô con với máu tóc đỏ kiểu thể thao, sải bước lên sân khấu vẻ phấn khích.
Lúc này, người dẫn chương trình Louis và nam học viên kéo chiếc xe đẩy sang trọng đều đã bất tỉnh.
Malrog bắt đầu kiểm tra những món bảo vật được trưng bày gọn gàng trên xe đẩy.
Và ở đó, hắn tìm thấy một sợi dây chuyền có đồng xu hình bầu dục khắc một pháp trận đơn giản và đính một viên ma thạch trắng huyền bí . Đây ắt hẳn là Dây Chuyền Cherubim.
Malrog nở một nụ cười hoan lạc rồi vươn tay về phía sợi dây chuyền.
Chính vào lúc đó.
──Rặc.
“Gự...!”
Đột nhiên, một âm thanh kỳ lạ vang lên từ mắt phải của hắn và mang theo cơn đau dữ dội. Malrog vội lấy tay phải che mắt, rên rỉ vì đau đớn.
Máu tươi bắt đầu chảy ròng ròng.
Mỗi một nạn nhân dính phải ảo thuật đều được liên kết với các dây thần kinh khắp người hắn.
Hóa ra có người nào đó đã thoát ra khỏi [Yến Tiệc Cuồng Loạn]. Cứ như thể người đó không bị ảnh hưởng bởi thứ ảo thuật tầm thường này vậy, thậm chí còn đánh bật được cả nó cơ.
‘Sao có thể chứ?!’
Sao lại có chuyện đó được.
Tuy nhiên, Malrog không có đủ thời gian để suy nghĩ về vấn đề đó.
「Tường Đá (Hệ Nham, ★4)」
Rắc rắc─!
“...!”
Một bức tường đá bất ngờ trồi lên từ sàn sân khấu, hất tung chiếc xe đẩy chứa bảo vật lên không trung.
[Kyuu!]
Eden, chú golem nhỏ nhắn, bất ngờ lao ra và bật nhảy về phía Malrog.
Malrog sững người.
Trước khi hắn kịp phản ứng, Eden đã bắt lấy sợi dây chuyền và nhanh chóng ném về phía ai đó đang đứng không xa.
Dây Chuyền Cherubim bay lướt trong không trung và rơi gọn vào tay một chàng trai.
「Ngục Đá (Hệ Nham, ★4)」
Rùng rùng──!
Malrog vội vàng thi triển [Ngục Đá] để giam giữ Eden.
Nhưng đúng lúc đó, Eden bị thu hồi và tan biến thành mana.
Một luồng sát khí mãnh liệt toát ra từ Malrog. Hắn phẫn nộ tột độ và quay ngoắt về phía kẻ vừa cướp lấy dây chuyền, lòng tự hỏi là ai dám phá hỏng chuyện tốt của mình.
Ở một góc tối không có lấy chút ánh sáng.
Một chàng trai với mái tóc lam bạc rối bù đang lườm hắn với đôi mắt đỏ sắc lẹm. Nhìn cậu bây giờ khác hẳn với vẻ hiền lành khi lần đầu xuất hiện tại buổi tiệc.
Ngược lại với hình ảnh đó là Malrog đứng dưới ánh đèn rực rỡ trên sân khấu.
Hắn gầm gừ như một mãnh thú muốn ăn tươi nuốt sống chàng trai tóc lam bạc.
“Nhà ngươi rốt cuộc là ai thế hả?”
Một giọng nói trầm khàn rất tương thích với thân hình vạm vỡ kia.
Chàng trai tóc lam bạc, Isaac, không trả lời. Cậu chỉ lặng thinh, đưa tay cầm Dây Chuyền Cherubim lên.
Xoạt─
Dây Chuyền Cherubim đung đưa trong tay Isaac.
Ngay bên cạnh, một pháp trận nâu nhạt hiện ra trong không trung.
Malrog cau mày khó chịu.
“Chỉ cần ngươi dám giở trò gì. Ta sẽ phá hủy thứ này ngay lập tức.”
Một giọng nói lạnh lùng như băng cất lên.


12 Bình luận
TFNC
So peak😭