• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 81 - Canh Bạc Liều Lĩnh (3)

7 Bình luận - Độ dài: 2,676 từ - Cập nhật:

Một viên đá cuội nằm lăn lóc bên vệ đường.

Đó là điều mà cô học viên kém cỏi lớp D, Eva Heilov, nghĩ về bản thân.

Mặc dù tài năng ma thuật của cô tại Đế quốc Zelver ở trên mức trung bình, nhưng để so với những nhân tài theo học tại Học viện Märchen thì Eva chỉ thuộc hạng xoàng mà thôi.

Vì lẽ đó, khi Eva được Xích Tượng mời làm tay thu thập thông tin cho họ...

Cô đã hạ quyết tâm cống hiến tất cả sức lực của mình. Chỉ có vậy, cô mới mới chứng minh giá trị bản thân tại Học viện Märchen.

Nhưng số phận thật biết trêu ngươi... có vẻ như cô đã phạm phải một sai lầm lớn.

Dẫu khả năng cảm nhận mana rất thấp, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận rõ rệt.

Một nguồn mana khổng lồ vượt ngoài sức tưởng tượng đang tuôn trào từ chàng trai tên Isaac kia...!

‘Bạn học Eva à, đừng nghĩ cô sẽ thoát khỏi việc bán thông tin của tôi.’

Lời nói nghiêm nghị của Isaac ùa về tâm trí cô.

Rốt cuộc cô đã chọc phải ai vậy trời? Sao cô lại làm phật ý một nhân vật tầm cỡ vậy chứ?

‘Thần linh ơi, từ giờ con không dám lo chuyện bao đồng nữa đâu...’

Nỗi sợ hãi và tuyệt vọng đang bao trùm lấy Eva. Cô chỉ muốn bật khóc vào lúc này.

Quyết tâm muốn cống hiến cho Xích Tượng bằng cả tính mạng của cô đã vụn vỡ từ lâu.

Nhưng giờ đây những mảnh vụn ấy lại đang tan thành những mảnh nhỏ hơn nữa.

━─━─━━─━「₪」━━─━─━─━

≪Thế quái nào? Ken két. Tại sao mana đột nhiên lại...?!≫

Đôi mắt to tướng của Malrog tròn xoe, ngày càng phình to hơn.

Phản ứng đó cũng dễ hiểu thôi. Dẫu Malrog có mạnh đến đâu, mana của tôi vẫn vượt trội hơn hắn hoàn toàn.

Tôi liếc nhìn sang bên cạnh. Ian đang tập trung Quang mana vào lưỡi kiếm của mình.

Một pháp trận trắng tinh hiện ra quanh cậu ta. Chẳng lẽ định dùng [Sứ Đồ Ánh Sáng] à?

Muốn thi triển [Sứ Đồ Ánh Sáng] trong độ khó địa ngục của ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱ đòi hỏi khả năng kiểm soát cực kỳ cao.

Ma thuật này mất rất lâu để thi triển. Người chơi cần phải tính toán thời điểm kỹ lưỡng để thi triển sao cho chính xác.

Đổi lại, sức mạnh của nó chẳng cần phải nói.

‘Ngon rồi.’

[Sứ Đồ Ánh Sáng] là ma thuật bắt buộc phải sử dụng trong [Màn 6, Hòn Đảo Trôi Nổi] của game.

Nếu Ian không dùng [Sứ Đồ Ánh Sáng] tại trung tâm hòn đảo nổi thì tôi chẳng có cách nào cứu được Dorothy cả.

Chính vì thế, tôi muốn nhân cơ hội này tận mắt xác nhận xem Ian có thể thi triển nó được hay không.

Lở Đá (Hệ Nham, ★4)」 + 「Hắc Nham (Hệ Nham, ★5)」 = 「Hắc Nham Chùy (Hệ Nham)」

Rầmmmm────!!

Một tảng đá đen khổng lồ nhô ra từ vòng tròn ma thuật của Malrog, trông hệt như một cái búa vậy.

[Hắc Nham Chùy]. Nó đang chuẩn bị nghiền nát tôi, Ian và những học viên khác.

‘Đừng tưởng bở.’

Tôi giơ ngón trỏ lên, chuẩn bị tung đòn đáp trả lại.

Tường Đá (Hệ Nham, ★4)」 + 「Tường Băng (Hệ Nham, ★4)」 = 「Băng Hóa Thạch (Hệ Nham + Băng)」

Rắc rắc rắc rắc────!!

Ầmmmm────!!

Theo chuyển động ngón tay của tôi, một bức tường băng dày bỗng nhiên trồi lên và giam cầm Malrog.

[Băng Hóa Thạch], một bức tường băng kiên cố ánh lên những đường vân mana nâu nhạt.

Đây là phép phòng thủ mạnh nhất hiện tại tôi có thể sử dụng.

[Hắc Nham Chùy] của Malrog đối đầu với [Băng Hóa Thạch], ấy vậy chẳng thể để lại lấy một vết xước trên bức tường băng kiên cố ấy.

≪Ken két. KHỐN KHIẾP!!≫

Và rồi, Ian đã sẵn sàng thi triển [Sứ Đồ Ánh Sáng].

Tôi giải trừ [Băng Hóa Thạch] dùng để ngăn cản đòn [Hắc Nham Chùy] của Malrog. Bức tường hóa thành các hạt bụi lam nhạt và nâu nhạt rải rác trong không khí.

Ngay lập tức, tôi lại thi triển [Băng Hóa Thạch] trồi lên ngay vị trí Malrog lồm cồm bò dậy.

Rùngggg───!!

≪Ặccc!≫

Cơ thể Malrog bị [Băng Hóa Thạch] đẩy lên cao, rồi dừng lại ở giữa không trung.

[Băng Hóa Thạch] bao vây xung quanh hắn như một bức tường. Tôi cũng đã cố tình chừa lại hướng mà Ian đang đứng.

Xong rồi. Sân khấu đã sẵn sàng.

Ian giơ cao thanh kiếm tràn trề Quang mana lên khỏi đầu.

Ngay giây sau đó, cậu ta liền vung kiếm xuống. Một đường kiếm trắng tinh được vẽ lên giữa không trung.

Ngọn lửa trắng tinh khiết bùng lên từ thanh kiếm nhắm thẳng vào Malrog, lao vút đi như muốn xuyên phá mặt đất.

Phừnggggggg─────!!

Cùng lúc ngọn lửa trắng thuần bùng lên từ đường kiếm của Ian, hàng chục tia sáng bắn ra từ pháp trận của cậu ta.

Tất cả các đòn ấy đều cùng lúc dội vào Malrog.

Sứ Đồ Ánh Sáng (Hệ Quang, ★5)」

Kengggggggggg!

Phừnggggggg!

Luồng sáng bảy sắc cầu vồng rực rỡ bừng lên, rồi đến cơn bão lửa trắng tinh bao trùm lấy Malrog, thiêu cháy hắn ta.

[Sứ Đồ Ánh Sáng] không lan ra xung quanh nhờ bị [Băng Hóa Thạch] chặn lại, thế là nó chỉ thiêu đúng mỗi mình Malrog thôi.

Malrog nghiến chặt răng chịu đựng nỗi đau.

Dẫu khoảng cách cấp độ giữa hắn và Ian có lớn đến đâu đi nữa, Thần Lực vẫn là điểm yếu chí tử của quỷ tộc.

Và chính Ian cũng rất hữu dụng. Cậu ta là vũ khí sống giúp việc đối đầu với lũ ma tộc cấp cao dễ thở hơn.

Hơn hết, [Sứ Đồ Ánh Sáng] còn có một công dụng cực kỳ hữu ích nữa.

≪Ken két. Gự... Mana của ta...!≫

Ngọn lửa của [Sứ Đồ Ánh Sáng] dần dịu đi.

Malrog bị cháy xém cả người, vả lại còn không thể sử dụng ma thuật tùy ý.

[Sứ Đồ Ánh Sáng] có khả năng khiến cho mạch mana của đối phương bị rối loạn tạm thời.

Có lẽ Malrog vẫn sử dụng được mấy phép đơn giản như [Lở Đá].

Nhưng những ma thuật đòi hỏi độ kiểm soát cao như [Loạn Vũ Thạch] thì hơi khó.

[Loạn Vũ Thạch] là một trong những chiêu thức nguy hiểm nhất của Malrog. Một ma pháp diện rộng khiến cho vô số tảng đá trồi lên điên cuồng. Một khi hắn sử dụng nó, thương vong chắc chắn sẽ không đếm xuể.

Để vô hiệu hóa Malrog trước khi hắn ta kịp kích hoạt [Loạn Vũ Thạch] thì phải dùng kiếm khí hệ Quang chém vào những cái đầu phát sáng bám đầy trên cơ thể hắn ta.

‘Cơ mà, làm thế quái nào Ian có thể làm được việc đó?’

Nói thật thì tôi cũng chịu. Chính vì thế mà tôi đã đưa ra lựa chọn giúp cậu ta dùng [Sứ Đồ Ánh Sáng] đánh Malrog.

Ổn áp cả rồi. Tôi chẳng cần phải bận tâm về uy lực của [Sứ Đồ Ánh Sáng] nữa khi được chứng kiến cảnh tượng trước mắt.

Tôi giải trừ [Băng Hóa Thạch] rồi sải bước về phía Malrog. Khi lớp [Băng Hóa Thạch] đỡ lấy cơ thể Malrog biến mất, cả người hắn liền lơ lửng giữa không trung.

Ngay lúc sắp rơi xuống sân khấu vì trọng lực...

Đôi mắt của hắn dán chặt vào tôi.

=================================

[Malrog Đố Kỵ]

―――――――――

Tâm Trí: [Kinh hãi bạn.]

=================================

≪Ken két. LÀM... LÀM SAO CÓ THỂ CHỨ?!!≫

Malrog hét lên, giọng run rẩy.

≪Ken két. Rõ ràng mana của ngươi... ken két... CHỈ THUỘC HẠNG TÉP RIU THÔI MÀ!!≫

Đứng ngay phía trước sân khấu rực rỡ ánh đèn, tôi đưa cánh tay phải về phía Malrog.

Khi dòng mana Băng và Nham tuôn ra tay phải tôi, một pháp trận khổng lồ hòa quyện sắc lam nhạt và nâu nhạt bỗng hiện ra, phủ kín toàn sân khấu lẫn cả đỉnh đầu hắn.

“Ta đây...”

Khóe môi tôi khẽ nhếch thành một nụ cười nhạt.

“...Đúng là có hơi bá đạo nếu là đối phó với tộc các ngươi đấy.”

Ngay lập tức, tôi siết chặt tay phải thành nắm đấm phải và kích hoạt ma thuật.

Lún Đất (Hệ Nham, ★6)」 + 「Sóng Băng (Hệ Băng, ★6)」 = 「Vĩnh Cửu Băng Thạch (Hệ Nham + Băng)」

Rầm Rầm Rầm──!!!

Rắc Rắc Rắc Rắc──!!!

Hai pháp trận trên dưới phun ra đất đá lạnh buốt, đồng thời tạo ra luồng khí lạnh tột độ.

Trên sâu khấu, vô số tảng đá khổng lồ mang theo hàn khí chết chóc bỗng trồi thẳng lên.

Cơ thể Malrog lập tức bị tê buốt ngay khi tảng đá lạnh chạm vào người hắn.

Ngay sau đó, hàng tấn đất đá dội xuống từ trên cao, chôn vùi hắn không thương tiếc.

Rầm Rầm────!!!

Giờ đây, hắn đã bị dồn ép bởi hai tảng đá khổng lồ trồi ra từ pháp trận trên và dưới.

Cả người hắn bị mắc kẹt trong lớp đất đá lam nhạt của [Vĩnh Cửu Băng Thạch], hoàn toàn không còn đường thoát thân.

Xìiii─

Hai tảng đá nuốt chửng Malrog, đồng thời tỏa ra luồng khí lạnh như hơi nước cùng với tinh thể băng.

Tường Đá (Hệ Nham, ★4)」 + 「Hắc Nham (Hệ Nham, ★5)」 = 「Thân Thể Bất Hoại (Hệ Nham)」

[Vĩnh Cửu Băng Thạch] là ma pháp giam giữ và nghiền nát mục đến chết mới thôi. Dẫu vậy, Malrog vẫn gắng gượng dùng hết sức bình sinh thi triển [Thân Thể Bất Hoại] để tránh khỏi bị nghiền nát trong tức khắc.

Đáng tiếc, hắn giờ đã là “cá trên thớt” rồi.

Rắc.

[Vĩnh Cửu Băng Thạch] vẫn sẽ tiếp tục nghiền ép bất cứ thứ gì trong phạm vi dẫu cho có cứng đến đâu. Áp lực mà nó tạo ra không phải là thứ [Thân Thể Bất Hoại] của Malrog có thể chống đỡ nổi.

Lớp phòng thủ cuối cùng của hắn chắc chắn sẽ tan tành.

Qua một lúc, tôi giải trừ [Vĩnh Cửu Băng Thạch]. Đống đất đá tỏa ra luồng khí lạnh lam nhạt, rồi tan thành những hạt bụi xanh lam xen lẫn nâu nhạt.

Lớp đá biến mất, đập vào mắt tôi là một cục đá đen xì đã bị nghiền nát không còn gì.

Bên trong đó là Malrog, cơ thể hắn bị dập be bét, máu đông lạnh thì bám chằng chịt khắp nơi. Thân thể hắn đã biến dạng đến mức chẳng còn nhận ra nổi.

≪Ke... ké... t...≫

Malrog bắt đầu rơi xuống theo trọng lực.

Hắn ta nghiến răng lần cuối trước khi chạm sân khấu.

Thật... cô độc...≫

Lời trăn trối của Malrog tan biến vào hư vô.

Hắn hóa thành tro bụi xám xịt, rồi rải rác trong không khí.

[Xin chúc mừng! Bạn đã hạ gục “Malrog Đố Kỵ (cấp 160)” và nhận được điểm kinh nghiệm!]

[Thăng cấp! Bạn đã thăng lên cấp 76!]

[Bạn đã nhận được hai điểm chỉ số!]

[Bạn đã mở khóa thành tựu “Tư Cách Làm Người”! Bạn đã nhận thêm 15 điểm chỉ số!]

Ngay khoảnh khắc [Thợ Săn] biến mất, cơ thể tôi đột ngột trở nên nặng trĩu kèm theo việc mana tuột dốc không phanh.

Mê cung đen bao phủ trần nhà và bốn góc tường từ từ tan biến đi. Các học viên sẽ sớm thoát khỏi ảo cảnh, hơn nữa ký ức trong ảo cảnh của họ sẽ bị thay thế bằng ký ức giả.

Ian cũng không ngoại lệ.

Theo đúng nguyên tác, lẽ ra cậu ta sẽ phá vỡ ảo cảnh và đối đầu trực diện với Malrog.

Nhưng lần này Ian vẫn còn ở trong ảo cảnh. Vì vậy, ký ức của cậu ta cũng sẽ bị thay thế luôn.

Hơn hết.

Cộp cộp.

Ngay lúc Malrog tan biến, một chiếc chìa khóa rơi xuống trên sân khấu xuống.

Tôi bước lên sân khấu và nhặt lấy chiếc chìa khóa. Một chiếc chìa khóa bạc cũ kỹ.

[Bạn đã thu được chiến lợi phẩm “Chìa Khóa Huyền Bí”!]

‘Xin nhé.’

Không ngờ lại lấy được nó sớm vậy.

Tôi nhét chiếc chìa khóa vào túi quần, nhanh nhóng xuống sân khấu và hướng về phía Eva. Hồi nãy, tôi đã nghe thấy tiếng nấc cụt ở đó.

“Eva.”

“V-vâng ạ...?”

Eva giải trừ [Ẩn Thân], run rẩy đáp lại tôi.

=================================

[Eva Heilov]

―――――――――

Tâm Trí: [Sợ bạn chết khiếp.]

=================================

“T-T-Tôi... đã làm đúng như chỉ thị rồi mà...!”

Coi kìa, chỉ mới gọi tên thôi mà đã mếu máo rồi.

Giờ thì Eva đã biết tôi là gã “quái vật đen”. Cô ấy hẳn là đã tin chắc điều đó khi cảm nhận được mana của tôi lúc nãy.

Dù thấy có lỗi khi đã gây áp lực cho Eva, nhưng đó là cách tốt nhất để thuyết phục (đe dọa) cô ấy.

Tôi muốn bảo vệ mọi người tại học viện cũng như Eva, nhưng để làm được thì thân phận của tôi không thể bị bại lộ. Càng ít người trong học viện biết về tôi càng tốt. Dù gì, tôi cũng có lý do riêng của mình.

Nếu cô gặp phải quỷ tộc tại Sảnh Atla thì tuyệt đối phải giữ kín bí mật. Lựa chọn của cô có thể cứu sống hoặc hại chết rất nhiều người.

Eva vốn nhát gan, nhưng lại là kiểu người chuẩn mực và sáng suốt nên rất dễ nói chuyện.

Dù Eva đã lấy hết dũng khí để bán thông tin của tôi, nhưng giờ cổ đã thấy hối hận và sợ hãi tột độ rồi. Đây là điều mà tôi đã xác nhận bằng [Thấu Hiểu Tâm Trí] trong mấy ngày qua.

Một người nhát như thỏ đế như vậy không dám “tắm hai lần trên một dòng sông” đâu.

“Biết điều thì hãy giữ bí mật. Hôm nay, cô đến đây chỉ để dự tiệc thôi, hiểu chưa?”

Eva run rẩy gật đầu liên hồi.

Chúng tôi đã nói chuyện từ trước nên không cần phải bàn gì thêm nữa. Sau đó, tôi quay gót bước đi.

Chẳng mấy chốc, ảo cảnh được tạo ra bởi [Yến Tiệc Cuồng Loạn] biến mất hoàn toàn.

Ánh mắt của các học viên dần trở lại bình thường. Mọi người đều đã thoát khỏi ảo cảnh rồi.

Tôi đã kịp rời khỏi Sảnh Atla khi sự im lặng khó xử bao trùm cả hội trường.

“...”

Vừa khép cảnh cửa sau khi bước ra khỏi sảnh tiệc, tôi dừng lại một chút để hít một hơi thật sâu.

Rồi thở dài đầy nhẹ nhõm và ngồi bệt xuống sàn.

“Phùuu...”

Suýt thì toang...

Thú thật, nếu Malrog mà ra tay thì tôi đã không còn mạng để ngồi đây rồi.

Hình như lâu rồi chưa gặp lại Đại Phù Thủy Thiên Ương nhỉ? Cá là trước khi bước sang thế giới bên, tôi sẽ được bà ấy sẽ vui vẻ chào đón nếu tình huống xấu nhất xảy ra.

Tôi lặng lẽ điều hòa nhịp thở, tận hưởng niềm vui vì vẫn còn sống.

Tiếng ồn ào vọng lại từ bên kia cánh cửa, nào là tiếng nói chuyện xen lẫn tiếng nhạc. Xem ra ký ức của mọi người đã được xử lý ổn thỏa.

Chỉ khi đó tôi mới an tâm rời khỏi.

Hiện giờ, tôi đang rất nóng lòng muốn gặp Dorothy, người bạn nhảy của mình.

Hôm nay quả là một ngày mệt mỏi mà.

Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

NDK
Nhanh gọn lẹ
Xem thêm
Trận này combat nhanh phết
Xem thêm
AI MASTER
Chap mới hẹ hẹ
Xem thêm