Vol 1: Ngọn lửa hận thù

Chương 06: "Phản công nào!"

Chương 06: "Phản công nào!"

Trong khi nhóm pháp sư đang dồn toàn lực để bẻ gãy các lớp khóa của lớp kết giới cuối cùng, những người còn lại trong đội hình cũng không hề lơ là. Nhóm hỗ trợ ở phía sau liên tục triển khai các đại trận ma pháp cường hóa cho đồng đội.

Tại một góc khuất, Hana đang tập trung để thực hiện những ma pháp cường hóa riêng cho Daniel. Ngay khi những luồng sáng phát ra từ người Daniel, cơ thể cậu luôn lóe lên hai lần liên tiếp. Đó là nhờ ma pháp bẩm sinh của Daniel: Hiệu Suất Tối Đa. Với năng lực này, mọi hiệu ứng hỗ trợ tác động lên cậu đều được khuếch đại gấp ba lần so với người thường. Hana và Daniel, cả hai người là những cộng sự không thể tách rời nhau.

“Lần đầu tiên em thấy rồng dùng kết giới để ngủ đông đấy,” Hana vừa dùng các ma pháp cô thường dùng mà không cần niệm vừa thầm thì, đôi mắt không rời tấm màn chắn. “Đây là tập tính của giống loài này hay chỉ duy nhất con quái này làm thế?”

“Tôi từng thấy rồng trưởng thành ngủ đông,” Daniel đáp, tay siết chặt chuôi đao. “Thường thì chúng chỉ đơn giản là chui vào hang sâu. Có lẽ thứ bên trong này không muốn bị quấy rầy, hoặc nó đang thực hiện một điều gì đó mà chúng ta không thể lường trước.”

Ba pháp sư tháo chạy khỏi khu vực trung tâm, chỉ còn lại một người đứng sát mép kết giới, đôi tay run rẩy áp chặt vào màn sáng đang rạn nứt. Các vòng tròn ma pháp giải thuật đã được thiết lập hoàn hảo.

“Thưa Đội trưởng, mọi thứ đã sẵn sàng!”

Daniel gật đầu dứt khoát, ánh mắt sắc lẹm của cậu khẽ liếc qua Flin như một tín hiệu ngầm. Ngay phía sau, Rachel tiến lại gần Lira và Flin. Bàn tay to lớn, thô ráp của ông đặt lên lưng hai người, một ấn chú ma pháp rực sáng hiện lên rồi nhanh chóng hằn vào da thịt họ. Xong xuôi, Rachel vác cái khiên cao hơn cả mét của mình lên, đứng sừng sững như một bức tường thép chắn trước hai mục tiêu quan trọng nhất.

Daniel rút cặp đao ra khỏi vỏ, những sợi xích đen quấn quanh bắp tay. Cậu giơ cao lưỡi đao, chuẩn bị ra hiệu cho các xạ thủ và pháp sư phía sau chuẩn bị đòn phủ đầu.

“TRIỂN!”

Lưỡi đao hạ xuống. Giai thuật sư lập tức phá vỡ lớp khóa cuối cùng. Lớp kết giới sụp đổ như một tấm kính khổng lồ bị nghiền nát, để lộ ra hình thể đáng sợ của một con rồng vảy đỏ sần sùi, chằng chịt những vết sẹo cũ mới. Nó đang nằm co mình, nhưng ngay lập tức giật mình ngóc đầu dậy.

Đúng lúc đó, luồng ma lực tích tụ sau lớp kết giới bị giải phóng đột ngột. Một áp lực khủng khiếp ập đến khiến Daniel cảm thấy dạ dày quặn thắt lại. Cậu quỳ bệt xuống, nôn thốc nôn tháo do nguồn ma lực đặc quánh của con rồng. Mọi người xung quanh đều rùng mình, cảm giác như tử thần vừa nhìn thẳng vào linh hồn họ.

Nhưng chiến dịch đã khởi động, không có chỗ để do dự dừng lại.

BÙM!

Hàng loạt viên đạn xuyên phá và mũi tên cường hóa lao đi, đi qua các vòng ma pháp tăng tốc màu xanh lam nhắm thẳng vào cuống họng con rồng. Những vụ nổ vang trời bùng lên, khói bụi mịt mù bao phủ lấy mục tiêu. Con rồng thét lên một tiếng kinh thiên động địa, nó loạng choạng đập cánh giữa cơn mưa hỏa lực. Những vệt máu đỏ tươi bắn ra từ vết thương trên cổ nó.

Nó cố gồng mình đập cánh để xua tan bụi mù, nhưng chưa kịp định hình, hàng loạt tinh cầu ánh sáng trắng đã bay đến, nổ tung ngay trước mắt nó. Những tràng pháo sáng chớp chói lòa cùng với sự giải phóng ma lực tức thời làm mù tạm thời đôi mắt nó. Nó gầm rú, mất phương hướng và rơi xuống đất, cơ thể đồ sộ tạo ra tiếng động rung chuyển cả cái hang.

Ngay khi nó vừa chạm đất, những ma pháp trói buộc đồng loạt xuất hiện từ bên dưới lớp đá rêu phong. Những sợi xích ma pháp phóng ra như những con mãng xà, quấn chặt lấy cổ, cánh và tứ chi của con rồng, ghì chặt nó xuống mặt đất.

“CÁNH!” một người hét lên.

Không một giây chậm trễ, ngay khi con rồng bị trói buộc, Ramos đã hành động. Hắn vận ma pháp băng, tạo ra một đường trượt băng lơ lửng giữa không trung rồi lướt đi với tốc độ xé gió. Khi đã ở ngay trên đỉnh đầu, Ramos bất ngờ lật ngược cơ thể. Hắn gồng toàn bộ sức mạnh vào đôi chân, đạp mạnh làm đường băng vỡ vụn thành trăm mảnh rồi mượn lực đẩy đó lao xuống như một mũi tên.

Thanh kiếm của Ramos bọc trong luồng ma pháp lạnh thấu xương đâm xuyên qua lớp vảy sần sùi, cắm sâu vào khớp cánh trái của con rồng. Băng từ lưỡi kiếm lập tức lan tỏa, đóng băng các thớ thịt, khiến đôi cánh khổng lồ của nó bị đông cứng. Trọng tâm của con quái vật bị lệch hẳn sang một bên.

Cùng lúc đó, Daniel và một chiến binh to lớn cầm rìu cũng ngay lập tức bắt đầu đợt công kích từ phía đối diện. Daniel vung tay, phóng một thanh đao cắm vào lớp vảy bả vai phải của con rồng. Cậu vận dụng sức bật, gồng bắp tay kéo căng sợi xích.

“Lên nào!”

Sợi xích rít lên, kéo Daniel và người đồng đội cầm rìu bay vút lên không trung. Khi đạt đến độ cao cần thiết, người chiến binh kia buông tay khỏi vai Daniel, vung cây đại rìu nặng nề bổ một nhát chí mạng vào đúng khớp khuỷu cánh phải của con quái vật.

Hai đòn đánh vào hai cánh làm con Cổ Long đau đớn gào lên một tiếng kinh thiên động địa vang vọng khắp hầm mỏ. Tiếng rống giận dữ của sinh vật đang bị làm nhục ngay trong lãnh địa của mình. Con rồng điên cuồng quẫy đạp, đôi mắt đỏ rực đầy sát khí.

Daniel đáp đất, lập tức quay lại vị trí an toàn. Cậu nghĩ thầm: “Mọi chuyện sao lại thuận lợi như vậy nhỉ?”

Con rồng cố gượng dậy, nhưng ngay lập tức, một loạt đạn xối xả từ đội xạ thủ lại cắm phập vào lớp vảy sần sùi của nó. Máu rồng bắn ra tung tóe, nhưng thay vì rơi xuống đất, chúng đột ngột bùng cháy ngay giữa không trung. Không chỉ từ máu mà ngay cả những vết thương trên cơ thể nó cũng bốc cháy. Làn khói đen kịt bao phủ cơ thể đồ sộ của nó.

Người chiến binh cầm rìu vừa phối hợp cùng Daniel sững sờ nhìn xuống vũ khí của mình. Lưỡi rìu vừa dính máu rồng giờ đây đang bốc cháy dữ dội như một ngọn đuốc.

“Cái gì thế này...” Anh ta chưa kịp dứt câu thì một tiếng hét vang lên.

Ngọn lửa từ máu rồng theo lưỡi rìu lan nhanh như dòng điện, bò lên cánh tay rồi bao trùm lấy bộ giáp sắt của anh ta. Anh ta la hét, lăn lộn quằn quại trong đau đớn tuyệt vọng. Những tiếng hét xé lòng ban đầu dần biến thành những tiếng rên rỉ đau đớn khi không khí không thể đi qua cuống họng. Tiếng xèo xèo ghê rợn phát ra từ dưới lớp giáp nóng chảy, mùi kim loại nung và mùi thịt cháy khét bốc lên khiến người ta rợn người.

Ngọn lửa thiêu rụi người chiến binh từ trong ra ngoài. Những pháp sư đứng gần đó hốt hoảng lao tới, hàng loạt ma pháp “Kháng Hỏa” và “Tẩy rửa” được thi triển liên tục. Nhưng tất cả đều...

Vô dụng.

Ngọn lửa vẫn cháy, nhưng không phải trên mỗi da thịt con người.

Trong khoảnh khắc tuyệt vọng, “Lời chúc phúc” trên ngón tay anh ta đột ngột vỡ tan thành từng mảnh nhỏ. Một luồng ánh sáng thần thánh tinh khiết bao phủ lấy cơ thể người chiến binh, cố gắng tái tạo lại những phần da thịt đã bị hủy hoại. Thế nhưng, ánh sáng ấy vừa hiện lên đã bị ngọn lửa nuốt trọn.

Ngọn lửa không hề tắt. Nó tiếp tục gặm nhấm linh hồn và thể xác của anh ta ngay cả khi phép hồi sinh đang hiệu lực. Mọi người đứng chôn chân tại vị trí của mình, không ai dám di chuyển dù chỉ nửa bước.

Một pháp sư đang cố gắng điều trị cho anh ta khuỵu xuống bệt ra sau. Hắn lùi lại trong hoảng loạn, không tin vào mắt mình. Run rẩy, hắn nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay, rồi chậm rãi chuyển sang thi thể đồng đội vẫn đang bốc cháy.

Hắn quay sang những người xung quanh, gương mặt tái mét, nỗi sợ hãi trần trụi hiện rõ.

Môi hắn mấp máy, giọng vỡ ra: “Chẳng phải… thứ này giúp chúng ta hồi sinh sao?”

Daniel bàng hoàng. Anh nhìn người đồng đội ấy giờ đã nằm im, không còn gào thét hay vùng vẫy. Anh ta đã chết. Như giật mình sau cơn ác mộng, mọi người hướng mắt về con rồng nó đang nhìn tất cả những thứ này bằng con mắt lóe sáng trong làn khói đen.

Daniel định hạ lệnh tấn công nhưng… trong mắt Daniel, những hạt ma lực đỏ rực tràn ngập khắp xung quanh nó. Bản năng chạy trốn trỗi dậy, Daniel nhanh chóng lùi lại khỏi phạm vi ảnh hưởng. Cậu chợt nhận ra những pháp sư hỗ trợ vẫn đang đứng ngây người vì sốc ngay sát rìa.

“RỜI KHỎI ĐÓ MAU!!!”

Tiếng hét của Daniel vang dội, nhưng đã quá trễ.

Những hạt ma pháp rơi xuống đất, hợp lại tạo thành một vòng ma pháp trận khổng lồ. Ngay lập tức, những cơn gió xoáy về trung tâm của pháp trận là con rồng ấy, hòa cùng ngọn lửa tạo thành cơn bão lửa nóng rực. Những người không may bị cuốn vào, ngay lập tức quần áo, vũ khí, da thịt đều bị ngọn lửa bao lấy.

Daniel nhìn đồng đội mình bị thiêu rụi mà không thể làm gì hơn ngoài việc nghiến răng chịu đựng sức nóng đang phả vào mặt.

Trong khoảnh khắc hỗn loạn đó, Daniel chợt nhớ đến vũ khí của mình. Cậu cúi xuống nhìn vũ khí, chúng không hề dính một giọt máu nào nhờ việc cậu chỉ găm nó vào những kẽ vảy bên ngoài. Cậu ngước mắt sang phía đối diện, nơi Ramos cũng đang đứng thở dốc. Cả hai nhìn nhau, vẫn bình an một sự nhẹ nhõm đến rợn người.

Khác với người chiến binh xấu số kia, Ramos đã sử dụng ma pháp băng để làm đông cứng vết thương ngay khi lưỡi kiếm chạm vào máu thịt con rồng. Máu của nó đã bị đóng băng trước khi kịp bốc cháy và bám vào vũ khí của hắn.

“Nó thoát ra rồi!” Một người trong đội chỉ tay về phía tâm bão, giọng hét lạc đi vì kinh hãi.

Bên trong cơn xoáy lửa đang dần lịm đi, một bóng đen khổng lồ trỗi dậy. Con Cổ Long dang rộng đôi cánh, chỉ cần một lần đập cánh, nó đánh tan toàn bộ cơn bão lửa do chính nó tạo ra. Tàn lửa bay tứ tán như những bông tuyết rơi ngoài trời.

Kinh khủng hơn cả, những vết thương ở khớp cánh, bả vai và cổ những vết thương mà mọi người đã nỗ lực tạo ra lúc nãy hoàn toàn biến mất. Da thịt trồi lên và hồi phục bên dưới ánh lửa lập lòe với tốc độ có thể nhìn thấy rõ ràng bằng mắt thường.

Con Cổ Long vươn cổ, lồng ngực nó phồng to lên khi hít một hơi sâu đến mức không khí xung quanh như bị rút cạn. Ngay sau đó, nó phóng thẳng hơi thở rồng về phía đám người.

Năm chiến binh cầm đại khiên lập tức dồn toàn lực, đập mạnh khiên xuống nền. Những tấm khiên khảm ma pháp phòng ngự rực sáng, liên kết lại tạo thành một bức tường hình lục giác, che chắn cho những người phía sau.

Luồng hỏa khí va chạm dữ dội vào màn chắn. Ban đầu, bức tường ma pháp dường như đã ngăn chặn được nó, nhưng con rồng không hề dừng lại. Nó tăng hỏa lực. Sức nóng của hơi thở nung chảy cả ma pháp. Màn chắn phòng ngự vốn kiên cố giờ đây bắt đầu bị đốt thủng lỗ chỗ như một tờ giấy đặt trên ngọn nến.

Nhiệt lượng khủng khiếp truyền qua lớp thép, nung đỏ cánh tay của những người đứng đầu che chắn. Một người không chịu nổi cơn đau thấu xương, cánh tay anh ta run rẩy rồi mất trụ, cả cơ thể bị lực xung kích từ hơi thở rồng đánh bật lùi ra sau.

Như một hiệu ứng domino trong hệ thống phòng ngự, luồng lửa tràn qua kẽ hở. Trong tích tắc, người chiến binh ấy cùng hai người bên cạnh và một nhóm thợ săn xấu số đứng ngay phía sau bị ngọn lửa thiêu rụi hoàn toàn. Họ thậm chí không kịp thét lên một tiếng trước khi bị biến thành tro bụi và thổi bay bởi áp suất. Cũng như lần trước, lời chúc phúc có hoạt động, nhưng nó không cứu được họ.

Gần nửa đội hình bị phá hủy. Sự tự tin từ những đồng trang bị đắt giá ban nãy giờ đây bị thay thế bằng tiếng tim đập loạn xạ của nỗi sợ.

Daniel nuốt nước bọt, cảm thấy cổ họng mình khô khốc. Cậu nhìn về phía Flin và Lira những mục tiêu cần bảo vệ đang co rúm lại sau tấm khiên của Rachel ở hàng sau. Cậu ép mình phải bình tĩnh, đôi mắt cậu đảo lia lịa , não bắt đầu phân tích từng hạt sáng đỏ rực đang bay điên cuồng trong không trung.

“Ma pháp băng của Ramos... không khí... và ma lực...” Một tia sáng xẹt qua trí não cậu. Daniel hiểu ra quy luật tàn khốc của ngọn lửa này.

Cậu lập tức dùng toàn bộ tốc độ để lùi về vị trí của Ramos phía sau. Cậu tóm chặt lấy vai hắn, nói gấp gáp:

“Nghe này, Ramos! Ngọn lửa này phải cháy bằng oxy, đồng thời hấp thụ ma lực hao phí từ các ma pháp của chúng ta tỏa ra môi trường để phân giải lớp định hình. Đó là lý do tại sao các lõi ma pháp bị phá hủy.”

Daniel chỉ tay về phía con rồng đang chuẩn bị cho đợt tấn công tiếp theo: “Nếu có thể bao bọc ngọn lửa bên trong thì nó không thể đốt lõi ma lực rồi phá hủy lớp định hình từ bên trong. Nói cách khác, ma pháp của mày là khắc tinh của nó.”

Ramos nghe xong, đôi mắt sau lớp kính bảo hộ sáng rực lên. Hắn không còn sự hoang mang khó hiểu, thay vào đó là một nụ cười nhếch môi đầy ngạo mạn của kẻ tự tin mình là nhân vật chính. Hắn xoay nhẹ thanh kiếm, khí lạnh tỏa ra làm mặt đất dưới chân kết tinh lại.

Ramos gằn giọng, luồng ma lực xanh lam bắt đầu cuộn trào quanh người hắn mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

“Chờ gì nữa hả tên khốn?”

Hắn đặt tay lên vai Daniel, aura của hắn chảy từ bả vai xuống tay rồi di chuyển vào hai thanh đao trên tay Daniel. Hơi nước trong không khí gặp phải luồng khí này lập tức kết tinh, tạo thành một lớp băng mỏng bao quanh vũ khí. Cặp đao của Daniel tỏa ra làn sương lạnh lẽo, trắng xóa. Daniel chuyền ma lực của mình một cách đều đặn vào vũ khí để duy trì hiệu ứng này, cậu xoay xích, thanh đao xoay vòng. Cậu gằn giọng:

Chương 6: “Phản công nào!”

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!