• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 08: Kế hoạch của gia chủ

2 Bình luận - Độ dài: 3,796 từ - Cập nhật:

Người tiếp cận Cermia và những thợ rèn là một thiếu niên trẻ tuổi. Anh đeo một chiếc kính tròn, ăn mặc chỉnh tề với một chiếc túi nhét đầy các cuộn giấy, trông không hề hợp với không khí của quán rượu này chút nào.

Cermia là người đầu tiên phát hiện ra anh chàng thư sinh này đang cố tiếp cận với vẻ mặt lo âu và bối rối. Anh ta đi qua lại nhiều vòng, ánh mắt cứ dán chặt vào viên gạch chịu lửa mà mấy người thợ rèn để trên bàn. Một lúc sau, anh ta lấy hết can đảm, tiến lại gần.

"Các... các vị thợ rèn." anh lắp bắp, "Có… có thể cho tôi biết thêm về thứ đó, à… viên gạch chịu được nhiệt mà các vị vừa nói đến không?". Giọng nói của anh ta quá nhỏ, bị nuốt chửng bởi tiếng ồn của quán rượu. Những người thợ rèn vẫn tiếp tục trò chuyện, không ai để ý đến sự hiện diện rụt rè của anh cả.

Cermia nheo mắt, "Gã này bị cái mẹ gì thế?". Sau một lúc, cô thở dài gõ ngón tay lên mặt bàn. Tiếng gõ khô khốc, dứt khoát vang lên, tuy không đủ để át tiếng ồn ào xung quanh, nhưng cũng đủ để gây chú ý đến các thợ rèn. Họ đều im lặng quay về phía Cermia. Sau đó, cô gật đầu về phía chàng trai trẻ đang lúng túng bên cạnh bàn. Người thợ rèn già với bộ râu cháy xém là người lên tiếng trước:

"Cậu trai, chúng tôi có thể giúp gì cho cậu?" giọng ông khá lớn.

"Quên… quên chưa tự giới thiệu, tôi tên là Darian. Xin lỗi vì đã nghe lén cuộc trò chuyện của mọi người, nhưng..." Darian dừng lại một chút lấy hơi, "Mọi người có thể cho tôi biết thêm thông tin về viên gạch đó không?"

Cermia chỉ lặng lẽ nghe cuộc trao đổi giữa Darian và người thợ rèn già. Theo những thông tin anh ta cung cấp, Darian có vẻ là một kỹ sư, và anh ta đang gặp một chút rắc rối với công việc của mình. Anh ta có vẻ hứng thú với mấy viên gạch chịu lửa này, và muốn biết thêm công năng, độ bền cũng như màu sắc của nó. Cermia uống nốt ly sữa còn lại. Cô không quá quan tâm đến cuộc trao đổi này, công thức làm gạch đã được bán cho ông thợ rèn, thế nên việc ông ta sử dụng nó như thế nào không phải vấn đề cô nên quan tâm.

Nhưng khi Darian nói về khó khăn trong công việc lần này khiến Cermia chú ý. "Anh nói lại được không?" Cermia lên tiếng. "Cái vấn đề anh đang gặp phải ấy?"

"À… vâng, chả là khách hàng của tôi yêu cầu khá nhiều về thiết kế của lò sưởi." Darian thở dài. "Họ muốn tôi thiết kế một lò sưởi trong dinh thự, không chỉ sang trọng mà còn phải bền, lạ mắt và tiết kiệm nhiên liệu khi sử dụng."

"Đệch." một trong số những người thợ rèn cảm thán. Không chỉ Cermia, mà cả những người ở đây đều cảm thấy yêu cầu này quá sức cao, tiền công của ủy thác này có lẽ cũng không ít. Thật ra, Cermia đã nghĩ đến một vài phương án giải quyết khi nghe Darian nói đến những yêu cầu này, nhưng để chắc chắn, cô vẫn muốn biết thêm một vài thông tin. Và nếu có thể kiếm chác thêm vài đồng từ anh chàng rụt rè này cũng không phải ý tồi.

"Mọi người có thể tham khảo lại thiết kế cũ của tôi." vừa nói Darian vừa trải một cuộn giấy trong túi ra bàn. "Đây là một thiết kế cũ tôi đã bỏ đi."

Cermia bất ngờ, "Cho chúng tôi xem như vậy không sao chứ?"

"Không sao, dù sao… đây cũng là kiểu thiết kế khá thịnh hành thời gian gần đây mà." Darian cười khổ.

Cermia quan sát bản thiết kế. Cô nhận ra đây là kiểu lò sưởi đã tồn tại từ rất lâu ở thế giới cũ của mình. Cấu trúc bao gồm lõi lò sưởi là nơi đốt cháy nhiên liệu và tạo nhiệt, khung lò sưởi làm bằng đá và vữa được thiết kế khá sang trọng, ống khói được xây rộng để dẫn khí thải độc hại ra khỏi nhà. Kiểu thiết kế cũ này đáp ứng khá tốt việc giữ ấm cho căn nhà, nhưng nó cũng có khá nhiều nhược điểm:

·        Thứ nhất là hiệu suất thấp: Hầu hết nhiệt lượng bị thất thoát thẳng qua khe hở lớn của ống khói. Khói thường không thoát hết mà bay ngược vào phòng, làm bẩn tường, ám mùi quần áo và gây các bệnh về hô hấp.

·        Thứ hai là nguy cơ cháy nổ cao: Tia lửa có thể dễ dàng bay ra ngoài qua miệng ống khói, hoặc đốt cháy các vật liệu dễ bắt lửa xung quanh. Nguy cơ hỏa hoạn luôn rình rập.

·        Thứ ba là tốn nhiên liệu: Vì nhiệt thất thoát nhiều, người ta phải đốt củi liên tục với số lượng lớn để giữ ấm.

·        Cuối cùng là độ bền: Lò sưởi được làm bằng gạch hoặc đá thông thường, không có khả năng chịu nhiệt cao, dễ bị nứt hoặc vỡ khi gặp nhiệt độ lớn.

Cermia gãi đầu. Vấn đề độ bền có thể sử dụng gạch chịu lửa để giải quyết, màu sắc của gạch này cũng sáng và đẹp mắt hơn gạch bình thường nên có tính thẩm mỹ cao hơn. Ba nhược điểm còn lại cũng có thể giải quyết bằng một thiết kế ống khói hẹp và đặt thêm một van điều chỉnh lưu lượng khói. Vấn đề duy nhất là, liệu Darian có tin tưởng và trả tiền cho những cải tiến này không, hay làm sao để có thể chứng minh những thiết kế này hoạt động tốt.

Khi Cermia đang chìm trong suy nghĩ của bản thân, cuộc giao dịch giữa Darian và ông thợ rèn già đã đi đến những bước cuối. Họ quyết định sẽ để anh ta kiểm định chất lượng của gạch trước khi thống nhất giá cả. Darian là một người rụt rè, nhưng anh ta không ngu ngốc. Giá những người thợ rèn đề nghị cao hơn gạch thường gần gấp đôi, sẽ rất tệ nếu đây là một vụ lừa đảo. Tuy nhiên, đây cũng là một mức giá hời nếu thật sự những viên gạch ấy tốt như những gì họ nói.

Sau khi thống nhất xong các điều khoản giao dịch, mọi ánh mắt lại đổ dồn về Cermia một lần nữa.

"Nhìn tôi làm gì?" Cermia làu bàu.

"Ha ha, không có gì đâu, chỉ là chúng ta cảm giác cô bé nhăn nhó biết cái gì đó mới lạ nữa thôi." ông thợ rèn già cười lớn.

"Tôi không phải cuốn từ điển." Cermia thở dài. "Nhưng mà tôi có biết một vài thứ để cải tiến cái lò sưởi này thật."

Không để Darian kịp mừng vội, Cermia nói thêm: "Nhưng tôi không cho miễn phí đâu."

Darian trầm ngâm. Anh không hề quen biết cô bé với đôi mắt thờ ơ đó, và cũng không chắc những cải tiến mà cô bé nói có là sự thật, hay những ý tưởng của cô liệu có hiệu quả không. Nhưng vì một lý do nào đó, anh vẫn muốn nghe thêm về giao dịch này.

"1 đồng vàng, tôi có thể vẽ luôn cho anh trong tối nay. Chúng ta sẽ làm hợp đồng, anh trả trước cho tôi 60 đồng bạc, phần còn lại sẽ được trả khi anh kiểm chứng được công năng của nó, anh thấy sao?"

Mức giá này khiến Darian bất ngờ. Những bản vẽ kiến trúc của ngay cả những kiến trúc sư bậc hai như anh ta cũng có giá trên mười đồng vàng. Chưa kể, nếu ủy thác lần này thành công, anh sẽ được trả thêm một khoản rất lớn. Điều này khiến mức giá Cermia đưa ra như một món hời đến phi lí.

"Không… không cần, tôi có thể trả ngay bây giờ." Darian vừa nói vừa lục túi, anh móc ra một đồng vàng và đặt lên bàn. Anh không biết đây có phải là một trò bịp bợm không, nhưng linh cảm lại muốn anh cược vào ván bài này. Vả lại, anh ta sẽ có cảm giác rằng Cermia không phải là một kẻ tham lam, mà là một người đang cần tiền gấp vì một lý do đặc biệt nào đó.

Tiền về tay, Cermia cũng bắt tay ngay vào việc. Cô mượn giấy bút và dụng cụ đo đạc của Darian và bắt đầu vẽ. Bằng chất giọng đều đều như ru ngủ, Cermia vừa vẽ vừa giải thích các vấn đề mà thiết kế cũ mắc phải. Khi bức vẽ hoàn thành, Darian thật sự choáng váng. Chưa cần nói đến bản thiết kế lò sưởi kiểu mới này, chỉ riêng cách cô bé đo đạc tỉ mỉ, vạch từng đường nét, tính toán vật liệu,... đã khiến anh nhận ra, Cermia hoàn toàn không phải tay mơ.

"Điểm khác biệt chính là cấu trúc ống khói này," Cermia nói, vẫn với chất giọng đều đều, "Ống khói kiểu cũ về cơ bản là một khe hở lớn, thẳng đứng trong tường. Nó vận hành dựa vào đối lưu tự nhiên, khói thoát lên trên nhờ không khí nóng nhẹ hơn. Tuy nhiên, luồng khí không đủ mạnh, thường bị lùa ngược vào phòng khi có gió."

Cermia chỉ vào bản thiết kế cô mới vẽ: "Ống mới hẹp và thẳng, dẫn khói thẳng lên. Ống hẹp giúp tạo ra một luồng khí hút mạnh, đẩy khói ra ngoài hiệu quả hơn nhiều lần."

Sau đó, cô chỉ vào một chi tiết trông khá lạ trong bản vẽ của mình: "Đây là van điều chỉnh lưu lượng khói, về cơ bản là một tấm kim loại có thể xoay, được lắp đặt bên trong ống khói của lò sưởi. Khi mở van: cho phép luồng khói thoát ra ngoài một cách tối đa giúp khởi động lửa dễ dàng và nhanh chóng. Khi đóng van một phần sẽ hạn chế luồng khói thoát ra, giúp giữ lại nhiệt trong phòng, làm tăng hiệu suất sưởi ấm và tiết kiệm củi. Khi đóng van hoàn toàn, lò sưởi có thể được đóng hoàn toàn sau khi lửa đã tắt, ngăn không khí lạnh từ bên ngoài lùa vào nhà qua ống khói. Đủ các tiêu chí mà chủ của anh đòi hỏi."

Khi Cermia kết thúc bài thuyết trình, chỉ còn một anh thợ rèn trẻ đang ngủ gục trên bàn và Darian còn ở lại. Những người khác đã dời sang một bàn kế bên tiếp tục ăn uống, nhậu nhẹt. "Cay thật sự," Cermia nghĩ thầm. Tình huống lúc này khiến cô nhớ đến thời đại học ở thế giới cũ. Cermia có thuyết trình một lần, và đó là lần cuối cô được giao nhiệm vụ này cho bài tập của nhóm.

Nhưng bài trình bày chán ngắt này và bản vẽ lò sưởi mới đã thuyết phục được Darian. Những cải tiến này về lý thuyết hoàn toàn có thể hoạt động, kể cả van điều chỉnh lưu lượng được thiết kế để có thể điều chỉnh ở bên ngoài nhờ hệ thống bánh răng và trục xoay rất thông minh. Darian không thể tin được anh có thể giải quyết nhiều vấn đề như thế chỉ với 1 đồng vàng. Anh định trả thêm nhưng Cermia từ chối, giao dịch là giao dịch, cô không muốn để lại ấn tượng xấu cho khách hàng của mình.

Sau khi hỏi thêm một vài vấn đề nữa, Darian xin phép ra về. Anh rất nóng lòng kể lại những việc xảy ra tối nay cho người thầy của mình, và mong muốn mời ông cùng đến kiểm tra những viên gạch chịu lửa vào sáng mai. Cermia cũng không ở lại lâu, dù rất muốn tham gia vào cuộc vui cùng những người thợ rèn, nhưng mấy gã này nhất quyết không cho cô uống chút cồn nào, "Chán chết." Cermia nghĩ thầm.

Cô gói ghém cẩn thận mấy đồng tiền vừa kiếm được, cất sâu vào người, không quên kiểm tra lại một vòng rồi mới ra về. Trên đường trở lại dinh thự, cô kiểm tra túi mình liên tục để đảm bảo mấy đồng vàng vẫn còn đó, mắt ngó quanh đề phòng, đầu thì tưởng tượng ra năm trăm viễn cảnh bị cướp mất. Mãi cho đến khi cất kỹ số tiền trong phòng và nằm yên vị trên giường, Cermia mới thở phào nhẹ nhõm, an tâm đi ngủ.

.

.

.

Góc nhìn của Silas Carolin

Đã bốn ngày trôi qua kể từ khi Silas ra lệnh kiểm tra lại sổ sách và theo dõi Cermia. Nỗi tức giận của Silas bùng lên dữ dội khi anh nhìn vào tập hồ sơ. Không chỉ là việc biển thủ, mà còn là sự phản bội trắng trợn ngay trong chính dinh thự của mình. Những kẻ đáng lẽ phải chăm sóc Cermia, lại cấu kết để bòn rút tiền của chủ nhân trong một thời gian rất dài như vậy. Ban đầu, thủ đoạn còn khá tinh vi, nhưng càng về sau chúng càng trắng trợn.

Anh nhớ lại. Đã có lần Cermia làm loạn về việc tiền của cô không cánh mà bay, về sự thiếu thốn mà cô phải chịu đựng. Nhưng lúc đó, anh cho rằng cô chỉ đang kiếm cớ, làm mình làm mẩy, và rồi cô bị cấm túc như một hình phạt cho sự "ngang bướng" đó. Giờ đây, sự thật phơi bày, cơn giận dữ của Silas lại càng lớn hơn. Anh giận chính bản thân mình, tại sao lại để việc này diễn ra trong thời gian dài như vậy. Silas từng nghĩ, chỉ cần cho Cermia tiền và để mặc con bé tiêu, mọi thứ sẽ ổn, nhưng có vẻ anh đã sai rồi.

Rồi đến báo cáo sinh hoạt của Cermia. Mỗi dòng chữ, mỗi chi tiết đều khiến Silas nhíu mày sâu hơn. Anh đã chuẩn bị tinh thần cho những điều bất thường từ Cermia, nhưng những gì Gareth báo cáo lại vượt xa mọi suy đoán của anh.

Lẻn ra ngoài vào ban đêm? Chơi nhạc cùng ban nhạc đường phố? Bán bản vẽ kỹ thuật cho thợ thủ công? Và cả… nụ cười đó nữa?

Đây toàn là điều mà anh chưa từng thấy ở cô em gái mình, dù chỉ một lần. Cermia luôn cáu kỉnh, giận dữ, và giờ đây là thờ ơ, vô cảm. Nhưng cái nụ cười đó, cái ánh sáng trong đôi mắt đó, nó thuộc về một người hoàn toàn khác.

Silas là một người thông minh, và sự thông minh đôi khi đi kèm với khả năng thấu hiểu sâu sắc những góc khuất trong tâm hồn con người. Anh nhớ lại những ngày tháng Cermia bị cấm túc gần đây. Không còn là những lời la hét, giận dữ nữa, mà là một sự tĩnh lặng đến rợn người. Anh dường như đã biết được lý do cho sự thay đổi này, dù cho có tự lừa dối bản thân rằng có lẽ Cermia đã hiểu chuyện hơn. Nhưng anh rất rõ, đó là sự im lặng của một trái tim đã ngừng hy vọng.

Em gái anh không còn làm loạn không phải vì đã hiểu chuyện, mà là vì đã quá tuyệt vọng và chán nản với tất cả mọi thứ trong gia đình này, Silas nghĩ thầm, một sự thấu hiểu muộn màng. Sự im lặng của con bé không phải là sự bình tĩnh, con bé đã buông xuôi trước những định kiến và sự ghẻ lạnh từ gia tộc và chính bản thân anh.

Silas nhắm mắt lại. Anh là người anh cả, là trụ cột tương lai của gia tộc, nhưng anh đã thất bại trong việc thấu hiểu nỗi đau của em gái mình. Anh đã quá bận tâm đến việc duy trì sự ổn định, đến những vấn đề lớn lao của gia tộc mà quên mất việc nhìn vào đôi mắt của con bé. Nỗi đau thầm kín dấy lên trong lòng Silas. Anh luôn nghĩ mình đủ lý trí, đủ mạnh mẽ để gánh vác mọi chuyện. Nhưng Silas đã bỏ qua những dấu hiệu, tự huyễn hoặc bản thân rằng đó là sự nổi loạn vô cớ, và rằng cứ cho Cermia tiền và mặc kệ con bé, mọi thứ sẽ ổn. Để giờ đây, anh cay đắng nhận ra bản thân đã quá lạnh lùng, quá xa cách với chính gia đình mình.

Báo cáo của Gareth về việc em gái anh đang bán những bản vẽ gì đó cũng khiến những thắc mắc trong lòng của Silas trở nên ăn khớp. Cermia đang muốn thoát ly khỏi gia tộc, nói đúng hơn, con bé đang muốn bỏ trốn. Lời gợi ý về việc bọn cướp đầu độc nguồn nước chỉ đơn giản là mong kiếm chác được phần thưởng nào đó, hay việc bán các bản vẽ kỳ lạ vào buổi đêm, tất cả đều để gom góp tiền bạc, tài sản cho kế hoạch rời khỏi đây.

Báo cáo của Gareth có đề cập việc những bản vẽ của Cermia có vẻ khá được săn đón cũng khiến Silas tò mò. "Con bé còn có tài năng này sao?" anh nghĩ. Theo báo cáo, những người mua đa phần là thợ rèn, thợ thủ công, kỹ sư, đều là những người có mức hiểu biết nhất định trong lĩnh vực của họ. Việc những người này săn đón các thiết kế của Cermia chứng minh các bản vẽ của con bé có gì đó rất đặc biệt. Kể cả khi đó là trò lừa đảo, việc lừa được mấy người này trong chính lĩnh vực của họ cũng được xem như là một loại tài năng rồi. Thế nhưng, bản thân là anh trai, anh lại không biết gì về việc này cho đến bây giờ cả, đúng hơn, Silas chẳng biết bất cứ điều gì về con bé cả.

"Vậy thì, phải làm gì đây?" Silas tự hỏi. Buông bỏ con bé, để nó tìm con đường riêng của mình? Hay giữ con bé lại, dùng mọi cách để bù đắp và hòa giải, để cô bé cảm thấy gia tộc này vẫn là nhà?

Silas không biết liệu có nên để Cermia đi không. Một mặt, anh hiểu rằng cô đã quá thất vọng về gia đình này, và việc cô muốn bỏ trốn là điều dễ hiểu. Anh không có quyền gì để giữ cô lại, sau tất cả những gì cô đã phải chịu đựng? Nhưng mặt khác, một phần trong anh lại không muốn buông tay. Cô là em gái anh, là máu mủ anh, là đứa trẻ đáng ra anh phải bảo vệ. Liệu có cách nào để giữ cô lại, không phải bằng xiềng xích, mà bằng một thứ gì đó khác?

Quyết định nhanh chóng được đưa ra, Silas lập tức hành động. Anh gọi quản gia vào, khuôn mặt lạnh như băng. "Ngươi đã biết mình phải làm gì rồi chứ?" Giọng anh trầm thấp, đầy uy lực, khiến quản gia run rẩy. "Toàn bộ những kẻ có liên quan đến việc biển thủ tiền của tiểu thư Cermia, không một ai được bỏ qua. Xử lý triệt để, không khoan nhượng. Toàn bộ số tiền bị ăn trộm phải được thu hồi."

Quản gia vội vàng cúi đầu, mồ hôi lấm tấm trên trán. "Vâng, thưa Gia chủ! Tôi sẽ thực hiện ngay lập tức!"

Khi quản gia rời đi, Silas thở dài, đứng dậy tiến về phía cửa sổ. Mảnh đất của gia tộc Carolin trù phú, những cánh đồng lúa xanh mướt. Đây là trách nhiệm của anh. Và Cermia, dù thế nào đi chăng nữa, vẫn là một phần của trách nhiệm đó, một phần của gia tộc này. Anh biết mình phải hành động.

"Gareth."

Từ trong bóng tối, một người đàn ông như bước ra từ hư không: "Ngài có dặn dò gì ạ?"

"Tiếp tục theo dõi Cermia, nhưng hãy mở rộng phạm vi quan sát. Ta muốn biết những bản vẽ đó được bán cho ai, chúng được sử dụng vào mục đích gì, nếu có thể, ta muốn có tất cả những bản vẽ mà con bé đã bán. Và hãy tìm hiểu về ban nhạc đường phố đó. Xem xem Cermia có thường xuyên gặp gỡ họ không, và mối quan hệ của cô ấy với họ như thế nào. Và…" khuôn mặt Silas đầy sát khí, "Những kẻ nằm trong nhóm bắt nạt tiểu thư Cermia Carolin, giết hết đi, không cần thông qua xét xử."

"Đã rõ, thưa Gia chủ." Khuôn mặt Gareth lạnh tanh, ông biết chủ nhân của mình đang tức giận. Bản thân ông muốn giết hết đám người hầu này từ khi điều tra, nên giờ đây, mệnh lệnh này không khác gì một đặc ân.

Sau khi Gareth rời đi, Silas trở lại bàn. Anh sẽ tiếp tục để Gareth theo dõi Cermia, nhưng với một mục đích khác: không phải để ngăn chặn, mà để hiểu rõ hơn những khả năng tiềm ẩn của Cermia và mục tiêu cuối cùng của cô bé. Silas muốn biết Cermia sẽ làm gì với số tiền đó, liệu cô bé có ý định trốn đến một nơi cụ thể nào không, và những bản vẽ mà cô bé bán có nguồn gốc từ đâu.

Đồng thời, Silas sẽ bắt đầu triển khai một kế hoạch "thuyết phục ngược". Thay vì ép buộc Cermia, anh sẽ cho cô thấy rằng gia tộc Carolin không phải là một nhà tù, mà là một nơi cô bé có thể phát triển, được công nhận và được bảo vệ.

Để làm được điều này, Silas hiểu rằng anh cần một đồng minh, một người mà Cermia có thể giao tiếp, dù chỉ một chút. Và Elana chính là lựa chọn duy nhất, con bé là đứa em gái đáng yêu mà anh luôn có thể tin tưởng, cũng là cầu nối cuối cùng của gia tộc Carolin với Cermia.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Truyện hay nhma ra chap lâu quá
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
tks bạn, tôi phải viết từ cái khung với cả đang đầu tư một chút vào minh hoạ nên sẽ hơi lâu một tẹo ấy :.))
Xem thêm