Tóm tắt
Câu chuyện đặt trong một vũ trụ song song của thế giới, nơi bị tàn phá bởi một cơn bão tuyết kéo dài. Xoay quanh các sự kiện vài trăm năm sau ngày tận thế, tại thành phố Diaphios, một nhóm nhân vật phải tìm cách đối phó với các mối lo ngại đến từ cơn bão tuyết, các sinh vật dị biến và Esrevite - thứ chất kỳ lạ đã gây ra các sự việc khó hiểu khắp nơi. Và hơn hết, đây là một câu chuyện về những lời nói dối và những sự thật bị bóp méo.
-
20/06/2025
-
20/06/2025
-
20/06/2025
-
20/06/2025
-
20/06/2025
-
20/06/2025
-
28/06/2025
-
03/08/2025
3 Bình luận
Thay vì để nhân vật kể lại thông tin một cách trực tiếp, hãy để họ thể hiện qua hành động hoặc cảm xúc. Vd, thay vì người đàn ông tóc trắng nói: “Nghe nhé, anh biết Luke, tên này cực kỳ ghét Northman...”, bác có thể viết lại như: “Luke? Hừ, lần cuối anh thấy hắn, hắn đâm Michael một nhát vào lưng trước khi bị Naomi đánh gục. Không đời nào hắn làm hòa với cô ta đâu.”, đơn giản, ngắn gọn và không khiến lời nói và hành động dư thừa.
Thay vì: “Anh nghĩ ‘Tử thần’ có thể đã đưa ‘công chúa’ về thị trấn quê nhà của cô ta không?”, bác hãy thử: “Mary bặm môi, ánh mắt lóe lên một tia hy vọng mong manh. ‘Anh nghĩ “Tử thần” có thể đã đưa “công chúa” về Anagine không?’”, như này sẽ phản ánh rõ hơn tính cách và trạng thái tâm lý của nhân vật hơn chút đó, nếu đó là khi cô gái ấy là một người không quá bi quan.
Thay vì: “Một căn phòng cũ kĩ, rong rêu hoặc những thứ đã từng là rong rêu bám đầy một góc tường. Chứa đầy trong này là nhiều hàng giường được sắp đều dọc theo lối đi tính từ cửa vào...”, bạn có thể viết: “Căn phòng cũ kỹ, tường bám đầy rong rêu mục nát. Những dãy giường xếp đều hai bên lối đi, một nửa sạch sẽ, nửa còn lại phủ bụi và rác.” nó sẽ giúp tăng mạch lạc và nhịp điệu hơn.
Thay vì: “Do đang áp tai với sàn nhà, Julie có thể nghe thấy những tiếng bước chân nhẹ nhàng tựa lông hồng từ phía bên kia chiếc giường đang tiến sang đây”, hãy thử: “Áp tai xuống sàn, Julie nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng từ phía bên kia giường.”
Cụm “mái tóc trắng” xuất hiện quá nhiều sẽ gây trùng lặp. Bác có thể thay đổi cách miêu tả cho da dạng hơn, nếu bác muốn tôn vẻ đẹp cô gái ấy lên.
Còn về điểm tốt:
Bầu không khí u ám và chân thực, tôi cũng viết thể loại này, theo bản thân thì tôi khá thích bác mở bài bằng một cách mạnh mẽ (tôi dùng mở bài nhẹ nhàng để bất ngờ), world building của bác khá tiềm năng đó, chúc bác thành công, ko như tôi:))
Đọc xong cả chương 1 nhưng mình vẫn chưa biết ai mới là main, bởi góc nhìn thay đổi quá nhanh và liên tục giữa các nhân vật. Do đó, dù cả chương 3k3 chữ với 4 nhân vật xuất hiện, nhưng ai cũng mờ nhạt và chẳng có điểm nhấn hay ấn tượng gì. 3k3 chữ nhưng hơn quá nữa là thoại, đa phần trong số đó là với cấu trúc khô khan như "A nói" "B đáp"...
Văn phong câu cú nói chung thì khá là ba chấm. Đọc thì thấy gượng gượng nhưng không phải chuyên môn nên mình cũng chả xác định rõ là lỗi như thế nào. Như thể nhai cơm có sạn mà lần mãi trong miệng vẫn chẳng thấy hạt sạn đâu ấy.
Và ngó nhẹ qua mấy chương sau thì nhắc nhẹ là không ai đánh dấu hồi tưởng và hiện tại bằng ghi chú đâu nhé! 🐧
Btw, chúc bạn vững bước trên con đường viết lách!