Tập 01: Vùng đất bị nguyền rủa-Allisonzabeth
Chương 04: Nhân cách xấu xa
0 Bình luận - Độ dài: 3,917 từ - Cập nhật:
Bầu không khí được đẩy lên mức cao trào bởi sự hiện diện của hai gã có sức mạnh khổng lồ. Một kẻ là Exectecly Dulicia Optimus, sở hữu siêu chiến giáp, tuy chưa rõ hắn có khả năng gì nhưng riêng việc hắn xuất hiện đã khiến cho nhiệt độ sân đấu thay đổi một cách chóng mặt, từ nóng như muốn thiêu cháy vạn vật đến cảm giác lạnh lẽo, giá buốt tựa như chỉ một hơi thở đủ khiến mọi thứ bị đóng băng. Kẻ còn lại là Derto, một đứa nhóc năm tuổi nhưng đã có kinh nghiệm chiến đấu dày dặn, cầm trong tay một thanh kiếm sấm sét sẵn sàng xuyên qua lớp giáp tăm tối của tên hiệp sĩ.
Exectecly Dulicia Optimus từng bước tiến đến kẻ địch, mỗi bước chân đều chậm rãi nhưng để lại một vùng nhỏ bị đóng băng tại nơi hắn đặt chân đến. Lớp giáp đã dày cộm hơn trước, đem đến cảm giác nặng nề bởi thứ âm thanh va chạm của kim loại. Nhưng đừng vì thế mà đánh giá tốc độ di chuyển của hắn chậm chạp, bởi đằng sau lớp giáp là đôi chân nhanh nhẹn, phi nhanh như một cơn gió.
Sau màn dạo đầu thị uy sức mạnh, hắn bắt đầu bứt tốc. Gã hiệp sĩ lao đến với một tốc độ không tưởng, chẳng mấy chốc đã tiếp cận Derto khiến anh phải bất ngờ. Đôi chân của hắn đá thẳng vào phần bên trái khuôn mặt Derto, nhưng đã bị chặn lại bởi thanh kiếm. Chưa dừng lại ở đó, đôi chân hắn bắt đầu đóng băng. Nói đúng hơn là hắn đã tự đóng băng chân của mình nhằm làm suy yếu sức mạnh của thanh kiếm.
Derto khẽ cười, vì gã đao phủ đã trở thành một tên hiệp sĩ mạnh mẽ và khôn ngoan.
Anh nghiêng đầu, tránh lớp băng đang lan rộng từ chân đối thủ. Trong khoảnh khắc đó, anh nhảy người ra phía sau giữ khoảng cách với tên hiệp sĩ. Một cú nhảy mượt mà, khiến hiệp sĩ không khỏi vỗ tay khen ngợi vì sự nhanh nhẹn của anh.
"Ngươi đang run sợ sao, Derto?"
Exectecly Dulicia Optimus hỏi, giọng điệu có chút gièm pha, chế giễu Derto. Tiếng vỗ tay vang vọng giữa không gian tĩnh mịch của sân đấu băng giá, như lời tán dương dành cho kẻ yếu đuối chỉ biết chạy trốn trước số phận.
Trong khi đó Derto lại bình tĩnh đến đáng sợ, không quan tâm lời châm chọc từ hiệp sĩ. Cậu tập trung vào đối thủ trước mắt, đôi mắt tràn ngập sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ thù. Dưới mái tóc rũ rượi ấy, đồng tử của cậu co lại tạo thành một vết dọc giống như tia sét, toát lên vẻ sắc bén của một người đã vào sinh ra tử nhiều lần.
Cậu hạ thấp trọng tâm cơ thể, nhưng vẫn giữ ánh mắt sát khí hướng về đối thủ. Derto tay cầm kiếm, tay còn lại tạo ra ba mũi kim điện làm từ "Auth" . Lưỡi kiếm song song với khuôn mặt lạnh lùng của một chàng hoàng tử lạnh giá, mũi kiếm chĩa sang ngang như sẵn sàng cắt xuyên qua mọi vật cản. Tay cậu giữ chặt thanh kiếm, vết nứt trên bề mặt lưỡi kiếm bắt đầu phát sáng, một màu vàng chói như màu của sấm sét. Giờ đây cậu sẽ hoá thân thành gã đao phủ, gieo bản án tử cho tên hiệp sĩ kiêu ngạo.
Derto phi thẳng đến chỗ hiệp sĩ, nhưng lần này hắn đã kịp phản ứng. Hắn đưa tay ra nắm lấy thanh kiếm Derto, làm cậu không tài nào rút thanh kiếm ra khỏi ra khỏi tay hắn được. Hắn nở nụ cười quái dị từ cái miệng trống rỗng, tiếng cười ríu rít vang lên như lưỡi dao cào qua mặt sắt, khiến Derto rợn tóc gáy.
"Khè...khè...khè...Đây là kết thúc dành cho ngươi!"
Hắn dùng tay còn lại nắm lấy cổ áo Derto, nhấc bổng cậu lên giữa không trung. Nhưng thứ hắn chờ đợi đã không xuất hiện - một khuôn mặt khóc lóc sợ hãi trước sức mạnh của hắn. Mà đó là khuôn mặt lạnh lùng, vô cảm của Derto như không màng đến sống chết bản thân.
"Ngươi không sợ sao? À đúng rồi, có khi ngươi sợ quá không nói nên lời chứ gì! Chỉ cần ta kiểm tra đũng quần của ngươi, là ta có thể biết nó ướt hay không!"
Hắn vừa nói vừa lắc mạnh cơ thể đứa bé như một món đồ chơi trong tay hắn. Derto không thèm phản kháng, mặc cho hắn thoả mãn đam mê của mình. Ánh sáng vết nứt trên lưỡi kiếm Derto ngày càng rõ ràng hơn, đến nỗi hiệp sĩ phải để ý đến nó. Hắn cho rằng đó chỉ là ánh sáng nhỏ bé, le lói cuối con đường tăm tối và không đáng bận tâm.
"Thì ra là vậy. Bộ giáp của ngươi không hoàn toàn vô hiệu hoá được điện."
Derto nói nhỏ nhẹ, như tiếng đàn dịu êm cất lên giữa màn sương lạnh lẽo, không phải một khúc ca buồn bã, mà là bản nhạc tử thần dành cho anh chàng hiệp sĩ kiêu ngạo. Ngay khoảnh khắc hắn nghe được câu nói ấy, số phận của hắn đã được định đoạt bởi chính chủ nhân tiếng đàn.
Hắn lúc này mới cảm nhận được sự tê dại chưa từng có trong cơ thể, đôi mắt hình viên đạn nhanh chóng xác định được nguyên nhân, đó là ba mũi kim điện không biết từ lúc nào đã đâm vào phần hông bên phải của hắn.
"Người chết là mày chứ không phải tao, đồ khốn!"
Derto nói lớn, trái ngược với âm thanh nhẹ nhàng ban nãy, giờ là cảm giác hùng hồn, mãnh liệt như con thú đói khát. Một khi đã nắm được điểm yếu chí mạng của đối thủ, không lí do gì để Derto phải nương tay.
Dứt lời, cậu lấy kiếm chém thẳng vào chỗ các kim điện đang chọc vào siêu chiến giáp của hiệp sĩ. Một luồng điện khổng lồ xuyên thủng qua lớp giáp, làm hắn phút chốc bị tê liệt bởi sự quá tải của dòng điện trong cơ thể.
Nhân cơ hội đó, cậu thoát ra khỏi thế gọng kìm, nhảy lên không trung trước ánh mắt bất lực của Exectecly Dulicia Optimus. Cậu giơ ngang thanh kiếm, chuyển "Auth" thành nguyên tố điện và truyền vào bề mặt lưỡi kiếm. Thứ ánh sáng mà hắn từng chê bai giờ đây đang phát sáng rực rỡ giữa bầu trời đêm, tựa như một bản hùng ca chói lọi được viết bằng sức mạnh sấm sét giáng xuống kẻ tội đồ.
Nhát chém chứa đầy sức mạnh, cắt xuyên qua siêu chiến giáp của tên hiệp sĩ, tạo thành một vụ nổ lớn.
Anh đáp xuống mặt đất nhẹ nhàng bằng cách tạo ra luồng gió xung quanh mình. Điều quan trọng nhất bây giờ là anh phải tận mắt chứng kiến tên hiệp sĩ đồng quy vô tận cùng với bộ giáp cồng kềnh của hắn. Nhưng đập vào mắt anh là một Exectecly Dulicia Optimus bị lớp băng bao phủ toàn bộ cơ thể.
Hắn đã tự đóng băng chính mình nhằm ngăn cản dòng điện truyền vào bên trong, một lớp phòng ngự hoàn hảo và là khắc tinh đối với nguyên tố điện của Derto.
Lớp băng dần tan biến, cỗ máy một lần nữa được khởi động. Hắn không bị hề hấn gì sau đòn tấn công vừa rồi, vẫn khoẻ re và tiếp tục giương điệu cười quái ác của mình vào khuôn mặt bất ngờ của Derto.
"Lần đầu được thấy khả năng phòng ngự đỉnh cao của ta à? Cũng phải thôi, vì ngươi kiêu ngạo khác gì ta đâu chứ!"
Derto lườm hắn, xem ra sử dụng điện không có tác dụng với băng của hắn. Thực chất có thể tăng uy lực của điện phá vỡ lớp băng, nhưng đó không phải nguyên tố thuần của Derto nên anh không làm được. Đó chính là giới hạn của anh.
Bất chợt, hắn cặn kẽ giải thích nguyên lí đóng băng vừa rồi cho Derto biết, về cơ chế hoạt động của quả cầu lẫn việc nó chỉ được kích hoạt đúng một lần trong thời khắc cận kề cái chết. Không biết hắn có ý nghĩ gì trong đầu mà lại làm vậy, cứ cho đó là hành động thể hiện sự khinh thường của hắn thì Derto lại cảm thấy hắn thật kì lạ, bởi lời giải thích của hắn cứ như muốn Derto biết được cách đánh bại hắn ra làm sao.
"Ngươi biết nó mà đúng không?", hắn hỏi.
Anh gật đầu, anh biết điều hắn muốn nói đến là gì. Trạng thái bây giờ không phải là trạng thái cuối cùng, vì muốn hợp nhất thì cơ bản là phải loại bỏ được luồng sức mạnh tà ác kia để cho các dòng chảy trên cơ thể chỉ chứa đúng sức mạnh của gã đao phủ. Nghĩa là hình dạng hiệp sĩ tức trạng thái cuối cùng của Walling chưa thật sự hoàn thiện vì trong hắn sỡ hữu đến hai thứ sức mạnh.
"Hãy cứu ta, Derto."
Tông giọng đã khác ban nãy, không còn ngạo mạn khinh thường mà đó là lời cầu xin tha thiết đến từ nhân cách thật sự của hiệp sĩ. Hắn không muốn bị kiểm soát bởi sức mạnh kia.
"Đừng lo, ta sẽ giải thoát cho ngươi nhanh thôi. Dù gì ngươi cũng là một phần của ta."
Derto trấn an hắn, bởi chính anh sẽ là người đặt dấu chấm hết cho nhân cách xấu xa đang tồn tại bên trong Exectecly Dulicia Optimus.
Hắn cúi đầu, cảm tạ Derto như một lời tri ân sâu sắc dành cho anh hùng sẽ cứu lấy hắn thoát khỏi vực sâu của địa ngục.
Ngay khoảnh khắc đó, một luồng sức mạnh tà ác phát ra từ cơ thể hắn, làm lớp băng cô đọng lại trên mặt đất bị nứt ra từng mảnh. Các mảnh vỡ băng không toát ra hơi lạnh nữa, nó bốc lên khí màu đen u ám, tăm tối và chứa thứ sức mạnh đáng sợ vượt xa tầm kiểm soát của loài người. Không khí như bị bóp nghẹt đi, tạo thành một vùng đặc trưng cho hắn- một vùng mà các khối lập phương lơ lửng xung quanh, dưới lập phương là cánh tay nâng đỡ được tạo ra từ sức mạnh hắc ám hắn đang toả ra.
Cơ thể hắn được bao bọc bởi một lớp màng tím ma mị, huyền bí. Nổi bật là quả cầu năng lượng đã từ xanh lục chuyển thành màu đen như thể đã bị vấy bẩn bởi nhân cách đen tối của hiệp sĩ.
"Lâu rồi không gặp, Thiên Chỉ."
Anh chào người bạn cũ với khuôn mặt không mấy vui vẻ gì. Cũng phải thôi, dù gì thì chính hắn là kẻ đã khiến anh phải đầu thai trở thành một đứa trẻ năm tuổi như bây giờ.
Một con mắt xuất hiện giữa trán hiệp sĩ, đồng tử nó màu vàng tạo thành hình lưỡi cưa và xoay tròn như một cỗ máy. Nhưng nó đã ngừng xoay khi chứng kiến sự xuất hiện của kẻ thù không đội trời chung với hắn.
Con mắt đó cất lên tiếng nói, một giọng nói như radio bị nhiễu sóng, chập chờn và nghe rất khó chịu:
"Ta không nghĩ... ngươi lại xuất hiện ở đây. Chắc hẳn ý chí muốn đánh bại ta...đã làm ngươi đầu thai thành đứa nhóc ở kiếp này. "
"Giọng của ngươi vẫn khó nghe như mọi khi. Điều đó càng làm ta căm ghét ngươi.", anh lạnh lùng nói. Nhưng đằng sau vẻ lạnh lùng đó là sự tức giận mà anh đang cố gắng kìm nén trong lòng.
Tiếng cười hí hí vang lên từ con mắt biết nói ấy, điệu cười ghê rợn như một cuốn băng lỗi được tua đi tua lại chục lần, cố gắng bắt chước con người nhưng chỉ đem lại cho người ta cảm giác run sợ, kinh hãi.
"Ta biết... ngươi đang tức giận vì điều gì... Phản Luật Nghịch Mệnh. Nhưng dù ngươi... có cố gắng như nào đi nữa... thì ngươi vẫn là một kẻ bại trận."
Câu nói đó như hàng ngàn mũi dao đâm vào vết thương sâu thẳm trái tim Derto. Cơn đau nhức nhói ấy dù có đầu thai cả ngàn kiếp anh vẫn không thể nào quên. Khung cảnh những người đồng đội lần lượt ngã xuống, máu nhuộm đỏ cả chiến trường như một ký ức không thể nào quên trong tâm trí anh. Đỉnh điểm của nỗi tuyệt vọng đó là anh phải chứng kiến người con gái anh yêu thương ra đi trước mắt mình mà anh không thể làm gì, nó đã ăn sâu, gặm nhấm vào tinh thần lẫn thể xác Derto.
Và giờ đây, những vết thương tưởng chừng đã ngủ yên ấy đã được khơi gợi lên bởi chính kẻ đã gieo rắc nỗi tuyệt vọng cho anh ở kiếp trước.
Một tia điện phóng sẹt qua khuôn mặt hiệp sĩ, dù nó không gây ra tổn hại đáng kể nhưng đó là một lời cảnh cáo đến từ một đứa nhóc năm tuổi, rằng hôm nay sẽ khiến hắn phải trả giá. Ánh mắt cậu sắc bén nhưng chất đầy nỗi căm phẫn hướng về tên hiệp sĩ.
"Rất tốt...Ta sẽ xem đó là lời tuyên chiến...của ngươi đối với Thiên Chỉ."
Con mắt hình lưỡi cưa tỏ ra phấn khích, nó quay một cách điên cuồng. Các khối lập phương lơ lửng bắt đầu tập trung tại một điểm, tạo thành một quả cầu khổng lồ bay thẳng đến vị trí Derto.
Anh dùng kiếm chém tan quả cầu đang lao đến, khiến nó nát vụn ra từng mảnh rơi xuống đất. Ngay sau đó, anh bao phủ bề mặt lưỡi kiếm bằng sức mạnh sấm sét, rồi lao đến đối thủ.
"Ngươi...không ý thức được à?"
"Thiên Chỉ" dưới hình hài hiệp sĩ nhanh chóng thiết lập một lớp bê tông dày đặc bằng các khối lập phương. Hắn còn đóng băng chúng nhằm triệt tiêu hoàn toàn sức mạnh của dòng điện
Nhưng Derto cóc quan tâm, bằng tất cả sức mạnh của mình, anh sẽ hủy diệt hết mọi thứ cản đường.
Lưỡi kiếm sấm sét va chạm với bức tường lập phương, tạo ra âm thanh cạ xát dữ dội. Từng tia lửa điện toé ra như pháo hoa, nhưng chỉ dừng lại ở mức cọ xát bề mặt. Anh chẳng thể xuyên nổi khối bê tông dày đặc của "Thiên Chỉ".
Hắn đứng phía sau bức tường cười đắc ý, nhưng giọng cười đó chẳng giữ được lâu. Trước ánh mắt ngỡ ngàng của hắn, Derto chém vỡ khối băng trong tích tắc, rơi thành những mảnh vụn rải rác khắp sân đấu.
Hắn không kịp phản ứng thì đã bị Derto chém xuyên qua cùng với khối lập phương. Mảnh giáp đen tuyền của hắn lần đầu trong trận đấu này, xuất hiện vết rạn nứt.
"Tình thế đã thay đổi rồi, Thiên Chỉ."
"Thiên Chỉ" lùi lại một bước, ánh mắt toát lên vẻ giận dữ lẫn bất ngờ. Hắn không ngờ Derto có thể khắc chế được nguyên tố băng- vốn dĩ là khắc tinh của điện. Hắn cảm thấy như bị xúc phạm nặng nề đến lòng tự trọng cũng như danh dự của bản thân. Và điều đó là không thể tha thứ trong thế giới này.
"Ngươi...làm....cách nào?", hắn bực tức hỏi Derto.
"Việc gì ta phải nói cho một kẻ như ngươi biết? Chẳng phải với con mắt đó ngươi có thể nhìn thấu được vạn vật sao? Hay là, nhát chém vừa rồi chứa đựng một thứ nằm ngoài khả năng tính toán của ngươi?"
Derto đáp lại gay gắt, dù sao thì "Phản Luật Nghịch Mệnh" cũng là đối trọng của thần linh, nếu tính khả năng đặc biệt của mỗi người thì đó đều là khắc tinh mà thần linh ngại đối đầu nhất. Dĩ nhiên "Thiên Chỉ" được tạo ra từ sức mạnh thần linh cũng không phải ngoại lệ.
Con mắt lưỡi cưa trên trán hiệp sĩ dừng lại, hắn ngầm hiểu được ý Derto muốn nói. Không phải là hắn quên, mà đã quá lâu kể từ lần cuối những kẻ đó dám chống lại thần linh, nếu tính đến thời điểm hiện tại đã hơn bảy trăm năm. Chính Derto đã khiến hắn nhớ lại sức mạnh đặc biệt của những người dám chống lại hắn.
"Auth" từ người Derto bao phủ cả sàn đấu, thậm chí lấn át cả năng lượng tà ác của "Thiên Chỉ". Thanh kiếm như được cung cấp thêm sức mạnh, lớp điện bao quanh nó mãnh liệt hơn bao giờ hết, khiến mặt đất bị đóng băng quay trở lại trạng thái bình thường vốn có của nó. Ngay cả khối lập phương trong vùng đặc biệt của "Thiên Chỉ" cũng rớt xuống và sợ hãi trước đôi mắt giận dữ lẫn sự thịnh nộ mà Derto đang toả ra.
Cơ thể hiệp sĩ bắt đầu có sự biến đổi. Quả cầu năng lượng- hiện thân cho ý chí, trái tim Walling đang phản ứng mạnh mẽ với "Auth", màu đen tăm tối bao phủ nó dần mờ đi trông thấy. Mục đích anh làm vậy không phải để thị uy sức mạnh, mà khiến nhân cách đang bị chiếm hữu kia thức tỉnh để lấy lại quyền kiểm soát cơ thể.
"Không..không...thể...thể ...nào...nào.", giọng "Thiên Chỉ" vang lên như hàng loạt radio nhiễu sóng bật lên cùng một lúc, âm thanh tạp nham và hỗn loạn chồng chéo lên nhau một cách méo mó, rối loạn.
Con mắt hình lưỡi cưa điên cuồng nhìn Derto bằng sự giận dữ đến tột cùng , khoé mắt chảy máu vương vãi xuống khối lập phương. Thứ năng lượng tà ác lẫn vùng đặc trưng của "Thiên Chỉ" dần biến mất, sức mạnh yếu đi làm hắn không thể duy trì khả năng kiểm soát đồ vật của mình, dẫn đến khối lập phương lơ lửng xung quanh hắn liền rơi xuống.
Hắn gào lên như con thú hoang, không thể chấp nhận được sự thật này. Nhưng Derto lại đứng đó, lặng lẽ nhìn nhân cách thật sự đang lấy lại cơ thể của mình, anh không xông lên tấn công vì anh tin tưởng vào Walling- một sinh vật có ý chí và sức sống mãnh liệt mà không phải ai cũng có được.
Bộ giáp đen được tạo ra từ sức mạnh "Thiên Chỉ" đang nứt ra từng mảnh, để lộ ánh sáng xám đang cố thoát khỏi xiềng xích giam giữ bản thân. Chính ý chí Derto là nguồn động lực mạnh mẽ tiếp thêm sức mạnh cho nhân cách chính nghĩa trỗi dậy một lần nữa, đánh bại những thứ xấu xa.
"Ta là Walling, một sinh vật chống lại Thiên Chỉ."
Giọng nói yếu ớt vang lên từ cơ thể hiệp sĩ, đủ khiến Derto yên tâm mà mỉm cười. Vì giờ đây con mắt lưỡi cưa giam giữ linh hồn hiệp sĩ đã biến mất, nhưng điều đó đồng nghĩa với việc Walling sẽ chết. Vì Walling vốn được tạo ra từ sức mạnh "Thiên Chỉ", mà giờ đây thứ sức mạnh đó đã không còn tồn tại trong cơ thể Walling.
Sau vài phút giằng co, Walling đã hoàn toàn lấy lại được cơ thể, nhưng siêu chiến giáp cũng đang biến mất, thành những hạt cát nhỏ li ti bay giữa không khí.
"Làm sao ngươi biết Thiên Chỉ đang trú ngụ trong ta?"
"Lần đầu ngươi gặp ta, ngươi đã gọi ta là kẻ được chọn. Điều đó đã dấy lên sự nghi ngờ của ta về thân phận thật sự của ngươi, đến khi biết ngươi là Walling thì ta mới xác nhận suy tính của ta là chính xác, bởi Walling không hề có khả năng cảm nhận năng lượng xung quanh và trong người Walling tồn tại đến hai thứ sức mạnh, một của Thiên Chỉ và của ý chí Walling."
Đôi mắt hình viên đạn mỉm cười, dù rất khó để nhìn ra nhưng Derto cảm nhận được thành ý trong đôi mắt đó. Bởi cậu đã đối đầu với sinh vật này nhiều lần, cậu biết khi đã hoàn thành tâm nguyện thì chúng sẽ có biểu hiện như nào.
"Tổ tiên ta từ lâu đã đặt câu hỏi về sự tồn tại của bản thân. Nếu được sinh ra bởi sức mạnh của Thiên Chỉ, nhưng lại sở hữu cho mình một ý thức riêng biệt thì nên làm gì? Bọn ta nhận ra sự tàn ác của Thiên Chỉ và các con quái vật được tạo ra từ Thiên Chỉ không khác gì những con rối, chỉ biết phục tùng lợi ích của Thiên Chỉ. Thế là bọn ta đã chọn cách chiến đấu, chống lại số phận "
Giọng nói dần yếu đi, nhưng Derto vẫn nhẫn nhại lắng nghe từng câu chữ của Walling.
"Về việc làm sao ta đến được đây, bản thân ta cũng không rõ. Lần cuối cùng ta còn nhận thức là trong trận chiến với tên pháp sư tóc bạc mặc áo choàng có hình mặt trăng, đến khi ta nhận ra thì đã bị giam giữ bởi nhân cách Thiên Chỉ và phải chứng kiến toàn cảnh Thiên Chỉ đấu với ngươi trong cơ thể ta. Tất nhiên Thiên Chỉ đã phạm phải sai lầm khi tiến đến trạng thái siêu chiến giáp, điều đó làm ta trong thoáng chốc lấy lại được ý thức bản thân."
Walling ngước mặt lên trời, hắn nhìn vào màn đêm giả tạo do thần linh tạo ra nhằm ngăn cách vùng đất với thế giới bên ngoài. Hắn căm ghét nó, muốn xé nát đi bức màn đang giam giữ sự tự do và phát triển của loài người trong Vùng Đất Allisonzabeth. Một sinh vật không thể nào sống nếu thiếu cả hai điều đó.
Hắn nhìn lại Derto, ra hiệu cậu mau chóng làm việc của mình.
Anh bước đến thân xác đang tan biến thành hư vô, đặt tay vào quả cầu năng lượng ở giữa cơ thể Walling và hấp thụ sức mạnh từ nó. Ngay khi những đầu ngón tay chạm vào, ý chí mạnh mẽ của Walling lập tức chảy vào cơ thể anh. Thật mãnh liệt nhưng cũng thật đau thương cho số phận của một kẻ đã anh dũng chiến đấu đến giây phút cuối cùng. Tất cả như hoà cùng ý chí cháy bỏng tiêu diệt "Thiên Chỉ" của Derto.
"Mảnh vỡ ý chí đầu tiên"
Đây sẽ là bước đầu trong công cuộc khôi phục lại sức mạnh của Derto, cũng như bắt đầu lại cuộc chiến với "Thiên Chỉ" để bảo vệ thế giới.
[...]


0 Bình luận