Thiên thần nhỏ
Giáo sĩ công nghệ
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Hừng đông giữa địa ngục

Chương 03: Lửa sẽ tôi luyện ta

4 Bình luận - Độ dài: 3,298 từ - Cập nhật:

Dưới vòm trần cao vút của đại điện rèn, Sa’kan quỳ gối trên nền đá obsidian lạnh lẽo nhưng rắn chắc, một biểu tượng của sức mạnh và truyền thống lâu đời của Quân Đoàn. Đôi tay anh đặt vững trên đầu gối, các ngón tay đan khẽ vào nhau, như một sự kết nối giữa thể xác và tinh thần, giữa chiến binh và tín ngưỡng. Hơi thở anh chậm rãi, đều đặn, không hề xao động, hòa vào không khí đượm mùi kim loại nung đỏ và tro bụi.

Xung quanh, những lò rèn khổng lồ vẫn bập bùng cháy, phản chiếu ánh sáng đỏ cam lên những bức tường đá đen nhẵn nhụi. Dòng dung nham từ sâu trong lòng con tàu chiến cuồn cuộn chảy ngang dưới sàn, rực rỡ như những con sông lửa, tạo nên một cảnh tượng siêu thực, nơi sức mạnh được hun đúc từ cả ý chí và thép nguội. Màn hơi nóng mờ ảo bốc lên, vẽ nên những hình thù thoáng qua trong không khí, như những linh hồn đang nhảy múa trong ánh sáng lập lòe của chiến tranh.

Tiếng búa nện vang lên nhịp nhàng, dội vào không gian như một bản giao hưởng kim loại, được soạn nên bởi những bàn tay rắn chắc của các Chiến kỹ sư Astartes, bậc thầy về công nghệ, được huấn luyện dưới sự chỉ dạy của Cơ Giới Thần Giáo. Mỗi cú đánh là một lời cầu nguyện, mỗi tia lửa bắn ra từ kim loại nung đỏ là một sự khẳng định cho di sản không thể lay chuyển của Quân Đoàn.

Âm thanh thép chạm vào thép vang vọng khắp gian rèn, nặng nề và uy nghiêm như những hồi chuông chiến trận. Đây không chỉ là khoảnh khắc khai sinh một vũ khí mới - một lưỡi kiếm, một khẩu bolter, một bộ giáp - mà còn là sự kế thừa của truyền thống, nơi tinh thần của những bậc tiền bối được khắc ghi trong từng đường chạm khắc trên bề mặt kim loại.

Giữa ánh lửa bập bùng phản chiếu lên những bộ giáp sẫm màu, những bài thánh ca cổ xưa vang lên, trầm hùng và kính cẩn. Mỗi âm tiết vang vọng như một lời thề, khắc sâu vào tâm khảm những chiến binh Astartes đang quỳ gối trong nghi lễ thiêng liêng này. Đây không chỉ là sự chuẩn bị cho chiến trận, mà còn là sự thanh tẩy - một lời nguyện thề gửi đến Hoàng Đế và và người cha Vulkan của họ, để vũ khí họ cầm trên tay không chỉ là công cụ chiến tranh, mà là ánh sáng bảo hộ cho những người vô tội

Tuyên úy Astartes T’Chung đứng hiên ngang phía trước, bộ giáp đen tuyền của ông như nuốt trọn ánh sáng, được chạm khắc tỉ mỉ bằng những biểu tượng thiêng liêng của đức tin. Tấm áo choàng dài phủ xuống tận gót, từng đường viền được thêu bằng sợi kim loại vàng cháy, phản chiếu rực rỡ trong ánh lửa bập bùng. Khi ông cất giọng, thanh âm trầm hùng như tiếng sấm rền giữa cơn bão lửa, vang vọng khắp gian điện, thấm sâu vào từng chiến binh đang quỳ gối trước mặt ông.

"Hỡi những chiến binh của Hoàng Đế, hỡi những người con của Vulkan! Hôm nay, các ngươi quỳ nơi đây không phải để cầu xin, mà để được thử thách! Ngọn lửa trong tim các ngươi có đủ rực cháy để trở thành thanh kiếm của Người? Ý chí của các ngươi có đủ kiên định để chống lại bóng tối? Hãy nhìn vào ngọn lửa trước mắt và trả lời!"

Sa’kan không đáp ngay. Anh chậm rãi ngước nhìn lên, đôi mắt vàng cháy phản chiếu những tia lửa bập bùng xung quanh. Anh không cần lời nói để chứng minh sự kiên định của mình.

Trước mặt anh, Trên bệ đá obsidian đen tuyền, bộ giáp Mk X Tacticus của Sa’kan sừng sững như một di sản bất tử của Quân Đoàn, một thánh tích được tôi luyện trong lửa và khắc ghi bằng lịch sử chiến tranh. Ánh sáng từ những ngọn lửa vĩnh cửu rọi lên những lớp nhựa ceramite dày cộm, để lộ từng vết xước, từng vệt cháy xém hằn sâu trên bề mặt - những dấu tích của trận chiến, của sự hy sinh, và của lòng trung thành không bao giờ lay chuyển.

Bộ giáp không chỉ là một công cụ bảo vệ, mà là biểu tượng của di sản Vulkan, là minh chứng cho những chiến binh đã đi trước, cho những ngọn lửa không bao giờ tắt của Quân Đoàn Salamanders. Màu đen nhám của lớp giáp chính hòa cùng sắc xanh lục, như thể nó được sinh ra từ tro than và ngọn lửa. Những ký tự High Gothic, khắc tay bởi các Chiến kỹ sư Astartes, trải dài trên những mảng giáp lớn - mỗi chữ mang theo một lời tuyên thệ, một di ngôn, một sự khẳng định cho lòng trung thành với Hoàng Đế và nhân loại.

Tấm giáp ngực được đúc từ ceramite gia cường, với biểu tượng đầu rồng vàng rực được khảm chính giữa, bao quanh bởi những đường viền chạm trổ tinh xảo mô phỏng ngọn lửa bất diệt. Dưới ánh sáng lò rèn, lớp vàng óng ánh như chính huyết thống của Quân Đoàn - vừa kiêu hãnh, vừa kiên định, vừa mang trong mình trách nhiệm bảo vệ những kẻ yếu đuối. Trên vai trái, phù hiệu của Quân Đoàn - một con rồng uốn lượn giữa biển lửa - được khắc sâu, lớp sơn xanh lá đậm phủ lên những đường nét sắc sảo, nhấn mạnh di sản vĩ đại của những chiến binh được sinh ra từ quê nhà Nocturne.

Cánh tay phải của giáp mang một vết khắc nhỏ, một vết sẹo được lưu lại từ trận chiến mà Sa’kan đã chiến đấu bên cạnh những huynh đệ của mình trên một thế giới của những kẻ dị giáo. Đó không chỉ là một vết xước đơn thuần - nó là dấu tích của một lời thề sắt đá, một minh chứng rằng chiến binh của Salamanders không bao giờ rời bỏ đồng đội. Dọc theo các khớp nối, những đường viền tinh xảo chạy dọc như những dòng dung nham đỏ rực, được chế tác để tôn vinh Vulkan, người cha vĩ đại của họ.

Bộ giáp không chỉ mang dấu ấn của Sa’kan mà còn của những chiến binh đi trước. Trên giáp đùi, một hàng chữ High Gothic được khắc bằng tay, nét chữ gọn gàng nhưng mang đầy trọng lượng của lời thề:

"Sự sống của ta thuộc về Hoàng Đế. Ngọn lửa của ta thuộc về Quân Đoàn. Cái chết của ta thuộc về nhân loại."

Tấm giáp đầu gối, dù đã được phục hồi sau nhiều trận chiến, vẫn mang những vết nứt nhỏ từ một lần Sa’kan quỳ xuống giữa cơn mưa đạn để che chắn cho một người dân thường đang run rẩy trong sợ hãi. Vết nứt đó không bao giờ được xóa đi, bởi nó là một phần trong câu chuyện của bộ giáp - một lời nhắc nhở về lý tưởng cao quý của Salamanders: bảo vệ những kẻ yếu.

Từ hai bên, các Chiến kỹ sư Astartes lặng lẽ làm việc, những cánh tay máy của họ di chuyển chính xác, nâng niu từng mảnh giáp như thể đang chăm sóc một thánh vật. Họ kiểm tra từng khớp nối, siết chặt từng mảnh giáp, kiểm tra các dòng năng lượng chảy qua hệ thống. Một Chiến kỹ sư Astartes già dặn đứng gần đó, cầm trên tay một con dấu thanh tẩy, giọng trầm vang lên giữa âm thanh nện búa từ lò rèn:

"Chiến binh Sa’kan, bộ giáp của ngươi không chỉ là vũ khí, mà là lời thề. Mỗi vết trầy trên nó là một trang sử, mỗi vết lõm là một sự hy sinh."

Sa’kan hít sâu, để hơi nóng của lò rèn tràn vào lồng ngực, để lời nói ấy khắc sâu vào tâm trí. Anh không đơn thuần chỉ mặc một bộ giáp. Anh đang khoác lên mình cả một di sản, một vinh dự không thể diễn tả bằng lời, một trách nhiệm mà anh sẽ mang theo đến tận hơi thở cuối cùng.

Từ từ đứng lên, cảm nhận sức nặng của bầu không khí xung quanh mình. Hôm nay, không chỉ là một buổi lễ mặc giáp, mà còn là một sự tái khẳng định - rằng anh là một chiến binh của Hoàng Đế, một người con của Vulkan, và anh sẽ chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng.

Anh nhắm mắt, để tâm trí lắng xuống, cảm nhận hơi thở của chiến hạm, của Quân Đoàn, của những người anh em đang chuẩn bị lên đường cho cuộc chiến mới. Không ai lên tiếng, chỉ có tiếng sấm xa xăm từ bầu trời Nocturne gầm lên như lời thì thầm của tổ tiên.

Từng luồng khí nóng bỏng lướt qua làn da trần, mang theo hơi thở của quê hương anh—Nocturne, một thế giới hoang dã, nơi dung nham không ngừng tuôn trào từ những ngọn núi lửa cổ đại, nơi đất đai rung chuyển bởi những cơn địa chấn dữ dội, và bầu trời đêm được thắp sáng bởi những cột lửa phun trào từ lòng đất.

Nocturne không bao giờ ngủ. Nó gầm thét, chuyển mình trong cơn giận dữ vĩnh cửu của tự nhiên, một thế giới khắc nghiệt đến mức chỉ có những kẻ mạnh nhất mới có thể tồn tại. Nhưng chính nơi đây đã rèn giũa nên những chiến binh Salamanders—những đứa con của Vulkan, cứng cỏi như đá núi, bền bỉ như thép rực cháy. Họ không bao giờ khuất phục, không bao giờ chùn bước trên con đường bảo vệ nhân loại.

Sa’kan để tâm trí hòa vào dòng chảy đó, cảm nhận nhịp đập của con tàu chiến vĩ đại đang chuẩn bị khởi hành. Xung quanh anh, những người anh em chiến binh đang thực hiện những nghi lễ cuối cùng trước khi bước vào chiến dịch. Một số đang kiểm tra vũ khí, số khác đang trầm tư trong im lặng, cầu nguyện trước biểu tượng của Hoàng Đế và Vulkan.

Tuyên úy Astartes T’Chung, trong bộ giáp đen huyền bí, tiến về phía Sa’kan. Những huy chương thánh tích treo trên áo choàng của ông khẽ rung lên theo từng bước chân nặng nề. Dưới ánh sáng rực rỡ của lửa, đôi mắt ông sắc bén như có thể nhìn thấu tâm can của mọi chiến binh. Ông không nói ngay, chỉ đứng đó một lúc lâu, như để đánh giá cậu chiến binh trẻ trước mặt mình.

“Ngươi đã sẵn sàng chưa, Sa’kan?” Giọng ông trầm vang, mạnh mẽ như tiếng búa đập xuống đe, từng âm sắc mang theo sức nặng của danh dự và trách nhiệm.

Sa’kan ngước lên, đôi mắt vàng hổ phách cháy rực như ngọn lửa thiêng của Nocturne. Anh không cần suy nghĩ. Đáp án đã khắc sâu vào máu thịt anh từ ngày khoác lên mình bộ chiến giáp Salamanders.

“Ta luôn sẵn sàng.”

T’Chung gật đầu, sự sắc bén trong ánh mắt như xuyên thấu cả linh hồn của người chiến binh trẻ.

“Tốt. Nhưng sự sẵn sàng không chỉ nằm ở cơ thể, mà còn ở tâm trí. Ngươi không chỉ là một chiến binh. Ngươi là ngọn lửa soi đường, là tấm khiên bảo vệ nhân loại. Mọi hành động của ngươi mang theo danh dự của Quân đoàn, của Vulkan, và của những huynh đệ đã ngã xuống. Ngươi có hiểu điều đó không?”

Sa’kan siết chặt nắm đấm, cảm nhận từng sợi cơ bắp căng lên như một sợi dây xích rực lửa đang chờ được giải phóng. Nhưng hơn cả sức mạnh thể chất, ý chí trong anh cũng sôi sục, không thua gì những dòng dung nham cuộn chảy trên Nocturne.

“Ta hiểu.” Anh đáp, giọng kiên định như đá tảng. “Và ta sẽ chiến đấu không chỉ bằng vũ khí, mà bằng lòng trung thành, bằng sự kiên định, bằng tất cả những gì ta có.”

Một khoảnh khắc im lặng trôi qua, rồi khóe môi T’Chung khẽ nhếch lên – không hẳn là một nụ cười, mà là dấu hiệu của sự hài lòng.

“Tốt.” Ông bước sang một bên, vươn tay chỉ về bộ chiến giáp đang nằm trên bệ rèn, từng mảng ceramite đen nhánh được khắc phù văn lấp lánh dưới ánh sáng rực rỡ.

“Hãy khoác lên mình bộ giáp, Sa’kan. Và chứng minh lời nói của ngươi trên chiến trường.”

Sa’kan đứng dậy, cảm nhận hơi nóng lan tỏa khắp cơ thể khi anh tiến về phía bệ thờ nơi bộ giáp Mark X của mình đang nằm đó, chờ đợi anh. Một di sản, một biểu tượng, một trách nhiệm. Và giờ, đã đến lúc anh khoác lên nó và bước vào vận mệnh được định sẵn cho một chiến binh của Salamanders.

Xung quanh anh, các Chiến kỹ sư Astartes di chuyển một cách bài bản, những bước chân nặng nề của họ vang lên trong không gian rộng lớn của đại điện. Những cánh tay máy khổng lồ vươn ra từ các bệ rèn, mang theo những mảnh giáp Mark X Tacticus, từng tấm một, được chuẩn bị sẵn để ráp lên người anh.

Một Chiến kỹ sư tiến lên trước, khuôn mặt che khuất sau chiếc mũ giáp đỏ với những ống cảm biến phát sáng lập lòe. Ông ta nâng một cánh tay máy lên, những dây cáp rít lên khi các khớp nối vận hành, rồi gật đầu ra hiệu.

“Bắt đầu nghi thức.”

Sa’kan hít sâu, mắt anh hướng lên biểu tượng hình con rồng khắc sâu trên trần đại điện - biểu tượng của Vulkan, của Quân Đoàn, của những người đã đi trước. Anh không chỉ đang khoác lên mình một bộ giáp, mà còn khoác lên vai cả di sản của dòng máu Salamanders.

Một cánh tay máy hạ xuống, mang theo tấm giáp ngực. Nó được rèn từ ceramite và adamantium, bề mặt phủ một lớp sơn đen nhám với những đường khắc ngọn lửa chạy dọc theo từng đường nét. Chính giữa ngực là huy hiệu Quân Đoàn - đầu rồng Nocturne, đôi mắt ngọc lục bảo như đang tỏa sáng.

“Đây là trái tim của ngươi.” Một Chiến kỹ sư Astartes trầm giọng nói. “Là khiên chắn bảo vệ ngươi trước bóng tối, là trọng trách đè nặng trên đôi vai ngươi.”

Cánh tay máy hạ xuống thấp hơn, đưa tấm giáp ngực vào đúng vị trí. Một loạt cơ cấu khóa tự động kích hoạt, những chốt kim loại gắn chặt nó vào khung nội cốt của Sa’kan. Một lực nén mạnh mẽ bó chặt lấy cơ thể anh, nhưng anh không phản ứng, chỉ giữ nguyên tư thế, để cho bộ giáp đồng bộ hóa với hệ thống của mình.

Tiếp theo, những mảnh giáp vai được nâng lên. Chúng rộng, dày, khắc những ký tự High Gothic cầu phúc, một bên mang dấu hiệu của Quân Đoàn, bên còn lại là biểu tượng cá nhân của anh - một mũi giáo bốc cháy.

“Đây là sức mạnh của ngươi.” Một Chiến kỹ sư Astartes khác tiếp lời. “Là gánh nặng, nhưng cũng là niềm kiêu hãnh.”

Một cú kích! vang lên khi giáp vai khóa chặt vào hệ thống từ trường của giáp ngực. Một cảm giác quen thuộc lan tỏa trong Sa’kan khi cơ bắp anh căng lên, cảm nhận sức nặng của bộ giáp.

Kế đến, các Chiến kỹ sư tiến hành lắp ráp những mảnh giáp tay. Mỗi tấm giáp che phủ từng đoạn cánh tay, từ bắp tay, khuỷu tay, đến cổ tay, khóa chặt lại bằng những chốt cơ khí nhỏ nhưng vô cùng bền vững. Găng tay của anh dày nặng, nhưng linh hoạt, từng khớp nối được chế tác tinh xảo, cho phép anh cầm vũ khí với độ chính xác cao nhất.

“Đây là bàn tay của ngươi.” Một giọng nói khác vang lên. “Là công cụ của chiến tranh, là ngọn lửa thiêu rụi kẻ thù.”

Sa’kan nắm chặt bàn tay, nghe thấy tiếng kim loại cứng chạm vào nhau - một cảm giác vững chãi, không gì có thể lay chuyển.

Cuối cùng, những tấm giáp chân được lắp đặt. Chúng là bộ phận nặng nhất của giáp, giúp gia cố và tăng cường sức mạnh, ổn định từng bước đi. Các Chiến kỹ sư Astartes cẩn thận kiểm tra từng khớp nối, đảm bảo hệ thống trợ lực vận hành trơn tru.

“Đây là đôi chân của ngươi.” Một Chiến kỹ sư Astartes cất giọng. “Là con đường ngươi bước đi, là con đường dẫn đến vinh quang hoặc diệt vong.”

Âm thanh khóa chốt vang lên một lần nữa, Sa’kan cảm nhận trọng lượng của bộ giáp phân bố đều khắp cơ thể, không còn cảm giác cồng kềnh, mà chỉ có sự hòa hợp hoàn hảo.

Cuối cùng, một cánh tay máy nâng lên vật quan trọng nhất - chiếc mũ giáp. Nó đen tuyền, khắc sâu biểu tượng ngọn lửa ngay trên trán. Khi cánh tay máy hạ xuống, đặt mũ giáp vào đầu Sa’kan, anh cảm nhận được lớp đệm bên trong ôm lấy hộp sọ mình.

Màn hình nội bộ bật sáng, hàng loạt dữ liệu hiện ra: nhiệt độ môi trường, nhịp tim, tình trạng bộ giáp, kết nối liên lạc. Một dòng chữ xuất hiện trước mắt anh, cổ xưa và đầy uy nghiêm:

“Vulkan bất diệt.”

Bộ giáp hoàn tất. Sa’kan siết chặt tay, hít vào một hơi, cảm nhận hơi nóng xung quanh, cảm nhận sức mạnh chảy qua từng mạch máu. Anh không còn là một chiến binh đơn thuần nữa. Anh là một ngọn lửa, một phần của di sản Salamanders, một công cụ của Vulkan.

Tuyên úy Astartes T’Chung bước đến, đặt một tay lên vai Sa’kan, giọng ông vang lên như sấm rền trong đại điện:

“Ngươi có sẵn sàng bước vào lửa?”

Sa’kan không do dự. “Lửa sẽ tôi luyện ta.”

Tay siết chặt nắm đấm, cảm nhận sức mạnh chảy qua từng khớp nối của bộ giáp Mark X Tacticus. Nhưng sức mạnh ấy không chỉ đến từ lớp ceramite và adamantium bao bọc lấy anh, mà còn từ lịch sử của những chiến binh đã khoác lên nó trước đây - những người anh em đã ngã xuống trong danh dự, để lại di sản cháy mãi như ngọn lửa không bao giờ tắt của Quân Đoàn Salamanders.

Tuyên úy giơ cao cây trượng Crozius Arcanum, biểu tượng quyền uy và đức tin, đầu vũ khí phát sáng rực rỡ dưới ánh lửa vĩnh cửu. Giọng ông vang lên như sấm dội qua không gian rộng lớn của đại điện:

“Vậy hãy chiến đấu, Salamander. Hãy để ngọn lửa của Vulkan mãi mãi cháy sáng.”

Sa’kan nghiêng đầu kính cẩn, khắc ghi từng lời vào tâm khảm. Rồi anh quay người, từng bước tiến về phía cánh cổng lớn dẫn đến phòng chỉ huy. Tiếng bước chân vang vọng, nặng nề nhưng kiên định. Mỗi bước đi là một lời thề, mỗi nhịp tim là một ngọn lửa rực cháy.

Nhiệm vụ đang chờ đợi anh.

Và ngọn lửa trong lòng anh chưa bao giờ cháy sáng hơn lúc này.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Bình luận đã bị xóa bởi Thầy bói xem sách
BgK
AUTHOR
TRANS
ngồi hóng, truyện dark quá. 👀
Xem thêm
lại 3 anh lính với quả nhiệm khó vãi chưởng
Xem thêm