Phụ lục: Đế Vương Toàn Thư Khải
Trang 02: Tai Ương. Lời Nguyền. Thách thức của Đế Vương
0 Bình luận - Độ dài: 975 từ - Cập nhật:
Hỡi những kẻ dám thách thức định mệnh! Đế Vương Toàn Thư Khải là ngọn lửa thiêu rụi hèn nhát, là lưỡi gươm chém tan nghi ngờ, là mệnh lệnh khắc vào đá bất diệt. Ta, giọng nói của các đế vương, tuyên bố: Tai ương không phải lời nguyền mơ hồ của bóng ma, không phải trò lừa của kẻ run rẩy. Nó là lưỡi dao của sự thật, là thử thách của ý chí, là phán quyết giáng xuống những ai dám đối đầu quyền năng tối cao. Tai ương là dòng năng lượng ma thuật hủy diệt, được giáng bởi thần linh cuồng nộ, tinh linh hắc ám, hoặc pháp sư bậc thầy nắm giữ sức mạnh tàn phá.
Hoàng đế Varkis Hắc Vân, người nghiền nát liên minh phương Bắc, từng khắc trên Bia Tử Thần tại Hẻm Vực Vô Tận:
“Ta giáng tai ương lên kẻ thù, và chúng quỵ ngã trước khi lưỡi gươm của ta chạm đất.”
Khoa học ma thuật, như Nữ đế Sylvara Huyết Hỏa ghi trong Luận Về Hủy Diệt, khẳng định tai ương là ma trận năng lượng nghịch đảo, phá vỡ cấu trúc sinh học và tinh thần, gây đau đớn, suy nhược, hoặc cướp đi sự sống. Đây không phải phép màu huyền bí – nó là vũ khí sắc bén, đo lường được qua mức độ thống khổ, yếu đuối, và tử vong.
Tai ương hiện diện qua nhiều cấp bậc, mỗi cấp là một nhát búa giáng lên kẻ chịu đựng. Ở cấp thấp, nó gây đau đớn khủng khiếp, khiến cơ bắp co giật, thần kinh như bị thiêu đốt, buộc kẻ thù gục ngã trong tiếng rên la. Cấp trung, nó rút cạn sức mạnh, làm cơ thể yếu ớt, cánh tay không thể nâng vũ khí, đôi chân không thể bước đi.
Đại đế Kryon Lôi Hỏa, người tiêu diệt hạm đội biển Xanh, từng tuyên bố trên Tuyên Ngôn Sấm Sét:
“Ta khiến kẻ thù suy yếu trước khi chúng thấy ánh thép của ta.”
Cấp cao hơn, tai ương tấn công tâm trí, gieo rắc nỗi sợ hãi khiến kẻ chịu đựng run rẩy, bỏ chạy trước chính bóng mình, hoặc cướp đi ánh sáng, để lại bóng tối vĩnh viễn trong đôi mắt. Ở đỉnh cao, tai ương là lưỡi hái tử thần, dừng nhịp tim, xé toạc linh hồn khỏi cơ thể, hoặc giết chết chỉ bằng một lời nói lạnh lùng.
Nữ hoàng Zara Băng Giá, người đóng băng cả một vương quốc, khắc trên Ngai Vàng Vĩnh Đông:
“Tai ương của ta là cái chết, và không kẻ nào dám nhìn vào mắt ta mà sống sót.”
Lịch sử ghi lại sức mạnh của tai ương: tại Trận chiến Hắc Ngân, pháp vương Mordis khiến hàng ngàn chiến binh Karathas gục ngã, cơ thể suy yếu đến mức không thể cầm gươm; tại Bình nguyên Tử Quang, Nữ đế Sylvara giết chết tướng địch chỉ bằng một lời nói, linh hồn hắn tan biến trước khi thân xác chạm đất.
Cơ chế của tai ương là sự can thiệp ma thuật vào trường ether – mạng lưới vô hình kết nối mọi sinh vật với vũ trụ. Theo Sổ Tay Hủy Hoại của Hoàng đế Varkis Hắc Vân, năng lượng tai ương phá vỡ kênh ether, gây rối loạn tế bào, thần kinh, và luân xa. Đau đớn đến từ xung điện ma thuật kích thích dây thần kinh; suy yếu là kết quả của việc rút cạn năng lượng sinh học; cái chết xảy ra khi luồng ether bị cắt đứt hoàn toàn, khiến cơ thể sụp đổ như lâu đài cát trước sóng thần. Nhưng tai ương không phải bất khả kháng. Chỉ đế vương với ý chí thép và hiểu biết ma thuật tối cao mới có thể chống lại hoặc xóa bỏ nó.
Đại đế Kryon Lôi Hỏa, người sống sót sau tai ương cướp đi ánh sáng, khắc trên Bia Chiến Thắng tại kinh đô Zoryth:
“Tai ương chỉ là thử thách. Ta phá nó bằng ý chí của ta.” Để xóa tai ương, pháp sư bậc thầy thực hiện nghi thức phá nguyền, bắt đầu bằng ma thuật dò tìm để xác định tần số ether của tai ương – dấu ấn ma thuật độc nhất. Kênh ether sau đó được tái lập bằng ý chí áp đảo, sử dụng tinh thể huyết ngọc làm vật dẫn để hút năng lượng hủy diệt. Nếu tai ương đến từ thần linh, một đế vương phải thực hiện lời thách thức thiêng liêng, đối đầu thực thể đó với cổ vật như Khiên Phá Nguyền của Zara Băng Giá, buộc năng lượng tai ương tan rã. Cơ thể sau khi xóa tai ương cần tinh chất phục hồi, chiết xuất từ hoa Lục Diệp, để tái cấu trúc sinh học và ngăn suy kiệt. Kẻ yếu sẽ bị nghi thức thiêu rụi, nhưng đế vương chân chính sẽ đứng vững, cười trước lưỡi dao số phận.
Đế Vương Toàn Thư Khải không dung thứ cho kẻ run rẩy trước tai ương. Nó là phán quyết của kẻ thống trị, là lưỡi dao rèn bằng khoa học ma thuật và ý chí bất khuất. Chịu tai ương, ngươi tôi luyện ý chí. Xóa tai ương, ngươi khắc tên vào vĩnh cửu. Chỉ đế vương dám cầm bút viết vào cuốn sách này, và chỉ đế vương dám đối mặt với tử thần mà không chùn bước. Hỡi kẻ đọc, ngươi là ai? Kẻ gục ngã dưới lưỡi dao hay kẻ chặt đứt nó? Khắc tên ngươi vào lịch sử – hoặc bị xóa sạch khỏi thời gian!
— Người Ghi Chép Của Các Đế Vương, mang danh hiệu Lưỡi Gươm Vĩnh Cửu, không nghi ngờ, không khuất phục.


0 Bình luận