Nếu không thể truy cập trang web xin vui lòng sử dụng DNS 1.1.1.1 hoặc docln.sbs

Chuyện cô gái trên mặt bi...
Suzuki Niino, Makoto Inoue Ahi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 1: Thiếu nữ kì lạ

Chương 7: Ập đến

0 Bình luận - Độ dài: 6,942 từ - Cập nhật:

     “Rồi sao anh cứ lẽo đẽo theo em vậy. Làm người lớn như anh sướng ghê.”

     “Ý gì đây con nhóc kia. Mẹ nhóc bảo anh đưa nhóc đến trường thì phàn nàn cái gì. Nhìn anh đây giống muốn làm cái đó không?”

     Quả thực mặt Hans trông khá miễn cưỡng. Lại thêm phần chán nản khi phải đưa Alicia đến trường. Dù sao hôm nay anh cũng định dành thời gian để nghỉ ngơi nhưng có vẻ không được rồi.

     “Nhưng anh rảnh rang ghê. Lẽ nào Hans, anh thất nghiệp à?”

     “H…Hả nhóc nói cái gì đấy. Anh mày vẫn làm việc theo yêu cầu nhé. Đừng quên anh là người chuyển thực phẩm với củi cho nhà nhóc đấy.”

     “Nghe thế nào cũng giống mấy người thất nghiệp. Thà anh bảo mình là nhà thám hiểm còn hơn.”

     “Hừ, làm nhà thám hiểm để đi vào mấy chỗ nguy hiểm thì anh xin kiếu nhé.”

     Hans cằn nhằn khi bị Alicia nói về chuyện công việc. Nhưng hiện tại anh không có công việc ổn định thật. Dù chuyển lương thực với củi tới chỗ nhà bà Belle cũng không dư tiền cho anh tận hưởng rượu ngon vào mấy ngày cuối tuần.

     Đã vậy lại còn hay bị bà Belle sai đi làm mấy việc linh tinh tiêu tốn không biết bao thời gian.

     Đặc biệt là hôm nay anh còn phải đưa Alicia đến trường mới khổ. May mà nơi Hans tới cùng đường nên Hans mới chịu đi cùng. Nếu không anh đã để cô nàng này lại một mình rồi bỏ đi lâu rồi.

     “Tính ra nhà nhóc cũng xa nhỉ Alicia. Dùng chổi bay còn nhanh chứ đi bộ đúng là đến mùa quýt.”

     “Uầy, không ngờ người như anh cũng biết đến chổi bay cơ đấy.”

     “Người như anh? Ý nhóc là thế nào hử?”

     Hans lấy hai tay xoáy vào đầu Alicia. Trêu người khác làm anh vui thật nhưng để người khác trêu mình thì không vui cho lắm.

     Khi cả hai còn đang đá xoáy nhau thì cánh cổng hoành tráng của học viện Spes đã xuất hiện ở phía xa.

     Nếu nhìn xa thì trông có vẻ bình thường nhưng khi đứng gần thì phải ngước nhìn mấy thấy rõ. Xung quanh học viện còn được tường đá bao bọc kết hợp với hàng rào sắt bao quanh.

     Cùng với một số cận vệ được trang bị giáp kim loại toàn thân và đeo bao kiếm bên hông. Dưới ánh mặt trời trông bọn họ hệt như đang phát sáng.

     “Hầy, mãi mới đến nơi. Vào sớm đi để anh mày còn đi nghỉ đây.”

     Hans phẩy phẩy tay như đuổi chó.

     “Blè, đã ăn chực lại còn đòi hỏi. Anh đúng là hết sẩy mà.”

     “Gừ con bé này…”

     Khi Hans còn đang hằm hè thì Alicia đã chạy biến vào trường để tránh nạn. Ngay cả cận vệ làm ở đây nhiều năm cũng thấy sốc vì hôm nay cô nàng không đến sát nút.

     Hans đứng một mình dưới cái nắng đang dần gay gắt. Anh thở dài một hơi mệt mỏi. Sau đó xoay người hướng về ngọn núi hôm trước để tiếp tục công cuộc kiếm chác của bản thân.

     Về phần Alicia, cô nàng không vào lớp ngay lập tức. Thay vào đó Alicia chạy vội đến câu lạc bộ. Nơi mà Lucas và Mary đang ở sẵn đó để ghi chú lại những lần tăng cường ma lực của bản thân với thiết bị hình cầu kia.

     Bình thường sẽ là như vậy nhưng hôm nay Alicia gõ cửa rầm rầm thì cũng không ai ra mở cho cô nàng. Do chẳng phải hội trưởng hay hội phó nên Alicia cũng chẳng có cách nào chui vào bên trong.

     Alicia trở chán chường. Cô nàng không biết nên làm gì. Chẳng nhẽ lại tham gia vào mấy tiết học mà cô gần như đã biết toàn bộ kiến thức thì nó chán cực kì. Giá như có cách nào để trốn được ra biển chơi với Shizue thì hay biết mấy.

     Ngắn cũng được vì cô thực sự muốn khoe với Shizue về thành quả của bản thân.

     Khi đang ngồi sổm nghĩ cách trốn ra khỏi trường. Alicia trông thấy có ai đó đang bước tới. Bóng người đó in xuống mặt đất che khuất ánh nắng đang chiếu trên mặt cô nàng.

     Ngẩng đầu lên nhìn, Alicia ngơ ngác khi trông thấy gương mặt quen thuộc.

     “Anh Hans…anh làm gì ở đây thế?”

     “Ờ thì…anh mày đang chán. Định dạo vài vòng xung quanh trường học của nhóc. Giới thiệu cho anh mày đê.”

     Bộ não đang đình trệ của Alicia đang dần trở lại hoạt động. Nếu như hiện tại cô làm người chỉ đường cho ông anh của bản thân thì ắt có lí do để sủi mấy tiết học buổi sáng. Mặc dù điều này có thể khiến điểm chuyên cần của cô tan tành nhưng đối với Alicia điều đó không còn quan trọng nữa.

     Có đúp một năm cô cũng phải trốn đi chơi cho bằng được. Việc học hành cứ để ra sau đi.

     “Vậy ta cùng đi n…”

     “Trò định đi đâu vậy học viên xuất sắc ơi?”

     Người vừa xuất hiện là giáo sư Francesca, đôi mắt của cô thâm quầng vì nghiên cứu thứ ma dược hôm qua của Alicia. Dù mệt mỏi tới đâu thì cô không cho phép bản thân thả rông Alicia được nữa.

     “Trò cứ về lớp thư thả tham gia mấy tiết học buổi sáng đi nhé. Còn việc tham quan trường cứ để giáo sư này lo cho. Dù gì thì tôi cũng có thâm niên trong chuyện này mà.”

     Alicia đơ người. Khuôn mặt vui vẻ lúc nãy tắt ngấm. Đầu óc không thể nảy số ra lí do nào để trốn đi được nữa.

     Khi đang chuẩn bị vọt lẹ thì Alicia đã bị Hans tóm lại nhấc lên khỏi mặt đất bằng một tay.

     “Ui chà, vất vả cho cô giáo quá. Cảm phiền cô nhé. Còn nhóc thì về lớp đi, mẹ nhóc đã nói với anh là không cho nhóc chạy lung tung nữa.”

     “Aaaaaaa anh phải đứng về phía đứa em gái này chứ.”

     “Không có chuyện đó đâu. Tất cả vì một đồng v…à không vì chuyện học hành của nhóc.”

     “Khôngggg, anh cũng bị mua chuộc rồi sao Hans.”

     Thấy Alicia đang dãy dụa trên tay chàng trai lạ mặt, giáo sư Francesca che miệng nở nụ cười.

     “Vậy sau khi trò Alicia về lớp. Tôi sẽ đưa cậu đi tham quan học viện nhé chàng trai trẻ.”

     “Ồ, một lần nữa cảm ơn cô. Để tôi đưa con bé này về lớp trước đã.”

     “Khônggggggg…”

     Hans cúi đầu một cái thật sâu rồi bắt đầu tiến lại phía khối nhà cho học sinh nằm cạnh sân tập. Anh không quên hỏi Alicia xem lớp của cô nàng ở tầng mấy để đưa lên cho tiện.

     Thế là sáng hôm đó Alicia đã phải chịu đựng mấy buổi học bằng toàn bộ sức lực.

Ã

     Thoả thuận giữa hai cô gái đã sắp kết thúc. Chính xác thì đã trôi qua hơn nửa. Hiện tại đã là chiều ngày thứ năm.

     Mặc dù buổi sáng Alicia liên tục nghĩ xấu về ông anh phản bội của mình nhưng khi gặp Shizue thì mấy suy nghĩ đó cũng vụt bay nhanh chóng.

     Nhưng thứ còn vụt bay nhanh hơn dòng suy nghĩ đó chính là cơ hội được Shizue chỉ cho thứ ma pháp hồi phục kia bằng không.

     Vậy nên mấy ngày luyện tập tiếp theo, Alicia chật vật bay đến với đống đồ trên người trông chẳng khác nào khối hộp lơ lửng. Nào là sách viết về lịch sử, ma thuật các loại, nhiều quyển có khi còn lớn tuổi hơn cả cô.

     Thậm chí Alicia còn đem theo một giỏ đầy ắp bánh ngọt được chính mẹ cô làm khi bị Alicia vòi. Cùng với đó là sự năn nỉ ỉ ôi mãi không dứt của Alicia. Đã không học được thứ ma pháp kia thì ít nhất cô cũng phải đổi điều kiện cho bằng được.

     Chắc do quá đau đầu vì một đứa cứ mè nhèo suốt mấy ngày liền nên Shizue đành đồng ý với  mong muốn đổi điều kiện giao kèo của cô nàng. Còn vụ nhà ở thì Alicia đã tiễn nó đi đến một nơi xa.

     Và như bao lần, Alicia “lật mặt” ngay tức khắc.

     Từ bộ mặt sướt mướt đẫm lệ, tèm lem nước mũi thành một nụ cười rạng rỡ, chói loà hơn cả vầng dương sáng rực hôm đó.

     Nhưng nếu bỏ qua cái tính trẻ con thì Shizue có thể chắc chắn phần nào cái danh thiên tài của Alicia. Tiềm năng phát triênr của thiếu nữ tóc mật ong này quả thực rất khó để đánh giá chính xác. Ngoài chữ vô hạn ra chắc chẳng còn từ ngữ nào phù hợp.

     Vì lẽ đó mà Alicia gần như làm chủ kĩ thuật “phủ”.

     Nhìn Alicia huy động ma lực bao bọc lấy cơ thể, Shizue không khỏi ngạc nhiên khi lời nói ngày hôm qua không phải nói dối.

     Khi mới bắt đầu cô chỉ có thể tạo ra một lớp ma lực mỏng tang thậm chí còn không thể duy trì lâu dài nhưng nó lại khiến cô nàng mệt bở hơi tai.

     Vậy mà giờ đây Alicia có thể dễ dàng điều tiết cường độ của nó, liên kết ma lực cực kì ổn định. Lượng mana vào trong cơ thể hoàn toàn không có dấu hiệu cho thấy sẽ bị phản phệ.

     Đóng quyển sách đã đọc gần hết, Shizue bắt chuyện với cô nàng đang tập trung trước mắt.

     “Lớp “phủ” còn có khả năng chặn các đòn tấn công bằng ma lực thậm chí là mana chỉ bằng cách tăng cường độ của nó vượt trên mức của đòn tấn công.”

     “Thật vậy sao, vậy thì tiện quá hehe.” – Alicia cười hề hề mà vẫn có thể giữ lớp phủ một cách chắc chắn.

     “Vậy ta thử nghiệm luôn nhé.”

     Vẻ mặt nghiêm túc của Shizue không có nghĩa gì đây là câu nói đùa.

     “Ể…Kh-Khoan đã Shizue, mình chưa sẵn sàng tinh thần đâu.”

     Alicia hét lên khi thấy vài bụp nước lớn lơ lửng xung quanh Shizue.

     “Yên tâm đi.”

     Trước vẻ mặt hoang mang của Alicia, vô số tia nước cao áp được phóng ra từ mấy bụp nước biển. Mức sát thương của nó dư sức xuyên thủng lớp da của quỷ biển trong chốc lát. Nếu mà trúng phải người bình thường thì kết cục chỉ có thể là tan xương nát thịt.

     Lúc mới đầu Alicia còn co giò bỏ chạy để tránh né đòn tấn công khiến cát trắng văng tung toé. Trông không khác nào bãi chiến trường thứ thiệt, nó còn tệ hơn cả căn phòng của cô nàng.

     Tuy vậy, khi bị Shizue bắt đứng yên để nhận đòn thì Alicia mới cắn răng dừng lại với vẻ mặt không cam chịu. Vì cô chịu đau không tốt nên chờ đợi một đòn tấn công lao thẳng tới chẳng khác nào sự tra tấn về cả tinh thần lẫn thể xác.

     Cùng với việc được chứng kiến uy lực của đòn đánh càng khiến tâm trạng Alicia thêm phần căng thẳng.

     Khi một tia nước lao tới tốc độ khó tin, Alicia chỉ biết nhắm mắt cầu mong bản thân sẽ không có lỗ nào trên người.

     Chỉ có một âm thanh vang lên. Nghe như tiếng tạt nước.

     Không chút đau đớn, một cơn tê nhẹ cũng không, toàn thân Alicia chẳng bị xây xát chút nào. Như thể đòn tấn công đã biến mất ngay khi chạm tới cô nàng.

     “Tôi đã nói rồi.”

     “Ừm hứm, tự dưng tớ thấy tự tin hơn hẳn đó.”

     “Tiếp tục.”

     Không đời Alicia trả lời, Shizue phẩy tay.

     Lượng lớn nước biển bay lên không trung rồi phân chia thành những thanh gươm trong suốt. Màu xanh của mana và nước biển hoà quyện lấp lánh dưới cái nắng.

     Khi Shizue ra hiệu, toàn bộ chúng lao vùn vụt tới chỗ thiéu nữ tóc vàng nhạt.

     Vút

     Khác với lần đầu, Alicia quyết định nhận toàn bộ đòn tấn công của Shizue.

     Chỉ thấy cô nàng đặt hai tay lên ngực, khởi động ma lực lưu thông mạnh mẽ hơn khắp cơ thể rồi giải phóng chúng để tăng cường độ đậm đặc cho lớp phủ.

     Khi thanh kiếm của Shizue gần chạm tới, chúng trở lại nước biển bình thường mà ập thẳng vào người Alicia.

     Mới đầu cô nàng cũng không để tâm lắm mà chỉ tập trung vào việc phòng thủ trước những đòn tấn công của shizue. Nhưng dần dần số lượng kiếm bay tới tăng lên quá nhiều, choán hết tầm nhìn khiến Alicia lo lắng.

     Dường như không có sự nhân nhượng nào trong loạt tấn công của Shizue.

     Vút

     Một thanh đại kiếm phi tới ngay giữa bụng Alicia. Dù nó đã biến thành nước nhưng áp lực tạo ra khiến cô nàng bị đẩy lùi đôi chút.

     Không đợi Alicia kịp phản ứng, đợt tấn công tiếp theo đã đến. Lần này không chỉ kiếm mà xuất hiện thêm cả thương, đao, giáo, lưỡi liềm. Mọi thứ như thể muốn lấy mạng cô nàng ngay bây giờ.

     Tuy lớp phủ đã đã giúp Alicia chặn lại toàn bộ nhưng đồng phục đã ướt nhẹp. Không lạ gì khi nội y bên trong của cô nàng dần lộ ra dưới lớp áo trắng. Mặt Alicia bỗng chốc đỏ bừng lên khiến độ tập trung bị giảm sút.

     Ngay khoảnh khắc ấy, một thanh kiếm phi thẳng tới giữa trán cô nàng. May mắn là Shizue đã dừng nó lại kịp thời. Nếu chậm chỉ một giây thôi thì đầu Alicia trông không khác nào món khoai tây hấp bơ.

     “Ng-Nguy hiểm quá.” – Alicia rên rỉ, hai tay vẫn che đi phần ngực nhô lên.

     “Chắc vẫn cần luyện tập thêm. Và cả lớp phủ hiện tại của cô có hơi cao nên mana đi vào trong khá ít đấy.”

     “A…Ừm.”

     Nói rồi, Shizue cho Alicia một giây để điều chỉnh lại sau đó tạo ra hàng trăm thanh gươm ở sau lưng. Alicia cũng không dám cự cãi mà chỉ có thể vào tư thế để tiếp tục màn hành xác bản thân mặc cho bộ đồ còn chưa khô.

     Rõ ràng câu chuyện nghỉ ngơi cùng với Shizue vào ngày hôm qua như biến mất như chưa từng tồn tại. Alicia cũng sốc vì sự thay đổi choáng ngợp này.

     Phải tới khi cô nàng mệt rã rời rồi nằm lăn trên bãi cát ấm thì mới được tha. Alicia thở không ra hơi tự hỏi thế lực nào đã cứu sống cô qua khoảng thời gian vừa rồi. Có lẽ đây chính là kì tích chỉ xuất hiện trong truyền thuyết thôi sao?

     “Toàn thân ê ẩm rồi đúng không? Mặc dù lớp “phủ” có khả năng chống lại tấn công ma thuật nhưng khả năng kháng vật lí khá kém nên cô thấy mệt cũng không lạ.”

     “Thảm nào nãy giờ mình cứ thấy mấy chỗ đau nhói à.”

     “Việc trung hoà mana thì sao?”

     Đáp lại Shizue là sự tự tin đến phổng mũi của Alicia.

     “Hehe hiện tại tớ đã thuần thục rồi nha. Hơi bị siêu đó, khen tớ đi.”

     “Ờ.”

     “Chỉ vậy thoi sao…Phũ phàng quá.”

     Alicia biết chỉ luyện tập với Shizue thì chắc chắn không thể đạt được trình độ đúng như lời hứa của hai người dù cho có được kèm cặp như thế nào đi chăng nữa.Vậy nên tự luyện tập vẫn là một phương pháp tuyệt vời giúp cô phát triển vượt bậc.

     Khi ở bên Shizue, cô nàng có hơi mè nhèo nhưng khi ở một mình Alicia lại cố gắng đến khó tin. Ngay cả khi không nhìn thấy mật độ mana thì cô nàng vẫn dốc toàn lực.

     “Mà tại sao ngày nào cô cũng mò đến đây vậy? Nếu là ngày nghỉ thì lấy đâu ra nhiều như thế.”

     “T-Tớ có xin phép đàng hoàng rồi nhé.”

     “Tôi có hỏi cái đấy đâu.”

     “Phải rồi ha.”

     Lí do Alicia đến đây thường xuyên dù cho đó không phải ngày nghỉ do cô đã lợi dụng những điều lệ dành cho câu lạc bộ.

     Nói trắng ra là cúp tiết có tổ chức nên hầu như không bị bắt phạt. Cùng cái lí do đi kiếm mẫu vật thì tính thuyết phục càng cao. Mỗi tội đồng phục bị ướt thì vẫn cần giải thích nhưng có thể sấy khô được. Và thời gian ở đây cũng không được quá lâu.

     Nhưng giờ Alicia chẳng thể làm gì cả. Cũng tại phải làm bộ đồng phục của mình chóng khô đi.

     “Hừmmmmmmmm.” – Cô nằm nhăn mặt trên bãi cát.

     Cô nàng cố gắng nhớ lại điều gì đó nhưng không thể nghĩ ra. Có khi do việc đấy không quan trọng nên quên mất cũng đúng. Nếu nhớ lại được thì tính sau.

     Nhìn bầu trời trong vắt không một gợn mây, ánh nắng chói chang chói rọi khắp thị trấn Sorad khiến Alicia vô thức lấy tay che đi một bên mắt.

     “A! Nhớ rồi.”

     Cô nàng bật dậy khỏi tư thế. Không biết sau lưng đã dính đầy cát.

     Nhìn Alicia như vậy, Shizue nghĩ tới mấy con ếch đang bật nhảy.

     “Tớ còn phải lấy một chút nước biển nữa, suýt chút thì hỏng chuyện.”

     Dù gì khi đem mẫu vật về, giám thị Selena chả xuất hiện từ bụi cây bất kì để xem cô có thực sự trốn học không.

     Shizue tiếp tục đọc cuốn sách dày cộp trên tay. Còn Alicia thì thư thái tiến lại mặt biển để lấp đầy hai chiếc lọ bằng nước biển.

     Dẫu sao ma lực của hai người kia cần được cải thiện càng nhanh càng tốt. Nhưng cô nàng vẫn cảm thấy lấn cấn trong chuyện này mà không biết tại sao.

     “Nè Shizue, cậu có cảm thấy cô đơn khi tớ đi về không?”

     Alicia nhìn mặt nước vừa bị mình khuấy động vừa hỏi.

     “Không, đỡ ồn ào hơn hẳn.” – Shizue chẳng buồn liếc nhìn đến một lần.

     “Huhu tớ buồn lắm đó.”

     Alicia đưa hai tay lên dụi mắt, tỏ điệu bộ đáng thương. Như thể cô nàng mới bị Shizue nạt cho một trận vậy. Song cô còn đứng dậy tự biên soạn luôn một kịch bản chia li.

     “Đáng ra cậu phải nói “tớ cảm thấy cô đơn khi cậu đi mất” hay “không có cậu tớ thấy buồn lắm”. Chí ít cậu cũng phải nói được như vậy chứ.”

     Cảm thấy bản thân bị chỉ trích, Shizue nhăn mặt.

     “Xin lỗi. Tôi không nghĩ bản thân nói được mấy câu sến súa đó đâu.”

     “Ầy, chán cậu thiệt chớ. Vậy thì cậu thử kể một câu chuyện cười đi xem nào.”

     “Xin kiếu.”

     “Vậy thì…” – Alicia trở im lặng khi thấy một thanh kiếm trong suốt thấp thoáng sau lưng Shizue.

     Giờ cô nàng mà kì kèo thêm chút có lẽ sẽ bị Shizue xắt ra thành từng mảnh mất. Nhưng kể cả vậy thì Alicia vẫn nghĩ ra trò để nghịch được.

     Dù sao thời lượng tối đa để cô ở lại đây rơi vào tầm ba mươi phút nếu mà có “vô tình” đi quá thì điểm chuyên cần chắc chắn sẽ toang. Trừ phi đã được cho phép nghỉ ngơi tử giáo viên bộ môn hôm đấy.

     Chỉ thấy Alicia nhặt cây chổi “mượn tạm” bị vứt chỏng chơ dưới nền cát. Sau đó cô nàng truyền ma lực vào khiến nó lơ lửng lên đôi chút.

     Khác với mọi khi, lần này cô đứng lên thay vì ngồi. Mặc dù ban đầu còn hơi lóng ngóng trong việc giữ cân bằng nhưng chỉ ít phút sau cô có thể kiểm soát hoàn hảo.

     Alicia ưỡn ngực đầy tự hào khi bản thân đã làm được như vậy.

     Song Alicia điều khiển để cho cây chổi bay cao lên từng chút một. Chân cô nàng run run nhưng điều này không có vấn đề gì. Cứ thế chẳng mấy chốc Alicia sẽ là người sử dụng chổi bay độc đáo nhất thị trấn.

     Khi đã rót một lượng ma lực vừa đủ vào bên trong cây chổi. Alicia khởi động với tốc độ vừa phải đủ để cô không bị ngã. Dần dà Alicia mới tăng tốc lên cùng với đó khoảng cách với mặt đất càng được kéo dãn.

     Khi Alicia còn đang vui vẻ với trò nghịch dại này, Shizue cũng vừa hoàn thành cuốn sách. Cô nhận ra con nhỏ kia đang làm trò gì đó trên bầu trời.

     Con nhỏ đó cứ bay vòng vòng rồi hú hét như một đứa dở người. Bỏ qua việc chuyện này khá ngứa mắt thì thứ âm thanh nhức óc kia cũng đủ hành hạ một người thích yên tĩnh như Shizue.

     Shizue đóng quyển sách lại rồi biến dòng nước dưới chân mình thành một ngọn giáo dài. Cô nhìn con nhỏ đang bay qua lại mà nhắm chuẩn rồi phóng ngọn giáo bằng nước tới đó.

     Vút

     Một âm thanh như xé gió vang lên.

     Đòn tấn công xượt qua ngay trước mắt Alicia khiến cô nàng xanh mặt sợ hãi. Quả đấy mà đi nhanh thêm một tí có khi cô lại giống như con lươn nằm trên thớt rồi.

     Đương lúc Alicia đang thở phào nhẹ nhõm, cô không hề nhận ra một chân đã trượt khỏi chiếc chổi. Toàn thân cô nàng cứ thế bị kéo xuống theo.

     Nếu như rơi thẳng xuống chắc chắn Alicia thành quả cà chua nát tuy nhiên cô nàng vẫn không tài nào bình tĩnh được. May mắn là trong phút cuối Alicia đã thành công sử dụng ma pháp ngay trước khi chạm đất.

     Một cơn gió đã đỡ cô ngay trước khoảnh khắc tiếp xúc với mặt đất. Nhưng chiếc chổi đã phản bội mà rơi thẳng xuống đầu khiến Alicia lăn ra la hét quằn quãi. Cô liên tục lấy hai tay xoa lên vị trí bị dính đòn. May mà hai bình nước trong túi đồ vẫn bình an vô sự.

     “Cậu làm gì vậy shizue? Đau quá…”

     Trong khi cô nàng vẫn còn rên rỉ thì Shizue lại nhìn vào cơn gió vẫn hiện hữu một cách yếu ớt đầy thích thú.

     “Ồ, đây không phải là điều khiển vật chất sao.”

     “Hể, điều khiển vật chất? Tớ á.”

     “Đúng là rơi vào nguy hiểm con người sẽ phát huy vượt bậc nhỉ.”

     “Khoan khoan khoan đã, liệu đó có tính là may mắn không nhỉ?”

     “Cũng có thể nhưng nó vẫn sẽ giúp cô điều khiển vật chất trong tương lai thôi.”

     Alicia mỉm cười nhe nhởn.

     “Hehe, tuyệt vời thiệt đó. Vậy giờ cậu gọi tớ bằng tên nhé.”

     Theo như điều kiện bổ sung đã được nhắc tới trong thoả thuận. Alicia phải biểu diễn được tối thiểu hai lần điều khiển vật chất cho Shizue xem mà không cần tới sự giúp đỡ của cô.

     “Làm thêm một lần nữa đi.”

     Nghe xong câu nói của Shizue, Alicia cứng người. Đến chính cô nàng còn hiểu pha vừa rồi ăn may là cái chắc. Mặc dù Alicia hiểu rõ lí thuyết cũng như cách vận hành nhưng việc sử dụng điều khiển vật chất trong tức khắc như vậy thì đây mới là lần đầu tiên.

     Không khéo giờ biểu diễn lại mà thất bại thì đúng tệ hại mà. Nhưng thà rằng làm tệ một xíu còn hơn bày ra một đống lí do để trốn tránh. Alicia không muốn làm vậy nữa.

     Cô nàng chống chân đứng dậy, cát dính trên bộ đồ rơi xuống ít một. Cô nàng nhìn Shizue bằng đôi mắt quyết tâm, dẫu sao cũng phải ngầu một chút mới được.

     Song Alicia đưa tay về phía trước sử dụng kĩ thuật trung hoà mana đã luyện tậo lâu nay.

     Khoảng không trước mắt Alicia dần có sự thay đổi. Một lớp ma lực đang dần hình thành và bao bọc lấy nó. Lớp mana bên ngoài cơn gió nhanh chóng hoà làm một với lớp ma lực cô tạo ra. Và giờ cô nàng chỉ cần tăng thêm độ đậm đặc cho nó là mọi thứ sẽ hoàn thành.

     Alicia truyền thêm ma lực vào bên ngoài lớp vật chất. Khi ấy cô cảm nhận được một thứ gì đó đang hiện hữu bên trong mình. “Nó” đang dâng lên rất nhanh và bùng nổ chỉ trong một khoảnh khắc.

     (Cảm nhận được rồi!)

     Khi Alicia mở mắt ra một cơn gió đã hoàn toàn thuộc về quyển kiểm soát của Alicia.

     Sau cùng thì cô đã thực sự thành công.

     “Có thể gọi là ổn.”

     “Hehe mình biết mà.” – Alicia tươi cười lên tiếng nhưng đôi chân vẫn còn run.

     “Với cả cô giữ sức đi, nãy không sử dụng lớp phủ nên mana đang chảy ồ ạt vào đấy.”

     “Ể, mình thấy bình thư…”

     Rầm

     Chưa kịp nói hết câu, Alicia đã nằm bẹp dí trên bãi cát. Có lẽ lượng ma lực trong cơ thể cô nàng đã chạm đáy. May mắn là quá tải không xảy ra nên cô tạm an toàn.

     “Hết nói nổi.”

     “Ơ kìa, cậu phải khen mình chứ.” – Alicia bĩu môi.

     “À cô giỏi quá, xin chúc mừng vì đã thành công nhé.” – Shizue nói với giọng đều đều.

     “Èo đấy đâu phải là khen nó gọi là nói cho có mà.”

     Alicia lải nhải liên hồi khiến Shizue thấy khác nhức đầu.

     Chẳng nhẽ giờ cô nên cho con bé lắm lời này một bài học. Nhưng nếu tiễn con nhóc này thì ai sẽ là người đem sách cho cô đọc nữa, cả đống đồ ngọt cũng sẽ biến mất rồi còn cả vấn đề pháp lí.

     Nghĩ một hồi Shizue nén khó chịu vào trong, dẫu sao vế sau cũng có lợi hơn nhiều.

     “Vậy thì sao hồi ở trường mình lại không kiểm soát được nhỉ? Gió tự biến thành lưỡi đao rồi tự lao đi luôn mới mệt. Còn lần này mình mất tập trung nhưng nó vẫn giữ nguyên kìa.”

     Alicia vung vẩy khiến cơn gió bay lượn trong không trung.

     “Cô chưa truyền ma lực để kiểm soát là thứ hợp lí nhất. Với cả khả năng cảm nhận cường độ mana của cô giờ tốt hơn nên về sau sẽ dễ dàng thôi.”

     “Ồ hố, nhưng cậu biết gì không Shizue?”

     “Biết gì?”

     “Tớ đã đáp ứng đủ điều kiện rồi đó. Thậm chí còn hoàn thành cả điều kiện bổ sung luôn. Giờ thì gọi tớ bằng tên đi. Gọi-Tớ-Bằng-Tên-Đi. Gọi bằng tên đi.”

     Giờ Shizue đã cáu thật rồi. Cô thực sự muốn đâm con bé lắm mồm này vài phát cho khuây khoả nhưng không tài nào ra tay được. Đã vậy lại còn phải làm một thứ hết sức phiền phức nữa.

     Nhưng cô không phải dạng người thất hứa nên phải làm thôi.

     “Alicia.”

     “Không được. Không có tí cảm xúc gì cả, gần gũi hơn một chút được hem?”

     Alicia vừa ngồi dậy đã lắc đầu.

     “Rất vui được gặp cô, Alicia.”

     “Có chút cảm xúc rồi đó nhưng vậy là tớ vui rồi.

     “Chẹp.”

     “Tớ vừa nghe thấy tiếng chẹp miệng đúng không?”

     Shizue không đáp lời mà lẳng lặng quay đi chỗ khác. Cô cảm thấy bản thân vừa làm một thứ hết sức vô bổ. Cô không biết tại sao bản thân có thể đưa ra những điều kiện khó đỡ như vậy.

     Ít phút sau, cơ thể Alicia cũng về với thể trạng ban đầu. Cô nàng đứng dậy vươn vai, không quên làm mấy động tác khởi động.

     Xong việc cô nàng tiến lại nhặt “hung thủ” đã làm mình u đầu. Nhìn câu chổi trên tay, Alicia cay cú vì không thể đập gãy nó làm đôi.

     “Hầy, chán thiệt chứ nhưng mình phải về trường rồi.”

     “Ừ.”

     “Èo, cậu không thể nói một lời tạm biêt sao. Tớ buồn lắm đó.”

     “À vậy thì tạm biệt.”

     Ơ kìa…”

     Dù không lỡ nhưng Alicia vẫn phải lên chổi để bay về trường. Nếu như cô đi lâu quá ắt sẽ bị nghi ngờ cho xem. Chẳng nhẽ lấy nhõn hai bình nước mà mất cả tiếng sao.

     Nhìn bóng hình Alicia rời đi, Shizue miệng lẩm bẩm lại tên của cô nàng.

     Có lẽ nó không tệ như cô nghĩ. Ngoài ra cô vẫn còn một số việc cần hỏi Alicia nhưng đành để ngày mai vậy.

Ã

     Như thường lệ, Alicia lại tới bãi biển mà cô nàng hay gặp Shizue.

     Nhưng mỗi tội hôm nay Alicia đến hơi muộn, tận ba giờ chiều. Đã vậy cái tư thế lúc bay cũng khá kì cục, trông giống một con chim đang chuẩn bị rơi xuống. Cô nàng loạng choạng, lắc lư trông không vững tay tí nào.

     Tuy đã tiếp đất bằng mặt vậy mà Alicia vẫn dư sức để chạy ra than vãn đủ kiểu với thiếu nữ tóc đen về một ngày tồi tệ ở trường.

     Đầu tiên là sáng nay đi học muộn do cô ngủ quên. Kế đó lại còn bị giáo sư chủ nhiệm mắng cho một trận vì để quên sách vở ở nhà. Xong rồi đến câu lạc bộ cũng bị Lucas nạt cho một trận vì làm hỏng đống công cụ trong phòng câu lạc bộ dù cô nàng không cố ý lắm.

     Tệ nhất là lúc bay đến đây, Alicia đã đâm trúng một con chim khiến khả năng giữ thăng bằng của cô nàng mất sạch.

     Đã vậy trời hôm nay lại còn âm u như dìm hàng tâm trạng của cô nàng nữa.

     “Hầy, nói chung là mình đen đủ đường luôn. Chán thiệt chứ.”

     “Ờ.” – Shizue hờ hững trả lời khi đọc cuốn sách Alicia mới đưa cho.

     “Mà tớ có điều cực kì quan trọng muốn hỏi này.”

     “Cô hỏi gì?”

     Thấy Alicia nghiêm túc ra mặt, Shizue không khỏi bất ngờ vì từ trước đến nay con người này chỉ toàn cợt nhả. Có khi giờ đem cô ra làm trò đùa cũng không có gì là lạ.

     “Ờm làm chậm tốc độ chuyển hoá mana có giúp chúng ta tăng cường mạch ma lực và tâm ma lực không?”

     “Không. Tôi có nói tốc độ chuyển hoá ma lực thuộc về bẩm sinh đồng thời nó cũng không ảnh hưởng quá nhiều tới mạch hay tâm ma lực cả. Cùng lắm cũng chỉ tối ưu khả năng sử dụng ma pháp liên tục thôi.”

     “Lạ nhỉ. Tớ có hội bạn tạo ra thứ ma cụ có khả năng làm chậm tốc độ chuyển hoá mana đó. Thậm chí khi sử dụng mạch ma lực và tâm ma lực cũng phát triển đáng kể luôn.”

     “Thứ đó cần nước biển để hoạt động đúng không? Đó cũng là lí do cô phải đến đây lấy nước biển nhỉ.”

     “Ủa sao cậu biết được chuyện đó.”

     Shizue cũng không rõ. Trong kí ức của cô chỉ chớp nhoáng vài hình ảnh những căn nhà tan hoang của một kinh thành sụp đổ. Những vụ nổ váng trời cướp đi sinh mạng của không biết bao người.

     Một cuốn sách bìa đỏ với những phát minh gây nguy hiểm tới cả một quốc gia. Chỉ cần làm theo những gì được viết trong đó thì thiệt hại là không thể đo đếm được.

     “Quả cầu lơ lửng” cũng chính là một trong số đó.

     Đây là loại ma cụ thoạt đầu tưởng như để giúp con người tăng cường khả năng ma pháp. Nhưng thực chất nó lại biến người sử dụng trở thành một quả bom cỡ đại. Những “quả bom sống” ấy hoàn toàn có thể đánh sập một toà lâu đài chỉ trong một sớm một chiều.

     “Cô phải phá huỷ thứ đó ngay lập tức.”

     “Kh-Khoan ý cậu là sao. Nếu tớ làm vậy họ sẽ nạt tớ thêm một thời gian, thậm chí là tống cổ khỏi câu lạc bộ đó.”

     “Nếu cô muốn họ chết thì cũng được.”

     “Ch-Chết á.”

     “Không còn thời gian nữa đâu, đã hơn một tuần kể từ lần đầu cô lấy nước rồi. Yêu cầu họ dừng nó lại rồi phá huỷ ngay lập tức và tiêu huỷ cả cuốn sách ấy đi.”

     “Được rồi! Mình đi luôn đây.”

     Dù chỉ mới nghỉ chân được chưa đầy năm phút nhưng Alicia đã lập tức rời đi. Cô nàng bắt buộc phải làm vậy vì an nguy của Mary và Lucas bằng không…

     Nhìn Alicia chuẩn bị rời đi với gương mặt lo lắng, Shizue lên tiếng giúp cô cảm thấy đỡ hơn phần nào.

     “Tôi mong mọi chuyện sẽ ổn.”

     “Cảm ơn cậu nhé Shizue.”

     Một âm thanh vang lên xé toạc không gian, Alicia vút bay lên trời với tốc độ kinh hồn. Ngay cả bãi cát cũng lún xuống một vết sâu.

     Shizue vẫn đứng trên mặt biển trầm ngâm. Theo như những gì xuất hiện trong tâm trí thì cô đã thấy quyển sách đó bị đốt thành tro vậy mà giờ nó vẫn tồn tại được cơ chứ.

     Phía bên kia, Alicia chỉ mới sắp về trường nhưng cảm giác bứt rứt bên trong cô nàng càng mãnh liệt hơn.

     Từng giây trôi qua như con dao sắc bén đang từ từ ghé sát sợi dây hi vọng nối giữa sự sống và cái chết của hai người bọn họ vậy. Chỉ cần chậm một chút thôi, sợi dây mong manh ấy sẽ đứt ngay tức khắc.

     Đáng lí ra hôm nay cô phải mang theo bộ gia tốc ma lực cường đại mới đúng.

     Cái chết.

     Hai chữ đáng sợ ấy hiện ra trong đầu Alicia. Cô nàng không dám nghĩ tới việc hai người đó sẽ ra đi giống như cha mình năm xưa. Nếu như điều này xảy ra thêm một lần nữa thì rốt cuộc cô đang cố gắng vì cái quái gì cơ chứ.

     “Thấy rồi…Sắp tới nơi rồi…”

     THấy dãy nhà quen thuộc đã ở trước mắt. Alicia chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì một điều kinh hoàng đã xảy ra giống như sự việc một tháng trước.

     Đoàng

     Căn phòng câu lạc bộ quen thuộc nổ tung. Cửa kính vỡ tan bắn hết ra ngoài. Những phần tường được chắp vá rơi rụng như đống sắt vụn. Dư âm tạo ra một cơn gió thổi ngang qua khoảng trời âm u.

     Tuy không lớn bằng vụ nổ ma cụ lần trước nhưng nhiêu đó cũng đủ để lấy mạng người khác rồi.

     Cùng với âm thanh váng trời, ngọn lửa bị bắt từ những ma cụ sớm chốc bùng lên nuốt chọn một góc của dãy nhà. Một mùi khét xen lẫn âm thanh xôn xao của những học sinh trong khu nhà.

     Bọn họ nhanh chóng sơ tán học viên và lại gần để xem xét tình hình. Những người ở sân tập cũng xúm lại theo dõi song có học viên cũng đã dùng thuỷ ma pháp để dập lửa.

     Nhìn khung cảnh kinh hoàng trước mắt, Alicia hét lên đầy đau đớn.

     “LUCAS! CHỊ MARY!”

     Toàn thân cô run rẩy nhưng vẫn cố gắng bước đến. miệng liên tục cầu nguyện mong sao hai người có thể sống sót.

     Chỉ cần là tia hy vọng nhỏ nhất thôi cũng được. Chỉ cần cô thấy được hai người họ có thể thể thoát khỏi khu nhà đó. Chỉ cần họ vẫn bình an.

     Alicia cố gắng lê lết đôi chân nặng trịch của mình tới gần căn phòng. Cô cố gắng lách qua từng người một để đến gần hơn nữa. Chỉ một chút nữa thôi là tới được rồi.

     Phịch

     Alicia ngã khuỵu xuống, cơ thể như bị rút sạch sức lực vốn có.

     Xung quanh cô thật ồn ào. Kinh khủng quá…

     Cô định dùng ma lực để thổi bay đống lửa và cả lũ học sinh đang hóng chuyện nhưng bản thân lại không sao làm được. Dường như có thứ gì đó đã vô hiệu khả năng ma pháp của cô.

     Sự tuyệt vọng bủa vây lấy Alicia. Đôi mắt tươi sáng của cô dần trở nên vô hồn.

     Khi ấy một người hét lên để thông báo một tin quan trọng.

     “Có hai học sinh bị mắc kẹt trong này!”

     Nghe vậy lại có nhiều người xông vào bên trong căn phòng vừa xảy ra vụ nổ. Những học sinh đứng ngoài sử dụng thuỷ ma pháp để làm giảm ảnh hưởng của đám cháy lớn. Sau một hồi có người đã cứu được Lucas và Mary ra bên ngoài.

     Alicia nhìn thế giới ồn ào đó không biểu lộ một cảm xúc nào.

     Trời bắt đầu đổ mưa.

Ã

     Một căn phòng được lát nền gạch màu xám. Bên trong thoang thoảng mùi hương dịu của các loại thảo dược chuyên dụng cho việc chữa trị.

     Nơi này là phòng y tế của trường với tổng cộng bốn chiếc giường chia đều bốn góc. Có hai cửa vào đặt phía bên phải và đối diện là cửa sổ được treo rèm cửa màu trắng đang bay phấp phới trong từng hạt mưa.

     Lucas và Mary đang nằm trên giường kế bên nhau. Tình trạng cơ thể không còn từ nào để diễn tả. Việc cả hai sống sót được đã là một điều kì diệu rồi.

     Chân tay của hai người đã gãy vụn bằng sạch. Nội tạng đã bị tổn thương nặng nề, xuất huyết nội cũng có. Phần da bên ngoài bị bỏng rộp do bị bỏng nặng trông vô cùng thảm thương. Khuôn mặt đang được băng kín bằng băng gạc trắng.

     Dù đã được cho uống dược liệu hồi phục thì họ cũng chưa thể trở lại thể trạng khá khẩm hơn. Giáo viên trong trường cũng phát hoảng vì không thể làm gì tốt hơn.

     Đáng buồn thay từ này về sau hai người vĩnh viễn không dùng được ma thuật nữa. Nếu muốn trở về như cũ thì chỉ có thể đến vương đô để nhận “phước lành” mà thôi.

     Alicia ngồi bên cạnh giường bệnh, gục xuống với đôi mắt trống rỗng. Thế giới trong cô giờ đã mờ nhoè không thể định hình nổi nữa.

     Alicia cho rằng toàn bộ sự việc này đều là do cô. Chỉ vì cô không điều tra kĩ càng thứ đó nên hai người họ mới phải dính lấy cơ sự này. Giá như lúc ấy cô nát thứ đồ khả nghi ấy đi.

     Cánh cửa phòng được kéo mở, Fiona với bộ vest quen thuộc bước vào. Cô đưa một tờ giấy cho Alicia rồi nói với chất giọng đều đều.

     “Theo như điều tra, ma cụ này được hai học viên Lucas và Mary độc lập chế tạo nên em sẽ không cần đối mặt với bất cứ hình thức kỉ luật nào. Hơn nữa việc này liên quan tới tính mạng của người thuộc đại gia tộc nên hai học viên kia sẽ bị đuổi học ngay lập tức.”

     (Không liên quan cái quái gì cơ chứ?)

     Chẳng phải chính cô là người luôn đem nước biển về để giúp họ tăng cường ma lực sao. Vậy thì chính Alicia mới là người gây lên cơ sự này chứ.

     Phải rồi, mọi chuyện ngay từ ban đầu là sai lầm trong quyết định của cô. Cô mới chính là kẻ suýt lấy đi mạng sống của Mary và Lucas.

     Hai tay Alicia bấu chặt lấy đùi đến mức máu bật ra, tờ giấy cũng bị nhàu nát. Những giọt nước mắt lại chảy dài trên má làm ướt đẫm tờ giấy bên dưới.

     Từ cuống học khô khốc, từng lời từng chữ Alicia nói ra trong sự tuyệt vọng trộn lẫn đau khổ.

     “Em…là em đã lấy mẫu vật về cho bọn họ…Chính em mới là kẻ giết người.” – Alicia nói, gương mặt càng thêm đau khổ.

     “Không phải tôi đã nói rồi sao? Nếu em cứng đầu như vậy thì chắc chắn sẽ bị tống giam thậm chí là tử hình đấy.”

     “Tất cả là tại em…Là tại em…”

     Alicia lặp lại câu nói, chất giọng ngày càng yếu ớt. Giờ chỉ có lấy mạng cô ra mới có thể đền tội được.

     Cô chấp nhận sự trừng phạt thích đáng nhất dành cho mình. Nắm ấy cũng chính vì cô mà cha cô đã ra đi và giờ đây lại là hai người thân thiết của Alicia.

     “Vậy tôi sẽ thông báo lại vấn đề này sau.”

     Người phụ nữ hừ lạnh rồi rời đi sau một tiếng thở dài.

     Alicia chỉ còn lại một mình với âm thanh tiếng mưa. Cô gục xuống khóc lớn như xé toạc cuống học của mình. Cô khóc mãi mà chẳng thể dừng trong cơn mưa nặng hạt.

     Sợi dây ấy…Có lẽ đã đứt rồi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận