• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02

Chương 25 : Tâm tư của mỗi người

0 Bình luận - Độ dài: 2,194 từ - Cập nhật:

"MAYA, cậu thật sự định thi đấu với Rei sao?"

Đã là buổi tối. Tokai Teio và Mayanotopgun cùng nhau trở về ký túc xá. Khoảnh khắc đến phòng, cô gái tóc cam liền tức thì bổ nhào lên chiếc giường của mình, vung vẩy hai chân, chìm vào trong chiếc chăn mềm mại sắp sửa bất tỉnh, chỉ còn lại Teio cất tiếng hỏi han Top Gun.

Và lời nói của cô bây giờ, đã không còn thái độ quậy phá trẻ con như trước nữa. Teio không phải hỏi từ góc độ cá nhân, mà là xuất phát từ thân phận của một Nàng Ngựa, đưa ra nghi vấn đối với cuộc quyết đấu của Mayanotopgun. Vui chơi và quậy phá đã qua hơn nửa ngày rồi, cũng đến lúc thảo luận nội dung nghiêm túc. Thảo luận về giải Hopeful Stakes sắp tới, Top Gun sẽ quyết thắng bại với Rei như thế nào.

"Đối mặt với một đối thủ có thể đánh bại được Teio, nếu không thể phấn khích lên, thì mình chính là một Nàng Ngựa giả tạo rồi phải không?" Top Gun nghe xong, liền dùng một giọng điệu du dương để trả lời. Cô từ trên giường lăn người lại, đôi đồng tử màu vàng kim nhìn chằm chằm vào Teio ở cửa phòng, khẽ nheo mắt mỉm cười.

"Có cơ hội thắng không?" Teio hỏi.

"Nếu là một đường đua bình thường và sân nặng không tốt, ngay cả Teio cậu cũng bị đánh bại, xác suất chiến thắng của MAYA nói thật cũng rất mong manh. Nhưng nếu là sân tuyết thì lại là một chuyện khác. Ngày tuyết rơi không phải chỉ cần chạy nhanh là được đâu~ Làm thế nào để củng cố vững chắc bước chạy của mình, không bị môi trường ảnh hưởng mới là quan trọng nhất. Điều này cần một cảm giác thăng bằng tuyệt vời và sự linh hoạt tức thời trong việc lựa chọn lộ trình, cũng như sự nhanh nhẹn và lực đạo để thoát ra khỏi mặt đất lúc thì mềm đi, lúc thì cứng lại."

"Chỉ thảo luận về hai điểm là sự linh hoạt và phản ứng tại chỗ, thì tài năng của MAYA là ở trên cả Teio đó!" Cô gái tóc cam đắc ý nói.

"Xem ra cậu không bị những lời trêu chọc của Hội trưởng làm cho mụ mị đầu óc nhỉ."

"Đó cũng là một phần nguyên nhân, nhưng nếu muốn phá giải chiến thuật Đại Đào Tẩu đó, sân nặng trên tuyết là một cơ hội hiếm có. Nhưng nói thì nói vậy, dù cho lần này là một sân bãi bình thường, Rei hẳn cũng sẽ không xem xét tiếp tục sử dụng lối chạy đó phải không?"

Đại Đào Tẩu nói cho cùng là một loại kỳ sách. Cần "lần đầu gặp giết" và "bất ngờ không kịp trở tay" mới có thể đạt được lợi ích cao nhất. Và cú Đại Đào Tẩu trong trận ra mắt của Rei thật sự là quá mức phô trương rồi. Nếu cô tham gia, có thể khẳng định tất cả các tuyển thủ đều sẽ giữ lý trí, không bị kéo sập nhịp độ. Không thể nâng cao tốc độ của cuộc đua, sau này khi tất cả mọi người đều ung dung đối mặt với giai đoạn cuối, "sức bật cuối" của Đại Đào Tẩu dù thế nào cũng không thể so sánh được với những người phía sau. Dù cho Rei sở hữu một cú bùng nổ giai đoạn cuối không thể tin được so với các ngựa chạy Trốn khác, tình hình của trận ra mắt cũng là dưới tiền đề tất cả mọi người đều kiệt sức, vắt kiệt tiềm năng mới có được một kỳ tích, một sự giác ngộ không cho phép thất bại, kéo lê cơ thể đã đến giới hạn để chiến đấu. Nói trắng ra chỉ là một biểu hiện nào đó của ý chí mà thôi. "Nếu nhìn trực quan vào dữ liệu sân đấu lúc đó, 'sức bật cuối' của Rei cũng chỉ là hồi phục lại tốc độ chạy bình thường."

Điều này đối với một cú Đại Đào Tẩu không hề lén lút giữ sức giữa chừng đã là độc nhất vô nhị. Nhưng để đối mặt với chất ngựa hàng sau thực thụ ở đoạn thẳng cuối cùng vẫn là còn xa mới đủ.

"Cứ chờ xem nhé, đến lúc đó Teio đừng có say mê dáng vẻ anh dũng của Maya đó."

"Tớ sẽ mong đợi."

Nói xong, với một ánh mắt dịu dàng, Teio dần dần đến bên đầu giường của mình. Ngay sau đó, vẻ mặt ôn hòa trên khuôn mặt tức thì thu lại. Cô nhìn vào tấm bảng đen treo trên tường, dòng chữ [Tam Quán bất bại] bên trên đã bị gạch xóa một cách thô bạo, để lại những dấu vết của quá khứ để cảnh báo người đã sửa đổi dòng chữ này rằng mục tiêu đó đã mất đi.

(Tiếp theo nên làm gì đây?)

Thứ thay thế trên bảng đen, là những ký tự lớn [Đánh bại Rei], cuối cùng được điểm xuyết bằng mấy dấu chấm than. Teio nhìn vào nội dung bên trên, vươn tay ra vuốt ve, ánh mắt trở nên ngưng trọng. "Rei đã bắt đầu thách thức G1 rồi, mình còn phải nỗ lực hơn nữa."

Mình thật lòng mong đợi ngày được cùng cô ấy thi đấu một lần nữa. Và lấy cô ấy làm kim chỉ nam để cảnh báo bản thân mình phải tiến về phía trước. Cho đến khi có một khoảnh khắc, có thể vượt qua tiếng sấm sét trên sân đấu đó, mình sẽ không ngừng không không bùng nổ.

Mặc dù Teio cảm thấy việc Rei sau trận ra mắt đã trực tiếp thách thức và vô địch giải G1, nghĩ thế nào cũng quá không thực tế, khả năng thua là rất lớn. "Nhưng, trước khi tớ đuổi kịp, xin cậu nhất định đừng thua bất kỳ ai nhé." Không khỏi, mang trong mình một tâm trạng ngay cả chính mình cũng khó tả, Teio đối với tương lai mà tia chớp đó có thể vĩnh viễn tỏa sáng, bắt đầu mong chờ và cầu nguyện. Vừa cấp thiết muốn chém hạ ánh sáng xa không thể với tới và kiêu ngạo đó, lại vừa hy vọng cô ấy có thể vĩnh hằng mang theo sắc màu mộng ảo mà tỏa sáng mãi mãi. Trái tim này... rốt cuộc nên hình dung như thế nào đây?

Không rõ. Dù cho không rõ, cũng có thể hiểu được, vẻ đẹp của quyết tâm thách thức ngôi vị số một thế giới. Đối với sự tự tin không hề lay chuyển đó, ôm ấp sự khao khát. "Có lẽ... lúc đó đã say mê rồi phải không?" Tokai Teio cười nhẹ, một tay đặt lên ngực.

"Ể? Teio, cậu vừa nói gì sao?"

"Không có gì đâu~"

...

Và vào lúc Teio và Top Gun đang trao đổi, Rei cũng ở trong phòng ngủ của mình mở hệ thống Uma Musume ra, bắt đầu cân nhắc. Cô lúc này một mình ngồi trên ghế, trong phòng không có người thứ hai. Thông thường mà nói, các học sinh sẽ được sắp xếp hai người một phòng để cùng nhau sinh hoạt, nhưng Rei lại không có bạn cùng phòng. Không, cách nói này có lẽ không chính xác lắm.

Trên danh nghĩa, căn phòng này có một người khác tồn tại. Nhưng theo lời của trưởng ký túc xá, người kia vốn là học sinh đi về trong ngày, rất ít khi sử dụng ký túc xá của Tracen. Hơn nữa, người đó dường như tình trạng sức khỏe cũng không tốt lắm? Hiện tại đang ở trong bệnh viện để điều dưỡng cơ thể, ít nhất trước năm sau sẽ không nhận được giấy phép xuất viện.

(Sức khỏe không tốt mà còn làm Nàng Ngựa à...) Có thể vào được Trung ương Tracen có thể khẳng định bạn cùng phòng của mình thực sự có thiên phú. Nhưng cầm một cơ thể có nguy cơ tiềm ẩn mà cũng phải truy đuổi các giải đấu Twinkle, là một hành vi mà Rei không thể hiểu được. Không cẩn thận bị vấp ngã trên sân đấu rồi bị các tuyển thủ khác đang chạy với tốc độ cao giẫm đạp... người nhà của đối phương thật dám để con gái mình nhập học à. Mà, chuyện của bạn cùng phòng tạm thời không nhắc đến nhiều.

"Nếu là đường đua tuyết thì cộng điểm thích ứng tuyết... tuy là một suy nghĩ hiển nhiên, nhưng hiệu quả cuối cùng cũng chẳng có tác dụng gì phải không." Kiến thức chạy của Rei với tư cách là một Nàng Ngựa là sau khi biến thân mới có được. Nhưng các kỹ năng trong hệ thống thực sự chỉ đơn thuần là kỹ năng tăng chỉ số, bản thân nó sẽ không để Rei học được thứ gì mới. Lấy kỹ năng ngày tuyết làm ví dụ, sử dụng kỹ năng này chẳng qua chỉ là nhận được 40 điểm chỉ số Sức mạnh để giảm bớt hiệu ứng phụ do sân bãi mang lại, chứ không hề khiến Rei biết được cách chạy tốt hơn trên loại đường đua này.

"Nếu chỉ đơn thuần là cần bảng chỉ số, thì chỉ số hiện tại của mình dùng trong năm sơ cấp đã đủ rồi phải không." Cô gái mở chi tiết nhân vật của mình ra.

[Rei] [Tốc độ: D+ (350) [Thể lực: D (320) Sức mạnh: D+ (365) Căn tính: E+ (294) Trí tuệ: D (344)]

Tổng năm chỉ số đã đột phá một nghìn năm trăm. Trừ một ngày của trận ra mắt, một ngày nghỉ ngơi sau khi nhập học, mười ba ngày còn lại Rei gần như mỗi ngày đều kích hoạt nhiều sự kiện với cường độ cao. Đương nhiên vì giao tiếp và chơi đùa cùng người khác cũng cần thời gian, việc chỉ đơn thuần thu hoạch sự kiện rồi chạy là không thể làm được. Nhưng trung bình một ngày tăng năm sáu lần chỉ số một cách ngẫu nhiên là dư sức.

"Nhưng số lượng học sinh là cố định, trước khi lứa đàn em tiếp theo nhập học, mình rốt cuộc còn có thể dùng cách này để tăng bao nhiêu bảng chỉ số nữa?" Tăng độ thân thiết để kích hoạt sự kiện ngẫu nhiên, bản chất giống như chơi galgame cần phải xuất hiện cốt truyện hảo cảm. Nếu chỉ đơn thuần ở bên nhau vui chơi mà không có sự rung động, thì chỉ là sự trôi đi vô nghĩa của thời gian. "Nếu tất cả mọi người đều giống như Kitachan thì tốt rồi." Một bé đáng yêu trực tiếp rung động đến đầy độ thân thiết. Kitachan, siêu nhân... của tôi.

Mà nói đến, nghĩ kỹ lại, bé Kita có phải là ngoài thẻ hỗ trợ ra thì căn bản không cho mình chỉ số không? Có thể thấy việc tăng độ thân thiết đôi khi thậm chí không cho sự kiện. Con đường đi dạo phố trở nên mạnh mẽ còn dài và xa.

"Ngày hai mươi tám khai mạc, còn mười ba ngày nữa. Dựa vào những sự kiện còn lại, hẳn là có thể có một hai chỉ số chạm đến 400. Bảng chỉ số này thêm một kỹ năng hồi phục, theo lý mà nói đều có thể đi thách thức giải Kikka-shō rồi." Nhưng, nếu sự việc thực sự đơn giản như vậy thì tốt rồi. Các Nàng Ngựa sẽ trong quá trình thi đấu mà tiếp tục "hoàn thiện hóa", khai phá tiềm năng. Cùng với việc chỉ số tăng lên sẽ học được những kỹ năng mới, ai nấy đều là nhân vật chính trong câu chuyện của chính mình. Thậm chí không ít Nàng Ngựa ngay từ lần đầu xuất hiện đã có sẵn đủ loại bộ kỹ năng siêu mẫu không phải của năm sơ cấp.

Bảng chỉ số chỉ là mức sàn mà thôi. Trong trường hợp chênh lệch không quá lớn, bộ kỹ năng có tốt hay không mới có thể nâng cao xác suất thắng lợi của Nàng Ngựa. Điều này đối với những người chơi thường xuyên "cày cuốc" trong các giải đấu lớn trong game đều biết. Ví dụ như Teio-pyon cấp A+ dựa vào "Một cơn gió" và "Vũ điệu Đế Vương Tối thượng", hai kỹ năng hoàn toàn không rõ ý nghĩa và buồn cười. Nếu thực sự kích hoạt kỹ năng một cách hoàn hảo, kỳ tích bạo sát (hạ gục) một con ngựa cấp UG là có tồn tại. Nghĩ đến việc Teio trong anime đã bỏ trống cả năm học thứ ba mà vẫn có thể giành chức vô địch Arima Kinen, Rei nếu là huấn luyện viên của đầu to chắc phải tức chết tại chỗ.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận