Tập 02
Chương 09 : Có những gương mặt không nên trêu vào (Phần 1)
0 Bình luận - Độ dài: 1,589 từ - Cập nhật:
[Phòng sinh hoạt chung của học sinh, ký túc xá Rittō, Học viện Tracen]
——
Trước khi hẹn hò cần phải chuẩn bị một chút. Tokai Teio, người vừa vội vã trở về ký túc xá, mở cánh cửa phòng ngủ của mình ra. Thứ cô thấy là một khung cảnh đen kịt. Trong một không gian rộng bằng khoảng mấy tấm chiếu tatami, vốn dĩ được coi là rộng rãi, nhưng vì mặt đất đầy ắp phần mềm game và đĩa phim, dây điện chằng chịt, nên phòng ngủ này không hề mang lại cảm giác rộng lớn, ngược lại còn vô cùng chật hẹp.
"Oa——" Đống đồ này là sao thế này?! Teio không khỏi oán thầm, hướng tầm mắt về phía chiếc giường đơn ở bên phải căn phòng. Lúc này, một cuộn chăn tròn vo đang run rẩy trên ga giường, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng khóc nức nở của một cô gái. Dường như có thể thấy một hai sợi lông màu cam từ trong chăn ló ra. Rồi lại nhìn vào khe hở bên cạnh chăn, có thể thấy một cô gái khoảng mười ba, mười bốn tuổi đang hai tay túm lấy ga giường ôm lấy đầu gối, nhìn chằm chằm vào chiếc TV nhỏ xách tay trước mặt mình, những giọt nước mắt to như hạt đậu rơi xuống.
"Biên, biên kịch, tại sao lại viết một câu chuyện quá đáng như vậy... Rõ ràng họ là một đối thủ tốt như vậy, lại có thể sau Tam Quán liền vì bệnh tật mà bỏ lỡ khả năng cùng nhau ra sân trong tương lai. Tại sao đạo diễn lúc nào cũng nhớ đến cô người qua đường tóc xanh kia chứ, tuy về mặt định vị là nữ chính nhưng căn bản không hề tỏa sáng như nữ chính thực sự, có biết quy tắc đến trước đến sau không hả? Huhu... rõ ràng chỉ còn một chút nữa là họ có thể trở thành một cặp đôi hạnh phúc rồi, chỉ còn một chút nữa thôi, Maya tuyệt đối không thể công nhận được! Amano Suzu! Amano Suzu!"
Maya, Mayanotopgun, bạn cùng phòng của Tokai Teio. Một cô gái tóc cam mắt vàng trạc tuổi Teio, dường như đang ôm chiếc TV nhỏ xem cả đêm trên giường mà vẫn chưa ra khỏi chăn, vẻ mặt muốn khóc mà không có nước mắt, dụi dụi đôi mắt cay xè, mếu máo. Thấy vậy, Teio phát ra một tiếng khuyên bảo phức tạp.
"Maya, thức đêm không tốt đâu đó."
Đây là lần thứ mấy rồi? Bản thân mình vì cần phải tham gia tái đấu mà không có thời gian cùng Maya quậy phá, đối phương lại có thể không có ai kìm hãm mà chơi đến tận bây giờ.
"Teio? Cậu về rồi à, tại... tại vì, cốt truyện đang đến đoạn quan trọng, không xem đến cuối cùng tớ thật sự không ngủ được mà." Nhận ra sự trở về của bạn cùng phòng, cô gái từ trong chăn ló đầu ra trả lời.
"Đống đồ trên mặt đất này tớ nghĩ cậu nên làm gương một chút đi."
"Mư~ không biết sao nữa, năng lượng của tớ đã giảm thẳng tắp rồi~ Khoang hạng sang của chuyến bay Maya không bay lên được nữa, bùm một tiếng rơi xuống! Vì vậy hiện trường bị phá hủy tan hoang, là bất khả kháng đó."
Ý là cao trào của cốt truyện không đạt được hiệu quả như mình mong muốn, từ đó buông thả bản thân làm cho xung quanh trở nên hỗn loạn.
"Không lẽ cậu thật sự cả đêm không ngủ đó chứ?" "Ê hê~ ⭐, dù sao Maya cũng không cần huấn luyện, cũng không có huấn luyện viên dặn dò. Cứ hết mình! Chơi cho vui! Sau khi né được sự giám sát của trưởng ký túc xá thì lĩnh vực này chính là thế giới của Maya! Tớ trong thế giới của tớ chính là tự do~" Cô gái tóc cam lật chăn của mình ra, đứng dậy, sau đó nhìn về phía Teio ở cửa sau lưng, hơi tinh nghịch lè lưỡi.
"Thức đêm chính là kẻ thù lớn của một người phụ nữ trưởng thành đó."
"Tớ cho rằng một người phụ nữ trưởng thành trong bất kỳ tình huống nào cũng có thể tỏa sáng lấp lánh!"
"Thiệt tình, chỉ toàn những lời nói tiện cho mình thôi."
"Một quý cô hạng nhất sẽ không vì một chút chuyện nhỏ này mà tính toán chi li đâu. Cho nên mới nói Teio cậu vẫn chưa đủ trưởng thành đó~"
"Vâng vâng, Teio chỉ là một chú cừu non ngốc nghếch, rất nhiều chuyện phức tạp so với đại nhân Maya thì hoàn toàn không hiểu gì cả."
"?"
Hửm? Đối thoại đến đây, Mayanotopgun đột nhiên cảm thấy một sự kỳ quái không nói nên lời. Không đúng...
Cô gái nheo mắt lại, mang theo ánh mắt hồ nghi liếc nhìn qua. Lại nhìn Teio đang hơi cúi người xuống dọn dẹp dấu vết thiệt hại trên mặt đất, thái độ ung dung thản nhiên của đối phương, hoàn toàn giống như giọng điệu đối thoại đang dỗ trẻ con, căn bản không phải là Teio mà Maya quen thuộc. Ngươi là ai? Teio thật sự lẽ ra phải vì mình bị chất vấn mà buồn bực, muốn chứng minh bản thân mới phải! Con nhỏ trước mặt này không đúng! Đối với sự không đúng đắn của Top Gun mà khổ tâm khuyên giải, giúp dọn dẹp phòng, thậm chí bị trêu chọc cũng chỉ nhẹ nhàng thuận theo lời của người khác mà nói tiếp... Thật... rất lạ.
Rất trưởng thành, giống như đã biến thành một người lớn vậy. Thái độ và ngữ khí nói chuyện đó, gần như giống hệt thái độ chỉ có ở những nhân tài như Fuji Kiseki, kiểu "không phải mẹ tôi nhưng còn hơn cả mẹ tôi".
"Hôm nay Teio đi tham gia trận tái đấu ra mắt phải không." Top Gun nheo mắt lại.
"Đúng vậy, tớ đã giành được hạng nhất một cách đẹp đẽ đó. Mặc dù tái đấu cũng không có gì đáng để đắc ý, thậm chí ngay cả tư cách tổ chức Sân khấu Người chiến thắng cũng không có, chỉ đành rất nhàm chán mà trở về ký túc xá."
"Vậy à..." Cô gái tóc cam bĩu môi, xem ra không hỏi ra được thông tin gì.
Sau đó không lâu, Top Gun liền thấy Teio đặt những thứ đã dọn dẹp xong sang một bên, rồi lại tháo chiếc túi đeo vai đang treo trên vai mình xuống. Sau đó, cô quay người đặt tay lên tay nắm cửa phòng ngủ, hơi dùng sức đẩy đi. "Ể? Cậu còn muốn ra ngoài sao?"
"Bởi vì hôm nay đã tham gia cuộc đua nên sau đó không có lịch trình huấn luyện, buổi chiều rảnh quá nên quyết định ra ngoài chơi."
"Vậy à, vậy thì Maya cũng muốn đi cùng~! Một mình ở trong ký túc xá thật sự là quá nhàm chán rồi. Chúng ta cùng nhau ra ngoài chơi đi, ừm hử! Hãy biết ơn mà tận hưởng buổi hẹn hò với đại nhân Maya đi~"
"Cậu không cần phải ngủ sao?"
"Một ngày của Nàng Ngựa là bốn mươi tám tiếng, bây giờ vẫn là ba mươi chín giờ sáng!"
"Cái đồng hồ sinh học kỳ dị như vậy tớ căn bản chưa từng nghe nói qua!"
Nói xong, Teio liền đẩy cửa phòng ngủ ra, bước ra ngoài một bước. Sau đó, lại quay đầu lại, nở một nụ cười đầy ẩn ý với Top Gun trong phòng, rồi lại nói. "Hơn nữa rất đáng tiếc, tiếp theo tớ còn có một cuộc gặp mặt rất quan trọng, không thể nào không biết điều mà dắt Maya cậu theo được đâu nhé. Đành để cậu chịu ủy khuất một chút vậy."
"Cái gì chứ, cách nói kỳ quái đó." Cô gái tóc cam trên giường liền bĩu môi đi đến gần cửa, một bộ mặt buồn bực.
"Làm như thể tớ là một cái bóng đèn cản trở gì đó vậy."
"Sự thật cũng đúng là như vậy đó, bởi vì... hehehe, đại nhân Teio, tiếp theo chính là sẽ đi hẹn hò với người ta đó~"
Giọng điệu đắc ý truyền đến tai. Lời Teio vừa dứt, cánh cửa phòng liền tức thì bị đóng lại. Để lại một mình Maya nhìn không gian tối om, nghiêng đầu, rồi lại chớp mắt, một tay chống cằm.
(Hẹn hò?)
Cô gái nhướng mày, sau đó liền với vẻ mặt không hứng thú quay trở lại giường, hai tay túm lấy chăn che kín cả người, trên mặt lộ ra vẻ buồn ngủ, cứ thế không quan tâm mà nhắm mắt lại, rất thoải mái mà chìm vào giấc mơ. Cái gì chứ, thì ra chỉ là chuyện ở mức độ này...
...
Một giây trôi qua. Căn phòng yên tĩnh lại. ... Hai giây trôi qua. Bắt đầu truyền ra tiếng hít thở có nhịp điệu. ... Ba giây trôi qua. ... ... ...
Xoẹt——! Đột ngột dùng sức, kéo mạnh ga giường làm nhăn nhúm, bị một lực đạo mạnh mẽ xé rách. Mayanotopgun trên giường tức thì mở to mắt, trong mắt lộ ra những tia máu đáng sợ.
Hẹn, hẹn hò...? Hẹn hò?!!!!!


0 Bình luận