Nàng không những không hề mất đi sức mạnh, mà trong cơ thể còn tràn đầy một nguồn linh lực mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
“Tớ nói thật đấy, cậu không thấy khó chịu trong người hay là gặp phải chuyện gì chứ?”
Keita ngồi dậy, khoanh chân lại, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nhìn Youko. Còn Youko thì “Hì hì hì…” cười khúc khích. Keita lo lắng cho mình như vậy, lúc nào cũng khiến Youko cảm thấy vui sướng.
Dù nghe bao nhiêu lần đi chăng nữa, những lời Keita lo lắng cho mình vẫn khiến cho từng tế bào trên cơ thể Youko đều cảm thấy hạnh phúc:
“Đừng lo, tớ không hề bị làm sao cả. Bây giờ tớ còn khỏe hơn trước kia ấy chứ!”
“Thật không đó~~~?”
“Thật mà!”
Hai má Youko ửng hồng, tinh nghịch từ từ ghé sát mặt lại gần Keita:
“Cảm ơn cậu đã lo lắng cho tớ như vậy…”
Thấy Youko chuẩn bị hôn mình, Keita có hơi ngạc nhiên nhưng cũng không hề kháng cự.
“Keita đại nhân~~~? Ngài ở đâu~~~?”
“Kawahira-sama! Có biến thái! Có một tên biến thái xuất hiện ở nhà anh! Anh quản cái nhà này kiểu gì vậy hả!?”
“Keita đại nhân, hay là chúng ta đi nghỉ mát cùng nhau nhé?”
“Ưm, Keita đại nhân… Ừm… cái đó…”
Một loạt tiếng bước chân ồn ào của rất nhiều thiếu nữ cùng lúc ùa đến lọt vào tai Youko. “Phù…” Youko thở dài một hơi, rồi nhắm mắt lẩm bẩm, sức mạnh áp đảo lập tức phát huy.
Trong chớp mắt, nàng niệm nhanh hai chữ:
“Shukuchi.”
Tiếng bước chân của các cô gái lập tức biến mất, đến cả khí tức của họ cũng không còn cảm nhận được nữa. Thì ra Youko đã một hơi dịch chuyển tất cả bọn họ ra ngoài nhà – nhưng làm vậy không phải là để trêu chọc họ.
Dù sao thì sau ba mươi giây, chắc họ lại như không có chuyện gì xảy ra mà quay trở lại đây thôi.
Chỉ là…
“Hả? Lúc nãy cậu nói gì cơ?”
“Đâu có, tớ có nói gì đâu.”
Chỉ cần được cùng Keita hoàn toàn không nhận ra chuyện gì vừa xảy ra, có được một khoảnh khắc ngắn ngủi đủ để hôn nhau, Youko đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi!


0 Bình luận