**Legendary Age, Chuyện Xưa Kể Lại.**
Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng đất nọ, có ba chàng Lucian.
Một người là Lucian con út, một Hiệp Sĩ Khiên tập sự còn non nớt.
Một người là Lucian con giữa, một Hiệp Sĩ Giáp đã khá thành thạo.
Và cuối cùng là Lucian con cả, một Hiệp Sĩ Hoàng Gia tự nhận mình là bậc lão làng.
──Ấy, tôi chỉ có một cô em gái thôi mà. Đâu ra ba Lucian cùng lúc được chứ.
Đâu có phân thân, cũng chẳng phải tàn ảnh có khối lượng gì cả.
À, đó chỉ là một kiểu ví von thôi mà.
Thế là, ba chàng Lucian ấy, mỗi người một nỗi niềm, ai cũng có món trang bị mình muốn có.
Lucian con út, Hiệp Sĩ Khiên tập sự, khi ấy đang khao khát một chiếc khiên có kháng nước, cần thiết cho Đền Thờ Dưới Biển, khu vực mới vừa được cập nhật.
◆ Lucian: Tôi thử vào một lần rồi, không có kháng nước đúng là không chơi nổi. Đằng nào cũng có lúc phải đi, hay là mua luôn nhỉ?
◆ Iegasu: Nhưng Đền Thờ Dưới Biển đâu phải bản đồ ngon lành gì, chắc chắn giá nó sẽ giảm thôi mà?
◆ Lucian: Có thể là vậy, nhưng tôi không chờ được đến lúc giá giảm đâu! Merman Guard là thứ tôi cần ngay lúc này!
◆ Iegasu: Vậy thì tùy anh vậy…
◆ Lucian: Đợi đấy nhé Merman Guard! Đợi đấy nhé Đền Thờ Dưới Biển! Ta sẽ trở thành chủ lực đỡ đòn!
Nói rồi, Lucian con út hăm hở mua món trang bị ấy.
Thế nhưng, thời gian món trang bị đó được sử dụng lại vô cùng ngắn ngủi.
◆ Lucian: Chẳng có lúc nào để dùng cả… Hơn nữa giá còn giảm nữa chứ…
◆ Iegasu: Đúng như tôi nói mà.
◆ Lucian: Nghĩ kỹ lại thì, chủ lực gây sát thương của hội mình là Meteor mà… Đền Thờ Dưới Biển đâu có ai thèm đến…
◆ Iegasu: Lần sau anh nên nghĩ kỹ xem có thật sự cần không rồi hãy mua nhé.
◆ Lucian: Vâng ạ.
Lucian con út đã để cảm xúc lấn át, mua sắm theo bản năng, tậu về món trang bị ít dùng với giá cao. Tuy nhiên, vì cậu mua ngay khi giá bắt đầu tăng nên cũng không quá đắt, không đến mức lỗ nặng.
Đến người thứ hai, Lucian con giữa, Hiệp Sĩ Giáp đã khá thành thạo, cũng có món trang bị mình muốn có.
◆ Lucian: Cái mũ Vesperd Helm ấy, tôi nghĩ nếu làm đỡ đòn thì chắc chắn phải có.
◆ Tanuko Shishō: Không sai chút nào đâu tanu. Hiệu ứng phản công gây sát thương độc khi nhận sát thương là độc nhất vô nhị đó tanu!
◆ Lucian: Nó còn dùng để kiểm soát "oán hận" nữa, chắc chắn sẽ trở thành trang bị cơ bản mà… Ước gì có nó…
◆ Tanuko Shishō: Là đồ "nhân quyền" đấy mà Lucian không mua hả tanu?
◆ Lucian: Tôi cũng muốn mua lắm, nhưng giờ nó lên tới 2M rồi.
◆ Lucian: Tôi nghĩ đợi thêm chút nữa giá sẽ giảm thôi.
◆ Tanuko Shishō: Giảm… hả tanu…?
◆ Lucian: Trước đây có món đồ tương tự cũng giảm giá nhanh lắm, chắc chắn nó sẽ giảm mà!
Lucian con giữa rút kinh nghiệm từ lần trước, đã cố nén lòng chờ đợi.
Rồi một thời gian sau. Lucian con giữa, với đôi mắt vô hồn, đã đeo chiếc Vesperd Helm.
◆ Tanuko Shishō: Tanu? Lucian, cuối cùng cũng mua Vesperd Helm hả tanu?
◆ Lucian: …Mua rồi ạ.
◆ Tanuko Shishō: …Giá bao nhiêu vậy tanu?
◆ Lucian: …3M… ạ…
◆ Tanuko Shishō: Ổn định luôn rồi, không giảm nữa hả tanu…
◆ Lucian: Đáng lẽ ra nên mua lúc 2M mới phải…! Khốn thật!
Kết quả của việc kiên nhẫn một cách vô ích, giá cả tăng vọt, trang bị cũng về tay chậm trễ, Lucian con giữa đúng là họa vô đơn chí.
Và cuối cùng là người thứ ba.
Chàng Lucian con cả, Hiệp Sĩ Hoàng Gia tự nhận mình là bậc lão làng, cũng có được món trang bị mình muốn.
◆ Lucian: Tốt rồi, đã mua thành công chiếc Crusade Armor thứ bảy. Thuận lợi thật đấy… Hề hề…
◆ Battsu: Hửm? Mày là đứa vừa mua đồ à?
◆ Lucian: Đúng rồi… À, cái sạp hàng này là phụ của Battsu hả?
◆ Battsu: Ừ. Tao chỉ bày mấy món nghĩ là không bán được thôi.
◆ Lucian: Không không, Crusade Armor sắp tăng giá đó. Bán dễ ợt ấy mà.
◆ Battsu: Tăng giá á hahaha. Sao lại mua giáp kháng Thánh vào lúc này chứ hahaha.
◆ Lucian: Ơ, một bậc thầy như Battsu mà cũng không biết sao? Hố hố?
◆ Battsu: Khó chịu thật đấy. Có gì thì nói mẹ ra đi.
◆ Lucian: Vì tôi đã mua đến mức hết tiền rồi nên mới nói đấy, hầm ngục ở Lục Địa Bay, đòn tấn công Thánh của quái vật đau cực kỳ luôn.
◆ Lucian: Nhưng kinh nghiệm thì ngon bá cháy, chắc chắn sẽ hot. Trang bị kháng Thánh bây giờ là thời điểm vàng để mua đó!
◆ Battsu: Ờ thì kháng Thánh đang tăng giá, nhưng giáp thì…
◆ Battsu: …Mà mày gom Crusade Armor à?
◆ Lucian: Đương nhiên! Kháng Thánh hiện tại tốt nhất, chắc chắn sẽ là một khoản lời lớn!
◆ Battsu: Hahaha.
◆ Battsu: Đúng là có tài kinh doanh ghê đấy hahaha. Cảm động thật hahaha.
◆ Lucian: Thấy chưa? Thế này thì tôi có thể mua cho Ako những trang bị tốt rồi!
◆ Battsu: Dừng lại hahaha. Đau tim quá hahaha.
◆ Lucian: ? Sao vậy?
Lucian con cả đã vận dụng triệt để những bài học từ trước, quyết định gom hàng những trang bị chắc chắn sẽ tăng giá.
Có một điềm chẳng lành, phải không? Các vị hiểu rõ đấy chứ.
Thế nhưng, Lucian của thời điểm ấy… chẳng hề nhận ra điều gì.
Một bản đồ mới, quái vật mới xuất hiện, đồng nghĩa với việc sẽ có trang bị mới… Chuyện là thế đấy.
Vài ngày sau đó.
Lucian con cả đứng sững sờ giữa đường phố thủ đô.
Cơ thể cậu run rẩy, sắc mặt tái mét, người ta nói cậu chẳng khác nào một xác chết biết đi.
Lý do thì đơn giản thôi.
◆ Lucian: Crusade Armor của tôi giảm xuống còn chưa đến một nửa giá… Sao lại ra nông nỗi này…
◆ Battsu: Holy Plate rớt đầy rẫy ở Lục Địa Bay mà, đương nhiên rồi hahaha.
◆ Lucian: Phòng thủ cao hơn Crusade Armor… Kháng tính cao hơn… Hơn nữa trông còn đẹp hơn nữa…
◆ Lucian: Mấy cái trang bị thế này mà lại rớt từ quái nhỏ thì quá là vô lý!
◆ Battsu: Ở hầm ngục khó nhất hiện giờ thì làm gì có trang bị yếu mà rớt ra hahaha. Tiếc thật đấy hahaha.
◆ Lucian: Khốn nạn! Biết thế thì nói cho tôi biết chứuuu!
◆ Battsu: Nếu nó tăng giá thì tao bán làm gì hả đồ ngốc hahaha.
Lucian con cả vì lòng tham mà gây ra tổn thất lớn chưa từng thấy.
Kể từ đó, cậu quyết định sẽ thành thật mua những trang bị mình muốn, không làm thêm chuyện thừa thãi nữa.
Coi như kết thúc có hậu.
◆ Lucian: Có hậu cái nỗi gì!
◆ Ako: Tự vấn bản thân hả anh!?
◆ Lucian: Kẻ đang kể chuyện này còn thấy khổ nữa là! Sao tôi lại đi đánh cược linh tinh thế này chứ!
◆ Ako: Vì anh đã tốn rất nhiều tiền vào Khí Cầu Phép Thuật, đúng không…
◆ Lucian: Lại còn lỗ lớn hơn nữa thì đâu có ý nghĩa gì đâuuu!
Đáng lẽ ra, có thể nâng cấp trang bị cho chiếc Lucky One hơn nữa. Đáng lẽ ra, có thể mặc cho Ako bộ trang phục đáng yêu rớt từ Đền Thờ Trên Không…
◆ Lucian: Thôi thì, cũng là một bài học đắt giá vậy…
◆ Ako: Em là một cô vợ đảm đang, tiết kiệm, không chọn đồ theo chỉ số đâu, nên cũng không liên quan lắm.
◆ Lucian: Phải chọn theo chỉ số chứ! Ako là người cần nhất mà!
Ôi dào, cái lũ chỉ biết chăm chăm vào vẻ bề ngoài này. Những món đồ vừa đáng yêu vừa đắt tiền thì mua nhiệt tình lắm cơ mà.
◆ Ako: Vậy tóm lại, câu chuyện này muốn nói lên điều gì vậy ạ?
◆ Lucian: Nghĩa là, nếu đã muốn cái gì thì đừng nghĩ ngợi gì thêm mà hãy mua ngay đi.
◆ Lucian: Vậy nên, tôi muốn cái Darkwing Helm này!
◆ Ako: …Ưm, có gì thay đổi hả anh?
◆ Lucian: Cứu tinh đây này, kháng bóng tối tăng 2% so với trang bị hiện tại! Giá lại chỉ có 4.5M, quá hời luôn!
◆ Ako: Em từ chối phê duyệt ngân sách!
Bị từ chối thẳng thừng không một chút do dự!
◆ Lucian: Sao lại thế! Đây là trang bị tốt mà!?
◆Ako: Có mỗi 2% thôi mà! Giờ kháng phép vẫn cao chót vót rồi còn gì!?
◆Rushian: Chính vì cao mới cần chứ! Từ 0% lên 2% nó khác hẳn với từ 80% lên 2% chứ! Hiệu quả là khác một trời một vực luôn! Chỉ cần tăng 2% thôi là giảm sát thương thực tế đến 10% đó!
◆Ako: Em không nghe mấy cái lý lẽ cùn đó đâu! Hoang phí là không được!
◆Rushian: Đừng nói vậy chứ! Cố gắng chút đi mà!
Nhân tiện thì.
Chuyện tiền nong của tôi có bị Ako nắm giữ hay gì đó thì hoàn toàn không có đâu nhé.
Chẳng qua là vì trong game tụi tôi đã kết hôn rồi, nên trước khi "vung tay quá trán" thì cũng muốn tham khảo ý kiến cô ấy chút… Cơ mà đúng là không được rồi nhỉ!
◆Rushian: Tôi nghĩ chắc chắn là cần thiết mà. Cứ mua đi rồi kiểu gì chẳng lên giá.
◆Ako: Chúng ta đâu có máu kinh doanh như thế, nên cứ làm ăn chân chính đi ạ?
◆Rushian: Đừng có nói mấy cái lẽ phải khiến người ta không cãi nổi nữa mà.
Vốn dĩ tôi và Ako đều là kiểu người chăm chỉ, cần mẫn, nên câu nói đó hoàn toàn hợp lý.
Kiểu một lần ăn cả ngã về không, rồi một phát đổi đời các kiểu ấy… với tụi tôi thì đó là thế giới xa vời nhất rồi.
–– Ấy là thời tôi còn nghĩ vậy.
Chứ giờ thì có rồi đó, ngay trong số chiến hữu của tôi đây này. Mấy đứa khoái mạo hiểm chơi lớn đến mức phát nghiện luôn.


0 Bình luận