◆Luciant: Thật ra là cô biết chuyện này không phải xem mắt chứ gì?
Tôi hỏi, và Cô Nàng Mèo chỉ đáp lại bằng nụ cười không rõ ý tứ.
◆Cô Nàng Mèo: Ba mẹ cổ là người đàng hoàng mà.
Cổ sẽ không tự ý sắp xếp một buổi xem mắt nghiêm túc mà không báo cho nhà trường đâu, nya. Chắc chắn là trò đùa gì đó thôi, nên là mọi người cứ mặc đồ chỉnh tề đi thì sẽ không bị mắng đâu, nya.
◆Luciant: À.
Ra là vậy.
◆Cô Nàng Mèo: Bởi vậy nên khi thấy ngài Hiệu Trưởng xuất hiện, tôi đã rất bất ngờ, nya.
◆Luciant: Ông ấy đã dẫm phải một quả mìn ngoài dự kiến nhỉ?
Anh ta cháy rụi đến mức tưởng chừng biến thành tro luôn ấy chứ.
◆Cô Nàng Mèo: Nhưng mà sau vụ đó, mấy vị quan chức cấp cao lại trở nên tử tế hơn, nya.
Hình như được để mắt tới rồi. Cũng tốt mà, phải không?
◆Luciant: Nhưng Cô Nàng Mèo ơi, dù không phải xem mắt thì khả năng có vấn đề vẫn cao lắm chứ?
◆Cô Nàng Mèo: Ưm.
Chuyện đó thì… đúng là có thể, nya.
◆Luciant: Vậy mà cô vẫn cố tình phá đám buổi xem mắt, chẳng lẽ là do màn cầu hôn đầy nhiệt huyết của Master khiến cô phấn khích quá mà mất bình tĩnh sao?
◆Cô Nàng Mèo: Thôi nào, Luciant, việc chuẩn bị đám cưới vẫn chưa xong đâu, nya! Nhờ anh giúp tôi nhé, nya!
Người này lại chạy rồi…
Nhưng đúng là việc chuẩn bị vẫn chưa xong thật.
Ngày hôm đó, đám cưới của Cô Nàng Mèo và Master đã quy tụ một lượng người đông đảo đến không ngờ.
◆Ako: Đông nghẹt luôn rồi! Đến tận ngoài nhà thờ cũng chật cứng!
◆Shuvain: Mấy đứa xích vào! Xích vào trong nữa! Tao chụp ảnh màn hình đấy, cố gắng đừng trùng lên nhau nhiều nhất có thể!
◆Luciant: Hơi bị nhiều quá rồi đấy!
◆Sette: Tổng cộng hơn trăm người tham gia, cả người trong Guild của khách mời, đến cả những người đã xem giải đấu cũng tới nữa chứ!
◆Ako: Đừng có lề mề nữa mà ra phụ tôi sắp xếp đi!
Trong cảnh hỗn loạn tưng bừng, sảnh tiệc lớn nhanh chóng chật kín, và buổi lễ bắt đầu.
Master từ tốn bước trên thảm đỏ.
Những tiếng hô "hú hú" nhộn nhịp bay rợp khung chat.
◆Shuvain: Nhìn cũng ra dáng đấy chứ.
◆Luciant: Tạo hình nhân vật đẹp trai mà, Master.
◆Shuvain: Đẹp trai hơn mày đấy.
Luciant được tạo hình đâu phải để đẹp trai đâu.
◆Ako: Luciant cũng đẹp trai lắm mà!
Dù được nói với nhân vật game của mình thì cũng…
Rồi sau đó, Cô Nàng Mèo trong chiếc váy cưới bước vào.
Cô Nàng Mèo chầm chậm tiến bước trên thảm đỏ, trông thật sự hệt như một nàng công chúa.
Được gọi là nữ thần hay nữ hoàng cũng phải thôi.
◆Shuvain:
Không ngờ lại hợp đến thế.
◆Ako: Cô Nàng Mèo đẹp quá.
◆Luciant:
◆Ako: Luciant?
◆Luciant: Sao ấy nhỉ, cảm giác không xúc động bằng lúc Ako bước đến trong đám cưới của chính mình…
Khi nhìn Ako bước về phía tôi, cảm xúc của tôi không hề phẳng lặng như thế này.
Vui mừng, lo lắng, kỳ vọng và một chút hối tiếc trộn lẫn vào nhau, đến mức tôi còn chẳng hiểu mình đang nghĩ gì nữa.
◆Ako: Đúng rồi. Tôi cũng suýt làm rơi chuột khi thấy Luciant đang chờ đấy.
◆Luciant: Nguy hiểm thật đấy.
◆Ako: Thật ra là tôi làm rơi thật.
◆Luciant: Cẩn thận hơn đi chứ!
"Nói đùa thôi mà", Ako khúc khích cười.
Buổi lễ diễn ra suôn sẻ, và cuối cùng, thời khắc quan trọng đã đến.
Khoảnh khắc tuyên thệ và trao nụ hôn thề ước.
▼ Hỡi Appricot, dù ốm đau hay khỏe mạnh—
◆Appricot: Tôi nguyện thề.
▼ Hỡi Cô Nàng Mèo, dù ốm đau—
◆Cô Nàng Mèo: Tôi nguyện thề, nya.
◆Yuyun: Khốn kiếp!
◆Ruin: Không, không được đâu, Cô Nàng Mèo ơi!
Tiếng kêu than còn nhiều hơn cả tiếng chúc phúc, mấy người đó đúng là cần phải kiềm chế bản thân lại một chút.
▼ Hãy trao nụ hôn thề ước. ▲
◆Appricot:
Vậy thì.
◆Cô Nàng Mèo: Nya.
Master từ từ cúi người xuống.
Và Cô Nàng Mèo nhắm mắt lại.
Sắp rồi, sắp rồi…!
◆Ako: Đến, đến rồi, đến rồi…
◆Shuvain: ĐẾN RỒI!
◆Luciant: Đừng có hóng "Đến rồi" như thế chứ.
Và rồi, môi của hai người chạm—
À, chạm… chạm… không, không chạm… vào nhau.
◆Shuvain: Này, sao lại dừng ở đó?
◆Luciant: Hai người làm sao vậy?
◆Ako: Có chuyện gì à?
◆Cô Nàng Mèo: Dù, dù…
◆Sette: Dù?
◆Cô Nàng Mèo: Dù sao thì tôi cũng không muốn, nyaa!
◆Appricot: Đám cưới này hủy bỏ!
Cái gì cơ!?
◆Luciant: Khoan đã, đã tổ chức giải đấu hoành tráng đến thế rồi mà!?
◆Sette: Ban tổ chức đã cố gắng nhiều như vậy mà!
◆Cô Nàng Mèo: Bởi vì, bởi vì…
◆†Cloud†: Đúng vậy, Cô Nàng Mèo, đừng lấy!
◆Kabo-tan: Không kết hôn cũng được mà!
Việc Cô Nàng Mèo từ bỏ đám cưới lại được mọi người đón nhận một cách tích cực!
Còn về Master,
◆Appricot: Tôi cũng có tâm hồn thiếu nữ mà! Đóng vai chú rể trong đám cưới đầu tiên của mình thì vẫn ghét lắm!
◆Battsu: Appricot là con gái hả lol?
◆†Kuro no Majutsushi†: Mày không nhận ra sao?
◆Battsu: Tao thấy sao cũng được mà lol.
Bên này thì chẳng có ai phản đối chuyện hủy đám cưới cả…
◆Appricot: Đúng là cuộc hôn nhân như thế này không được! Kết hôn vì phần thưởng thì làm sao mà hạnh phúc được!
◆Cô Nàng Mèo: Đúng vậy, nya! Hôn nhân cần phải có tình yêu, nya!
◆Shuvain: Hình như do vụ xem mắt mà ông ta có cái tự tin kì lạ gì đó rồi.
◆Ako: Ưm, ừm…
◆Sette: Mà, mà thôi cũng được mà?
Thật là hết nói nổi.
Vậy thì tất cả những nỗ lực đã cố gắng hết mình để làm gì cơ chứ?
◆Cô Nàng Mèo: Cô Nàng Mèo sẽ không kết hôn đâu, nya! Đúng vậy, Cô Nàng Mèo, Cô Nàng Mèo là─────── Cô Nàng Mèo của tất cả mọi người, nyaaa!
Cô Nàng Mèo!
Cô Nàng Mèo!!
Cô Nàng Mèo!
◆Luciant: Hoành tráng quá trời.
◆Shuvain: Rốt cuộc thì cũng ra nông nỗi này.
◆Sette: Dù sao thì em vẫn thích làm idol mà, cô ơi!
◆Ako: Em kết hôn rồi, cũng hạnh phúc lắm ạ.
Tiếc thật đấy, Ako à. Vì không có thêm bạn bè đã kết hôn để chung hội mà.
Nhưng mà nhìn cái cảnh hội Thân Vệ Quân đang tưng bừng phấn khích như thế, tôi lại cảm thấy có lẽ như vậy mới là tốt nhất.
◆Aprikotto: Vậy thì, thay vì ném hoa cưới, ta sẽ ném nhẫn nhé!
◆Neko Hime: Cảm ơn mọi người nhiều lắm nya~!
Hai chiếc nhẫn, những chiếc nhẫn chưa được dùng đến, được họ ném đi và bay lượn trong nhà thờ.
Chắc chắn là hai chiếc nhẫn ấy đã được cường hóa cực mạnh, và như thể đây là sự kiện cuối cùng vậy, mọi người lao tới vồ vập.
Ối trời, một cuộc tranh giành xấu xí đang diễn ra… đúng là cảnh cướp bóc mà…
◆Neko Hime: Haizz, vất vả thật nya.
◆Aprikotto: Đúng là vậy thật.
Vượt qua đám đông người chơi đang bu lấy nhẫn, hai người rời khỏi khu vực tổ chức lễ cưới.
Đến đây thì lễ cưới thực sự đã bị gián đoạn.
◆Rushian: Hai người không kết hôn thật có sao không?
◆Aprikotto: Về việc kết hôn thì tôi muốn lắm chứ.
◆Neko Hime: Không phải là không thích đâu nya, nhưng mà…
◆Aprikotto: Tôi vẫn muốn, ít nhất lần kết hôn đầu tiên là với một người đàn ông.
◆Neko Hime: Em cũng muốn, ít nhất lần kết hôn đầu tiên là với một người đàn ông nya.
◆Rushian:
Hai người vất vả rồi.
Nhân tiện.
Neko Hime-san, sau khi rời khỏi Thân Vệ Quân, đã gia nhập Alley Cats đúng như dự kiến.
Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên Neko Hime-san vào Guild của chúng tôi.
Ở cùng Guild nghĩa là có thể xem được tình trạng đăng nhập của nhau bất cứ lúc nào, nên tôi có chút lo lắng rằng mình sẽ bị la mắng nếu đăng nhập muộn vào buổi tối, hoặc bị kiểm tra xem đã làm bài tập chưa. Nhưng mà…
◆Rushian: Vậy nhé Neko Hime-san, tôi out đây.
◆Ako: Em cũng đi ngủ đây ạ!
◆Neko Hime: Ngủ ngon nha, Rushian, Ako.
◆Rushian:
À, Neko Hime-san vẫn chưa ngủ ạ?
◆Ako: Đã hai giờ rồi đấy ạ? Công việc của chị có ổn không?
◆Neko Hime: Cày thêm ba vòng nữa là đi ngủ nya. Đó là định mức của hôm nay nya.
◆Rushian:
Vâng, chúc ngủ ngon.
◆Ako: Vâng, c-chúc ngủ ngon ạ!
Không hề nhắc nhở phải học bài hay đi ngủ.
Người vẫn đăng nhập một cách bình thản cho đến tận khuya nhất, chính là Neko Hime-san.


0 Bình luận