Netoge no Yome wa Onnanok...
Kineko Shibai Hisasi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 7

Lời mở đầu: Tấn công thực tế

0 Bình luận - Độ dài: 1,634 từ - Cập nhật:

t001.jpg

Chắc cũng đã lâu lắm rồi nhỉ, kể từ ngày mọi người gặp gỡ nhau ngoài đời thực. Dù được gọi là Rushian ngoài đời thực vẫn còn hơi ngại.

Thế nhưng, dạo gần đây các buổi offline đã trở nên phổ biến hơn, và việc gọi nhau bằng tên game ngoài đời dường như cũng không còn quá xa lạ nữa. Ngoài game ra thì trên mạng cũng có rất nhiều mối quan hệ được xây dựng từ những cuộc gặp gỡ ảo mà.

Có điều, dường như cũng có giới hạn nhất định, vẫn có những trường hợp không thể mang các mối quan hệ trên mạng ra ngoài đời được.

Ví dụ như tôi từng nghe câu chuyện này.

◆Kanata: Mới hôm trước tôi đi dự đám cưới ngoài đời thật đấy

◆Rushian: Hả!? Anh Kanata, người từng được mệnh danh là cao thủ độc thân số một L.A. mà lại đi lấy vợ sao!?

Một người bạn tôi thường trò chuyện vu vơ trong thị trấn game đã nói vậy. Tôi còn không dám tin vì anh ấy là người luôn tự xưng là quý tộc độc thân cơ mà.

◆Kanata: Đâu phải tôi, là bạn tôi ấy mà

◆Rushian: À à, ra vậy

Không phải đám cưới của anh ấy à. May quá, may quá.

Mà, liệu có phải là may không nhỉ?

◆Rushian: Dù sao thì cũng xin chúc mừng anh ấy nhé

◆Kanata: Chúc mừng thì đúng là chúc mừng, nhưng đâu phải chuyện tốt lành gì đâu

Kanata lộ rõ vẻ mặt khó chịu, thậm chí còn toát cả mồ hôi lạnh trong game.

◆Kanata: Cái đám cưới đó, là đám cưới ngoài đời của một người bạn game online đấy

◆Rushian: Đám cưới ngoài đời của bạn game online ư? Anh đã đi dự sao?

◆Kanata: Được mời thì đi chứ

Trời, thật sao? Hóa ra cũng có chuyện được mời đi đám cưới ngoài đời của bạn game online ư.

Đúng là nếu ngoài đời cũng thân thiết thì có thể được mời thật.

◆Rushian: Thế tình hình lúc đó thế nào ạ?

◆Kanata: Thôi rồi, thảm hại lắm. Anh cứ thử hình dung xem

Dù nói là hình dung nhưng mà khó thật.

◆Kanata: Bước vào hội trường đám cưới, thấy ngay có một cái bàn dành cho hội bạn game online ở góc kia kìa

À ừm, đúng là sẽ có rồi.

◆Kanata: Rồi xung quanh là mấy ông bạn mà bình thường vẫn hay chơi game cùng đấy

Đúng vậy, ngồi hết ở đó.

◆Kanata: Trước mặt mỗi người, đều có một tấm biển tên ghi đầy đủ họ tên thật, nhìn lạ hoắc

Ồ, ồ...

◆Rushian: Có cả bảng tên thật sao?

◆Kanata: Đám cưới mà, tất nhiên là phải có rồi

À thì ra vậy, là đám cưới ngoài đời thực nên đương nhiên được mời bằng tên thật.

Là cái tên thật chưa từng được xướng lên dù chỉ một lần trước đó.

◆Kanata: Thế là, tụi tôi cứ liếc liếc bảng tên của nhau, rồi ấp úng chào hỏi kiểu, "À, à chào anh, lâu quá không gặp, ra là anh Maeda, ha ha ha."

Kiểu kiểu vậy đó, cứ phải nói mấy câu chuyện gượng gạo hết sức.

◆Rushian: Úi giời ơi...

◆Kanata: Hơn nữa, còn không tiện nhắc tới chuyện game hay tên nhân vật nữa chứ, thế là phải dò dẫm từng câu nói với những người bạn đã cùng chơi bao năm trời, cứ như thể lần đầu gặp gỡ vậy

◆Rushian: Khó xử ghê đó chứ...

Cứ phải nói chuyện như thể là bạn ngoài đời bình thường, với cái tên thật lần đầu được xướng lên ư.

Mà còn tuyệt đối không được nhắc đến tên nhân vật nữa chứ... Chỉ nghĩ thôi đã thấy rợn người rồi.

◆Kanata: Thế mà chúng tôi cũng cố gắng hết sức, cứ tưởng đám cưới sẽ kết thúc suôn sẻ rồi, thì một người lại lỡ miệng

◆Rushian: Bị lỡ lời ạ?

◆Kanata: Đúng vậy. Vào khoảnh khắc cuối cùng, lúc đôi tân lang tân nương tiễn khách rời khỏi hội trường, một người đã hô to lên, "Chúc Milk-san và Golias-san trăm năm hạnh phúc nhé!"

◆Rushian:Đó là tên nhân vật sao?

◆Kanata: Ừ. Đó là đám cưới của Nenyuu Milk-san và Golias Mooney-san đấy.

◆Rushian: Cả hai cái tên đều không thể gọi ngoài đời được!

Đặt tên trong game đôi khi cũng không nghĩ sâu xa, nhưng dù có thế thì đó cũng là những cái tên không thể gọi trước mặt người khác được! Chắc lúc đó không khí đã đóng băng hết rồi.

◆Kanata: Kể từ đó, những ai trong hội mà cưới xin, đều có quy định phải tách biệt rõ ràng giữa bạn bè game và bạn bè ngoài đời ra.

Đúng vậy.

Trộn lẫn vào nhau là nguy hiểm. Game và đời thực khác nhau mà.

◆Rushian:Mà sao anh lại kể chuyện đó vậy?

◆Kanata: Ngày mai tôi phải đi dự đám cưới của thành viên guild đấy

◆Rushian: Khi tôi im lặng, Kanata nhìn xa xăm và nói:

◆Kanata: Lại sắp có một đám cưới mà bạn bè ngoài đời và bạn bè game online cùng có mặt rồi

◆Rushian: Sao lại thế được?

◆Kanata: Thật đó, sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ

Sao con người cứ phải lặp đi lặp lại bi kịch thế này chứ.

Tuy là chuyện của người khác, nhưng tôi cũng thấy tiếc thay cho anh ấy.

◆Kanata: Rushian, đừng để cái chết của tôi trở nên vô nghĩa nhé

◆Rushian: Vâng, Sensei!

Tôi nén nước mắt tiễn Kanata-san, người đang tiến về phía tử địa.

◆Rushian: Chuyện là như vậy đó

◆Ako: Vâng, vâng

◆Rushian:

◆Ako:

Im lặng.

Ơ, sao lại im lặng nhỉ?

Chuyện đó tệ đến thế sao?

Dù không phải diễn viên hài, nhưng cái bầu không khí lúng túng khi bị "tụt mood" tràn ngập, khiến tôi hơi bối rối.

◆Ako: À, Rushian...

Cuối cùng Ako cũng đánh ra tin nhắn.

◆Ako: C, còn nữa không ạ?

◆Rushian: Còn nữa?

Còn cái gì nữa chứ?

◆Rushian: Còn nữa gì đâu, thế là hết rồi mà

Dù có bị bảo là "Thế đoạn kết đâu?" thì tôi cũng chịu.

Nhưng Ako vẫn không chịu, cô ấy lắc đầu lia lịa.

◆Ako: Xạo! Chắc chắn là phải có chứ! Chuyện kiểu như "Lấy đây làm bài học, từ nay Ako cũng phải kết bạn nhiều hơn!" chẳng hạn!

◆ルシアン: Chuyện phiếm thôi mà. Sao tôi phải ban bố "chân lý" cho Ako chứ?

◆アコ: Chẳng phải lúc nào anh cũng thế sao?

◆ルシアン: Này cô, ăn nói nghe được không đấy, làm gì có chuyện đó!

Đâu!

Tôi nói là không có đâu, tôi đâu có nói mấy lời như thế bao giờ.

Không. Không có đúng không? ...Hay là có nhỉ? Có khi là có thật. Nếu có thì xin lỗi nha.

◆ルシアン: Ờ, ừm, vậy thì tạm thời coi đây là một bài học đi, cứ thử nghĩ xem nếu đám cưới của tôi với Ako được tổ chức riêng biệt ở đời thực và trong game thì sao?

◆アコ: Vâng.

◆ルシアン: Trong game thì ổn rồi, chắc chắn sẽ có rất nhiều người tới chung vui.

◆アコ: Nhưng mà của em thì không có bao nhiêu người đâu ạ.

Ako lo lắng nói.

Thôi nào, nếu cô còn nói được là "không có bao nhiêu" thì đã là đủ lắm rồi đó.

◆ルシアン: Vậy thì đám cưới ngoài đời thật cô nghĩ ai sẽ đến?

◆アコ: Ờ, ừm… Bố và mẹ ạ.

◆ルシアン: Còn trường hợp của tôi thì có thêm em gái nữa.

◆アコ: À, em nghĩ bà nội cũng sẽ tới ạ!

Phải rồi, phải rồi, thế thì tốt quá.

◆ルシアン:

◆アコ:

Hết rồi ạ.

◆ルシアン: Thấy chưa?

Đúng thế mà.

Không phải là "không có bao nhiêu", mà là chẳng có ai luôn ấy chứ.

Mấy đứa bạn mà tôi nghĩ nếu mời đám cưới thì sẽ vui vẻ tới dự, thì cái tên nhân vật của tụi nó lại quen thuộc hơn cả tên thật nữa.

◆ルシアン: Thấy chưa, cứ nghĩ tới là lại buồn thôi chứ được gì?

◆アコ: Ư ư ư, đúng là vậy thật ạ.

Thế nên chuyện này chẳng có bài học nào hết.

Chỉ có hiện thực đau lòng mà thôi.

◆アコ: Dù sao thì em vẫn không muốn tổ chức đám cưới ngoài đời thật đâu ạ. Cứ làm trong game là đủ rồi.

Đừng có nói mấy lời đau lòng như vậy một cách nghiêm túc chứ, dù tôi hiểu cảm giác của cô.

◆アコ: Khóa ngàn yên hay khóa hai ngàn yên gì cũng được hết đó ạ?

◆ルシアン: Đúng là một cô vợ tiết kiệm như mọi khi mà, Ako.

Nhưng mà kết hôn trong LA đâu có khóa trả phí nào đâu.

◆ルシアン: Người muốn mời tới đám cưới, à...

Liệu trong cuộc đời này, tôi có thể kết giao được những người bạn như vậy không nhỉ?

Thật lòng mà nói, tôi cảm thấy hy vọng thật mong manh.

◆アコ: A, em nghĩ ra điều hay rồi!

Đèn sáng chói trên đầu Ako khi cô bé nói.

◆アコ: Đám cưới ngoài đời thật mình cũng tổ chức trong game luôn! Xin bố mẹ tạo nhân vật rồi vào game! Như vậy, chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến chung vui!

◆ルシアン: Bố mẹ sẽ khóc thét vì một ý nghĩa khác đó, thôi ngay đi!

Khi tôi nói mấy chuyện ngớ ngẩn như thế này, tôi vẫn cứ nghĩ rằng hôn nhân là chuyện còn xa lắm.

Tôi vẫn cứ nghĩ, đó là chuyện xa vời với một thằng học sinh cấp ba như tôi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận