Shimoneta to Iu Gainen ga...
Akagi Hirotaka Shimotsuki Eito
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 3

Lời bạt

0 Bình luận - Độ dài: 591 từ - Cập nhật:

Lâu rồi không gặp. Tôi là Akagi Hirotaka đây.

Hả? Tìm việc á? Cái gì vậy, ăn ngon không?

Đùa thôi mà. Tôi biết tìm việc chứ. Cái đó đó, món kinh dị trộn giữa su kem và tonkatsu ấy mà. Ngày nào cũng bị ép ăn ba bữa không sót, dạo này đau bụng quá trời luôn.

Món tráng miệng là áp lực từ bà nội: “Khi nào thì cháu lấy chồng đây?”.

Bà ơi, bà biết không? Kết hôn ấy hả, chỉ có mấy anh nhà giàu được phụ nữ thích mới làm được thôi đó bà?

Thì... nói chung, tìm việc hay là áp lực chuyện kết hôn cũng đều là những chuyện đáng trân trọng cả.

Vì tôi là cái loại người mà khi được một tiền bối hỏi “Mấy cái tác phẩm kiểu này lấy cảm hứng từ đâu vậy?”, đã không cần suy nghĩ mà trả lời ngay “Stress” đó.

Cứ mang stress đến cho tôi nhiều vào đi. Tôi sẽ biến hết thành tục tĩu cho mà xem.

Nói tóm lại, là quyển 3 đây! Bản thượng hạ! Khổ sở quá trời!

Chuyện là, vì khả năng cấu trúc yếu kém của tôi, biên tập đã thương tình chìa tay ra cứu vớt bằng câu “Cậu làm thành bản thượng hạ cũng được đó?”, lúc đầu tôi còn mừng quýnh lên, ai dè vì lỗi của tôi mà lịch trình trở nên kinh khủng. Lần này lại là một ca “khó đẻ” nữa rồi.

Lúc đang viết thì trong đầu tôi hết lần này đến lần khác lóe lên ý nghĩ trốn tránh “Dù sao thì phần hậu ký cũng được khen là thú vị rồi, hay là mình làm bố cục kiểu bản chính 10 trang, hậu ký 200 trang luôn đi cho rồi?”.

“Hậu ký” gì chứ, cái này rõ ràng là tự truyện rồi còn gì. Mà thôi, dù tôi có viết tự truyện dưới cái tên hậu ký đi nữa, thì thời niên thiếu lượn lờ tìm kiếm mấy cuốn sách người lớn bị vứt đi, hay thời thanh niên tung hô nhau mấy câu tục tĩu mà nếu bị ghi âm lại thì kiểu gì cũng “chết” ngoài xã hội, thì cũng chẳng khác gì bản chính cho cam.

Sau đây là phần cảm ơn.

Anh Gushiken, người phụ trách của tôi. Lần nào cũng làm phiền anh quá. Từ quyển sau tôi sẽ rút kinh nghiệm và cố gắng hết sức (Ê, hình như hồi làm quyển 2 cậu cũng nói câu này rồi thì phải?).

Chị Shimotsuki Eito, người vẽ minh họa. Dù lần này tôi đã bắt chị phải làm việc với lịch trình dày đặc, nhưng chị vẫn vẽ cho tôi những bức tranh màu Ayame tuyệt vời, tôi thực sự rất cảm ơn! Ayame dễ thương vậy sao... đến mức tôi, tác giả mà lại có những cảm xúc không nên có luôn đó.

Và lần này nữa, tôi thực sự cảm ơn tất cả mọi người đã tham gia vào việc xuất bản cuốn “Tục tĩu” đầy rắc rối này! Nhờ có mọi người mà Akagi tôi mới có thể tiếp tục sự nghiệp viết lách của mình.

Vậy thì, vì giấy cũng sắp hết rồi nên lần này tôi xin phép dừng ở đây.

Hẹn gặp lại mọi người vào khoảng mùa hè, cũng giống như bối cảnh trong truyện nhé!

Dạo này nhờ kiêng khem ◯◯ nên tinh thần sảng khoái lắm, chắc chắn kịp thôi, không sao đâu!

Akagi Hirotaka

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận