• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

LN - Volume 1 [ ĐÃ HOÀN THÀNH ]

Chương 7.3: Chuyến đi cắm trại trong rừng (3)

3 Bình luận - Độ dài: 1,786 từ - Cập nhật:

Ba tiếng sau.

(Thằng Kai đó, nó đang chụp quá trời ảnh Lily! Cái này là chắc chắn rồi!)

Hi vọng mong manh trong lòng Saito lập tức sụp đổ.

Với tư cách là thành viên Câu lạc bộ nhiếp ảnh, Kai có nhiệm vụ chụp ảnh sinh hoạt của lớp. Tuy nhiên, rõ ràng cậu ta đang chụp Lily nhiều hơn mức cần thiết. Ngay cả bây giờ, cậu ta cũng đang chụp từ xa cảnh Lily đang cắt rau chuẩn bị nấu cà ri cùng với Shuri.

Điều đó càng củng cố niềm tin của Saito rằng Kai thật sự có tình cảm với Lily.

"Thật luôn à..."

Xác nhận rằng Kai có tình cảm với Lily, Saito cảm thấy bối rối khi nhận ra suy đoán của mình đã đúng và giờ đây không biết nên xử lý thế nào.

"Nếu cậu định ngồi ủ rũ một mình thì cũng được thôi, nhưng làm ơn nhóm lửa đi trước khi Nishizono chuẩn bị xong nồi cơm."

"Biết rồi, biết rồi. Đợi tí. Tớ sẽ làm liền đây."

Thế nhưng, cuộc đời dường như chẳng cho Saito thời gian để mà suy nghĩ.

Khi cậu trở lại với bó củi trong tay, Minaka nhắc nhở cậu bắt đầu nhóm lửa. Bất đắc dĩ, Saito đứng dậy, nhặt một ít lá tuyết tùng và cành khô xung quanh. Cậu xếp chúng thành hình chữ A, đặt một ít lá và cành vào giữa, rồi dùng thiết bị mồi lửa được phát để châm lửa.

Lá tuyết tùng có chứa nhiều tinh dầu nên bắt lửa rất nhanh, vài cành khô cũng cháy theo. Rồi trước khi ngọn lửa kịp lụi tàn, Saito tiếp tục ném thêm lá vào để giữ nhiệt, khiến ngọn lửa bùng lên mạnh mẽ chỉ sau chưa đầy hai phút.

"Cũng ra dáng lắm chứ."

"Tớ được dẫn đi cắm trại từ nhỏ mà. Mấy chuyện thế này với tôi dễ như ăn kẹo ấy. Nếu ai đó bắt tớ nhóm lửa bằng cách quay cây cung thì lại là chuyện khác."

Khi Saito đang sắp xếp củi sao cho lửa cháy đều, Minaka ngồi kế bên với vẻ mặt khó chịu lên tiếng khen, dù giọng điệu vẫn khá miễn cưỡng.

"Thấy tôi ngầu hơn chút nào chưa?"

"Không hẳn. Nếu phải nói thì cậu chỉ từ một thằng ngốc phiền phức thành một thằng ngốc... kém duyên thôi."

Nhìn thấy thái độ có chút đắc ý của Saito, Minaka lập tức dội cho một gáo nước lạnh với ánh mắt lạnh lùng đầy chán chường.

"Vậy à? Thôi được, tớ sẽ trông chừng chỗ này. Cậu đi giúp Lily và mọi người đi."

"Nếu đã thế thì tớ không khách sáo đâu. Tớ đi chơi với mấy cô nàng dễ thương đây."

Saito nhún vai cho qua rồi phân công công việc cho người khác. Với vẻ mặt đắc ý, Minaka nhập hội cùng Lily và những người còn lại.

(Cái đồ lập dị. Nhưng mà, giờ đến lượt Kai. Cậu ấy thật sự thích Lily sao? Khoảng cách hiện tại giữa hai người đúng là rắc rối thật. Định làm gì vậy chứ?)

Khi Minaka rời đi, Saito bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về khả năng Kai và Lily hẹn hò. Theo đánh giá của Saito, ở thời điểm hiện tại, khả năng hai người đến với nhau gần như bằng không. Lý do chủ yếu là Lily đến giờ vẫn chưa từng nói chuyện nghiêm túc với Kai.

Với kinh nghiệm từng nghe đủ chuyện về việc Lily được bao người theo đuổi, Saito hiểu rằng để chiếm được trái tim của cô bạn thuở nhỏ kia, cần phải thực hiện đúng từng bước. Cho nên, điều trước mắt là phải xây dựng được mối quan hệ để có thể trò chuyện. Tuy nhiên, cứ mãi chụp ảnh từ xa thế kia thì chẳng thể nào rút ngắn khoảng cách được.

(Kai có nghiêm túc không đây? Cố lên nào, tớ cổ vũ cậu đấy!)

Saito âm thầm tiếp sức cho bạn mình, nhưng lời cổ vũ thầm lặng đó chẳng thể nào đến tai Kai, người đang mải mê chụp ảnh một cách hết sức tập trung.

-----

"Ăn thôi nào!"

"Ă-ă-ă-ăn thôi!"

Theo hiệu lệnh của Saito, những thành viên khác trong nhóm, bao gồm cả Lily, cùng đồng thanh hô vang. Sau đó, khi nhìn xuống, mùi thơm của món cà ri nhẹ nhàng bay khắp nơi khi từng phần ăn được chia ra cho mỗi người.

Bữa tối hôm nay là món cơm cà ri vị ngọt mà cả nhóm đã tự tay nấu. Shuri và Haruki thì muốn ăn cà ri cay, nhưng phần còn lại, đặc biệt là Saito, người khá nhạy cảm với đồ cay, đã phản đối. Cuối cùng, cả nhóm quyết định làm một phiên bản nhẹ nhàng hơn.

Trước tiên, Saito múc một thìa với tỉ lệ nửa cơm nửa nước sốt.

(Ừ, ngon thật. Cà ri ngọt vẫn là dễ ăn nhất.)

Cảm nhận đầu tiên là món này ngon đúng như mong đợi. Dù sử dụng loại sốt cà ri mua sẵn là chuyện đương nhiên, nhưng vị cay nhẹ vừa phải của loại cà ri ngọt, không hề có cảm giác gắt như loại thường, rõ ràng rất hợp với khẩu vị của Lily.

"Gần đây tớ toàn ăn đồ cay nên không để ý, chứ cà ri ngọt ngon thật đấy, Lily."

"Hehe, đúng vậy nhỉ. Tớ cũng thích mùi thơm hơi khói khói này nữa, đúng kiểu nấu ăn ngoài trời luôn."

Ngay cả Shuri, người thường thích ăn cay, dường như cũng đang rất hài lòng khi vừa ăn vừa cười tươi. Nhìn thấy gương mặt mãn nguyện của mọi người, Lily khẽ mỉm cười.

"Tớ hiểu rồi! Vị khác với bình thường nhưng vẫn rất ngon. Mà này, tớ thì thích cơm nấu cứng hơn một chút, nhưng nếu mọi người ăn được thế này thì cũng ổn rồi."

"Thật ra tớ cũng thích cơm hơi cứng hơn đấy."

"Haha, xin lỗi. Tớ nấu theo lượng nước thường ngày mà không nghĩ nhiều."

"À không, xin lỗi. Tớ không có ý trách cậu đâu. Chỉ là nếu cơm cứng hơn một chút thì sẽ hợp khẩu vị hơn thôi."

Cuộc trò chuyện dần chuyển hướng từ nước sốt cà ri sang cơm. Saito và Haruki đang nói chuyện thì Haruki bất ngờ lên tiếng xin lỗi. Nhận thấy cậu không hề có ý trách móc, Shuri liền vội trấn an cậu bạn có vẻ đang hơi buồn.

Lúc này, Lily quay ánh mắt khỏi mọi người và nhìn sang cậu bạn thuở nhỏ đang ngồi đối diện.

"Này, Kai, cậu thật sự không muốn ngồi cạnh tớ sao?"

"Hả? Ngồi đâu cũng như nhau mà."

"Ờ-Ờm..."

Saito vừa trò chuyện với Kai về chỗ ngồi. Có vẻ như ai đó đang ngầm mong được đổi chỗ, nhưng Kai hoàn toàn không để ý và từ chối một cách thản nhiên, khiến Haruki trông có vẻ hơi buồn.

(Cậu ấy đang tính làm gì vậy chứ?)

Dù đã quen biết nhau từ lâu, Lily vẫn không thể hiểu được ý nghĩa đằng sau hành động của cậu và nghiêng đầu khó hiểu.

Sau đó, hành vi của Saito bỗng trở nên kỳ lạ. Cậu đột nhiên than đau bụng rồi kéo Haruki đi cùng vào nhà vệ sinh. Thậm chí còn xung phong rửa bát với lý do da con gái sẽ bị khô nếu phải rửa.

Với Lily, việc Saito rửa bát thay đúng là một sự giúp đỡ lớn. Thế nhưng, khi cậu rửa xong chén nồi rồi, lại ôm đầu than vãn như đang tuyệt vọng, thật sự rất khó hiểu.

(Hôm nay Saito lạ thật...)

Chưa từng thấy cậu ấy cư xử kỳ cục đến vậy, Lily không ngừng nghĩ về Saito.

Kể cả khi đang ngâm mình trong bồn tắm yêu thích, suy nghĩ của cô vẫn chỉ xoay quanh cậu bạn thân từ nhỏ.

"Lilichi!"

"Hyah!? Đ-Đợi đã, Shuri-chan!?"

Lily đang mải nghĩ ngợi, không hề nhận ra người bạn của mình đã tiếp cận từ phía sau. Đột nhiên, có ai đó tiến sát tới rồi bóp lấy bộ ngực đầy đặn của cô, khiến Lily hét lên vì bất ngờ.

"Ôi, đúng như mong đợi. Mềm thật đấy. Da cậu dính lấy tay tớ, cảm giác thật tuyệt vời."

"Dừng lại đi! Không, khôngggg!?"

Vừa buông lời như một gã đàn ông trung niên, Shuri vừa không ngừng nhào nặn ngực của Lily.Lily vùng vẫy muốn thoát ra, nhưng cơ thể cô như mất kiểm soát vì những động tác đụng chạm kỳ quái ấy.

"Có gì sai à? Nói tớ nghe đi, chị đại."

"Này! Shuri-chan, cậu đang làm cái gì vậy chứ!?"

"Nn, a... Minaka-chan, cứu tớ!"

Lily cố gắng trốn thoát trong tuyệt vọng, và thở phào nhẹ nhõm khi thấy Minaka xuất hiện. Chắc chắn cô ấy sẽ cứu mình. Dù gì thì Minaka cũng là một người nghiêm túc kia mà.

Trong mắt Lily lúc này, Minaka hiện lên như một nữ thần cứu rỗi.

"Ôi Minacchi, nhìn nè. Tớ đang tận hưởng vị ngọt của trái dưa hấu mang tên Li-lichi đây. Thật tuyệt vời phải không? Tài sản của JK này vừa vặn hoàn hảo. Không bị chảy xệ mà lại đầy đặn, săn chắc, độ nảy thì khỏi phải nói. Tớ chấm hẳn 120 điểm, không phải chỉ là 100 đâu nhé."

Ực.

"Đừng có nuốt nước bọt chứ! Minaka-chan!? Cứu tớ đi mà!"

"Xin lỗi, Lily-chan. Không phải là tớ muốn sờ ngực to đâu, cậu hiểu chứ? Chỉ là… là tò mò về mặt khoa học thôi, muốn biết làm sao mà giữ được độ săn chắc với kích cỡ như vậy. Chỉ có vậy thôi, hoàn toàn không có ý gì mờ ám đâu. Không phải vì tớ muốn sờ ngực người mình thích hay gì đó không trong sáng đâu, thật đấy!"

Thế nhưng, bị mê hoặc bởi những lời dụ dỗ ngọt ngào của Shuri, nữ thần đã ngã xuống mà không chút kháng cự.

Vừa lẩm bẩm những lời biện minh, Minaka vừa tiến lại gần, hai tay xoa xoa đầy ẩn ý.

"Đ-Đợi đã, Minaka-chan!? Cậu đang nói cái gì vậy!? Đừng lại gần đây, ánh mắt của cậu đáng sợ lắm! Làm ơn, đừng tới đây~!"

ddc43f2e-a66f-4a46-83d6-f792f6126c2a.jpg

Lily ra sức vùng vẫy trong tuyệt vọng, nhưng mọi nỗ lực đều vô ích. Những tiếng la hét đầy khổ sở của cô vang vọng khắp nhà tắm rộng lớn, để lại âm thanh chấn động cả không gian.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

TRANS
Hết lời ca ngợi cho minh hoạ bộ này :3
Xem thêm