Arc 8: Bồi Thường Cho Bệnh Tật [ĐANG TIẾN HÀNH]
Chương 171: Bồi Thường Cho Bệnh Tật - Cuộc Sống Hằng Ngày
0 Bình luận - Độ dài: 1,121 từ - Cập nhật:
Thật lạ khi tôi lại đang nói chuyện với các bạn cùng lớp như thế này.
Ngay từ đầu, người duy nhất tôi có thể trò chuyện tử tế trong toàn bộ ngôi trường này là Akechi-san.
Trước khi tôi nhận ra Gift của mình đang ảnh hưởng đến mọi người, tôi đã thuận theo dòng chảy và tham gia câu lạc bộ văn học ở đây, nhưng tôi không thực sự nói chuyện với bất kỳ ai mà chỉ im lặng ngồi trong phòng câu lạc bộ.
“Fukamori-san, trông cậu có vẻ có nhiều bạn bè.”
“Không hẳn. Tớ phải chuyển đến để theo học ngôi trường này mà. ……….Tớ vẫn chưa có bạn nào ở đây cả.”
“Cậu chắc là cậu thực sự có bạn ở trường cũ chứ~?”
“Vô duyên quá! Một bạn học cũ của tớ đang học ở trường này, cậu ấy chỉ khác lớp thôi! ……không phải là tớ không có bất kỳ người bạn nào.”
Bị Eimi-san trêu chọc, mặt Fukamori-san bắt đầu đỏ bừng.
Tôi vẫn không thể theo kịp họ.
“Gọi tớ là Fukamori-san thì quá trang trọng. Tớ muốn cậu gọi tớ là Mitsuki.”
“Đó rồi! Chiêu ‘xin hãy làm bạn với tớ’ của Mitsuki.”
“Cậu im đi!”
“Nishishishishi.”
Tiếng cười của Eimi-san buồn cười đến nỗi tôi suýt nữa cũng bật cười thành tiếng.
“R, Rất vui được gặp cậu, Mitsuki-san.”
“Umu, tớ cũng rất vui được gặp cậu, Haruka.”
“Rất vui được gặp cậu, HARUKA.”
Chúng tôi lập tức kết nối với nhau trên RINE.
Tôi đã là một kẻ cô độc kể từ khi vào trường này nhưng giờ đây tôi đang trao đổi liên lạc với các bạn cùng lớp lần đầu tiên.
Đây có thể là thời điểm tốt nhất để tôi vượt qua Gift của mình.
Nếu tôi quá chậm trong việc vượt qua [Hút Năng Lượng], tôi sẽ không thể kết bạn với Mitsuki-san hay Emi-san.
Tôi thực sự không thể cảm ơn Akechi-san đủ vì tất cả những gì anh ấy đã làm cho tôi.
“Vậy, Haruka đến từ trường sơ trung nào thế?”
“À, Ờmm…..Trường sơ trung Hazuki.”
“Nếu cậu đến từ Hazuki thì chúng ta thực tế là hàng xóm đúng không! Tớ đến từ trường sơ trung Satsuki.”
“Tớ đến từ Shiwasu.”
Thấy rằng tất cả chúng tôi đều đến từ các trường sơ trung khác nhau, tôi mỉm cười cay đắng.
Ngoài ra……
Akechi-san nói rằng cậu đến từ trường sơ trung Yayoi đúng không?
Ngôi trường đó ở một khu vực cạnh khu của tôi.
“Shi, Shiwasu? Ở đâu vậy…..?”
“………….”
“Nyahahahahaha! Tớ hiểu mà, tớ hiểu mà, Haruka! [Shi, Shiwasu? Ở đâu vậy…..?], buồn cười thật đấy!”
“Đừng cười! Chẳng trách được, nơi gần trường cũ của tớ nhất là Học Viện Gift đệ tứ mà!”
“Vậy tại sao cậu lại đến trường đệ ngũ?”
“Tớ muốn học ở một cơ sở lớn hơn……”
“Tệ quá~”
“Im đi! Cậu bị làm sao vậy!?”
“N, Nào nào…….đừng cãi nhau nữa……”
Mitsuki-san và Eimi-san cãi nhau và tôi xen vào để ngăn họ lại, công thức đã được thiết lập.
“Nhưng thay vì dùng ký túc xá trường, cậu lại thuê một căn hộ để đi học đúng không? Ôi trời ơi, cậu giàu có thật đấy. Mitsuki đúng là một Ojou-sama ngoài đời thực.”
Giọng Eimi-san hạ thấp.
Chắc chắn, từ cách nuôi dạy và cách cô cư xử, có vẻ như cô đến từ một thế giới khác so với chúng tôi.
“Đừng nói vậy….. Otou-sama thuê nó để tớ có thể sống cùng em gái nên tớ không thể làm gì khác được.”
“Otou-sama!? Hở? Cậu thực sự gọi cha mình như thế à?”
“Hở? Tớ nói gì lạ à? Nếu cậu muốn thể hiện sự tôn trọng với cha mình thì rõ ràng cậu sẽ gọi ông ấy là Otou-sama. Đúng không, Haruka?”
“…….Hở?”
Cậu hỏi tôi à?
Tôi chưa bao giờ dùng Otou-sama để gọi cha mình nên tôi không thực sự biết dù……
“Thôi nào, cậu không thấy là cậu đang làm phiền Haruka sao, Mitsuki. Một người bình thường sẽ chỉ gọi cha họ là Otou-san hoặc Papa, chứ không phải Otou-sama đâu.”
“Tớ không hiểu. Tại sao cậu lại gọi một người đã ban cho cậu sự sống với ít sự tôn trọng hơn chứ?”
“Dù cậu có hỏi tớ đi nữa…….”
“Tớ sẽ không bao giờ gọi cha mình là Papa. Tớ có thể chấp nhận Papa-sama thôi.”
“Cái -sama gì nữa vậy!?”
“Papa-sama, LMAO!”
Tôi khúc khích.
Sự đối lập giữa Mitsuki-san trông nghiêm túc và chủ đề lố bịch này thật buồn cười.
“Dù sao đi nữa, tớ tự hỏi tại sao các bài học ở đây lại khó đến vậy…….”
“Chúng thực sự rất khó ha…….tớ đã cố gắng hết sức để theo kịp, tớ thậm chí không thể chuẩn bị cho nó…….”
“Có lẽ đến đây là một sai lầm vì tớ được bảo rằng mình sẽ có thể kiếm được một công việc liên quan đến Gift, tớ đã được hứa sẽ là người chiến thắng trong cuộc sống mà.”
“Eimi-san, cậu đã thi để vào đúng không?”
“Nếu cậu hỏi thế thì Haruka cũng là Gift Holder hả. Aaa, Mitsuki trước rồi Haruka, thật không công bằng~”
Dù cô có nói thế thì tôi không nghĩ việc bản thân sở hữu Gift có thể dễ dàng cướp đi mạng sống của ai đó lại đáng ghen tị chút nào.
Khả năng của tôi không phải là thứ mà bất kỳ ai cũng nên ghen tị.
“Chà, chúng ta đúng ra thì đang nghiên cứu sức mạnh của Chúa mà. Tất nhiên, nó sẽ khó khăn.”
“Lẽ ra tớ nên đi theo con đường Idol như StarCha.”
“Tớ cũng là fan của StarCha đó.”
“Thật sao!”
“Tớ nữa. Tụi mình giống nhau mà.”
Mitsuki-san gật đầu.
“À, tớ đã ngưỡng mộ cô ấy đó.”
“Làm sao một Ojou-sama nghiêm túc như cậu lại trở thành fan của StarCha được chứ……?”
“Thôi nào, StarCha theo nghĩa đen có một ngôi sao trong tên cô ấy đúng không? Tớ chỉ nghĩ rằng tớ có sự tương đồng lớn với cô ấy vì tớ có Tsuki[note78627] trong tên của mình.”
“Cậu chỉ thích tên cô ấy thôi à?
“Nó bắt đầu bằng cái tên nhưng tớ cũng mê mẩn các bài hát của cô ấy.”
“Vậy thì tụi mình hãy đi hát các bài hát của StarCha ở quán karaoke cùng nhau đi, Mitsuki!”
“Này, ít nhất cũng phải mời tớ chứ.”
Cuộc sống học đường khi tôi thực sự có bạn thật vui vẻ.
Rốt cuộc, đây là cuộc sống hàng ngày mà tôi luôn mong ước.


0 Bình luận