• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN Vol.5: Mùa hè năm hai - Nửa sau

Ngoại truyện Twitter 18/4/2025

6 Bình luận - Độ dài: 832 từ - Cập nhật:

˗ˋˏ Đường đến lớp tôi✨ ˎˊ˗

"Lại lạc đường nữa rồi..."

Maki: "Em là năm nhất đúng không? Trông em có vẻ như đang gặp rắc rối nhỉ."

Maki: "Lớp ● năm nhất à. Cũng tiện đường anh đi nên để anh dẫn đường cho nhé."

Maki: "Đây, chỗ này. Anh vừa mới lên lớp nên chưa quen, vẫn đi nhầm xuống tầng 1 của năm nhất..."

Umi: "A! Maki vẫn còn ở đây sao? Tụi mình đã là năm hai rồi đó... Đùa thôi, anh đang chỉ đường cho em kia nhỉ."

Umi: "Cũng ra dáng đấy chứ. Ngầu quá~ Maehara-senpai."

Maki: "Chọc vậy làm anh xấu hổ lắm đó... A, xin lỗi vì đã để em đợi lâu nhé. Thôi thì... Vì chúng ta sẽ học chung trường nên là, r-rất vui được gặp em."

Umi: "Maki mạnh mẽ ghê~ Và, chị cũng mong em sẽ có trải nghiệm trung học tốt đẹp nhé."

Tôi đã được một đàn anh tốt bụng giúp đỡ.

◤Hai người trông có vẻ thân thiết, không biết mối quan hệ giữa họ là gì nhỉ?◢

---

『Hai người họ một lúc sau đó』

"Anh vất vả rồi, Maehara-senpai."

"Cách gọi đó khiến anh thấy ớn lạnh kiểu gì ấy, nên đừng dùng nữa được không..."

"Ể~ Có sao đâu, Maki ra dáng đàn anh với các hậu bối, ngầu thế còn gì?"

"Chuyện đó thì cảm ơn em, chắc vậy... Cơ mà cũng phải. Tụi mình cũng đã lên năm hai rồi nhỉ."

"Nhỉ. Thời gian thực sự trôi nhanh ghê."

Đã tròn một năm kể từ cái khoảnh khắc lời tự giới thiệu của tôi làm bầu không khí trong lớp như đóng băng (*đây là cảm giác của riêng tôi). Lúc đó tôi không hề nghĩ rằng một năm sau mình sẽ trở nên như bây giờ đây.

Tôi đã có nhiều người bạn tốt, và cô bạn gái yêu quý cũng luôn ở bên cạnh tôi.

Những khi đến trường và về nhà. Khoảng thời gian trong lớp học. Những giây phút sau giờ học. Nhờ màn giới thiệu đó mà tôi bắt đầu cảm thấy tất cả đều thật vui làm sao, mặc dù đáng lẽ nó phải là

một ký ức bị chôn vùi đi cơ.

Có thất bại cũng được. Có cảm thấy xấu hổ cũng được.

Đâu đó vẫn luôn có người sẽ thực sự quan tâm đến chúng ta thôi.

Khi học được điều này, có lẽ tôi đã có thể hành động một cách chủ động hơn một chút.

...Cũng nhờ đó mà tôi có thể hành xử giống một người đàn anh hơn.

"Nè, Umi."

"Gì vậy?"

"Hậu bối mà chúng ta nói chuyện lúc nãy... Có vẻ như là em ấy đi một mình, không biết có ổn hay không nữa."

"Em ấy trông hiền lành tốt bụng nên chắc sẽ ổn thôi. Miễn là không quá lo lắng rồi vấp cỏ như ai đó khi giới thiệu bản thân năm ngoái."

"...Ờm, Umi-san?"

"Fufu, xin lỗi xin lỗi. Cơ mà cho dù chuyện đó có xảy ra thì ở trường cũng có nhiều kiểu người khác nhau mà. Idol của lớp như Yuu, hay kiểu giống như Niina. Hay thậm chí, còn có kiểu lập dị như em nữa."

"Ừm. Khi quen biết đủ lâu thì sẽ thấy tất cả bọn họ đều có những khác biệt đáng ngạc nhiên nhỉ."

Có người ưu tiên bầu không khí và coi trọng hòa khí của chung. Có người không suy nghĩ nhiều mà cứ tiến về phía trước, chỉ chạy theo cảm xúc của mình. Có người đuổi theo người chỉ tiến về phía trước ấy, để rồi lực bất tòng tâm. Có người thích vẽ vời, ca hát, hay hoạt động thể thao.

...Có người thích phim hạng B, chơi game và đọc manga.

Đừng nhìn xuống mà hãy nhìn quanh, ắt sẽ có người tương đồng với mình thôi. Vậy nên chỉ cần can đảm lên là được.

Nếu lấy hết dũng khí để chìa tay ra, ắt sẽ có người nắm chặt lấy nó thôi.

"Umi, chỗ kia tụi mình lâu rồi không tới, hôm nay đi nhé? Dạo này hình như có nhập thêm nhiều hàng mới đó."

"Ồ, nghe hay đấy. Cơ mà, chuyện chúng ta vừa nói làm anh nhớ đến điều gì trong quá khứ à?"

"Anh nghĩ là thi thoảng chúng ta đi ôn lại kỷ niệm một chút cũng tốt... Vì, đối với anh, đó là một cuộc gặp gỡ mà anh trân trọng mà."

"Em cũng vậy. Anh vẫn còn giữ tấm thiệp giới thiệu chứ?"

"Tất nhiên rồi. Nó là bảo vật mà."

"Vậy sao... Cảm ơn nhé, Maki."

"Anh cũng cảm ơn em, Umi."

Hai chúng tôi ngượng ngùng, nhưng vẫn tay trong tay.

"Thế, ta đi thôi nhỉ."

"Ừm."

Năm nay vẫn chẳng có gì thay đổi, và "ngày cuối tuần thường lệ" của hai chúng tôi lại bắt đầu.

Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Mong trasn thi tốt
Xem thêm
TFNC🙌🏿
Xem thêm