Maou Gakuin no Futekigous...
Shuu (秋) Shizuma Yoshinori (しずまよしのり)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

VOL VI: LONG THẦN QUỐC GIORDAL

Chương 251: Lối vào di tích dưới lòng đất

5 Bình luận - Độ dài: 2,667 từ - Cập nhật:

Trans: Sinhsieusao

Edit: OVer_NIT

~~~~~~~~~~~~

Ngày hôm sau,

Thời điểm bạch dạ chiếu sáng cả lòng đất, ta đặt chân đến một nơi cách Giorheise khoảng 200 dặm về phía tây.

Xung quanh chỉ là một vùng hoang vu cằn cỗi, chẳng có lấy bất cứ cành cây ngọn cỏ nào có thể sinh sôi.

Giữa chốn không gian vắng bóng sinh linh này, chỉ có duy nhất tiếng ca của thần long là vang vọng.

Ngoài ta và Arcana, còn có Lay, Misa, Misha, Sasha, Eleonore cùng với Zesia đi cùng.

Shin và Eldmaid được giao phó nhiệm vụ trông chừng đám học viên còn lại.

“Mới không để mắt tí thôi mà cậu lại gây ra chuyện gì kinh thiên động địa rồi à?”

Lay nói trong lúc lắng nghe tiếng hát ngân nga của thần long.

“Có gì to tát đâu. Ta chỉ so tài với Kiếm đế Agaha một trận, rồi dạy cho tên giáo hoàng Giordal một bài học nhớ đời thôi. Chẳng ai thiệt mạng cả.”

“Ahaha. Thế tại sao mấy gái trong đội thánh quân ca ở phòng bên cứ điên cuồng hát bài ‘Hàng xóm’ như đặt cả sinh mạng của mình vào đó vậy?”

“À, đó là Cuồng Ái Vực <Gard Asuk>, một loại ái ma pháp mới mà ta vừa phát minh. Nó có thể tận dụng triệt để và chuyển hóa toàn bộ tình yêu trong họ thành ma lực. Nhờ thế nên việc tiêu diệt thần tuyển chọn của giáo hoàng trở nên dễ hơn bao giờ hết. Quả nhiên, tình yêu  mang sức mạnh to lớn khi đối đầu với thần tộc.”

“Quậy banh nóc lên mà còn chối nữa…”

Sasha làu bàu ngán ngẩm.

Misha ở cạnh cũng gật đầu đồng tình.

“Thế còn Kanon với Misa? Trong thời gian tự do hành động của cả lớp, tôi cũng không thấy hai người đâu cả. Chà chà, không biết là dẫn nhau đi đâu làm gì ta?” [note74342]

Eleonore liếc nhìn Misa với một nụ cười đầy ẩn ý.

Má Misa ngay lập tức ửng lên màu đỏ hỏn.

“Ch-Chuyện đó… Để các cậu tự tưởng tượng thì hơn…”

“Hửm? Nói thế là người ta tưởng tượng ra mấy chuyện hay ho lắm à nha!”

“...Zesia… cũng tưởng tượng…”

Zesia siết chặt hai nắm tay lại, biểu cảm trông có vẻ vô cùng quyết tâm.

“...Hai anh chị… Thưởng thức… Một bữa ăn thịnh soạn… Ghen tị quá…” [note74343]

Xem ra đó là giới hạn trí tưởng tượng của con bé.

“Chúng tôi chỉ tranh thủ luyện tập ái ma pháp thôi, được tí nào hay tí nấy. Từ giờ trở đi có vẻ cả đám sẽ phải đấu với nhiều thần tộc hơn, mà Linh thần nhân kiếm nếu không có bí kỹ thì hiệu quả chẳng đáng là bao. Bởi vậy nên cần phải chuẩn bị thêm nhiều phương thức chiến đấu trong mọi tình huống có thể xảy ra chứ.”

Lay giải thích với một nụ cười khoan thai.

“Gớm quá cơ, làm như nghiêm túc lắm không bằng. Tôi chả biết thừa hai người tìm chỗ vắng vẻ để chim chuột chứ gì?”

Sasha ném lại cho Lay một ánh nhìn dè bỉu.

“Ủa này, hai hôm nay các cậu thường xuyên lui tới phòng Anos làm gì vậy?”

“Hả…?”

Trước đòn phản công bất ngờ của Lay, mặt Sasha liền trở nên đỏ lửng như quả cà chua chín tới.

“L… Làm… Làm gì là làm gì? Có làm gì đâu? Nhỉ Misha?”

Misha khẽ nghiêng đầu suy ngẫm câu trả lời.

“Để mọi người tưởng tượng thì hơn?”

“Em bị ngốc à!”

‘Hì hì’ - Misha cười khúc khích.

“Đùa chút thôi…”

“Thiệt tình…”

Người đang yên ắng nãy giờ, vẫn luôn đều bước tiến về phía trước, Arcana bất chợt dừng chân quay đầu nhìn lại.

“Tiếng hát vang vọng thành vòng xoáy.”

Thấy vậy, cả đám bèn tiến lại gần và tập trung lắng nghe.

“Đúng là âm thanh được xướng theo vòng điệp khúc thật. Cơ chế kiểu gì thế này?”

“Có hai thần long chăng?”

Sasha và Misha suy đoán.

“Nhưng mà có cả chỗ nghe được tận ba lớp giọng này. Như ở đây chẳng hạn.”

Ở một điểm khác, Misa cũng đang nghiền ngẫm phân tích những tiếng vang.

Quả thực, âm thanh ở đó được cất lên theo kiểu tam ca luân phiên từng đợt.

“Fumu. Tại nơi Ngân tích thần say giấc, giọng hát của thần long lại vang lên đa tầng đa lớp thế này sao? Xem ra đây không chỉ đơn thuần là lối vào Ligalondrol đâu nhỉ.”

Ta quay sang nhìn Arcana, cô cũng gật đầu đồng tình với nó.

“Khả năng cao là thế. Có lẽ đây cũng chính là lý do Revalishned không trở về thần giới mà cứ lưu lại dưới lòng đất này.”

“Hửm, ý cô là sao?”

Eleonore ngờ nghệch thắc mắc.

“Thần long đã tận diệt. Tuy nhiên, Ngân tích thần lại nắm giữ trật tự ghi chép và ký ức. Sau khi vắng bóng thần long, Revalishned vẫn ở lại Giordal để tái hiện tiếng hát của nó, đưa âm vang đi khắp muôn trùng xa xôi.”

“Ồ, thì ra là thế. Vậy để duy trì tiếng hát không ngừng nghỉ nên Ngân tích thần mới phải ở lại dưới này sao?”

Eleonore thốt lên như thể đã hiểu ra vấn đề.

“Tiếng ca của thần long chính là long vực. Có thể gọi đây là bộ giáp bảo vệ đất nước, ngăn chặn kẻ địch từ bên ngoài cũng không ngoa.”

Arcana nói tiếp.

Chừng nào tiếng ca của thần long vẫn còn liên tục ngân vang, việc sử dụng Dịch Chuyển <Gatom> hay Thần Giao Cách Cảm <Leaks> sẽ gặp vô vàn trở ngại. Dùng ma nhãn để quan sát tình hình trên cả nước cũng gần như là không thể. Trong trường hợp có kẻ địch xâm lược, chúng sẽ gặp phải những rào cản thông tin khó nhằn này.

“Người ta nói Ngân tích thần là vị thần bảo hộ của lòng đất.”

“Của lòng đất? Theo những gì ta thấy thì hiện tại nó chỉ bảo vệ mỗi Giorheise thôi.”

Ta vận ma nhãn quét một vòng xung quanh, xác định điểm âm vang có nhiều lớp giọng nhất.

“Fumu. Có vẻ giọng hát của thần long vang mạnh nhất dưới này thì phải.”

Cùng lúc, Arcana hóa thân thành những bông tuyết nguyệt hoa, vụt biến mất rồi lại xuất hiện trước mặt ta.

“Tuy nhiên, ta vẫn chưa thấy di tích ngầm nào quanh đây cả. Dẫu cho có bị tiếng hát của thần long gây nhiễu, ít nhiều cũng phải tìm thấy một vài dấu vết rồi mới phải.”

“Khả năng cao là di tích dưới lòng đất này không hiện hữu ở hiện tại. Thông qua trật tự của Ngân tích thần, nó đã kết nối thần điện trong quá khứ tới dòng thời gian bây giờ.”

“Vậy tức là Ligalondrol nằm ở quá khứ sao?’

“Đúng vậy.”

Nói rồi Arcana giơ tay chỉ thiên, triệu hồi <Mặt trăng sáng tạo> ngay trên đỉnh mái vòm lớn.

“Đại lục giá băng, tuyết tan chuyển dời.”

Lấy Arcana làm tâm điểm, ánh sáng trắng bạc dần lan rộng soi rọi khắp mặt đất xung quanh.

Một khu vực hình tròn xung quanh cô ngay lập tức đóng băng trước bạc quang rực rỡ ấy.

Dần dà, những tiếng lách tách giòn rã vang lên. Lớp băng mỏng vỡ vụn. Mặt đất nứt toạc ra và tạo thành một cái hố đen sâu thẳm.

Theo ma nhãn của ta quan sát được thì dưới đó chỉ là một khoảng không rỗng tuếch mà thôi.

“Nếu tạo được cây cầu bắc về quá khứ, chúng ta có thể băng qua đây và tiến vào khu di tích.”

“Fumu. Tức là như thế này đúng không?”

Ta hướng về phía miệng hố sâu và vẽ nên một vòng ma pháp trận.

Thao Tác Thời Gian <Levido>.

Dòng thời không bắt đầu chảy ngược. Mặt đất trở lại hình thái nguyên thủy. Từ đất hóa đá, từ đá hóa ra một công trình khổng lồ.

“Oaa! Một di tích to đùng!”

“...Trông như…. thần điện ấy…”

Eleonore và Zesia thi nhau cất tiếng bàng hoàng.

“Có vẻ quay ngược thời gian tới đây là giới hạn rồi.…”

Bên trong lòng chiếc hố là một di tích cấu thành bằng đá vô cùng đồ sộ, nó lớn tới mức không thể nhìn thấy toàn cảnh bên ngoài.

“Kia là lối vào thì phải.”

Cả bọn đáp xuống đỉnh khu di tích, nhìn qua thiết kế thì nó giống như một tòa tháp vậy.

Mặt sàn hình tròn dưới chân thực chất là một cánh cổng khổng lồ.

“Rồi làm sao mở cái này đây?”

Sasha chăm chú nhìn cánh cổng hòng tìm ra công tắc mật nào đó.

“Gì chứ, cô không biết cách mở cửa đơn giản nhất sao? Cứ cho nó một đạp là xong.”

“...Đúng là thường thức của Quỷ vương…”

“Bay lên đi. Cổng mở là rơi xuống đấy.”

Ta giơ chân lên, định dồn lực dọng thẳng một đạp xuống cánh cổng. Tuy nhiên, có một thứ bất chợt lọt vào tầm mắt khiến hành động đó phải dừng lại giữa chừng.

“Sao thế?”

Sasha tò mò hỏi.

“Fumu. Nhìn kia kìa.”

Phần mặt sàn ngay gần đó có một dấu vết tác động vật lý từ bên ngoài, mà nói đúng hơn, nguyên một dấu chân đã được in sâu vào nó.

“Bản chất di tích này đến từ quá khứ, vậy nên rất khó để xác định xem nó được hình thành từ bao giờ. Tuy nhiên—”

“Vẫn còn khá mới.”

Misha bước đến từ phía sau và hoàn thành nốt lời nhận định của ta.

“Đúng vậy.”

“Khoan đã, thế tức là…”

“Có kẻ nào đó đã vào đây trước, hoặc cố gắng vào nhưng không thể. Dù là trường hợp nào đi chăng nữa thì sự thật vẫn là có người đã tìm được tới đây trước chúng ta.”

Vừa dứt lời, ta bất giác cảm nhận được vài nguồn ma lực phía trên đầu.

Ngước lên thì thấy, ngay tại mép miệng hố mà Arcana vừa tạo ra, có hơn chục binh sĩ đang chờ sẵn.

Toàn thân chúng trang bị bộ giáp màu lục sẫm, trông cứng cáp tựa như lớp da rồng. Khả năng cao mấy tên này còn đem theo cả pháp cụ ẩn thân nào đó nên mới khó cảm nhận ma lực đến vậy.

Đám binh sĩ nhìn xuống di tích nơi bọn ta đang đứng, với ánh lườm tràn đầy địch ý.

“Fumu. Xưng danh đi, các ngươi muốn gì?”

Ta lên tiếng hỏi trước, tuy nhiên không có câu trả lời nào đáp lại.

Chúng lần lượt rút ra những cây cung từ ma pháp trận và giương tên thủ thế.

“...Tôi từng thấy họ một lần rồi.”

Arcana nói.

“Kỵ sĩ đoàn vô danh của Gadesiola. Những kẻ khác trong hội thường gọi là Huyễn danh kỵ sĩ đoàn. Mặc dù không được công khai sự tồn tại trước công chúng, song có tin đồn cho rằng họ là quân đội trực thuộc của Bá vương. Nhiệm vụ của toán quân này là tiêu diệt kẻ thù của Gadesiola trong bóng tối.”

Gadesiola à.

Nếu chúng đồng lõa tiếp tay cho Ahide thì việc có mặt ở Giorheise cũng chẳng có gì lạ cả.

“Các ngươi cũng nhắm tới Ngân tích thần sao?”

Vừa hỏi dứt lời, đám kỵ sĩ liền đồng loạt bắn mưa tên xuống.

Những mũi tên sắc nhọn mang theo vô số hạt phân tử ma lực đậm đặc, uy lực không thể xem thường.

“Coi như đó là câu trả lời vậy.”

Ta vẽ ra một loạt ma pháp trận tương ứng với số lượng binh sĩ đứng phía trên, phóng ra những mặt trời đen cháy bỏng từ các nòng đại pháo để nghênh chiến.

Cơn mưa tên thấm nhuần ma lực bị Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo <Geo Grays> nuốt chửng ngay tắp lự. Chưa dừng lại ở đó, ngọn hắc hỏa tiếp tục bay tới hòng thiêu rụi đám binh sĩ mặc giáp xanh.

Tuy nhiên–—

“Hou.”

Tất cả đều bị đánh bật ra bởi phản ma pháp.

Toàn bộ thành viên của Huyễn danh kỵ sĩ đoàn không một ai xây xát miếng da nào cả.

“Khác hẳn lũ lính quèn của Ahide. Với từng này sức mạnh thì không thể nào có chuyện các ngươi không vào được di tích đâu nhỉ?”

Khả năng cao một nhóm khác đã vào trong trước rồi.

Còn đám kia được cử ở ngoài để canh gác xem có ai bén mảng tới khu di tích này không.

“Anos.”

Lay cất giọng.

“Chỗ này cứ giao cho bọn tôi xử lý. Nếu mục đích của chúng là tiêu diệt Ngân tích thần thì phải khẩn trương lên, kẻo chuyến này uổng công vô ích mất.”

Misa lặng lẽ tiến đến bên cạnh Lay và giơ cánh tay lên.

Một luồng khí hắc ám xuất hiện từ hư vô nhanh chóng bao trùm lấy cơ thể cô, đánh thức chân thể của đại tinh linh.

“Đi đi nào, có tiểu nữ ở đây rồi.”

“Được, vậy giao cho hai người đấy.”

Dứt lời, ta giơ chân, giáng một cú thật mạnh xuống cửa sàn.

‘Ruỳnh’

Sau tiếng va chạm long trời lở đất, cánh cửa tròn khổng lồ đã bị bật tung.

Ta để lại Lay cùng Misa trấn thủ lối vào rồi cùng mọi người phi thẳng xuống dưới.

“...Sâu thật sự…”

Eleonore cảm thán.

Rơi tự do chừng mười mấy giây, cuối cùng cả bọn cũng nhìn thấy điểm đáp.

Thế nhưng, vừa chạm chân xuống mặt sàn, tiếng hét hoảng loạn của Sasha vang vọng.

“Anos, cẩn thận đằng sau!”

Một binh sĩ mặc giáp lục thẫm bất thình lình xuất hiện từ trong bóng tối và đứng ngay sau lưng ta.

Ánh thép bạc lóe sáng.

Tuy nhiên, trước khi lưỡi kiếm sắc lẻm kia kịp chém xuống, bàn tay đen tuyền nhuốm Căn Nguyên Sát Tử <Vebuzd> của ta đã đâm xuyên bộ giáp và siết chặt căn nguyên của hắn rồi.

“Fumu. Ngươi nghĩ ta không nhận ra sao?”

“...Chết… đi…”

Ma lực bên trong căn nguyên tên kỵ sĩ đột ngột tuôn trào, cảm giác giống như quả bom đang chuẩn bị phát nổ vậy.

Một tiểu hắc dương trồi ra từ trong cơ thể gã, rõ ràng là muốn đồng quy vu tận cả hai luôn.

Tốc độ phồng lên của quả cầu lửa nhanh đến chóng mặt.

‘Bùmmmmmm’

Tên kỵ sĩ bị chính căn nguyên của mình thiêu thành tro bụi.

Mặc dù thuật sĩ đã chết, thế nhưng quả cầu lửa khổng lồ vẫn tiếp tục quấn lấy ta và thiêu đốt không ngừng. Đúng là đòn kết liễu đánh đổi bởi mạng sống có khác.

“...Khốn kiếp…!”

Sasha trừng mắt lườm ta bằng <Ma nhãn huỷ diệt>. Ngay lập tức, ngọn lửa bị dập tắt hoàn toàn.

Ta vẫn bình an vô sự, duy chỉ có ngón trỏ là bị bỏng nhẹ một chút.

“Fumu. Đủ sức khiến ta bị trầy da, cũng gọi là có thực lực đấy. Cơ mà… Ngục Viêm Hủy Diệt Pháo à?”

Cơ thể của tên lính đã hóa tro tàn. Tuy nhiên ta vẫn kịp nhìn thấu phần căn nguyên trước khi cháy rụi của hắn.

Không lẫn đi đâu được.

“Có vẻ đám này là quỷ tộc, chứ không phải long nhân đâu.”

—————————————————————————————————————————

Tác note:

Tại sao ở quốc gia dưới lòng đất lại có quỷ tộc…?

NIT note:

Gòi gòi, có vẻ như drama nóng hổi đã đến rồi đó….

T4R

~~~~~~~~~~~~~~~

Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://docln.net/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha

Ghi chú

[Lên trên]
(NIT: đi đâu ta đi đâu ta =)) )
(NIT: đi đâu ta đi đâu ta =)) )
[Lên trên]
(NIT: embe ngây ther…)
(NIT: embe ngây ther…)
Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

chim chuột thì cứ nhận đi bày đặt lấy cớ luyện tập ái vực 😏
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
thì nó đồng nghĩa với nhau, mình lấy cái nghĩa ít bị dị nghị á
Xem thêm
@OVer_NIT: chúng tôi đều rõ 2 anh chị đã làm gì nên sẽ luôn dị nghị 🤣
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời