Chương 117
“…Thứ mà Akira và em thấy khi sử dụng [Con mắt của Thế giới] không giống nhau , nên là em không Akira đã thấy gì hoặc đang lo lắng về chuyện gì. Nhưng mà nếu Akira có phản ứng như vậy thì chắc cô ta rất nguy hiểm.”
Đúng vậy, sự thật là thế.
Bây giờ tôi đã biết sức mạnh thực sự của cô ấy, nếu Latisneil mất kiểm soát, tôi có thể không đủ sức ngăn cô ấy lại.
Kurou vẫn ở đây nên mọi chuyện sẽ ổn, nhưng nếu không có, liệu tôi có thể ngăn cô ta như tôi nghĩ không?
“…Ước gì phủ nhận được điều đó.”
Khi tôi lẩm bẩm, Amelia lắc đầu.
“Những gì Akira đã làm là đúng. Vào thời điểm đó, nếu Akira không đề nghị làm như vậy, cô ấy có thể sẽ nổi giận. Tuy nhiên, điều em muốn nói là anh có khả năng đánh giá chính xác sức mạnh của đối thủ, vì vậy anh nên sử dụng nó nhiều hơn.”
Sự dịu dàng hiện lên từ trong đôi mắt màu đỏ xinh đẹp của Amelia.
Giống như một người mẹ.
"Biết rồi mà. Từ giờ trở đi, Anh sẽ kiểm tra thông tin bất cứ khi nào gặp người lạ.”
Sau khi tôi ngoan ngoãn hứa với cô ấy, Amelia gật đầu và xoa đầu tôi.
Vì tôi cao hơn cô ấy kha khá nên nhìn cô ấy nhón chân lên trong cực kỳ đáng yêu.
[“…khụ khụ…Master-dono, Amelia, tôi có thể nói chuyện với ngài một lát không?”]
Yoru hắn giọng phá vỡ bầu không khí hai người của chúng tôi.
Nó nhảy lên vai tôi một cách nhẹ nhàng.
Nhắc mới nhớ, nó đã nói rằng sẽ đưa ra lời giải thích về cô gái tên Latisneil với chúng tôi.
“Chà, Quỷ nhân bí ẩn đó, cô ấy là ai? Theo ta số người mà Yoru lịch sự nói chuyện chắc không nhiều đâu.”
Yoru gật đầu, vừa nói vừa liếc nhìn về hướng Latisneil.
[“Ngài ấy, Latisneil-sama… nói thẳng ra là con gái của quỷ vương –sama.”]
Ừm… Khi tôi đang chuẩn bị gật đầu thì tôi dừng lại.
Nó mới vừa nói gì cơ??
Con gái của quỷ vương?
Cô ta??
“… Chỉ số này cũng có thể chấp nhận, nhưng cô ta nhìn không ra dáng lắm.”
Tôi đồng ý với ý kiến của Amelia.
Một phần là do tôi không cảm nhận được ma lực của cô ta, một phần cũng do cách hành xử của cô ta có đôi phần hơi trẻ con, nhưng tôi không ngờ rằng cô ấy là con gái của Quỷ Vương.
… Mà chủ yếu là không ngờ là ông ta có con gái.
[“Maa, Latisneil-sama và Quỷ vương-sama không được hòa thuận lắm, họ thường xuyên cãi vã. Lần này chắc cũng không khác và có lẽ ngài ấy đã bỏ nhà ra đi. Và,…tính cách của Latisneil-sama cũng không giống một con gái của Quỷ vương lắm.”]
Tuy rằng nó không giải thích rõ ràng, nhưng tôi hiểu rằng Latisneil có ít phần “Quỷ” hơn tôi nghĩ.
Nhưng mà, cô ấy đã đi qua một lục địa, nó không còn là “bỏ nhà đi bụi” nữa rồi.
Hay là cách đánh giá vấn đề của Quỷ tộc vốn đã không bình thường rồi?
“Trong thời gian này, mọi chuyện sẽ ổn nếu ngài không nói dối hoặc sử dụng những từ ngữ có ý phân biệt đối xử trước mặt Latisneil-sama. Ngài ấy đặc biệt ghét hai điều đó.”
Nghĩ lại thì, trước đó, cô ta đã hét lên rằng phân biệt đối xử là sai trái hay gì đó.
‘…otousan nói rằng phân biệt đối xử là sai hoặc thứ gì đó đại loại như thế.’
Otousan, có phải cô đang ám chỉ Quỷ vương?
Chỉ một thoáng, ấn tượng của tôi về Quỷ vương dường như đã hoàn toàn thay đổi.
Nó hoàn toàn khác với hình tượng của ông ta mọi người thường nói.
Tuy có hơi ngạc nhiên, tôi vẫn gật đầu.
"Ta hiểu rồi. Ta sẽ nói với Kyousuke và những người khác nữa.”
“Cảm ơn, Master -dono. Tôi sẽ ở lại với cô Amelia. Hãy cho bọn họ biết để họ không làm điều gì sai trái với Latisneil-sama.”
Yoru nói rồi nhảy từ vai tôi sang Amelia.
Nó đang cố trốn khỏi Latisneil à.
Trước khi tôi kịp nhận ra, cuộc thi đã bắt đầu.
Có vẻ như Amelia, Latisneil và các bạn nữ trong nhóm anh hùng là những người đăng ký cuối cùng, vì vậy họ cũng là những người cuối cùng được gọi.
Tôi lơ đãng nhìn lên sân khấu trong khi trông chừng Latisneil đang đứng cạnh tôi, cô ấy đang kêu lên mấy tiếng kyaa kyaa.
Những người tham gia bao gồm Thú nhân và Nhân tộc, nhưng những người có mặt ở đây nhan sắc điều cũng ở mức dễ nhìn thôi.
Có lẽ là do tôi luôn được nhìn ngắm khuôn mặt xinh đẹp của Amelia mỗi ngày, nên các thí sinh khác có vẻ không có gì đặc biệt, còn riêng họ đang rất tập trung vào cuộc thi.
Maa, so với vẻ đẹp của Amelia thì bọn họ không hề có cửa thắng.
À không, còn một người tôi vẫn chưa thấy mặt.
“…nghĩ lại thì cô không định cởi mũ ra à?”
Tôi đánh mắt qua hỏi cô ta, Laitsneil suy nghĩ một chút rồi nheo đôi mắt tím lại.
“Hãy nhìn xem, vì đây là một sân khấu lớn nên tôi muốn làm mọi người ngạc nhiên! Nếu tôi để mọi người nhìn thấy khuôn mặt của tôi ngay từ đầu thì thắng chắc còn gì vui nữa?”
Nói vậy thì, dường như cô ấy rất tự tin vào nhan sắc của mình.
Cô ấy đã gặp Amelia rồi mà vẫn có thể nói như vậy, có nghĩa là Latisneil cũng là một mỹ nhân, hoặc cô ấy cực kỳ tự tin.
Nhưng mà với cô ta thì chắc là vế sau đúng hơn rồi.
Tuy nhiên, nếu là vế đầu thì tôi cũng muốn xem thử.
“Sao nè, sao nè? Oniisan, anh tò mò lắm phải không?? Anh có thích em gái này hơn Công chúa elf đó không?”
Đừng tự phụ quá, tôi đẩy Latisneil đang cười toe toét.
Vốn dĩ tôi không phải thích Amelia vì nhan sắc của cô ấy nên dù có ai xinh đẹp hơn cô ấy thì cũng vậy. Nên không có lý nào tôi thích Latisneil.
“Tsk, tình yêu của anh là số một rồi. Chắc hẳn cậu đã chịu đựng nhiều lắm phải không, Yoru-kun.”
Latisneil tặc lưỡi còn tôi thì chỉ biết cười trừ.


1 Bình luận