Phần I Hồi 7: Nữ kiếm sĩ Kogarasu Hiyori chính thức xuất sơn!?

Chương 107: Nếu là lời tớ nói, cậu có nguyện ý nghe theo không?

Chương 107: Nếu là lời tớ nói, cậu có nguyện ý nghe theo không?

Tôi hỏi Kogarasu chi tiết hơn thì biết được hiện tại ở võ đường này chức Đường Chủ là do cha cậu ấy nắm giữ còn bản thân Kogarasu thì là Đường Phó với nhiệm vụ hỗ trợ, và số lượng môn sinh chỉ vỏn vẹn vài người.

Kogarasu đã chứng kiến võ đường này ngày càng sa sút và người cha dần mất đi hy vọng trong một thời đại mà kiếm thuật không còn được trọng dụng, điều này khiến cậu ấy cảm thấy ấm ức.

Vào lúc đó, khi thấy tôi trong lớp, Kogarasu đã cảm nhận được rằng có lẽ chính người đàn ông này sẽ mang đến một luồng gió mới cho võ đường Kogarasu.

Quả thực, đàn ông ở thế giới này về mặt tinh thần và sự chủ động đều yếu kém hơn nhiều so với thế giới cũ. Điều này có lẽ là hệ quả của việc mất đi bản năng ham muốn, khiến họ thiếu đi động lực để phấn đấu.

"Không chỉ mỗi vậy đâu. Tôi cũng nghĩ cậu là một người đáng mến mà."

Không hiểu sao Kogarasu lại nói một câu như thể đang cố gắng che đậy ý định thực sự của mình vậy, nhưng tôi nghĩ rằng bây giờ mình cần tập trung vào chiến lược tái thiết võ đường.

Tôi đề xuất với Kogarasu hai chiến lược mấu chốt nhất. Trước hết là nâng cao danh tiếng của võ đường Kogarasu bằng việc tăng cơ hội để mọi người biết đến kiếm thuật, và thứ hai là chứng minh tính thực tiễn của việc học kiếm thuật.

"Nhưng mà… muốn tăng cao danh tiếng của võ đường Kogarasu thì phải làm thế nào? Cha tôi đã từng lập một trang web riêng của võ đường từ nhiều năm trước nhằm thu hút môn sinh. Thế nhưng, từ đó cho đến nay chẳng có lấy một môn sinh nào tìm đến cả..."

Kogarasu trông có vẻ hoài nghi nhưng dựa vào thái độ thì tôi nghĩ cậu ấy sẽ sẵn sàng làm theo lời tôi nói.

"Kogarasu, nếu là lời tôi nói, cậu có sẵn lòng làm mọi điều không? Cậu có dám đặt cược vào công cuộc phục hưng võ đường này hay không"

Tôi nhìn thẳng vào mắt Kogarasu và hỏi với ánh mắt nghiêm túc, kiểm tra sự quyết tâm của cô ấy.

"Vâng, tôi sẽ làm bất cứ điều gì Tatara nói. Tôi đã quyết định tin tưởng cậu rồi."

Kogarasu trả lời với khuôn mặt đầy khí phách và nam tính. Nhưng không hiểu sao, gò má cậu ấy lại ửng hồng, trông cực kỳ thẹn thùng. Chuyện này là sao nhỉ?

"Tốt rồi. Vậy thì, đầu tiên tớ cần xem liệu cô nàng kia có đồng ý trở thành đồng đội của chúng ta không... Nếu cô ấy đồng ý, tỷ lệ thành công của kế hoạch sẽ tăng lên gấp nhiều lần. Tớ sẽ thử gọi điện cho cô ấy, cậu đợi một lát nhé."

Tôi thao tác trên điện thoại và gọi vào số của một người bạn cùng lớp. 

Tút... Tút... Reng reng reng... Cạch.

Fujioka bắt máy ngay sau hai hồi chuông.

"Mio đó hử? Xin lỗi vì gọi vào Chủ Nhật nhưng hiện tại bây giờ cậu có bận gì không?"

"Ểh? Kyoucchi? Chủ Nhật thế này gọi tớ có việc gì không? Tớ đang rảnh đây này..."

"Nếu vậy bây giờ tớ sẽ qua nhà cậu, cậu gửi định vị nhà cậu qua điện thoại cho tớ nhé."

Cạch... Rầm! Bộp Bộp Bộp !

Ơ… có tiếng động lớn phát từ đầu đây bên kia. Không biết liệu Fujioka có ổn không nhỉ?

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!