Phần I Hồi 4: Người trưởng thành trong thế giới nơi mà sự trong trắng bị đảo ngược liệu có sự khác biệt?
Chương 59: Việc tôi gượng ép bản thân quá mức có vẻ đã bị mẹ phát hiện mất rồi (Góc nhìn của Hina)
4 Bình luận - Độ dài: 725 từ - Cập nhật:
Tối qua, sau khi cứu Tatara-kun từ tay các sensei, tôi gần như bật khóc và cảm thấy nhẹ nhõm khi biết cậu ấy vẫn an toàn.
Tôi ôm chặt lấy Tatara-kun ở ghế sau chiếc xe trong khi mẹ tôi tập trung lái xe.
Tôi thật sự không có đủ tự tin để đối mặt với cậu ấy vào ngày mai.
Trên đường đến đón Tatara-kun, mẹ đã kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện.
Hóa ra, nhà trường, cảnh sát, bệnh viện, cùng với mẹ tôi và mẹ của Tatara-kun đã lập thành một đội để trao đổi thông tin về tình trạng gần đây của Tatara-kun.
Tatara-kun hiện tại là một cậu con trai có ham muốn tình dục mạnh, một điều hiếm thấy ở nam giới trong thế giới này và cậu ấy có thể trở thành nguyên nhân gây ra rắc rối lớn.
Vì vậy họ đã sắp xếp cho sensei và cô thanh tra đó nhằm kiểm tra tình trạng của Tatara-kun và nếu có xảy ra bất kỳ vấn đề gì, thậm chí có thể dẫn đến khả năng cậu ấy sẽ không thể tiếp tục học ở trường này nữa.
"Nhưng việc Kyousuke-kun gọi điện bảo con đến đón đi khỏi hai người đó, mẹ nghĩ cậu ấy chắc chắn là một đứa trẻ tốt." Mẹ tôi nói như vậy, và thực tế đúng là như thế thật. Tatara-kun vẫn có thể đến trường như tôi vào ngày mai. Việc tôi bật khóc ngay trên xe về cũng một phần vì lý do đó.
Sau khi đưa Tatara-kun về nhà, tôi về đến nơi thì đã gần quá nửa đêm mất rồi. Không biết nên viết gì vào nhật ký hôm nay nhỉ... À mà, mình chưa chuẩn bị bento cho ngày mai nhỉ. Đầu suy nghĩ mông lung nhưng mẹ đã cưỡng ép tôi vào bồn tắm rồi lôi thẳng lên giường.
Vì chúng tôi đã ăn thịt nướng nên mẹ bắt tôi gội đầu và đã lâu lắm rồi tôi mới được mẹ sấy tóc cho. Tôi cảm thấy mình đang được nuông chiều vô cùng.
Hôm nay là một ngày quá sức nên chắc mẹ biết tôi đang gắng gượng lắm rồi.
Khi tôi nằm xuống giường, mẹ hỏi tôi một câu:
"Này Hina? Con muốn mối quan hệ giữa con và Kyou-suke-kun sẽ như thế nào? Bạn bè? Người yêu? Hay là gia đình?"
Tôi buồn ngủ quá nên không hiểu rõ... Mí mắt tôi nặng trĩu.
"Con muốn ở bên cậu ấy mãi mãi... Con nghĩ vậy... Con cũng không rõ nữa... Kyou-chan... Con phải làm sao đây?"
"Ừm, mẹ nghĩ nếu muốn ở bên Kyousuke-kun thì sẽ có chút khó khăn đấy, nhưng mẹ sẽ giúp con. Vậy nên ngày mai con cứ từ từ nói chuyện với Kyousuke-kun trong khi dùng bữa trưa nhé. Mẹ sẽ chuẩn bị bento cho con... Ngủ ngon nhé Hina."
Nói xong, mẹ tắt đèn phòng và bước ra ngoài.
Tôi không phải là Hina được sinh ra ở thế giới này nhưng tôi luôn cảm thấy mẹ thật sự rất quan tâm tới mình và tôi cũng yêu mẹ rất nhiều.
Tôi chìm vào giấc ngủ ngay sau đó.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy thì thời gian có vẻ hơi muộn so với hôm qua.
Nhưng dù sao thì tôi cũng đã lấy lại được sức. Việc tôi vẫn có cảm giác thèm ăn dù tối qua đã ăn rất nhiều thịt nướng khiến tôi yên tâm vì cơ thể mình đang khỏe mạnh.
"Vậy nên... Hina này, mẹ muốn hỏi con một điều. Con có đủ tự tin rằng mình đủ sức giải quyết ham muốn của Kyousuke-kun không? Mẹ có nên giúp con với món 'oyakodon' không nhỉ?"[note83286]
Mẹ!? Mẹ đang nói cái quái gì trên bàn ăn vào sáng sớm thế này?
Hóa ra cuộc nói chuyện tối qua là ý đó sao? Lúc đó tôi cực kỳ biết ơn mẹ, vậy mà bây giờ cảm giác đói lẫn đầu óc tôi đều bị thổi sạch cả rồi.
Thật sự tôi muốn thuyết giáo mẹ một trận nhưng đã hơi muộn rồi nên tôi chỉ còn cách vội vã rời khỏi nhà để tránh việc trễ học.
Đương nhiên, tôi mang theo hai hộp bento do mẹ tự tay làm.
4 Bình luận