Tôi Có Siêu Năng Lực Được...
Nhất Phiến Tuyết Bính
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Toàn Văn

Chương 12: Em Ấy Quả Nhiên Là Một Mầm Non Tốt Của Ngành Thú Y Mà

2 Bình luận - Độ dài: 1,677 từ - Cập nhật:

    "Bệnh parvo?"

    Nghe bác sĩ thú y nói ra danh từ này, cô Mạc vô cùng kinh ngạc.

    Tiểu Đậu Đậu bên cạnh càng trợn tròn mắt, ngẩng đầu nhìn mẹ đang nắm tay mình.

    Tuy không biết bệnh parvo là gì, nhưng nghe có vẻ rất siêu... rất vi. Cún con gần đây đã nôn mấy lần, chắc chắn là vì không ăn được cơm nên mới bị parvo đây mà!

    "Đúng vậy, triệu chứng rất rõ ràng." Bác sĩ gật đầu, mỉm cười an ủi, "Tuy tình trạng của Tiểu Bạch hơi nghiêm trọng, nhưng phát hiện ra là không sao rồi. Đây là một cuộc chiến lâu dài, phải chiến đấu kiên trì, chỉ cần tuân thủ lời dặn của bác sĩ thì khả năng chữa khỏi là rất lớn. Không, phải nói là bệnh parvo qua tay tôi, chỉ cần không phải sắp chết ngay lập tức, thì về cơ bản đều chữa khỏi được."

    "Vậy ạ..." Cô Mạc có chút sợ hãi, xoa đầu Tiểu Đậu Đậu, dịu dàng dỗ dành, "Không sao đâu Đậu Đậu, chúng ta chữa trị cẩn thận, nhất định sẽ cứu sống Tiểu Bạch."

    "Vâng! Nhất định phải cứu sống Tiểu Bạch."

    Hai tay Đậu Đậu đặt lên người Tiểu Bạch, ánh mắt bé bi dần trở nên kiên định.

    Mà Tiểu Bạch đang nằm bẹp trên bàn cũng gắng sức ngẩng cổ lên ư ử một tiếng.

    "À, cho tôi hỏi, nếu không đưa đến đây thì Tiểu Bạch có khả năng tự khỏi không ạ?" Cô Mạc khó hiểu hỏi.

    "Có, nhưng rất thấp." Bác sĩ thú y thẳng thắn nói.

    "Vậy Tiểu Bạch sẽ chết sau mấy ngày ạ?"

    "Tiểu Bạch sẽ chết hả mẹ?!"

    Đậu Đậu giống như một đứa trẻ ngây ngô điển hình, nghe người khác nói chỉ bắt được vài từ khóa, rồi tâm trạng lập tức bị nỗi sợ hãi chiếm lấy, những hạt trân châu nhỏ nhanh chóng đảo qua đảo lại trong hốc mắt.

    "Không sao đâu. Ý của mẹ là, nếu anh Trần Nguyên không nói cho chúng ta biết thì Tiểu Bạch sẽ thế nào."

    "Bệnh parvo này thì thường là 5, 6 ngày. Nếu chó bị viêm cơ tim do virus Parvo thì có thể sẽ xảy ra tình trạng đột tử cấp tính." Vừa xoa đầu Tiểu Bạch, bác sĩ thú y vừa ước tính, "Nếu đưa đến muộn 2 ngày nữa thì e rằng thật sự không kịp rồi."

    "Phù, may mà không nghe lời lão chồng mình." Đặt tay lên ngực, cô Mạc thở phào nhẹ nhõm, "Bạn học Trần quả nhiên là một mầm non tốt của ngành thú y mà."

    "Là anh Trần Nguyên đã cứu Tiểu Bạch ạ?" Đậu Đậu vui mừng hỏi.

    "Đúng vậy nè, nếu không có anh Trần Nguyên thì Đậu Đậu đã không thể gặp lại Tiểu Bạch nữa rồi."

    "Vậy có thể để Tiểu Bạch nhận anh Trần Nguyên làm anh trai không ạ?"

    "Cái này... còn phải xem anh Trần Nguyên có đồng ý không đã."

    "Thầy Mạc, danh sách học sinh đặc trợ [note80256] phải nộp rồi đấy, hạn chót là trước giờ tan học hôm nay." 

    Tổ trưởng khối Trương Bân đi đến bên cạnh Thầy Mạc, thúc giục.

    Học sinh đặc trợ, một phát minh của vị phó hiệu trưởng phụ trách nghiên cứu giảng dạy tại trường số 11, đã chắp vá cơ chế của nhiều trường danh tiếng rồi áp dụng vào trường số 11, giúp tỷ lệ đỗ đại học hạng một của trường tăng đến bốn phần trăm, vị hiệu phó này cũng nhờ vậy mà kế nhiệm hiệu trưởng cũ đã về hưu, thăng chức lên làm hiệu trưởng. [note80257]

    Tiêu chuẩn học sinh đặc trợ của trường số 11 không giống với học sinh có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, mà chỉ những học sinh trong lớp với thành tích học tập ở mức tầm trung nhưng có dao động lớn, hoặc có tiềm năng lớn, có thể bứt phá vào các trường đại học hạng một, và sẽ được đối xử đặc biệt.

    Sau khi được đưa vào danh sách này, giáo viên chủ nhiệm và giáo viên bộ môn sẽ dành nhiều sự giúp đỡ hơn.

    Số lượng học sinh đặc trợ ở mỗi lớp không giống nhau, bởi đằng nào thì tỷ lệ đỗ đại học hạng một của lớp 1 là 100%, tỷ lệ vào các trường 211 cũng là 95%, vì vậy học sinh đặc trợ của lớp 1 chủ yếu là những quái kiệt học lệch cực kỳ nghiêm trọng.

    Vị học bá [note80258] xếp thứ 19 toàn khối hiện tại chính là một học sinh đặc trợ. 

    Kỳ thi lần trước, cậu ta được điểm tuyệt đối môn Toán, Lý Hóa Sinh 288, Ngữ văn 114, tiếng Anh 83. Hoàn toàn là con cưng của giáo viên Toán, niềm tự hào của các giáo viên khối tự nhiên, đơn thuần là người qua đường đối với giáo viên Văn, và là nỗi niềm khó nói của giáo viên tiếng Anh.

    Những học sinh chắc suất 985, nhắm đến Kế Đại Hoa Thanh như thế này là học sinh đặc trợ của lớp 1.

    Còn tỉ như học sinh đặc trợ của lớp 18, đương nhiên có điều kiện khác.

    Danh sách học sinh đặc trợ của lớp 18 là 5 người.

    Từ bây giờ, những người này sẽ được bồi dưỡng trọng điểm. Nếu sau đó có người tiến bộ vượt bậc và thành tích dần ổn định, sẽ có thể "thoát danh sách", suất học sinh đặc trợ cũng sẽ được chuyển cho người tiếp theo.

    Nếu đây là một tên bất tài vô dụng, suất học sinh đặc trợ này dĩ nhiên cũng sẽ bị hủy bỏ.

    Hiện tại, danh sách học sinh đặc trợ của Thầy Mạc đã điền được 4 người.

    Thứ nhất, là nữ sinh duy nhất của lớp lọt vào top 100, Đường Tư Văn.

    Thành tích lần trước của cô là 611, xếp thứ t88 toàn trường.

    Thành tích của cô trong lớp luôn rất ổn định, theo lý thì nên được chuyển sang lớp cận chuyên như lớp 2, nhưng vì bài thi chuyển lớp làm khá bình thường, không đạt được số điểm cần thiết, nên đành ở lại lớp 18 như thằng chột làm vua xứ mù.

    Thành tích các môn của cô bạn này rất cân bằng, không có nhiều tiềm năng để cải thiện, nhưng ở cái lớp yếu kém này, thầy Mạc rất cần giữ lại mầm lửa này.

    Lớp 18 ít nhất phải có một người đỗ 985.

    Đây chính là chiến lược tất tay của thầy.

    Không vấn đề gì.

    Người thứ hai là lớp trưởng Trương Siêu, cậu này học lệch khá nghiêm trọng. Vật lý và Toán kéo lùi thành tích, tuy không biết tại sao cậu ta lại chọn học khối tự nhiên, nhưng vì vẫn còn không gian cứu vãn, kỳ vọng đối với cậu ta là lọt vào top 200, trên 580 điểm.

    Mà điều này, chỉ cần cậu ta nâng cao 30 điểm, không phải là quá khó.

    Lựa chọn này không vấn đề gì.

    Hàn Phỉ, cháu gái của bí thư Hàn.

    Triệu Nhất Minh, cháu ngoại của cô Chu.

    Không vấn đề gì.

    Vậy thì chỉ còn lại một suất.

    Và suất này, chính là điều khiến Thầy Mạc vô cùng đắn đo.

    Đường Tư Văn, linh chi mọc từ trong đống phân.

    Trương Siêu, cây nấm mọc bên cạnh linh chi.

    Những người còn lại, bản thân chính là đống phân.

    Khó quá, làm sao để tìm được một cục phân chất lượng cao trong một đống phân đây?!

    Người đó giờ luôn quyết đoán như thầy Mạc, vậy mà giờ đây lại phải rơi vào tình thế khó xử.

    Chọn trong đám học sinh tầm trung vậy.

    "Hà Tư Kiều... đống phân."

    "Chu Vũ, giòi trong đống phân."

    "Trần Nguyên..."

    Ví cậu ta như đống phân thì không đúng lắm, bởi vì nếu một cục phân mà lại mang đặc tính "ăn vào không có vị, bỏ đi lại thấy tiếc", thì đúng là đau đầu thật. [note80259]

    Về bản chất, ai lại muốn đi ăn đống phân?

    Huống hồ học sinh tầm trung học lệch như Trần Nguyên lại có quá nhiều, hoàn toàn không có điểm gì đặc biệt, chọn cậu ta để làm gì?

    Vì cậu ta yêu sớm?

    Vì cậu ta dẻo mồm dẻo miệng?

    Ngay lúc thầy còn đang đắn đo thì bỗng, một cuộc điện thoại gọi tới.

    Là vợ thầy, cô Xa Thục Quân.

    "Anh đang trong giờ làm, có chuyện gì không?" Thầy Mạc hỏi.

    "Tiểu Bạch bị bệnh parvo rồi, mấy hôm nay em phải đưa nó đến bệnh viện thú y, anh sang bên mẹ ăn cơm nhé."

    "Bệnh parvo?" Thầy Mạc nhíu mày, "Bị bệnh thật à?"

    "Anh còn nói nữa? Lỡ đưa đi muộn một ngày nữa là hết cứu rồi đấy."

    "Chuyện này..."

    "Ba ơi ba! Cho Tiểu Bạch nhận anh Trần Nguyên làm anh trai đi ba!"

    Giọng nói ngây thơ trong trẻo của con gái từ bên cạnh truyền đến, tầy Mạc càng nhíu mày chặt hơn.

    "Ba biết rồi. Đậu Đậu phải ngoan ngoãn, phải nghe lời mẹ nhé..."

    "Thầy Mạc." Xa Thục Quân giống như là đang ép thầy Mạc phải đối diện, nên dù là qua điện thoại, cô cũng thể hiện ra khí thế áp đảo, "Nhớ cảm ơn Trần Nguyên đấy nhé."

    "Nó là học sinh của anh..."

    "Đừng vì nó là học sinh của anh mà không tôn trọng người ta."

    "Được rồi được rồi, biết rồi."

    Thầy Mạc bực bội cúp điện thoại, tâm trạng vô cùng phức tạp.

    Nhìn chằm chằm vào cái gân gà Trần Nguyên "ăn thì không có vị, bỏ thì lại tiếc" này, thầy cầm bút tùy tiện viết xuống danh sách học sinh đặc trợ.

    "Tổ trưởng Trương, tôi nộp tài liệu."

Ghi chú

[Lên trên]
Trợ giúp đặc biệt
Trợ giúp đặc biệt
[Lên trên]
Đến rồi đến rồi, bàn tay vàng nhà thằng tró Nguyên :3. Hiệu trưởng X.X.Y-chan
Đến rồi đến rồi, bàn tay vàng nhà thằng tró Nguyên :3. Hiệu trưởng X.X.Y-chan
[Lên trên]
Kiểu học sinh xuất sắc ý
Kiểu học sinh xuất sắc ý
[Lên trên]
Trích từ hồi thứ 72 của Tam Quốc Diễn Nghĩa - La Quán Trung. Nếu dùng tiếng Việt mình thì là: 'bỏ thì thương, vương thì tội'
Trích từ hồi thứ 72 của Tam Quốc Diễn Nghĩa - La Quán Trung. Nếu dùng tiếng Việt mình thì là: 'bỏ thì thương, vương thì tội'
Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Cứu chó, người trả ơn <(")
Xem thêm