Vào khoảng giữa tháng Năm.
"Hội thao?"
"Ừ, 'Đại hội Thể thao.'"
Mùa hội thao đã đến.
Tôi không chắc ở Anh có cái gì tương tự không, nhưng ở trường tôi bên nước ngoài, tức là trường của Lily thì không có sự kiện nào như vậy.
"Tớ hiểu rồi. Bóng bầu dục? Bóng đá? Hay là tennis?"
"Không, không giống vậy đâu."
Có vẻ Lily đã hiểu sai ý của tôi.
Các môn thi là những thứ như ném bóng và kéo co, được thiết kế để cả người có kinh nghiệm lẫn không có kinh nghiệm đều không có lợi thế. Lily bỗng nhăn mặt khi nghe tôi giải thích.
"Nghe hơi trẻ con nhỉ."
"Cậu không thích à?"
"Không. Thỉnh thoảng thay đổi cũng hay."
Nói rồi, cổ hơi giãn môi ra.
Có vẻ Lily không có phàn nàn gì về việc tham gia.
Tôi đưa cho Lily một tờ giấy liệt kê các môn thi.
"Cậu phải tham gia ít nhất một môn đồng đội và một môn cá nhân. Cụ thể thì tụi mình sẽ quyết định trong giờ sinh hoạt lớp sau."
Tôi giải thích cẩn thận từng môn cho Lily.
Môn đồng đội thì có ném bóng và kéo co.
Môn cá nhân thì có chạy đua, chạy vượt chướng ngại vật, và tìm đồ.
"Cái “chạy đua ăn bánh mì” này là gì?"
"Sẽ có bánh mì treo dọc đường. Cậu phải cắn nó rồi chạy."
"Như vậy không được lịch sự lắm... Mà, sau cuộc thi thì bánh mì đó sẽ đi đâu?"
"Thì, đó là của người thi mà, nên họ muốn làm gì cũng được."
"Hmm... Có loại bánh mì nào?"
"Thường là bánh mì ngọt. Năm ngoái, tớ nghĩ là có bánh mì dưa lưới và bánh mì đậu đỏ."
"Hể, tớ hiểu rồi."
Có vẻ Lily hứng thú với môn chạy thi ăn bánh mì... hay đúng hơn là hứng thú với bánh mì.
"Thế còn môn đồng đội?"
"Tớ muốn ở cùng Sota."
Hình như cổ sao cũng được, miễn là ở cùng tôi.
Mấy môn hot có thể sẽ phải bốc thăm, và tùy vào kết quả, tụi tôi có thể bị tách ra.
Nếu vậy, có lẽ nên chọn môn nào ít người tham gia hơn...
"Như vậy có ổn không?"
"Ừ, không sao."
Tôi sẽ cố chọn môn nào vui vui, thứ gì đó có thể tạo thành kỷ niệm đẹp.
"Cậu định chọn môn nào vậy Sota?"
Vào giờ nghỉ trước buổi sinh hoạt lớp, Misato tiến lại chỗ tôi.
"Chắc là thi tìm đồ. Chứ chỉ chạy đua bình thường thì chán lắm, mà tớ thi vượt chướng ngại vật hồi lớp chín rồi."
Tôi chưa bao giờ tham gia thi tìm đồ. Tôi luôn muốn thử nó.
"Còn môn đồng đội thì sao?"
"Tớ chưa quyết định, nhưng tớ hứa sẽ tham gia cùng với Lily."
"Hmm, vẫn tình tứ như mọi khi ha."
"Không phải vậy đâu."
Tôi cau mày.
May mà nhân vật chính của tin đồn không có ở đây.
"Ngại à? Hay là hai người thật sự không phải một cặp?"
Misato hỏi tôi với giọng nghiêm túc lạ thường.
Cổ có vẻ thật sự tin rằng tôi và Lily là một cặp.
Mà, cũng không thể nói là cổ vô cớ nghĩ vậy.
"Tụi tớ không phải một cặp."
"Hmm, tớ thì sẽ không ở ké nhà một bạn nam cùng lớp đâu, kể cả khi chỉ là bạn bè... Vả lại Amelia nói cậu ấy đến đây để “học làm dâu”. Thế nghĩa là có gì đó rồi, đúng không?"
Misato cũng biết chuyện đó. "Học làm dâu."
"Chỉ là Lily học được mấy từ tiếng Nhật kỳ lạ thôi. Cậu ấy đang hiểu lầm."
"Có thể sao?"
"Với Lily thì có đấy. Trông vậy thôi chứ cậu ấy khá là lơ đễnh và ngây thơ."
Lily có thể khá là ngốc nghếch.
Cô ấy dễ dàng tin lời người khác.
Lúc tôi bảo cổ là nguyên liệu làm menma[note83727] là đũa, cổ cũng tin ngay.
"Thật à? ...Có thể. Ừ, nếu là Amelia-chan... Ừ, cũng có thể lắm. Nhưng mà... Sota, cậu cũng y hệt vậy..."
"Y hệt" là ý gì? Tớ đâu có ngờ nghệch như Lily...
"Có khi nào Amelia-chan thích cậu không?"
"Không có chuyện đó đâu."
"Sao cậu chắc chắn vậy?"
"Tớ từng hỏi cậu ấy rồi."
Khi tôi còn ở Anh, tôi đã hỏi Lily một lần.
"Không lẽ... cậu thích tớ à?"
Dù gì tôi cũng là con trai.
Nói chuyện với một cô gái dễ thương rất vui và phấn chấn, và tôi đã hy vọng cổ có thể có tình cảm với mình.
Tuy nhiên, kết quả là...
"Tớ quyết định sẽ không bao giờ hiểu lầm nữa."
Tôi không thể nghe hết mọi thứ cổ nói vì cổ bắn một tràng tiếng Anh quá nhanh, nhưng...
Tôi nhớ là mình đã bị hét vào mặt, "Làm ơn đừng hiểu lầm."
Hơi tổn thương một chút.
"Hmm, nghe không giống vậy lắm... Mà nè, Sota. Cậu có thích Amelia-chan không?"
"Không... không hẳn. Tớ nghĩ cậu ấy xinh và dễ thương, nhưng..."
Tôi đã bị tổn thương khi cổ nói đừng hiểu lầm, nhưng đồng thời, tôi cũng thấy nhẹ nhõm.
Bởi vì tôi muốn giữ vững tình bạn thân với Lily.
"Tớ không muốn dính vào quan hệ yêu đương. Nhất là với bạn bè... Cậu hiểu mà, đúng không, Misato?"
Misato cười nhạt trước câu hỏi của tôi.
"Ừ... Kể cả khi hợp nhau, nhưng nếu không xứng với nhau thì rồi cũng phải chia tay. Sau đó sẽ khó xử lắm. Bạn bè... tốt nhất là nên chỉ ở mức đó là tốt nhất."
Dù thân nhau đến mấy, nếu quan điểm không hợp, mối quan hệ sẽ tan vỡ.
Một khi đã trở thành mối quan hệ kiểu đó, nó không thể quay lại như cũ được nữa.
Cả tôi và Misato đều hiểu rõ điều này.
"Hai người đang nói chuyện gì vậy?"
Một giọng nói bực bội vang lên.
Lily đứng đó với vẻ mặt hờn dỗi, vừa quay về từ lớp tiếng Nhật.
"Cậu nghĩ sao?"
"Nè, đừng có thân mật quá."
Misato cười nhếch mép rồi vòng tay trái qua tay phải tôi, áp sát người vào tôi.
Phiền phức thật...
"Cậu không được làm thế."
Lily nói vậy trong khi lườm Misato.
Rồi cổ nắm lấy tay tôi bằng cả hai tay.
"Khoan, chờ đã... Lily!?"
Và rồi cổ kéo mạnh.
Tôi vội trụ cả hai chân lại.
Sau đó, Lily ôm lấy tôi bằng cả hai tay, bộ ngực mềm mại của cổ ép vào cánh tay tôi.
Nhưng cổ có vẻ không quan tâm mà kéo tôi bằng tất cả sức lực.
"Sota, tụi mình thảo luận về hội thao đi. Về môn mà tụi mình sẽ tham gia cùng nhau ấy."
Vừa nói, Lily vừa lườm tôi... à không, lườm Misato thì đúng hơn.
Misato bật cười khúc khích.
"Ồ, vậy à... Chúc may mắn."
Cô ấy thả tay tôi ra.
Khi lực kéo bên phải biến mất, tôi mất thăng bằng.
"Whoa..."
Không thể tránh khỏi, tôi ngã về phía Lily.
Chết rồi!
Tôi vội ôm lấy Lily để cả hai không bị ngã.
"Kyaa!"
"Ugh..."
Tôi trụ cả hai chân, cố không ngã, và từ từ lấy lại tư thế.
"Lily, cậu ổn không!?"
"Mmm..."
Lily đáp lại bằng một tiếng rên.
Nhìn kỹ lại, mặt cổ đang áp vào ngực tôi, vùi mặt vào đó.
Chỉ có đầu ngón chân của cổ là vừa đủ chạm sàn...
Hình như tôi đã nhấc bổng cổ lên lúc ôm.
Tôi vội buông Lily ra.
"Hah..."
"Xin lỗi, cậu có sao không?"
Tôi hỏi Lily khi lùi lại.
Mặt cổ... đỏ bừng.
Lily lườm tôi với đôi mắt ngấn lệ.
"Ơ, ờm..."
"Sota, cậu là đồ biến thái!"
Bốp!
Lily đấm vào ngực tôi.
Đau phết đấy chứ.
Lily “hứ” một tiếng rồi quay về chỗ ngồi.
"Sota, đồ biến thái!"
"Tại cậu cả đấy!"
Tôi lườm Misato.
2 Bình luận