• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 6

2 Bình luận - Độ dài: 1,187 từ - Cập nhật:

“Ugh…mệt quá…”

Sáng hôm sau, tình trạng của Satoru đang trở nên tệ hơn bao giờ hết.

Rốt cuộc thì cậu đã ở bên Reika lâu hơn kế hoạch.

Hơn nữa, sau khi nói chuyện với Seiya vào tối qua, cậu và Ruri đã trở nên thân hơn nhờ ‘cầu nối’ Seiya…

“Không hẳn là bất ngờ…nhưng nói chuyện với cô ấy mệt mỏi hơn mình nghĩ nhiều.”

Tính cách của hai người như hai mặt của một đồng xu vậy.

Cậu nghĩ rằng họ sẽ không hòa hợp với nhau vì điều đó.

Nhưng thay vì đối đầu, cái cách họ nói chuyện, như thể họ đang mới chỉ thăm dò lẫn nhau vậy.

Cũng hợp lý— dù sao thì họ cũng chưa từng nói chuyện với nhau bao giờ.

Nhưng Satoru nghĩ rằng Ruri là kiểu người dễ dàng thu hẹp khoảng cách với người khác, nên cậu cũng hơi bất ngờ khi thấy vậy.

“Mình chưa bao giờ như vậy với Reika cả…”

Thông thường, khi hai người bắt đầu chú ý đến người kia như một người khác giới, thì họ sẽ trải qua giai đoạn này đầu tiên.

Nhưng với Satoru, điều bình thường đối với người khác lại trở nên xa lạ đối với cậu, bởi vì cách cậu và Reika đã phát triển mối quan hệ.

“...Mình không biết nên hồi đáp lúc nào nữa.”

Nếu cậu đang độc thân và có hứng thú về mối quan hệ với người khác, có lẽ cậu sẽ nhanh chóng trả lời.

Còn bây giờ, cậu chỉ muốn duy trì một khoảng cách nhất định, vừa đủ để thể hiện thái độ không hứng thú của cậu.

Có nghĩa là, trả lời ngay sau khi trao đổi liên lạc sẽ không ổn chút nào.

“Mình không biết Amamiya nghĩ gì về mình, nhưng riêng điều này thôi đã khiến mình kiệt sức rồi, vậy những mấy đứa con trai nổi tiếng sẽ còn thế nào nữa…”

Một số đứa luôn nói, “Tao muốn được nổi tiếng!”, nhưng Satoru nghĩ rằng những người đó sẽ ngay lập tức muốn bỏ chạy ngay khi họ có được sự chú ý mà mình mong muốn.

Có lẽ đó là lý do mà một số chàng trai nổi tiếng lại được coi là đào hoa và vô tư— không chỉ vì ngoại hình nổi bật của họ.

Nói đúng hơn, họ luôn biết cách xoay sở đối với những tình huống như thế này, Hoặc, nói theo một cách tiêu cực hơn, họ chấp nhận mọi thứ một cách nhẹ nhàng mà không cần nghĩ quá lên, giúp duy trì được sự nổi tiếng của họ.

Vào lúc những ý nghĩ đó quanh quẩn trong đầu cậu, Satoru nhận ra rằng cậu sắp sáng tạo ra được một học thuyết mới về vấn đề này.

“Mình nên nói chuyện với mấy đứa con gái khác theo kiểu này…Có lẽ thế sẽ khiến Reika an tâm hơn…”

Vài phút sau khi tỉnh dậy, Satoru mệt mỏi lê bước đi thay quần áo.

Sau đó cậu xuống tầng dưới và ngồi vào bàn dùng bữa sáng đã được chuẩn bị từ trước.

“Haizzz…”

“Mới sáng sớm ra thì anh đừng có làm mấy cái tiếng thở dài uể oải đấy được không? Nghe không hay chút nào.”

“Xin lỗi.”

Lời phàn nàn dữ dội đó là của Chisa Takashima, người em gái cách hai tuổi của Satoru.

Cô bé thường rất hiền lành, nhưng khi tức giận thì cô sẽ trở nên kinh khủng khiếp.

Với cả, không ai muốn phải nghe những tiếng thở dài vào buổi sáng sớm — cực kỳ phiền toái.

Rõ ràng cậu đang chỉ nghĩ vẩn vơ mà không để ý gì đến xung quanh, nên không lạ khi cô bé lại trách lỗi cậu.

“Anh vừa ở nhà Reika-neechan ngày hôm qua phải không? Thế sao lại buồn phiền thế? Hay hai người cuối cùng cũng cãi nhau rồi sao?”

“Không, không. Không đời nào anh lại có thể cãi lại cô ấy.”

“Nghe cũng hợp lý. Thế thì…chị ấy chán anh rồi à?”

“Ừm…anh không nghĩ từ đó có trong từ điển của cổ đâu…”

“Được rồi, được rồi. Cảm ơn vì màn tương tư ngớ ngẩn sáng sớm của anh.”

“Không phải lỗi của anh mà…”

Chisa cũng biết về mặt khác của Reika.

Và đương nhiên, cô bé cũng biết hai người đang hẹn hò.

Lý do mà cô bé biết chính là từ cách mối quan hệ của hai người được hình thành.

Chisa cũng ngưỡng mộ Reika rất nhiều.

Vậy nên khi anh trai của cô hẹn hò với Reika, có nghĩa là cô có thể gặp gỡ Reika nhiều hơn, và cô nói đó là ‘thành tựu lớn nhất của anh với tư cách một người anh trai’.

“Thế sao anh lại thở dài?”

“Có vài thứ rắc rối ở trên trường…”

“Cô nào bắt đầu tia đến anh rồi sao?”

“Cái…Sao em biết được?”

Chisa nhẹ nhàng gãi đầu trong khi giải thích với Satoru.

“Sao à? À thì…anh ở bên Reika-neechan, và hai người không cãi nhau. Vậy thì chỉ còn một khả năng thôi, đúng không?”

“Con gái thật đáng sợ…”

“Để em đoán nhé, anh bị Reika-neechan làm hư, và giờ anh lại càng đắm đuối chị ấy hơn?”

“N-Này! Học sinh trung học không nên nói mấy từ như thế nhé!”

“Hả? Em cũng có bạn trai nhé, biết không?”

“Em đùa à…”

Một quả bom lớn đã được thả đầu ngày…

Cuộc sống riêng tư của anh trai gần như chẳng có gì riêng tư đối với cô em gái của mình; trái lại, trừ khi cô bé nói trực tiếp với cậu, cậu chẳng thể biết được gì về cô.

“Anh biết đấy, nếu đã rắc rối đến thế rồi, thì sao không công khai tất cả đi? Chỉ cần nói rằng, ‘Reika là của tao.’”

“T-Thế sao được! Đấy không phải là thứ mà một nữ sinh sơ trung nên nói!”

“Ugh, anh ồn ào quá…Nghiêm túc mà nói, Reika-neechan sẽ thích thú lắm nếu anh làm như vậy.”

“Biết là vậy, nhưng vẫn...”

Cô em gái hoàn toàn bỏ qua lời phàn nàn của cậu mà thẳng thắn đưa ra lời khuyên cho cậu, khiến cho Satoru hoàn toàn nín lặng.

Con bé nói đúng. Và Reika cũng đã từng nói điều tương tự. Làm rõ ràng khiến mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn.

“Anh vẫn chưa tự tin vào bản thân sao? Ngay cả sau những rắc rối mà Reika-neechan đã phải trải qua để biến anh thành một người đàn ông đích thực như này?”

“À, ừm…Ừ.”

“Thật đáng thương. Thành thật, với tư cách một người em gái, em thấy anh trông khá ổn – có khí chất, thông minh, và cũng khỏe khoắn nữa. Nhưng cái thái độ tiêu cực đó của anh lại là một điểm trừ tuyệt đối. Người anh trai lúc đó của em đâu rồi?”

Nói xong, cô cắn một miếng lớn bánh mì nướng phủ đầy mứt.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

58. “T-Thế sao được! Đấy không phải là thứ mà một học sinh nữ học trung học nên nói!” lặp 3 từ nên đọc hơi cấn, trans chú ý fix lại nhé...
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Đã sửa rồi nhé
Xem thêm