• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 11: Khó quá...

0 Bình luận - Độ dài: 1,485 từ - Cập nhật:

Khi tôi còn đang cố nhịn cười, cửa lớp học đã mở ra, một người phụ nữ đeo kính bước vào.

Cô ấy có mái tóc màu nâu và mặc áo choàng đen.

Cô ấy trông có vẻ lớn tuổi hơn chúng tôi, nhưng vẫn khá trẻ.

Người phụ nữ đó bước lên bục giảng rồi nhìn chúng tôi.

“Chào buổi sáng, cả lớp. Do hôm nay có một thành viên mới, nên để cô giới thiệu lại nhé. Cô là Jenny, giáo viên chủ nhiệm của lớp mình”

Vậy ra cô ấy là giáo viên chủ nhiệm của tôi à.

“Chào buổi sáng ạ!”

Tất nhiên là tôi phải chào lại cô ấy rồi.

“Có người đang năng động quá này. Nào mọi người, đây là Nagase Tsukasa, thành viên mới của lớp chúng ta”, cô Jenny nói rồi mọi người quay lại nhìn tôi.

“Chào mọi người~”

Không ai đáp lại lời chào của tôi hết…

Mọi người đều đang đánh giá tôi.

“Không có ai vỗ tay hay gì à?”, tôi hỏi.

Mọi người ngoại trừ Touko đều bắt đầu vỗ tay.

“Tôi chưa từng thấy học viên mới nào muốn được mọi người vỗ tay đấy”, ai đó nói.

“Tôi cũng lần đầu thấy đấy”, ai đó đồng tình.

Ý tôi là, đâu cần phải nhắc mới phải vỗ tay đâu?

Họ không có tí ý thức chung nào à?

Họ không hoan nghênh bạn học mới của họ sao?

“Được rồi, chúng ta bắt đầu tiết học nhé”

Sau đó, cô Jenny bắt đầu lớp học.

Tôi quyết định chăm chú lắng nghe bài giảng cơ bản của cô Jenny trước, rồi sẽ chép lại vào vở sau. Tôi không muốn chép vì chữ viết của tôi rất khủng khiếp, tôi cũng không giỏi làm nhiều việc cùng lúc. Nếu tôi tập trung vào chép bài, thì tôi sẽ bỏ lỡ toàn bộ bài giảng.

“Ma pháp trước đây từng được cho là được tạo ra thông qua trí tưởng tượng, nhưng theo các nghiên cứu gần đây đã chỉ ra rằng nó được tạo ra theo một số quy tắc hoặc công thức nhất định, nó được gọi là công thức ma pháp. Mọi người đã biết điều này rồi, đúng không?”

Ừm…

“Khám phá này đã dẫn đến việc xác định được nhiều thuộc tính ma pháp, làm tăng sự đa dạng của các loại ma pháp. Chúng ta đã quen với các thuộc tính hỏa, thủy, phong, thổ và lôi, nhưng hiện tại đã có hơn 100 thuộc tính và con số này vẫn đang tiếp tục tăng lên”

Ồ…

Tôi nên làm gì đây? Tôi không hiểu cô ấy đang nói cái gì cả…

Bài giảng vẫn tiếp tục, nhưng tôi không hiểu cái gì cả.

“Chúng ta sẽ nghỉ giải lao 20 phút sau đó sẽ đến sân tập để học bài thực hành nhé. Đừng ai đến muộn đấy”

Sau khi học được khoảng hai tiếng, cô Jenny nhắc lớp xong rồi rời đi.

Vài học viên, trong đó có cả Touko cũng rời khỏi lớp.

“Phù…”

Tôi thở dài.

“Buổi học đầu tiên của cậu như thế nào?”, Cedric hỏi tôi.

“Nó khó quá”

“Thật sao? Tôi tưởng cô Jenny đã dạy những kiến thức cơ bản của cơ bản bởi vì cậu là học viên mới rồi mà nhỉ”

Cảm ơn cô Jenny rất nhiều. Nhưng xin lỗi vì em là một học viên vô vọng.

“Tôi chẳng được một tí gì cả”

“Nghiêm túc sao? Làm thế nào mà cậu vượt qua được kì thi đầu vào vậy? Đó cũng là những câu hỏi thường có trong đề thi mà?”

Bởi vì tôi vào học viện bẳng cửa sau đó…

“Tôi khá tệ trong việc học…”

“À, mọi người ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu riêng mà…”

“Nhưng mà này, cậu chắc hẳn là sẽ ổn với tiết thực hành nhỉ. Cậu trông có vẻ có một lượng ma lực rất lớn đó”, Frank chen vào hỏi tôi.

Mà… cái đó thì tôi không chắc lắm.

“Chúng ta sẽ làm gì trong tiết thực hành vậy?”

“Những thứ như là kiểm soát ma lực chẳng hạn”, Frank trả lời.

“Và thi triển ma pháp nữa”, Cedric thêm vào.

Ôi không, đó cũng là điểm yếu của tôi.

“Chúng ta có được điểm tối đa nếu chỉ hạ gục được đối thủ không?”

Nếu vậy thì tôi vẫn còn cơ hội.

“Tại sao chúng ta lại phải đánh nhau ở lớp cơ bản chứ?”

“Tiết thực hành không có trận đấu nào đâu”

Chuyện này tệ rồi đây…

“Này, cậu ta có ổn không vậy? Cậu ta giống Yuika quá…”

Ilmera bước đến, theo sau cô là Noel.

“Yuika thường làm gì trong lớp vậy?”, tôi hỏi.

Tôi hỏi để thử tham khảo thôi.

“Cô ấy thường ngủ”

Cô ấy đúng là một trường hợp vô vọng mà.

“Tôi hiểu rồi… tôi nghĩ là tôi và cô ấy sẽ thân với nhau đấy”

“Cậu ta thật vô vọng mà…”

Ilmera trông còn bực bội hơn nữa.

“Thật ra thì, Yuika vẫn cố ôn tập lại ở kí túc xá đó”, Noel bổ sung thêm, đúng là một cô gái tốt bụng mà.

“Cô ấy đến chỗ cậu để khóc à?”

“À…”

Tôi cũng muốn khóc nữa…

Có lẽ tôi sẽ đến chỗ Công chúa băng giá khóc vậy…

“Nhân tiện thì, hai người có hiểu bài không vậy?”

“Tất nhiên là có rồi”, Ilmera gật đầu.

“Có chứ”, Noel cũng thế.

Cái học viện này toàn học viên giỏi ngoại trừ tôi và Yuika à? Nếu cứ thế này thì mọi người sẽ nghĩ người Nhật toàn là những kẻ ngốc mất!

“Ra vậy sao… Tôi cảm thấy có chút lạc lõng… Nói cho các cậu biết nhé, tôi còn không thể sử dụng ma pháp nữa đó”

“……Thế cậu đến học viện này để làm gì vậy?”

Để giải lời nguyền… nhưng tôi không thể nói ra được.

“Ai cũng có hoàn cảnh riêng mà, Ilmera. Có những thứ nên hỏi và cũng có những thứ không nên hỏi đâu”

“Đúng vậy, gọi người khác là kẻ ngốc khá là thô lỗ đó”

Frank và Cedric đang trách mắng Ilmera. Nhưng, câu Cedric nói có hơi sai sai thì phải…

“Tôi xin lỗi…”, Ilmera xin lỗi với vẻ mặt hơi xấu hổ.

“Không sao đâu… dù sao tôi cũng là một tên bất hiếu, đã thi trượt một trường cao trung bình thường và trở thành NEET mà”

Ít nhất thì lúc thi tôi cũng viết đúng tên mình…

“Cậu thực sự ngốc đến vậy à…? Cậu không nộp đơn vào các trường dự bị nào luôn à?”

“Tôi trượt cả trường dự bị luôn….”

“À… tôi hiểu rồi. Thôi thì cậu cứ cố gắng hết sức là được rồi. Học bao lâu cũng không quan trọng đâu. Không phải ai cũng tốt nghiệp trong vòng ba năm đâu”

Nhưng nếu tôi học lâu như thế, thì tôi sẽ phải tạm biệt cánh tay của mình mất…

“Ừm, không phải chúng ta cũng nên đến sân tập rồi sao? Mọi người đều đã rời đi hết rồi đó”

Đúng như Noel nói, trong lớp hiện tại chỉ còn mỗi chúng tôi.

“Được rồi. Đi thôi nào”

Chúng tôi rời khỏi lớp và tiến đến sân tập.

Khi chúng tôi đang đi, có thứ gì đó thu hút sự chú ý của tôi.

“Mọi người không mang theo balo sao?”

Họ đều đang đi tay không.

“Chúng tôi đều sử dụng ma pháp không gian mà. Cậu không sử dụng nó à? … À, cậu không thể dùng ma pháp nhỉ. Nó cũng không khó lắm đâu, cậu sẽ sử dụng được nó sớm thôi”, Ilmera trả lời.

Ồ, hôm qua Charl cũng sử dụng nó.

“Làm cách nào để có thể thi triển nó vậy?”

“À… ừm, làm như này này”

Ilmera lấy một cuốn vở ra từ hư không.

“Cậu tốt nhất không nên làm giáo viên đâu”

“Tôi đồng ý đấy… tôi sẽ dạy cho cậu sau, Tsukasa”, Frank đề nghị sẽ dạy cho tôi.

“Cảm ơn cậu nhé”

Để Ilmera dạy thì không ổn lắm.

“Tớ không phù hợp làm giáo viên à? Mà dù sao thì tớ cũng đâu có muốn làm giáo viên đâu”, Ilmera quay sang hỏi Noel.

“Có lẽ vậy… cậu nên giải thích cẩn thận tùy theo năng lực của mỗi người nữa”

Cô ấy không có ý xấu gì trong câu nói đấy cả, nhưng tôi cảm thấy mình vừa bị xúc phạm. Ừ thì, cô ấy nói cũng không sai…

“Tớ hiểu rồi… Thì ra đó là lí do Yuika luôn đến chỗ cậu hỏi bài thay vì tớ sau khi tớ giúp cô ấy một lần à…”

Nếu tôi là Yuika thì tôi cũng sẽ đến chỗ Noel.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận