Học viện cô dâu dành cho...
Hozumi Mitaka Genyaky
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 1

Chương 2: Vị anh hùng cuối cùng và Thời Ngục Cơ

0 Bình luận - Độ dài: 7,316 từ - Cập nhật:

Mevis=Pulucher là một thiên tài.

Và đồng thời, cũng là một thiếu nữ hay mơ mộng.

Con tim cô thổn thức trước những chiến công của 『Vị Anh hùng Cuối cùng』, và cô luôn mang trong mình một niềm khao khát mãnh liệt được trở thành cô dâu của ngài ấy.

Cô thi vào Học viện Cô dâu, cống hiến cả thanh xuân cho con đường ma pháp, tự mình sáng tạo ra loại ma pháp không phụ thuộc vào Tinh Linh, giành được danh hiệu 『Công chúa』, và cho đến tận bây giờ, mười năm sau khi tốt nghiệp, cô vẫn được xem là ứng viên mạnh nhất trong lịch sử.

Thời còn trẻ, cô hết lòng tin rằng Alex sẽ hồi sinh.

Và còn ảo tưởng rằng ngài ấy sẽ rước mình về dinh nữa chứ...

Cho đến khi ngấp nghé tuổi hai lăm, cô bắt đầu nghĩ: 「Ủa? Chắc ngài ấy không hồi sinh thật rồi?」

Cô nhận ra rằng, thời gian để tin vào chuyện hoàng tử bạch mã xuất hiện là có hạn.

Sự tự tin vô bờ và nguồn năng lượng bí ẩn để tin vào định mệnh thời thiếu nữ đã biến mất, thứ còn lại chỉ là một nữ pháp sư lỡ thì.

Trót phải lòng một vĩ nhân trong lịch sử, suốt ngày chỉ học ở trường nữ sinh, tốt nghiệp xong lại về trường cũ làm việc, nên cô gần như chẳng có cơ hội tiếp xúc với đàn ông con trai.

Mà có đi chăng nữa, thì cũng toàn là hạng người hoặc chỉ quan tâm đến tài năng ma pháp của Mevis, hoặc ngược lại, lại tự ti mặc cảm trước thực lực của cô. Cứ thế, ác cảm của cô với đàn ông ngày một lớn dần.

Ở thời đại này, tại đất nước này, chuyện kết hôn ở tuổi thiếu niên chẳng có gì lạ. Những người được đi học như cô chỉ là thiểu số, còn những người không có điều kiện như vậy thì có khi đã sinh con ở tuổi mười mấy.

Xét theo tiêu chuẩn đó, Mevis có thể nói là đã hoàn toàn lỡ chuyến đò tình duyên.

Hỏi lỡ đến mức nào ư? Đến độ mà cha mẹ cô mỗi lần gặp mặt cũng đã hoàn toàn buông xuôi, không thèm nhắc đến chữ 『kết hôn』 nữa rồi.

Niềm an ủi duy nhất có lẽ là việc cô được các học trò hết mực yêu mến.

Hôm nay cũng vậy, không biết tin tức Mevis làm giám khảo cho kỳ thi chuyển trường từ đâu lọt ra, mà các học sinh đã kéo đến sân diễn tập ngoài trời đông nghịt.

「Cô Mevis ơi—!」「Hôm nay cô vẫn xinh đẹp quá!!」「Á à, khả năng kiểm soát ma lực thật hoàn hảo!」「Tội nghiệp bạn kia ghê~」「Mà không thấy đáng ghen tị à?」「Em cũng muốn được cô xem ma pháp cho em~」

Vô số những giọng nói trong trẻo, líu lo vang lên. Đối với một Mevis hai mươi tám tuổi, những âm thanh đó có phần chói tai, nhưng vì là lời cổ vũ của các học trò đáng yêu nên cô vẫn mỉm cười đáp lại.

Và rồi, những tiếng reo hò phấn khích lại vang lên.

Haizz... mình được các cô bé trẻ tuổi yêu mến thế này, mà sao lại không có lấy một mống bạn trai nhỉ, Mevis thầm nghĩ.

Mái tóc đen dài óng ả, đôi mắt thông tuệ, cặp kính gọng đen làm tăng thêm vẻ lạnh lùng, những đường nét gương mặt thanh tú, dáng người mảnh mai, bộ ngực đầy đặn, tính cách vừa nghiêm khắc lại vừa dễ gần, tất cả đều khiến các học sinh say mê không dứt. Nhưng, hễ cứ gắn thêm cái danh hiệu 『Ứng viên Công chúa mạnh nhất lịch sử』 vào là y như rằng, tình yêu đích thực lại cao chạy xa bay.

Mevis cố nén tiếng thở dài chực chờ bật ra.

「Cô là giám khảo à? Nghe nói cô là thuật sĩ nổi danh mạnh nhất trong số các 『Công chúa』 từ trước đến nay phải không?」

Cô gái trang điểm đậm nét vừa xuất hiện trong sân đấu có thái độ khá ngông nghênh, nhưng lại có vẻ rất hào hứng.

Thế nhưng, từng cử chỉ, dáng đứng của cô bé lại toát lên vẻ thanh lịch của một tiểu thư khuê các.

Mevis cảm thấy có gì đó không khớp, bèn quan sát lại cô gái một lần nữa.

Tóc đen dài, mắt đen, khoác trên mình bộ áo choàng pháp sư rộng thùng thình.

Theo thông tin thu được từ việc cảm nhận ma lực thì... có vẻ như cô bé vừa đủ tiêu chuẩn nhập học của trường.

Sau khi nhanh chóng xem xét thí sinh, Mevis mỉm cười với cô.

「Mạnh nhất hay không thì chưa biết, tôi là Mevis=Pulucher. Rất vui được gặp em.」

「Ta là Alex..... xa. Alexa. Rất mong được chỉ giáo, Mevis.」

Giọng đúng là có hơi giống con trai thật, nhưng Mevis không chỉ ra. Trông cô bé có vẻ tự tin thế thôi, chứ biết đâu lại đang tự ti về chuyện đó thì sao.

「Ừm, em là Alexa-san nhỉ. Trường chúng ta hiếm khi nhận học sinh chuyển trường lắm, nhưng vì có sự tiến cử của cô Hiệu trưởng nên tôi sẽ là người đấu với em trong kỳ thi này.」

「Ồ, thật đáng mong chờ.」

「V-Vậy à. Em tự tin nhỉ.」

Mevis là một người nổi tiếng trong giới pháp sư. Rất ít người có thể giữ được thái độ điềm tĩnh như vậy trước mặt cô. Huống chi là sắp sửa có một trận chiến ma pháp.

Nhưng cô gái trước mặt lại tỏ ra tự tin lạ thường.

「Ta có một yêu cầu, được không?」

Nghe những lời này, Mevis nghĩ rằng cô gái chỉ đang cố tỏ ra mạnh mẽ mà thôi.

「Ồ, chuyện gì vậy? Hay là em muốn tôi chấp trước? Không sao đâu, kỳ thi này là để kiểm tra thực lực của em, dù không thắng được tôi nhưng tùy vào biểu hiện mà em vẫn có thể đỗ được mà.」

Cô định nói lời an ủi, nhưng cô gái lại lắc đầu với vẻ mặt chán chường.

Và rồi, cô ta nhoẻn miệng cười một cách hiếu chiến.

「Không, ta muốn cô ngay từ đầu hãy dùng Chiến Cơ Ma Pháp.」

「Chiến Cơ Ma Pháp...」

Đó là loại ma pháp do 『Vị Anh hùng Cuối cùng』 tiên phong đạt đến, một loại ma pháp không cần dùng đến Tinh Linh Ngôn Linh.

Một thuật pháp chỉ dùng năng lực của bản thân pháp sư để can thiệp vào một phần của thế giới.

Tương truyền, người gọi thứ ma pháp đặt chân vào lãnh địa của Tinh Linh đó là Thánh Vực Ma Pháp chính là Estelle, người được cho là đồng minh của ngài. Và sau Alex, những người đặt chân vào lĩnh vực đó, nếu xuất thân từ Học viện Cô dâu, sẽ gọi thứ ma pháp đó là Chiến Cơ Ma Pháp.

Họ làm vậy để thể hiện sự kính trọng đối với người đầu tiên đạt được nó, 『Vị Anh hùng Cuối cùng』, và tránh dùng cùng một tên gọi.

Và việc đạt đến Chiến Cơ Ma Pháp cũng là một trong những điều kiện để nhận được danh hiệu 『Công chúa』.

『Công chúa』 là minh chứng cho một nữ pháp sư có thể sánh vai cùng 『Vị Anh hùng Cuối cùng』, và là danh hiệu cao quý nhất trong giới ma pháp. Đối với Mevis, người đã trót lòng yêu Alex, đó cũng là niềm tự hào lớn nhất.

Ấy vậy mà, một thí sinh quèn lại dám yêu cầu điều đó, thật là hỗn xược làm sao.

「Được thôi. Nhưng nếu muốn yêu cầu người khác điều gì, thì em cũng phải đưa ra thứ tương xứng đi.」

「Yêu cầu quá hợp lý. Vậy, cô muốn ta đặt cược thứ gì?」

「Nếu không thể phá giải Chiến Cơ Ma Pháp của 『Thời Ngục Cơ』 Mevis=Pulucher này, thì hãy dứt khoát từ bỏ việc nhập học.」

Được nhập học vào Học viện Cô dâu là ước nguyện của tất cả các thiếu nữ có tài năng ma pháp.

Nếu ngay cả sự quyết tâm để đánh cược điều đó cũng không có, thì không nên đưa ra những yêu cầu vô lễ với giáo quan của mình.

「Được thôi. Vậy trông cậy vào cô cả đấy, Mevis. Cho ta xem toàn bộ sức mạnh của cô đi.」

Trước câu trả lời ngay tắp lự của cô gái, Mevis mở to mắt kinh ngạc.

「Chỉ mong em đừng hối hận.」

「Thật không may, ta chẳng có duyên với từ đó.」

Alex nhận thấy không khí của sân đấu đã thay đổi.

Estelle, người đang làm trọng tài, có vẻ mặt khó xử, Vell đang trà trộn trong đám đông khán giả thì lườm cậu, và hầu hết các học sinh đều đang chĩa sát khí về phía Alex.

「Hả? Con nhỏ đó nghĩ mình là ai vậy?」「Dám coi thường cô Mevis của tụi mình à?」「Tự tin gớm nhỉ.」「Mới xinh một tí đã làm cao à?」「Đúng đó.」

Xem ra, cô nàng Mevis này rất được lòng học sinh.

Áo choàng của các học sinh có bốn màu: đỏ, xanh lam, xanh lục và vàng, nhưng có vẻ như Mevis nhận được sự ủng hộ nhiệt liệt nhất từ các học sinh mặc áo choàng đỏ.

「Thưa Hiệu trưởng, xin hãy bắt đầu đi ạ.」

Nghe lời Mevis, Estelle liếc nhìn về phía Alex.

Alex gật đầu đáp lại, ra hiệu mình cũng đã sẵn sàng.

「V-Vậy thì, kỳ thi chiến đấu, bắt đầu!」

Để khởi động, Alex tung ra bốn loại ma pháp tấn công.

Đầu tiên là một quả cầu lửa nhắm thẳng vào chính diện đối thủ.

Tiếp đó, một bầy lưỡi dao gió xuất hiện trước mặt cậu, vẽ thành một đường bán nguyệt lao về phía Mevis, tạo thành một cơn mưa đao.

Chưa hết, một khối đất từ bên sườn phải và một khối băng từ bên sườn trái cũng đồng loạt lao tới.

Ma pháp của Alex khiến các học sinh đang xem phải kinh ngạc thốt lên.

「B-Bốn thuộc tính??」「Mà còn kích hoạt cùng lúc nữa chứ!??」「Tức là có năng khiếu với nhiều thuộc tính á!??」「Uy lực và khả năng điều khiển ma lực cũng không phải dạng vừa đâu!」

Tinh Linh Ngôn Linh và con người có sự tương hợp. Nếu chỉ ở cấp độ ma pháp sinh hoạt thì không sao, nhưng để sử dụng ở cấp độ chiến đấu như một pháp sư, cần phải có năng khiếu với thuộc tính đó.

Người có thể điều khiển nhiều thuộc tính ở cùng một cấp độ là rất hiếm, và hầu hết các pháp sư đều tập trung rèn luyện để tinh thông thuộc tính phù hợp nhất với mình. Các thuộc tính khác chỉ thỉnh thoảng được dùng để hỗ trợ.

Từ phản ứng của các cô gái, Alex đoán rằng ba trăm năm trôi qua nhưng điểm này vẫn không hề thay đổi.

Vừa nghĩ ngợi lan man, Alex vừa chạy tới để áp sát Mevis.

「...Ra là vậy, cũng có thực lực để mà mạnh miệng đấy nhỉ.」

Alex đã từ chối nghe trước về ma pháp của Mevis.

Thông tin duy nhất cậu biết là cô đã đạt đến Chiến Cơ Ma Pháp.

Bản thân cô cũng không biết danh tính thật của Alex, nên cậu muốn cả hai chiến đấu trong tình trạng không biết gì về năng lực của nhau.

Chính vì vậy, Alex mới là người kinh ngạc hơn bất cứ ai trước Chiến Cơ Ma Pháp của Mevis.

「Chiến Cơ Ma Pháp - Thời Không Triều Lưu - Dạ Chỉ.」

Ngay khoảnh khắc đó, tất cả ma pháp đang lao về phía cô, đều hoàn toàn đứng yên.

「Hahaha! Không ngờ lại là thuộc tính Thời-Không!」

Alex bật ra tiếng cười vui sướng xen lẫn ngạc nhiên.

Giờ thì cậu đã hiểu tại sao Vell lại chọn Mevis làm đối thủ cho mình.

Ma pháp do chính Alex sáng tạo ra ba trăm năm trước.

Ở thời đại này, nó không còn là ma pháp độc quyền của riêng Alex nữa.

Mà ngược lại, xét đến giá trị của Chiến Cơ Ma Pháp, cũng không có gì lạ nếu nó được công nhận là ma pháp độc hữu của Mevis.

Nếu biết Alex đã lĩnh hội được nó từ ba trăm năm trước, thì việc họ không tin cũng là điều dễ hiểu.

Vell hẳn là định thông qua trận chiến với một người sử dụng thuộc tính Thời-Không của thời hiện đại để xem xét thực lực của Alex.

Tuy đã hiểu ra, nhưng giờ chuyện đó không quan trọng. Toàn bộ sự chú ý của Alex đều đang đổ dồn vào Mevis.

「Đó chẳng phải là ma pháp của Alex sao?」

Đó quả là một ma pháp tuyệt vời, nhưng cậu tò mò về lý do cô lại chọn nó.

Nghe đến cái tên Alex, Mevis, người vẫn đang giữ cho ma pháp đứng yên, ánh mắt liền trở nên sắc lẹm.

「Đúng vậy. Theo truyền thuyết, 『Vị Anh hùng Cuối cùng』 Alex-sama là người đã sáng tạo ra 『Thời Gian Tĩnh Lặng』. Tôi muốn bản thân mình cũng có thể sử dụng được ma pháp mà ngài ấy đã dùng lần cuối cùng.」

「Hô. Không hề nản lòng từ bỏ vì nghĩ rằng mình không làm được, mà tiếp tục mài giũa, thật đáng ngưỡng mộ.」

「Alex-sama, người đã tự đặt 『Thời Gian Tĩnh Lặng』 lên chính mình, không thể tự mình chọn thời điểm thức dậy được! Tôi đã nghĩ nếu tôi đạt đến đỉnh cao của thuộc tính Thời-Không, biết đâu tôi có thể hồi sinh Alex-sama! Rồi tôi có thể sống cùng thời với ngài ấy và rồi bằng cách nào đó ngài ấy sẽ để mắt tới tôi và cuối cùng chúng tôi sẽ có một cái kết hạnh phúc nhưng mà cô Hiệu trưởng lại cấm vào phòng ngủ của ngài nên giấc mơ đó đã tan vỡ nhưng tôi vẫn không thể từ bỏ nên tôi…」

Đến đoạn giữa, cô nói nhỏ và nhanh đến mức Alex không nghe rõ được.

「Ờ, ờm... Ta không nên hỏi chuyện này giữa trận chiến. Cứ quên nó đi.」

Alex cảm thấy cô gái này có mùi gì đó giống Estelle.

「Em đã xem nhẹ tình cảm của tôi dành cho Alex-sama, xem nhẹ kết tinh của sự nỗ lực này.」

「Khoan, ta không có ý đó.」

「Vì vậy, xin lỗi nhé, nhưng tôi không có ý định cho em đỗ đâu.」

Bốn ma pháp của Alex bị giam cầm trong ma pháp thời không, vẫn đang ở trạng thái bất động. Chúng chưa hề biến mất.

「Thời Không Triều Lưu - Nghịch Ba.」

Đột nhiên, quả cầu lửa quay ngược lại phía Alex.

「Cái gì...?」

Cứ như thể chỉ có ma pháp đang quay ngược thời gian.

Bản thân Alex cũng đang lao thẳng về phía Mevis, nên khoảnh khắc va chạm chỉ còn cách vài giây nữa. Cậu vội vàng triển khai một bức tường phòng thủ bằng ma pháp thuộc tính Thổ, nhưng vì là ma pháp được tạo ra trong nháy mắt nên sức phòng thủ rất thấp, chỉ có thể câu giờ được một giây.

Bức tường đất bị phá hủy, và quả cầu lửa phát nổ.

Nhưng Alex không hề hấn gì. Trong một giây câu được, cậu đã kịp kích hoạt thêm ma pháp thuộc tính Phong, tăng tốc độ di chuyển của bản thân và thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của quả cầu lửa.

\"\"

「Thời Không Triều Lưu - Tam Giác Nghịch Ba.」

Alex theo bản năng định di chuyển cơ thể để né tránh, nhưng không thể.

Không đúng!

Chính cơ thể của Alex đã không tuân theo mệnh lệnh.

Cơ thể Alex đang cố gắng di chuyển theo ý muốn của chính anh. Nhưng thứ chống lại nó lại chính là đôi giày và chiếc áo choàng của Alex. Cậu bị những vật dụng mình đang mặc kéo trở lại vị trí ban đầu. Không, chính xác hơn, cậu bị dừng lại ngay trước đó một bước.

Nơi những lưỡi dao gió của Alex được tạo ra.

Và cũng giống như quả cầu lửa lúc nãy, bầy lưỡi dao gió đang lao tới đó.

Cứ thế này, chàng trai sẽ bị chính ma pháp do mình tạo ra chém thành từng mảnh.

Nhưng Alex không hề nao núng, cậu tạo ra những lưỡi dao gió mới để phá hủy toàn bộ những lưỡi dao đang lao về phía mình.

Khi tất cả lưỡi dao gió bị phá hủy, cơ thể Alex cũng được tự do.

Mevis có lẽ đã nhận ra việc trói buộc thêm nữa là vô nghĩa nên đã giải trừ ma pháp.

「Là 『Thời Gian Đảo Ngược』 nhỉ?」

「Đúng vậy. Dù sao thì, em cũng đối phó tốt thật đấy.」

Quả cầu lửa lao tới như thể đang đi ngược lại quỹ đạo của nó. Vì bản thân Alex đang lao thẳng tới, nên chỉ cần thế thôi cũng đã đủ để biến nó thành một đòn tấn công nhắm vào Alex.

Còn với những lưỡi dao gió, chỉ đảo ngược thôi thì không thể trúng Alex được. Vì vậy, trước tiên cô đã điều khiển trang bị của Alex để tua ngược cơ thể cậu lại. Nhưng không được tua ngược về thời điểm bắt đầu trận đấu. Vì những lưỡi dao gió được cậu tạo ra ở trước mặt, rồi từ đó vẽ thành một vòng cung lao về phía Mevis.

Nói cách khác, để trúng được Alex, cô phải đặt cậu ở nơi cậu tạo ra lưỡi dao gió, chứ không phải nơi cậu đứng ban đầu. Sau khi đặt cậu vào vị trí, Alex không được di chuyển nên cô cần phải chuyển ngay sang 『Thời Gian Tĩnh Lặng』.

Vì Alex đang chạy thẳng tới sau quả cầu lửa, nên chỉ cần canh đúng thời điểm là có thể thực hiện được. Điều đáng kinh ngạc ở đây là sự điều chỉnh tốc độ tua ngược của Alex và tốc độ tua ngược của những lưỡi dao gió.

Mevis đã nắm bắt và thực hiện một cách hoàn hảo việc điều khiển thời gian của đối tượng nào với tốc độ ra sao.

「Ma pháp và kỹ thuật thật tuyệt vời.」

Lời khen ngợi bật ra từ miệng Alex. Nhưng điều tuyệt vời hơn cả là, Mevis, một người phụ nữ đã tinh thông thuộc tính Thời-Không đến mức này, vẫn chưa hề dùng hết sức.

Cô ấy có vẻ tức giận với Alex, nhưng vẫn không quên rằng đây là một kỳ thi.

「 Ồ, tôi có nên nói là vinh dự khi được em khen không nhỉ.」

「Không phải mỉa mai đâu, Mevis. Cô rất tuyệt vời! Riêng về độ đa dạng của thuộc tính Thời-Không mà nói, cô đã vượt qua A... Alex của ba trăm năm trước rồi! Chuyện này sao ta có thể không vui mừng cho được!」

Có lẽ không hiểu được sự nhiệt tình của Alex, Mevis làm một vẻ mặt khó hiểu.

「H-Hả... Thôi bỏ đi, em còn định tiếp tục chứ? Hay là đầu hàng đây?」

Alex giơ hai ngón trỏ và ngón giữa lên, xòe ra về phía Mevis.

「Hai. Ta sẽ dùng hai thuộc tính sau đây để đánh bại cô.」

「Đối phó được với Tam Giác Nghịch Ba đúng là đáng nể thật, nhưng em nên sửa cái tính ngạo mạn đó đi thì hơn.」

Trước ánh mắt lạnh lùng của Mevis, Alex đáp lại một cách đĩnh đạc.

「Kiêu ngạo là kiêu căng, ngông cuồng và coi thường người khác, nhưng ta thì không phải. Hành vi này của ta hoàn toàn tương xứng với thực lực, và ta cũng không hề coi thường những pháp sư tài giỏi.」

「Vậy à... Vậy thì em có thể cho tôi xem cái thực lực xứng đáng với thái độ đó khi đối diện với một 『Công chúa』 không?」

「Tất nhiên rồi.」

Alex hiện đang hạn chế đáng kể ma lực của mình. Dựa vào ma lực cảm nhận được trong học viện, cậu đã giới hạn nó ở mức tương đương với một học sinh trung bình. Giờ đây, cậu giải phóng một phần giới hạn đó.

Chắc tung ra ba, không, bốn phần mười cũng được.

Ngay tức khắc, lượng ma lực được giải phóng của Alex khiến mặt đất rung chuyển.

「C-Cái...?!」

Trước lượng ma lực tăng vọt đột ngột của Alex, Mevis trố mắt kinh ngạc.

「A!」「M-Ma lực... gấp mười lần... hai mươi lần... không, còn tăng nữa!?」「Giấu ma lực à...? Trước mặt cô Mevis mà...?」「Th-Thế này thì... không phải là cấp 『Công chúa』 sao!」「Cô bé đó, rốt cuộc là ai...?」

Các học sinh đang xem cũng ngày một xôn xao.

「Yêu cầu tôi dùng Chiến Cơ Ma Pháp, còn bản thân thì lại nương tay sao? Tôi thấy đó mới chính là hành vi ngạo mạn đấy?」

Alex mỉm cười đón nhận ánh mắt sắc như dao của Mevis.

「Vậy còn giám khảo thì sao? Với danh nghĩa thử thách thực lực của học sinh, chẳng phải giáo quan cũng sẽ không dùng toàn lực sao?」

「Ra vậy, ý em là, chính em mới là người đang thử thách tôi.」

Alex tạo ra một quả cầu lửa giống hệt lần đầu, và cũng phóng thẳng về phía trước như lần đầu.

「Đây, thuộc tính thứ nhất.」

「Coi thường người ta quá nhỉ, em nghĩ cùng một ma pháp mà có tác dụng sao? Thời Không Triều Lưu - Dạ Chỉ.」

Ma pháp điều khiển thời gian của Mevis bao bọc lấy ma pháp tấn công của Alex. Quả cầu lửa đứng yên, không, nó không hề dừng lại.

「S-Sao lại thế...??」

Không thể tin vào cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt Mevis méo mó đi vì kinh ngạc.

「Nhân tiện, Chiến Cơ Ma Pháp của cô, khi muốn thời gian trôi đi thì nói thế nào?」

「Không, không thể nào, cũng là thuộc tính Thời-Không?」

Quả không hổ là một pháp sư hàng đầu. Chỉ bằng lời nói của Alex, cô đã hiểu ra tình hình.

Nhưng cậu vẫn không nhận được câu trả lời cho câu hỏi của mình.

「Thôi kệ. Xin lỗi nhé, ta sẽ đặt đại một cái tên vậy. Thời Không Triều Lưu - Ba Đào.」

Tốc độ của quả cầu lửa không những không dừng lại mà còn tăng tốc hơn nữa.

「Kh, ự...! Dừng lại!」

Dù có lẽ vẫn còn bàng hoàng trước việc kẻ địch tái hiện lại Chiến Cơ Ma Pháp của mình, Mevis vẫn ngay lập tức sử dụng chồng chất thuộc tính Thời-Không để thử 『Thời Gian Tĩnh Lặng』.

Nhưng đà của quả cầu lửa không hề giảm, nó nhanh chóng lao đến trước mặt Mevis mặc cho sự kháng cự vô ích của cô.

「Tại sao?? Thuộc tính mà mình đã lĩnh hội để có thể đến gần Alex-sama hơn, sao có thể thua được chứ...?!」

Ngay trước khi nó nuốt chửng cô. Quả cầu lửa bất ngờ đổi hướng bay vút lên trời.

Cứ thế, nó bắn ra những tia lửa trên không trung rồi \"bụp\" một tiếng, biến mất.

Mevis và nhiều người khác đều sững sờ nhìn cảnh tượng đó.

Vài giây sau, ánh mắt cô hướng về phía Alex.

「 T-Từ đầu, em đã định thay đổi quỹ đạo ngay trước khi nó trúng tôi.」

「Ta đã đọc vị được niềm kiêu hãnh của cô. Ta biết cô không phải là loại thuật sĩ sẽ dùng thuộc tính khác để né tránh chỉ vì thuộc tính Thời-Không bị phá giải. Nhưng ta cũng không có ý định thua.」

Cậu cũng không có ý định thiêu sống cô, nên ngay từ đầu đã quyết định quỹ đạo và phóng ma pháp.

「Khả năng thích ứng này... Việc sử dụng thuộc tính Thời-Không, không phải là lần đầu... đúng không?」

Alex không nhận ra giọng điệu của Mevis đã thay đổi.

「Hô, quả nhiên là cô. Đúng như cô nói, nhưng ta chỉ có thể dùng mỗi 『Thời Gian Tĩnh Lặng』 thôi. Những dạng phát triển mà cô cho ta thấy phải nói là tuyệt vời! Ý tưởng nhắm ma pháp vào đối tượng cũng thật xuất sắc! Ta cảm ơn cô, Mevis! Nhờ có cô mà hôm nay, ta lại mạnh hơn một bậc rồi!」

「.Chỉ cần nhìn thấy Dạ Chỉ và Nghịch Ba mà đã lĩnh hội được 『Thời Gian Gia Tốc』. Tài năng ma pháp đáng sợ đó... quả nhiên ngài là...」

Mevis lảo đảo bước lại gần Alex.

Phía sau cô, khối băng và khối đất của Alex bắt đầu chuyển động, va vào nhau rồi dừng lại.

Hai ma pháp tấn công đó đã bị cô giữ bất động trong suốt trận đấu.

Cô đã vừa chiến đấu vừa duy trì 『Thời Gian Tĩnh Lặng』 lên hai ma pháp đó.

「Cô Mevis... thua rồi sao?」「Mà còn được nương tay nữa chứ...」「Alexa-san... rốt cuộc là ai vậy?」「Ngoài cô Mevis ra, còn có người dùng được thuộc tính Thời-Không nữa sao...」

Sự thật rằng ma pháp của Mevis đã bị Alex phá giải khiến các học sinh lộ rõ vẻ bàng hoàng.

「Sai rồi, các cô bé.」

Alex cất tiếng gọi đám đông khán giả.

「Mevis đã tuân thủ phương châm là một giám khảo thử thách thực lực của ta. Nếu đây là một trận tử chiến, Mevis chỉ cần 『Tĩnh Lặng』 không khí xung quanh ta là đủ rồi.」

Chỉ cần thế thôi, Alex không chỉ bị khóa chặt chân tay mà còn bị khóa cả đường thở.

Hơn nữa, trong trận chiến này, Mevis chỉ sử dụng 『Tĩnh Lặng』 và 『Đảo Ngược』.

Với thực lực của cô, chắc chắn còn nhiều cách ứng dụng khác ngoài 『Gia Tốc』 mà Alex đã dùng.

「Vốn dĩ, trong kỳ thi lần này, Mevis không hề sử dụng bất kỳ ma pháp nào ngoài thuộc tính Thời-Không. Các cô ở đây chắc phải biết cô ấy còn có thể sử dụng những loại ma pháp nào khác chứ?」

Ngoài ma pháp do mình sáng tạo ra, chắc chắn cô ấy còn có những ma pháp thuộc tính tương hợp khác.

Khi được Alex yêu cầu sử dụng Chiến Cơ Ma Pháp, cô đã xem đó là một lời khiêu khích và đã thử dùng duy nhất thuộc tính Thời-Không để phong tỏa hoàn toàn Alex.

Chính vì cô đã tuân thủ quy tắc do mình đặt ra đến cùng, nên mới có kết quả như lần này.

Tất nhiên, nếu đây là một trận tử chiến, cách di chuyển của Alex cũng sẽ khác.

Nhưng đó là điều không cần phải nói ra.

Tuy nhiên, nếu cô ấy thực sự có ý định giết cậu.

Thì việc giải phóng ma lực của Alex chắc chắn sẽ còn tiến thêm vài bậc nữa.

Alex cảm thấy phấn khích trước sự thật đó. Rằng tương lai mà cậu hằng mong ước đang ở ngay trong học viện này.

「Đ-Đúng là...」「Nếu là cô Mevis nghiêm túc thì trận đấu đã không diễn ra như thế này!」「...Dù vậy, thắng được vẫn là quá đỉnh.」「Này, cô bé đó, có gì đó là lạ không?」

Trong lúc Alex đang nói chuyện với các học sinh, Mevis đã đến ngay trước mặt cậu.

「Vậy, Mevis. Cho ta biết kết quả đỗ hay trượt của ta đi.」

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, Mevis chộp lấy tay Alex bằng cả hai tay mình.

「A, a a a, á, ái!」

Giọng cô cao vút một cách kỳ lạ. Cứ như một thiếu nữ vừa gặp được người trong mộng.

Ánh mắt cô nhìn Alex cũng có gì đó không ổn. Nó nóng rực một cách lạ thường.

Thêm vào đó, má cô đỏ bừng, hơi thở gấp gáp, và cơ thể thì run lên bần bật.

「S-Sao thế?」

「L-L-L-L-Làm ơn… Lấy em nhé! Alex-sama!」

Vào ngày đầu tiên hồi sinh, chàng trai đã tìm thấy hy vọng ở thế giới ba trăm năm sau... và được một nữ giáo viên hơn mình mười ba tuổi cầu hôn.

Lời cầu hôn đột ngột khiến cả sân đấu chìm vào im lặng.

Nhưng cũng chỉ được vài giây.

「Ể, cô... Mevis?」「Hả, hình như vừa rồi tôi nghe thấy cô giáo cầu hôn cô bé đó thì phải, là ảo giác đúng không?」「Nữ với nữ... haa haa」「Này, cô bé đó đúng là có gì đó là lạ mà?」

Các học sinh bắt đầu bàn tán xôn xao về sự việc vừa diễn ra trước mắt.

Còn Alex thì đang lúng túng không biết trả lời thế nào.

Cậu vẫn chưa hiểu được cái cảm xúc gọi là tình yêu, và cũng chưa từng có người yêu bao giờ. Ấy vậy mà lại bị nhảy cóc cầu hôn luôn.

Hơn nữa, việc cậu đang giả gái cũng là một vấn đề.

Để vào học viện này, cậu cần phải hành xử như một cô gái…

Đến đây, Alex nhìn vào vẻ mặt của Mevis.

Cô đang run lên vì căng thẳng, nhưng đôi mắt vẫn nhìn thẳng vào Alex.

Chỉ cần thế thôi cũng đủ để cậu biết cô đang rất nghiêm túc.

Dùng lời gian dối để đáp lại những lời thật tâm không phải là tác phong của Alex. Chàng trai quyết định ngay lập tức.

Cậu giật phắt bộ tóc giả vốn đã hơi lệch ra khỏi đầu, rồi nhìn thẳng vào mắt Mevis.

Ở hàng ghế khán giả, Vell há hốc mồm kinh ngạc, Estelle, người đã giúp cậu giả gái, đưa tay lên trán và buông một câu đầy cam chịu 「Quả nhiên là không được mà...」, còn các học sinh thì lại một lần nữa rơi vào hỗn loạn, nhưng cậu chẳng bận tâm.

「Ta của hiện tại không hiểu được cảm giác gọi là yêu. Cứ thế này mà kết hôn với cô thì thật không thành thật.」

「............」

Vẻ mặt Mevis chùng xuống vì buồn bã, nhưng…

「Nhưng ta đã hiểu tình cảm của cô. Cảm ơn cô, Mevis.」

Trước nụ cười của Alex, cô đỏ mặt như một thiếu nữ.

「D. Dạ.」

「Lần này ta đành phải từ chối, nhưng một là cô đi tìm người khác, hai là cô làm cho ta hiểu được tình yêu. Cứ chọn cách nào cô thích đi.」

Trước câu trả lời của Alex, Mevis…

「V-vậy thì, chúng ta... chúng ta bắp... bắt đầu từ tình bạn ạ!」

「Ừm, vậy mong được cô giúp đỡ.」

「D-dạ!」

「...Nhân tiện, Mevis. Cô định nắm tay ta đến bao giờ nữa?」

「X-Xin lỗi! Vì em nhận ra rằng ngài thực sự đang ở đây, nên em không nỡ buông tay...」

「Dù cô có buông tay ra, ta cũng không biến mất đâu. Cứ yên tâm đi.」

「V-Vâng ạ!」

Mevis trả lời đầy năng lượng, nhưng không có vẻ gì là định buông tay. Cô cứ dùng cả hai tay xoa xoa tay phải của Alex. Thậm chí, hơi thở của cô còn ngày một dồn dập hơn.

「E hèm. Giáo quan Mevis? Cô không thấy hành động của mình với một người muốn chuyển trường là không phù hợp sao?」

Người đến đó là Hiệu trưởng Elf, Estelle.

Thấy Alex đang khó xử, bà liền nhìn Mevis với ánh mắt trách móc.

Bị chủ nhân của mình nhắc nhở, Mevis có lẽ đã bình tĩnh lại và buông tay Alex ra.

「X-Xin lỗi ngài!」

「Không sao, ta tha thứ.」

「A, cảm ơn ngài... À mà, chuyện này, Hiệu trưởng đã biết từ trước rồi ạ?」

Lời nói của Mevis từ đoạn sau đã chuyển hướng sang Estelle.

Điều cô hỏi, không cần phải nói, chính là về Alex.

「Đúng vậy.」

「Vậy, à... Nhưng tại sao lại phải làm thế này...?」

Đó là một câu hỏi rất tự nhiên. Đúng lúc đó, các học sinh khác cũng bắt đầu hiểu ra tình hình.

「Ể? Cậu ta là con trai á!?!?」「Tại sao! Sao lại là con trai!?」「Tức là cậu ta giả gái để thi à? Tại sao chứ?」「Cô Mevis biết mà vẫn cầu hôn à?」「Khoan, nghĩ lại thì, lúc nãy cô có gọi cậu ta là Alex-sama đúng không?」

Kế hoạch nhập học bằng cách giả gái ban đầu của Alex đã thất bại.

Nhưng Alex không phải là loại người sẽ bỏ cuộc chỉ vì thất bại một lần.

「Đúng, ta là con trai.」

Nghĩ rằng Alex sắp bắt đầu thanh minh, sự chú ý của các nữ sinh đều đổ dồn về phía cậu.

「Và giờ nghĩ lại, nói rằng muốn vào học viện nữ sinh rồi lại đi giả mạo giới tính đúng là một hành vi hèn hạ. Ta thừa nhận và xin lỗi vì điều đó.」

Alex thừa nhận sai lầm của mình.

「Trên cơ sở đó, ta muốn hỏi. Việc ta vào học viện này, rốt cuộc có vấn đề gì chứ?」

Tất cả các nữ sinh đều đồng loạt làm vẻ mặt 「Hả?」, nhưng Alex không quan tâm và tiếp tục.

「Học viện này không đơn thuần chỉ là 『học viện nữ sinh』. Ta cũng không phải là loại người sẽ cố tình lẻn vào một học viện loại trừ nam giới vì một lý do nào đó. Nhưng học viện này thì khác.」

「À, ừm, Alex-sama. Học viện này, là... là cơ quan được thành lập để đào tạo cô dâu cho ngài ạ...」

Mevis dè dặt nói.

「Chính là chỗ đó! Tại sao, chỉ có phụ nữ mới được làm cô dâu chứ!?」

「Ể, ờm...」

「Đúng là một tư tưởng cổ hủ hết sức! Không, ngay cả ba trăm năm trước, vẫn có những vùng công nhận hôn nhân đồng giới! Ta tuy không rành cái cảm xúc gọi là 『tình yêu』, nhưng ta cho rằng nó không nên bị giới hạn bởi cái thứ gọi là thể xác! Điều quan trọng nhất là ý chí của hai bên kìa!」

Có lẽ vì Alex tỏ ra quá tự tin, nên những người nghe dần dần không thể phản bác được nữa. Thậm chí còn có người cảm thấy những lời này rất có lý: 「Nghe cũng hay... hay phết」「Nữ với nữ đến với nhau cũng được mà... đúng là như vậy」「Tình yêu là sự giao thoa của tâm hồn...」

「Học viện này không phải là 『chỉ muốn nữ giới』. Mà là 『muốn những pháp sư xứng đáng làm cô dâu』! Do đó, tư cách nhập học nên được quyết định bởi ý chí, chứ không phải giới tính!」

「T-Tức là?」

「Đàn ông làm cô dâu thì có gì sai!」

Lý lẽ của Alex, nói trắng ra, là một mớ hổ lốn: 『muốn nhập học vào học viện đào tạo cô dâu của chính mình với tư cách là một ứng viên cô dâu』.

Nhưng Estelle và Mevis, vì quá sùng bái Alex nên không thể đưa ra ý kiến phản đối.

Các nữ sinh không nhận ra Alex chính là 『Vị Anh hùng Cuối cùng』, cũng không nhận ra sự bất thường trong đó.

Vì vậy, người duy nhất đang ôm đầu ở đây chính là Vell.

Và, nếu bỏ qua việc Alex là 『Vị Anh hùng Cuối cùng』, thì lý lẽ của cậu cũng có phần đáng để suy ngẫm, và đã nhận được sự ủng hộ của không ít nữ sinh.

Sau khi Estelle tuyên bố 「Chúng tôi sẽ xem xét lại vấn đề này」, buổi thi đã được giải tán.

Nhưng câu chuyện đã lan truyền từ các nữ sinh xem trận đấu, và cả học viện đều xôn xao với tin đồn về việc 『một chàng trai tự ứng cử làm cô dâu đã chiến thắng Mevis』.

Vài ngày sau.

Alex đã được phép nhập học theo một trường hợp đặc biệt, và chính thức trở thành một nam sinh của học viện.

「Ta là Alex. Mong được mọi người giúp đỡ.」

Trong giảng đường. Có một tấm bảng đen mà giáo viên dùng để giảng bài, và xung quanh là những hàng ghế và bàn học. Bàn học được thiết kế cong, mỗi hàng có hai bàn. Giữa hai dãy bàn bên trái và phải có một lối đi.

Các hàng ghế phía sau được thiết kế cao dần lên, để đảm bảo ai cũng có thể nhìn rõ bảng. Ngồi trên ghế là các nữ sinh mặc áo choàng đỏ.

Phản ứng của họ rất đa dạng, từ những người tỏ ra khó chịu với việc có con trai nhập học, đến những người tò mò sau khi nghe tin đồn cậu đã thắng Mevis, và cả một số ít nhìn cậu với ánh mắt ngưỡng mộ.

Trong số các học sinh, còn có cả Vell với vẻ mặt phức tạp.

Đứng trước bục giảng là giáo quan Mevis, người đã đấu với cậu trong trận chiến giả ngày hôm trước.

Ở học viện này, để kích thích tinh thần cạnh tranh của học sinh, họ được chia thành bốn ký túc xá theo màu sắc.

Ký túc xá mà Alex được xếp vào là 『Salamander Red』, thường được gọi là Nhà Red.

「Alex-sama... à không, bạn Alex là con trai, nhưng cũng là bạn học cùng trường. Các em hãy hòa đồng với bạn ấy nhé.」

Mevis, giáo quan phụ trách lớp 1-1 của Nhà Red, giới thiệu Alex.

Cô cứ nhìn Alex chằm chằm với vẻ mặt say đắm suốt. Hình ảnh cô giáo quan mà họ ngưỡng mộ lại đang mê mẩn một học sinh, mà lại còn là con trai, đã gây ra một cú sốc lớn cho những người yêu mến cô...

Nhưng, sự tò mò về Alex của một số người còn lớn hơn.

「Em có câu hỏi! Bạn Alex có cùng tên với 『Vị Anh hùng Cuối cùng』 Alex-sama đúng không ạ?」

「À, vì ta là người đó mà.」

「Aha ha, hài hước ghê.」

Xem ra cô gái vừa hỏi không tin vào việc Alex đã hồi sinh.

Trước thái độ của học sinh đó, ánh mắt Mevis liền trở nên sắc lẹm.

「Em Ceti, tội bất kính, đuổi học.」

「ỂỂ!?!?!?」

「Thôi nào, Mevis. Ba trăm năm đã trôi qua, phản ứng của cô bé tên Ceti đó cũng là tự nhiên thôi. Không cần phải trách phạt làm gì.」

「Thật là một tấm lòng nhân từ... Mevis này, vô cùng khâm phục ạ!」

Mevis chắp tay như đang cầu nguyện với Chúa, đôi mắt ngấn lệ vì cảm động.

Cứ có cảm giác như Estelle đã nhân đôi lên vậy.

Alex cất cảm nhận đó vào lòng, rồi quay lại đối mặt với các bạn cùng lớp.

「Ừm. Nhân dịp này, ta sẽ nhận câu hỏi từ những người khác luôn.」

Có lẽ vì sợ đi vào vết xe đổ của Ceti, nên một lúc sau vẫn không ai dám mở miệng.

Cuối cùng, một người rụt rè giơ tay lên.

「Bạn thắng cô Mevis là thật ạ?」

「Sự thật là ta đã thắng trong kỳ thi đó, nhưng Mevis cũng chưa dùng hết sức đâu.」

「Tất nhiên rồi, Alex-sama! Mevis của ngài còn có thể làm được nhiều hơn thế nữa!」

「Tại sao bạn lại vào Học viện Cô dâu?」

「Ta có hứng thú với nền giáo dục của tương lai ba trăm năm sau.」

「Từ trước đến nay đã có rất nhiều 『Công chúa』 ra đời, ngài định cưới hết tất cả họ luôn ạ?」

「Ta vẫn chưa hiểu được tình yêu là gì. Trong tình trạng đó, ta không nghĩ mình nên tùy tiện tăng số lượng vợ. Vốn dĩ, còn phải xem ý của đối phương nữa.」

「Em thì đã sẵn sàng từ lâu rồi, Alex-sama! Thậm chí em còn không muốn mất thời gian nữa là đằng khác!」

Thỉnh thoảng, lời của Mevis lại chen vào như vậy, nhưng Alex vẫn trả lời thành thật tất cả các câu hỏi của bạn cùng lớp.

「Tôi có câu hỏi.」

Người mở miệng nói là Vell, hậu duệ của người bạn thân Wes của Alex, một pháp sư tóc đỏ.

「Cứ hỏi đi.」

「Cứ cho là anh là anh hùng ba trăm năm trước đi? Nếu trong số các 『Công chúa』 có người mạnh hơn anh thì sao? Có khi chính anh lại không xứng với danh hiệu 『Công chúa』 ấy chứ.」

「Em Vell, em...」

Alex đưa tay ngăn Mevis đang nổi đóa lại, rồi mỉm cười.

「Nếu một pháp sư như vậy xuất hiện, ta sẽ rất vui.」

「V-Vui...?」

Có lẽ đó là một câu trả lời bất ngờ, Vell giật giật mặt.

「Ta không muốn cứ mãi đứng trên đỉnh cao của thế giới. Sự xuất hiện của người mạnh hơn mình là điều ta rất hoan nghênh. Vì khi đó, ta sẽ có cơ hội để trở nên mạnh mẽ hơn nữa.」

Alex không phải ngay từ đầu đã là người mạnh nhất thế giới.

Vô số bức tường đã chắn trước mặt cậu, nhưng cậu chỉ đơn giản là đã vượt qua tất cả bằng nỗ lực không ngừng và một tinh thần thép mà thôi.

Sự xuất hiện của một kẻ địch mạnh mới là điều Alex mong muốn nhất.

Vì khi nỗ lực để đánh bại sự tồn tại đó, cậu sẽ có thể đạt đến một tầm cao mới.

Vốn dĩ, cậu đã chọn đến tương lai cũng vì lý do đó.

「Quả không hổ là Alex-sama, đây đúng là một câu nói vàng cần được ghi vào sử sách...!」

Nhìn sang bên cạnh, Mevis đang khóc nức nở vì cảm động.

Cô tiếp tục nói với các học sinh:

「Các em nghe rồi chứ! Khi một người tài giỏi hơn mình xuất hiện, các em có thể sẽ cảm thấy ghen tị hoặc sốt ruột. Nhưng không cần phải có những cảm xúc đó! Mà ngược lại, các em nên biết ơn. Vì đó là cơ hội để các em trưởng thành hơn!」

Thấy Mevis đã hiểu được ý của mình, Alex gật gù tán thành.

Phản ứng của các học sinh thì đa dạng, có người bối rối, có người làm mặt không phục, và một số ít thì run lên vì được truyền cảm hứng.

Còn nhân vật chính Vell thì lại đang làm một vẻ mặt rất cay cú.

「Grừừừ...」

Vẻ mặt đó như muốn nói, dù đồng cảm với lời nói, nhưng công nhận người nói ra nó là Alex thì thật khó chịu.

「Thôi được, còn ai có câu hỏi nữa không?」

Sau khi xác nhận phản ứng của các học sinh, Alex lại hướng ánh mắt về phía Mevis.

「Được rồi. Vậy thì Mevis, cho ta biết chỗ ngồi của ta đi.」

「A, xin lỗi ngài. Chỗ ngồi của Alex-sama là bên cạnh em Vell ạ.」

「Ồ, vậy à.」

Alex đi đến bên cạnh Vell và ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh cô.

「Mong được giúp đỡ nhé, Vell.」

「............Hứ.」

Trước lời chào của cậu, Vell quay mặt đi chỗ khác.

Toàn thân cô như đang thể hiện rằng, nhất quyết không công nhận.

「Thôi được rồi, chúng ta hãy bắt đầu ngay tiết học đầu tiên của ngày hôm nay.」

Nghe lời của Mevis, Alex tập trung tinh thần.

Không, cậu cố gắng tập trung, nhưng không thể kìm nén được sự phấn khích.

Ở một học viện đào tạo ra những pháp sư tài giỏi nhất, họ sẽ dạy những gì nhỉ?

Kỳ vọng đó khiến lồng ngực cậu rộn ràng không yên.

Và rồi, Mevis mở miệng.

「Tiết đầu tiên là tiết 『Giặt giũ』.」

「Hửm?」

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận