• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 06. Cô ấy không muốn làm hầu gái.

3 Bình luận - Độ dài: 1,579 từ - Cập nhật:

Trước một tòa lâu đài cổ kính, một cỗ xe ngựa dừng lại.

Bức màn của xe ngựa được vén lên, và một người đàn ông mặc bộ đồ trắng bước ra.

Chúng ta đến nơi rồi, xuống đi.

Lair nói và sau đó xuống xe.

Trên xe ngựa, Miliya vẫn ngơ ngác không hiểu chuyên gì đang xay rả.

"Chờ đã, sao tôi lại phải sống cùng với anh?"

Lair quay lại nhìn cô, "Sao thế, cô vẫn lo về việc sự khác biệt về nam nữ à?"

"Không phải về chuyện đó!"

Hiện tại cô chẳng có một chút ý thức gì về việc mình là nữ cả, huống chi về những sự khác biệt của hai giới.

Nhưng vấn đề thực sự là...

Tên anh hùng này là người đã suýt giết cô ấy! Sống bên cạnh hắn ta, nhỡ đâu có một ngày hắn ta hối hận về quyết định tha mạng đó xong lại muốn giết cô lần nữa thì sao?

Và kể cả hắn không giết, điều gì đảm bảo hắn sẽ chán ghét cô và giằng xé cô thì sao.

Và lỡ như nếu hắn ta thích cô và đối xử với cô như hàng nóng thì phải làm như nào?

Cô thậm chí còn chẳng phải công dân của đất nước này. Nếu có ngược đãi xảy ra, cô cũng sẽ chẳng có tí tiếng nói nào cả.

Càng nghĩ cô càng sợ. Cô rụt rè giơ bàn tay nhỏ nhắn của mình lên và yếu ớt nói, "Um, liệu tôi có thể sống ở nơi khác được không?"

"Không thể." Lair thẳng thừng từ chối. Anh ta cười và đáp lại, "Đừng có quên, cô là một con Ác long. Nếu mà tôi không để mắt tới và để cô sống một mình, thì chẳng khác nào thả hổ về rừng?"

"Nhưng...nhưng..."

Miliya suy nghĩ một lúc và nhận ra lời nói của anh ta cũng có lí. Cô không biết phải phản bác lại ra sao.

"Nếu hiểu rồi, thì đi nhanh lên."

"..." Miliya mím môi. Mặc dù không muốn, nhưng cô không còn lựa chọn nào khác ngoài ngoan ngoãn đi theo anh ta.

Dù sao thì nếu ở bên anh ta có thể giữ được mạng của cô. Nếu cô cố gắng chạy trốn, Lair chắc chắn sẽ không tha cho cô ấy.

Khóe môi của Lair nâng lên, anh ta nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Miliya, kéo cô đến trước mặt và bắt cô ấy nhìn thẳng vào mắt mình.

Đôi mắt của họ chạm nhau, và Miliya nhanh chóng nhìn ra chỗ khác.

"Cô thật sự sợ ta đến vậy à?"

"Uh... chỉ một chút thôi." Rõ ràng là cô có sợ chết khiếp, nhưng cái tôi của cô không cho phép cô nói như vậy.

"Cô sợ bị tôi nghĩ lại rồi giết à? Hay sợ bị tôi ngược đãi? Hay có lẽ...."

Chết tiệt, tên này chắc chắn có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác!

"Đừng có lo, tôi sẽ không giết cô đâu."

"Hở? Tại sao?"

Vừa mới thốt ra câu đấy xong, Miliya lập tức bịt miệng mình lại, muốn tự thưởng cho bản thân mình một phát tát.

Sao cô lại có thể thở ra một câu dốt nát đến cái mức như vậy được nhỉ? Hỏi như vậy khác nào bảo với người ta rằng cô muốn chết đâu.

"Bởi vì cô là Ác long, về cơ bản là vua của tộc rồng. Cư một khoảng thời gian, thế giới sẽ sản sinh ra một anh hùng, đồng thời, Ác long cũng xuất hiện. Rồng ở trên thế giới này thì có nhiều vô số, nhưng lại chỉ có một con có thể trở thành Ác long."

"Vậy ý anh là, tôi là một cá thể độc nhất trên thế giới, nên anh không nỡ để giết tôi đúng chứ?" Đôi mắt của Miliya sáng lên.

"Không phải, nếu cô không chết, thì sẽ không có con Ác long thứ hai xuất hiện. Vì cô là đứa đại ngốc hiếm có. Nếu tôi giết cô thì chẳng phải sẽ có một con Ác long khỏe hơn sẽ xuất hiện, thế thì lại chẳng khác gì tự bắn bào chân mình cả."

Miliya nheo mắt, nghiến răng tức giận.

Mặc dù tính mạng của cô được đảm bảo nhờ điều đó, nhưng cô vẫn cảm thấy cay cú...

Thôi kệ, sao cũng được. Biết là cô sẽ không chết, cô cảm thấy yên tâm phần nào.

Trong khi họ nói chuyện. Lair mở cánh cửa của lâu đài ra và bước vào trong.

Bên ngoài lâu đài là một khoảng sân khá rộng, với đài phun nước ở giữa sân. Nhìn từ đằng xa, có vài người mặc đồ lính gác đang đứng canh.

Có vẻ như đây là phẩn thưởng của đế quốc dành cho anh ta.

Thành thật mà nói, để anh ta có một tài lâu đài đẹp đẽ như thế này, chắc chắn cũng có một phần công sức đóng góp của cô ở trong đấy.

Trong khi đang mải ngắm nhìn xung quanh, vô số cô gái mặc bộ đồ hầu gái chạy từ đằng xa tới.

Họ xếp thành hằng và cúi chào, đồng thanh nói,

"Chào mừng ngài trở về nhà."

Miliya chậc lưỡi."Chậc chậc, không ngờ anh lại thích kiểu này đấy."

Người hầu gái trưởng hỏi, "Thưa ngài, cô gái này là ai vậy?"

"Cô ấy là hầu gái mới," Lair thản nhiên đáp, liếc nhìn Miliya."Còn đứng đó chờ cái gì nữa? Ra kia đứng với họ đi."

"Hả?!"

......

Nhìn bộ đồ hầu gái trước mặt, Miliya đứng hình trong một khoảng thời gian.

Cô bản đầu tưởng mình đến đây để tận hưởng cuộc sống, nên cô chưa bao giờ có thể tưởng tượng được rằng mình phải làm hầu gái.

Đương nhiên, cô chắc chắn sẽ từ chối việc làm hầu gái trước.

Hãy nhớ rằng, mới ngày hôm qua thôi cô vẫn còn là một người đàn ông đính thực, mà không phải là người đàn ông bình thường thôi đâu-mà là con Ác long khiến cả thế giới phải khiếp sợ.

Có con Ác long kiêu ngạo nào lại có thể sẵn lòng làm hầu gái cho người khác được chứ?

Lòng tự trọng của cô tuy ít, nhưng không phải là không có.

Nhưng Lair bình thản lấy một túi máu và cố tình xé một lỗ nhỏ.

Mùi máu tươi phảng phất, và những giọt nước dãi vô thức chảy từ khóe miệng của cô.

Như một con sói đói, cô lao tới phía trước, nhưng Lair thẳng tay ấn đầu cô xuống và ngăn cản.

Lair tuyên bố rằng anh rất dân chủ, cô không cần phải làm hầu gái nếu cô không muốn, nhưng nếu như cô không làm, cô sẽ không có bữa ăn cho tối nay. Không chỉ vậy, anh sẽ ngay lập tức liên hệ với nhà vua và hủy bỏ nghiên cứu về nhóm máu để cô vĩnh viễn không có túi máu để uống một lần nào nữa.

Miliya cứng đờ. Hai tay cô nắm chặt.

"Tôi thà chết mới làm việc đó!"

"Thế chết đi."

"Hehe, đùa thôi mà."

Cô nhượng bộ chỉ trong vòng chưa đầy mười giây.

Không còn cách nào khác, bướng bỉnh nghe theo còn tốt hơn việc chết nhiều.

Đúng lúc đó, có ai đó gõ cửa phòng thay đồ."Cô Miliya, cô có cần giúp gì không?"

Người hầu gái bên ngoài tưởng Miliya đang gặp vấn đề vì thấy cô mãi chưa ra khỏi phòng.

Miliya tỉnh đậy khỏi cơn mơ màng. "Ah, không, không, tôi tự thay đồ được mà."

Thật chớ trêu, trên bụng của cô có một thứ mà cô không thể cho người khác thấy được. Nếu ai đó nhìn thấy nó, thì cô sẽ xấu hổ đến chết mất!

Nhìn chằm chằm bộ đồ hầu gái trên tay, Miliya hít một hơi thật sâu và quyết định mặc nó vào.

Lair đang chờ đợi ở trong sảnh và tự rót cho mình một ly rượu, vừa nhấp một ngụm nhỏ thì nghe thấy tiếng bước chân từ xa vọng lại.

Miliya, giờ đang mặc bộ đồ hầu gái, bước đến một cách miễn cưỡng, mặt đỏ bừng một cách quyến rũ, cúi gằm đầu đứng trước mặt anh ta,

"Giờ anh thỏa mãn chưa."

Lair nhướng mày. "Không ngờ bộ đồ này lại hợp với cô đến như vậy. Có vẻ như so với việc làm Ác long, thì cô làm hầu gái tốt hơn đấy."

"Anh!" Miliya ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên sự tức giận. Cô giơ bàn tay nhỏ của mình ra, "Đưa đây!"

"Đưa cái gì?"

"Cái túi máu đấy."

Khóe miệng của Lair cong lên, anh ta nhấp thêm một ngum rượu nữa và từ từ nói, "Cô còn chưa làm xong việc của mình, và đã muốn ăn tối rồi?"

"Việc? Việc gì?"

"Beth, nói cho ấy biết công việc của mình đi."

"Vâng, thưa ngài." Người hầu gái tên Beth đáp. Cô giải thích, "Miliya, chủ nhân vừa mới chỉ định cô làm hầu gái riêng cho ngài. Làm hầu gái riêng không có nhiều việc lắm. Cô chỉ cần chuẩn bị nước tắm cho ngài, và sưởi ấm cho giường của ngài ấy mỗi ngày."

"Oh, sưởi ấm...CÁI GÌ CƠ!?"

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Bộ này bựa =))
Xem thêm
Được bộ này hề, bổn toạ rất yêu
Xem thêm
AI MASTER
hựa hựa:)
Xem thêm