Tập 01
Chương 04. Thiên thần và ác quỷ đôi khi là cùng một người
2 Bình luận - Độ dài: 1,677 từ - Cập nhật:
Khốn khiếp! Mình còn chẳng biết mình là nhóm máu gì! Liệu có phép màu nào xảy ra để không xuất hiện hiệu ứng đào thải không cơ chứ.
Được sinh ra trong thời đại ý học chưa phát triển thật rắc rối.
May là cô đang trong tình trạng không nguy kịch, nếu không thì nguy to.
Chờ chút!
Cô bây giờ đang là một công chúa ma cà rồng, và cái bệnh viện này có thể lấy máu, vậy chẳng phải là...
Cô ấy có cơ hội để nếm thử máu người sao!?
Nghĩ đến điều này, Miliya đột nhiên trở nên phấn khích.
"Chà, nếu truyền máu không thành công, sao chúng ta không thử liệu pháp uống máu nhỉ?"
"Liệu pháp uống máu?"
"Đúng, cái tên nói lên tất cả, người ta thường nói ăn gì bổ nấy. Vì em đang trong tình trạng thiếu máu, có lẽ uống một chút có thể giúp bổ sung máu."
"Thực sự có một cái phương pháp như vậy thật à?"
"Đây là một phương thuốc dân gian từ quê hương của em, nhưng nó khá hiệu quả! Khụ khụ!"
"Đủ rồi, Miliya. Bây giờ cậu đang rất yếu. Hay là uống một chút nước trước đi." Selina rót một ly nước và đưa cho cô.
Thực ra, cô ho không phải vì yếu mà là do quá phấn khích khi nghĩ đến việc lừa người khác để cho mình uống máu, đến nỗi sặc cả nước bọt.
"Tôi chưa từng nghe thấy điều này trước kia. À mà nhân tiện, vị quý tộc đó dường như đã trở về. Tôi có nên hỏi ý kiến ngài ấy không."
"Vị...quý tộc?"
"Hmm, nếu đó là anh ấy, thì chắc chắn anh ấy sẽ biết cách. Đi nhanh đi."
"Vâng, thưa công chúa."
Với lệnh của Selina, người bác sĩ đã rời đi.
Miliya đứng hình.
Hai người đang chơi trò trinh thám ở đây à? Cứ nói "Người quý tộc này, người quý tộc kia."
Riddle Man, biến ngay ra khỏi đế quốc Ora.
"Vị quý tộc này là ai thế?" Miliya nhíu mày .
Selina giải thích, "Cậu sẽ sớm biết ngay thôi, Không có gì trên thế giới này là anh ấy không thể giải quyết được."
Selina ca ngợi anh ta lên vút tầng mây, nhưng Miliya chỉ cười khẩy.
Làm gì có tên bác sĩ nào có thể so bì với người hiện đại như cô ấy được chứ, chắc chỉ là mấy tên lang băm lạc hậu mà thôi.
Dù sao, ngay cả bác sĩ biết phép thuật nhưng không biết nhóm máu là gì thì cũng không ấn tượng cho lắm.
Khi anh ta đến, cô sẽ cho anh một chút sốc hiện đại.
Miliya nhấm nháp nước, chờ đợi người quý tộc đó đến.
Điều đáng nói là mặc dù cô ấy không thể ăn thức ăn, nhưng nước uống thì lại không sao.
Khoảng một phút sau, nhân viên bệnh viện trở về.
Đằng sau theo họ một người đàn ông cao lớn.
"Công chúa, người anh hùng đã đến."
Selina đứng dậy và chào anh.
Ohh, hóa ra người đấy là anh hùng à...
Miliya đang nằm trên giường thì bị đóng băng.
Khoan? Anh hùng nào thế?"
Cô vội vàng nhìn qua.
Giây tiếp theo, đôi mắt xinh đẹp của cô bỗng mở to.
Người đàn ông trước mặt cô mặc quần áo trắng, khuôn mặt như ngọc, dịu dàng và thanh lịch.
Nhưng vấn đề là cô ấy nhận ra khuôn mặt đó. Không ai khác chính là Lair tên anh hùng đó!
"Pfft—" Cô sốc đến nỗi phì nước ra ngay tại chỗ.
"Miliya !?" Selina cũng giật mình và vội chạy tới.
Tuy nhiên, Lair đã đến lại gần Miliya trước.
Khi Miliya thấy Lair đến gần, cô ngay lập tức cúi đầu vì sợ hãi.
Suy cho cùng, đây là con quái vật người đã từng suýt lấy mạng cô.
Nhưng ngay giây tiếp theo, một bàn tay nâng cằm cô lên, buộc cô phải nhìn thẳng vào mắt anh.
Hai ánh mắt chạm nhau. Biết rằng cô không thể thoát, Miliya cười gượng và định nói gì đó.
Nhưng Lair lắc đầu, ra hiệu cho cô giữ im lặng.
Miliya ngay lập tức hiểu và im bặt.
Lair quay lại và giải thích, "Công chúa, đừng lo lắng. Cô gái trẻ này chỉ bị sặc nước mà thôi."
"Oh, à mà lúc nãy Miliya có nói rằng ở vùng của cô ấy có một liệu pháp uống máu. Anh hùng, anh nghĩ gì về phương pháp đó?"
Lair nhìn Miliya, một nụ cười yếu ớt cuộn tròn ở góc môi anh.
"Tôi đã từng nghe nói về phương pháp này, nhưng có hiệu quả hay không thì cần phải kiểm tra cô ấy trước đã."
"Được rồi, cảm ơn vì sự chăm chỉ của anh, Anh hùng."
Sau khi Selina nói, cô và bác sĩ rời đi.
Ngay lập tức, căn phòng nhỏ bé này chỉ còn mỗi Miliya và Lair.
"Miliya, đó là tên mới của cô à?"
"Uh...đó là bí danh thôi." Miliya cười một cách khó xử.
"Vừa được ném vào kinh thành là đã kết thân ngay được với công chúa rồi, giỏi phết nhỉ." Lair cầm ly nước còn một nửa lên, lắc nhẹ vài vòng, rồi liếc nhìn cô. "Sao, ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi ở đây à?"
Tất nhiên rồi!
Cô vừa mới thoát móng vuốt của hắn ta chưa đầy một ngày thì giờ lại gặp lại rồi.
Điều này còn ảo hơn cả giai thoại kể về Tư Mã Ý cả trang thành Hoàng Nguyệt Anh và nghe lén Khổng Minh bàn bạc chiến thuật trong khi nằm chung giường vào ban đêm!
Với người khác, tên anh hùng này có thể như Norman Bethune, nhưng đối cới cô, hắn không khác gì hitler.
Tất nhiên, Miliya chỉ dám nghĩ điều này trong lòng. Cô không bao giờ dám nói ra.
Cô chưa sống đủ lâu!
Nhìn thấy Miliya im lặng, Lair tiếp tục, "Tôi cố tình đưa cô đến đây vì chính tôi là người đã tha cho cô. Nếu tôi không theo dõi một cách cẩn thận và có điều gì đó xảy ra, thì đó sẽ là trách nhiệm của tôi."
"Yên tâm đi! Tôi đã cải tạo rồi! Tôi hứa quộc đời tôi giờ sẽ sang một trang mới và sống một cuộc sống mới!" Miliya giơ ba ngón tay lên và thề.
Lair gật đầu hài lòng, sau đó mở cửa và nói với Selina bên ngoài, "Công chúa, cô có thể để cô gái trẻ này thử liệu pháp uống máu được rồi."
Bác sĩ đã rút một số mẫu máu từ những người hầu trong cung điện và đặt chúng vào chiếc bát, sau đó mang chúng đến Miliya.
Đối với những người bình thường, máu chỉ có mùi sắt, nhưng với mũi Miliya, tất cả máu đều phát ra một mùi hương hấp dẫn.
Cô nuốt nước bọt và bắt đầu uống từ bát đầu tiên.
Sau ngụm đầu tiên, đôi mắt của cô lấp lánh.
Tươi!
Nó giống như thìa dưa hấu đầu tiên bạn được ăn vào mùa hè, cốc trà sữa vào mùa thu, và bát há cả đầu tiên trong mùa đông.
Nó làm cho cơ thể và tâm trí của cô ấy tràn ngập niềm vui.
Sau khi hoàn thành bát đầu tiên, cô chuyển sang cái thứ hai.
Lúc này, cô chợt dừng lại.
Thật kỳ lạ, hương vị của bát thứ hai khác với bát đầu tiên.
Không phải là do bát thứ hai dở, với cô, bát đầu và máu của cô có vị như nho, trong khi bát thứ hai lại có vị giống táo.
Những mẫu máu tiếp theo thì lại có vị cam và chuối.
Đây là máu hay nước ép trái cây vậy?
Lair nhướng mày và hỏi, "Sao thế?"
"Không có gì. Tôi đang thắc mắc là mỗi bát máu lại có vị khác nhau nhỉ?"
"Sao lại hỏi tôi? Tôi có phải người biến thành công chúa ma cà rồng đâu."
"Chết tiệt..."
"Hửm, vừa nói gì đấy?"
"Ah! Không, không có gì đâu!"
Thôi bỏ đi. Cô không thể đánh lại anh ta, cũng không dám chửi lại, và hỏi thì chắc chỉ có rước họa vào thân. Tốt nhất là yên lặng tận hưởng bữa ăn đi trước đã.
Miliya đã uống tất cả các bát máu còn lại trong một lần và sau đó phát hiện ra một mô hình.
Dù chỉ có mười bát máu nhưng lại chỉ có bốn vị.
Miliya ban đầu bối rối, nhưng đột nhiên, đôi mắt cô lóe lên.
Khoan đã, nhóm máu không phải chỉ có bốn loại thôi sao?
Chẳng lẽ bốn vị này tương ứng với bốn nhóm máu?
"Vị thế nào?"
"Không tệ, tốt hơn nhiều khi tôi đang còn là Ác long trong lâu đài...Ouch!" Cô vừa nói xong thì bị đánh nhẹ vào đầu.
"Cô cố ý đấy à" Lair véo má cô, nheo mắt lại, toát ra một sự nguy hiểm."Tôi nhớ là tôi đã dặn cô là không đề cập đến danh tính thật sự rồi cơ mà?"
Cô gái tóc tím ngay lập tức đứng thẳng, vẫy vẫy tay như cái quạt.
"Không, không phải, đó chỉ là lỡ miệng thôi!"
Cô theo bản năng lùi lại, nhưng chiếc giường ở ngay sau cô, khiến cô ngã bịch xuống.
Lair không có ý định tha mà từng bước tiến tới.
Đang lúc cô không biết phải giải thích như thế nào, cánh cửa phòng đột nhiên mở ra.
"Miliya, tình trạng của cậu ra sao rồi?"
Selina vui vẻ bước vào nhưng đứng hình ngay tại chỗ khi nhìn thấy đôi nam nữ nằm lên nhau ở trên giường.
Sau một lúc, cô nhẹ nhàng đóng cửa lại.
"Xin lỗi vì đã làm phiền, hai người cứ tiếp tục đi."
"Này!"


2 Bình luận