• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 07: Bít Tết Thịt Đỏ Và Phán Quyết Của Thần Sáng Tạo!

Chương 1-5 Chuyện Phiếm: Ba Anh Hùng ~ Cuộc Sống Thường Ngày Với Vai Trò Nhà Thám Hiểm ~

2 Bình luận - Độ dài: 2,080 từ - Cập nhật:

Chuyện Phiếm: Ba Anh Hùng ~ Cuộc Sống Thường Ngày Với Vai Trò Nhà Thám Hiểm ~

Sau khi đến Marveil, chúng tôi bắt đầu cuộc sống với tư cách là nhà thám hiểm. Vì đã có thẻ của Hội Thám Hiểm từ trước, đây là cách nhanh nhất để kiếm sống. Tại Lampertz, ngôi làng đầu tiên mà chúng tôi ghé qua ở biên giới, chúng tôi đã bán một nửa số quặng còn lại để kiếm tiền lộ phí.

Sau đó, chúng tôi ở lại làng vài ngày để nghỉ ngơi. Trước đó, chúng tôi gần như không thể yên tâm nghỉ ngơi, ai cũng mệt mỏi rã rời.

Khi đã hồi phục, chúng tôi hỏi đường từ dân làng và quyết định đi đến thành phố lớn gần nhất. Thị trấn Orlova là nơi hiện tại chúng tôi dùng làm căn cứ hoạt động.

Kể từ khi đến đây, chúng tôi đã làm công việc của nhà thám hiểm không ngừng nghỉ. Nhờ vậy mà giờ chúng tôi đã leo lên hạng C. Ban đầu, tôi có chút lo lắng không biết mọi chuyện sẽ ra sao, nhưng giờ đây, khi trở thành nhà thám hiểm, chúng tôi cũng đã tìm được cách để xoay sở. Kanon và Rio đều bắt đầu cười nhiều hơn, giống như trước kia, và tôi thực sự rất vui vì ba đứa đã an toàn đến được đất nước này.

Làm nhà thám hiểm đòi hỏi phải dựa vào sức lực của chính mình, và mọi trách nhiệm đều do bản thân gánh vác, nên cũng có những điều rất khó khăn. Nhưng nhờ cả ba luôn giúp đỡ lẫn nhau, chúng tôi đã có thể tự do sống hết mình trong thế giới này.

..........

"Nhiệm vụ này có vẻ ổn đó. Làm xong thì có thể về trước khi hết ngày," Kanon nói, chỉ vào một yêu cầu. Tờ giấy dán trên bảng nhiệm vụ yêu cầu chúng tôi tiêu diệt năm con orc. Điều kiện là mang về năm xác orc nguyên vẹn, càng ít hư hại thì phần thưởng càng cao.

"Tớ cũng thấy ổn," Rio đồng tình.

Thịt orc là nguyên liệu thực phẩm rất phổ biến. Ban đầu, cả ba đứa đều rất ghét ý nghĩ này vì orc có hình dáng giống con người. Tuy nhiên, trong thế giới này, thịt orc không phải là thứ hiếm hoi mà được đối xử như bao loại thịt khác. Như câu nói "nhập gia tùy tục," chúng tôi đã thử ăn và nhận ra rằng nó thực sự rất ngon.

Trong các thuật ngữ Nhật Bản, thịt orc có thể được xem như thịt heo cao cấp thuộc thương hiệu danh tiếng. Nếu bỏ qua việc biết nó là thịt orc, thì nó hoàn toàn có thể ăn được. Giờ đây, khi cảm giác ghê tởm đã biến mất, chúng tôi không gặp khó khăn gì khi ăn nó.

Trong thế giới này, thịt orc được coi là một loại thịt khá ngon, vì thế nó rất phổ biến. Thậm chí, có rất nhiều nhà hàng quảng cáo các món ăn từ orc ngay trên bảng hiệu của họ. Nhờ vậy, nhu cầu về thịt orc luôn rất cao, và gần như lúc nào trong hội cũng có các yêu cầu săn orc được đăng lên.

"Năm con orc hả? Tớ nghĩ chúng ta làm được. Thực ra, vì nhu cầu về orc cao như vậy, chúng ta nên săn nhiều hơn năm con."

"Cậu nói đúng. Với chúng ta thì điều này hoàn toàn có thể."

"Ừ."

Với một nhóm nhà thám hiểm bình thường, mang về xác orc mà không có túi ma pháp hay người sở hữu Item Box thì quả thật rất khó khăn. Nhưng cả ba chúng tôi đều sở hữu Item Box. Không những thế, dung lượng của chúng gần như là vô hạn.

Chúng tôi lấy tờ nhiệm vụ khỏi bảng và mang đến nộp cho một nhân viên tiếp tân đã quen thuộc với cả ba.

"Vậy thì, đi săn orc thôi."

Chúng tôi hướng đến khu rừng nằm về phía đông nam thị trấn, nơi có orc sinh sống.

..........

"Suỵt... Có một con orc."

"Có ba con... Làm như kế hoạch nhé. Lần này đến lượt cậu, Rio."

"Ừ, tớ rõ rồi."

Rio kích hoạt ma pháp nước sở trường của mình mà không cần niệm chú. Một quả cầu nước xuất hiện phía trên đầu lũ orc, bao phủ hoàn toàn lấy chúng.

Những con orc, không thể thở được, quằn quại trong hoảng loạn và tuyệt vọng, cố thoát ra khỏi quả cầu nước. Tận dụng cơ hội đó, chúng tôi...

"Kanon, tới thôi!"

"Rõ."

Cả hai chúng tôi lao ra. Tôi cầm một thanh trường kiếm, còn Kanon sử dụng một cây giáo.

"Haa! Taahh!!"

"Yahh!"

Chúng tôi đâm trúng tim mục tiêu. Tôi hạ được hai con, còn Kanon xử lý con còn lại. Ba con orc ngã gục, không còn sự sống.

Phương pháp săn orc này là kết quả của rất nhiều lần thử nghiệm và điều chỉnh từ cả ba đứa. Với cách này, chúng tôi có thể săn orc một cách dễ dàng, tiêu diệt chúng một cách chắc chắn, đồng thời giảm thiểu thiệt hại cho cơ thể của chúng.

"Tuyệt. Giờ chỉ cần thêm hai con nữa," Kanon nói, đặt xác con orc cô ấy hạ được vào Item Box của mình.

"Ừ, nhưng đừng chỉ tập trung vào năm con thôi. Chúng ta nên săn được bao nhiêu thì săn," tôi nói.

Rio, vừa quay lại nhập nhóm với chúng tôi, gật đầu đồng ý.

"Tiền thuê nhà cũng sắp đến hạn rồi. Chúng ta cần kiếm tiền bất cứ lúc nào có thể."

Tôi cũng gật đầu. Ở thị trấn này, thay vì ở trọ trong quán trọ, chúng tôi đã thuê hẳn một căn nhà. Ban đầu, cả nhóm đã ở quán trọ, nhưng sau khi tính toán chi phí, chúng tôi nhận ra rằng việc tiếp tục ở đó là quá đắt đỏ. Rio là người đã gợi ý rằng thuê nhà có thể rẻ hơn, thế là chúng tôi quyết định thử. May mắn thay, chúng tôi tìm được một căn. Nó hơi cũ kỹ, nhưng mỗi người đều có phòng riêng, và tiền thuê cũng khá hợp lý để cả nhóm có thể xoay sở được.

Căn nhà nằm hơi xa Hội Thám Hiểm, lại nhỏ, nhưng trước đây nó thuộc về một thương nhân, vì thế có cả bồn tắm. Chính điều đó đã thuyết phục chúng tôi chọn căn nhà này. Trong thế giới này, chỉ có những quý tộc giàu có mới đủ điều kiện để tắm, nhưng là người Nhật, chúng tôi không thể sống thiếu điều đó. Dù bồn tắm không thể sử dụng nếu không sạc đá ma pháp, nhưng nhờ Rio giỏi ma pháp Nước và tôi thành thạo ma pháp Lửa, chúng tôi nghĩ rằng có thể xoay xở được. Và quả thật, sau một vài lần thử nghiệm, chúng tôi đã làm được. Rio dùng ma pháp để đổ đầy nước vào bồn, còn tôi bắn một quả cầu lửa cỡ nhỏ vừa phải để làm nóng nước. Phương pháp này đơn giản, nhưng ban đầu rất khó để điều chỉnh nhiệt độ. Giờ thì chúng tôi đã quen rồi.

Tôi rất thích cuộc sống hiện tại với ba đứa. Để duy trì lối sống này, chúng tôi cần phải làm việc chăm chỉ và nhận nhiệm vụ đều đặn mỗi ngày như hôm nay.

"Kaito, Kanon, có orc," Rio thì thầm.

Chúng tôi nhìn về hướng mà Rio đang chỉ.

"Có bốn con hả? Kaito, Rio, làm như lúc nãy nhé," Kanon nói.

"Ừ."

"Rõ."

"Hít sâu nào."

............

Tôi nhanh chóng bỏ ba con orc vừa bị hạ vào Hộp Vật Phẩm của mình.

"Chúng ta dừng ở đây hôm nay thôi."

Kết quả cuối cùng, chúng tôi săn được tổng cộng mười sáu con orc. Quả là một chiến lợi phẩm không tồi.

"Ừ, thế là được rồi. Tớ đói quá~," Kanon than.

Nghe vậy, tôi cũng nhận ra mình đang đói bụng.

*Ọc ọc~*

Ngay khi nhận ra, bụng tôi kêu lên. Thấy thế, cả Kanon và Rio đều bật cười khúc khích.

"Đừng cười! Tớ cũng đâu muốn thế, nhưng đói thật mà."

"Xin lỗi, xin lỗi. Giờ đã quá trưa rồi, chúng ta ăn trước khi về nhé," Rio nói.

"Được đó! Ăn thôi!" Kanon hào hứng đáp lời.

Chúng tôi di chuyển đến một khu vực tương đối an toàn trong rừng và chuẩn bị bữa trưa muộn. Rio lấy một cái nồi ra từ Item Box - thời gian bên trong Item Box ngưng đọng, nên đồ ăn vẫn còn nóng hổi.

"Mùi thơm quá~," Kanon nói, tay cầm bát như thể không thể chờ thêm được nữa.

"Hôm nay có món hầm," Rio nói trong khi khuấy nồi. Thật kỳ lạ khi Rio có thể làm món này mà không cần dùng bất kỳ gói gia vị sẵn nào. Rio bảo cô ấy dùng bột mì hay gì đó - nhưng tôi hoàn toàn không hiểu chút nào.

"Kaito, bát đi."

"Ừ."

Kanon đã nhận phần của mình. Tôi cũng đưa bát cho Rio, và cô ấy múc đầy món hầm cho tôi.

"Vậy thì, ăn thôi."

"Ừ."

"Được."

"Cảm ơn vì bữa ăn."

Khi tôi cho thìa món hầm vào miệng, vị ngọt dịu của rau củ hòa quyện cùng vị béo ngậy lan tỏa khắp khoang miệng. Rio thực sự rất giỏi nấu ăn.

"Ngon quá~. Được ăn đồ nóng hổi ở nơi thế này thật tuyệt," Kanon nói, hoàn toàn đồng tình với cảm giác của tôi.

Lúc đầu, chúng tôi chỉ mua đồ ăn ở quầy hàng và cất trong Item Box, nhưng làm vậy tốn kém hơn chúng tôi tưởng. Sau đó, chúng tôi thử dùng khẩu phần ăn dã chiến, nhưng chúng thực sự kinh khủng. Tôi thề rằng mấy thứ đó không thể ăn được.

Sau đó, chúng tôi tự thử nấu ăn, và đó là lúc Rio thể hiện tài năng của mình.

"Đúng vậy. Rio thật tuyệt vời."

"Ôi, tớ có gì đặc biệt đâu. Đây chỉ là bình thường thôi mà."

Rio khiêm tốn như mọi khi, nhưng tôi nghĩ cô ấy thực sự giỏi nấu ăn.

"Ôi, xin lỗi vì tớ dở tệ trong việc nấu nướng nhé."

"Không đâu. Cậu cũng giúp tớ mà, Kanon. Với cánh tay thế này, tớ phải nhờ cậu làm hết việc gọt vỏ và mấy thứ khác đấy."

"Lúc đầu tớ còn gọt vỏ dở tệ nữa cơ. Khi ấy, tớ cảm thấy có lỗi kinh khủng. Nếu biết trước chuyện này, tớ đã giúp mẹ nấu ăn nhiều hơn rồi."

"Nhưng Kanon, cậu còn làm cả việc giặt đồ nữa mà!"

"Giặt đồ dễ mà, chỉ cần dùng ma pháp là được. Nhưng nấu ăn thì... Sao món nào tớ làm ra cũng dở tệ thế chứ?"

Tôi cảm thấy tội nghiệp cho Kanon, nhưng có lẽ tốt nhất là cứ để việc nấu nướng cho Rio. Như vậy mới đảm bảo được bữa ăn ngon lành.

Tuy vậy...

"Nhìn từ chỗ tớ thì cả hai cậu đều rất giỏi đấy. Tớ hoàn toàn vô dụng trong mấy việc vặt mà!"

Nấu ăn? Giặt giũ? Đó là cái quái gì vậy? Nhìn tôi giống có thể làm được mấy thứ đó không?

"Đó không phải là điều để tự hào đâu, Kaito."

"Hehehe... Thật sao?"

Kanon trông có vẻ bất lực, còn Rio chỉ cười.

"À, tớ làm được một việc đấy. Làm nóng nước tắm!"

"Ahahaha! Đúng rồi! Cậu có thể giỏi nhất trong việc làm nóng nước tắm, Kaito."

"Nhưng chỉ có thế thôi, Kaito. Cậu nên biết ơn Rio và tớ nhiều hơn đi!"

"Được rồi, được rồi. Tớ cực kỳ biết ơn hai cậu mà," tôi nói, và cả hai cô gái đều bật cười.

Chúng tôi cũng từng trải qua nhiều thời điểm khó khăn. Đây không phải là Nhật Bản, và cuộc sống ở đây có rất nhiều điều bất tiện. Nhưng, với Kanon và Rio bên cạnh, tôi cảm thấy mình vẫn hạnh phúc.

Để bảo vệ cuộc sống bình yên này, tôi sẽ cố gắng hết sức mình với vai trò một nhà thám hiểm.

c13e1efc-47b1-4440-8d1b-7dc9843ab011.jpg

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Tính ra cũng tội hội nhóc này thật, hi vọng không thành kẻ thù của main 😂
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Không đâu thêm 1 chuyện phiếm nữa đám này cook luôn khỏi cốt truyện cưới nhau hạnh phúc xong phim rù
Xem thêm