1.
Ok? Không biết đã live chưa ta?
Chắc là rồi nhỉ. Rồi. haaa lôô mấy cậu, tui là Totoki Sakura từ Tokitoki Channel! Rất vui được gặp mọi người!
Ha lô, ha lô. A, cảm ơn vì đã comment nghen! Chào buổi chiều!
Bao nhiêu người đang xem đây, để coi nào... 12 người luôn! Cảm ơn mọi người vì đã ghé xem! Thiệt tình, một con bé streamer trời ơi đất hơi nào đó mà 12 người các cậu vẫn vào xem, chắc mọi người là rảnh lắm — Oái! Có ai out stream rồi, tui xin lỗi, tui xin lỗi mà! Tui nói đùa tí thôi à— đúng rồi, mắt nhìn người của 12 người các cậu đỉnh lắm đó! 12 con người được chúng dân chọn! Thật đó! Á, chắc là giờ chỉ còn 11 người thôi.
Mà này, các cậu tìm thấy stream này thế nào vậy?
Ồ, nó xuất hiện ở mục đề xuất video cậu à? Tab nổi bật? Woah, stream debut mà cũng hiện ở đấy luôn à? Ra vậy, ra vậy. Cảm ơn đã trả lời nghen.
(Đây là lần đầu tiên cậu stream luôn à?) Chuẩn rồi á. Thật của thật. Xem thì tui xem nhiều rồi, nhưng tự mình stream thì là lần đầu. Thế nên tui có hơi lo chút. Hì hì.
(Stream này là stream cái gì thế?) Được rồi, tí nữa tui sẽ nói cho, còn bây giờ tui sẽ nói mục tiêu của kênh đã, đó chạm mốc 1000 người đăng ký! Là như vậy đó, nên là xin hãy nhấn nút subscribe đi! Tui sẽ vui lắm đó!
(Cậu muốn kênh mình được bật kiếm tiền đúng không?).... Sao cậu biết hay thế?
À, cái này cũng dễ đoán mà. Okay. Cậu nói đúng rồi đó. Thú thực thì đúng thế. Tui muốn kênh mình được bật kiếm tiền. Tui muốn tiền!
(Trung thực quá rồi đó) Hà hà hà, cơ mà thôi nào, chẳng phải ta nên sống đúng với ước muốn hay sao? Tui cũng chả muốn nói dối vụ này làm chi. Các cậu thấy đó, tui kiểu ruột để ngoài da. Thế nên tui nói thẳng tuột luôn cho rồi.
Tui muốn tiền!
Vì sao á? Mấy cậu nghĩ tại sao?
Là tại.... cơm áo gạo tiền.
Ừm, tất cả là để trang trải cuộc sống.
Ah (Tôi hiểu mà) (Lol) (Tui hiểu mà) (Tui hiểu mà) (Người đâu mà thật thà ghê) (Tớ cũng muốn có tiền trả chi phí sinh hoạt nữa)
Phải không!? Các cậu hiểu mà, đúng chứ!?
Phù, cứ tưởng mấy cậu ném đá tui chứ, không ngờ ai cũng cảm thông trước hoàn cảnh tui như vậy. Nhưng nó đúng là thế mà, phải chứ!? Cuộc sống này quả thực không hề dễ dàng chút nào, phải không mọi người!? Chỉ riêng việc sống thôi đã khó rồi, không biết chúng ta rồi sẽ thế nào đây.
(Cậu định kiếm ăn bằng mỗi nghề stream thôi à?) À, không, không phải thế đâu, thì tui cũng có việc đó, kiểu kiểu thế.
Hửm?
Sao cơ?
(Hửm?), (Hửm?) Ý mấy người là gì? À, đang nói tóc tui ấy hả? À, tẩy tóc nên tui có cái vibe của một streamer. Gì cơ?
(Cậu nhỏ con quá, tôi cứ tưởng là học sinh cấp hai)?
Không, không, không! Kì ghê, tui đâu đến mức — (Tớ cứ tưởng cậu là học sinh tiểu học)!? Này! Có phải như thế đâu!? Tui là người lớn, okay!?
(Thất vọng ghê. Không làm fan nữa) Ê ê! Đừng có out stream chứ! Khoan đã, cậu đã làm fan tui rồi á? Vui quá, nhưng làm ơn đừng rời vội!
(Thế cũng được.) “Thế” là thế nào hả? Ý cậu là sao đây?
Không phải! Thì mọi người thấy đấy, vẻ ngoài tui tuy — ý chết, lỡ mồm rồi —vẻ ngoài tui tuy trông có như thế, cơ mà tui lại ngon nghẻ lắm. Ý là tui giỏi nhiều thứ lắm đó. Dù tui thay việc như thay áo, lương ba cọc ba đồng, nhưng mà kĩ năng sống thì có thừa. Nghe thì hơi khó tin, nhưng mà tui cam đoan đó 100% là sự thật.
Tại sao ư? Vì nhà tui có một người mà khoản tự lo cho cuộc sống bản thân phải nói là “âm điểm”. Cứ mỗi lần thấy bả, tui lại thấy là ‘À, đời mình vẫn còn tốt chán, cũng chưa đến nỗi toang như vậy’. Và cái "trick" đó lúc nào cũng hiệu quả để buff sự tự tin cho tui hết á.
(Bồ cậu à) Không, không, bậy rồi. Bả là bạn cùng phòng. Là con gái đó. Đây là nhà tui, nhưng mà tui đang share cho bả thôi à. Bả lớn tuổi hơn tui, nhưng mà, ờm... thành thật mà nói gần như chả có kĩ năng sống nào.
Thế nên là tui mới phải chấn chỉnh bản thân lại, cố cày cuốc để kiếm thêm chút tiền. Chứ trông chờ mỗi đồng lương tui thôi thì hơi khó.
Được rồi, ta đi tour chút nghen. Đây là phòng khách của hai đứa — a, camera sẽ hơi rung lắc đấy, ai mà dễ chóng mặt thì nhắm mắt lại chút nhé. Tui cũng sẽ chĩa camera xuống sàn.
Hựp.
Rầm rầm.
Okay, tới nơi rồi! Nhanh thật đó! Cũng phải thôi, dù gì thì đây cũng chỉ căn hộ 2LDK bình thường mà. Có hôm tui đi còn không tới được phòng cơ. May là hôm nay nó vẫn còn ở đây.
Cốc cốc. Đến đây!
Cạch.
Chào buổi chiều, chị Tatara.
“Hở?”
Đừng có mà “Hở?”. Em đã bảo hôm nay chúng ta sẽ stream còn gì, nhớ không?
“Có à?”
Có đó. Nào, giới thiệu về bản thân mình đi.
“Giới thiệu với ai?”
Với những người đang coi stream!
“Internet hả?”
Ừm, Internet.
“Hầy, tôi là Tatara Miki. Rất vui khi được gặp mọi người.”
.... Chỉ vậy thôi á?
“Em có nói chị làm gì đâu.”
Em muốn chị giới thiệu về bản thân.
“Thì chị mới làm đó. Nếu cần gì khác thì tự làm đi.”
Aaaa, được rồi, được rồi. Vậy đằng này sẽ giới thiệu thay vậy. Cái con người cao cao, lưng khom khom, đeo kính, tóc tai bù xù này là bạn cùng phòng của tui, Tatara Miki!
(Mẹ cậu?) Không phải! Nói cho mà nghe nhá, tui chăm chị ấy, chứ không phải chị ấy chăm tui đâu? (Sakura mama) Dừng lại đi! Đừng gọi tui là mẹ nữa!
“Em đang nói với ai vậy”
Với viewer! Internet đó!
“Nghe như công việc vậy.”
Bực mình ghê. Nghe thì có vẻ tui hơi lắm lời, cơ mà nếu bỏ qua vẻ ngoài sang một bên thì chị Tatara này lợi hại lắm đấy. Trừ khoản kĩ năng sống ra thì bả cũng thuộc dạng nhà khoa học thiên tài ấy. Ờm, trông vậy thôi nhưng cũng không phải dạng vừa đâu.
(Nhà khoa học điên?) (Nhìn giống thật) Chuẩn chưa!? (Nhìn như kiểu người sẽ bị đá khỏi hội nghị ấy) Cũng có thể. Nhưng mà chắc là bị đuổi vì nợ phí thôi. Cái người này mấy cái vụ giấy tờ sổ sách đồ dở lắm.
(Cứ quay mặt với phòng của bả lên thế được không á?)
Ôi dàoo, có sao đâu, tui xin phép bả rồi. Cơ mà, qua cuộc trò chuyện vừa rồi thì mọi người cũng thấy là bả quên mất tiêu rồi luôn rồi.
Với lại, ngay từ đâu bà chị này có quan tâm gì tới internet đâu. Đứng chớ? Chị Tatara?
“Ờ.”
Tại sao?
“Vì internet là một thất bại.”
Thất bại cơ á? Mới nghe luôn. Chị dán mắt vào PC suốt đó thôi. Thế trong chị có cái gì vậy?
“Internet 3”
Sao cơ? Chuyện gì đã xảy ra với Internet 2 vậy?
“Không biết.... Mà em có biết về WIRED hay Media Labo, hay DARPA không?”
DARPA là cái gì cơ?
(Đã được phép thì cho xem một vòng đi chứ!) À, để tui lia máy cho mấy cậu coi một vòng nghen. Xoay cái nè, đó. Sách vở vứt lung tung này, dụng cụ điện tử này, rồi đến mấy thứ kỳ quặc và mấy cái nhìn không hiểu nổi này nữa, tất cả đều là đối tượng nghiên của của Tatara-san. Mặc dù tui chả hiểu mô tê gì.
(Căn phòng này lớn quá nhỉ?) Tui cũng thấy vậy, trông cũng rộng phết. Chỗ này rộng có 6 chiếu tatami thôi, nhưng cảm giác nó còn rộng hơn thế nhiều. Có khi rộng hơn gấp mấy lần ấy chứ. Hay là do đồ đạc lộn xộn nên trông nó mới to hơn nhỉ. Mà mọi người nhìn qua thì chắc đoán ra rồi nhỉ, thì tui đang sống với một nhà khoa học đại tài nên là tui nghĩ là nếu là show ra mấy cái nghiên cứu của bả thì mọi người có khi sẽ thích lắm, và đó cách mà channel này ra đời. Dài! Phần giới thiệu này dài gì mà dài dữưư! Cuối cùng cũng vào được phần chính của buổi stream rồi. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe.
(Stream hay lắm) Ấy, đừng out stream chứ!
(Tui vừa mới vào xem, bộ hết luôn rồi à?) Chưa mà! Chưa đâu. Chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu thôi. Ủa, người xem tăng từ lúc nào vậy? Có 34 người coi rồi nè! Ha lô, ha lô, rất vui khi được gặp các cậu.
Tui xin phép được giới thiệu lại. Tui là Totoki Sakura từ Tokitoki Channel. Đây là buổi stream debut của tui. Và kênh này sẽ giới thiệu các nghiên cứu và phát minh của nhà khoa học đại tài kiêm bạn cùng phòng của tui Tatara Miki. Mục tiêu trước mắt là đạt 1000 người đăng ký để được bật kiếm tiền. Tại tui phải trả hóa đơn tiền điện, nước các thứ ạ!
Chị Tatara, chị có mục tiêu gì không?
“Hử? Nãy giờ chị có nghe gì đâu.”
Thì nghe đi chứ! Nếu chị có ước muốn gì gì thì cứ chia sẻ đi ạ.
“Ước muốn sao?”
Gì cũng được.
“Chị muốn cứu rỗi những người đang đau khổ.”
Hả.... Thật ạ? Đấy là ước muốn của chị à?
“Ừm.”
Woah... Ra là chị nghĩ về những chuyện như thế. Woah.
“Lạ lắm à?”
Dạ không, chỉ là em không ngờ là chị nói vậy thôi. À, chị đang được khen này, thấy không? (Cao thượng quá) (Tuyệt vời) (Nói hay lắm)
“Không hẳn... Không phải suy nghĩ này là bình thường lắm à?”
Bình thường à? Hình như là vậy nhỉ? Mààà. Thế thì, hôm nay chị sẽ cho bọn em xem gì đây, Chị Tatara? Giáo sư Tatara? Chị đang làm gì á?
“Hừm… Cái này thì sao?”
Cái gì đây? Thứ trong cái cốc này, không phải cà phê đúng không? Nhìn như một loại chất lỏng nào đó… mà cũng không hẳn là vậy?
Mọi người có thấy không? Camera có quay được không nhỉ? Cái quái gì đây trời?
“Là Vũ trụ.”
Chị nói lại được không ạ?
“Thứ ở trong cốc ấy. Là Vũ trụ.”


0 Bình luận