"…Haa~, Chinatsu-kun ♪"
"……………"
Sau bữa tối, khi cậu đang rửa bát, thì Madoka đứng bên cạnh cứ chăm chú nhìn cậu không rời. Nếu mắt cậu không có vấn đề gì, thì ánh mắt cô ấy lúc này như thể đang hiện rõ hình trái tim vậy.
"Dạ…"
"…Tuyệt vời quá đi~♪"
…Từ nãy đến giờ, Madoka vẫn cứ như vậy.
Chuyện bắt đầu từ việc sau khi ăn tối xong, cậu chủ động đề nghị rửa bát. Dù lúc đầu Madoka có từ chối, nhưng để cô ấy phải làm hết mọi thứ thì cậu cũng cảm thấy không tốt cho lắm.
Cậu cũng muốn chăm sóc chị ấy, muốn chiều chuộng chị ấy, muốn yêu thương chị ấy... Những lời nói như thế khiến cậu thực lòng muốn dựa dẫm vào cô. Nhưng với tư cách là bạn trai của Madoka, cậu muốn tự mình làm được những gì có thể.
"Bạn trai của mình đang rửa bát giúp mình nè… không biết có quá tuyệt vời không nữa"
"…Vậy sao ạ?"
"Ừm. Siêu tuyệt vời lun đó~, Chinatsu-kun… Chị yêu em!… Chị yêu em nhiều nhất trên đời luôn đó ♪"
Vừa nói, Madoka vừa ôm chặt lấy cậu từ phía sau. Hai cánh tay vòng qua bụng, cảm giác mềm mại từ phía sau khiến cậu chỉ có thể dồn hết sự tập trung vào đó. Dù vậy, cậu vẫn cố gắng giữ bình tĩnh để hoàn thành công việc.
"…À, đúng rồi. Saeki-san, có thể là mẹ em sắp đến thăm đó…"
"Ôi, vậy ư? Chị cũng muốn gặp mẹ của Chinatsu-kun lắm. Fufu, không biết nên bàn chuyện gì với cô đây ta… chị phải cho cô biết chị yêu em đến mức nào mới được ♪"
"…Tự nhiên em cảm thấy như thể bị bao vây từ mọi hướng vậy"
Trước lời cậu nói, Madoka gật đầu như thể đó là điều đương nhiên.
"Chị sẽ không bao giờ rời xa Chinatsu-kun đâu. Với lại, chị cũng biết em không thể nào mà rời xa chị được mà. Bởi vì giờ đây, nếu thiếu chị thì em sẽ chẳng thể nào mà sống nổi đúng không nè?"
"…!"
Lời nói đó của Madoka chứa đựng một sự tự tin nên cậu chẳng thể nghi ngờ.
"Đúng không nè? Nếu mà em trả lời không thì chị sẽ không tha thứ cho đâu đấy", những lời đó như thể mang ý nghĩa như thế, khiến cậu bất giác nuốt nước bọt. Nhưng… cậu quyết định sẽ chấp nhận những lời đó. Không chỉ vậy, cậu còn muốn trói buộc Madoka với cậu nhiều hơn nữa.
"Saeki-san cũng vậy mà, đúng không nè?"
"C–Chinatsu-kun…?"
Cậu tiến một bước về phía Madoka.
"Không có em thì làm sao mà chị sống được, đúng chứ~?"
Thật kỳ lạ… Có lẽ giờ đây cậu cũng đang trở nên táo bạo hơn bình thường.
Cậu đặt tay lên má Madoka, người đang tựa lưng vào tường, rồi hỏi như vậy. Madoka đỏ bừng mặt, gật đầu nhẹ.
"Ngay từ đầu chị đã là của em rồi"
"!…ahh hah~~~"
Ah, Madoka bỗng mềm nhũn ra rồi ngồi bệt xuống đất. Nhìn dáng vẻ đáng yêu đó… à không, cậu vội đưa tay đỡ Madoka dậy.
"Xin lỗi ạ, vừa rồi em có hơi quá... Nói là của em cứ như thể đang coi chị như một món đồ vậy, nhưng em tuyệt đối không bao giờ có ý xem chị là vật sở hữu đâu!"
Cậu cuống quýt giải thích. Thật lòng, cậu sẽ không bao giờ coi Madoka, hay bất kỳ người con gái nào là một món đồ cả. Trên đời có người như thế, nhưng cậu thì không thể nào chịu cho nổi được.
"Chinatsu-kun giỏi thật lun đó. Chỉ bằng từng lời như này thôi mà đã khiến chị ra nông nỗi này rồi…"
"Uể!?"
Madoka cầm tay cậu, rồi áp nó lên bầu ngực đầy đặn của mình. Qua lớp vải, cậu có thể cảm nhận được sự mềm mại xen lẫn chút cứng cáp. Madoka bật cười khúc khích, khuôn mặt như lần hai người thân mật đêm trước, thì thầm.
"Giờ thì mình đi tắm nhé…fufu ♪"
Vài chục phút sau, cậu đã nằm dài trên giường trong phòng ngủ.
"…Aaah, đầu óc cứ mơ màng thế nào ấy~"
Vừa rồi cậu mới tắm xong… và theo cả hai nghĩa, đó quả là thiên đường.
Tắm vốn là để làm sạch cơ thể và thư giãn sau một ngày mệt mỏi, nên cảm giác dễ chịu là điều hiển nhiên.
"Chờ chị có lâu hong nè, Chinatsu-kun?"
"Ah!…"
Madoka trở lại phòng.
Bộ đồ ngủ hôm qua chắc đã được giặt rồi, vì hôm nay cô ấy mặc một bộ khác mà cậu chưa từng thấy. Kẻ sọc màu be và trắng, trông rất mềm mại và dễ chịu. Cậu lại một lần nữa nhận ra, Madoka thật đẹp cho dù có không trang điểm.
"Hưm hưm~ hưm ♪"
Nhìn Madoka vừa ngân nga vừa thu xếp đồ đạc, cậu bất giác nhớ lại chuyện vừa nãy. Với tình trạng như thế, cậu vốn chẳng mong đợi việc tắm sẽ chỉ đơn thuần là… tắm.
‘Còn chỗ này thì sao nè? Ah~, fufu chị chỉ vừa mới giật nhẹ cái khăn hoi mà đã tụt xuống thế rồi hah~~♪’
…Madoka, bộ kiếp trước chị là succubus hay gì à? – Cậu không khỏi nghĩ như vậy.
"Chinatsu-kun?"
"Uwaa!?"
Vì mãi suy nghĩ lung tung, nên cậu không nhận ra Madoka đang ở ngay trước mặt. Cô ấy chống tay nhìn cậu với vẻ tò mò nghiêng đầu.
"Dạ, không có gì đâu ạ"
"Em lại đang nhớ chuyện lúc nãy đúng không?"
"!…Aaah, thôi đi mà chị"
"Fufu ♪ Chinatsu-kun đúng là dâm đãng ghê á… nhưng mà chị cũng vậy đó nha, hai đứa mình đều dâm như nhauluôn♪"
"…Uonhhh~"
Cậu kéo mạnh người Madoka về phía mình rồi ôm chặt cô ấy xuống giường.
"Ôi trời, Chinatsu-kun ♪"
"…Xin lỗi ạ, tại em thấy xấu hổ quá"
"Không sao đâu nè? Nếu thấy xấu hổ thì cứ dựa vào chị đi nhé. Với Chinatsu-kun thì như vậy sẽ thấy thoải mái nhất đúng không nào?"
Quả thật là vậy.
Ôm Madoka vào lòng, cậu cảm nhận được sự dễ chịu của bộ đồ ngủ mềm mại ấy. Và rồi, cậu nhận ra bản thân đã hoàn toàn quen với cảm giác này.
"Lúc nãy em nói ‘'chị là của em' ấy, khiến tim chị đập thình thịch luôn á."
"…Cái đó là"
"Thật ra thì…đáng lẽ câu đó có hơi không hợp với một người dịu dàng như Chinatsu-kun. Nhưng mà, nghe trực tiếp như vậy, chị thật sự rất vui. Như chị đã nói rồi đó, tim chị như muốn vỡ tung lun vậy, không kìm được luôn"
Madoka dường như muốn biểu hiện tất cả sự vui mừng của mình ra ngoài.
Vừa nhẹ nhàng vuốt tóc cậu khi cậu tựa đầu vào ngực cô, vừa vỗ nhẹ lên lưng như dỗ dành.
"Ngày mai cả hai mình đều được nghỉ, nên có thể ở bên nhau âu yếm suốt phải không nè"
"Ừm, đúng rồi ạ"
Dù câu nói có hơi mang cảm giác rùng mình, nhưng được ở bên Madoka là điều cậu cũng mong muốn. Được chìm trong hơi ấm và sự mềm mại này… chỉ cần được cô ôm thế này, là cậu đã thấy hạnh phúc rồi.
(…Haa~~♪ Chị là của Chinatsu-kun… Và Chinatsu-kun cũng là của riêng chị ♪)
Madoka âu yếm nhìn cậu khi cậu đang dụi đầu vào ngực cô.
Lời cậu nói khi nãy “Chị là của em” như muốn kích thích mãnh liệt bản năng phục tùng trong tim Madoka. Một lời nói mạnh mẽ hiếm thấy từ một Chinatsu dịu dàng thường ngày, lại khiến trái tim và cơ thể cô hân hoan không thể tả xiết.
(Không biết mình sẽ nói gì với cô ấy nhỉ… Fufu, ahahahaha~♪) [note75970]
Khi được cậu cứu, và cả khi bắt đầu mối quan hệ này, cô luôn luôn liên lạc với mẹ của cậu. Không thể phủ nhận cô từng có ý định gây ấn tượng tốt. Nhưng tình yêu Madoka dành cho cậu là thật, và quyết tâm gắn bó cả đời cũng là thật.
Và chính tình cảm thật lòng đó đã khiến mẹ cậu tin tưởng và xem Madoka là một người con gái tuyệt vời.
"Chinatsu-kun, mình hãy hạnh phúc hơn nữa nhé. Dù là đi đến đâu, chị cũng muốn được mãi ở bên em, vì có em nên chị mới có thể mỉm cười"
"Saeki-san?"
Tưởng mình chỉ thì thầm một mình, nhưng có vẻ cậu vẫn nghe được phần nào. Cậu ngẩng lên khỏi ngực cô, và trong Madoka lúc ấy trào dâng một cảm xúc mãnh liệt đó là mẫu tính.
"…Chị ước gì gặp được em sớm hơn. Ước gì được biết đến em sớm hơn. Ước gì có thể sớm trói buộc em với chị. Ước gì, chị đã được em giữ lại từ sớm hơn nữa"
Giờ có nói những điều đó cũng chẳng thay đổi gì, nhưng Madoka vẫn không thể không nghĩ đến.
Cô muốn xóa sạch ký ức về người đàn ông trong quá khứ, một kẻ mà thậm chí cô chẳng còn nhớ rõ và tô vẽ phần đời còn lại bằng những tháng ngày bên cậu. (Hãy cùng nhau đắm chìm mãi mãi nhé) Madoka thầm nghĩ khi ôm chặt lấy cậu trong lòng.


9 Bình luận