Mushoku Tensei: Dasoku-he...
Rifujin na Magonote Shirotaka
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1 (Đã hoàn thành)

Chuyện bên lề - Đêm tiệc trước ngày cưới của Doga

2 Bình luận - Độ dài: 1,144 từ - Cập nhật:

Tôi vốn chỉ định gọi vài gã đàn ông tới, cùng nhau tổ chức cho Doga một buổi tiệc mừng.

Tất nhiên phải tranh thủ ăn mừng linh đình trước khi cưới chứ. Dù gì thì sau khi kết hôn thì chẳng còn cái gọi là tự do nữa mà. Gái điếm….. chắc Doga không thích kiểu đó, thôi bỏ. Nhậu nhẹt….. Doga cũng không biết uống nốt. Nói chung chỉ cần ăn chút gì ngon, mọi người cùng nhau vui chơi náo nhiệt, rồi nói một tiếng “chúc mừng” với anh ấy là được.

Hậu quả, vợ tôi nổi giận lôi đình “Anh giỡn với em hả? Muốn chúc mừng anh trai em mà lại gạt em ra ngoài?”

Thế là đành đổi kế hoạch thành chỉ cần gọi vài người quen biết Doga, thuê một góc trong quán rượu, mọi người cùng ăn mừng náo nhiệt một chút vậy thôi.

Ai dè, trước mắt tôi bây giờ lại là một quán rượu được bao trọn cả ngày, người chen chúc chật kín náo nhiệt đúng nghĩa.

“Doga, Isolte, chúc mừng hai người đính hôn nhé!”

Theo tiếng hô của tôi, Doga ngồi ở vị trí chính giữa bị pháo giấy bắn đầy mặt.

Anh ấy thổi tắt cây nến trên chiếc bánh trước mặt. Dù đây rõ ràng không phải sinh nhật.

Tiện nói luôn, không biết tại sao vị hôn thê Isolte của Doga cũng ngồi bên cạnh anh ấy. Hình như chính Doga mời cô ấy tới. Thôi kệ.

Mà nói đi cũng phải nói lại, không ngờ tụ tập đông như vậy. Tôi chỉ gọi vài người bạn, ngoảnh lại thì quán rượu đã chật ních, không còn chỗ chen chân.

Đủ hạng người từ  nam nữ, già trẻ, quen có, lạ có. Nhưng hẳn đều có mối liên hệ nào đó với Doga.

Ngồi bên kia không phải là hai trong Thất Kỵ sĩ Asura Sylvester và Sándor sao?

Rồi còn cả anh trai của vị hôn thê nữa.

Mỗi người đều có duyên cớ khác nhau để quen biết Doga. Thậm chí e rằng ngay cả chính Doga cũng không biết hết tất cả.

Nhưng ít nhất, có thể thấy mọi người đều quý mến Doga. Quý đến mức nghe tin anh ấy đính hôn với Isolte liền kéo đến chúc mừng.

Thế nên, dù ngồi ở chỗ như “ghế sinh nhật” khiến anh ấy hơi ngại, nhưng đối diện với một bàn toàn cao lương mỹ vị, Doga vẫn nở nụ cười hạnh phúc.

Doga vốn ít nói, khó nắm bắt, nhưng hẳn anh ấy hiểu được tấm lòng mọi người. Anh ấy thỉnh thoảng trao đổi ánh mắt với Isolte, cả hai đều lúng túng đỏ mặt. Đúng là một đôi tình nhân mặn nồng.

Thôi được rồi, hôm nay phải uống cho đã! Dù có say bét tè lè nhè cũng được tha thứ.

Trong đời người, ít nhiều cần có những ngày như này!

“Ực… ợ, chai này chưa uống hết à? Cho tôi uống nốt nhé?”

“À, để tôi rót cho.”

“Ồ, ngại quá. Nhưng mà nói thật, lần đầu tiên tôi được thấy vị hôn thê của Doga ở khoảng cách gần thế này….. Isolte tiểu thư quả là đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Liệu có phải Doga lại bị lừa nữa không nhỉ?”

“Thật trùng hợp, tôi cũng nghĩ vậy. Thế nên đã tự mình điều tra qua, kết quả là cô ấy bất ngờ trong sáng hơn tôi tưởng.”

“Thế à? Nhưng nghe nói hồi trước cô ấy còn được cả đám quý tộc Vương quốc Asura tranh nhau chọn lựa đấy.”

“Vậy mà cuối cùng cô ấy chọn Doga, nghĩa là cô ấy không chỉ nhìn vào vẻ ngoài hay huyết thống. Dù sao thì… ngay cả trong mắt đàn ông chúng ta, Doga cũng chẳng phải kiểu có ngoại hình để mà được chọn.”

“Ừm, cũng đúng..…”

Tiện nói, tôi cũng chẳng biết gã đàn ông trước mặt này là ai. Cảm giác như từng gặp ở đâu, nhưng không nhớ nổi.

Thôi kệ, quan trọng là anh ta cũng giống tôi đều đến chúc mừng Doga. Vậy hôm nay, anh ta chính là huynh đệ của tôi.

“À nhưng mà nhé! Cũng khó nói lắm. Lỡ sau khi cưới, cô ấy thay đổi, bắt đầu lăng nhăng thì sao? Đến lúc đó tôi tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn!”

“Không đứng nhìn? Đối phương là người sắp trở thành Thủy Thần đấy.”

“Thì sao chứ! Cho dù đối phương có là Reida Thủy Thần khét tiếng đi, tôi cũng sẽ làm loạn lên! Doga là người mà tôi mang nợ ân tình, hơn nữa còn là anh vợ tôi, là anh trai tôi! Tôi làm em rể, làm sao có thể khoanh tay?”

“Doga cũng từng giúp tôi. Nếu đến lúc đó, chúng ta cùng nhau gây chuyện đi. Nhớ kéo tôi một chân nhé.”

“Ồ— tất nhiên rồi—!”

Tôi vỗ lưng anh ta một cái, rồi lại tìm người khác bắt chuyện.

Thật sự rất vui.

Nói sao nhỉ… Doga vốn không giỏi giao tiếp, nhìn thì có vẻ dễ bị lừa.

Ấy vậy mà cuối cùng anh ấy lại tìm được một người vợ xinh đẹp đến thế, và còn nhận được muôn vàn lời chúc phúc.

Chỉ cần nhìn số khách đến tham dự cũng đủ biết. Tôi cứ ngỡ sẽ chỉ khoảng mười người, ai ngờ lại phải thuê cả quán rượu.

Những người bạn quen từ thời làm vệ binh thì đếm chưa hết một bàn tay, quay đi ngoảnh lại, Doga đã kết giao thêm biết bao tri kỷ mà tôi chưa từng biết.

Điều đó khiến tôi không hiểu sao lại thấy hạnh phúc lạ thường.

Thế nên tôi bước đến chỗ Doga, ngồi ngay cạnh, dựa vào vai anh ấy, uống cạn một hơi rồi thở dài khoan khoái:

“Doga, Doga! Anh trai! Thật sự quá tốt rồi!”

“Vâng.”

“Em ấy à, sau khi động viên anh, thật ra cũng hơi hối hận. Người ta vẫn nói ‘thà làm rồi hối hận, còn hơn không làm mà hối hận’, thực tế thì khó nói lắm. Cũng có những việc không làm thì mới là lựa chọn đúng. Thế mà em lại vô trách nhiệm khuyến khích anh…..”

“…..Không, không phải thế.”

Nghe Doga dùng giọng khác thường đáp lại, Hans sững lại.

“Nghe Hans, anh không làm, chắc chắn anh hối hận..…”

Doga ấp úng thốt ra những lời ấy. Hans ngà say vẫn nắm chặt chén rượu lắng nghe kỹ từng chữ. Dù đã say, anh vẫn có thể phân biệt được lời nào nên nghe, lời nào không.

“Cảm ơn em.”

Khi nghe thấy câu kết, Hans kẻ hay khóc mỗi lần uống rượu trở nên cảm xúc dạt dào, nước mắt lã chã.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Còn phần mới không ad ơi hóng quá🤩
Xem thêm
Hạnh phúc thật
Xem thêm