Vol 1
Câu chuyện về Bảy Kỵ sĩ Asura - Chapter 1 : Chuyện săn chồng của Isolte
2 Bình luận - Độ dài: 6,115 từ - Cập nhật:
「Chuyện săn chồng của Isolte - Phần đầu」
Xưa ơi là xưa.
Cái thời mà môn phái mang tên Thủy Thần Kiếm Phái vẫn chưa tồn tại trên cõi.
Có một vương quốc nọ đang bị đe dọa bởi sự tồn tại của Thủy Long.
Họ đã phạm phải điều cấm kị khi đánh bắt cá trong lãnh địa của vị Thủy Long Thần.
Hậu quả, mỗi ngày thuyền đánh cá đều hứng chịu những đòn tấn công, Thủy Long cũng dần bắt đầu xuất hiện ở các thị trấn cảng.
Mặc cho đội hiệp sĩ đã ra hết sức chống trả, sự chênh lệch với thân hình khổng lồ kèm theo khả năng di chuyển tự do dưới nước, hơn nữa, Thủy Long rất mạnh, dẫn đến những ngày tháng vương quốc dần kiệt quệ sức mạnh.
Đó là một cuộc khủng hoảng liên quan đến sự tồn vong của vương quốc.
Nhận thấy tình hình nghiêm trọng, nhà vua đã tuyên bố kẻ nào tiêu diệt được Thủy Long Thần sẽ được cưới con gái của ngài và được nhường lại ngôi báu.
Nghe theo lời của nhà vua, vô số hiệp sĩ có cả dũng sĩ, anh hùng tập hợp khiêu chiến với Thủy Long Thần. Tất cả đều, thất bại thảm hại.
Bỗng dưng xuất hiện, một người đàn ông mặc đồ rách rưới, bên hông đeo một thanh kiếm cùi mía.
Trong những phiên bản được tô vẽ mà ta hay gọi là dân gian tương truyền, người ta thủ thỉ đó là một mỹ nam tử đẹp đến nao lòng. Trái lại, hiện thực thì thưởng vả mặt ta một cái rắp. Ông ta hoàn toàn không phải là một người đẹp trai, khuôn mặt thì đen nhẻm vì cáu bẩn, trông giống như một kẻ lang thang đầu đường xó chợ hơn.
Ông ta tự xưng mình là Reidal.
Reidal tiến đến trước mặt nhà vua.
“Lệu thần có được phép tiêu diệt nó không.”
Nhà vua bất đắc dĩ là gật đầu. Cũng có thể nói rằng ngài đang nghĩ một kẻ nhếch nhác thế này thì làm được trò trống gì và ngài cũng dần từ bỏ hy vọng.
Hoàn toàn sai, Reidal rất mạnh.
Sau khi đóng băng cả một vùng biển, chặn đứng chuyển động của bầy Thủy long, ông ta đã tiếp cận Thủy Long Thần trong nháy mắt.
Thủy Long Thần cố phá vỡ lớp băng, tấn công Reidal trong quằn quại.
Reidal bằng thanh kiếm cũ kỹ đã gạt đi đòn tấn công chí mạng của Thủy Long Thần rồi chém bay đầu nó bằng một đòn phản công chí tử.
Reidal mang đầu của Thủy Long Thần trở về.
Ông ta sẽ được vương quốc chào đón như một người anh hùng….. đáng lẽ nên là như vậy.
Nhà vua đã ban cho Reidal vàng bạc châu báu đủ để ông có thể ăn chơi cả đời.
Nhưng, chỉ có thế thôi sao. Còn lại gì nữa?
Ngay trước thời khắc quyết định, ngài đã không còn muốn trao lại ngôi báu và con gái cho kẻ nhếch nhác này nữa.
Reidal không hề nổi giận.
Ông chìm trong một nỗi buồn sâu sắc.
Ông, đã đem lòng yêu công chúa.
Người công chúa xuất hiện trước thần dân trong các cuộc diễu hành và lễ nghi. Ông đã yêu người con gái mà mình luôn chỉ có thể nhìn từ xa đó.
Ông nghĩ, nếu không thể thực hiện được hôn ước với công chúa. Vậy thì mình sẽ rời khỏi vương quốc này.
Nếu như, nếu ông ta thật sự nghiêm túc. Việc dùng vũ lực để trở thành vua cũng có thể làm được.
Không sao cả, thay cho Reidal đã có một người khác cũng đang thể hiện sự bất mãn.
Đó là công chúa.
Công chúa đã quở trách, đánh đập, đá đít nhà vua rồi lao ra khỏi lâu đài.
Và rồi, cô đuổi kịp Reidal đang định rời khỏi vương quốc, níu lấy đầu gối của ông và nói.
“Thiếp đã từ bỏ vương quốc. Thiếp giờ đã không còn là công chúa nữa, cũng chẳng còn họ tên. Dù cho có được thiếp, chàng cũng sẽ không có được vương quốc được nữa, chàng cũng sẽ không thể trở thành vua. Nếu như vậy mà chàng vẫn chấp nhận thì xin chàng hãy cưới thiếp về.”
Reidal mỉm cười hiền hậu bế công chúa rồi họ cùng nhau rời khỏi vương quốc.
Hai người họ trở thành vợ chồng, biến mất về một nơi nào không rõ tin tức.
Vài thập kỷ sau.
Nghe lời truyền miệng ở một nơi nào đó trên thế giới, một môn phái mang tên Thủy Thần Kiếm Phái đã ra đời.
Noi gương theo giai thoại đó, một quy tắc ‘Bạn đời của Thủy Thần phải từ bỏ gia đình’ cũng đã ra đời.
★ ★ ★
Isolte Cruel.
Nay cô là người đứng đầu Thủy Thần Kiếm Phái tại Vương quốc Asura và là một trong những người hướng dẫn kiếm thuật duy nhất của Hiệp sĩ đoàn Vương quốc Asura.
Hiện tại cô chỉ là Thủy Đế nhưng chỉ sau khi lĩnh hội được chiêu bí kỹ thứ ba trong năm chiêu của Thủy Thần Kiếm Phái vào ngày hôm trước, vài tháng nữa cô sẽ thực hiện nghi lễ kế vị Thủy Thần, trở thành Thủy Thần. Thế gian sẽ biết đến cái tên Thủy Thần Reida.
Tuổi tác không rõ.
Vẻ ngoài chỉ biết ở độ tuổi hai mươi.
Mái tóc tuyệt đẹp ánh xanh, một khuôn mặt thanh tú.
Ai nhìn vào cũng sẽ thừa nhận đó là một mỹ nhân. Nhưng theo một vài lời đồn, đó là thành quả của việc giữ gìn nhan sắc không thực sự do cô ấy trẻ.
Tại Vương quốc Asura, người biết tuổi thật của cô chỉ có duy nhất một mình Vương nữ Ariel Bệ hạ.
Vậy mà giờ đây đây, một người như cô đang vô cùng tích cực trong quá trình săn chồng.
Trở thành Thủy Thần cũng đồng nghĩa với việc những tháng ngày tu hành dài đằng đẵng sẽ kết thúc.
(Sau này vẫn phải tiếp tục rèn luyện, dẫu sao đây cũng là một cột mốc. Cũng, là lúc nên nghiêm túc tìm một đối tượng kết hôn….. là vậy đó.)
Không đơn giản như vậy, cuộc săn tìm hôn phu của cô lại đang gặp rất nhiều vấn đề nan giải.
Dĩ nhiên, không phải là cô không có đối tượng.
Dù gì thì, cô cũng là một người sắp trở thành Thủy Thần. Có rất nhiều người ngỏ lời đấy chứ.
Ví dụ, những kiếm sĩ cùng thuộc Thủy Thần Kiếm Phái. Không ít những người đàn ông bị thu hút bởi vẻ ngoài xinh đẹp cũng như cảm động trước sự chuyên tâm luyện tập của cô.
Nói thì nói vậy, họ cũng là kiếm sĩ.
Là những người dùng kiếm để lập thân.
Rất ít người có đủ độ lượng để cưới một người phụ nữ mạnh hơn mình làm vợ.
Phía Isolte, cô cũng kén chọn không kém. Nếu là kiếm sĩ thì phải là người có trình độ ngang bằng mình hoặc ít nhất, cũng phải là Vương cấp.
Ví dụ, quý tộc của Vương quốc Asura.
Vốn dĩ, các nữ kiếm sĩ của Thủy Thần Kiếm Phái rất được yêu thích ở Vương quốc Asura.
Nữ kiếm sĩ của Thủy Thần Kiếm Phái thường theo lối đánh bị động, không quá quyết liệt trong việc thể hiện bản thân như Thần Kiếm Phái, cử chỉ mềm mại và duyên dáng, đôi khi cũng đầy khiêu khích, có chính kiến riêng.
Ngoài ra, cô còn thông thạo cả những lễ nghi cung đình của Vương quốc Asura.
Trẻ trung xinh đẹp, tính cách tốt, biết tôn trọng đàn ông.
(Một nữ kiếm sĩ có tài. Cưới một người như vậy làm vợ, ban ngày thì để cô hầu bên cạnh, về đêm thì để cô cuồng loạn trên giường.)
Có rất nhiều quý tộc của Vương quốc Asura với suy nghĩ như vậy.
Dĩ nhiên, những đối tượng tiếp cận cô với nụ cười hạ đẳng chỉ bằng những sở thích biến thái đó thì Isolte đều cho cuốn xéo.
Đôi khi cô cũng gặp được những người khiến cô nghĩ “Người này ưng nè”.
Đẹp trai, tính cách tốt, gia thế tốt.
Kiếm thuật cũng không đến nỗi nào. Những chàng trai bảnh bao như vậy khéo léo che giấu vỏ bọc là cái sở thích biến thái của mình rồi tiếp cận cô với một nụ cười tự tin khoe hàm răng trắng tinh.
Một chàng hoàng tử.
Với những đối tượng hai mặt như vậy, Isolte lại say một cách dễ dàng.
Dù cho những người xung quanh có nói “Tên đê tiện đó sống chó sau lưng cô đấy, bỏ ngay đi”. Cô vẫn cứ say như điếu đổ.
Mắt mũi và thái độ của các vị hoàng tử đó rất tốt. Chỉ cần vẻ ngoài ưa nhìn chút, giọng ngon ngọt. Isolte có khi sẽ bế hắn về nhà luôn.
Cô cứ, người này nhìn cũng tàm tạm.
Vậy mà cô vừa ra điều kiện, những “chàng hoàng tử” đó đều lật mặt(8).
“Tôi sớm muộn gì cũng sẽ trở thành Thủy Thần, mang danh hiệu Thủy Thần Reida Ria. Nếu muốn kết hôn với tôi, anh sẽ phải từ bỏ gia đình. Bạn đời của Thủy Thần không được phép có tên họ.”
Đó là một tập tục cũng như là quy tắc của Thủy Thần Kiếm Phái.
Không tuân theo nó cũng chẳng mất gì mà tuân theo nó cũng chẳng được gì.
Tập tục mà các đời Thủy Thần đã luôn gìn giữ. Bà của Isolte, Thủy Thần Reida đời trước đã luôn tuân theo.
Cha của Isolte cũng không có họ. Cruel là họ của bên mẹ.
Vì vậy, Isolte vì kính trọng bà mình cũng sẽ tuân theo nó.
Thật không may, những chàng hoàng tử nào đó khiến Isolte đổ rầm rầm nằm gọn trong hai chữ gọi là quý tộc.
Chúng sinh ra là quý tộc, sống như một quý tộc. Chúng sống dựa vào gia thế.
Isolte có nhìn quyến rũ đi, không có ai muốn từ bỏ gia thế hiển hách chỉ để kết hôn với cô cả.
Isolte phiền não.
Đã vài năm kể từ khi cô bắt đầu tìm kiếm bạn đời.
Mọi chuyện đều tiến triển khá mượt mà, vấp ngã thì ở giai đoạn cuối cùng.
(Cứ rề rà thế này, liệu mình có thể kết hôn trước khi kế vị Thủy Thần không đây.....)
Cô đã rất tự tin. Cô luôn chăm chút cho ngoại hình, nấu ăn giỏi, trang điểm cũng là nghề tay trái.
Chăm sóc da và tóc, cô chưa từng bỏ bê dù chỉ một ngày.
Tài ăn nói cô tự cho là mình giỏi nốt. Trong chương trình huấn luyện của Thủy Thần Kiếm Phái, thuật hùng biện cũng được bao gồm. Đó là thuật hùng biện để cà khịa đối phương và buộc họ phải ra tay trước. Nếu ứng dụng nó ra ngoài thì khoản tâng bốc đối phương khiến họ cảm thấy vui vẻ cũng rất dễ dàng.
Cô đã nỗ lực.
(Vậy mà, vẫn ế. Ngay cả Eris hay Nina cũng đã săn được, mà mình lại không.)
Đành rằng, họ có bạn thanh mai trúc mã. Họ cũng không có quy tắc nào khi kết hôn.
Isolte nghĩ có thể dùng sự quyến rũ của bản thân để bù đắp cho những phần đó.
Cô có nhận thức được rằng mình đang kén chọn. Nhưng cô vẫn nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ tìm được đối tượng lý tưởng. Bởi vì, cô đang nỗ lực mà.
***
“Đây là người thứ bao nhiêu rồi?”
“..................Là người thứ hai mươi mố rồi ạ.”
Cô đã bị hai mươi mốt người từ chối.
Nếu tính cả những người mà cô đã từ chối, con số đó chắc còn nhiều hơn.
“Vậy sao.”
Bây giờ, Isolte đang đối mặt với anh trai mình trong phòng khách.
Một ngôi nhà nằm liền kề với võ đường.
Anh trai của Isolte, Tantris Cruel, là một kiếm sĩ cao cấp của Thủy Thần Kiếm Phái.
Anh là anh cả của nhà Cruel. Mặt bằng chung, anh không có tài năng gì đặc biệt khi so với em gái cả.
Nỗ lực đến đổ máu, đến cuối cùng tài năng của anh chỉ dừng lại ở cấp Thượng không tiến triển.
Nhưng, anh lại là một người đàn ông trung thực.
Đến mức bà của họ, Reida, có lỡ lời “Hay là cho mi lên cấp Thánh nhỉ”, anh đã từ chối thẳng “Con không cần một danh hiệu không phù hợp với thực lực của mình.”
Tầm thường vậy chứ, khi Reida còn tại thế, anh vẫn được giao cho việc quản lý võ đường.
Và cả, tương lai của Isolte nữa.
“Không phải là em đang đặt tiêu chuẩn hơi cao sao?”
“Không, không có chuyện đó đâu ạ…..”
“Em có tài năng có địa vị chứ. Em có quyền lựa chọn một đối tượng tương xứng nhưng mà nếu ựa chọn quá kỹ đến mức không còn ứng cử viên nào nữa thì thành công cốc hết rồi còn gì.”
“Em biết mà.”
Từ xưa, Isolte đã không dám ngẩng mặt lên nhìn người anh này.
Hai anh em họ đã mất cha mẹ từ sớm.
May mắn là có người bà Thủy Thần nên cuộc sống không thiếu thốn gì, nhưng bà rất bận rộn, gần như không có thời gian để chăm sóc hai anh em.
Những lúc bà vắng mặt, người thay thế cha mẹ của Isolte chính là Tantris.
Anh trở thành người thay thế cha mẹ, nâng đỡ và nuôi nấng Isolte.
Kiếm đạo võ đường là một thế giới bằng thực lực. Isolte vượt qua anh trai mình trước cả khi lên mười tuổi bằng tài năng.
Dù vậy cô vẫn không dám ngẩng mặt lên nhìn anh là vì có một quá khứ như vậy.
“Em không cần phải nghĩ đến thể diện của nhà Cruel đâu. Nếu đã định sống với tư cách là Thủy Thần, thì sau này ấy, chắc hẳn một vận mệnh khắc nghiệt đang chờ đợi em. Đừng nhìn vào ngoại hình hay gia thế, hãy tìm một người mà em có thể mở lòng mình.”
“.....”
Tantris đã kết hôn và có con.
Dĩ nhiên, Isolte cũng đã gặp và nói chuyện với chị dâu. Trái lại thì cô không mấy thiện cảm với đối tượng đó.
Một tiểu thư quý tộc của Vương quốc Asura.
Cuộc hôn nhân mà một quý tộc nọ thực hiện chỉ để kết nối quan hệ với Thủy Thần Reida. Cô ta rõ ràng là coi thường Tantris, cũng không hề có sự thấu hiểu nào đối với kiếm thuật. Cô ta chưa từng đặt chân đến võ đường dù chỉ một lần.
Ngoài vấn đề xoay quanh con cái, cô ta và Tantris gần như đã ly thân.
Cô không muốn kết hôn với một người như vậy. Chính vì nghĩ thế, Isolte mới thận trọng trong việc lựa chọn đối tượng.
…..Mà thôi, đó cũng chỉ là sự thận trọng ở mức độ dễ dàng đá bay bởi khuôn mặt và thái độ kèm những lời đường mật.
Không sao, cô vẫn còn điều kiện là kiếm thuật phải từ Trung cấp trở lên.
Cô không có ý định câu nệ gia thế. Dẫu sao kết quả của việc trở thành người hướng dẫn kiếm thuật sẽ có nhiều cơ hội hộ tống Ariel hơn, nhiều đối tượng tìm đến, có cơ hội nói chuyện với nhiều đối tượng hơn.
Quý tộc nghèo, thường dân, hay thậm chí là mạo hiểm giả cũng được hết.
Chỉ cần họ có một điều gì đó “hơi vượt trội” để bù đắp lại.
“Em không có ý định kén chọn đâu ạ.”
“Vậy thì, đối tượng mà anh đã tìm cho em cũng được mà.”
“Không, đối tượng của mình, ít nhất em cũng muốn tự mình tìm kiếm.”
Rồi, cô lại bướng bỉnh và ngoan cố.
Dĩ nhiên, cũng có một phần là do những đối tượng mà Tantris giới thiệu toàn là những gã xấu trai…..
Mồm thì nói không kén chọn, miệng lại tuyệt đối không nhượng bộ những điều kiện của bản thân.
Kết hôn kiểu gì mới được.
“Vậy à…..”
Phía Tantris, anh không có ý định trách móc em gái.
Đây không phải là lần đầu tiên môn đồ của Thủy Thần không có người bầu bạn. Việc duy trì huyết thống của nhà Cruel, anh đang làm. Chỉ là, anh có một mong muốn được thấy em gái mình bình an hạnh phúc và nếu em gái đang tìm kiếm hạnh phúc trong hôn nhân, anh cũng muốn ủng hộ một chân.
Nếu em gái không cần sự giúp đỡ thì Tantris cũng không có ý định làm gì cả.
Dẫu không có tài năng, chung quy anh cũng là một võ nhân theo học kiếm thuật Thủy Thần Kiếm Phái.
“Mà này Isolte, không phải hôm nay em được Bệ hạ cho gọi sao?”
“...Vâng.”
“Kịp không vậy?”
“Vẫn còn thời gian ạ.”
“Tuyệt đối không thể để Bệ hạ phải chờ đợi dù là trong trường hợp xấu nhất. Chuyện hôm nay chúng ta nói đến đây thôi. Em đi đi.”
“Vâng, thưa anh. Em xin phép đi.”
Isolte nói vậy rồi cúi chào một cái, quay trở về phòng mình. Chắc cô sẽ sửa soạn trang phục rồi xuất phát đến hoàng thành luôn.
Sau khi tiễn cô đi, Tantris thở dài một hơi.
“Phù...”
(Cứ thế này thì việc kết hôn trước khi kế vị Thủy Thần chắc là không thể rồi.)
Nghĩ đau hết cả đầu, Tantris hướng đến võ đường để dạy dỗ cho lớp trẻ.
***
Isolte bước đi trong Hoàng thành Asura, Cung điện Bạc.
Bộ giáp ngực bằng bạc có khắc huy hiệu của nữ chiến binh cầm khiên vang lên lanh canh, chiếc áo khoác xanh trắng bay phấp phới, đôi bốt gõ cộp cộp trên nền đất.
Nhìn thấy cô bước đi trong hoàng thành, những người lính tuần tra liền đứng nghiêm, dựng thẳng ngọn thương. Trong mắt họ, chỉ có một sự ngưỡng mộ. Ở Hoàng thành Asura, không ai là không biết đến danh của Thủy Đế Isolte. Và, cũng có rất nhiều người lính ngưỡng mộ dáng vẻ thanh tú đó của cô.
Nhân tiện, rất ít người biết được rằng trong đầu cô đang quay cuồng những suy nghĩ như “Mình không muốn bị ế đâu” hay “Có chàng trai nào tốt đang lăn lóc ở đâu không nhỉ”.
“Đây chẳng phải là Isolte-dono sao, cô đi đâu vậy?”
Đứng chắn trước mặt cô là một người đàn ông.
Một người đàn ông dáng gầy gò, thấp bé, tóc tai thưa thớt, trông có vẻ yếu đuối.
Tuổi tác chắc khoảng ngoài bốn mươi một chút.
Nhân tộc. Một vẻ ngoài mà nếu Rudeus nhìn thấy, có lẽ sẽ chắc cốp “Dân văn phòng ngồi chơi xơi nước”.
Nhìn thế nào cũng không giống một hiệp sĩ hay kiếm sĩ, nhưng ông ta lại đang mặc một bộ giáp ngực bằng bạc rất giống với Isolte.
Tuy nhiên, hoa văn trên bộ giáp đó lại khác Isolte.
Đó là huy hiệu của một thiếu nữ đang cầu nguyện, đội vương miện hình tường thành.
“Đây chẳng phải là ngài Ifrit sao. Chúc ngài một ngày tốt lành.”
“A, được rồi, được rồi. Chúng ta là đồng cấp, không cần phải quỳ gối đâu...”
Sylvester Ifrit.
Một trong Bảy Kỵ Sĩ Asura, ‘Tường Thành của Vương‘.
Người đàn ông mang cái tên không hề hợp với khuôn mặt đó chính là người chịu trách nhiệm cao nhất về mặt an ninh của Hoàng thành Asura, Cung điện Bạc.
Isolte cũng là một hiệp sĩ.
Hiệp sĩ tuy là cấp thấp nhưng tương đương với quý tộc.
Và địa vị của Sylvester lại đứng ở vị trí cao nhất trong số các hiệp sĩ và binh lính trong thành, hơn nữa còn là một quý tộc trung cấp.
Thông thường, Isolte phải đứng nép vào rìa hành lang, tiếp tục quỳ gối cúi đầu cho đến khi ông ta đi qua.
“Nhưng mà.”
“Chúng ta là hiệp sĩ của Bệ hạ.”
Trước những lời sắc bén đột ngột đó, Isolte đứng thẳng sống lưng.
“Như vậy là được. Chúng ta không làm việc vì vương quốc, mà là vì Bệ hạ. Người mà chúng ta phải quỳ gối, chỉ có duy nhất một mình Bệ hạ.”
Trước khí chất toát ra từ Sylvester, Isolte gật đầu một cái.
Sylvester là một người nhỏ con.
Ông hay mắc bệnh tật, cơ thể lại không khỏe mạnh. Kiếm thuật cũng không hề giỏi. Ma pháp cũng không hề giỏi.
Dù vậy, ông lại là người đã tốt nghiệp á khoa của Học viện Hiệp sĩ vương quốc.
Ông rất thông thạo việc đào tạo và sử dụng con người. Ông là một người thật sự hiểu được ý nghĩa của cụm từ “dụng nhân như dụng mộc”. Chỉ vì một tài năng duy nhất đó mà Ariel đã lôi ông về trong cái cảnh đang sống lay lắt ở một góc quê của Vương quốc Asura. Lôi trở về kinh thành và biến ông thành hiệp sĩ của mình.
“Nhân tiện, Isolte-dono đi đâu vậy?”
“Tôi được Bệ hạ cho gọi. thưa ngài.”
“Ồ, vậy. Nếu vậy thì chắc cô không có thời gian để bị một kẻ như tôi gọi lại ở một nơi thế này đâu nhỉ.”
“Ngài, có việc gì sao ạ?”
“Chà, cũng không phải là việc gì to tát. Chỉ là quý tử nhà tôi nói muốn được giới thiệu với Isolte-dono nên tôi chỉ muốn nói đôi lời thôi. Xin lỗi vì sự tùy hứng của thằng con trai ngốc nghếch. Nếu có thời gian, xin cô hãy gặp nó một lần.”
Một câu chuyện mà Isolte rất muốn bắt lấy ngay lập tức. Cô rất muốn hỏi thêm chi tiết về cái người gọi là quý tử ngốc nghếch đó.
Hiện tại rất gấp, không giấu gì, cô đang được chủ quân cho gọi.
“Tôi hiểu rồi. Vậy thì, câu chuyện đó chúng ta hãy từ từ nói vào một lúc rảnh rỗi khác.”
Giữ vẻ mặt nghiêm nghị và nói đến đó, Isolte vội vàng bước đi.
Càng tiến sâu vào hoàng thành, bóng người càng thưa thớt.
Những người lính mặc giáp đơn giản ít đi, thay vào đó là những hiệp sĩ mặc giáp đắt tiền nhiều hơn.
Tuy là những hiệp sĩ tương đương với quý tộc cấp thấp nhưng họ cũng là những người đã thề trung thành với Ariel.
Là những hiệp sĩ có khả năng phản bội cực kỳ thấp.
Và rồi, khi đi lên khu vực trong cùng, bóng người lại càng thưa thớt hơn nữa.
Đến cả binh lính và hiệp sĩ cũng không còn, chỉ còn lại những hành lang vắng người kéo dài.
Thỉnh thoảng, cô có đi ngang qua những người hầu gái có cử chỉ sắc bén lạ thường, những thị nữ cận vệ, nhưng chỉ có thế.
Những thị nữ cận vệ đó cũng là người của Ariel. Khả năng họ phản bội còn thấp hơn cả các hiệp sĩ.
Cuối đường rồi, ‘Phòng của Vương’, nơi Ariel đang ở.
Trước cánh cửa lộng lẫy đó, có một người đàn ông đang đứng.
Một người đàn ông khổng lồ mình mặc giáp vàng, tay cầm một cây chiến phủ lớn đang đứng đó.
Người gác cổng mạnh nhất của Vương quốc Asura đang đứng chặn cửa.
Khả năng anh ta phản bội Ariel là bằng không.
Thuộc Hoàng Kim Kỵ Sĩ Đoàn của Vương quốc Asura, và là một trong Bảy Kỵ Sĩ Asura.
‘Người Gác Cổng của Vương’ Doga.
Trên chiếc mũ giáp vàng có hình dạng như một cái xô lật ngược của anh ta, có khắc huy hiệu của một nữ chiến binh đứng trước cổng.
“Isolte Cruel, xin đến trình diện.”
“.....Vâng.”
Doga nhận lời trình diện của Isolte liền lững thững di chuyển.
Trông có vẻ là một chuyển động nặng nề nhưng Isolte đã nhìn ra được rằng trong chuyển động đó không hề có sơ hở.
Cô biết, một khi đã đến lúc, Doga này sẽ vung cây chiến phủ với một tốc độ kinh hoàng.
Và, cô cũng đoán được bản thân mình sẽ không thể nào đột phá qua người đàn ông này để đến được phía sau cánh cửa nếu anh ta thật sự nghiêm túc.
“.....Hửm?”
Doga, đột nhiên vươn tay về phía Isolte.
Isolte nhìn thấy vậy, liền nhíu mày một cái.
Doga có một khuôn mặt mộc mạc. Không thô kệch nhưng không phải gu của Isolte.
Việc để một đối tượng không phải gu của mình chạm vào cơ thể, đi kèm với một chút cảm giác ghê tởm.
“Kiểm tra thân thể sao? Xin mời.”
Nhưng, đây là phòng của nhà vua.
Đương nhiên, dù có là hiệp sĩ đi nữa, việc mang vũ khí vào phòng riêng của vua là điều không thể được phép.
Doga nổi tiếng là người tuyệt đối không cho phép mang vũ khí vào phòng của vua.
Dù cho, đại thần của Vương quốc Asura đi cũng sẽ bị Doga kiểm tra thân thể một cách kỹ lưỡng, cũng không được phép mang vào dù chỉ là một chiếc thìa gỗ nhỏ. Việc kiểm tra thân thể cũng là điều đương nhiên.
Có thể sẽ bị sờ cả vào ngực, vừa nghĩ vậy, Isolte vừa quyết định sẽ nhẫn nhịn.
“Vâng.”
Nhưng, Doga không hề chạm vào cơ thể của Isolte.
Nơi mà anh ta vươn tay đến, là mái tóc. Anh ta vươn tay đến mái tóc véo lấy một thứ gì đó.
“.....?”
Trên ngón tay của Doga, có một cánh hoa đang được véo lấy.
“Dính.”
“?”
“Isolte, đẹp, nên, cái này, không được dính.”
Bên dưới chiếc mũ giáp, khuôn mặt của Doga mỉm cười hiền hậu.
Isolte ngơ ngác, thả lỏng cơ thể đang căng cứng.
“A, vũ khí.”
Cô sực nhận ra, liền tháo kiếm từ đai lưng, đưa cho Doga.
Nhưng, Doga không nhận lấy nó.
“Isolte, hiệp sĩ, Ariel-sama. Để, bảo vệ Ariel-sama, vũ khí, cần thiết.”
“.....”
Không bị kiểm tra thân thể. Vũ khí cũng không bị tước đi. Bản thân cô với tư cách là hiệp sĩ của Ariel đang được người đàn ông này tin tưởng. Được người đàn ông có thực lực nằm trong top năm của Vương quốc Asura này tin tưởng.
Nghĩ đến đó, không hiểu sao, nhịp tim của cô lại đập nhanh hơn một chút.
(No, nhưng mà, cái mặt đó thì không được...)
Cô lắc đầu nguầy nguậy, hít một hơi thật sâu.
“Thần Isolte Cruel. Xin được vào trong.”
“Mời vào.”
Đợi câu trả lời của Ariel, cô bước vào trong phòng.
★ ★ ★
Bảy Kỵ Sĩ Asura.
Đó là bảy hiệp sĩ đã thề trung thành tuyệt đối với Ariel, đứng đầu là ‘Thanh Kiếm trong Tay Áo của Vương’ Luke Notos Greyrat.
Họ được trao một địa vị đặc biệt trong số các hiệp sĩ, được phép hành động độc lập ở một mức độ nào đó.
Isolte cũng là một trong số đó.
Một trong Bảy Kỵ Sĩ Asura ‘Tấm Khiên Lớn của Vương’.
Một danh hiệu rất phù hợp với một kiếm sĩ Thủy Thần Kiếm Phái, người sẽ bảo vệ nhà vua khi ngài cần.
Isolte, Sylvester, Doga.
Người ta gọi ba người họ là ‘Ba Kỵ Sĩ Cánh Tả[note78007]’.
Là ba hiệp sĩ trong số Bảy Kỵ Sĩ Asura chủ yếu phụ trách việc hộ vệ cho Ariel.
Khoan đã, Isolte cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Bảy Kỵ Sĩ Asura là bảy hiệp sĩ đã thề trung thành tuyệt đối với Ariel.
Ít nhất, là người ta nói vậy.
Thực ra, Isolte không biết rõ về quá trình mà bảy người đó đã tập hợp lại.
Bởi vì dù nói là tận trung với Ariel nhưng hầu hết trong số họ đều là những người được tập hợp từ bên ngoài và không liên quan gì đến Vương quốc Asura.
(Có lẽ, có thể tưởng tượng được mỗi người trong số họ đều có một lý do để không bao giờ phản bội Ariel.....)
Nhưng, Isolte thì khác.
Isolte biết rằng bản thân mình có khả năng sẽ phản bội. Vì, chuyện của Thủy Thần đời trước. Chuyện đã xảy ra khi bà của Isolte qua đời.
Thủy Thần Reida đời trước đã chết.
Trong cuộc chiến giành ngôi báu của Ariel, bà đã bị giết bởi bàn tay của Long Thần Orsted cũng chính là người đứng về phía Ariel.
Dĩ nhiên, đó là chuyện xảy ra trong chiến trận.
Isolte cũng là một kiếm sĩ và khi trận chiến đã kết thúc, cô không có ý định vương lại những cảm xúc không cần thiết.
Hơn nữa, Isolte đã được bà giao phó Thủy Thần Kiếm Phái. Nếu chống lại Ariel, Thủy Thần Kiếm Phái có thể sẽ bị trục xuất khỏi Vương quốc Asura. Vì vậy, cô chưa từng nghĩ đến việc phản bội Ariel và chống đối.
Isolte tự nhủ với bản thân như vậy.
Nhưng, dù cô có tự nhủ bao nhiêu, có nói miệng sẽ không chống đối đi nữa. Tính xác thực của nó cũng không ai biết được.
Đáy lòng của một người, không ai có thể nhìn thấu.
Thì, cũng có khả năng cô vẫn còn căm hận vì bà mình bị giết và đang lăm le nhắm đến tính mạng của Ariel. Hoặc không phải Ariel, mà là tính mạng của kẻ đã ra tay. Long Thần Orsted.
Thực tế, khi Ariel giành lấy ngôi báu, cô đã mưu sát rất nhiều quý tộc và hiệp sĩ.
Những người căm hận vì điều đó, vẫn còn lại không ít.
Họ thường ngày làm ra vẻ thờ ơ và thề trung thành với Ariel trong khi chờ đợi cơ hội.
Isolte cũng đang ở một vị trí không lạ gì nếu bị nhìn nhận như vậy.
Thực tế, Isolte đã tuyên thệ hiệp sĩ và thề trung thành với Ariel.
Đó không phải là vì cô đã say mê nhân cách của Ariel, cũng không phải là vì lòng yêu nước.
Mà là để bảo vệ nơi ở và lòng kiêu hãnh của mình, Thủy Thần Kiếm Phái.
Hiện tại thì nó đang được bảo vệ bởi một mối quan hệ tin tưởng nhưng nếu nó bị đe dọa, thì sau này, có lẽ cô cũng không thể nói rằng mình sẽ tuyệt đối thề trung thành dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Cô không có ý định phản bội.
Chỉ là, khả năng phản bội vẫn lớn không 0.
Điều đó, chính bản thân Isolte biết rất rõ.
Dù vậy, cô vẫn được đề bạt vào đội Bảy Kỵ Sĩ.
(Có một cảm giác không đúng. Có phải là có uẩn khúc gì không?)
“Isolte. Ngươi có định đi xem mắt qua sự giới thiệu của ta không?”
Thành ra khi nhận được một lời đề nghị như vậy trong phòng của vua, mức độ cảnh giác của cô tăng rất cao.
“Tại sao, Bệ hạ lại nói chuyện đó?”
“Về phía ta, việc một người sắp trở thành Thủy Thần như ngươi ổn định gia thất cũng là một điều có lợi. Các ứng cử viên đều là những người có quan hệ huyết thống với ta và hơi nhiều người có sở thích kỳ quặc một chút..... nhưng trong số đó, chắc cũng sẽ có người hợp gu của ngươi.”
“Quan hệ với Bệ hạ..... ý Bệ hạ là người của hoàng tộc sao!?”
“Ừm, đúng vậy.”
Xem mắt với hoàng tộc.
Nghe vậy, trái tim của Isolte không thể không đập rộn ràng. Đúng là một cô nàng dễ dãi.
“Nhưng, nếu thần trở thành Thủy Thần, thần sẽ phải từ bỏ gia đình. Đối với người của hoàng tộc, điều đó chẳng phải là rất bất tiện sao?”
“Dù có từ bỏ gia đình thì quan hệ huyết thống vẫn còn đó. Chỉ cần không phải cắt đứt duyên phận với gia đình là được, đúng không?”
“Điều đó, đúng là vậy, nhưng mà.”
“Không sao cả. Mọi người đều đã chấp thuận điều đó. Ta đã hứa với họ, cho dù có kết hôn với ngươi, hoàng gia cũng sẽ không tiếc nuối mà viện trợ. Ngươi chỉ cần thực tế gặp họ, chọn cho mình người tốt nhất là được.”
(Liệu đây có phải là một kế sách ve vãn không?) Isolte nghĩ vậy.
Điều kiện cũng quá tốt đi.
Là hoàng tộc có quan hệ huyết thống với Ariel. Có thể chỉ là nhánh phụ nhưng cũng có thể nói là một hoàng tử thật sự.
Không phải là con cháu quý tộc mà là một hoàng tử thật sự có khả năng trở thành vua, dù chỉ là ở mức độ vi hạt.
Mà, trong hoàng gia Asura, ai cũng đều đẹp và thanh lịch.
“Thế nào? Ta nghĩ đây không phải là một câu chuyện tồi.”
“Thần xin nhận lời!”
Isolte đồng ý ngay tắp lự.
Không có lý do gì để từ chối.
Có khả năng nếu cô là một quý tộc Asura dày dạn kinh nghiệm, có lẽ cô sẽ nghĩ đến ý đồ đằng sau những lời nói của Ariel và từ chối.
Thật không may, cô chỉ là một kiếm sĩ. Cũng là một thiếu nữ đang trong quá trình tìm kiếm bạn đời của mình.
Cô không muốn nghĩ đến những chuyện phức tạp.
“Vậy thì, vài ngày tới chúng ta sẽ bắt đầu xem mắt. Ngươi hãy nói cho Luke hoặc Sylvester biết vài ngày rảnh rỗi nhé. Phần còn lại ta sẽ sắp xếp.”
“Vâng, xin nhờ cậy Bệ hạ.”
“Được. Vậy, ngươi lui ra đi.”
Isolte, trong một tâm trạng như đang mơ lui ra khỏi phòng riêng của Ariel.
(Xem mắt với hoàng tộc.....)
Không hiểu sao bước chân lại có cảm giác lâng lâng.
Trái tim cũng đang đập thình thịch và háo hức.
(Phải đi nói cho Sylvester biết ngày nghỉ gần nhất ngay thôi.)
Nghĩ thong dong đôi chút, cô bỗng nhận ra cổ họng mình đang khô khốc.
Có lẽ vì bị gọi đến mà không biết lý do nên cô đã hơi căng thẳng.
“Cổ họng khô quá.”
“Vâng.”
Ngay khoảnh khắc cô lẩm bẩm buột miệng nói ra câu đó. Một giọng nói vang lên từ phía sau, Isolte liền hạ thấp trọng tâm và quay phắt lại.
Đứng ở đó là Duga.
Tay anh ta cầm một chiếc cốc nhỏ không hề hợp với thân hình to lớn của mình.
“Mời, lạnh.”
“.....Cảm ơn ngài rất nhiều.”
Isolte nhận lấy nó, dù trong thoáng chốc có nghi ngờ rằng có thể có độc trong đó. Cô vẫn đưa lên miệng và uống một hơi.
Đúng như lời Doga nói, nước lạnh như thể vừa mới còn là băng cho đến lúc nãy. Làm dịu đi cổ họng của Isolte.
Cảm nhận được dòng nước đang thấm sâu vào trong cơ thể, Isolte nhận ra rằng mình đã căng thẳng và mệt mỏi hơn mình tưởng.
“...Phù.”
“Isolte, vất vả rồi, nhé.”
Doga nhìn Isolte uống nước và thở ra một hơi, nở một nụ cười hiền hậu.
Dù là qua khe hở của bộ giáp cũng có thể thấy được rằng nụ cười đó không hề có một chút ý đồ xấu nào, một nụ cười thuần phác.
“.....”
(Đúng là một người tinh ý.)
Ít nhất thì, cô tự nhiên nghĩ, mình sẽ không do dự mà giao phó lưng của mình cho người đàn ông này.
Dù mặt không phải gu của cô.
“Doga-dono cũng vất vả rồi. Xin hãy cố gắng trong nhiệm vụ canh gác của mình.”
“Vâng!”
(Mà thôi, chuyện nào ra chuyện đó.)
Nghĩ đến những ngày tháng xem mắt sắp tới, Isolte nhếch mép cười một cách nghiêm nghị rồi rời khỏi.


2 Bình luận