• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Em tôi quên tắt live

Hồi kết: Tôi là anh trai của VTuber nổi tiếng, nhưng tôi sẽ sống theo cách mình yêu

8 Bình luận - Độ dài: 3,457 từ - Cập nhật:

Buổi stream ra mắt đã quá tự do đến mức vượt giới hạn.

Khoảng ba ngày sau đó, cô Reimi gọi tôi đến, nói có chuyện cần bàn.

"À… Chắc là… bị đuổi việc rồi ha…"

Tôi nghĩ vậy khi được dẫn vào phòng chủ tịch của 812...

Pang! Cùng với âm thanh đó, pháo giấy bay tung lên phủ lấy tôi.

"Ơ, ơ?"

"Souta! Chúc mừng ra mắt nhé!"

"À, ơ...!? C-cô Reimi...!?"

Cô Reimi ném quả pháo giấy trên tay xuống rồi lao về phía tôi!

Và rồi ôm! Hôn! Hả...!?!

"Ahhhh, Souta! Tôi thích cậu! Rất rất yêu cậu đó!"

"Ểểểểểểểểểểểểểểểểể!?"

Ơ, ơ, cái gì thế này!? Tại sao lại thế!?

Cô Reimi vẫn cứ ôm ghì lấy tôi, trút xuống một cơn mưa nụ hôn. Tôi chỉ biết đứng đó hoang mang!

"Souta, hôm trước cậu đã vất vả rồi. Cậu làm rất tốt!"

"Vâng, vâng... cảm ơn cô ạ..."

Sau cơn mưa nụ hôn, tôi khá mệt mỏi... hay nói đúng hơn là...

"Cháu không bị đuổi việc sao?"

"Sao cậu lại nghĩ vậy?"

"“Thì… cháu đã làm loạn tung cả buổi ra mắt mà…"

Khi buổi stream kết thúc, tôi cảm thấy phấn khích tột độ.

Nhưng sau đó, điện thoại tôi nhận được hàng tá thông báo SNS, và tôi đã bắt đầu hoảng loạn lại nhờ chúng.

"Tại sao lại hoảng lại vào lúc đó?"

"À, cháu nghĩ chắc là có rất nhiều lời phàn nàn đến..."

"Ha ha ha! Ngược lại đấy!"

"Ngư-ngược lại...!?"

"Hừm. Thì ra là vậy, cậu không hiểu buổi stream huyền thoại đó đã tạo ra ảnh hưởng lớn đến mức nào sao?"

"Hả...!? H-huyền thoại ư!?"

Cô Reimi đã giải thích cặn kẽ về ảnh hưởng của buổi stream đó.

Ví dụ như nó chiếm vị trí top 1 trending thế giới suốt ba ngày, hay giá cổ phiếu của 812 Pro đã tăng lên gấp mấy lần...

"Ơ, cô đang kể chuyện trong tiểu thuyết giả tưởng đấy à?"

"Là chuyện có thật đấy! Cơn lốc... không, cơn bão mà cậu tạo ra đã mang tên tuổi của 812 đi khắp thế giới! Thực sự... cảm ơn cậu rất nhiều...!"

"Vâng, vâng..."

Thật lòng mà nói, tôi cảm thấy cô ấy đang nói quá. Không, chắc có lẽ là phóng đại rồi. Giá cổ phiếu không thể đùng một cái tăng gấp mấy lần được.

Một lúc sau, cô Reimi đã lấy lại bình tĩnh. Cô ấy ngồi xuống ghế. Tôi đứng trước mặt cô Reimi, cách nhau một cái bàn.

"Vậy chuyện cô gọi cháu đến hôm nay là vì đu…?"

"Sao có thể đuổi việc cậu được chứ. Tôi gọi cậu đến là vì... tôi muốn xin lỗi cậu. Xin lỗi nhé, Souta. Có vẻ như tôi đã đánh giá thấp cậu rồi."

"Ơ, hả...? Cháu không hiểu chuyện gì đang xảy ra hết..."

"Thực ra, tôi đã nghĩ cậu sẽ chỉ là một người nổi tiếng chớp nhoáng rồi biến mất thôi."

Cô Reimi đã giải thích cặn kẽ.

Hóa ra, cô ấy định sử dụng tôi như một liều thuốc kích thích tạm thời để khuấy động 812 Pro.

"So với trước đây, 812 đã lớn mạnh hơn nhiều. Chúng ta đã đạt được một mức độ nhận diện nhất định, nhưng rồi bị chững lại ở đó. Nói thẳng ra, công ti đã bước vào giai đoạn ổn định."

"Và đó là lí do… cô chọn cháu, phải không ạ? Nhưng... nếu chỉ đơn giản là con trai thì chọn ai cũng được mà?"

Nếu nói là để tạo động lực bằng cách đưa một thành viên nam vào, thì càng phải hỏi tại sao lại chọn một đứa nghiệp dư toàn tập như tôi. Đúng là trước đây cô ấy có nói thích sự ngây thơ của tôi, nhưng dù vậy thì vẫn có người khác tốt hơn chứ? Tôi là một kẻ tệ hại, livestream nào cũng gặp sự cố...

Rồi cô Reimi nói:

"Tôi nghĩ rằng nếu có cậu thì Izu, át chủ bài mà công ti kì vọng, sẽ cố gắng vươn tới những đỉnh cao mới."

"Izu là át chủ bài sao ạ?"

Cô Reimi gật đầu.

"Đúng vậy. Izu có một tài năng tuyệt vời, ngang ngửa với Arc... với Tứ Thiên Vương."

Thật sao!? Không không! Izu, có nghe không? Em có tài năng tuyệt vời đó!

"Nhưng dạo gần đây, Izu có vẻ rất hài lòng với hiện tại. Con bé có thể tiến xa hơn nữa mà."

"Em ấy lại thành ra như vậy sao? Cháu thấy em ấy đã cố gắng livestream mỗi ngày mà."

"Đúng là đã cố gắng. Nhưng để tiến xa hơn nữa, việc tương tác với người khác là điều không thể thiếu."

"...Ý cô là hợp tác sao?"

"Đúng vậy. Cậu cũng cảm thấy điều đó trong buổi stream ra mắt chứ?"

"...Đúng thật. Trong buổi stream đó, Izu và cháu, cùng với người xem, ba bên đã hòa làm một, tạo ra một khoảng thời gian thật sự vui vẻ."

"Tôi không hề từ chối việc livestream một đối một với khán giả. Tôi không muốn phủ nhận những gì Izu đã tự mình xây dựng. Chỉ là, khi tương tác với người khác, thường xảy ra những điều bất ngờ."

"Bất ngờ... sao."

"Izu rất có tài. Con bé đã có thể làm hài lòng rất nhiều khán giả chỉ bằng thực lực của mình. Vì vậy, nếu tương tác với người khác, con bé sẽ phát triển hơn nữa. Tôi đã cảm thấy như vậy. Nhưng... con bé lại là người hướng nội."

Đúng thật, tôi hiếm khi thấy Izu hợp tác với ai đó.

"Izu chắc chắn sẽ phát triển nếu hợp tác với người khác. Nhưng cô bé lại không chịu hợp tác. Lí do thì... đây chỉ là suy đoán thôi, nhưng có lẽ là vì con bé sợ người lạ."

"Đúng là vậy, cháu cũng nghĩ thế."

"Con bé sợ phải đối mặt với cảm giác muốn kết nối với người khác nhưng lại không thể. Sau đó, khi bắt đầu làm VTuber và có tiền, có lẽ nó đã cố gắng hài lòng với những gì mình có được."

Không cần tương tác với người khác, lại có được tiền, thế nên không cần phải cố gắng hơn nữa. Phải rồi... là em ấy đã tự mình thu hẹp khả năng của bản thân. Không phải tôi không hiểu được. Izu sống rất khép kín, sợ tương tác với những người khác ngoài gia đình.

"Quay lại chuyện chính, để có thể tiến lên, con bé cần tương tác với người khác. Nhưng với tình trạng hiện tại của nó, một người xa lạ bình thường là không đủ. Phải cần một người thật đặc biệt."

"...Cô cần sức mạnh của gia đình cháu sao?"

"Đúng vậy," Cô Reimi gật đầu mỉm cười.

"Việc cậu tham gia đã trở thành động lực tốt không chỉ cho Izu mà còn cho các nữ VTuber khác trong công ti, bao gồm cả Arc. Cậu đã đáp ứng xuất sắc kì vọng của tôi. Nhưng... nói cách khác, tôi đã đánh giá thấp cậu."

"Ý cô là... cô không mong đợi gì ở cháu hơn một liều thuốc kích thích tạm thời, phải không ạ?"

Tôi hiểu rồi... Tức là ngay từ đầu, họ không đặt quá nhiều kì vọng vào tôi. Tôi chợt nhớ lại lời bố nói trước khi tôi đến công ti: "Chủ tịch của 812 cũng là một nhà kinh doanh. Nếu một kế hoạch không thành công, cô ấy sẽ nhanh chóng chuyển sang kế hoạch tiếp theo thôi."

"Cậu có thất vọng không?"

Cô Reimi trông có vẻ lo lắng. Có lẽ cô ấy đang bận tâm xem mình có khiến tôi tổn thương không. Tôi... mỉm cười và lắc đầu để trấn an cô ấy

"Không, không sao đâu ạ. Bố cháu cũng đã nói điều tương tự trước khi cháu vào công ti rồi."

Nhờ những lời đó mà tôi thấy nhẹ nhõm hơn hẳn. Nghĩ vậy mới thấy bố tôi thật sự rất giỏi. Cô Reimi nhìn tôi cười và cũng cười theo.

"Thế à... Bố của cậu có cái nhìn thật sắc sảo."

"Vâng, đúng vậy ạ!"

Bố tôi được khen kìa, hehe!

Cô Reimi mỉm cười nhìn tôi và nói

"Souta-kun, xin lỗi cậu. Tôi đã đánh giá thấp cậu rồi."

Cậu... là một ngôi sao sáng trên bầu trời.

"Ý cô là..."

"Cậu có thể trở thành một ngôi sao thực sự. Tôi tin chắc điều đó. Nhất định tôi muốn cậu tiếp tục làm VTuber ở công ti này."

Mọi chuyện được nói thẳng, và lời xin lỗi đã được đưa ra... nhưng trái tim tôi vẫn đập loạn nhịp.

Cuộc nói chuyện với cô Reimi kết thúc, tôi chuẩn bị rời khỏi công ti để về nhà...

"Souta! Cuối cùng anh cũng xuống rồi."

"Arc...?"

Ở sảnh của tòa nhà 812, Arc đang gọi tôi.

"Em đi làm à?"

"Em xong việc rồi. Em nghe nói anh đang ở đây nên đã đợi anh cho đến khi anh xong việc đấy."

"Em đợi anh à, tại sao?"

"Em nghe từ quản lí rồi. Anh đang gặp cô Reimi trong phòng chủ tịch... Xin lỗi nếu làm anh khó chịu, nhưng em lo lắng có lẽ anh sẽ bị sa thải..."

"Là vậy sao... Anh xin lỗi vì đã làm em phải lo lắng."

Cô bé này thật tốt bụng. Sau đó Arc nhìn tôi và bật cười.

"Có vẻ như lo lắng của em là thừa rồi."

"Hả?"

"Có kết quả tốt đúng không? Chà, anh đã lập kỉ lục đáng kinh ngạc khi độc chiếm vị trí top 1 trending thế giới trong ba ngày. Và... chúc mừng anh đã đạt 1 triệu người đăng kí nhanh nhất 812 Pro."

"Hả!? Th-thật sao!?"

1 triệu người đăng kí á, bây giờ tôi đã có nhiều đến vậy rồi sao!?

"Chắc hẳn cô Reimi đã giải thích rồi mà?"

"C-có lẽ thế... vì có quá nhiều thông tin không thể tin được như đứng đầu xu hướng và nhiều thứ khác cứ rối mù lên nên anh không thể xử lí hết được..."

Tuy nhiên... thật sao. 1 triệu người đăng kí. Hơn nữa, đó là kỉ lục nhanh nhất của 812 Pro.

"Em cũng phải cố gắng để không thua anh mới được. Cố lên nhé, đối thủ của em."

"Đố-đối thủ...? Không không, em nói gì vậy, còn sớm quá..."

"Em đùa thôi. Nhưng... ừm. Em đã hơi nghĩ rằng điều đó có thể xảy ra trong tương lai đấy. Buổi stream hôm trước của anh thật sự rất tuyệt vời."

"...Tuyệt vời, sao?"

Một VTuber số 1 đã công nhận stream của tôi... là tuyệt vời...?

"Tất nhiên chỉ là có thể thôi đấy nhé, anh đừng có tự mãn quá đấy. Buổi stream đó tuy tuyệt vời thật, nhưng chỉ cần sai một li là có thể thành scandal rồi đấy. Cẩn thận đó... Ơ, anh Souta?"

"Á!"

Tôi bất giác nhận ra mình đang nắm tay Arc.

"Gì-gì-gì-gì-gì-gì vậy!"

"Cảm ơn em, Arc! Vì em đã... khen anh như một VTuber!"

"E-em không khen hết đâu... mà, bỏ ra đi! Gần quá!"

"À, xin lỗi."

Không hiểu sao... tôi cảm thấy vui lạ thường. Nhưng đây là một cảm xúc mà tôi chưa từng trải qua. Nó không giống như việc đạt 100 điểm trong bài kiểm tra, hay khi chiều cao tăng lên, cũng không giống khi được gia đình khen ngợi...

"À, thì ra là vậy..."

Niềm vui này, có lẽ là do tôi đã được người khác công nhận. Nói cách khác, nhu cầu được công nhận của tôi đã được thỏa mãn. Có lẽ tôi đã rất vui khi được người ngoài gia đình biết đến.

"Này... Arc. VTuber thật sự thú vị quá đi!"

Aruku cười tươi rói đáp lại "Đúng không!"

Arc cũng là một người yêu thích VTuber. Nếu không, dù bận rộn với công việc nghệ sĩ piano, em ấy sẽ không tiếp tục làm VTuber.

"À, đúng rồi. Bố em có lời nhắn cho anh!"

"Lời nhắn?"

"Đúng vậy. Anh có biết Học viện Albico có suất học bổng đặc biệt không?"

"À... cái đó à. Hình như là áp dụng cho những người có năng khiếu đặc biệt, và được miễn học phí phải không?"

"Đúng vậy. Bố em nói muốn dành suất đó cho anh đấy."

"!? Ế, ế! Được, được sao!?"

"Tất nhiên rồi! Vì anh đã thể hiện tài năng đáng kinh ngạc như vậy mà."

Tài năng sao. Ha ha, ha ha ha! Thì ra là vậy... Đến cả Thiên Vương cũng nghĩ tôi có tài năng sao. Một đứa như tôi, một đứa chẳng có gì ngoài bình thường cả.

Có lẽ những lời này không phải là dối trá. Không phải là lời khen xã giao mà cô Reimi đã nói với tôi lúc đầu, mà thực sự... tôi có tài năng về VTuber. Nếu không, họ sẽ không cho tôi suất học bổng đặc biệt.

"Chắc chẳng cần do dự gì đâu. Nhờ em nói với thầy là anh nhận nhé!"

"Anh tính gì đấy? Định từ chối à?"

Miễn học phí cho đến khi tốt nghiệp. Việc tôi cần lo giờ chỉ còn là cân bằng giữa học tập và làm VTuber. Điều đó giờ đã không còn khó khăn và nặng nề như trước nữa...! Tất nhiên tôi không có ý định bỏ bê việc học, nhưng tôi sẽ không cần phải quá bận tâm đến việc học như trước. Tâm trí tôi sẽ thoải mái hơn, và tôi có thể tập trung vào hoạt động VTuber.

Mà khoan... chẳng lẽ

"Arc... em đã tiến cử anh sao? Để anh... có thể tập trung làm VTuber hơn?"

"Puchin, ♡ Đó là... bí mật♡"

Arc nháy mắt một cách đáng yêu.

Sự thật thì tôi không biết. Nhưng nếu tôi không làm VTuber, tôi sẽ không có mối duyên với em ấy, và cũng không có được suất học bổng này. Đó là... sự thật. ...... Lúc đó, thật may mắn khi tôi đã ngoan ngoãn làm theo đề nghị của cô em gái yêu quý của mình."

"Dù sao đi nữa, Arc. Cảm ơn em."

"Không có gì. Vậy thì... gặp lại sau anh nhé, Souta."

Arc nở một nụ cười thật tươi rồi bỏ đi.

***

Và tôi đã về đến nhà.

Izu và bố đã ra đón tôi, tổ chức một bữa tiệc chúc mừng tôi đạt 1 triệu người đăng kí. Nhìn hai người vui mừng, tôi cảm thấy xúc động vô cùng.

Rồi, tối hôm đó.

Khi chỉ còn tôi và bố đang dọn dẹp sau bữa tiệc, bất chợt, bố nói:

"Này Sou, con không cần phải cố gắng tiếp tục làm VTuber nữa đâu."

Bố nói với một nụ cười dịu dàng.

Tôi bất ngờ vì đột nhiên nghe như vậy, nhưng tôi biết bố không phải là người hay nói đùa trong những lúc thế này.

"Có chuyện gì vậy bố?"

"Bố hôm nay đã xem stream của con. Hay lắm, thực sự có rất nhiều người đã xem buổi stream của con, rồi cùng cười và có những giây phút vui vẻ. Với tư cách là một người bố... khi thấy con làm cho nhiều người hạnh phúc như vậy, bố rất tự hào... bố rất vui."

Bố tôi dừng rửa bát, nói với vẻ mặt nghiêm túc.

"Nhưng con à, con không cần phải làm những điều con không muốn vì bố đâu."

"............"

Giọng điệu của bố vẫn như mọi khi, nhưng biểu cảm của bố lại có gì đó khác lạ. Thay vì dịu dàng, tôi lại thấy đâu đó sự nghiêm nghị trong ánh mắt ấy. Với tôi… đó chính là gương mặt của một người cha nghiêm khắc, đang nói ra lời từ tận đáy lòng.

"Bố muốn con được sống theo ý mình... tự do, thoải mái. Nếu con đang làm điều gì đó mà con không thích chỉ vì bố, thì con không cần phải làm nữa. Không sao đâu. Con đừng lo lắng về tiền bạc."

Chắc chắn... bố tôi đang nói thật. Bố thực sự mong muốn tôi làm những điều tôi yêu thích. Và vì lẽ đó, bố hỏi tôi rằng liệu tôi có tiếp tục làm VTuber không.

Không, không phải. Bố đang nói rằng nếu tôi không thích làm VTuber, tôi không cần phải cố gắng.

Tất cả là vì… muốn tôi, đứa con trai của bố, được hạnh phúc.

"............Con cảm ơn bố."

Đón nhận trọn vẹn tấm lòng đó, lời đầu tiên bật ra từ miệng tôi, là một câu cảm ơn chân thành. Bởi bố đã vì tôi mà nói ra điều đó.

Thì tất nhiên… tôi cảm động lắm chứ.

"Bố ơi... con..."

Tôi nói. Ước muốn của tôi, hay ước muốn của bố.

Tôi muốn làm gì tiếp theo đây?

"Con muốn tiếp tục làm VTuber!"

Bố đã mất đi người mình yêu, rồi một mình nuôi nấng hai anh em chúng tôi. Cửa hàng thì nợ nần. Vì vậy, tôi luôn muốn làm điều gì đó cho bố.

Rồi một tấm vé đến thế giới VTuber bất ngờ xuất hiện.

Được Izu rủ rê, tôi đã bắt đầu làm VTuber.

"Phải nói thật là… lúc đầu con cũng chẳng hề có chút cảm tình gì với cái nghề này. Nhưng mà…”

Tôi nhớ lại những gì đã xảy ra, bắt đầu từ sự cố lần ấy.

Những cuộc gặp gỡ mới, những tương tác với khán giả. Và... buổi stream của em gái tôi.

"Làm VTuber ấy, nó thật sự rất siêu~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ thú vị đấy bố ạ!"

Khi xem buổi stream của Izu, tôi vẫn chưa hiểu.

Cái cảm giác hòa mình cùng khán giả, tạo ra những giây phút vui vẻ đó. Mình vui, người khác cũng vui... Tôi chưa từng làm công việc nào như vậy!

"Con sẽ tiếp tục làm VTuber! Bởi vì bây giờ con đã yêu nó rồi!"

Lời đề nghị của bố làm tôi rất vui. Nhưng tôi cũng thấy hơi có lỗi. Bởi vì đối với tôi bây giờ, VTuber cũng là điều tôi yêu thích mất rồi!

Bố nghe câu trả lời của tôi, nheo mắt lại rồi gật đầu.

"Ra vậy... Thế thì bố sẽ không nói gì nữa. Tốt quá rồi, cuối cùng con cũng có thể làm điều mình thích."

"Ố! À, nhưng bố này, bố đừng hiểu lầm nhé!"

"Hả? Hiểu lầm...?"

Lời nói của bố làm tôi khá khó chịu. Cứ như thể từ trước đến giờ tôi chưa từng được làm điều mình thích vậy. Không phải.

"Con chưa bao giờ làm điều gì mình không thích vì bố đâu."

"!"

"Bởi vì con thích làm điều gì đó cho gia đình mình mà..."

Bởi vì con yêu gia đình mình rất nhiều...!

Giúp việc ở nhà, hay bắt đầu làm VTuber, tất cả đều vì gia đình yêu quý của tôi. Từ trước đến giờ, tôi vẫn luôn sống theo điều mình thích.

Và sau này cũng sẽ không thay đổi.

"Sou... con thật sự đã trưởng thành rồi."

Bố tôi vui mừng đến bật khóc. Hehe, mừng là bố đã vui...!

"Anh ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!"

"Iz…ahhhhh!"

Đúng lúc đó, Izusu từ bên cạnh lao tới ôm chầm lấy tôi. Con bé đẩy ngã tôi, ôm chặt lấy tôi và khóc nức nở.

" Em vui lắm luôn đóooo! Anh nói yêu Izusu nữa chứeeee! Hic hic hic!"

"À, à... anh cũng yêu Izusu nhiều lắm."

"Hai anh em mình yêu nhau thật rồi kìaaaa~! Huhuhu vui quá điiii! Bố ơiii! Izusu sẽ sống hạnh phúc trọn đời với anh trai đó nha!"

Sao tôi cứ có cảm giác những gì tôi muốn nói và những gì Izusu hiểu có hơi lệch pha nhỉ!

Nhưng... thôi kệ đi. Tôi vẫn yêu cô em gái dễ thương và ông bố hơi kì nhưng tốt bụng này.

"Izusu. Anh sẽ tiếp tục làm VTuber. Cùng nhau cố gắng nhé."

Izusu ngẩng mặt lên, mỉm cười rạng rỡ rồi hôn lên môi tôi...

Và nói

"Ừm! Cảm ơn anh! Izusu yêu anh nhấtttt luôn đó~!"

Ừ, ừm... vẫn có vẻ hơi lệch pha một chút nhưng... thôi kệ đi!

Cứ như thế, tôi, một học sinh cấp ba bình thường, đã trở thành VTuber sau một sự cố livestream.

Và từ trước đến nay, cũng như từ giờ trở đi.

Tôi sẽ tiếp tục sống… bằng cách theo đuổi những điều mình yêu.

Bình luận (8)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

8 Bình luận

hôn lên đâu cơ ???? chắc mắt t chưa lé đâu ae nhể 😅
Xem thêm
Chưa thấy gì về sở thích của main, kỹ năng máy tính cũng có vẻ kém. Không biết tác giả giữ chân khán giả thay main kiểu gì
Xem thêm
gặp người tối cổ th là đủ giữ chân khán giả r
Xem thêm
Từ từ hôn lên đâu cơ 😀
Xem thêm
Hôn cái gì cơ?
TFNC
Xem thêm