• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Em tôi quên tắt live

#6: Thứ được gọi là stream lại

11 Bình luận - Độ dài: 5,740 từ - Cập nhật:

Hai ngày sau thất bại của buổi livestream ra mắt.

Trường tư thục Alphico mà tôi đang học sẽ bắt đầu kì nghỉ hè từ ngày mai. Hôm nay là lễ bế giảng.

"Ê, thằng Shiomi đâu rồi?"

"Nó tự nhiên biến mất sau buổi sinh hoạt lớp?"

Từ đằng xa, tôi nghe thấy tiếng của lũ bạn cùng lớp. Tôi nín thở, chờ bọn họ đi qua.

"Chết tiệt! Hôm nay là cơ hội cuối cùng trước nghỉ hè để tiếp cận Shiomi, vậy mà!"

"Chắc nó về nhà rồi ấy nhỉ?"

"Khỉ thật... ít nhất thì cho xem ảnh của Wine rồi hãy về chứ..."

Tiếng thở dài thất vọng của lũ bạn càng lúc càng xa dần.

"Sou, có vẻ họ đi rồi."

Xoạch xoạch... Tôi mở tủ đồ ra.

Tôi đang ở trong phòng câu lạc bộ bóng rổ nữ.

Trường tư thục Alphico là trường có truyền thống mạnh về thể thao, và mỗi câu lạc bộ đều có một phòng sinh hoạt rộng rãi. Tôi đã chui vào tủ đựng dụng cụ dọn dẹp của đội bóng rổ nữ.

"Sou cũng khổ nhỉ."

Người đang ngồi trên ghế xếp và nghịch điện thoại là bạn thuở nhỏ của tôi, Uesaki Utako. Cô ấy có mái tóc ngắn, gương mặt khá trẻ con và đôi mắt to tròn rất nổi bật.

"Cảm ơn Utako, cậu vừa cứu tớ một mạng đấy."

"Ừm. Không có gì đâu~ Làm người nổi tiếng cũng vất vả nhỉ."

Nhân tiện, hôm nay đội bóng rổ nữ không có buổi tập nào. Trong lúc tôi trốn trong tủ khóa, tôi phải gồng mình để giữ im lặng, và còn có tấm biển "Đang dọn dẹp" đang dán ở cửa ra vào nên không có ai vô tình vào đây.

Và tất cả những sắp xếp này đều do Utako thực hiện.

"Thật sự tớ biết ơn cậu lắm... đúng là nên có một người bạn thuở nhỏ mà."

"Rồi rồi. Vậy thì về thôi."

Utako khoác túi đựng bóng lên vai và rời khỏi phòng câu lạc bộ.

Khác với những đứa cùng lớp khác, cô ấy không bao giờ tò mò hay tra hỏi tôi. Cô luôn giữ một khoảng cách vừa phải với tôi. Vì vậy, ở bên cô ấy tôi luôn thấy dễ chịu.

***

Sau khi rời phòng câu lạc bộ, chúng tôi lên tàu điện.

"Sao hôm nay tàu đông thế nhỉ?"

"Tại nghỉ hè đấy."

Tôi nhìn xung quanh, toàn là người.

Mọi người chen chúc khá chật, và chúng tôi bị dồn vào sát cửa sổ. Ngay trước mặt tôi là Utako.

Trước mắt tôi là khuôn mặt thanh tú của cô ấy, và... vòng một. Mỗi lần bị đẩy từ phía sau, tôi lại bị ép vào ngực của Utako.

"X-xin lỗi..."

Mặc dù cách những hai lớp đồng phục, tôi vẫn cảm nhận được sự mềm mại của bộ ngực đầy đặn ấy. Mềm…mềm thật…

Nhưng cô ấy chẳng có vẻ gì là để ý cả, cứ mải nghịch điện thoại.

"T-tớ xin lỗi…"

"Xin lỗi gì cơ?"

"Thì, ngực cậu ấy…"

"À à… Thì tàu đông người mà, đúng không?"

"Ơ, ừm…"

Cô bạn này thật sự quá vô tư. Tuy nhiên, cô ấy không phải kiểu vô cảm hay máy móc. Utako cứ rảnh là lại nghịch điện thoại. Thỉnh thoảng, cô ấy lại khúc khích cười, hoặc khẽ "ừm" một tiếng.

"Mà, tớ đã nghĩ từ lâu rồi… cậu dùng điện thoại làm gì thế? Chơi game à?"

Mắt Utako sáng lên.

"Tớ đang đọc DigiMaster đó! Giờ nó đang siêu siêu hot luôn!"

Trong lúc trò chuyện linh tinh như vậy, chẳng mấy chốc chúng tôi đã đến ga gần nhà. Bước xuống cầu thang, chúng tôi đi qua cổng soát vé.

Chẳng ai nói gì, bọn tôi cứ thế bước vào cửa hàng tiện lợi trước ga. Utako cầm hai cây kem Garigari-kun, "Hưm…", rồi đưa cho tôi.

Tôi không phản đối gì, nhận lấy và ra quầy thanh toán. Tôi bước qua cửa và quay lại chỗ Utako đang đứng đợi trước cửa hàng. Cô ấy vẫn chăm chú nhìn vào điện thoại. Không biết cô ấy mê DigiMaster đến mức nào chứ.

"Đây!"

Tôi xé gói kem Garigari-kun và đưa cho cô ấy. Đây xem như là tiền trả ơn cô ấy ngày hôm nay. Giữa chúng tôi luôn ngầm hiểu như vậy. Khi cô ấy giúp đỡ tôi việc gì, tôi sẽ mua kem đãi cô ấy.

"

“Cảm ơn cậu."

"Ơ, gì thế? Sao tự nhiên trịnh trọng vậy?"

"Không, không. Tớ chỉ nghĩ là có một người bạn thuở nhỏ thật quý giá thôi."

Utako luôn giúp đỡ tôi mỗi khi tôi gặp khó khăn. Cô ấy hỗ trợ tôi, và chỉ với một cây kem là xong chuyện. Không càm ràm, cũng chẳng mè nheo nên thật tuyệt vời… Ở bên cô ấy thật thoải mái.

"Sou sao thế. Nghe ghê quá đi mất."

"Người ta khen chân thành mà lại…"

"Ơ, cái này là khen à? Không được đâu! Phải nói theo kiểu mà con gái thích ấy."

"Kiểu như 'cậu xinh lắm' à?"

"Đúng đúng. Nào Sou, nói xem tớ có điểm gì tốt nào?"

"Ờ thì… ngực to."

"Rồi rồi! Trượt thẳng cẳng!"

Utako ngẩng mặt khỏi điện thoại và cười khúc khích. Cô ấy cười trông đáng yêu thật.

"Trời ơi, cứ cái đà này thì Sou chẳng bao giờ có bạn gái mất. Thôi được rồi, nếu đến ba mươi tuổi mà cậu vẫn ế thì cưới tớ cũng được!"

Utako nói, khịt mũi tự mãn. Từ trước đến giờ cô ấy cứ luôn nói mấy câu kiểu như nếu tôi không có bạn gái thì thế này thế nọ.

"Đừng có xàm. Tớ cũng có bạn gái mà."

"Ế? Ư, hửm… cậu có bạn gái thật á?! Ngoài tớ sao?!"

Utako chồm lên dí sát mặt lại hỏi. Gì, gì thế này, tự nhiên cô ấy…

"À, à… Thì gần đây tớ vào công ti VTuber rồi đúng không? Có một tiền bối ở đó."

Cô bạn thuở nhỏ của tôi, người mà ngoài DigiMaster ra thì chẳng mấy quan tâm đến những thứ khác, đã tỏ ra bối rối. Thật là hiếm khi có chuyện như thế này.

Utako hắng giọng rồi nói

"Nhưng mà… ra vậy. Sou sẽ có nhiều cơ hội tiếp xúc với con gái hơn."

"Thì, cũng đang nghỉ hè, lại vào công ti nữa rồi mà."

"Hư, hừm… Cậu có, có hẹn hò với người đó không?"

Utako vừa nhìn điện thoại, nhưng lại lén nhìn tôi.

Mà khoan, điện thoại của cô ấy đang nghiêng hẳn sang một bên. Cái gì vậy, có đọc được không đó?

"Làm gì có chuyện hẹn hò được chứ. Người ta là VTuber nổi tiếng mà? Nếu hẹn hò thì sẽ ầm ĩ cả lên đấy, cả thế giới sẽ biết."

"Ừ ừ, tớ nghĩ những người 'bumpy' như Sou, hẹn hò với những cô gái 'bumpy' là tốt nhất!"

"Giờ người thường được gọi là 'bumpy' hả…"

"M-mà này… Cậu không phải làm VTuber xuyên hè đâu nhỉ."

"Ừ. Chắc chỉ còn mỗi giúp cửa hàng nữa thôi."

"Không phải cứ suốt bốn mươi ngày triền miên như thế đúng không. Vậy thì… ý tớ là…đi chơi không?"

"Đi chơi à. Lại hai đứa với anh cậu à?"

"…Không phải. Chỉ với tớ thôi."

"Hả?"

Mặt Utako đỏ bừng, lắc đầu nguầy nguậy.

"Đừng hiểu lầm nhé! Anh tớ có bạn gái rồi nên tớ mới nói là hai đứa đấy."

"À, à, vậy à…"

Tôi tưởng cô ấy có ý gì lạ chứ…

"Ơ? Anh cậu có bạn gái từ lúc nào vậy?"

"Dạo này tự nhiên anh ấy nổi như cồn ấy."

"Thế à…."

Cái người không quá chủ động đó lại có bạn gái… hay vậy sao…

"Thế nào?"

"Thôi được rồi. Lúc nào rảnh thì đi chơi cho đỡ buồn vậy."

"Hưm, hưm, miễn cưỡng lắm đấy nha~! Utako này phải bớt chút thời gian vàng ngọc để đi cùng cậu đó~"

"Cậu tự đề nghị mà?"

"Im đi!"

Utako vứt que kem vào thùng rác của cửa hàng tiện lợi.

"Buổi stream ra mắt hình như dời sang hôm nay đúng không?"

"Ừm, tối nay."

"Vậy à… Tớ sẽ ủng hộ cậu ở mức vừa phải thôi ha. Cố lên."

Utako vẫy nhẹ tay, đeo lại túi da bóng lên vai rồi rảo bước đi.

"Thật sự hôm nay cảm ơn cậu nha."

"Tiền kem đã đủ rồi, đừng nói nữa."

Thật là một người dễ tính.

Vì cô ấy không phải là streamer nên không có ý thức cạnh tranh gì cả, rất dễ kết thân. Cố gắng livestream đi sao, hả…

"Được rồi, về chuẩn bị stream thôi."

*

Ngày 22 tháng 6. Mặc dù bị chậm mất hai ngày, nhưng buổi livestream đầu tiên sẽ được lên sóng.

Khi tôi đang làm bữa tối cho Izu, cho em ấy ăn và rửa bát.

PRRRRRR♪

Điện thoại tôi rung lên, có cuộc gọi từ chị Shizuku, giám đốc công ti 812 Pro.

"C-c-chào chị Shizuku. Cảm ơn chị đã hỏi thăm em."

"Chào em, Souta. Hôm nay là buổi livestream đầu tiên của em nhỉ."

"À, vâng. Em thật sự xin lỗi vụ hôm trước ạ."

"Đừng bận tâm. Chị đã nghe chuyện của các em rồi. Em đúng là một người anh tốt, rất yêu thương em gái."

"Em xin lỗi… Em cảm ơn ạ."

"Không sao. Mà này, buổi livestream đầu tiên hôm nay, em chuẩn bị thế nào rồi?"

"À, vâng. Hoàn hảo ạ! Em đã chuẩn bị kĩ lưỡng rồi!"

Để chuẩn bị cho buổi livestream hôm nay, tôi đã chuẩn bị một tinh thần rất tốt. Hơn nữa, máy tính, micro, v.v., các thiết bị phát sóng cũng đã sẵn sàng. Hoàn hảo!

"Vậy à. Chà, vì em là anh trai của VTuber nên chị không lo lắng đến mức đó đâu."

Hửm? Vì là anh trai của Izu nên không lo lắng… Ý là sao nhỉ…

Tôi không hiểu lắm, nhưng chắc là chị ấy đang cố gắng động viên tôi.

"Với tư cách là khán giả, chị rất mong đợi đấy. Không biết em sẽ làm buổi livestream trở nên như thế nào đây."

"Em sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng kì vọng của chị!"

"Mà cá nhân chị thì lần này vẫn muốn em gây ra sự cố stream đấy."

Cái người này cứ tỉnh bơ rồi thả ra mấy lời kinh khủng…

"Ha ha, xin lỗi nhưng em không thể đáp ứng mong đợi đó được."

"Ồ, vậy sao?"

"Vâng, em dù chưa chính thức stream nhưng đã thử làm vài lần để nắm được cảm giác rồi. Chắc chắn lần này sẽ không xảy ra sự cố gì đâu."

Hôm nay ở nhà không có ai ngoài Izu. Tôi sẽ không có chuyện quên tắt camera. Cũng không có chuyện mắc lỗi khi bắt đầu livestream. Ừm, hoàn hảo! Không có mầm mống của sự cố nào!

"Vậy thì… tiếc thật."

"Sao chị lại tiếc chứ…!?"

"Vì khi em gây ra sự cố thì khán giả sẽ vui mà."

"Không không. Khán giả đâu thể lần nào cũng chấp nhận sự cố được đâu. Đây đâu phải là một vở hài kịch."

"Hả!? Không phải hài kịch à!?"

Là livestream đấy bà chị! Sao cái người này lại ngạc nhiên đến thế chứ!

"Em đã chuẩn bị kĩ càng rồi, sẽ không có sự cố gì đâu, một trăm phần trăm luôn."

Và rồi, đến giờ livestream.

Hôm nay tôi sẽ livestream bằng laptop. Phần mềm điều khiển hình đại diện VTuber cũng hoạt động bình thường.

Thật sự là một công nghệ đáng kinh ngạc. Nhân vật trong máy tính chuyển động như thể đang quan sát theo mọi cử động của tôi. K-kỉ nguyên của tương lai (※Đây là học sinh cấp ba thời Reiwa).[note75117]

May mà tôi đã kiểm tra mọi thứ trước đó. Hơn nữa, tôi còn bật kênh livestream của mình bằng một tài khoản khác trên điện thoại. Vừa phát sóng vừa kiểm tra xem livestream có ổn định không. Nhờ đó tránh được việc quên tắt, quên bật.

Phần bình luận cũng hoạt động tốt.

《Đến rồi! Anh trai!》

《Chờ mãi đóooooo!》

Tôi có thể xem bình luận, hình đại diện cũng di chuyển theo cử động của tôi. Một mĩ nam tóc màu rượu vang, mặc vest đang hiện trên màn hình.

Mặc dù bối rối khi đây là chiếc mặt nạ của mình, tôi vẫn hiểu và chấp nhận rằng nó là như vậy.

Được rồi… đi thôi, Izu. Hãy cho anh mượn sức mạnh.

"À… ừm, đã đến giờ rồi, tôi xin phép bắt đầu buổi livestream đầu tiên."

《Giọng run lên vì hồi hộp kìa haha》

《Anh trai là người nghiệp dư mà, chịu thôi!》

Bình luận ào ào cuộn lên. Tôi thấy nhẹ cả người. Có những người đang thực sự theo dõi và bình luận trong kênh của tôi.

Những buổi stream từ trước đến nay đều không phải trên kênh của tôi. Tôi cứ nghĩ những bình luận đang hiển thị kia là dành cho người đó (Arc hay Izusu). Tôi không biết liệu mình có nhận được bình luận hay không vì tôi chưa thử lần nào, nên cũng khá lo lắng.

"Cảm ơn mọi người đã xem. Thấy mọi người bình luận, tôi vui lắm."

《Livestream kết thúc rồi haha》

《Khoan đã, đừng kết thúc chứ haha》

《Này, đã bắt đầu đâu haha》

"Tôi nghĩ phải cảm ơn trước đã. Tôi đã gây ra đủ thứ chuyện rồi, thành thật mà nói, tôi lo rằng mình đã gây chuyện quá nhiều nên bị mọi người bỏ rơi."

《Làm gì có chuyện đó haha》

《Tôi cũng mong chờ buổi stream thú vị của anh trai mà》

《Em không thích anh trai chút nào đâu nhé, đừng có hiểu lầm đấy!》

"Cảm ơn. Mà anh không phải anh trai của em đâu. Đừng có tỏ vẻ là em gái."

《Đúng là cuồng em gái haha!》

《Anh trai cố gắng stream nhé haha》

《Này này, ý là muốn có thêm em gái đúng không, đồ tham lam!》

"Không, ý tôi là người duy nhất được làm em gái… thôi bỏ đi. Cứ thế này sẽ không tiến triển được gì cả, bắt đầu thôi."

《Nào, xem buổi livestream đầu tiên sẽ thế nào đây》

《Anh là người ở vị trí nào vậy? Quản lý hay gì đó à?》

《Không biết đã chuẩn bị những gì vậy ta!》

"Hừm, cứ để cho tôi. Tôi đã chuẩn bị kĩ rồi."

《Ồ! Mong chờ quá》

《Fan name là gì nhỉ》

《Fan mark thì sao ta, cũng tò mò ghê》

《Livestream hashtag cuối cùng cũng được quyết định rồi, may quá》

Fan name…? Fan mark…? Livestream, hashtag…?

Mấy người này đang nói cái gì vậy… Thôi bỏ đi, đừng phân vân. Cứ làm theo kế hoạch.

"Vậy thì xin giới thiệu lại, tôi là anh trai của Wine. Xin chào mọi người nhé."

《Ủa rồi đó là tên chính thức luôn à haha》

《Cũng hay, dễ hiểu mà》

《Tôi thích đó!》

《Hả?》

《Này》

《Kết thúc thế này thật sao?》

"Ơ, mấy người đang nói gì vậy…?"

Không hiểu sao một loạt bình luận kèm dấu "?" đang trôi qua với tốc độ khủng khiếp. Người không hiểu phải là tôi đây chứ…

"Ờ thì, dù sao thì cứ làm theo kế hoạch đã. Này, Izusu—!"

Hôm nay tôi đã quyết định chào hỏi trước, rồi hai anh em sẽ cùng nhau thực hiện. Đây cũng là theo đúng kế hoạch đã bàn bạc từ trước. Thấy chưa, đã chuẩn bị rồi mà?

Cạch, cánh cửa mở ra, em gái Izusu của tôi bước vào với bộ quần áo thoải mái. Nhưng Izusu cũng có vẻ bối rối, ngồi xuống cạnh tôi.

Avatar 2D được chuẩn bị. Izuzu Wine xuất hiện bên cạnh Anh trai của mình.

"Được rồi, Izusu. Chúng ta chào mọi người nào."

"À, ừm… Tôi là Izusu Wine. Ừm… Anh ơi? Anh ổn chứ?"

《Wine cũng bối rối kìa haha》

《Nói cho ảnh biết đi!》

"Anh ổn chứ là sao?"

"Theo kế hoạch ban đầu, sau khi anh tự giới thiệu xong thì em sẽ vào đúng không?"

"Ừm. Anh đã giới thiệu xong rồi mà?"

Izusu bắt đầu nói tiếp

"Hả? Thế còn fan name đâu, fan art đâu, fan mark đâu, hastag đâu rồi hả anh?"

Tôi nhìn vào mặt Izusu, ngơ ngác

"Ơ, mấy cái đấy là gì vậy?"

"………………Hả?"

《Trời ơi》

《Thật à…?》

"Ơ, … thì, fan name ấy, chẳng lẽ anh…"

"Thì cái đó là cái gì?"

"A-anh, nói riêng một chút, được không?"

"Ơ, gì thế?"

"Anh đã chuẩn bị cho buổi livestream rồi mà."

"Ừ! Anh đã chuẩn bị rồi. Chuẩn bị tinh thần!"

Izuzu dùng ngón tay day trán. Ơ? Sao Izusu lại thế nhỉ.

"…Ra vậy. Anh đã chuẩn bị tinh thần để livestream."

"Đúng vậy! Anh đã quyết tâm rồi. Anh sẽ làm VTuber! Còn lại là kiểm tra hoạt động của thiết bị thôi."

"OK. Em hiểu rồi, là anh chả biết cái trơ trọi gì cả."

Izuzu nói vậy.

"Này anh, em có một câu hỏi. Anh… đã từng xem buổi stream đầu tiên của các VTuber khác chưa?"

Gì chứ, câu hỏi đơn giản vậy thôi à. Cái đó thì khỏi cần nghĩ nhiều.

Tôi tự tin trả lời.

"Chưa từng!"

Thời gian gần đây tôi có xem các VTuber khác một chút, nhưng chưa xem lại buổi stream đầu tiên của ai cả.

《Tự tin khoe sự thiếu hiểu biết haha》

《Khoan đã… không làm slide luôn à?》

《Chuẩn bị = chuẩn bị tinh thần haha》

Phần bình luận đang trở nên xôn xao một cách kì lạ. Izusu nói trong khi đang toát mồ hôi.

"Mọi người. Tạm thời chúng ta dừng lại một chút nhé. Tôi phải giải thích những điều cơ bản cho anh tôi trước đã."

***

"TÔI XIN LỖIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII………….!!!!!!!!!!!!!!!!"

Ngay giữa buổi livestream ra mắt, tôi cúi đầu trước cái laptop.

Rầm! Tôi đập đầu vào cái bàn thấp đặt máy tính.

《Mở đầu bằng xin lỗi haha》

《Tốc độ xin lỗi kỉ lục》

《Vừa nãy có tiếng rầm đấy anh trai haha》

Trên màn hình, bình luận trôi như thác đổ. Toàn là "haha". Cả một biển haha vàng lòe. Ở bên cạnh, em gái tôi rụt vai lại tỏ vẻ áy náy.

"Xin lỗi mọi người, anh trai tôi chẳng biết gì cả…"

《Đúng là lời xin lỗi thật lòng mà haha》

《Wine không có lỗi đâu haha》

"Đúng vậy, Izusu không có lỗi! Anh mới… có lỗi…"

Để tôi giải thích tình hình.

Tôi đã livestream ra mắt. Tôi nghĩ mình đã chuẩn bị kĩ càng… về mặt tinh thần. Tôi đã tự giới thiệu bản thân. Và sau đó tôi gọi Izusu vào rồi bắt đầu trò chuyện…

Tôi đã được thông não rằng mình thiếu hiểu biết kinh khủng.

"Các VTuber khác đều chuẩn bị slide giới thiệu và nhiều thứ khác nữa đấy…"

Có vẻ như họ chuẩn bị các phần để khán giả biết về mình, như slide giới thiệu, nhảy múa, v.v.

《Đúng vậy haha》

《Không biết cả fan name kìa》

《Cũng phải thôi, ông này ngoài stream của Wine ra thì có xem của ai nữa đâu》

"Đ-đúng đó anh. Mọi người đều làm slide, quyết định hashtag các thứ rồi mới livestream đấy."

"À, chuẩn bị là như thế sao…"

"Thế anh đã chuẩn bị cái gì?"

"Thì chuẩn bị tinh thần…"

《Tóm lại là chả chuẩn bị gì cả haha》

《Anh thật sự là VTuber à haha》

《Chẳng khác gì người bình thường luôn!》

"Mà anh còn tự tin nói với chị Shizuku là đã chuẩn bị đầy đủ rồi… Hơn nữa còn hùng hồn tuyên bố sẽ không xảy ra sự cố nào… Thế mà lại thành ra thế này…"

《”Em thề là em không có gây chuyện đâu” haha》

《Giờ thì có sự cố rồi đấy!》

《Ông anh lúc nào cũng gặp sự cố nhỉ haha》

《Đến lúc trả bằng rồi đấy haha》

Khán giả đang đua nhau cà khịa tôi tới tấp bằng bình luận… Nhưng tôi chẳng thể nói lại được gì.

"Phải xem livestream của các VTuber khác để học hỏi thôi…"

《Anh trai đừng buồn mà haha》

《Nhưng mà anh trai đâu cần phải làm những gì người khác làm đâu nhỉ?》

《Đúng đó! Đâu có quy tắc nào đâu》

"Anh này, đúng như bình luận nói đấy. Không có cái gọi là khuôn mẫu đâu. Nên không sao cả!"

《Thịch…》

《Cô em tốt bụng ghê》

《Đúng là cô em gái tuyệt vời》

Bình luận của mọi người cũng khẳng định điều đó, và hơn hết là em gái tôi đã nói vậy. Thế nên… ừm, không thể cứ rầu rĩ mãi được.

"Phải rồi ha, đâu có luật nào bắt tôi phải làm thế đâu."

《Ông anh này được em gái cổ vũ cái là hồi sinh ngay haha》

《Chúng ta thua thảm trước em gái rồi》

《Cuối cùng thì ông anh này vẫn là đồ cuồng em gái mà thôi haha》

"Rồi, giờ chuyển chủ đề nhé. Chúng ta sẽ bắt đầu buổi livestream quyết định mấy thứ linh tinh của anh trai tôi đây!"

《Đổi chủ đề luôn kìa haha》

《Ai ngờ lại biến thành stream giao lưu chứ》

《Cái buổi stream trời ơi đất hỡi gì thế này》

Tóm lại, vì không có đủ những phần cần thiết là không ổn, nên chúng tôi đã quyết định sẽ làm điều đó ngay trên livestream.

"Izusu, mấy cái đó làm sau hậu trường không được sao? Anh thấy ngại vì đang phô bày sự thiếu hiểu biết của mình ấy."

"Không sao đâu! Hiện tại anh vẫn đang làm trò hề rồi mà!"

《Đắng lòngggg!》

《Cô em gái này đúng là S mà haha》

《Muốn được ẻm mắng bằng giọng dễ thương này quá haha》

Mà thôi, khán giả cũng đang cười, nên chắc không sao đâu. Tôi thà bị người khác cười còn hơn là đi cười người khác.

"Vậy thì đầu tiên… chúng ta hãy quyết định fan name nhé."

"Tức là cách anh gọi khán giả ấy."

"À, vậy thì ‘Mấy người’ đi?"

"Anh, đó là đại từ nhân xưng. Cái chúng ta cần là tên nhóm của khán giả, kiểu vậy. Anh nghĩ được cái gì không?"

《Em gái của anh》

《Em gái》

"Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa thì mấy người mới chịu hiểu là mấy người không phải em gái tôi hả?!"

《Là em gái mà haha》

《Được thôi, tụi này làm em gái cũng được mà》

《Chỉ trong lúc stream của anh thôi thì tụi này sẽ “chuyển sinh” thành gái luôn》

"Được rồi, vậy fan name chốt là 'Em gái' nhé."

"Không có chốt gì hết! Em gái của anh là Izusu — chỉ mình em thôi! Anh không chấp nhận ai khác là em gái cả!"

"Trời, trời ơi… anh ơi… anh mà cứ nhiệt tình đòi hỏi như thế thì em ngại lắm…"

《Đang livestream đó Izusu! Mà làm tới đi haha》

《Đây là stream 18+ à》

《Mời anh chị chuyển kênh sang P0rnHub giùm cái》

"Ê, P0rnHub là cái gì đấy!"

"Anh ơi, cái đó là gì vậy?"

"Trẻ con biết làm cái gì!"

《Có vẻ như đã tìm thấy một tên ngốc rồi》

《Không phải cố ý, chỉ cố tình thôi》

Chết tiệt! Tôi lại tự đào hố chôn mình rồi!

"Vậy thì tiếp theo là tên gọi cho fan art nhé."

"Fan art là gì?"

"Là những bức tranh về VTuber được vẽ và đăng lên Twitter ấy. Mấy bức hình minh họa đó."

"À, cái này hả."

Tôi đưa điện thoại cho Izusu xem. Con bé trợn tròn mắt.

"Trời ơi! Anh lưu bao nhiêu hình của em rồi hả!?"

《Giận à?》

《Ui, sắp cãi nhau rồi nè?》

"Thật là… nhưng em thấy vui lắm luôn!!"

《Ủa là vui hả》

《Cả hai đúng kiểu nghệ sĩ hài rồi, không hổ là anh em ruột》

Ra là ngay cả tên gọi khi đăng fan art cũng cần phải quyết định trước à.

"Tại sao ư… thì để lúc google thì còn lọc được chứ"

"Google…"

"Chẳng lẽ anh còn không biết google là gì sao!?"

"Không, cái đó thì anh biết!"

《May quá》

《Thỉnh thoảng tôi tự hỏi ông anh này là người ở thời đại nào vậy》

《Anh có phải là người người du hành thời gian không đấy?》

"Anh có dùng… nghĩa là anh có tra tên em hả."

"Vì anh không biết mọi người nghĩ gì về Izusu nhà mình thôi mà."

"Anh, cái đó mới đáng xấu hổ đấy, đừng nói nữa."

《Nói nghiêm túc quá mà cười xỉu》

《Wine cũng vất vả khi có ông anh cuồng em gái nhỉ》

《Anh trai cũng biến thái lắm haha》

Thôi, trước tiên phải quyết định tên fan art đã…

"’Ảnh anh trai’ được không?"

"Thẳng tuột."

"’Hình minh họa anh trai’?"

"Quá thiếu sáng tạo."

"’Brother’s Illustration’?"

"Em chỉ thấy rõ một điều là anh không hề có năng khiếu đặt tên."

"Cái này thì anh tệ thật."

"Không ngờ anh lại là đồ vô dụng đến vậy."

"Thì anh là anh của em mà."

《”Ảnh của anh trai” thì sao?》

"Ờ rồi, chốt luôn [#ẢnhCủaAnhTrai]!"

***

Sau đó, tất cả những chi tiết nhỏ nhặt như fan name đều được quyết định, tôi thở phào nhẹ nhõm và nói

"Chuyện sở thích nói xong rồi, tiếp theo nên nói chuyện gì đây?"

"Chắc là định hướng livestream, kiểu như từ giờ anh muốn làm gì ấy."

《Sự cố》

《Sự cố livestream》

《Livestream hỏng bét》

"Sự cố livestream đâu phải là nội dung livestream!"

Trên màn hình, bình luận trôi với tốc độ chóng mặt. Việc có thể nhận được và thấy những bình luận phản hồi của khán giả về cuộc trò chuyện của chúng tôi theo thời gian thực như thế này, đối với người làm livestream, thực sự rất vui.

《Tôi mong đợi đấy, nhất là mấy pha fail》

《Lỡ stream lộ mặt chắc tui cũng chả ngạc nhiên đâu》

《Ơ, chưa lộ mặt à haha》

"Không đời nào tôi để lộ mặt thật đâu... mấy người nhìn mặt một thằng bình thường như tôi có vui nổi không?"

《Cũng có lí》

《Con trai thì biết mặt cũng chẳng ích gì》

"Gì cơ!? Em thì thấy vui đó nhé!? Nếu là mặt anh thì em có thể nhìn cả ngày cũng không chán đó!?"

《Cấp ngay chứng chỉ bro-con》

《Wine đời đầu đã ra đi rồi haha》

《Tôi thích Wine bây giờ hơn. Mặc dù là giả nhưng cũng được trải nghiệm cảm giác có một cô em gái dễ thương》

"Gì đấy!? Nói cho rõ nhé. Izusu là em gái của tôi! Không ai được giành hết!"

《Anh trai đúng là thay đổi tính cách khi nói đến em gái mà haha》

《Lúc Wine kết hôn chắc anh khóc rưng rức luôn quá haha》

《Kết hôn à… với người khác ngoài anh trai sao》

"Không, chắc chắn là em sẽ kết hôn với người khác ngoài anh đúng không. Anh em đâu thể kết hôn được. Đúng không Izusu?"

"…………"

"Izusu? Sao thế?"

"Ưg… Ưư, ưưưưưưưư!!"

Izusu bất ngờ nhào tới ôm chầm lấy tôi. Và rồi em ấy cưỡi hẳn lên người tôi.

"I-Izusu, xuống đi em..."

"Anh ơi... em không muốn đâu"

"K-Không muốn cái gì...?"

"Em không muốn... lấy ai khác ngoài anh cả... hức... không muốốốốốốn đâuuuuuuuuuu!"

《Khóc thật luôn》

《Khốn kiếp! Ghen tị vãi》

《Xử lí hắn đi? Xử lí hắn chưa?》

《Ai đó đi tế sống đi! Bắn chết thằng này đi!》

Chắc bình luận giờ đang nổ tung rồi, nhưng từ vị trí này khi bị đẩy ngã xuống, tôi không nhìn rõ lắm.

Izusu đang vừa nằm lên người tôi vừa nức nở khóc nấc lên.

"Em không chịu đâu! Em không chịu ai khác ngoài anh đâu! Hu hu huuu~!"

《Yêu anh quá mức rồi đó haha》

《Ồ… “côn trùng” sao… (cũng được đấy)》

《Wine, anh em không kết hôn được đâu》

《Khốn kiếp! Muốn làm anh trai của Wine quá!》

Izusu đang khóc lóc om sòm. L-làm sao đây… Đang livestream mà…

K-không, kệ livestream đi. Em tôi đang khóc thì không thể bỏ mặc được!

"Izusu, đừng khóc nữa. Ngoan nào."

"Không chịu đâu… Em không chịu ai khác ngoài anh trai đâu…"

《Muốn kết hôn với ông anh như thế à haha》

《Cô em gái này cuồng anh trai quá rồi haha》

《Cho hỏi luôn: anh sẽ đổi chỗ cho tôi với giá bao nhiêu?》

Chết tiệt, tôi vẫn không thể nhìn thấy bình luận. Nhưng giờ thì chịu thôi.

Tôi ôm chặt lấy cô em gái đang đè lên người mình.

"Anh xin lỗi, anh đã nói những lời vớ vẩn làm em bối rối rồi."

"Ưư… Em chỉ muốn anh thôi… Em muốn ở bên anh mãi mãi…"

"…Thật không?"

"Thật mà."

"Nếu em nói dối thì sao?"

"Em sẽ nuốt một nghìn cây kim."

"Đâu cần phải làm thế."

"Vậy thì làm thế nào?"

"…Giống như bây giờ, anh sẽ ôm em khi ngủ. Và xoa đầu em."

《Hai người đang làm cái quái gì trong livestream thế!》

《Đừng có đùa! Cơ mà làm nữa đi!》

Tôi vuốt ve đầu Izusu đang làm nũng như một chú mèo con.

"Anh hiểu rồi. Nếu anh nói dối hay rời xa em, anh sẽ bù đắp như thế này mỗi lần như vậy."

"…Ưu."

Em ấy vẫn còn gì không hài lòng sao?

"Được rồi, được rồi, lúc nào em muốn anh cũng sẽ làm mà. Thế đã vui chưa nào?"

“……Vâng ạ ♡ Ehehe ♡ Em yêu lắm lắm luôn đó ♡ Được anh ôm vào lòng, siết chặt như thế này, em yêu nhất trên cả vũ trụ luôn đó ♡"

"Yêu nhất gì nhỉ?"

"Được ôm và được thơm má đó! ♡"

《Ehhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!》

《KHÔNGGGGGGGGGGGGGGGG!》

《Hai người là một cặp rồi còn gì nữa! Làm ơn tỉnh lại đi haha》

Được rồi, Izusu cũng đã vui vẻ trở lại. Phù… Ừm? Có vẻ như tôi quên cái gì đó…

"À, đúng rồi, đang livestream mà."

"À haha, đúng là vậy thật nhỉ."

《Đang livestream mà nói chuyện như ở trên giường thế haha》

《Sang P0rnHub mà live đi haha》

《Cảnh mùi mẫn này chắc là content giới hạn cho hội viên rồi》

《Muốn xem quá haha! Mau mở khóa hội viên đi haha》

***

Bỗng nhiên, Izuzu chọc vào cánh tay thật của tôi.

"Này anh, dừng thôi. Sắp hết giờ rồi."

"Hả!?"

K-không thể tin được…?! Tôi vội kiểm tra giờ và giật mình. Thật sự đã trôi qua một tiếng rồi…

"Phì."

"Ừm? Có chuyện gì vậy Izuzu?"

"Không không, không có gì cả."

"Nói đi chứ~"

"Lát nữa nhé anh! ♡"

《Đừng có phớt lờ tụi này mà tình tứ với nhau chứ haha》

《Sao nghe mờ ám thế nhờ》

《Buổi livestream một tiếng mà, sắp hết rồi đó》

"À, đúng rồi. Sắp kết thúc thôi."

《Gần như chỉ có sự cố stream và tình tứ với em gái thôi haha》

"Cả hai cái đều là sự cố mà!"

"Cách livestream kiểu này vẫn sẽ tiếp tục sao anh… Tuyệt vời quá?"

"Ê!? Cảm ơn mọi người hôm nay đã đến đây. Tôi làm mọi thứ lộn xộn quá… Ừm, xin lỗi mấy người nha."

《Không sao đâu, được xem cái hay ho mà haha》

《Tên anh trai sis-con đáng yêu ghê》

"Ai là sis-con đáng yêu chứ. Tôi là một người anh bình thường mà."

《Bình thường?》

《Không có chút nào là bình thường luôn đó haha》

"Mà nói gì thì nói… tôi cũng sẽ cố gắng hết sức. Tôi nghĩ là mọi người cũng biết chuyện gia đình tôi qua các video cut rồi. Từ giờ trở đi… tôi sẽ tiếp tục livestream vì gia đình mình. Tất nhiên, tôi sẽ cố làm cho các người cảm thấy vui vẻ nữa. Nhưng đối với tôi, gia đình luôn là số một. Xin lỗi trước nhé."

《Không sao đâu haha》

《Tụi này đến xem ông anh ngốc cuồng em gái mà》

《Tụi tui sẽ ủng hộ ông mãi mãi luôn đó nha!!》

Bình luận trôi nhanh quá, tôi không thể đọc hết.

Nhưng nhìn qua thì có vẻ mọi người đều chấp nhận.

Buổi livestream của một người nghiệp dư như tôi. Một buổi livestream… lộn xộn, hỗn loạn như thế này.

Mặc dù không có kế hoạch gì, chỉ đơn thuần là có một khoảng thời gian vui vẻ, vậy mà mọi người cũng nói là họ vui.

"Tuyệt vời… Livestream đúng là tuyệt thật…"

Izusu nắm tay tôi và mỉm cười. Đó là một nụ cười nhẹ nhõm. Không cần nói, tôi cũng hiểu được điều em tôi muốn bày tỏ.

《Cái này chắc chắn là đang tình tứ đây mà》

《Lên cả livestream hôn nhau luôn hả!?》

"Không có đâu!"

"Có đấy. Chụt! ♡"

《Hôn nhau luôn kìa haha》

《Mấy người đúng là vô pháp vô thiên mà haha》

《Lần sau cũng mong chờ những cái như thế này!》

Đúng lúc đó, thời gian phát sóng cũng đã hết. Tôi nhìn thẳng vào màn hình, hướng về những khán giả không thấy mặt biết tên, nhưng chắc chắn đang ở đó.

"Vậy thì, hôm nay đến đây thôi."

"Anh trai, mình chưa quyết định câu chào cuối cùng nhỉ."

"À ừm, vậy thì… Tạm, tạm biệt… Tạm biệt anh trai!"

Đó là câu nói chợt nảy ra. Liệu có bị nói là hời hợt nữa không nhỉ…

《Tạm biệt anh trai!》

《Tạm biệt anh trai ạ!》

《Tạm biệt anh trai~!》

À, cảm giác này là gì nhỉ… Cảm giác như quả bóng ném đi được trả lại vậy.

Không phải giao tiếp trực tiếp. Không biết mặt, giọng nói, giới tính hay địa vị của đối phương. Vậy mà, những gì tôi nói vẫn đến được với họ và được phản hồi lại.

Một cảm giác kì lạ… nhưng rất vui. Đến giờ đã định, buổi stream kết thúc.

"Anh khoái rồi đúng không?"

" Aaaaaー!"

Ghi chú

[Lên trên]
Thời Reiwa (thời Lệnh Hòa): Niên hiệu của Nhật Bản từ 1/5/2019 khi Hoàng thái tử Naruhito đăng cơ Thiên Hoàng thứ 126.
Thời Reiwa (thời Lệnh Hòa): Niên hiệu của Nhật Bản từ 1/5/2019 khi Hoàng thái tử Naruhito đăng cơ Thiên Hoàng thứ 126.
Bình luận (11)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

11 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
Chương này là cái chương khiến tôi mất nhiều neuron thần kinh nhất.
Tiện nói luôn, toàn bộ tên riêng trong chương đều được giữ nguyên từ nguyên tác, không hề chỉnh sửa, hoặc nếu có thì là đưa những tên cố ý viết chệch đi về đúng tên gốc trong thực tế.
Xem thêm
Côn... côn.. côn tru..... 🐧
Xem thêm
V mà tưởng có seg🐧
Xem thêm
Côn trùng ngập mặt cứu t🤽
Xem thêm
Ko phải côn trùng đâu nên đừng lo:)))
Xem thêm
@I'm good: nhưng đó là 2 ae dù đ phải ruột thịt
Xem thêm
Trans quá mạnh
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi ACE Otaku
Ừ thì vì ko cùng huyết thống nên có vẻ là gần như em gái là winner r ;)))
Xem thêm
tks trans nhiều nhiều:D
Xem thêm